Đi Công Tác Cùng Ông Sếp Biến Thái - Phần 8
Chiều hôm đó, đúng giờ, đích thân ông Hưng lái xe đến đón Thanh Phương, ông Thái nhanh nhẹn mở cửa xe cho cô, vừa niềm nở chào cô vừa chăm chú nhìn cô vẻ thích thú. Thanh Phương mặc chiếc quần bò cạp trễ ống vẩy rất đẹp, và chiếc áo sơ mi xanh nhạt, tuy rất đơn giản nhưng lại làm nổi bật vóc người cao ráo khỏe mạnh nở nang của cô. Mái tóc cô buộc gọn phía sau để lộ cái cổ cao trắng trẻo rất hấp dẫn.
Ông Hưng ý tứ ngồi ghế trên, nhường cho Thanh Phương và ông Thái ngồi ở ghế dưới. Đầu óc Thanh Phương vẫn còn để tâm chuyện ông Hưng nói với cô nên cô hơi lúng túng khi nhìn vào mắt ông Thái khi nói chuyện với ông ta. Có lần Thanh Phương đang mải nhìn qua cửa kính ô tô ngắm cảnh dọc đường, cô chợt phát hiện ra ông Thái đang liếc nhìn cặp đùi thon dài và bộ ngực kiêu hãnh vươn ra của cô với vẻ thèm muốn ra mặt.
Thật ra thì cô cũng quen với việc đàn ông liếc trộm mình, cô vẫn biết là cơ thể cô rất đẹp… nhưng tự nhiên không hiểu sao cô lại nghĩ đến việc ông Hưng nói và hình dung ra cảnh cô ăn nằm với người đàn ông phong độ lịch lãm đang ngồi cạnh cô, không biết cái cảm giác đó nó như thế nào nhỉ. Thanh Phương đỏ mặt gạt vội đi cái suy nghĩ kỳ cục đó đi và tự trách mình là thứ phụ nữ lăng loàn.
Chưa đầy 2 tiếng đồng hồ, họ đã đến Tam Đảo, lúc này mới 5 giờ chiều nên trời còn sáng sủa lắm, phong cảnh núi rừng đẹp tuyệt, khí hậu mát mẻ khiến người cứ cảm giác lâng lâng dễ chịu. Ông Hưng vẻ thành thạo lái xe vòng vèo một lúc rồi dừng lại trước một khách sạn rất đẹp nằm trên sườn núi thơ mộng. Lúc xuống xe, ông Hưng rỉ tai Thanh Phương:
– Bọn mình cứ ở mỗi người một phòng nhé… ở chung không tiện… còn có anh Thái.
Vào phòng lễ tân, ông Hưng lấy ba phòng loại xịn nhất sát gần nhau ở tầng trên cùng của khách sạn, rồi ba người cùng đi lên. Căn phòng ấm cúng và đẹp quá, Thanh Phương nhìn quanh căn phòng của mình, cô để túi quần áo xuống giường rồi mở rộng cánh cửa sổ của căn phòng, toàn cảnh khu Tam Đảo hiện ra trong tầm mắt của cô như một bức tranh, Thanh Phương vươn vai hít sâu không khí trong lành của vùng núi. Đang đứng ngắm nhìn phong cảnh thì bỗng có tiếng gõ cửa ở cánh cửa ở bên bức tường bên của phòng cô. Thanh Phương ngạc nhiên đi lại mở ra, hóa ra là phòng cô thông với phòng ông Hưng qua cánh cửa này. Ông ta nhìn cô cười:
– Thế nào, phòng ở được không em, chỗ này là đẹp nhất ở đây đấy, thôi em nghỉ ngơi một lát đi rồi thay đồ, chúng mình đưa anh Thái đi dạo một lát, xuống thác Bạc chơi, rồi ăn tối.
Thanh Phương gật đầu, cô định khép cửa lại và gài chốt thì ông Hưng ngăn lại bảo cô là cần gì phải gài cửa, cứ khép lại là được rồi. Thanh Phương vào buồng tắm bật vòi hoa sen tắm qua một chút cho thoải mái rồi mặc đồ, cô chọn bộ váy hoa màu xám nhạt ôm sát eo với hai dây đeo vai để lộ bờ vai tròn trịa cân đối của cô mà ông Hưng vẫn thường khen là đẹp.
