Đêm Ái Ân Cùng Gái Có Chồng - Phần 43
Tôi đứng trước tấm gương lớn trong phòng ngủ, một buổi sáng tốt lành cho một ngày trọng đại. Quần tây, áo sơ mi trắng, thêm chiếc cà vạt họa tiết nhẹ nhàng làm điểm nhấn cho bộ trang phục công sở đỡ phần cứng nhắc.
Cơ thể tôi đã trở về phong độ vốn có của nó sau 20 ngày dưới sự chăm sóc chu đáo của vợ. Nàng tiến đến sau lưng tôi, cầm theo chiếc áo vest được là ủi phẳng phiu. Nàng khoác vào cho tôi rồi tự tay chỉnh trang phục, thắt lại cái cà vạt và lấy đôi giày da đen bóng đặt xuống cạnh chân tôi rồi ra xa ngắm thử…
– Anh muốn tiền Cát xê. – Tôi đút tay túi quần tạo dáng giống người mẫu rồi ngửa tay về phía nàng…
– Sao lại đòi cát xê với em?
– Thì nãy giờ anh diễn thời trang cho em xem còn gì, thời buổi này không có gì miễn phí đâu nhé! Đùa thôi, tiền em đưa anh hết rồi, cho anh một ít đổ xăng?
– Anh có thẻ ATM ra ngoài mà rút còn hỏi em!!!
– Thì anh thích vậy!!!
Nàng lấy trong túi xách của mình ra 5t rồi để vào trong túi quần tôi. Tôi không dùng ví (bop) gì vì cảm thấy nó vướng víu.
– Sao nhiều thế em? Đổ xăng hết có mấy trăm thôi!
– Cầm lấy tuần sau em khỏi đưa nữa…
– Cảm ơn em… – đưa tay ôm lấy nàng thật chặt. Đã thật lâu rồi tôi mới có cảm giác hạnh phúc như vậy, bình yên như vậy.
Khẽ thả lỏng tay ra một chút, bốn mắt nhìn nhau, từng dòng cảm xúc dần dâng trào. Nàng nhắm mắt chờ đợi, tôi tiến đến mang theo đôi môi khô khan đang thèm khát tình yêu và sự cháy bỏng… Mùi hương từ nước hoa trên người nàng càng thêm rõ rệt, mùi hương son môi và…
– “Cạch”, Hai đứa xong chưa? Úi thôi mẹ xin lỗi…
Tôi và nàng buông nhau ra trong sự tiếc nuối xen lẫn ngượng ngùng… Mẹ hiểu ý nên cũng ra ngoài ngay sau đó… Tôi và nàng nhìn nhau mà chỉ biết xấu hổ cười trừ. Nàng đột ngột bước đi, tôi chạy đến ôm lấy nàng từ phía sau…
– Sẽ nhanh thôi. Em à, nhanh thôi…
– Em tin anh.
– Cảm ơn em… Em cũng đi thay đồ đi, bà phu nhân giám đốc.
…
Bốn người đàn ông đứng trên sân thượng của một tòa cao ốc lớn, trên tay mỗi người là một ly rượu vang đỏ sóng sánh… Điều đặc biệt là cả 4 còn rất trẻ, đẹp trai, phong độ… Một cô gái với body nóng bỏng hết cỡ, nàng mặc trên người bộ đầm đuôi cá bó sát tiến về phía 4 chàng trai, cặp mông cong mẩy lúc la lúc lắc qua lại thu hút mọi ánh nhìn đổ dồn vào nàng, tất nhiên số đó không thể thiếu tôi… khuôn mặt sắc sảo mỉm cười với tôi, đưa ly lên để cả 2 cùng chạm…
– Chúc mừng Tân Giám Đốc trẻ tuổi!
– Cảm ơn… Thủy… N nghe bác nói là sẽ chuyển số cổ phần ở công ty N sang cho Thủy trong tương lai gần đây?
– Bố Thủy cũng nói rồi. Vậy N phải cố để sinh lời cho Thủy nhé!
