Đi Ở Vú - Chương 16
Vậy là hai chị em sửa soạn cùng đi. Khốn nỗi nhỏ lình xình quá, ở nhà suốt ngày tuềnh toàng nên việc thay đổi xiêm y xem ra quá nhiêu khê, cô chủ phải góp tay vào phụ. Thôi thì cô lột áo, chọn cái xú thật đẹp và màu sắc để mặc cho nhỏ. Loại áo nịt cỡ 4D mà vẫn không che hết cặp vú phì nộn của nhỏ. Cô chủ vén nhét vào cái lúp mà vẫn còn dư một nạm chè bè ra xung quanh.
Cụ ngồi nhìn chị em xoay vần cho nhau mà miệng chép chép trông hay đáo để. Nhất là khi tay cô chủ vờn vờn cặp vú nhỏ, nựng nịu sơ sơ, khen tới khen tấp : chao, chị có cặp vú đẹp quá, nhỏ thấy cụ nuốt nước miếng ực ực. Mặc xong, nhỏ định choàng cái áo ngoài vào thì cụ gạt đi : nỡm, cứ để thế thay nốt đi rồi hãy mặc, kẻo lại lấm bẩn phải thay cái khác, dềnh dàng mất thì giờ.
Nhỏ biết cụ mại hơi muốn nhìn vú viếc nhỏ cho thỏa nhãn, lại thêm cụ cà khịa muốn thưởng thức nốt cái món nhỏ lột thay quần nên bỗng dưng mặt nhỏ nhuốm hồng vì thẹn. Nhỏ vơ vội mớ xống áo, định vào phòng tắm thay thì cụ lại cản ngăn : vẽ, ở đâu chẳng thay được, cứ gì phải chui vào trong ấy cho tối. Rồi cụ lại thêm thắt : dào, của nhà chị thì tớ còn lạ lẫm gì mà che với đậy.
Chả là gần đây khi tắm cho cụ, nhỏ đều vào lo cho cụ. Chà lưng, cọ tay, rửa chân và cả nâng niu săn sóc cái mẩu xì gà của cụ nữa nên quen thuộc nhau hết. Đã thế, cụ lại nghịch ranh dùng vòi nước xịt ướt nhỏ, làm nhỏ mặc cái áo mỏng mà như không. Nước xối xả làm cặp vú nhỏ in mồn một nơi ngực áo, chất nước lạnh khiến hai đầu vú săn tít lại, cụ tấm tắc khen : nó vón giống quả nho mỹ và tay cụ vờn vờn xoe xoe làm hai đầu vú ồm oàm coi cũng hay.
Cụ nằm thả nổi trong bồn, hai chân bập bềnh trong nước ấm. Mẩu mía cụt lềnh bềnh trên mặt nước, mớ lông trôi bập bềnh. Nhỏ lấy cái khăn lau vòng vòng, cụ nhột nên ríu cả chân, cả tay và cả lưỡi nữa.
Cụ bắt nhỏ lột áo ra nên hai vú xập xình mỗi khi chùi rửa cho cụ. Chỉ nghe cụ rên ư ử bợ hai tay vào mân mê và nặn cái núm vú đến kinh. Có lúc cụ nặn đau quá, nhỏ phải kêu lên, cụ lại phê phán : gớm, vú với viếc, rắn đanh như hòn sỏi, tớ cứ đụng vào là y như chúng cứng lại.
Rồi cụ tạt nước văng lênh láng ra nền, quần nhỏ cũng ướt lây ướt lắt. Cụ hét toáng lên : lột bố nó ra quẳng nốt đi cho được việc. Ừ, thì lột, nhỏ có “ khe “ gì ba cái món ăn chơi này. Nhỏ còn đùa hỏi lại : thế cụ muốn tự em lột hay để cụ lột hộ em. Chả hiểu sao nhỏ lại xưng em với cụ và thấy cụ hí hửng ra phết.
Cụ trầm ngâm một lúc thì bảo : để tớ lột e lý thú hơn. Và cụ bắt nhỏ cúi sấp người vào bồn, chổng mông lên cho cụ mò thắt lưng quần mà gỡ. Cụ làng xàng nào chịu lột ra ngay, còn cố đi một đường xoa vòng mông nhỏ đã chứ. Cụ khen : nhà chị có cặp mông kinh tế, của này đem xuất khẩu chắc lắm kẻ đặt hàng. Thế nhưng cụ nhanh nhẩu gạt phăng : mà tớ cóc cho nhà chị đi đâu hết, tớ độc quyền khai thác món đít đoi này.
Cụ vừa nói vừa xoa, tay cụ như con thằn lằn bò rồn rột trên da thịt nhỏ. Lắm lần nhỏ nhột rần rần, chỉ muốn đổ nhào đầu vào bồn tắm. Cụ sợ nhỏ chết đuối nên một tay bóp vú nhỏ, một tay xoa hết bên ngoài lại tuồn vào bên trong rờ rờ rẩm rẩm từ cái khe đít lên tới phía đằng trước.