Xuống đến sảnh của khách sạn thì Thanh Phương đã thấy ông Hưng và ông Thái đang chờ sẵn cô ở đó, họ đã thay ra bộ quần sóc áo thun thoải mái. Họ cùng đi dạo trên con đường núi vòng vèo ri đầy quả thông. Ông Thái luôn miệng xuýt xoa khen phong cảnh đẹp. Đi một lúc, họ vòng xuống Thác Bạc… Đến lúc trời sẩm tối họ mới quay trở lại khách sạn.
Nghỉ ngơi một lúc họ đi ăn tối, ông Hưng đặt riêng một phòng ăn cho ba người, bữa ăn rất vui vẻ, ông Hưng gọi hẳn một chai rượu Remy loại một lít. Thanh Phương vốn không phải là không uống được rượu, nhưng cô thường tránh uống nhiều, tuy nhiên lần này cô cứ bị hết ông Thái lại đến ông Hưng ép chạm cốc, mà toàn là với những lý do cô không thể từ chối được để giữ lịch sự.
Mặc dù cố chối hết mức, nhưng đến chén thứ năm thì Thanh Phương bắt đầu thấy chếch choáng, và cô mất đi sự tỉnh táo đề từ chối chạm cốc, thế là cô bắt đầu uống hết chén này đến chén khác, cứ mời là cô uống, không từ chối nữa. Đến cuối bữa thì họ uống gần hết chai rượu. Thanh Phương đã say lắm rồi, cô thấy căn phòng như nhảy múa quay cuồng, tai cô ù đặc, không nghe được hai người đàn ông kia nói gì và cô cũng không hiểu mình đang nói luyên thuyên những gì nữa…
Cô cảm thấy hình như cô được dìu đứng lên, lên cầu thang và vào phòng của cô, rồi cô được nhẹ nhàng đặt nằm xuống giường… đèn được tắt đi… rồi tiếng vòi hoa sen chảy rào rào… tiếng sột soạt cởi quần áo của ai đó… rồi chiếc váy của cô được cởi ra kéo ngược qua đầu cô, đến lượt áo lót và quần lót cô cũng vậy. Đầu óc cô nặng trịch, tay chân cô mềm oặt… Thanh Phương cố gắng mãi mới thốt lên được mấy câu khàn khàn khi cô bị người mà cô đoán là ông Hưng vần ngửa ra:
– Thôi… anh Hưng… em mệt quá… để mai đi anh.
Mặc cho Thanh Phương yếu ớt phản đối, cô vẫn bị người nọ ngấu nghiến hôn lên môi hồi lâu, rồi đôi môi thèm khát đó cùng với đôi bàn tay khỏe mạnh sục sạo khắp cơ thể đàn bà trần truồng của cô, nhất là ở chỗ hai bầu vú nảy nở, cái bụng phẳng mịn màng, hai đùi nõn nà. Bàn tay đàn ông đó còn kéo hai đùi cô dạng ra, tỉ mỉ mơn trớn chỗ đó của cô, thậm chí những ngón tay nghịch ngợm còn kéo vành hai mép thịt mềm mại của nó ra nữa như để kiểm tra bên trong vậy…
Cái cơ thể đàn ông trần truồng to khỏe bắt đầu leo đè lên người cô… Đầu óc Thanh Phương choáng váng đến mức cô không thể mở mắt ra nhìn được… cô chỉ cảm thấy một cái vật tù tù căng tròn trơn ướt ấn mạnh vào chỗ đó của mình và chui dần vào trong người cô… nó cứ chui mãi vào cho đến khi chỗ mu của cô chạm kịch vào chỗ mu của người đó với đám lông cứng rậm rạp… Thanh Phương chỉ còn biết nằm bất lực dang chân dang tay cho cái vật khỏe mạnh nẫn nẫn như quả dưa chuột đó thọt ra thọt vào người cô phát ra những tiếng lép nhép với một tốc độ cứ nhanh dần.
Được một lúc, bỗng cái vật đó rút hẳn ra khỏi người cô… bò lồm cồm lên phía trên và dí vào môi cô ướt nhây nhớt, rồi nó cứ nghịch ngợm rà khắp mặt cô khiến thứ nước dinh dính dây đầy ra mặt cô… rồi miệng cô bị một bàn tay đàn ông bóp mạnh khiến cô phi há miệng ra cho cái vật kia đút vào trong miệng cô… nó cứ thì thụt trong miệng cô hồi lâu… Thanh Phương cảm thấy vị mằn mặn từ những gì cái vật kia ứa ra trong miệng cô.
