Dì - Chương 11
Tôi nằm bẹp trên ngực dì vừa bú vừa ôm gọn đôi vú dì ọp ọp. Dường như mỗi lần được ngậm và bóp vú dì, tôi cảm thấy có điều mới lạ hơn. Ai bảo tôi nịnh dì cũng được, song nếu các bạn ở vào trường hợp tôi chắc cũng phải nhận chân như thế.
Vú dì càng ngày càng mọng, hai núm càng nở phình lên và đôi quầng nung núc, coi đã mắt phải biết. Tôi om muốn no cả hai bàn tay, có tưng tưng cũng thấy chúng sóng sánh như cặp bong bóng nước. Tôi đặt nhẹ môi vào thì cái núm rúm lại, tôi giặm giặm thì nó thun và sưng xỉa lên ngay.
Tôi bợ hai bàn tay nhìn chăm chăm nó thì bị dì hỏi : anh nhìn gì khiếp thế, như thôi miên nó vậy. Tôi cười hì hì trêu dì : chỉ muốn cắn một phát cho đứt cái núm ra, chừa thói lanh chanh, đành hanh đỏ mỏ. Dì ớn ợn run rẩy kêu lên : úi ! anh cắn đứt đầu vú thì dì còn đẹp đẽ gì nữa. Cả đời đàn bà, con gái chỉ có chút nị đó, anh mút được rồi, còn bày đặt cắn giứt nó chi hổng hiểu.
Chưa chi dì đã nghĩ tôi làm thật nên miệng dì da diết còn lời dì có vẻ lưu ý lẫn dọa tôi : anh nương thì dì còn giữ vẻ đẹp lâu dài để anh tẩn mẩn nghịch. Nhược mà anh ẩu xị bứt nó đứt đi, ba hỏi thì anh chết. Dì vốn như thế, muốn làm tôi sợ thì lại lôi bố ra dựng thành bức bình phong cản địa.
Lại nữa, tôi đâu dại gì. Dứ thì cứ dứ, còn yêu cặp vú dì bằng chết. Ai nỡ đi phá hủy cái vòng lồ lộ trồi ra và tươm một màu hồng ánh tựa son môi. Tôi gián tiếp bằng cách vò hai bàn tay cho cặp vú dì độn ầm ào, chúng đổi thay hình dáng xoành xoạch, lúc xẹp lúc vun, lúc đầy lúc giãn.
Châm vào đó là những nụ hôn môi của tôi, dì có vẻ bằng lòng nên ưỡn vểnh ngực lên và hỏi dồn hỏi dập : dì đáp ứng thế, anh chịu chứ ! Làm gì mà chẳng chịu, hai vú dì căng cớn lên, miệng đầy miệng, tay dồn tay, sướng ơi là sướng.
Tôi mê mẩn quên cả giời đất lẫn thời gian. Dì cựa quậy đẩy, lôi bật hai vú ra mà ghé vào tai tôi thỏ thẻ : thôi bú thế được rồi, để dì còn quay về phòng, nhỡ ba tỉnh, mò mò không thấy dì, lại đi sục sạo thì bỏ bu cả nút.
Cái tính lần khân của tôi vẫn không bỏ. Tôi đeo địu lấy dì giành giựt đôi vú mà trèo trẹo bú nút, xoa day nữa. Dì phải hành động dứt khoát mạnh và nói cứng : anh quên là anh lôi dì trần truồng từ bên ấy sang đây sao ? Anh liệu trả lời ba thế nào khi ông nhìn thấy dì tô hô cả ra để anh ôm chầm lấy vú mà bú ?
Tôi trây trúa cãi : thì ba cũng ưng thôi ! Dì chẳng nhắc tới nhắc lui với con là ba dặn dì phải chăm lo cho cả hai cha con là gì. Dì cứng họng nên nói bãi buôi : nói ngang như bố con nhà anh, ba làng cũng chả cãi lại. Tôi lại trêu dì : ba làng đã thấm gì, đến “ bốn làn “ con còn mo phú nữa là.
Dì củng lên đầu tôi lia lịa, mắng mỏ : này bán, này bán, có một cái bán bố nó đi thì lấy gì cho cha con anh ngày ngày ăn điểm tâm. Tôi thấy dì đánh cũng chẳng đau mà hai vú do cánh tay khoắng thì khua ình ình nên tôi hét : dì đánh vừa thôi, đánh hăng vú nó rơi luôn thì khốn.
Dì lăn ra cười ngặt nghẹo, nhưng đồng thời ba chân bốn cẳng cũng chạy nhanh di tản về phòng. Tôi nhìn theo ngơ ngẩn và tiếc ôi là tiếc. Dì cháu tôi hay có trò lan man và tốc tốc như thế, nhưng được cái vui cửa vui nhà, ba cứ sống theo kiểu của ba, còn dì cháu tôi tha hồ hú hí, rú rí rủ nhau thập thò nhập cung hồi nào không rõ.
Lại nói về món lingerie của dì. Tôi đinh ninh rằng vì ý ba mà dì phải mặc cái của phong phanh đó, thế nên chả cần đoán mò thì tôi cũng rõ là bên dưới dì chẳng có kèm theo gì sất. Vì vậy mỗi lần sau bữa ăn, ba về phòng, dì bắt đầu dọn dẹp rửa bát đĩa là tôi phom phom sán lại liền.
Miệng tôi hô hoán đánh tiếng để ba biết là tôi đang giúp dì mà kỳ tình là tôi đang chõ hơi vào nghịch ngợm dì chứ có góp tay bao giờ. Tôi áp vào lưng dì, miệng ba hoa chích chòe mà một tay bợ vào vú, còn một tay mò luôn vào cái ngã ba quốc tế của dì.
Dì oặt oẹo vì nhột, nhưng thằng tôi lì lợm, bà cóc dám thả tay, sợ bát đĩa vỡ loảng xoảng, thành ra tôi càng dựa hơi bóp, măn kịch liệt thôi. Tôi vò nhàu lớp ren mỏng ở vú và làm nhăn lớp lụa thêu ở háng, dì lắc mông, ghếch ngực xoành xoạch mà tôi vẫn không buông.
Bất giác dì phải thùn người xuống, hai tay co che ngực và lấy đùi dấu con sò lông, nhưng tôi làm bấn quá dì cũng chịu thua luôn. Một hai dì nhăn mày nhăn mặt trách um khe khẽ : mày có để dì rửa sạch mọi thứ xong đã, mày bóp sờ thế này, bố ai mà rửa ráy được.
Tôi lặng lờ không nghe, trái lại còn trật hai dây đeo nơi vai của dì để cái lingerie tuột ra cho tôi nhìn cặp vú tận mắt mới chịu. Dì nhớn nhác nhắc chừng : ba ra kìa. Mặc, tôi bất kể. Vì tôi biết giờ giấc này sức mấy mà ba ra phòng ăn để làm chi.
Tuột được cái áo dì, tôi kẹp hai ngón tay vào đầu vú và móc bạo liệt nơi giữa háng. Dì như con sâu bị đạp nên nhón gót, xoắn người. Tôi chuốt cho đầu vú nhọn lễu ra và móc sâu vào cái hang cua, mằn mằn banh hai mu ra, gạt gạt mớ lông kêu rẹc rẹc, dì ngoáy tít thò lò.
Dì chống trả, tôi kẹp rị, phần hơn vẫn nghiêng về tôi, nên dì đành chịu một phép. Đã thế tôi cũng cắc cớ, hồi này cũng chẳng ham mặc sịp, nên mỗi lần bóp vú và sờ lồn dì thì thằng cu con bắng nhắng đội tếu cổ lên.
Tôi úm nó chọt chọt vào mông và kẽ đít dì làm bà càng lúng túng như gà mắc đẻ. Bà nghiêm mặt lại cự nự : anh có ngưng hay muốn dì bỏ không rửa chén đĩa nữa. Lỡ trớn rồi, nếu thua là tôi sẽ còn thua dài dài, nên tôi độp luôn vào vành tai dì nhá nhá gây cảm hứng và tôi kéo dài giọng kêu thẽo thươt : tội con mà dì, con thèm quá, lúc ngồi ăn con đã muốn vồ lấy dì, giờ mà dì cấm chắc con chết mất.
Dì có vẻ phân vân, nói dỗi : tội, anh lúc nào chả tội. Nhưng ăn vụng phải có nơi có lúc, chứ bạ đâu xâu đó, anh giết cả dì và giết cả anh. Tôi địa luôn : vậy thì dì vứt béng mọi thứ, chốc ra rửa tiếp, dì tạt vào buồng cho con sờ nghịch một tẹo.
Dì lầu bầu mà lại nghe theo. Dì trách cho có lý có lẽ : anh nhặng xị quá thể, lúc nào cũng bức bách dì. Nói vậy rồi dì xả tay và ôm gọn mớ lingerie lướt thướt theo tôi. Một tay tôi bíu vú dì, một tay tôi ôm vòng bụng, dùng thằng cu con đùn dì đi.
Vừa vào phòng, tôi tấn dì vào cánh cửa và hôn tàn hôn bạo lên môi dì lâu lắc. Dì ngậm tăm, uống lấy môi tôi, hai tay chỏng trơ vì hết gân hết cốt. Tôi mút lưỡi dì tàn bạo, dì trố mắt ra nhìn. Tôi trổ hết nghệ thuật làm dì thở rộn lên.
Tôi đè ẹp dì như kẻ cả, khiến dì bỗng nhỏ nhoi trước sự vũ bão của tôi. Mắt tôi nhìn sâu vào mắt dì, tôi hớp hết hơi dì và đắm đuối để dì không kháng cự. Tôi tương ứng bóp chặt một vú dì và bàn tay kia móc sột soạt vào cái lỗ cho dì chông chênh điếng, hết còn nhúc nhích.
Hành động tôi điên rồ và dữ quá khiến dì choáng. Hai giò dì loạng choạng, nhón lên vì bị tôi mằn giãn lớp thịt xếp vành bên trong cái lỗ, tôi khều cái cục cồi và búng khảy cho nó rối tinh rối hẹ lên. Dì loai choai ngáp ngáp như bị hụt hơi, chới với muốn thốt lời nào đó.
Tôi lại khoắng một hồi bằng những môi hôn, tay bóp và tay móc rần rần. Dì nhoai ra được, kêu lóp ngóp : anh làm dì nứng rực cả người. Tôi tợp luôn vào vú dì mà bú rúc lên một hồi liên miên bất tận, dì khuỵu xụm xuống.
Dì cau có than : khiếp, anh học ở đâu mà vần dì tóe khói. Dì muốn điên lên được vì anh. Dì lào khào cái miệng mà tay đã mò chộp chim tôi mà thụt như cà nông thụt. Đến lượt tôi lại nhỏng giò nhón cẳng mà cắn răng chịu đựng cú xục cặc của dì.
Dì đang nứng nên dì hăng tiết vịt. Dì hết còn nương tay làm nóng đầu thằng bé tôi lên, có lúc nó căng quá tưởng là muốn toét lớp da qui đầu ra. Dì mụ mị nói mơ nói dại : mày muốn chết, bà cho mày chết. Dì nghiến chặt răng lại mà thúc toẹt đầu chim tôi ra.
Bất chợt tôi nghe đau điếng, một tiếng xé thanh như miếng vải bị toạc, tôi thấy rát cả buồi, nhìn xuống lớm rớm có tí máu và lớp da qui đầu bị dì chằng kéo đã bị tuốt vỏ ra. Tôi ôm chầm lấy dì kêu : vỡ rồi, rách rồi.
Dì chợt tỉnh, ngưng tay, nhìn xuống và vội đỡ lấy tôi vì sợ tôi ngã. Dì xuýt xoa xin lỗi, nhưng lại xí xóa khen : có thế thì quả chuối mắn mới chịu lìa vỏ chui tót ra ngoài, chứ không thì đến đời nào anh mới để dì lột sạch lớp da múm bọc nó.
Tôi đau muốn thấy mấy tầng mây. Cái đầu khấc vốn lâu năm nằm trốn giờ bị bung ra nên rát cách gì, chỉ cần hơi chạm cũng đủ xót và giật bắn người lên được. Thấy tôi nhăn nhó, dì an ủi : con giai bị tước vỏ mía đứa nào chả vậy, vài hôm nó quen đi thôi.
Chưa gì dì đã diễu ngay được : thích nhé, chuối lột vỏ từ nay tha hồ địt chết thôi. Này mỗi khi anh chơi, gái nó kêu inh lên là anh phải cám ơn dì đấy nhé ! Tôi đang bẳn nên nổi quạu : gái mới gỏng, đau bỏ bu, địt thế đéo nào được mà vội kể công.
Thông cảm cái cảnh nhức nhối của tôi nên dì không chấp. Trái lại dì xun xoe định tìm cách giúp tôi ổn định tình hình, tôi càng bực nên gắt gỏng : mặc tôi, không khiến bà đụng đến làm gì.