Đi Ở Vú - Chương 8
Nhỏ thấy thương cụ quá, ai bảo người già đâm vô cảm là lầm to, cái miệng tru tru thế kia nếu chẳng phải đang nghĩ về cái núm vú lúc nãy cụ măn vê thì nhỏ gọi là đồ ngu dốt. Cụ ngủ đó, nhưng tiềm thức cụ vẫn hoạt động, thế nên dáng dấp của bầu vú nhỏ vẫn làm cụ ngây ngất hưởng. Phải nghe tiếng chop chép cụ phát ra mới thấy cái sự thèm mút mát núm vú nó thế nào.
Nhỏ đứng ngây như phỗng nhìn, mấy bận chỉ chực chụp lấy bàn tay cụ đưa lên môi hôn. Nhỏ muốn được hít mùi da khô khan của cụ, được xoa lòng tay cụ lên da mặt nhỏ để nghe một niềm vui nho nhỏ tràn vào từng tế bào, thần kinh nhỏ lúc này. Phương chi, nhỏ còn nhớ rõ rệt cái lối cụ sờ sờ, bóp bóp vú nhỏ lúc nãy.
Bàn tay này lúc trẻ nếu cụ không làm điêu đứng lắm bà khi ve vuốt cặp vú của họ thì nhỏ không đáng là người lớn. Cái bàn tay trông ô dề thô kệch, vậy mà đặt lên bầu vú lại êm ái biết bao. Những ngón tay gẩy le te cái núm vú như muốn làm bật dậy mọi sợi truyền cảm, cho cặp vú mọng tếu cả lên, xoắn xuýt, cơ hồ bị ai đang vồ vập đâm kim, đâm gai vào đó.
Cụ có lối nựng tưng hai vú như người chơi tạ. Cụ bê tròn cái vú trên tay, rung rung thử xem nặng nhẹ thế nào. Rồi dùng bên trong ngón cái cụ búng tà tà cái núm, cụ mơn đi mơn lại cái quầng, từng vón xao động kênh lên, mấy bận nhỏ tưởng thở hắt ra đến nơi vì quá hồi hộp. Cụ nhìn sừng sững vào mắt nhỏ, chẳng khác lang y bắt mạch con bệnh, dõi xem phản ứng chứng đau thế nào.
Trông cụ say sưa tựa người nghệ sĩ trầm ngâm trước pho tượng để ngực trần. Cụ nắn nót từng cạnh một, xoa xoa xem dáng tròn của vú có đúng nét tuyệt chưa. MIệng cụ châu châu chực như muốn ngậm, muốn xé cái vú nhỏ.
Lúc này chỉ nghĩ lại, nhỏ cũng đã thấy hai đầu vú nổi gợn. Sữa lại phún ra, y như chính cụ đang mò lên vú nhỏ. Chần chừ, chần chừ, nhỏ muốn nắm lấy bàn tay đó ấp vào vú, đè không cho sữa chảy ra và từ từ nhỏ sẽ luồn nó hẳn vào dưới áo để trực tiếp va chạm lên cái vú nhỏ.
Nhỏ có ham hố chăng ? Nhỏ có dâm dật chăng ? Nào ai biết. Nhỏ chỉ nhận ra rõ ràng là nhỏ rất muốn được cụ bóp nghịch. Bàn tay đàn ông trời sinh ra để làm gì, nếu không sờ măn vú, mông, sò, khe của vợ. Lắm ông còn thiếm xực bằng cách ve vãn sờ mó cả người ngoài, thì âu cũng là nghiệp của họ bắt họ phải làm như thế. Nhỏ xa thằng chồng cà nhỏng cũng lâu rồi, thèm quá đi chứ. Như cỗ xe chạy thả cửa, giờ bắt bỏ xó ở ga ra, ai chịu cho thấu nè trời.
Thằng cún chợt ré, phá tan giấc mơ màng của nhỏ. Nhỏ phải vội bế nó lên để cụ yên ngủ. Ngửi thấy hơi mẹ, nó rúc như lợn con, nhỏ không kịp mò cởi áo. Nó tạp tạp bên ngoai áo, vớ đúng cái đầu vú là mút phăng phăng. Cha mẹ cái thằng tham ăn, tham bú, nhỏ đành giựt đại hàng cúc bấm để nó cạp cho xong.
Cu cậu đói thì phải, bú đến giật cái vú đè nhẹp cả mũi, phát sặc ho hen. Nhỏ phải mắng yêu : từ từ nào, ai dành mà quính quáng lên thế. Thằng bé miệng bú, tay quơ quào, cái vú của nhỏ đến tình đến tội vì bàn tay bé choắt của nó khua đụng. Nhỏ lờ mờ có một chút thèm muốn nổi lên, nhưng không đủ làm nhỏ ưng ý. Chỉ duy cái núm vú bị nhóc mút lôi làm nhỏ có cảm tưởng như ngón tay ai dón vào vê và kéo đầu vú ra vậy.
Nhỏ nghĩ giá lúc này cụ tỉnh dậy. Nhỏ sẽ vờ bị nhóc bú làm nổi cơn hứng để mồi chài cụ vào cuộc giúp cho nhỏ tê tái tí ti. Mới nghĩ thế, nhỏ đã thấy xón trong háng tí chất nhờn ra. Đúng, dạo này nhỏ tệ hại quá, đĩ nhăng đĩ cuội, đến con bú mà cũng tưởng tượng đang được đàn ông mò.
Nhỏ không chối cãi tính thèm dục vọng của nhỏ. Bạn cứ sa đà vào các cuộc chơi đi rồi hãy chê bai. Thà chẳng biết gì cũng đành, còn giò của bạn đã bị các ông mãnh lôi toạc ra, gác lên vai, lên đầu, chọc cái của nợ vào khoắng điên khoắng đảo thì ở đó mà nói mẽ. Chứ chẳng phải lúc ấy bạn sẽ điên cái đầu kêu rối kêu rít để thằng ba vạ giúi thêm vài quả nữa hay sao ?
Mẹ kiếp, đàn ông khỏe thật. Nó băm, nó vằm, tưởng là hết hơi, nào ngờ nghỉ lơ phơ một chút đã thấy tỉnh như sáo sậu. Nó mửa, nó ói, giãy giụa tựa đỉa phải vôi, ấy vậy mình chưa hoàn hồn, lão đã thúc thằng chó đẻ của lão đòi xin thêm phùa nữa. Mình lay lắt có chối từ thì lão cũng chờn vờn mò sờ ve cái vú. Bực bỏ bu, mệt tả tơi, lão măn lâu cũng thấy nhợn.
Thế là đầu vú săn tít lại, lão gầm lão gừ, chụp hôn lia lịa, hôn còn chằng qua bú, bú còn gạ thêm cắn và thế là nhông nhông lão trèo lên bụng. Cái của nợ lừ lừ, nóng như thỏi sắt nung, chọc đâm tóe loe vào bụng. Lão e hè đòi cho nhúng nhanh vào khe nước không nó toạc đến nơi. Đố bạn còn giữ được bình tĩnh chăng.
Lão xăn lão xịa, nhét tớ huơ vào cái lỗ trật chìa. Vừa nhứ được vào rồi là lão nhấn hết ga, cây cần số hóc luôn nơi ổ, lão nạy, lão chọt, lôi ra lôi vào, quay quay như chó mắc lẹo. Lão đùn bên này, lão đẩy bên kia, vơ quàng vơ cấu giò mình, cặp vào hông, tông vào vách, lách vào giường, giương vào mùng, lão bắn păng păng. Có mà trời bắt lão ngưng lại.
Nhỏ bấy giờ chỉ còn là cái xe ọp ẹp, chở quá khẳm, trốn quản lý thị trường, đi chui toàn hầm toàn hố. Xe vẹo bên này, xe nghiêng bên kia, nhíp nhóp gì kêu cọt cà cọt kẹt, tài xế nhún te te, kèn kiếc gì bóp thả ga, thả cửa. Bóp đến nỗi hết hơi không kêu nổi, chỉ nghe xịt xịt bụi mù.
Lão lái cũng khéo, xát xi rệu rã mà tay lái thật ngon. Lão đưa xe là là lách qua cái hố, lào dận ga xe vọt tuốt lên dốc, lão thả côn cho xe tuôn xuống đèo, cứ như làm xiếc, cần ăng ten ngúng nguẩy quơ lia, lão hét lên : tránh, tránh, xe bể hộp thắng, đụng ai nấy ráng chịu. Nhỏ là khách đi xe mà cũng hoảng hồn…