Đánh Thức Tình Thu - Chương 4
Chương 4………
Thu đứng lên, nhìn sang phía Phong, cách xa em 1 chút, Phong mỉm cười .
Nhưng đột nhiên Thu nhìn về phía trước, nơi có những ngọn nến lung linh đang phát sáng. Có cái gì đó sai sai thì phải.
Thu nhìn kĩ lại 1 lần nữa, rồi nhìn về phía những ngọn nến bên anh Phong đang lấp lánh.
Trái tim Thu như đập nhanh hết mức, cổ họng như nghẹn lại. Phong nói nhỏ.
Đẹp không Thu ….
Thu chỉ nhìn Phong chưa hiểu gì hết.
Mình đang đứng trong vòng trái tim lửa, những ngọn nến lung linh đang phát sáng kia, tạo lên 1 hình trái tim lồng, rồi ở trong trái tim lồng đó, bên em đang đứng là có chữ T .
Còn bên Phong đang đứng có chữ P.
Thu như đang lạc vào mây mù, đầu óc như bị choáng váng nặng nề. Thì thì trên cây to gần đó , có 1 bó hoa hồng to đang từ từ rơi xuống, Phong cầm lấy bó hoa, rồi bước về phía Thu.
Tặng em.
Anh rất thích Thu , anh thích em lâu rồi nhưng anh không giám nói, hôm nay anh mới đủ can đảm để nói với Thu .
Thu em đồng ý làm người yêu anh nhé.
Thu nghe mà như muốn gã xuống, trời ơi mình mới học cuối lớp 11 thôi mà, còn bé xíu biết gì mà yêu với đương chứ.
Thu chỉ nghĩ ,nhưng không thể nói câu nào, thì Phong đã quỳ xuống chân Thu , đưa bó hoa lên gần tay em.
Thu đã cố không chạm vào bó hoa đó, nhưng sao 2 bàn tay em lại nhận lấy bó hoa ,rồi Thu cầm chặt.
Em…. Em …. Không biết đâu…..
Phong chưa chịu đứng lên, Phong đang lấy tay bối cát ở nơi điểm giữa của hình trái tim lồng.
Phong cầm lên 1 cái hộp rất đẹp.
Phong mở nó ra, em nhìn vào trong đó là 1 đôi nhẫn ,rất giống nhau về hình dạng, dáng vẻ chỉ là to nhỏ khác nhau thôi.
Phong nói với Thu.
Đây là cặp nhẫn mà nội anh tặng anh, bảo hãy tặng người con gái mà anh muốn lấy làm vợ sau này.
Thu há miệng không khép lại được, không ngờ ,cái ông học sinh chíp hôi này giám cầu hôn mình nữa sao….
Thu, cũng lấy chút bình tĩnh, em cũng chỉ nói với Phong.
Hoa thì em nhận, nhẫn mình không nhận được, vì nó quá quý giá, cái quan trọng nó rất to mà tay em nhỏ như này.
Thu đưa ngón tay cho Phong nhìn.
Phong cũng như có điều gì không đúng.Phong gãi đầu,
Ừ nhỉ…. Anh…. Quên mất.
Vậy, để lớn chút nữa anh sẽ đeo cho Thu nhé.
Phong đứng dậy, tiến gần về phía em.
Ừ…. Biết thế….
Phong nhẹ nhàng lại gần Thu,Phong đánh liều ôm lấy người Thu vào lòng mình.Thu bất ngờ, biết hành động của Phong thì đã muộn, người mình đã được Phong ôm gọn rồi.
Buông em ra…. Phong ….. Anh….
Bỏ ra…. Em kêu lên bây giờ….
Phong mặc kệ ,cho Thu kêu, Thu đẩy người Phong ra, tay anh vẫn ôm chặt lấy Thu.
Hơi ấm của Phong truyền sang cho Thu, làm cho cánh tay đẩy Phong ra của Thu yếu dần, rồi sau đó là Thu đứng yên, cho Phong ôm mình.
Đó là lần đầu tiên, có người khác giới ôm Thu, cái cảm giác này nó vừa ngại ngùng, vừa tò mò kích thích.
Thấy Thu, để yên cho mình ôm, Phong giờ mới nói.
Anh đã chuyển bị, 99 ngọn nến, để thắp sáng trái tim lồng này.
Thu cũng quay mặt ra nhìn về phía trước, để kệ cho Phong ôm mình.
Đúng là lung linh lấp lánh thật,
99 ngọn nến đó tượng trưng cho tình cảm, tình yêu của anh dành cho Thu . Anh sẽ cố gắng mang lại hơi ấm cho em .
Còn bó hoa này 17 bông, tượng trưng cho số tuổi của em.
Thu vẫn đang say mê với ánh đèn của nến, những lời mật ngọt của Phong , có ngờ đâu Phong đã cúi đầu, môi Phong chạm vào môi Thu .
