Đêm Ái Ân Cùng Gái Có Chồng - Phần 9
Nằm ở nhà mấy hôm suy nghĩ đủ thứ chuyện, về Trang, về những gì đã xảy ra. Chỉ chưa đầy 1 tháng vậy mà đã có 3 cuộc tình chóng vánh đi qua đời tôi.
+ 1 cuồng nhiệt, si mê. 2 hoang dâm, khát tình. 3 là yêu thương, cảm xúc, nước mắt, đớn đau…
Nhìn lại mình thấy khác gì 1 thằng “Tây Môn Khánh”, đam mê nhục dục, dễ dãi, trăng hoa, ich kỷ… Tự nhiên lại thấy ghét bản thân mình đến vậy! Trở thành thứ mà chính mình đã từng căm ghét. Chết tiệt!
Nhưng khốn nạn thay, cái cảm giác khi thèm của lạ, khi được làm cho những người lên giường với mình rên la, van xin, khóc lóc, sung sướng tôi lại thấy thật thú vị.
Do bản chất tôi vốn như vậy, hay là sự căm hận đối với người đã phản bội tôi khiến tôi phải hận những người đàn bà lăng loàn, lăng nhăng…
Tất nhiên là trong đó không có Trang. Nàng là riêng biệt, là duy nhất, là người con gái duy nhất trong những cuộc tình chớp nhoáng (1 đêm) mà tôi yêu thật lòng. Nhưng rồi cũng vì nàng, vì để cố quên đi nàng, lấp đầy hình bóng của nàng trong tim tôi mà tôi lao vào những cuộc tình 1 đêm sặc mùi dâm dục.
…
Cầm điện thoại gọi cho thằng bạn, không thấy nghe máy, chắc tầm này lại vi vu cùng mấy em chân dài ở tận Đà Nẵng, hay Nha Trang gì đó. Chúng nó đâu cần phải thực tập như tôi cùng những đứa khác trong lớp. 3 thằng con nhà giàu, 3 công ty lớn, chỉ cần ngồi chơi là 3 tháng sau tự có báo cáo kết quả thực tập đem đến cho chúng nó.
Gọi lại lần nữa xem thế nào thì bất ngờ nó bắt nghe máy:
– Alo. Đại ka à, Mấy hôm ĐK đi đâu mà 3 thằng em tìm không được, gọi cũng không được… Tưởng ĐK chết ở xó nào rồi. – Nó sốt sắng hỏi han.
– Chết théo nào được. Chúng mày đang ở đâu?
– Ơ. Bọn em đi thực tập chứ đi đâu ĐK.
– Tao tưởng chúng mày đi chơi với gái. Chuyện lạ nhỉ… Rảnh không mua cho tao ít đồ ăn rồi mang sang cho tao, anh em ngồi tâm sự tí. Rủ 2 thằng kia luôn. Nhanh lên tao đói mấy hôm nay rồi.
– Ok. ĐK, Gì chứ ĐK gọi là mấy thằng bọn em dù bận đến đâu cũng sẽ sang bằng được.
– Chúng mày bận tia gái chứ bận gì?
Nằm dài cu ra chừng 30 phút cả 3 thằng cùng kéo tới, 3 thằng tay xách nách mang cả đống thức ăn toàn đồ bổ.
Nhìn thấy tôi sau mấy ngày “ở ẩn” cả 3 thằng xúm lại như thấy sinh vật lạ:
– Ơ ĐK sao mấy hôm không gặp mà gầy thế… Á à, bị em nào vắt kiệt nhuệ khí rồi đúng không? Em nể ĐK thật. – Nó giơ ngón tay LIKE về phía tôi gật gù.
– Mẹ kiếp! Làm gì có con nào. Chúng mày khiến tao giật mình đấy. Tao tưởng tầm này chúng mày vi vu với mấy con chân dài ở bờ biển, ấy vậy mà đi thực tập ở công ty nhà chúng mày. Hay là tia được con nào trong công ty. – Liếc mắt qua 3 thằng 1 lượt, cỡ bọn này chẳng dấu được chuyện gì với tôi cả.