– Chắc chắn rồi… Cạn…
Gió nhẹ nổi lên, nắng vàng ươm bao phủ mọi không gian, có tiếng bước chân nhịp nhàng uyển chuyển đang tiến đến gần sau lưng tôi. Những người đứng đối diện tôi đều đưa cặp mắt hướng về người ấy… Ai ai cũng mỉm cười thật tươi:
– Chào anh chị, mọi người uống mà không gọi em à? – Trang, vợ tôi đấy… Có ai ngờ đâu mới sinh con được gần 2 tháng mà dáng nuột nà đến lạ, bụng phẳng lì, nhưng mông và ngực thì lại to ra trông thấy… Nàng mặc trên người chiếc váy dự tiệc tôi mua tặng nàng hôm qua.
– Thủy không ngờ mới sinh bé mà người Trang lại thon thả như vậy?
– Em tập mỗi ngày mà chị. Anh N mua đồ tập về nhà rồi hướng dẫn cho em…
Thủy hướng ánh mắt sang tôi mỉm cười:
– Wow, không ngờ N còn là một PT…
Đến lượt thằng T chen vào:
– Chắc chị không biết, N còn là một HLV Teakwondo có bằng cấp quốc gia…
– “Ồ” – Cả Thủy và Trang cùng đồng thanh tỏ vẻ ngạc nhiên…
Cầm theo ly rượu, bên cạnh là Trang đang khoác tay tôi tiến về phía bàn tiệc dành cho khách VIP… Những ông chủ cộm cán trong lĩnh vực Đầu Tư – Tài Chính đang ngồi đàm đạo với nhau.
– Cháu chào các chú.
– Hai đứa đấy hả, đến đây ngồi đi.
– Các chú đang bàn việc gì mà vui thế ạ? Cháu góp vui được không?
– Chú đang phân vân có nên góp vốn vào công ty cháu không đây? Theo cháu thì sao? – Bố thằng S quay sang nhìn tôi với ánh mắt quyết đoán của một ông chủ giàu có.
– Cháu nghĩ là không? – Mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu khi tôi đã từ chối một nguồn vốn đầu tư lớn…
– Tại sao?
– Chú mà phân vân do dự thì tốt nhất không nên.
– Khá lắm… Chú hiểu lý do vì sao người bạn của chú lại từng muốn cháu làm con rể đến vậy! Phải không ông Tín? – Bố thằng T cười trừ rồi gật gù tán thành…
– Nhưng ít ra Tín tôi đây cũng đã nhận nó làm con nuôi. Không làm con rể thì con nuôi, con nào cũng là con… HAHAHA…
– Mọi người quá khen rồi ạ… Con mời mọi người, chúng ta nâng ly…
Buổi tiệc tan khi trời đã về đêm, xe cộ qua lại thưa thớt, chỉ còn những đôi tình nhân quyến luyến nhau không muốn rời… Những tiếng giao đêm gợi về một thời hoài niệm, Hà Nội phố chìm vào giữa màn sương khuya…
Nàng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sau một ngày mệt mỏi, khuôn mặt xinh đẹp vẫn rạng ngời… Khẽ kéo tay nàng nắm lấy, trái tim lại rộn ràng thổn thức, khi lại êm ấm nồng nàn, khi lại ấm áp chứa chan…
Dừng hẳn xe bên lề đường để ngắm nàng cho thật kỹ càng, cái mũi thẳng cao làm nổi bật lên góc nghiêng thần thánh. Đôi má ửng hồng trong lớp trang điểm nhẹ nhàng…
Cầm lòng sao nổi, tôi tiến về phía nàng cùng với đôi môi đầy khao khát tình yêu… Môi khẽ chạm vào môi và nàng chợt tỉnh dậy.
– Anh…
– Vợ anh hôm nay đẹp quá!
– Chỉ hôm nay thôi sao?
– Hôm nào cũng đẹp, nhưng hôm nay quá đẹp…
– Lẻo mép. Chúng ta về thôi.
– Trang!
