Điệp Vụ Môi Hồng - Phần 12
– Anh đinh bao giờ tụi mình đào cái mộ đó.
Ba Thọt cười hì hì:
– Khoan, khoan đã Chuyện đâu còn có đó, tụi nó đã đào rồi mà không thấy gì, đó là ban ngày ban mặt. Còn tụi mình lén lén, lút lút đào bới làm sao có kết quả được.
Lan xuội lơ:
– Trời đất, anh nói nghe mất hứng hết trơn, kể cũng
như không.
– Đâu phải vậy.
– Vậy còn gì nữa? ”
– Có phải sau khi thàng gác nghĩa địa chết, liền có hai đứa mới được mướn không?
– Phải rồi, sao anh biết?
– Khoan hỏi đã. Mà cả hai thằng mới tới dều do cô gái đó đem đến.
– Đúng rồi.
– Thế thì mặc dù không tìm đượe gì, họ vẫn chưa bỏ cuộc
– Nếu là em thì em cũng không bỏ cuộc.
– Vậy đó từ đó tụi mình phải tìm ra họ đang làm gì và họ chạy về hướng nào, tụi mình phải chạy trước.
Lan phấn khởi reo lên:
– Hay, hay thật là hay. Em hiểu anh rồi. Bây giờ tụi mình phải làm gì trước?
Bất ngờ Ba Thọt đè Lan xuống, chàng nói thật mau:
– Làm cái này đã.
Lan khẽ rú lên, ôm chặt lấy Ba Thọt, trong khi quần áo nàng bi Ba Thọt kéo tung ra. Da thịt Lan thực sự cọ sát trên thân thể người thanh niên kỳ lạ này. Người
nàng tê đi trong hoan lạc thực sự. Trong cơn mê thác loạn, Lan thấy mình trở thành một bà hoàng nằm trên đống châu báu cao ngút ngàn, thân thể căng cứng của nàng chói lòa hào quang báu vật, Lan run rẩy rồi rùng mình liên tiếp, nàng cong người lên, vật vã mệt lả….
Những cụm mây đen bay thật thấp, ngoài trời tối đen như mực. Lan nghe tiếng nước xối ào ào, nàng biết chị Sáu đã về và đang tắm. Hai căn nhà chung váeh, nhất là chỗ tắm rửa của nhà chi Sáu lại sát ngay bên căn lầu của nàng. Căn nhà tắm lộ thiên này, từ trên lầu của Lan, nếu mở eửa sổ ra, nhìn xuống thấy hết trơn. Thấy Lan nhấp nhổm, Ba Thọt tò mò hỏi:
– ủa, bộ có ai đang tắm hả?
Lan cười:
Dạ, chị Sáu.
– Chị Sáu ở sát vách nhà em à?
– Dạ, sự thực căn nhà nhỏ như chuồng chim này của em là cái chái của nhà chị Sáu. Chỉ ngăn ra cho em mướn.
Ba Thọt chợt hiểu:
– Hèn chi hai người hợp tác thân mật như vậy.
Lan buồn buồn:
– Dạ, hoàn cảnh tụi em eùng khđ như nhau. Chồng chĩ cũng tử trận, để lại cho chỉ hai đứa con trai mới có 5, 6 tuổi. Đứa này eoi đứa kia khi chỉ ra bán hàng, em ở đây cũng phụ chĩ dòm chừng tụi nó. Những lúc chỉ kiếm được mối cho em, em cũng cho chỉ chút đỉnh. Nhưng có khi mưa gió cả tuần lễ, không bán buôn gì được, tụi em cũng kẹt vô cùng.
Ba Thọt tò mò:
– Em còn có thể có chút ít dành dụm, còn chị Sáu phải nuôi con làm sao sống nổi?
Lan thực thà:
– Nhiều khi túng quá, chị Sáu cũng như em thôi. Nhưng chị lén qua đây mượn em cái ghế bố ở nhà dưới lúc anh vô thấy liền đó.