– Đại ka đoán hay thật, 2 thằng kia tia được mỗi thằng 1 em hân viên mới, còn em đang tán 2 nàng. – Nó giơ 2 ngón tay lên đá lông mày ra vẻ đắc ý.
– Tham thì thâm đấy mày. Coi chừng không được sơ múi gì… Tao khuyên mày nên tán được 1 em trước, chén xong rồi đến em thứ 2. Còn mà mày không ăn được em nào là do mày kém… – Nó nghe gật gù lia lịa.
– Hay Đại ka.
– Mai tao bắt đầu đi thức tập, chúng mày không có gì mừng tao à?
– Có ĐK. Tối đi cùng bọn em đến chỗ mới này hay lắm. – Mắt nó mở to ra như thấy vàng.
– Chúng mày nhìn tao đi. Còn da bọc xương thôi, đú đởn thế nào được. – Tao đang kẹt đạn, cho tao xin ít.
– Ui trời bọn em tưởng gì, chuyện nhỏ. – Chúng nó rút trong túi ra cả sấp tiền 500k để lên bàn.
– Kiếm đâu nhiều thế. – Tôi ngạc nhiên vì chẳng mấy khi 3 thằng có nhiều tiền thế này.
– Ông bô thưởng cho em vì ở lại thức tập. 2 thằng kia cũng thế. – Thằng thân nhất với tôi nói.
– Nhớ là tao XIN, cấm đòi lại. Khi nào tao muốn trả tao trả. Hahaha… – tôi nhấn mạnh chữ XIN làm cả 3 thằng há hốc miệng.
– Ấy ĐK…
– Sao thế tiếc tiền với tao à? Hối hận rồi hả? Muộn rồi các chú…
– Đại Ka khinh thường bọn em quá. Đại ka cứ giữ lấy mà tiêu, thiếu thì alo bọn em đưa qua…
– Vậy mới là anh em tốt. Đùa thôi, tao cần 20 củ thôi, Mẹ tao ở quê bận công việc làm ăn không chuyển khoản cho tao được mới mượn tạm chúng mày. Còn lại chúng mày cầm lấy đi. – 3 thằng câm như hến nhìn hau ngơ ngác…
– Hehe OK Đk.
– Nhưng nói trước, đi chơi chúng mày trả tiền đấy. Tao cầm 20 củ chỉ đủ chi tiền sinh hoạt, mua vài bộ quần áo mới đi làm, tiền xăng xe thôi.
– Chuyện nhỏ ĐK.
– Giờ cút đi để tao ăn cơm. Mà chúng mày đừng có 1 câu ĐK, 2 câu ĐK nữa, nghe chối bỏ mẹ ra. Cứ tao với mày như trước cho thoải mái.
– Vâng ĐK…
– Lại nữa… Cút đi… Tao nghe thằng nào gọi ĐK 1 lần nữa tao sút vỡ mồm.
– Ok bạn hiền. Tẩm bổ cho khỏe rồi đi chinh chiến với anh em tiếp… – 3 thằng lững thững ra về trong sự “thèm muốn” ở lại tâm sự với tôi.
…
Chọn bộ quần áo mới mặc lên người, đứng trước gương với khuôn mặt nhoẻn cười đầy vẻ tự tào. Tặc lưỡi 1 cái:
– Mình vẫn còn ngon trai đấy chứ? – Lấy con AB đi một mạch đến công ty cho tiện.
Đến công ty, được bác bảo vệ đưa lên phòng giám đốc. Nhìn chung công ty cũng đông nhân viên, đa số là nữ, cũng kha khá nhiều cô nàng xinh đẹp, cả giám đốc cũng là nữ. Hầu như họ đều mặc đồ công sở, áo sơ mi trắng và váy bó màu đen. Tất nhiên trừ mấy cô thừa cân ra.
