Đánh Thức Tình Thu - Chương 5
Chương 5………….
Những ngày cuối năm học, ôn thi thật vất vả nhưng Thu vẫn cố gắng,
Thu biết không chỉ có mình mà bố Thu cũng đang cố gắng vất vả kiếm thêm những đồng tiền mồ hôi nước mắt.
Hôm trước ông Thái có gọi về bảo sẽ về trước hôm thi để đưa con lên Hà Nội thi.
Những năm đấy thi đại học vất vả lắm ạ. Thi vào trường nào thì phải lên tận trường đó thi.
Thu cố gắng, lên cũng tính sẽ thi cả trường đại học Hải Phòng. Vì học tài thi phận mà, lúc đi học, học rất tốt nhưng hôm thi kết quả không thành công là chuyện rất bình thường.
Ngày thi cận kề, ông Thái đã về nhà. Mấy tháng xa nhà nhìn ông như già đi và gầy đi nhiều. Thu thấy bố về cô chạy ra ôm trầm lấy bố.
Thời gian xa bố, nhớ bố rất nhiều. Gần chục năm nay, Thu coi bố vừa là bố, vừa làm mẹ.
Đáp lại với Thu, ông Thái cũng dành tình yêu thương nhiều nhất đối với con gái.
Ngoan, nín đi bố về rồi đây. Lớn rồi ai lại khóc nhè thế con.
Ông Thái ôm con gái chặt vào lòng, bàn tay ông vỗ về lưng con.
Nhưng ông Thái cũng không hiểu, mùi cơ thể con gái cứ sộc vào mũi ông, làm ông khó chịu.
Chẳng hiểu sao ôm con gái trong lòng mà chim ông tự dưng cứng lên.
Nó cứ đội trong quần, còn chạm vào chân Thu nữa.
Thu chẳng để ý gì, cô chỉ muốn ôm bố vì nhớ bố mà thôi, cô cũng không nghĩ gì cả.
2 bố con ăn cơm vui vẻ, nói cười.
Ông Thái xa nhà cũng kiếm được ít tiền, đủ đóng học cho con đầu năm mới,lên ông rất vui.
Sáng hôm sau 2 bố con bắt xe lên Hà Nội để đi thi, tất cả mọi việc đều xong hết, dù người nhà quê ra thành phố nhưng hai bố con gặp được nhiều người tốt, họ chỉ bảo chỗ ở, điểm trường thi…..
Kết thúc môn thi cuối cùng, Thu tươi cười ra gặp bố.
Ông Thái cũng muốn hỏi con gái nhiều điều.
Thi cử sao con, con làm được bài chứ.
Dạ, ổn bố ạ.
Ừ …..vậy mình đi về phòng trọ thôi, đi ăn chút gì gọi là ăn mừng khi thi xong.
3 ngày ở trên Hà Nội, 2 bố con lại chở về quê.
Tâm lý thoải mái vì làm bài tốt, làm Thu hay cười, càng cười nhìn Thu càng xinh.
Tiếp đó lại thi ở trường đại học thành phố. Thu cũng làm bài rất tốt.
Thi xong rồi , chẳng học hành gì nữa bây giờ là thời gian nghỉ ngơi chuyển bị cho những chặng đường phía trước.
Từ hôm ông Thái đi làm cây về, ông như con người khác vậy, anh thay đổi tính cách lạ thường. Ông vẫn yêu thương con gái mình, nhưng có lẽ tình yêu thương hơi quá mức.
Từ bữa về, ông được ôm con gái vào lòng, ông cảm nhận được bộ ngực nó chạm vào ngực mình. Ngực nó êm êm, mềm mềm. Rồi có lúc tay ông hơi đưa xuống cái mông đang căng lên của Thu.
Con gái tuổi vừa mới lớn là thời kỳ đẹp nhất đời con gái.
Thu thì chẳng để ý gì tới bố,đang có những thay đổi.
Đi làm đồng thì không sao, khi hễ về tới nhà là ông Thái nhìn Thu, Thu thì ở nhà cũng trả ăn mặc kín đáo cho lắm.
Ở nhà có 2 bố con thôi mà, nhưng Thu đã nhầm, rằng giờ cô đã lớn. Cặp vú nở nang, to tròn đang được ông Thái nhìn ngắm qua cái cổ áo hơi rộng của mình.
Trời thì nóng, mặc quần dài làm gì cơ chứ, Thu mặc cái quần đùi, để hở ra cặp đùi thon thon,rất trắng của mình.
Ông Thái ngồi ăn cơm vẫn ,thỉnh thoảng liếc nhìn ngực đứa con gái, Thu thì cứ vô tư vô cùng.
Ở quê mà, ăn cơm tối xong, rồi mới đi tắm, nó vừa mát lại không ai thấy .
Hồi đó ít nhà có nhà tắm nhà vệ sinh kiên cố lắm,chỉ có làm bằng mấy cây tre dựng lên, rồi che lá hoặc vỏ bao xi măng thế là xong,nhà ông Thái cũng vậy.
Thu rửa bát xong, Thu vào lấy quần áo rồi đi tắm, Thu múc nước đầy cái xô nhựa rồi em xách vào nhà tắm. Kéo cái cửa làm bằng vỏ bao vào, Thu bắt đầu cởi quần áo.
Thu vô tư, cởi bỏ quần áo ngoài, rồi quần áo lót vứt vào cái chậu. Thu lấy gáo múc nước ,đổ lên người,dòng nước chảy từ cổ đi xuống khắp cơ thể Thu, rồi chảy xuống nền đất.
Thu vô tư lấy tay kì cọ cặp vú mình, rồi hơi bóp nhẹ, vừa làm Thu vừa cười, chẳng biết Thu nghĩ gì mà cười.
Thu có ngờ đâu ,đang có 1 cặp mắt đang nhìn từng hành động của Thu bên trong.
Trời tối ôm, nhưng có ánh trăng chiếu xuống, thế cũng đủ để cặp mắt đó tha hồ thưởng thức cơ thể Thu.
Thu kì khắp người, Thu vô tư đứng đái, dòng nước đái cứ thế chảy ra giữa háng Thu. Thu lại dội nước vào háng mình, rửa sạch mọi thứ……
Ở cự ly gần, con mắt đó, chỉ nhìn được cặp mông trắng của Thu mà thôi. May mà Thu quay mặt vào trong.
Người đang dình Thu tắm đó, giường như không chịu được nữa, ông ta kéo cái quần đùi của mình xuống chân,
Tay ông cầm lấy cặc mình rồi ông sóc, chỉ biết là tốc độ tay ông sóc nhanh nhất có thể.
Vừa sóc ông còn nhìn Thu đang tự nhìn ngắm cơ thể mình.
Rồi Thu tắm xong, từ từ mặc lại quần áo. Vú bướm bắt đầu được che lại, Thu mặc xong đồ lót thì người đàn ông đó cũng xuất tinh.
Đầu cặc ông phun ra dòng tinh trùng ấm nóng, nó phun vào cái tấm vỏ bao che nhà tắm.
Ông bước nhanh ra khỏi chỗ khu tắm.
Thu vào nhà, thì thấy bố đang nằm ở chõng, ông đang nghe sáo diều vi vu.
Chợt ông hỏi Thu.
Thu con và thằng đó thế nào rồi.
Thu giật mình,
Ai ạ. Bố hỏi thằng nào vậy.
Thì cái thằng vẫn thỉnh thoảng tới đó.
Thu cười ngại ngùng.
Dạ, chỉ là bạn thôi ạ.
Ông Thái ngồi dậy …
Ừ…. Bạn là tốt .
Bố cấm, không yêu đương gì hết. Con còn nhỏ.
Thu thấy vậy chỉ biết nói.
Bố….. Con biết rồi.
Ông Thái quát lớn.
Tao cấm thật đấy, đừng có nói vậy cho qua.
Mày còn qua lại nó tao chặt chân mày.
Ông Thái nói xong, đi vào giường nằm. Ông vắt tay lên trán, ông suy nghĩ.
Ông cũng chẳng hiểu mình nữa, mình yêu con gái đến mức yêu hơn bản thân mình sao mình lại cấm đoán nó như thế.
Ông nghe thấy tiếng Thu khóc, ở bên ngoài ông cũng tự chảy nước mắt.
Mấy đêm nay ông Thái suy nghĩ rất nhiều, ông có sai khi dình con gái mình tắm không, ông để ý lúc nó thay quần áo trong buồng, ông nhìn cơ thể Thu, chỗ lồi, chỗ lõm, da trắng ,chỗ đen giữa hai chân, làm ông Thái khó ngủ, ông như người khác vậy, khi nhìn thấy đứa con gái mình yêu thương.
Sáng ra thì ông rất bình thường.
Thu đang ngóng kết quả thi của mình, Thu cũng rất tự tin, nhưng dù sao cũng rất hồi hộp ngóng trông.
Hôm nay, Phong sang gặp Thu, khi bố vắng nhà, thật sự Thu cũng đang rất khó xử.
Phong với Thu 2 đứa ngồi ở cái chõng tre, như thường ngày thì Thu nói nhiều lắm, kể cho người yêu nghe biết bao nhiêu chuyện vui buồn, nhưng hôm nay Thu cứ ngồi im, chẳng nói câu gì, mắt nhìn ra ngõ.
Phong thấy vậy cũng thấy lạ, liền hỏi.
Em…. Sao vậy thế Thu, em buồn gì à.
Thu lí nhí.
Dạ…. Không ạ, em hơi lo điểm thi thôi ạ.
Không phải lo em à, mấy hôm nữa có điểm rồi.
Phong nhìn sang Thu, thấy dòng lệ đang chảy xuống má Thu, Phong ngồi gần, đưa ngón tay lên lau hàng nước mắt.