– Nếu em có khách thì sao?
– Có sao đâu, chị Sáu không ngử đêm bao giờ. Tiếp khách chốc lát thôi. Hơn nữa, thường thì hàng họ ế ẩm lắm chị Sáu mới làm bậy bạ vậy thôi, còn thì chỉ sống lai rai.
– Nhưng nếu chị ấy có khách trước thì em làm sao đem khách về?
– Em ít khi ra ngoài kiếm khách lắm. Sợ lính bắt thì toi mạng. Còn chi Sáu eó khách, thường thường khuya lắm, dẹp hàng họ rồi mới mang khách về.
– Rồi chị ấy có khách về là em phải xuống nhà mở cửa hả?
– Đâu có, khách của chĩ chờ ở trước cửa nhà em. Chỉ về nhà, mở cửa hông thông qưa nhà em, rồi mở cửa cho họ vô.
– à ra vậy, chị Sáu cũng kỹ ghê.
Lan thở dài:
– Không kỹ sao được. Gia đình chồng chỉ ở gần đây, họ không bao giờ giúp chỉ một xu, nhưng lại soi bói kỹ lắm.
Ba Thọt chép miệng:
– Tội nghiệp nhỉ.
Nằm một lúc, Ba Thọt nói:
– Hay là em kêu chị Sáu lên đây nằm nói chuyện cho vui
Lan cười khúc khích: .
– Cái anh quỉ này, kỳ cục.
– Anh nói thiệt mà.
– Thiệt không?
– Thiệt chứ. Để anh nói em nghe. Đây là nhà chị Sáu, nếu tụi mình lấy nơi này theo dõi tụi đào mộ kia mà không có ehi Sáu nhập bọn, coi bộ có ngày hư việc. Còn như tụi mình ăn một mình cũng được đi, nhưng có họa gì thì chị Sáu dù muốn hay không cũng lãnh đủ. Bởi vậy, nếu chi ấy nhập bọn với tụi mình, có ăn có chiu, hơn nữa càng nhiều người càng dễ làm việc.
Lan chịu ngay:
– Vừa rồi em cũng thắc mắc vậy, nhưng không dám nói ra. Bây giờ anh tính như vậy thì ổn rồi.
– Vậy em kêu chị Sáu lên được rồi.
Lan ngần ngừ:
– Nhưng mà… .
Ba Thọt cười hì hì:
– Em hết xí quách rồi, bây giờ cứ làm bộ kêu chị Sáu lên đây, trời tối thui, chị ấy đâu có biết anh nằm trong góc này. Cứ nói đại là em tiếp anh một quả, bây giờ có người khác đòi ngủ đêm, em xúi chị ấy lên đây, em ngủ ghế bố được rồi.
Lan cười đồng lõa:
– Anh này ghê gớln thiệt. Muốn cả chị lẫn em người ta.
Ba Thọt cười hì hì, với tay lấy chiếc quần, móc túi lấy ra hai tờ giấy 500 đưa cho Lan:
– Em đưa cho chị Sáu, nói là ông khách đó trả trước, còn phần eủa em sáng mai tụi mình tính sau.
Lan run run eầm hai tờ giấy 500. Chưa bao giờ nàng ngủ đêm mà có được 500 chứ đừng nói 1000. Còn chị Sáu nhảy dù cao lắm 100 là cùng. Qưả thực Ba Thọt quá rộng rãi, Lan mừng thầm, tuột xuống cầu thang, theo ngả hông qua bên nhà kêu chị Sáu. Ba Thọt nằm chưa đầy 10 phút đã thấy Sáu leo lên lầu. Chàng cố tình không nói gì để Sáu nằm xuống bên cạnh, Ba Thọt mới hỏi nhỏ:
– Em Sáu hả?
– Dạ, anh kêu em lên đây?
