Dì - Chương 4
Đến lúc này tôi không còn khái niệm gì nữa. Bao nhiêu suy nghĩ tôi tập trung vào đôi vú dì. Tôi nâng niu, tung hứng như đang nghịch hai cái bong bóng đầy ặc nước mọng êm trong hai lòng bàn tay. Có lúc tôi đã đâm rồ đoan chắc có lẽ trời sinh ra đôi vú dì chỉ để dành riêng cho tôi nựng. Tôi ích kỷ muốn chiếm sự độc quyền, tranh cướp tay đôi với bố.
Nói nào ngay tại vú dì múp quá. Chúng không mềm đến độ nhão nhoẹt, cũng không sượng tựa với xi măng. Chúng dòn tan và nằng nặng nên thật gọn khi tôi bưng bê, nắn nót từng cái. Tôi dẫu có nhún lắc bàn tay dù thoáng nhẹ, chúng cũng a dua theo ngay làm tôi chất ngất.
Huống chi chót mũi tôi từ lúc rà rà hít vào cái rãnh sâu chia hai bầu mỡ thịt thì tôi chẳng muốn quay ra nữa. Tôi tiếp tục rê rê như người đi rà bãi mìn, lia cái chóp nhọn rần rần trên da thịt dì, hơi thơm toát ra lồng lộng, tôi ngẩn tò te lên.
Dì đang mằn vọc cu tôi cũng ngưng ngay lại. Hai bàn tay dì vẫn còn ôm cái thân cột đầy gân và cái bìu lục xục nhưng dì không nhúc nhích nữa. Có lẽ tại tôi làm dì có cảm giác mới lạ nên dì sững. Tôi hít hà cái mùi thơm đặc biệt của dì, lẫn lộn mùi son hay mùi hương tiết ra từ các nội tạng, hoặc là mùi mồ hôi dì nồng nồng cũng chả biết.
Lấn cấn thế nào mà tôi ịn luôn môi lên đầu vú dì một cách vô tâm. Tôi ịn ịn tẩn mẩn như người đóng con triện đánh dấu riêng. Cái đầu vú thay nhau bị tôi xâm chiếm, nẩy bật lên và cương tàn nhẫn. Tôi mê muội hít hoài, dì nhoai nhoai lên từng chặp.
Tôi còn tinh nghịch dùng ngón trỏ và ngón cái mỗi bên chộp lên các đầu vú xe xe giống như ta vê sợi thuốc sắp đút vào nõ. Nhìn thấy dì ngây ra, hai mắt dại đi, thả lênh đênh vào đâu đó, tôi mết quá. Bao nhiêu tức buốt, nhột nhạt, cấn cái đều rơi rụng sạch, tôi chỉ còn thấy đối tượng là hai vú dì nhoang nhoáng trước mặt mà thôi.
Vậy là tôi nhanh nhẹn làm một bài toán thử, nhè nhẹ vừa bưng từng quả vú và cố chen đặt miệng vào nơi đầu núm vú đang cương phình. Chả thấy dì có cử chỉ ngăn cản hay la mắng. Yên chí, tôi tru dài mỏ lên mà nêm nếm vào các nhụy hồng đang tươm hơi hướm từ người dì toát ra.
Có cụ sẽ bảo tôi mê say nên nói quá. Làm gì đến mụ mị vì vú các bà đến thế. Ai mà chẳng được mẹ cho ngậm ti bú tì tì, thèm đến đâu cũng không đến nỗi quá đáng như tôi diễn tả. Đấy là trường hợp các cụ được mẹ cưng, tha hồ cho mò sờ và hôn hít hằng bữa.
Chứ phần tôi mẹ lo làm bận bịu, nuôi được dăm tháng đã cho ăn độn thay sữa, bà chạy lăng nhăng, có đâu mà nhứ vú cho xài. Hồi bé có thể được ngậm dài môi, song lớn lên thưa dần ai nhớ nổi. Dăm thì đôi bận, thoáng thấy ai cho con bú thì nghía vội rồi lảng liền.
Tôi sợ bị đôi vú khiến tôi bíu ríu mà sanh giặc. Trông cái miệng thằng cu, con bé ngậm mút tịt tịt vú mẹ tôi muốn phát điên lên, chả lẽ lại lăn vào giựt phăng nó ra ngậm thay. Có mà bị vả cho không còn cái răng làm thuốc. Thèm bỏ bu thế ấy mà phải cố nén, lánh cho xong, để đứng lâu tưởng tượng dễ có khi làm bậy không chừng.
Bây giờ được dì cho phép tôi còn ao ước gì nữa. Tôi say sưa tâng tâng hai vú dì và chõ miệng vào giặm giặm lên đầu ti. Dì vẫn im, như thả lỏng, tôi há luôn miệng ngậm lên một bên vú đang căng mọng.
Chỉ nghe dì ư một tiếng nhỏ và bàn tay dì khều khào luồn rẽ nơi tóc tôi. Không còn một cử chỉ nào trìu mến hơn, nên tôi bú tì tì một vú và một tay vít lấy cái vú kia của dì mà nắn vuốt theo nhau. Dì căng người lên và ưỡn mạnh ngực ra. Bầu vú dì chè bè đè giập luôn mũi và miệng tôi, nhưng lại thơm tho, ấm áp khiến tôi càng đê mê khoái chí.