Cái ngón tay ngọ nguậy của cụ tinh giàn trời, chả thấy tí mắt mũi nào mà sờ đâu trúng đó. Nó luồn lách vạch lông nhỏ ra, cà cà nơi hai mu, đằn đằn mấy cái rồi vớ luôn cái nút chuông điện mà nhắm mắt nhắm mũi nhấn kêu inh thiên địa. Chao ơi ! đang tắm với rửa cho cụ mà nhỏ quên tiêu dên hết trơn, cứ tưởng mình đang bị chồng đòi ăn nằm.
Nhỏ chới với phải nằm lấy cái phao câu của cụ để giữ cơn nôn nao đang bùng vỡ. Cụ móc nhỏ thì nhỏ cũng đẩy bật cái cần hết bên này sang bên kia. Cụ mò đúng cái lỗ móc sột sột thì nhỏ cũng kéo căng lớp da nhăn nheo ra để đầu con rùa thập thò trong nước mới chịu.
Cụ rít lên từng hồi : cha con đẻ mẹ nhà nó, ăn cái giống gì mà no ung úc, sờ sướng run cả tay. Tớ có ngâm nước cả ngày mà sờ thế này thì cũng không còn muốn ra khỏi nữa. Nhỏ sướng vì cụ yêu, cụ quí củ triện của nhỏ, nhưng ngặt là cụ làm nhỏ bức bối quá. Cụ cố rướn ngón tay cho thật dài khoắng sâu vào phía trong, lúc lại châm thêm vài ngón và bịn chặt lấy mà húc bành bạch.
Ba hồn chin vía của nhỏ lâng lâng hết cả. Nhỏ tưởng gan ruột đang bị cào và chỗ giữa háng nghe nhưng nhức như ai đang dùng dùi, dùng cưa đục đẽo mới sợ. Nhỏ đã cố banh giò ra, thiếu điều giống anh nhảy dù biểu diễn lộn tự do trong không trung mà ruột gan vẫn lạo nhạo khó chịu.
Cụ vớ đúng cái mội nước thì cứ thế cố thủ thúc không cho cửa thành bị bỏ hổng, còn nhỏ thụt súng cụ muốn vỡ toác nòng ra mà cơn sướng vẫn tản mát đâu đậy. Cụ kêu to : ôi thích thì nhỏ cũng hét lớn : sướng quá, đã quá. Nước nôi lợn cợn ướt dầm dề, nhỏ chỉ muốn hét và vác cụ lên nhét đến nhét để cái củ lẳng vào hũ mắm mới hạ cơn dâm đang ào ạt phá nhỏ.
Khốn nỗi cụ chỉ lình phình thế thôi, nhỏ thụt mấy cái, mẩu xì gà cũng không dài ra được thêm. Nhỏ phải làm đại đút nó vào mồm mà nút, trong khi cụ quíu cũng xục xoành xoạch nơi cái hoa loét choét của nhỏ. Đến khi cụ cháu lột được quần nhau ra thì nhỏ xác xơ như giàn mướp héo. Nhỏ ngả phịch ra nền nhà, rặn è è, đùn hết mớ nhớt, mỡ, xì dầu, bơ, ma ga rin cho trào ra mới chống đỡ nổi cơn kinh phong ập đến.
Cụ cũng nằm thở hơi ra, trông khúc mía gặm dở dang nát toe mà thảm ôi là thảm. Cụ đổ tội cho nhỏ, nhỏ quặc lại ai biểu cụ ham hố làm chi, cứ như hai đồng chí kiện nhau ra tòa án quốc tế vì ai cũng hô hoán là địch xâm chiếm lãnh thổ mình trước.
Sau đó, cụ phẻ re, nhỏ đỡ ra thì nằm ườn thiêm thiếp. Còn nhỏ lo lau, lo dọn, lo chùi vết dơ dính bê bết trên nền nhà, thân đã rã rời mà phải bỏ sức làm cho sạch, nhỏ mệt mỏi thiệt sự. Đến muốn thay cái quần, cái áo khác cũng chẳng giở nổi tay chân lên.
Đứ đừ nhỏ mặc quách sự đời cứ để tô hô như vậy nhào lên giường nằm cạnh cụ ngáo một phát cho lại sức, rồi sau đó tính sao mới tính. Nhỏ ngủ như chết, gió lạnh phất phơ cũng chẳng hay chẳng biết. Chỉ khi nghe vú xột xột mở mắt ra đã thấy cụ miệng ngậm, tay vê bú tì tì. Đúng là nuôi trẻ cũng không mệt như vầy.