– Dạ!!! Ưm… m. M. M. Mm. M. – Tôi không chịu đựng nổi nữa, không ngăn nổi trái tim mình nữa…
Môi quấn lấy môi và tất nhiên chẳng có sự kháng cự nào cả. Như con hổ khát mồi, tôi ôm chặt nàng kéo về phía ghế của mình. Tiện tay kéo chốt để ghế ngửa hết cỡ ra phía sau…
Tấm thân mềm mại ấy cùng những bộ phận nóng bỏng đè lên người tôi… Hạ bộ chạm hạ bộ, ngực tì ngực, môi dính chặt môi… Nàng trở nên mạnh dạn hơn, nhưng nụ hôn thì vẫn vụng về như lần đầu chúng tôi đến với nhau…
Nàng vén tóc hẳn sang một bên để lộ vành tai và những sợi lông tơ nhỏ xíu, tóc mai chạm nhẹ lên mặt tôi… Nàng cố ép vùng mu mình xuống hạ bộ đang quá chật chội của tôi…
Những tiếng rên “ư ư” trong cổ họng càng lúc càng rõ ràng hơn, hơi thở dồn dập gấp gáp…
Chiếc váy bó nàng mặc đã bị tôi vén lên tận eo lúc nào không hay, cặp mông to tròn nõn nà nằm quá khổ trong lòng tay…
– “Cộc cộc cộc” – Có tiếng gõ bên ngoài làm cả tôi và nàng cùng giật mình…
Ngậm ngùi kéo lại váy cho nàng rồi để nàng về chỗ, chỉnh lại quần áo cho đàng hoàng rồi mới mở cửa kính xe xuống… Một đồng chí Giao thông cầm lăm lăm trên tay cái dùi cui cúi xuống ngó vào trong xe nhìn tôi…
– Chào anh chị. Anh chị không được phép đỗ xe ở trên đường này, mời anh chị đi cho.
– Vâng tôi hiểu. Chúng tôi đi ngay, xin lỗi anh!!!
Chiếc xe lại lầm lũi lăn bánh trong đêm đưa đôi vợ chồng trẻ, đúng hơn là đôi tình nhân vì tôi và nàng vẫn chưa ký vào giấy hôn thú.
Tôi dừng xe ở ngoài sảnh Chung Cư chứ không xuống tầng hầm như mọi ngày, nàng cũng thấy lạ nên hỏi tôi…
– Sao anh không xuống tầng hầm để xe luôn?
– Em lên với mẹ và con trước đi, anh có hẹn một lát.
– Khuya rồi còn hẹn ai?
– Một người bạn… Anh đi chừng 20 phút thôi… Em lên đi kẻo con nhớ mẹ…
Nàng chỉ mới bước xuống xe là tôi phi đi luôn trước ánh mắt nghi ngờ của nàng… Đêm nay sẽ có một bất ngờ cho nàng…
Rút điện thoại gọi cho con bé nhân viên ở cửa hàng hoa, tôi đặt hoa từ chiều nhưng do không có thời gian tự đi lấy vì bữa tiệc tan muộn, mà cửa hàng hoa nghỉ sớm nên dặn cô bé mang về dùm, khi về tôi sẽ chạy qua lấy và trả tiền luôn…
– Chào em, anh đặt hoa lúc chiều, em ở đâu anh qua lấy?
– Dạ em ở XXX – XXX…
– À gần chỗ anh…
Mất chừng 3 phút tôi đến nơi thì đã thấy cô bé cầm bó hoa hồng và oải hương đứng đầu ngõ liên tục đưa mắt qua lại quan sát… Tôi tiến đến nhưng giả vờ như không đến tìm cô bé để nhận hoa…
– Hoa đẹp quá em nhỉ? Em định tặng ai hả, sao khuya rồi mà đứng một mình ở đây vậy?
– Dạ em giao hoa cho khách!
– Anh muốn mua. Mà bó to như vậy bao nhiêu tiền vậy em?
– Dạ 2t anh ạ!
– Em bán lại cho anh đi, anh trả em 4 triệu.
– Em xin lỗi, em đã hẹn khách trước rồi.
– 5 triệu thì sao?
– Hoa này khách đã đặt trước, nếu muốn ngày mai anh có thể sang cửa hàng em để mua…
Tôi nhìn khuôn mặt nghiêm túc quá của cô bé mà suýt không nhịn nổi cười. Lấy điện thoại ra cố tình bấm gọi cho cô bé… Vài giây sau chiếc điện thoại trong tay bé đổ chuông cùng với độ rung… Cô bé vội bắt máy vẻ mặt vui mừng hớn hở…
– Alo anh đến đâu rồi… Ơ Ơ…
– Anh là người đặt hoa đây…
– Là anh ạ? Vậy mà anh còn trêu em…
– Anh đùa chút thôi… Giờ cho anh lấy hoa được chưa?