Phong bất ngờ, giữ đầu Thu lại, môi Phong tìm đến môi em,
Thu cố gắng, đẩy Phong ra, không cho Phong hôn lên đôi môi mình .Thu không nghĩ nụ hôn đầu của mình bị cưỡng ép như vậy.
Thấy Thu có vẻ giận, không cho Phong ôm nữa, Thu bước định đi về.
Thì Phong chạy theo sau, ôm lấy eo người yêu .
Anh xin lỗi Thu , anh xin lỗi, anh sai rồi.
Đừng giận anh mà.
Thu vẫn còn tức.
Buông em ra,để em về.
Cái đồ……
Thu nói chưa hết câu thì đã bị cái miệng của Phong bịt lại 1 lần nữa, lần này Phong tìm môi Thu, rồi nhẹ quấn lấy môi Thu .
Chẳng hiểu sao, môi Thu lại để nguyên cho môi Phong chạm vào , lại để lưỡi quấn lấy cánh môi, giờ Thu như hết lực không chống đỡ, không phản đối gì nữa, người mềm nhũn ra như không còn sức sống.
Có đôi lúc,Thu định hôn trả lại Phong nhưng chẳng biết làm sao.
Rồi Phong dứt môi mình ra khỏi miệng Thu , rồi lại hôn lên trán nàng . Phong cười.
Cảm ơn em, người con gái anh yêu.
Thu đang phê vì nụ hôn đầu đời, lên cũng chẳng nghe rõ câu gì.
Thu như dựa người vào Phong , để cảm nhận, cảm giác đầu đời là như thế nào.
Phong buông Thu ra, nắm lấy tay nàng.
Thu dọn rồi mình về ,không bố chờ.
Thu gật đầu, 2 đứa dọn xong rồi Phong chở Thu về.
Phong tươi cười dời đi khỏi, Thu bước vào nhà, thấy bố đã đi ngủ, em vội vào trong phòng, đóng cửa. Em tụt cái quần dài và quần lót của mình xuống, cái gì thế này.
Quần lót của Thu bị ướt chút ở đáy quần lót rồi,lần đầu tiên em bị như vậy.
Thu ngồi xuống giường, lắc cái đầu.
Tại nụ hôn của Phong rồi. Vớ vẩn thật đấy.
………
Dịp nghỉ hè này , Phong quan tâm đến Thu lắm, sang nhà chơi nhiều hơn. nhiều hơn, giờ Phong cũng ít gặp bọn bạn cùng học hay chơi cùng. Thời gian dành hết cho Thu. Phong cứ ngồi đó ngắm nhìn Thu , đôi khi còn liếc nhìn khe hở ở áo Thu nữa.
Ngày chia tay Phong lên trường đại học, Thu chỉ cười và nói với Phong.
Mình cứ như này anh nhé.
Em thi xong đại học rồi mình tiến thêm.
Hai đứa ôm nhau thật lâu, có thể là xa cách 1 hay 2 tháng. Gần nhau quen rồi, giờ xa nhau thấy khó khăn ,thấy nhớ thật nhiều.
Thế là môi Phong quấn lấy môi Thu, nụ hôn vụng về, nhưng đầy tình cảm.
Dời nhau ra Thu chỉ nói.
Anh đừng phụ em nhé, em luôn nhớ anh.
Phong lại ôm Thu chặt vào lòng.
Anh biết rồi, anh cũng rất nhớ em.
Anh sẽ tranh thủ về gặp em.
Em học hành cho tốt, đừng suy nghĩ nhiều.
Thu chỉ gật đầu, nước mắt đã chảy xuống má Thu.
Năm học lớp 12 cũng bắt đầu.
Thu lao vào học, Thu cố gắng vì ước mơ của mình ,để được gần anh.
Những lúc nhớ anh, Thu chỉ ngắm nhìn những món đồ Phong tặng, rất đơn giản nhưng thấm đậm tình cảm, dành cho cô.
Học hành vất vả hơn, thời gian cũng ít, Thu phải học thêm ôn thi nữa chứ. Hồi đó ôn thi không nhiều như bây giờ, nhưng cũng rất vất vả.
Ông Thái thấy con gái ham học, ngoan ngoãn ông rất vui, đó là động lực của ông, để anh khỏe để làm kiếm tiền cho con gái ăn học.
Đi làm về mệt đến mấy, nhưng khi nhìn thấy đứa con gái xinh đẹp, ngoan ngoãn nghe lời mình là ông như hết mệt.
Ông thầm nói mình phải cố gắng hơn nữa. Năm nay Thu thi đại học, nếu đỗ ông cũng vui, nhưng niềm vui đi cùng với nỗi no. Con học cao nữa ông phải cố gắng kiếm thêm tiền nữa…….
Tết năm nay Thu thấy rất khác mọi năm.
Bố chuyển bị nhiều đồ tết hơn, cũng sắm sửa chút cây đào, cành đào lơm cắm tết. Thu vui lắm, nhưng vui hơn cả là Thu sẽ được gặp Phong.