Bảo vệ gõ cửa phòng giám đốc:
– Vào đi. – Một giọng nói trầm ấm vang lên từ trong phòng.
– Dạ chào giám đốc.
– Cậu ngồi đi, chúng ta nói nhanh qua 1 chút, tôi đang bận. Cậu N này, giờ có 2 phòng cần nhân sự, 1 tài chính, 1 maketing. Cậu trọn bên nào… Thầy Trưởng khoa của cậu có nói với tôi là cậu thiên về mảng tài chính hơn đúng không? – Tôi có 1 chút ngợp với tốc độ làm việc nhanh như vậy, nên đơ ra 1 chút… Mà không đơ không được, vì trước mắt là 1 người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ, tài giỏi… Chỉ tiếc là Sếp đã có gia đình, 40 tuổi và cũng không phải loại đàn bà lăng loàn, khát tình, hư hỏng.
Nhận ra sự ngợp trong tôi Sếp vỗ vai.
– N. Rồi cậu sẽ quen với nhịp độ công việc ở đây nhanh thôi, 1 người thông minh như cậu sẽ làm được. Không dễ gì tôi nhận 1 sinh viên vào Công ty thực tập trừ khi người đó có gì đó đặc biệt…
– Vâng tôi hiểu. Vậy tôi chọn Maketing. – Tôi nhìn thẳng Sếp nói dứt khoát.
– Cậu chắc chứ? Làm trái sở trường?
– Tôi chắc chắn.
– Được rồi đợi tôi 1 lát. – Sếp đi lại bàn làm việc, nhấc điện thoại gọi cho ai đó.
Chừng 3 phút sau có tiếng gõ cửa, chắc là người mà Sếp vừa gọi.
– Vào đi. Ngồi xuống đây luôn. – 1 cô cái xinh đẹp, cỡ chừng 28 – 29 tuổi gì đó bước vào.
– Chào chị. – Tôi đứng dậy dịch qua 1 bên mời cô ấy ngồi.
– Cảm ơn cậu. – Lần đầu tiên tôi nghe được giọng cô ấy, hơn nữa lại nói với chính tôi. 1 sự ấn tượng tốt.
– Đây là trưởng phòng Maketing, người trực tiếp quản lý cậu. Còn đây là N nhân viên thực tập mới, Chị gửi qua bên em giúp đỡ…
– Chào chị, tôi là N, còn mọi thông tin khác đã có trong hồ sơ. Rất mong chị sẽ giúp đỡ…
– Tôi là An. – Nàng giơ tay về trước bắt tay với tôi. Dù chỉ chạm 5 đầu ngón tay nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại ấm áp.
– Giờ 2 người về phòng làm việc đi. Nhường không gian cho tôi làm việc. À cậu N tiện thể lấy mấy tập tài liệu này về phòng luôn.
– Chào Giám đốc – tôi đi nhanh ra mở cửa cho nàng trưởng phòng xinh đẹp, rồi bước theo nàng về phòng làm việc.
Đi sau nàng mà tôi ngẩn ngơ vì thân hình nóng bỏng của nàng, vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông căng đầy ẩn sau lớp váy mỏng, cặp chân thon dài với đôi cao gót màu đỏ cá tính.
Đâu chỉ có tôi, hầu hết đám đàn ông ít ỏi trong công ty ai cũng liếc qua nhìn, người thì công khai, người thì lén lút. Cũng có những ánh mắt ghen tị với tôi.
Đến cuối hành lang, 1 cánh cửa bên trên gắn biển tên với dòng chữ Phòng Maketing, nhìn khá trịnh trọng. Tôi lại lăng xăng mở cửa cho nàng:
– Ồ… – Cả phòng cùng đồng thanh 1 tiếng làm tôi hơi giật mình.