Ba Thọt cười hì hì gúc một chân ngang mình Sáu, hai tay luồn qua áo mò mẫm. Sáu trở mình quay mặt đối diện với Ba Thọt. Bỗng Ba Thọt ngạc nhiên vì hồi chiều Sáu mặc bộ bà ba, bộ ngưc lép xẹp như đàn ông, bây giờ chàng khám phá ra như hai ngọn núi. Sáu vừa tắm xong, da thịt mát rượi, làm Ba Thọt thích thú vô cùng. Lần mò cởi hết nút áo, kéo hai vạt áo ra, ghì chặt Sáu vào mình, Sáu ngoan ngoãn nương theo hai cánh tay rắn chắc của Ba Thọt. Chàng bắt đầu nghe trống ngực đập mạnh và hơi thở mạnh hơn. Chàng co chân đạp luôn chiếc quần sáu xuống, hai thân thể xoắn ngay vào nhau. Nếu đem Sáu so sánh với Lan thì Lan thưa xa rồi. Tất cả những gì của người đàn bà đang nằm trong tay chàng đều to quá khổ. Hèn chi chị ta không cố tình dấu diếm lúc đi bán hàng. Bỗng Ba Thọt bật cười:
– Anh cười cái gì vậy?
– Em ăn gian quá.
Sáu chưa hiểu, hỏi:
– Anh nói em ăn gian cái gì?
Ba Thọt lùa cả hai tay nâng bộ ngực Sáu lên, cười:
– Lúc em bán hàng, anh đâu có thấy cái này. Chắc chắn em phải lấy vải nịt lại.
Sáu vừa nhận ra người đang nàm với mình là ai, nàng dẫy nẩy lên, la nho nhỏ:
– á cái anh quĩ này. Em biết anh là ai rồi.
Ba Thọt vẫn cười hềnh hệch:
– Thì có sao đâu?
– Sáng mai con Lan chết với em.
– Còn bây giờ thì em chết với anh.
Vừa nói Ba Thọt vừa lăn nhẹ, nằm đè lên người Sáu. Nàng cuống lên, miệng đã bị Ba Thọt hôn cứng. Nàng biết ngay là Ba Thọt vừa ngủ với Lan nhưng chưa thỏa mãn nên đã nhờ Lan gạt nàng lên đây, vì thân thể chàng vừa ôm lấy nàng đã cứng như sắt rồi. Chưa bao giờ Sáu gặp trường hợp này, khiến nàng càng cuống quýt.
Nhưng chỉ vài phút sau, nàng lấy lại đượe bình tĩnh, và bắt đầu cảm thấy Ba Thọt thật dễ thương. Nàng ôm cứng lấy chàng, cố nhớ lại khuôn mặt anh khách khù khờ hồi chiều. Sáu cũng nghĩ tới hai tờ giấy 500 mới tinh kia có thể giúp nàng được nhiều việc, nhất là trong lúc túng thiếu này. Nàng đã vay Lan hơn 200 cả tuần rồi mà không sao trả nổi. Bỗng dưng gặp hên làm Sáu mừng húm. Nàng tự nghĩ phải chiều chuộng anh chàng này cho xứng đáng mới được.
Trời bỗng mưa thực lớn, hạt mưa bất ngờ rơi xuống mái tôn nghe rào rào khiến những tiếng cọt kẹt từ cái sàn ọp ẹp bi át hắn. Cả hai không cần giữ ý tứ gì nữa, những hạt mưa đồng lõa với cuộc ái ân như thác đổ. Sấm chớp ầm ầm, chói lòa. Lâu lâu tia chớp loé lên giúp Ba Thọt trông rõ thân thể Sáu. Chưa bao giờ chàng gặp được người đàn bà nào ưng ý như lần này. Ba Thọt thích chí nghĩ thầm, ít nhất trong công việc Um vàng này, chàng có hai người đàn bà vừa ý chàng. Bỗng Ba Thọt nghe Sáu rú lên: