Đánh Thức Tình Thu - Chương 1
Quý vị đọc giả thân mến.
Rất vui mừng vòng 1 vừa rồi, mình may mắn được giải.
Vòng 2 này mình tham gia chủ đề cũng khó viết.
Mình biết là chọn nó sex sẽ ít, bi thì nhiều.
Chẳng biết tác phẩm có thành công hay không. Nhưng quý đọc giả thấy tác phẩm hay thì cho mình xin 1 like và comem. Còn ai không thích, không ủng hộ, xin nhẹ nhàng bước đi đừng nói lời cay đắng.
Mình xin cảm ơn ạ.
……………………..
Chương 1……….
Thu, ra ăn cơm con, rồi vào học tiếp.
Vâng, con ra ngay đây ạ.
Tiếng ông Thái gọi đứa con gái độc nhất của mình ra ăn cơm, ông ngồi trên cái chõng tre để trước nhà.
Thu chạy từ trong buồng ra.
Ôi, bố hôm nay nấu cơm ngon quá ạ.
Nào là canh cua nấu, cà muối, còn cả đĩa cá rán thơm, mà em yêu thích.
Thu reo lên.
Bố hôm nay nhiều món con thích quá, bố ăn cơm đi ạ.
Ừ…. Bố tranh thủ ra đồng, bắt tí cua, thả tí lưới kiếm cái gì ăn. Con phải ăn nhiều vào nhé.
Hai bố con vui vẻ trong mâm cơm, dù cho so với mọi gia đình nó không có gì to tát, nhưng đối với nhà Thu đó là mâm cơm tươm tất.
………….
Thu sinh ra trong 1 gia đình nghèo, ở vùng nông thôn, nơi chỉ có những cánh đồng, tiếng sáo diều vi vu mỗi buổi chiều . Vì là con gái,(nguồn http://thiendia88.net) nhà lại nghèo, mẹ mất sớm khi Thu lên 10 tuổi.
Chỉ có Thu và bố ở với nhau. Các bác cũng biết rồi đấy ạ, nông thôn mà con người vất vả lắm 1 nắng 2 sương, quanh năm vất vả,bán mặt cho đất, bán lưng cho trời.
Bố Thu cũng vậy, chỉ biết bán sức lao động để kiếm tiền nuôi em ăn học.
Nhưng cái nghèo không chịu buông tha bố con Thu, nghèo vẫn hoàn nghèo.
Học trên lớp về thì em giúp đỡ bố,cho bố đỡ vất vả hơn.Dù chỉ là việc nhỏ nhặt như nấu cơm, rửa bát, hay quét nhà ,nhưng được chia sẻ công việc với bố là em vui rồi.
Mỗi lần nhìn ông Thái nhìn đứa con gái đi học về, với những bài thi tốt, những điểm số cao là ông lại dơm dớm nước mắt .Thấy bố như vậy Thu thấy thương bố vô cùng.
Dù thời gian 2 bố con ngồi với nhau không có nhiều ,nhưng bố luôn động viên, dạy bảo Thu nhiều điều.
Bố thường nói.
Bố nghèo rồi, vất vả rồi. Nhưng bố còn sức ,bố còn làm được.
Con phải cố học hành, mai sau còn có cái nghề cái nghiệp, đừng vất vả như bố.
Nhìn bố như vậy, Thu chỉ biết lao vào lòng bố, rồi nước mắt cũng cứ thế tuôn ra….
Hai bố con ôm nhau mà khóc.
Rồi khó khăn mặc kệ khó khăn, vất vả thế nào 2 bố con cũng vượt qua hết.
Biết hoàn cảnh gia đình không được khá giả như các bạn lên Thu cũng không giám đòi bố quá nhiều, chỉ vài bộ đồng phục mới của trường, 1 bộ quần áo đi chơi mà thôi.
8 năm học, Thu đều là học sinh giỏi, là học trò ngoan là đứa con ngoan của bố.
Nhưng bắt đầu lên lớp 9 là Thu đã có sự biến đổi từ giọng nói tới ngoại hình.
Đứng trước cái gương trên cái cánh cửa tủ quần áo của mình, Thu nhìn trong gương, thấy hình ảnh mình có sự thay đổi rõ rệt.
Mấy hôm nay, thấy ngực đau quá trời, Thu biết là mình đến tuổi dậy thì rồi,nhưng hôm nay em mới để ý, 2 bên vú em đã nổi to hơn, 1 bên to bằng cái chén uống nước, 1 bên nhỏ hơn 1 xíu.
Thu nhìn thấy buồn cười quá, dậy thì là như này sao. Thu đưa tay lên xoa nhẹ 1 bên vú, nó hơi đau lạ thường, xờ bên kia 1 cái, rồi Thu chỉ biết cười rồi mặc quần áo vào.
Hồi đó Thu ngố các bác ạ, chưa biết gì là mua áo hay gì đâu, vì Thu ở với bố lên không giám hỏi bố việc này, bố thì vừa bận, cũng ngại không giám hỏi em chuyện tế nhị này.
Cũng may có con Loan, đứa bạn thân từ nhỏ với Thu, ở cùng xóm. 2 đứa thân nhau vô cùng, thấy ngực Thu đã nổi lên rồi mà chưa mặc áo lá, con Loan cũng tò mò muốn biết.
Ê này Thu, vú mày nhú rồi à.
Thu cũng trả lời thật.
Ừ…. Nhú cũng lâu rồi.
Vậy à ,sao mày không mua áo mặc vào, để kia bọn con trai nhìn thấy hết à.
Thu hơi buồn, quay mặt đi hướng khác.
Tao….. Tao…. Không biết mua như thế nào.
Con Loan ,nó thông minh lên hiểu ngay, nhìn Thu đang chảy nước mắt, nó ôm em vào lòng.
Thôi tao hiểu rồi, tí bao về bảo mẹ tao, đi mua cho mày vài cái.
Nín….. Lớn rồi, có tao đây, có gì hỏi cứ hỏi tao.
Thu nhìn đứa bạn thân nhất của mình.
Mày như bà cụ non ấy, bằng tuổi chứ hơn tao đâu mà biết, gì chứ.
Loan bỉu môi nhìn Thu.
Nhìn tao nè.
Loan lấy tay chỉ vào ngực mình rồi nói.
Của tao xưng to hơn của mày nhiều rồi, không mới nhú như mày đâu.
Loan nói nhỏ như sợ ai nghe thấy,mà giờ ở nhà Thu chỉ có 2 đứa.
Hôm nọ, tao có kinh rồi đó. Kinh ơi là kinh.
Kiểu gì 1 vài tháng nữa mày cũng có kinh, lúc đó sẽ biết. Hì….
Con danh, chưa gì đã úm. Hì…..
Thu đánh vào vai Loan, rồi hai đứa lại vui vẻ nói chuyện, lung tung.
……..
Vào năm học mới, là lúc Thu cũng thay đổi về cách ăn mặc, Thu cũng diện hơn trước, dù biết nhà mình không giàu có nhưng Thu vẫn bắt bố mua sắm quần áo mới ,Thu cũng biết xin tiền bố tiêu vặt.
Bố tuy không thích Thu như vậy,nhưng vì thương con gái ,cũng là chiều con lên bố Thu chỉ buồn, nhưng cố gắng làm thêm việc để cho Thu đầy đủ hơn.
Năm nay thật khác mọi năm các bác ạ, sau kì nghỉ hè chúng bạn mới được gặp nhau, đứa nào cũng lớn cũng khác.
Con gái thì có tí ngực nha, đứa lồi to đứa lồi nhỏ, chỉ bọn con gái chúng em là nhìn nhau rồi cười.
Bọn con trai cũng vậy, cao lớn hơn, có vẻ ra dáng người lớn nhé, cũng biết liếc mắt nhìn trộm ngực bọn con gái trong lớp.
Rồi thời gian cứ trôi đi, Thu đã bước sang kì 2 của năm học lớp 9.
Thu say mê học tập, Thu cố gắng ôn thi vào trường công lập, cho bố đỡ vất vả hơn.
Những lúc tắm,Thu nhìn ngực mình, giờ 2 vú đã to bằng quả quýt rồi, chứ trả ít ,đầu nó nhọn như quả cau luôn, nó mọc giữa làn da trắng của Thu.
Mỗi lần tắm, kì vào 2 vú đó, hơi đau đau, nhưng lại kích thích vô cùng, cái cảm giác này khác với lúc chưa dậy thì, làm Thu thích thú.
Chiều nay lớp học được nghỉ học, con Loan lại sang nhà Thu học nhóm, nói là học nhưng học thì ít chơi thì nhiều.
Làm hết bài tập, 2 đứa đi vặt sung về ăn. Đang ăn thì con Loan mới nói.
Ê Thu , mày biết gì không.
Hả, chuyện gì nói tao xem.
Tao với thằng Hưng, đang thích nhau.
Thu lại như ăn quả bất ngờ.
A, con danh, tí tuổi, xí xớn yêu với đương à.
Mày tin tao bảo mẹ mày, đánh tuốt xác mày không Loan.
Con Loan nhìn Thu, nó cũng có vẻ sợ.
Mày bí mật cho tao, tao có gì mới, tao kể cho mà nghe. OK nhé.
Thu nghe mà không tin vào tai mình nữa.
Đứa bạn thân của mình đây sao.
Đứa con gái, (nguồn http://thiendia88.net) tự ti, nhút nhát ,giờ thế này sao……..
Thoáng cái thời gian trôi thật nhanh, những ngày học tập,ôn luyện thi vất vả.
Ông Thái cầm cốc chè ông vừa mua, lúc đi làm về cho con gái.
Con ăn đi, vẫn còn đang mát, cố gắng giữ gìn sức khỏe sang tuần là thi rồi.
Thu nhìn bố, quần áo vẫn còn lấm lem.
Bố….. Hay con nghỉ học, đi làm giúp bố. Bố vất vả quá rồi.
Ông Thái nhìn con lắc đầu.
Tuy nhà mình nghèo, nhưng bố không cho con thất học, con cố gắng học tập tốt là bố vui rồi,
Bố còn làm được.. ……..
Nhìn bố đi ra khỏi buồng, vừa đi vừa lau giọt nước mắt chảy xuống má, Thu cũng không cầm được lòng.
Vừa ăn chè, Thu vừa chảy nước mắt.
Vị chè ngọt, thanh mát cũng như tình cảm của bố dành cho Thu.
Bố chỉ mua 1 cốc chè bưởi,thật giản dị,không cầu kì. Nhưng đó là tầm lòng của 1 người cha dành cho con.
………
Ngày báo điểm trúng tuyển vào lớp 10.
Thu và Loan, 2 đứa chở nhau trên chiếc xe đạp cũ của cái Loan, khi đi mặt đứa nào cũng lo lắng, cũng hồi hộp. Dù biết là cả 2 đều làm bài tốt.
Thật tuyệt vời khi Thu được điểm tương đối cao, xếp hạng 50 ,còn cái Loan xếp hạng 99 ,
Hai đứa vui mừng tung tăng, chở nhau về, đứa nào đứa ấy hớn hở, vui cười.
Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu, bố Thu vui đấy, ông cười đấy,nhưng trong sâu thẳm ánh mắt ông có nét buồn. Thu cũng biết vì sao bố buồn.
Thu vào cấp ba, là bố phải no mua xe đạp, tiền học hành, học thêm nữa, tiền mua quần áo mới. Ra cấp 3 rồi, không thể đơn giản như trước được.
Thu biết bố sẽ phải vất vả hơn ,cực khổ hơn, vì đứa con gái này.
Thu vẫn đi nhờ xe của Loan mấy ngày đầu tập trung ở trường mới, 2 đứa cùng học chung lên cũng dễ đi cùng nhau hơn.
Thu bảo bố mua cho mình cái xe đạp cũ thôi, nhưng ông Thái không chịu, ông muốn mình gắng chút nữa, thêm chút nữa, lấy cái xe mini mới cho con.
Cái xe đạp hồi đó là 1 tài sản lớn của gia đình đấy các bác ạ, những năm 2000.
Thu vừa đi học về sau ngày khai giảng, về đến nhà Thu không thấy bố đâu hết, em chỉ thấy 1 chiếc xe đạp mini màu mận chín mới cứng để góc nhà.
Thu vui sướng, chạy vào nhìn ngắm…
Thu chưa bao giờ được nhận 1 món quà to đến vậy. Lòng cô sung sướng….. Đang mải ngắm nhìn chiếc xe giọng ông Thái vang lên.
Con có thích không, đẹp không…..
Thu chạy lại ôm bố, Thu quá vui nước mắt cô trào ra.
Bố….. Bố…. Con cảm ơn bố….
Con thích lắm ạ……
Hai bố con buông nhau ra, đi ăn cơm, vừa ăn vừa nhìn chiếc xe vừa cười.
Những ngày đầu năm học trong tiết thu, những cơn mưa bất chợt, những cái nắng khô, những con chim chèo bẻo về đồng kiếm mồi.
Chiều nay khi vừa tan học, Thu và Loan đang chở nhau trên chiếc xe đạp mới của Thu.
Từ hôm Thu có xe đạp mới ,thì con Loan không đi xe đạp cũ của nó nữa. Mà nó đi nhờ xe của Thu, nó đang đòi bố mẹ nó mua xe mới.
Học sinh tan trường đang đổ ra đường, về nhà sau 1 buổi đến trường, Thu và con Loan cũng vậy, 2 đứa đang nói cười vui vẻ, thì cơn mưa chợt ập tới.
Chẳng có gió to, chẳng có sấm chớp. Mưa đổ nước xuống, là đổ nước xuống thôi.
Thu ngồi đằng sau nói to.
Trú mưa thôi Loan ơi. Nhà xa lắm, về ướt hết, lại ốm ra.
Loan vẫn phóng xe đi.
Tao bảo mang áo mưa đi thì không chịu.
Mưa to quá, dát hết mặt tao rồi…..
Vào kia đi Loan…..
Ướt như chuột rồi.
Từ từ, chỗ mấy quán hàng kia đông người rồi, lên quán bà Ba rồi vào.
Con Loan đạp xe 1 chút nữa.
Nó dừng xe ngay trước quán của bà Ba đầu làng. Hai đứa chạy vội vào trong quán.
Nói là quán cho nó oai thôi, chứ thật ra nó chỉ là túp lều tranh, mái lá đơn sơ. Trời ngoài mưa, bên trong cũng ướt, nhưng bị ướt ít hơn ở ngoài thôi.
Thu đeo cái cặp mới, quai chéo 1 bên chạy vào trong quán, có 3 hay 4 người đang đứng trước đó rồi.
Thu chạy vào ,con Loan chạy theo, nó đẩy Thu vào sâu trong quán 1 chút cho nó đứng.
Thu hơi đi vào 1 chút, thì vô tình có 1 tiếng kêu.
Á…….
Vang lên.
Con Loan nhìn Thu, Thu cũng nhìn nó chẳng ai hiểu chuyện gì.
Rồi Thu nhìn về phía người học sinh nam bên cạnh mình, (nguồn http://thiendia88.net) mặt hơi nhăn nhó.
Đang định nhìn kĩ hơn, thì ở bên ngoài đường có 2 cô cậu học trò đi bộ chạy vào quán.
Vừa chạy có tiếng nói.
Cho em trú nhờ với ạ.
Con Loan lùi lại về phía Thu. Thu cũng lùi lại người để lấy chỗ cho 2 người mới vào đứng cùng. Vừa di chuyển về sau lại 1 tiếng.
Á…… Đau quá…..
Lại có tiếng kêu vang lên, giờ thì không chỉ có Thu và Loan nhìn về phía anh học trò ,mà tất cả mọi người đang ở trong quán.
Chẳng ai hiểu chuyện gì xảy ra với anh ấy cả………….