Rồi cái vật nọ rời khỏi miệng cô và đi xuống dưới chui lại vào chỗ bụng dưới của Thanh Phương… tốc độ thụt tăng dần, tăng dần rồi bỗng cuống cuồng tới tấp dăm bảy cái trước khi cô cảm thấy nhột nhạt vì thứ chất lỏng âm ấm phóng vọt ra từ nó ở bên trong cô… cái vật nần nẫn đó cứ giật giật theo nhịp phóng chất lỏng nọ ra… yếu dần rồi ngừng lại… cơ thể đàn ông nọ đổ sập xuống người cô cùng hơi thở phì phò phả vào mặt cô… Thanh Phương lơ mơ thiếp đi trong vòng tay ôm chặt của người đàn ông… cô cảm thấy bàn tay dịu dàng của người ấy cứ trìu mến vuốt ve mãi cái chỗ bụng dưới của cô…
Chợp mắt được một lúc thì Thanh Phương lại thức dậy với cảm giác đang bị làm tình hối hả… cô thấy mình vẫn ở trong tư thế nằm ngửa dang rộng chân tay, cơ thể đàn ông nọ cưỡi trên người cô, chống cao tay, chỉ có phần đó của cơ thể là nối chặt với cơ thể cô và liên tục vào ra… Thanh Phương kêu lên khe khẽ trong bóng tối:
– Ôi… anh Hưng… sao anh khỏe thế… em… thôi mà anh… em.
Kệ cô nói gì thì nói, cơ thể đàn ông nọ vẫn dập cô như máy… cuối cùng Thanh Phương lại đón nhận trọn vẹn một cú xuất tinh nữa vào trong cô… Cô cứ nằm ngửa nguyên như vậy… lắng nghe tiếng tắm ào ào trong phòng tắm rồi cảm nhận ai đó đi ra phòng sột soạt quần áo, rồi mở cửa phòng đi ra… Chỉ mấy phút sau, Thanh Phương chưa kịp thiếp vào giấc ngủ thì lại có tiếng mở cửa… cô thầm nghĩ lạ thật, cái ông sếp này của cô sao vừa ra lại quay lại không biết để làm gì… vẫn nhắm nghiền mắt, cô đang băn khoăn tự hỏi thì thấy một cơ thể đàn ông trần truồng vướng víu với cái dương vật tồng ngồng, lồm cồm leo lên người cô… cái cơ thể đàn ông to lớn nọ nằm đè lên người cô, rồi cái bộ phận giống đực kia loay hoay lựa vào đúng chỗ cần thiết rồi thọc ngập lút vào trong người cô đến ọt một cái.
Mặc dù đầu óc vẫn đang quay cuồng vì rượu, Thanh Phương cũng thấy hi lạ… quái không hiểu tại sao ông xếp của cô lại hăng đến như vậy nhỉ, vừa ra chưa được ít phút lại quay lại để tiếp tục lần nữa rồi, nhưng cô cũng chẳng có hơi sức đâu mà suy nghĩ tiếp nữa, cô nằm yên, nhắm mắt, để mặc cái phần cơ thể phụ nữ kín đáo đó của cô cho cái vật giống đực kia thụt ra thụt vào như máy khâu… tốc độ cứ nhanh mạnh dần lên, tiếng thở phì phò phả vào mặt cô, chừng một lúc thì cái cơ thể đàn ông to béo kia dập một cái rất mạnh rồi trân lại trong đó, Thanh Phương lại cảm nhận được từ cái cơ thể đàn ông kia một thứ chất lỏng hối hả bơm sang người cô…
Đầu óc vẫn còn quay cuồng nên Thanh Phương cứ nằm lơ mơ như vậy nửa tỉnh nửa thức, rượu cứ như càng lúc càng ngấm… mãi cho đến lúc cô lại cảm thấy cái vật tù tù dài dài kia lại từ từ thọc vào người cô… Quá say, Thanh Phương định bảo ông xếp của cô thôi nhưng cô không sao cất lên lời, thế là đành nằm chịu trận… cô cảm giác như mình bị đụ mãi không dứt… Cô thiếp đi vào trong giấc ngủ với cảm giác lại tiếp nhận một cú xuất tinh nữa…
Sáng hôm sau, Thanh Phương tỉnh dậy, mở mắt ra, cái đầu tiên cô nhìn thấy là cái trần nhà màu trắng. Cảm giác say rượu đã hoàn toàn hết, cô chỉ cảm thấy người hơi uể oải một chút thôi. Hơi nghểnh cổ dậy, Thanh Phương liếc nhìn chung quanh và nhìn xuống người mình. Cô thấy cơ thể cô vẫn nằm nguyên ở tư thế nằm ngửa dạng chân, trên người cô không một mảnh vải.
Từ vị trí nằm ngửa nhìn xuống này, Thanh Phương thấy ở dưới bụng mình là đám lông đen loăn xoăn với nhiều sợi dính bết vào nhau… Cảm giác ở cái chỗ đó của cô đầy ứ thứ chất lỏng gì đó rất khó chịu. Thanh Phương ngả đầu xuống gối cố hình dung lại đêm qua… cô chỉ nhớ hình như tối qua sau khi say rượu về phòng, cô đã làm tình rất nhiều lẫn thì phải… mà không biết tại sao ông xếp của cô lại làm được nhiều lần thế nhỉ, cái ông này thì giỏi lắm là làm được hai cái là hết hơi mà.
Thanh Phương chống tay ngồi dậy và tò mò cúi xuống nhìn vào chỗ bụng dưới của mình. Cô thấy hai mép thịt hồng hồng của cô vẫn còn như hơi mọng lên. Động tác ngồi lên của cô khiến bụng cô ép lại làm cho giữa hai mép thịt đó ứa ra một thứ nước trắng đục nhờn nhờn. Cảm giác đầy ứ nhớp nháp bên trong khiến Thanh Phương cảm thấy khó chịu, cô đứng dậy khỏi giường đi vào buồng tắm… ở tư thế ngồi xổm, Thanh Phương tỉ mỉ lấy vòi hoa sen xối nước rửa… cô thấy thứ nước trắng đục nọ trào ra chảy xuống sàn buồng tắm.
Thanh Phương hơi cau mày ngạc nhiên, quái, sao lại nhiều thế không biết, có bao giờ ông xếp của cô ra được nhiều như thế đâu, mà cái chuyện ông ấy làm tình với cô liên tục đến bốn lần thì phi đêm qua cũng thật là lạ quá đi mất… Thanh Phương vừa tắm vừa cố nhớ lại các chi tiết tối qua. Cô hơi ngờ ngợ một khả năng đã xảy ra với cô, nhưng cố nhớ lại mãi mà Thanh Phương cũng chỉ nhớ là đã được dìu lên phòng, bế nằm lên giường, cởi quần áo ra, rồi sau đó là làm tình liên tục hết lần này đến lần khác cho đến khi cô thiếp vào giấc ngủ… cô chỉ nhớ đấy là một cơ thể đàn ông to lớn với cái dương vật to khỏe tham lam chứ chịu không thể phân biệt được đấy là ông Hưng hay người khác hay là cơ ông Hưng và người khác…
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cô chắc chắn rằng chỉ riêng ông xếp của cô thôi thì không thể nào làm được nhiều lần như vậy và cũng không thể nào bơm được vào người cô chừng kia thứ nước trắng đục… dứt khoát là… Thanh Phương đỏ mặt lên nhìn mình trong gương của phòng tắm… không lẽ đêm qua cô đã bị những hai người đàn ông làm tình liền, chẳng lẽ ông Hưng của cô đã để cho ông Thái làm tình với cô… mà không biết chuyện này diễn ra cụ thể thế nào? Không lẽ cả ba người cùng làm tình chung trên giường như trong phim sex sao? Mặt Thanh Phương đỏ rần lên, cô rủa thầm cái ông sếp của mình, ai chứ ông này thì cô hiểu rõ cái tính dâm đãng hay thích những trò lạ lùng như trong phim sex lắm…
Tắm táp sạch sẽ xong, Thanh Phương vừa khoác bộ quần áo ở nhà vào người thì có tiếng gõ cửa từ phòng bên. Cô chưa kịp ra mở thì ông Hưng đã chủ động mở cánh cửa thông giữa hai phòng ra và bước vào phòng cô. Hóa ra đêm qua cánh cửa này không hề được gài lại. Thanh Phương im lặng không đáp lời chào buổi sáng vui vẻ của ông xếp. Chỉ liếc nhìn cái khuôn mặt cười hề hề vẻ thỏa mãn của ông ta là cô đã phần nào hiểu những nghi ngờ của mình là đúng. Ông Hưng cười ngồi xuống cạnh Thanh Phương bên giường, choàng tay lên vai cô rồi nói:
– Sao vậy em, anh định sang mời em đi ăn sáng với bọn anh đây… sao trông em cau có thế… có chuyện gì không vui à?
Thanh Phương đâu dám nổi cáu với ông xếp của cô, cô chỉ cúi mặt vẻ ngượng ngập lí nhí nói.
– Anh lại còn hỏi chuyện gì nữa… tối qua… có phải anh… có phải anh… và anh Thái… cùng… với em đúng không… cả hai anh cùng lúc… lên giường với em… phải không?