Sao vậy….. Chuyện gì nói anh nghe.
Thu khóc nức nở, ôm chầm lấy Phong.
Anh….. Giờ em phải làm sao….
Em…. Phải làm như nào….. Huhu….. Huhu.
Nói anh nghe, nín, ai lại khóc nhè…
Thu vừa khóc vừa nói.
Bố…. Bố em…. Cấm không cho em yêu anh. Bố bảo 2 đứa vẫn còn liên lạc với nhau, bố đánh em chết.
Em phải làm sao, anh ơi….
Phong ôm người yêu thật chặt,Phong cũng cực kì sốc lắm. Nhưng anh lấy lại bình tĩnh.
Không sao đâu em, rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp mà.
Thu chỉ biết khóc thút thít, ôm chặt lấy người Phong.
Phong an ủi, động viên, làm cho Thu cũng biết buồn.
Thôi mà em, nín đi.
Chỉ cần em học trên Hà Nội là mình sẽ được ở bên nhau thôi mà.
Thu nhìn Phong, gật đầu.
Vâng, chỉ vài ngày nữa thôi anh nhỉ.
Thu buông người Phong ra, Thu hôn lên trán Phong 1 nụ hôn.
Phong về Thu cũng bớt buồn.
Tin vui ,nối tiếp tin vui. Trong 1 ngày mà 2 trường đại học Thu tham dự đều báo kết quả đỗ. Thu vỡ ùa trong sung sướng khi cầm tờ giấy báo trúng tuyển đại học.
Thu đã khóc, giọt nước mắt của sự hạnh phúc……
Ông Thái cũng vui mừng lắm, giờ ông như người cha mẫu mực, yêu thương con rất nhiều ,muốn con được hạnh phúc.
Cuối tuần, gia đình Thu có làm nưng cơm, trước là thắp hương tổ tiên ông bà và mẹ của Thu, sau là mời mấy người họ hàng đến chung vui cùng 2 bố con.
Hai mâm cỗ được dọn ra,mọi người ngồi kín cái nhà nhỏ của 2 bố con.
Thu chỉ bảo con Loan và thằng Hưng là người yêu nó.
Hai đứa bọn nó thi đại học Hàng Hải ,cũng đỗ cả .
Nhưng niềm vui của Thu hôm nay không chọn vẹn, vì không có Phong, người mà Thu đã yêu thương, đã nhìn tấm gương anh để phấn đấu, để được bên anh Thu đã cố gắng, hôm nay được thành quả như này.
Bố Thu vui mừng lắm, ông cười suốt buổi, ai cũng mời rượu chúc mừng, vui mà bao rượu cũng đã hết.
Thu thấy bố say cũng lo lo . Lo vì sức khỏe cho bố.
Ở bên ngoài, có người con trai mặt rất buồn đang nhìn vào nhà Thu. Thấy Thu vui vẻ ,tươi cười là anh vui rồi.
Anh đã không tới chúc mừng cho Thu, vì bố Thu không thích.
Anh đành phải đứng ngoài cổng, nhìn Thu và chúc mừng cho Thu vậy.
Thu ngồi mâm này với Loan và mấy bà cô, bà dì. Thì bố Thu gọi.
Con Thu đâu, ra đây chào các ông, các bác đi nào.
Thu dạ ,rồi chạy sang mâm kia.
Ai cũng khen Thu lớn rồi, xinh như mẹ, lại ngoan, giờ thêm học giỏi nữa chứ.
Cả nhà cười vui vẻ.
Rượu, chắc chắn là không thể thiếu rồi, mỗi người 1 chén mời Thu.
Các bác biết đấy lệ làng từ xưa mà, đã mời rượu là phải uống, nhất là bậc cao tuổi mời, không uống là khinh họ.
Mà đây còn là chén rượu chúc mừng Thu nữa chứ, chắc chắn là phải uống rồi.
Mới đầu Thu cũng từ chối, nhưng được mọi người cho phép và động viên lên Thu cũng uống.
Một chén, rồi 2 chén……. Rồi đến người cuối cùng. Thu cố gắng uống cho hết. Uống xong người Thu lảo đảo, mặt mũi tối sầm, đi không vững.
Con Loan và bà dì của Thu phải dìu nó vào buồng.
Vào đến cái giường đặt Thu lên,là Thu mắt nhắm nghiền, không biết gì nữa.
Ở bên ngoài khi cỗ bàn đã xong, mấy bà phụ nữ cùng Loan thì dọn dẹp, rửa bát.
Còn mâm đàn ông vẫn đang ngồi nói chuyện với uống trà. Ai cũng say, nhưng say nhất là ông Thái.
Mọi người lần lượt ra về hết. Trời cũng đã muộn, ông Thái đứng dậy, lảo đảo từng bước, đi về hướng cái buồng ngủ.
Ông đứng trước cửa nhìn vào, đứa con gái say rượu nằm yên trên giường.
Ông lắc đầu.
Say vậy sao, uống có mấy chén mà….