Biết là bố không thích mình yêu đương vớ vẩn sớm, Thu cũng chỉ coi Phong như là 1 người bạn sang chúc tết. Tết có đi chơi thì cũng có cả cái Loan và thằng Hưng nữa.
Hai bố con ngồi ăn cơm tối, ông Thái hỏi con gái.
Năm nay con định thi trường nào, đã xác định chưa.
Thu cười, nói với bố.
Dạ, con thi sư phạm 1 ạ.
Ông Thái gập đầu.
Vậy có gắng con nhé, bố luôn ủng hộ con.
Mấy hôm nữa bố đi làm cây cho người ta, chắc cũng kiếm được thêm ít tiền. Bố đi mấy tháng.
Con ở nhà tự chăm sóc mình nhé.
Thu nhìn bố.
Bố phải đi làm xa sao.
Ừ…. Người ta đang cần người….
Bố kiếm chút tiền, cho con vào đại học…..
Hai bố con nước mắt lại chảy ra, nhưng Thu biết bố làm tất cả chỉ vì mình.
Các bạn biết đấy, ngày xưa ngành sư phạm có giá lắm ạ, vừa được tôn trọng vừa cao quý. Nhưng cũng là nghề học được nhà nước miễn học phí. Cho lên Thu đã chọn cái nghề này. Thu nghĩ học sẽ bớt tiền đi, cho bố đỡ vất vả hơn.
Thu biết, học trên Hà Nội tốn kém vô tình, tiết kiệm được đồng nào hay đồng lấy….
Thế rồi ông Thái đi làm theo người ta.
Chỉ có Thu ở nhà, nỗi nhớ bố, nhớ người yêu càng nhiều.
Cũng may mẹ cái Loan biết chuyện, lên cho Loan ngủ cùng Thu vào buổi tối.
Tối Loan ăn cơm xong, thì sang nhà Thu học bài, rồi 2 đứa ngủ.
Con Loan tuy yêu đương nhiều nhưng nó vẫn xác định được việc học tập.
Nó chỉ thi đại học Hải Phòng thôi, vì thằng Hưng không chắc thi được đại học trên Hà Nội. Nó yêu thằng Hưng lắm, lên không muốn xa người yêu.
Thấy Thu khó ngủ, con Loan mới hỏi.
Mày khó ngủ à, nhớ người yêu sao.
Thu chỉ ừ cộc lốc.
Con Loan cũng muốn nói chuyện 1 chút .
Mày với anh Phong sao rồi.
Thu nằm ngửa ra giường, mắt nhìn lên lóc nhà.
Thì vẫn vậy, tao không đi sâu như mày, tao coi anh như anh trai tao thôi.
Con Loan cười.
Anh trai gì mà ôm hôn nhau kinh thế, tưởng tao không biết đấy.hì.
Thu chỉ cười.
Ừ….. Tao với anh, chỉ có vậy thôi.
Bao giờ lên đại học thì tính.
Giờ tao còn quá nhỏ.
Con con lại cười lớn.
Nhỏ cái đầu mày, mấy đứa ngày xưa học cùng lớp với mình, chúng không học cấp 3. Giờ lấy chồng rồi kìa.
Như tao cũng đã thử rồi.
Thu giật mình, nhìn Loan.
Thử gì, nói rõ xem.
Loan ậm ừ.
Thì tao và ông Hưng ăn trái cấm rồi, tao mất rồi.
Thu như không tin vào những gì tai mình nghe.
Chúng mày liều nhỉ, ấy bao giờ. Kể tao nghe xem.
Loan từ từ kể.
Trước tết, hôm tao với hắn đi học thêm bên phố ấy, hôm ấy cô giáo bận.
Ông Hưng chở tao vào bờ hồ, hôn nhau, bóp vú nhau nhiều cũng chán.
Ông ấy rủ tao đi nhà nghỉ.
Chẳng biết sao tao cũng đồng ý.
Thế là xong, tao trao đời con gái cho ông ấy rồi.
Vậy à. Thu chăm chú nghe Loan kể.
Thu muốn hỏi nhiều câu nhưng ngại, cuối cùng, Thu cũng giám mở miệng.
Vậy, từ hôm đó, chúng mày đã làm thêm lần nào nữa không.
Loan nói nhỏ vào tai Thu.
Chục lần rồi, hôm kia mới chơi xong nè.
Chưa chơi thì không sao, chơi rồi ngứa ngáy đéo chịu được.
Thu há hốc mồm nhìn đứa bạn.
Vậy….. Vậy…. Sướng lắm hay sao mà chúng mày mê trò đó.
Loan cười.
Mày thử đi rồi biết, nói khó hiểu lắm.
Giờ ngủ được chưa con danh.
Loan quay mặt vào trong tường ngủ, để lại Thu nằm đấy, Thu càng khó ngủ hơn khi nghe Loan kể chuyện.
Thu xờ tay vào trong quần mình, cái quần lót lại ướt ,còn ướt hơn lần trước nữa.Thu lắc đầu khó hiểu, rồi cô chìm vào trong giấc mơ được bên anh…….