– Dạ. Em gửi anh! Của anh hết 2.200.000…
– Em cầm lấy, không phải trả lại đâu, coi như tiền ship. Chào em…
– Ơ anh ơi… Anh…
Đặt bó hoa ở ghế sau rồi nhanh chóng phi xe về nhà… loằng ngoằng cũng mất gần 20 phút. Đỗ xe ở dưới tầng hầm, xuống xe lấy bó hoa, mở cốp xe lấy món quà đã bí mật mua từ trước…
Bước vào nhà thì chắc cu con đã ngủ với bà ngoại rồi. Mở cửa phòng ra và đúng như tôi dự đoán, tầm này là nàng bắt đầu đang trong phòng tắm…
Lấy bó hoa đặt lên trên giường, dải cánh hoa hồng trong thùng cát tông dải từ cửa phòng tắm đến chiếc giường. Thắp nến và tắt hết đèn điện… Tôi đứng cầm bó hoa và cầm chiếc nhẫn cầu hôn trên tay… Chờ đợi nàng bước ra…
– “Cạch” – Cánh cửa phòng tắm mở toang… Mái tóc ướt và chiếc khăn tắm quấn quanh cơ thể càng làm tăng sự hấp dẫn nóng bỏng của nàng… Nàng quá bất ngờ chăng, nên đứng ngay cửa phòng tắm nhìn tôi?
Tôi nhìn nàng chờ đợi, 10 giây, 1 phút, 2 phút rồi 5 phút trôi qua… Tôi vẫn ở đó và nàng vẫn đứng ở đó, chỉ vài bước chân thôi mà bỗng nhiên như xa vời vợi…
Cánh rèm cửa tung tay, gió lùa vào khiến cho những ngọn nến vốn đã sắp tàn tắt lịm đưa căn phòng chìm vào bóng tối lạnh lẽo… Ánh nến cuối cùng tắt cũng là lúc nước mắt tôi bắt đầu rơi xuống… Tôi lặng lẽ khóc trong bóng tối, cố bịt miệng mình lại để ngăn không thành tiếng…
– Anh… – vòng tay mềm mại ôm lấy ngực tôi, đôi gò bồng đào tì sát vào lưng tôi… Mái tóc ướt ép vào sau gáy…
– Vì sao?
– Vì… Vì em quá bất ngờ. Em xin lỗi…
– Anh mệt rồi, anh muốn đi ngủ…
– Em xin lỗi… Em yêu anh! Em đồng ý…
Tôi chỉ cần có vậy và thế là sung sướng la lên…
– Thật không? Cảm ơn em…
Với một chút ánh trăng vừa đủ cho tôi nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của nàng, nàng cầm lấy bó hoa, tôi quỳ xuống nắm lấy tay nàng rồi hôn nhẹ lên mu bàn tay…
– Làm vợ anh em nhé?
– Dạ!
Chiếc nhẫn lấp lánh tìm về với chủ nhân đích thực của nó… Đứng dậy ôm lấy nàng, chiếc khăn tắm quấn ngang ngực rơi xuống dưới chân nàng…
– Anh yêu em…
Hai đôi môi lại dính vào nhau để tiếp tục câu chuyện còn đang dang dở trên chiếc xe…
Thời gian ngưng đọng chỉ còn những nụ hôn vẫn đang tiếp diễn, mơn trớn, vuốt ve, rên rỉ, những gia vị không thể thiếu cho bữa tiệc “yêu” thịnh soạn…
Từng chiếc cúc áo sơ mi tôi được nàng mở ra, ngực trần ép vào ngực trần, da thịt chạm da thịt… Chiếc thắt lưng và chiếc quần tây cũng chung số phận… Con cu cương cứng to dài lộ hẳn 1 nửa thân ra khỏi quần sịp… Khi thân cu ép vào bộ mu múp míp nàng rên lên thật khẽ nhưng đầy sự đê mê… Ôi cái mu chẳng có một chút lông nào, thói quen cạo lông mu của nàng bắt đầu từ hôm lên bàn mổ đẻ…
Kéo người nàng lên một chút để vừa tầm con cu chui vào giữa vùng tam giác bí ẩn… Chỉ vậy thôi cũng đủ để cảm nhận được cô bé của nàng rất múp và khít khao…
Nàng tự lấy tay chỉnh đầu cu đúng ngay cửa lỗ rồi cố gắng di chuyển mông để đầu cu chui vào được cái lỗ đỏ hỏn bé xíu…
– Không được… Không được đâu em… Chưa hết kiêng cữ mà…
– Không sao đâu chồng, chỉ có một ngày nữa thôi… – nàng lại chồm tới đè tôi xuống giường…
Nhưng một lần nữa tôi cự tuyệt, không phải vì tôi không muốn mà vì tôi lo cho sức khỏe của nàng sau này…
– Anh xin lỗi… Chỉ còn một ngày nữa thôi, cố chịu đựng vợ nhé?