Tôi mút nhè nhẹ rồi nhanh lên dần. Đầu vú dì bị lôi ra, bên kia thì bị các ngón tay vặt, nên cũng thi nhau nổi sừng nổi sỏ không dứt. Đôi khi vạt áo dì lùng nhùng, quăng quật che lên mũi mặt, tôi chỉ muốn giựt phăng ra, nhưng không dám.
Phần dì cũng bị cuốn hút theo nên cũng chả màng đến việc lột áo cho tôi da diết ngậm. Tôi bú chắc là có phần hơi lâu lâu, không hề có một giọt sữa tứa ra mà sao tôi vẫn thấy bùi bùi nơi miệng. Tôi nhằn cái núm vú trầy trật nơi lưỡi, chạm nhẹ chỗ răng và hai môi xiết chặt làm cái vú ọp ẹp trông hay đáo để.
Lâu thật lâu mới thấy dì nắn nắn chỗ bìu dái và thụt thụt ở khúc cu, có lẽ để báo hiệu sự hiện diện của dì vẫn còn ở đó, nhưng sự thể hết còn mạnh bạo như lúc nãy. Còn tôi bị sa đà vào việc bú mớm dì nên cũng giở trò tham mà dùng tay dùng miệng làm dì lính quính.
Tôi nhận ra điều này khi thấy bàn tay dì lúc xoa nhanh, lúc hờ hững nơi tóc tôi. Mỗi khi tôi bặp và nút dài hơi, đầu vú dì căng phồng là y như dì xoa rối tung rối hẹ tóc tôi lên. Còn khi tôi lè phè rà cái lưỡi bôi trơn quầng và đầu vú dì thì dì đẩy đưa bàn tay như đánh nhịp.
Từ lúc này, tôi hết còn e dè sợ sệt. Vì tôi biết dì không la rầy hay cự nự tức là dì đồng thuận để tôi bú vú dì. Có khi dì tội nghiệp tôi cũng nên. Biết đâu bố chẳng kể cho dì nghe về trường hợp tôi bị cách ly mẹ sớm, nên dì thương mà cho ngậm ti bù.
Hai bàn tay tôi cùng bợ hai bầu vú, bên đang ngậm thì kênh cao vểnh lên, còn bên kia thì tôi ôm và xe lăn cái núm cho thỏa thích. Thỉnh thoảng tôi có nghe dì rên lên khe khẽ rồi ập choàng dì xiết đầu tôi vào, cúi xuống hôn và gọi nho nhỏ : con !
Tôi ngầm hiểu tôi đã chạm vào cái dây nào đó của dì khiến dì quặn người lại và dì cất tiếng kêu âu yếm như thế. Để đáp trả, tôi vùi mặt vào, thở hổn hển và mút lâu, mút sâu, mút đậm, cố lôi hết các đầu dây thần kinh của dì ra mà thụ hưởng hăng say.
Dì hứng tình càng xiết tôi cứng ngắc. Dì đu đưa như ru tôi trong vòng tay, đả đớt nói với tôi : con bú ngoan, dì cho con hết, bú no rồi dì dỗ con ngủ. Tôi bịn rịn mà lại sướng tận cùng đời. Tôi vặt ti dì rột rột, cái đầu vú duỗi thẳng ra nhọn hoắt, êm mát và dịu dàng làm sao.
Có thể tại tôi làm gang mà dì không muốn tôi phải lật bật vì cái áo dì cản mũi, nên tự động dì kéo vẹt nó ra phía sau, cẩn thận gài vào mép lưng quần. Tôi được thong dong nên vần hai vú dì táo tợn. Tôi bú đến móp cả bầu vú, dì phải bảo tôi chuyển đổi để hai bên không quá chênh lệch nhau.
Mỗi lần như thế, tôi rất không muốn, song phải đành chấp nhận. Dì nhẹ kéo đầu vú ra, nó bóng lẫy vì nước miếng tôi dính và cái đầu núm đỏ rực lên vì bị tôi vùi và cắn sưng mọng. Dì đưa lòng bàn tay lên xoa xoa, trong khi chìa cái vú kế bên cho tôi ngậm tiếp.
Nào dè cử chỉ của dì làm tôi bị khích động. Con cu cứng bật lên, dì đang nắm lơi lơi vội chụp bóp chặt và rền rĩ chọc : chèn ơi, bú cái vú mà chim cò cũng ngỏng lên. Tôi ập ụng muốn nói thì đã nghe dì dặn : bú thì bú đi, dì đùa mà cũng chực cãi tay đôi với dì.
Tôi im lìm úp kín mặt hít hơi dì, giày vò hai vú như sợ ai lẻn vào tranh cướp mất. Bàn tay tôi vê cái đầu vú giờ cứng liên miên hết còn kịp mềm dịu lại. Dì mắng mà như khen : thằng chó bú ti mà dì thấy rạo rực cả lên.