Phòng tôi làm việc vỏn vẹn 8 người tính cả tôi. 6 người mỗi người phụ trách 1 mảng riêng và trưởng phòng. Trong nhân viên cũ thì chỉ 1 người là nam, khá lớn tuổi và có vẻ hiền lành, khuôn mặt cũng có vẻ dễ gần (sau này mới biết ông ấy là người nhận lương cao nhất trong công ty, tất nhiên là trong số nhân viên).
– Mọi người, đây là N nhân viên mới của phòng Marketing chúng ta. Tôi sẽ phân công cho chị Vy kèm cặp N. Chị Vy chuyên mảng Account executive (Người nhận yêu cầu từ khách hàng và triển khai lại với các vị trí khác trong công ty…).
– Chị An ơi giờ phòng mình là nhất rồi đấy. Hoa Khôi làm trưởng phòng, giờ thêm Hoa Vương vào phòng mình nữa. – 1 cô nàng khác cũng khá xinh lên tiếng.
– Em sợ phòng mình sẽ mất đoàn kết vì tranh dành trai đẹp mất. – Một chị nữa lên tiếng…
– Tôi đây nữa, các cô vứt đi đâu? – Đến ông chú kia cũng lên tiếng, giọng hơi tếu tếu làm cả phòng cùng cười 1 tràng vui vẻ…
– Tôi là N, 21 tuổi, nhân viên mới, mong các chị và chú giúp đỡ nhiều trong công việc. Nếu Tôi có gì không đúng mong mọi người nhắc nhở, góp ý thẳng thắn. Xin cảm ơn… – Sau màn giới thiệu sơ qua là màn tranh nhau giới thiệu của các chị… May mắn cho tôi là trong phòng hầu hết nhan sắc đều ở mức khá trở lên. Đỉnh điểm là nàng trưởng phòng vô cùng nóng bỏng… Người vừa đẹp vừa giỏi. , Không dễ gì mà làm đến chức đấy khi còn trẻ như vậy.
…
Chỉnh sửa cái đống tài liệu cũng ngót nghét 20h, mọi người trong công ty đã về hết. Đang tính về thì thấy phòng giám đốc vẫn sáng đèn. Định sang chào sếp 1 câu rồi về cho phải phép, cũng coi như tạp ấn tượng tốt với sếp.
Định gõ cửa thì nghe tiếng 2 người phụ nữ nói chuyện gì đó với nhau.
“- Chị nói rồi, em không nên qua lại với thằng đó. Ngay từ đầu về ra mắt là chị và mẹ không đồng ý rồi. Đâu phải 1 lần, hơn 10 lần rồi đấy em gái ạ. Em thông minh là vậy mà sao trong chuyện này em hồ đồ quá. – Đây là giọng của Sếp rồi.
– Khi trước anh ấy ngoan lắm mà bây giờ sao anh ấy đổ đón ra như vậy! – Giọng này chắc chắn là giọng của nàng trưởng phòng xinh đẹp của tôi.
– Lại cái văn đấy nữa, Lần này dứt khoát đi. Thiếu gì người.
– Nhưng Em yêu anh ấy quá rồi làm sao mà bỏ được. Nếu bỏ được em đã bỏ từ lần đầu rồi.
– Đây mới là sống thử nó còn hành hạ em như vậy, nếu lấy về rồi nó còn hành hạ em đến như thế nào nữa? Người em thâm tím hết cả rồi nhìn đi, chị và mẹ xót lắm đấy em biết không hả. Nhân lúc nó đi công tác dọn ra khỏ nhà đó đi, về ở với mẹ, không thì mua căn nhà khác mà ở.
– Em xin lỗi… hức… hức”. – Cuối cùng chỉ nghe được tiếng khóc của nàng TP.
Hóa ra nàng trưởng phòng nóng bỏng lại chính là em gái của Sếp. Không ngờ vô tình lại biết được những bí mật cũng như hoàn cảnh hiện tại của nàng.