Tôi ôm lấy gối xuống giường bước ra cửa phòng, nàng liền gọi lại:
– Anh định ra ngoài đó ngủ nữa hả?
– Anh quen ngủ ở đó rồi, chúc em ngủ ngon…
– Anh định trêu em đấy phải không? Anh làm như vậy sao mà em ngủ được?
– Sẽ ổn thôi, không sao đâu…
Tôi ra ngoài để lại mình nàng trong phòng hụt hẫng, thèm thuồng… Tôi vào phòng làm việc nơi ngủ quen thuộc kể từ khi chuyển về nhà mới. Nơi chẳng ai được phép bước chân vào trừ tôi… Nơi mà tôi luôn khóa trái cửa để mỗi đêm khóc một mình vì nhớ một ai đó đã đi xa…
Hai tháng qua tôi không biết đến cảm giác được ngủ trên tấm đệm êm ái là như thế nào cả? Chỉ có một mình ôm chiếc gối và ngồi trên ghế làm việc để ngủ. Cũng có đôi khi là trên sàn gỗ lạnh lẽo, cũng có nhiều những đêm thức thâu cho đến tận sáng để chăm lo cho con ngủ…
Cơn buồn ngủ kéo đến xua tan đi sự ham muốn trước đó vẫn đang hừng hực trong cơ thể. Sàn gỗ mọi khi lạnh lẽo là vậy nhưng đêm ấy ấm áp lạ thường…
Một làn hơi ấm bao phủ rồi xâm chiếm lấy cơ thể đang co ro của tôi, một vòng tay êm ái nhẹ nhàng ôm lấy ngực tôi, hơi thở nồng ấm phả vào gáy và bờ vai đã mỏi…
Tôi tỉnh dậy nhưng chẳng dám lên tiếng vì giây phút ấy tôi cảm nhận được cơ thể nàng run lên vì khóc…
– Em xin lỗi vì đã làm anh phải khổ như vậy. Sao anh lại ngủ dưới sàn nhà như vậy? Huhuhuhu…
– Không sao đâu, anh quen rồi, em nín đi đừng khóc nữa, thôi nào…
Tôi quay lại ôm lấy nàng vào lòng mình, nép khuôn mặt ấy vào ngực tôi vỗ về an ủi…
– Nhưng sao em vào được trong đây? Anh quên khóa cửa hả?
– Không phải. Em biết mật mã… là sinh nhật em… Thật ra không phải chỉ đêm nay thôi… Gần như hai tháng qua đêm nào em cũng mở cửa phòng ngó vào nhìn anh… Có những đêm em nghe thấy anh khóc một mình, có những đêm lại thức trắng… Em nhiều lần muốn chạy vào ôm lấy anh nhưng chẳng dám vì em sợ không chịu nổi khi nhìn thấy anh khóc. Mỗi lần nhìn thấy anh khóc là em lại cảm thấy như mình là người có lỗi vậy!
– Từ nay về sau sẽ không như thế nữa đâu… Em tin anh không?
– Có em tin chồng em mà… Có lấy chăn không chồng?
– Thôi em, có chăn 37 độ rồi cần gì chăn kia nữa…
Đêm khuya, một đôi vợ chồng trẻ cùng nhau chìm vào trong cùng một giấc mơ “đồng sàng ái mộng”…