Đảo Hoang - Chương 3 : Hai đối trọng
Tiếng động cơ trên con tàu kêu thật khó chịu. Càng khó chịu hơn khi ở dưới tầng cuối của tàu. Nơi mà máy móc chạy không ngừng nghỉ để cho tàu có vận tốc đều và vằ đủ để đúng ngày cập bến. Bề ngoài của một con tàu sang trọng là một đống máy móc, động cơ đã cũ và rỉ sét. Ở đây có khoảng mươi người đang cật lực làm việc ngày đêm. Tay chân , mặt mũi họ lấm lem. Họ phải sửa nhiều phần chi tiết máy đã cũ và sắp hỏng và bị hỏng. Mỗi lúc như vậy, tàu lại phải dừng lại cả nửa ngày để họ sửa chữa. Mặc dù đã được bảo dưỡng khi còn ở Pháp nhưng xem ra quá trình này rất qua loa và cẩu thả…
“ Xè, xè “
Tiếng của những đồ ăn ngon lành sắp sửa chín đang được một anh đầu bếp điệu nghệ xào trên cía chảo rõ to trông thật đẹp mắt. Quanh anh, các đầu bếp khác cũng đang ngày đêm làm việc. Họ làm việc trông thật hối hả. Vì họ phải làm để kịp dưa đồ ăn cho khách. Nếu muộn sẽ bị mắng và trừ tiền lương. Ngày nào gần như họ phải làm việc cả ngày. Chỉ được nghỉ khoảng ba đén sáu tiếng để ngủ. Bởi không phải lúc nào khách hàng cũng ăn đúng giờ. Có những khách hàng có sở thích ăn đêm muộn…
“ Oe, oe “
Tiếng khóc của một đứa con nít trong căn phòng y tế. Nó đang bị say sóng và nôn ọe liên tục. Người lớn bị khoản này còn đỡ chứ trẻ con đúng là một nỗi nhọc của các bác sĩ. Họ không làm cách nào cho bé nín được. Đành phải tiêm cho bé một liều thuốc an thần cho nó ngủ yên. Ngoài em bé ra thì còn rất nhiều người với nhiều bệnh lí khác nhau vãn ở đó chờ những bác sĩ và y tá ở đây giải quyết. Nhiều lúc hết giờ làm việc họ vẫn phải dậy để làm việc. Có lúc là khoảng giữa đêm. Bởi có một vị khách giàu có đang bị ốm hay đau bụng…
“Xoạt, xoạt “
Tiếng cây chổi lau nhà cọ vào một vết bám trông khá khó chịu. Hàng ngày ở đây, những cây chổi này được làm việc liên tục. Bởi hễ đâu có vết bẩn là ở đó có chúng. Mọi thứ trên tàu phải thật sạch sẽ và trông thật bóng loáng trước mắt của những vị khách trên tàu này. Nhưng chổi làm việc cả ngày thì làm sao biết mỏi. Chỉ có người cầm nó là mỏi thôi…
Công việc của những người lao động trên tàu là như vậy đó… Nhưng cũng ở trên tàu này. Có những người mà họ có một cuộc sống rất khác. Sáng sớm thức giấc họ có thể nằm ườn ra giường. Thức dậy xong đã có bữa ăn thịnh soạn được chuẩn bị sẵn chờ thưởng thức. Ăn sáng xong là có thể lên trên boong tàu. Nằm ngắm bầu trời trong xanh và biển cả mênh mông. Đồng thời tắm những đợt nắng vàng đẹp đẽ của buổi sớm. Trưa đến thì họ có thể đến nhà hát để thưởng thức những bản giao hưởng tuyệt vời và bữa trưa ngon lành. Còn rất nhiều nơi trên tàu này có thể giúp thực khách giải trí. Nào là thư viên, phòng chiếu phim,… Những điều này chẳng có gì là sai cả. Bởi họ đã trả tiền để có được những điều này. Một số tiền rất lớn, đủ cho một người sống no đủ cả đời trên đất liền. Bởi vậy những người chủ tàu sao không tham lam món hời này chứ. Mà đã có tiền thì mọi thứ phải thật hoàn hảo.