Định về thì sực nhớ ra quên mất chìa khóa xe, chạy về phòng lấy. Đang loay hoay tìm thì cánh cửa phòng mở ra. Nàng bước vào với đôi mắt đỏ hoe, tôi biết nàng khóc mà.
– Chào chị! Chị chưa về sao? – Tôi chẳng dám nhìn thẳng mắt nàng, sợ nàng sẽ ngại.
– Cậu cũng vậy, về muộn nhỉ?
– Sếp chưa về sao nhân viên về được hả chị?
– Cậu ăn gì chưa? Nếu chưa đi ăn với tôi. Coi như là chào mừng cậu về làm việc.
– Tôi chỉ là sinh viên thức tập thôi, không đáng để chị làm thế. Có đi thì đi cả phòng, 1 mình tôi không ổn.
– Hôi nay tâm trạng tôi không tốt, cậu đưa tôi về được chứ? Cậu biết lái xe không?
– Tôi biết!
– Vậy đi thôi. Đừng nói cả việc này tôi nhờ cậu cũng không làm được.
– Không phải. – Nàng đưa chìa khóa ô tô cho tôi rồi sang bàn làm việc lấy chiếc áo khoác treo trên lưng ghế ngồi làm việc.
Một chiếc xe khá sang trọng màu đỏ, hãng Mẹc sáng đèn lên khi tôi nhấn nút đk.
Chiếc xe lao nhanh trên đường phố đêm, vùng ngoại ô Hà Nội về đêm không đông đúc như trong trung tâm. Khu tôi làm việc là 1 kĐT mới được xây dựng với những tòa cao ốc hiện đại.
Nàng ngồi đặt tay lên thành cửa xe, khuôn mặt đầy tâm trạng.
– Chị về đâu? – Tôi phá vỡ sự im lặng.
– Cậu cứ chạy đi. – Nàng để lại 1 câu ngắn ngủn rồi lại im lặng như trước.
Đi được chừng 5 phút tôi lại quay sang hỏi nàng:
– Chị về đâu, chúng ta vào trung tâm TP rồi đấy?
– Cậu đi uống với tôi được không. Hôm nay tôi đang buồn…
– Tôi sợ người yêu chị ghen.
– Không sao! Cậu cứ đi đi.
Đưa nàng đến quán BAR cũ mà tôi cùng 3 thằng chiến hữu hay đến. Cũng khá lâu rồi mới quay lại đây. Vẫn quang cảnh cũ, vẫn 2 gã bảo kê bặm trợn. , Vẫn gã Bartender ấy. Nhìn thất tôi gã có vẻ vui vẻ hơn, cười với tôi 1 cái:
– Lâu quá không gặp chú. Ai thế này? – Gã nhìn qua nàng, rồi quay sang tôi hỏi.
– Sếp em!
– Wow, Tuyệt tác của tạo hóa! – Gã xuýt xoa rồi quay sang hỏi:
– Chú uống gì?
– Như mọi khi. – Rồi quay sang nàng hỏi – Chị uống gì?
– Cho tôi 1 ly như cậu ta.
– Ồ đúng là sếp? – Gã nhìn tôi ngờ vực. Tôi gật đầu xác nhận.
Một ly, hai ly, 3 ly… ly. Nàng uống hết ly này đến ly khác, nàng đã say. Cho đến khi không kìm nổi nữa, nàng khóc trước sự bối rối của tôi, trước ánh mắt của những người xung quanh nhìn vào.
– Chị thôi đi, đừng uống nữa.
Nàng quay sang chợn mắt lên nhìn tôi căm hận:
– Anh! Anh là đồ đốn mạt, sao anh làm như vậy với tôi? Anh nói đi? – Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về tôi với sự khinh bỉ, không biết bao nhiêu người nghĩ tôi là sở khanh nữa?
– Chị say rồi, tôi đưa chị về. – Rút ví đặt tiền lên bàn quầy BAR, tính dìu lấy nàng ra về thì bất ngờ nàng tát tôi 1 cái đau điếng.
– “Chát”… Anh bỏ tôi ra. Cút đi đồ hèn, đồ vũ phu… – Gã Bartender nhìn tôi ái ngại lắc đầu.
Sau cú tát như trời giáng, tôi vác nàng lên vai ra thẳng ngoài xe, nàng liên tục dãy dụa đấm túi bụi vào lưng tôi. Ra đến xe nàng mệt quá, cộng với uống nhiều rượu làm nàng chìm vào giấc ngủ nhanh chóng khi vừa đặt nàng nằm lên ghế sau.
Chở nàng đi lòng vòng rồi quyết định đưa nàng về nhà tôi, vì tôi chẳng biết nhà nàng ở đâu, định gọi cho Giám đốc hỏi thì nhìn đồng hồ đã quá 1h đêm. – Đành vậy!
Đặt nàng nằm xuống giường, cởi hết đồ linh tinh vướng víu trên cơ thể quyến rũ của nàng. Những đường cong uốn lượn nóng bỏng thi nhau hiện lên sau lớp quần áo đập vào mắt tôi gọi mời. Cặp vú tròn xoe căng mịn, vòng eo con kiến nhỏ xíu và vòng hông rộng cùng cặp mông nảy nở, cuối cùng là đôi chân thon dài nuột nà không 1 vết gợn. Con cu tôi cương cứng hết cỡ độn trong quần cả 1u to tướng… Trời ơi làm sao mà chịu nổi.
Nhưng thứ làm tôi kinh ngạc hơn cả là những vết bầm tím trên cánh tay nàng, trên vai nàng, đùi nàng, lưng nàng, có những vết đã mờ nhạt, có những vết vẫn còn hơi đậm màu bầm tím. Tim tôi chợt thắt lại, 1 nỗi căm phẫn hiện lên trong đầu.
– MẸ KIẾP! THẰNG CHÓ! – Tôi nắm thật chặt tay phải như muốn bóp nát đầu thằng đã đánh nàng ra như vậy…
Nhắm mắt quay về sau thở 1 hơi thật dài lấy lại bình tĩnh. Suy nghĩ.
Dẫu sao nàng cũng là sếp trực tiếp quản lý tôi, mấy tháng làm việc còn gặp nhau nhiều nữa. 1 cơ thể bốc lửa như thế, 1 khuôn mặt xinh đẹp như thế, đến bê đê có khi còn không kìm được, vậy mà không hiểu sao khi đó tôi kìm nén giỏi như vậy? Còn riêng thằng đó để giải quyết sau.
Pha chậu nước ấm, lấy khăn lau chân tay, mặt mũi cho nàng sạch sẽ. Lấy chiếc áo sơ mi của tôi mặc cho nàng, đắp chăn cho nàng rồi ngồi bên cạnh ngắm nàng ngủ.
Thường ngày ở trên công ty kiêu sa, sang chảnh là vậy. Nhưng khi ngủ, cởi bỏ lớp trang điểm và những bộ cánh nghiêm chỉnh nàng trở về với chính nàng, một thiên thần đúng nghĩa. Nàng ngủ nhìn vô cùng hiền hậu, đáng yêu, có chút gì đó hơi giống trẻ con, mong manh, dễ vỡ.
Ngắm một hồi lâu chẳng kìm lòng nổi. Cúi xuống đặt 1 nụ hôn lên trán nàng, 1 nụ hôn nữa lên mũi nàng, cuối cùng là 1 nụ hôn sâu hơn và dài hơn lên môi nàng. Mềm mại, ngọt ngào, và 1 sự rung động nơi trái tim. Cái đó là cảm xúc của 1 thằng con trai với 1 người con gái đẹp chứ chưa phải là tình yêu, nói đúng ra là ham muốn tình dục với nàng.
Đành phải rời môi nàng ra khi những xúc cảm mới chớm nở. Thì thầm vào tai nàng:
– Ngủ ngon! “Có lẽ với tôi đêm nay sẽ rất dài! Vậy còn em?” – Số phận.
Lấy chiếc gối với chiếc chăn mỏng trong tủ ra chải lên sàn gỗ ngủ, không giám ngủ chung giường với nàng vì sợ không làm chủ được mình.
Trong ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp, tiếng thở của nàng nhẹ nhàng theo từng nhịp, vậy là nàng đã chìm sâu vào giấc ngủ. Tôi cũng yên tâm mà nhắm mắt để chìm vão những giấc mơ đêm nay, ai biết đâu đấy trong mơ tôi sẽ có được nàng.
Suy nghĩ miên man 1 lúc rồi tôi cũng chìm vào giấc ngủ.
“Thứ gì đó mềm mại chạm vào lưng tôi, 1 hơi thở ấm áp phả vào mặt tôi, 1 đôi tay mềm mại nắm lấy cu tôi xoa nhẹ kích thích. Tôi quay lại, là nàng trưởng phòng xinh đẹp. Vội vàng chiếm lấy môi nàng, đôi bàn tay thi nhau hành hạ cặp vú căng tròn và cặp mông nảy nở. Chẳng chịu nổi sự khích thích mạnh mẽ như vậy, tôi nhanh chóng chồm lên người nàng rồi bắt đầu tìm cách đưa cu vào trong cô bé của nàng 1 cách hấp tấp…
Khi cu tôi chui vào được trong cô bé của nàng mọi thứ bỗng dưng tối sầm lại rồi trước mắt tôi là bức tường lạnh lẽo.”
Chỉ là một giấc mơ. Nhưng có gì đó không đúng, có cảm giác nặng ở cánh tay tôi, hơi thở phả vào gáy tôi, 1 thứ mềm mại áp vào lưng tôi… – Đây là thực tại?
Tôi khẽ nhích người quay lại và nhìn rõ đó là nàng đang nằm cạnh tôi dưới sàn gỗ chứ không phải trên giường. Đang định đứng dậy bế nàng lại lên giường thì nàng xiết tay ôm chặt lấy tôi:
Nằm cạnh tôi đêm nay, cho tôi mượn cánh tay cậu 1 đêm thôi… – nàng nói rồi vòng tay qua sườn tôi, gối đầu lên tay tôi, thở đều. Tôi cũn vòng tay qua ôm lấy nàng vào lòng mình. Không 1 chút dục vọng, hay tà niệm.
Nàng nép vào ngực tôi, những dòng nước mắt nóng ấm thấm qua lớp áo mỏng, bám vào da thịt tôi. Đôi bờ vai run run, nức nở…
– Khóc hết đi để ngày mai sẽ là 1 ngày đáng sống hơn đang chờ An… – nàng không nói gì mà chỉ có những tiếng nấc thi thoảng lại giật lên, rồi thưa dần, thưa dần cho đến khi nàng đã chìm sâu trong giấc ngủ. Đúng là đêm nay thật sự rất dài với cả tôi và nàng.
Tôi thức dậy khi nàng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ, đặt 1 nụ hôn lên trán nàng rồi ra bếp làm vài món đơn giản cho bữa sáng chờ nàng. Đang nấu thi thoảng lại ghé qua phòng ngó vào trong xem nàng ngủ. Đang ốp mấy quả trứng thì tay nàng vòng qua bụng tôi ôm nhẹ, má nàng áp vào lưng tôi… ấm áp…
– Xin lỗi. Mong chị tự trọng. – Tôi vội vàng thoát khỏi vòng tay của nàng đứng sang một bên.
– Tôi. Đến cậu cũng đối sử với tôi như vậy sao? Sau đêm qua tôi đã nghĩ cậu sẽ khác với họ, nhưng tôi đã nhầm. – Nàng bật khóc, ánh mắt tủi hờn nhìn tôi.
– Không phải! N xin lỗi. Tại… tại… – tôi vội vàng ôm lấy nàng.
Nàng cũng ôm chặt lấy tôi khóc nức nở…
– Hứa với N, An khóc nốt lần này nữa thôi.
– An hứa?
– Ừm…
Ôm nhau được chừng 3 phút thì nàng bỗng đổi sang giọng nghiêm chỉnh như những lần trên công ty.
– Cậu N, tối qua ai cho cậu cởi quần áo tôi… Cậu… cậu dám!
– Ơ…
– HAHAHAAHA – + nàng cười phá lên đắc ý vì lừa được tôi.
– Thôi không đùa nữa. An vào tắm rửa đi, khăn tắm, bàn chải đánh răng cho sẵn kem vào rồi, à mà… thôi, An vào đi để N làm nốt món này… Nhanh còn đi làm nữa. – Nàng nhìn tôi đắm đuối, đôi mắt lại bắt đầu ươn ướt… Biết nàng lại sắp khóc tôi vội ngăn lại…
– Thôi thôi, hứa với N rồi mà… An nhanh đi tắm rửa đi.
– An xin lỗi… – nàng bước đi và để lại 1 nụ cười khiến tôi ngẩn ngơ.
Nàng tắm xong, bước ra với chiếc khăn tắm cuốn từ ngực trở xuống, xuýt phụt máu mũi.
Nàng tiến đến ôm lấy tôi từ phía sau, mùi thơm từ cơ thể nàng làm tim tôi tan chảy…
– Váy áo của An đâu rồi N. Sáng dậy cũng không thấy trong phòng?
– N bỏ vào máy giặt rồi. Toàn mùi bia rượu, khắm lắm…
– Vậy giờ An mặc gì đi làm bây giờ? Nhà thì xa, sợ không kịp qua nhà thay… – nàng tỏ vẻ lo lắng…
– An vào phòng mở ngăn tủ dưới cùng ra, lấy cái hộp màu đỏ…
– Cái gì vậy?
– Vào lấy đi rồi biết – nàng lon ton chạy vào.
Một lúc sau thấy nàng ra nhưng không phải với vẻ mặt vui mừng như tôi đã nghĩ, mà là khuôn mặt tức giận.
– Cái này N mua cho ai?
– N mua lâu rồi. Định sẽ tặng cho 1 người, nhưng giờ thì… – nỗi buồn quá khứ lại hiện về, 1 chút nhói đau ở tim, vài giọt nước mắt lại vô thức rơi xuống.
– An xin lỗi… – nàng tiến lại ôm lấy tôi.
– Đưa đây N bỏ mác đi, không mặc đi làm mà còn nguyên mác, mọi người cười cho…
Tôi và nàng vẫn chưa muốn vượt qua giới hạn 1 cái ôm, sợ rằng khi hai đôi môi chạm vào nhau sẽ chẳng thể ngăn nổi những cơn thèm khát trong lòng đang chờ dịp để trỗi dậy.
Vì rằng dù tôi có tình cảm với nàng đi chăng nữa, nhưng nàng đâu đã có tình cảm với tôi. Mọi thứ đang xảy ra hiện tại có lẽ là do nàng cần 1 người để an ủi mình thôi. Khi những nỗi đau trong nàng không còn nữa, nàng sẽ về với chính mình, sẽ quên tôi. Vậy thôi đi xa làm gì nữa, thà không biết nhau, chỉ gặp nhau 1 lần, lên giường với nhau 1 đêm rồi xem như chẳng ai biết ai khi ra khỏi phòng khách sạn.
Nhưng tôi với nàng thì khác. Cùng làm việc 1 nơi, chung 1 phòng, ngồi đối diện nhau trong hơn 2 tháng nữa. Không thể…