Ông Hưng cười vẻ trơ trẽn, rồi giải thích với cô vẻ rất tự nhiên là tối qua thấy ông Thái thân mật dìu cô lên phòng, ông ta nghĩ chuyện đó cũng bình thường nên cũng về phòng mình, ai dè được một lúc thì ông ta nghe thấy từ phòng của cô vọng sang những tiếng động khẳng định không thể nhầm được là cô và ông bạn của ông đang làm tình một cách hết sức vô tư thoải mái, không chút gượng ép. Nghĩ là cô cũng bằng lòng và đang thực hiện đề nghị của ông là giúp ông và công ty chăm sóc ông Thái nên ông cũng để yên không quấy rầy họ. Sau khi ông Thái xong lần thứ hai và về phòng, ông Hưng mới mò sang với cô chứ không phải là chơi tay ba. Nói đến đây ông Hưng gật gù:
– Thú thật với em, ở phòng bên nghe em và anh Thái huỳnh huỵch với nhau tự nhiên anh thấy sốt ruột và… thèm quá, thế nên lúc anh Thái về rồi, anh sang phòng em, lại thấy em vẫn đang ở tư thế… sẵn sàng trên giường nên anh không sao kìm được chuyện phải gần em ngay lập tức. Phương chắc cũng thông cảm cho anh. Còn chuyện chơi tay ba… em có đồng ý không… để anh bố trí?
Thanh Phương đỏ mặt lắc đầu bảo như thế thì ngượng chết và giải thích là không phải là cô không chống cự gì vì cô đồng ý làm tình với ông Thái mà là vì cô say quá, có biết trời đất là gì đâu nên cứ nghĩ đó là ông Hưng. Ông Hưng vỗ vỗ vào vai Thanh Phương vẻ thông cảm:
– Thôi được rồi… dù là vô tình hay đồng ý… em làm được chuyện đó là giúp anh và công ty của chúng ta rồi đó… thôi đừng băn khoăn e ngại chuyện đó nữa Phương ạ… em cứ tiếp tục chiều anh Thái như vậy giúp anh đi… đừng ngại gì cả… anh hiểu em mà, anh khẳng định với em là tình cảm của anh đối với em sẽ không có gì thay đổi cả và anh cũng xin thề là sẽ không nói chuyện này cho bất cứ ai đâu, em khỏi lo chuyện đó đi.
Ông Hưng còn giải thích, phân tích cho Thanh Phương rất nhiều thứ nữa. Thanh Phương chỉ im lặng không đáp. Quả thật cô thấy hơi lúng túng, thực ra cô đã chấp nhận phản bội chồng cặp bồ với ông Hưng rồi thì chuyện cô làm tình thêm với ông Thái cũng không có gì quá to tát hay phải áy náy lắm. Cô chỉ cảm thấy khó xử không biết phải nói như thế nào với ông xếp của cô thôi. Chẳng nhẽ bây giờ cô lại gật đầu nói với ông Hưng là cô đồng ý tiếp tục làm tình với ông Thái bạn của ông Hưng à. Dường như cũng hiểu ý cô, ông Hưng nói với cô vẻ thông cảm:
– Thôi, em không phải nói gì với anh đâu, cứ đồng ý bằng cách im lặng như thế là anh hiểu rồi, chúng mình cứ thỏa thuận như thế nhé, coi như không có chuyện gì xảy ra cả… thôi bây giờ em thay đồ đi rồi chúng ta cùng đi ăn sáng với anh Thái… hôm nay anh định chúng ta sẽ đi lên chùa trên núi và tiện đường leo lên tháp truyền hình luôn.
Thanh Phương im lặng thay đồ ra bộ quần soóc áo phông gọn gàng rồi cùng ông Hưng xuống ăn sáng… Gặp ông Thái ở phòng ăn của khách sạn, ông ta vừa cười chào cô vừa nhìn cô kỹ lưỡng từ đầu đến chân khiến Thanh Phương tự nhiên lại đỏ mặt lên hình dung ra cảnh đêm qua cô trần truồng nằm ngửa trên giường cho người đàn ông này tha hồ nhịp nhàng “ấy” cô. Cô cảm thấy ánh mắt tò mò của ông Thái như muốn lại lột truồng cô ra vậy. Suốt bữa ăn sáng, cô không dám nhìn thẳng vào mắt ông Thái, và chỉ ấp úng trò chuyện với ông ta. Ông Hưng thì trái lại, ông ta cứ cười cười, hết nhìn cô lại đến nhìn ông Thái.