Dì - Chương 8
Từ lúc nghe dì kể về mấy tật oái oăm và tí toáy của liền ông, tôi đâm háo hức tợn. Chỉ mong sao được một lần chính mình tham dự vào cái món chiêm ngưỡng đó cho biết, nhưng lại ngại. Mấy lần ấp úng định hỏi dì khi chỉ còn hai dì cháu bên nhau, song lại dấu. Một hai dì vun vào, tôi lại chểnh choảng hẹn lượt khác.
Tâm tư ấy khiến tôi ủ dột nên lúc nào cũng khờ khờ. Dì nhận biết ngay nên gạn hỏi : anh bệnh hả, sao trông lừ nhừ và da tái đi thế ? Tôi chối bay chối biến nên dì cũng chả hiểu ra sao.
Đến một hôm trời nắng gay nắng gắt, tôi hồi hộp trong lòng. Buổi trưa như đọng lại nặng nề, tôi tưởng như sắp ngột. Tha thẩn đi ra đi vào, mà lòng vẫn xôn xao lạ lẫm. Tình cờ chân đưa ngang phòng bố, có lẽ do trời oi bức nên bố để cửa mở toang ra, trong khi tiếng quạt máy chạy vù vù thoang thoảng ríu rít.
Chợt tôi có ý muốn vói tay khép bớt cánh cửa để giữ sự yên tĩnh và riêng tư cho ông bà như dì nói thì trời ơi tôi nín thở tại chỗ. Trên giường, bố nằm quay nghiêng mặt sang một bên, còn dì thì nằm xạng tay xạng chân ngủ kỹ.
Chuyện ấy vốn bình thường, có chi phải dáo dác, nếu như thậm chí dì còn mặc cái lingerie như mọi bữa. Đằng này ông bà hớ hênh thế nào mà đánh truồng cả ra. Bố còn đỡ vì đôi mông còn che được chút tẻo, nhưng dì thì khỏi nói, thế mới chết đứ đừ tôi ra.
Tôi đã định quay ra mà ma mẩn thế nào khiến tôi bị đứng trồng tại chỗ. Mắt tôi mở căng rộng, tôi nhìn không chớp vào người dì. Trước đây, được phép dì, tôi đã nhiều lần bợ nựng cặp vú, tôi đã nhận là dì đẹp. Tôi thường khen da dì trắng, vú dì căng, núm vú hồng và đôi quầng vừa khít cỡ miệng tôi ngậm bú.
Nhưng lúc này, nghía trộm đước nguyên xi thể dáng dì, tôi buông hết mọi đánh giá đã có. Bởi vì từ khuôn viên bụng, đôi giò dì trông lạ quá. Bụng phẳng như mảnh đất trung du, không một vết nhăn hay một nét xẻo, còn giữa hai háng dì thì đùn nhô lên một cục giống như cái gò đất mới.
Đã thế một chòm lông hình tam giác lại phủ lòa xòa, nửa che nửa hở dấu diếm cái gò xinh xinh kia, bảo tôi có ngưng nuốt nước bọt được chăng ? Phương chi hai giò dì lại thoải mái khỏa rộng, tôi thấy nhu nhú một cái miệng thon thon kéo dọc một đường rãnh tựa như một lạch nhỏ len giữa bờ giữa bụi. Còn hai bên hum húp như hai cái vỏ sò úp sát vào, thiên nhiên sao bày lắm trò tuyệt diệu khiến mới nhìn lần đâu, tôi đã phải thẫn thờ, ngơ ngẩn.
Tôi chăm chú quan sát chỗ đặc biệt của dì. Thấy hay hay mà cũng nhộn nhạo nữa. Con chim tôi vật vã cựa quậy, cái quần xì bóp khiến tôi khó chịu, cấn cái vô biên. Tôi muốn nhắm mắt cho dịu cơn kích thích, nhưng dường như có ai lấy cái tăm mỏng chống không cho hai mi mắt tôi sụp xuống.
Tôi há miệng ra nhìn, thòm thèm, da diết. Tôi liên tưởng đến lời dì diễn tả. Giá gì tôi được đăt chót mũi lên mớ lông đen ngòm đó mà hít sâu xem hương vị ra thế nào. Chưa chi tôi đã ngửi xộc lên mùi bùi bùi, béo béo, ngầy ngậy, thơm thơm.
Vô thức, tôi hít hà ngỡ là mình đang rúc được mũi vào rồi. Tôi đẩy cho trí tưởng tượng của tôi lan xa. Tôi khẽ dùng da mũi rà nhè nhẹ lên mớ lông mươn mướt. Hay đáo để các bạn ạ, các sợi lông đang ngủ ngon ngủ lành mà bị tôi chạm vào vội ngóc đầu uể oải dậy, vươn vai vặn khớp và vờn chào tôi mới đoảng.
Vậy là tôi bị lôi cuốn cực đô, đang chờn vờn trên lông thì tôi lại giúi mũi vào cái khe dọc mà hít y như sợ mất. Ở đây tôi gặp một thứ mùi ma mị hơn, màu nhiệm hơn, lại thêm hơi ươn ướt, làm tôi khoái phải biết.
Tôi cà rà quanh cái mép lún phún, lạo xạo vờn vài sợi lông dài khác thường, hai mu như a tòng nên hé hé nhướn doãi ra để tôi hít kỹ hơn. Tôi ngửi và hít vào lâu lắm, cái mùi thăm thẳm chạy xộc vào khứu giác rồi đưa thẳng lên óc tôi, bất giác tôi muốn kêu lên “ ối, non nước ôi ! “ mà thực tình không dám. Tôi sợ dì giật mình dậy bắt gặp và phũ phàng hơn nếu bố tóm được tôi đang nhìn trộm vợ bố.
Biết thế nên tôi nín khe, chỉ ướm xa xa đầu mũi, hoặc cùng lắm là áp lại sát sát chút thôi. Tôi nghiêng mặt để mũi xuôi theo chiều dọc của khe lạch, vạch lều phều mớ lông ra rồi lại một phen chưng hửng khi bỗng thấy một cái cồn hồng hồng lộ ra giữa con lạch.
Trong tiềm thức, chả hiểu dì có liên cảm gì không mà hai giò dì lại doãi thêm một nấc. Cả cái ổ há toác hơn nên cái cồi càng trồi lên rõ nét. Tôi dí đầu mũi vào, y như con sâu vừa bị chạm, cái cồi nhúc nhích theo đà mũi tôi nhún nhảy.
Thấy thú vị, tôi bạo dạn dần, miễn đừng gây tiếng động, chắc dì không nỡ giận. Tôi tru nhọn miệng lên và thâm tâm ban ý lịnh này hôn, này hít, này ngửi, này nhìn. Môi tôi chạm loáng thoáng vài lần thì đặt luôn vào cái nhụy hoa nở téc béc mà gục vào không do dự.
Tôi thấy rõ mười mươi dì hé hé mắt nhìn, khi nhìn thấy thằng cháu tội nghiệp thì dì ra hiệu tay nháy nhó để tôi đừng táy máy, nhỡ ba biết. Tôi đang thèm bằng chết mà phải bấm bụng ngoan ngoãn nghe lời dì.
Hai dì cháu rón rén đưa nhau ra khỏi buồng và khép cửa lại để ba ngủ. Dì lôi tôi thoăn thoắt về phòng và lầm bầm trách : anh bạo thế, dám mò vào, lỡ ba biết thì sao ? Tôi phân trần kể lại, dì nghe, nhưng vẫn bảo “ người ta đi khoắng của cũng phải né một phương để lẩn tránh, còn anh chả chừa một ly một tị nào hết trơn, dì đến sợ nước liều của anh “.
Tôi lí nhí phân bua, dì lại mắng thêm sẵng sẵng : cha con sao mà giống nhau như đúc. Rúc vào rồi, đố mà cản, mà kêu thì ông cũng ôm riết. Dì chả tỏ vẻ ngạc nhiên khi tôi nhìn thấy cái chỗ dì vẫn giữ kỹ một mình, nhưng dì than van cho có lệ : tại trời nóng khủng khiếp nên đánh truồng cho mát, ngờ đâu anh lại lén lút lòn vô.
Mặc kệ dì lên án thì cứ làm, còn tôi lỡ rồi cũng không nên đôi co chi nữa. Thấy tôi đứng đực ra, dì hỏi : bộ anh định ăn vạ tôi phỏng. Không lẽ dì cháu mình vô đây rồi chay tịnh thôi sao ? Tôi quính cách chi mà cũng còn nhớ ra khóa nghiến cửa lại, sợ bố tình cờ mở thì chết cả nút.
Quay vào đã thấy dì nằm ườn ra giường ngáp vặt. Dì kín đáo xoay nghiêng chắc hẳn để tôi không coi thường hoặc đánh giá dì. Lúc nãy tôi không run mà sao bây giờ run thế. Tôi có cảm tưởng như đóng vai một chú rể đêm tân hôn sắp hưởng thụ cô vợ trẻ.
Ậm ừ tôi hôn tới tấp lên bả vai, lưng dì và hai tay nhè nhẹ xoay người dì nằm ngửa ra. Tôi nhìn nghiêng, chao ôi ! sao dì của tôi đẹp thế. Tôi khảo sát, lướt trên khắp người dì, da thịt cộm lên, thơm tho và dâng hiến.
Tôi lẩm bẩm “ cám ơn dì, cám ơn dì “ trong khi miệng tôi hôn chầm vầm lên chỗ nào bất kể. Dì nhột nhột nhưng không hẩy tôi ra. Tôi hôn da diết lên cổ, lên chũm xương quai xanh và hôn đầm đìa lên ức dì. Đến chỗ đôi vú thì tôi hôn dài, lâu, sâu và đậm hơn. Dì te te nhúc nhích mà lại rướn hổng lưng lên cho đôi vú ngập đầy miệng tôi để tôi mút cho đã.
Bú chừng nào thì hai vú dì càng nhỉnh phình lên đầy ụ, hai cái núm hết hồng lại đỏ quạch lên, tôi hí hửng cắn nhay, dì chỉ kêu nho nhỏ “ đau “, nhưng không cản. Tôi xoắn từng đầu vú dì vê xe phụ, dì quặn lên từng chặp, vồ vập hôn trả tôi nhoang nhoáng.