Đánh thức tình thu - Chương 17
Tập 17
Tôi hét lên đầy hoảng loạn :
• Không ! Con là con của ba … con không thể làm vợ của ba được… con không muốn đâu ! Hu hu hu ….
Vừa mếu máo nói tôi vừa khóc bù lu bù loa như nhà có đám tang , thế nhưng ba chỉ mới nhá bàn tay lên là tôi lập tức im re vì không muốn ăn cái tát nảy lửa giống như hôm bữa trên rừng cao su.
Ba tôi cười nửa miệng :
• Có gì đâu mà không được ! Lồn với cặt đâu có bà con gì với nhau. Chỉ cần ba chịch cho con có bầu thì con sẽ trở thành vợ của ba con biết không ?! Hề hề …
Nghe ba nói tôi liền lấy hai tay bụm con chim lại rồi hét lên :
• Không ! Con không muốn !!! Con lớn rồi ba không
được làm như vậy với con nữa …
• Bốp !
Một cái tát như trời giáng đập thẳng vào mặt làm tôi đau rát đến hộc máu miệng. Lần này thì ba tát luôn chứ không nhá nhá như vừa rồi nữa. Tôi lập tức im re không dám la hét gì nữa mà chỉ nằm ôm mặt khóc thút thít.
• Rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt !
Nói xong ba quỳ gối thẳng lên và nắm lấy tay tôi đặt vào ngay đùm dái của ba bắt tôi rờ rẫm. Tôi không chịu nên lập tức rụt tay lại nhưng ba nhất định bắt tôi phải làm theo ý ổng. Ba kéo bàn tay tôi bắt xòe ra cầm hết con cu trong lòng bàn tay rồi sụt nhè nhẹ. Đây là lần đầu tiên tôi mới đụng con cu của một người đàn ông dù đã bị ba đè ra hiếp dâm mấy lần rồi. Mấy lần trước tôi chỉ bị ba đè ra chịch chứ chưa bắt tôi phải sụt cu như bữa nay.
Ba giữ tay tôi một hồi để không cho tôi rút tay lại. Một lúc sau khi ba vừa thả tay ra thì tôi liền thả con cu ra rồi định rụt tay về nhưng bàn tay ba đã nhá lên làm tôi vội vàng chụp con cu gân guốc rồi sụt lia lịa. Chẳng thà cầm cu còn hơn bị ăn tát muốn rách da mặt.
Thấy tôi ngoan ngoãn làm theo ý ba nên ba cúi xuống định hôn lên môi tôi nhưng tôi đã nghiêng đầu qua một bên né tránh. Dù thân thể tôi có bị ba làm hoen ố nhiều lần nhưng đôi môi này nhất định phải giữ nguyên vẹn đến tận lúc trao nụ hôn đầu đời cho người tôi yêu thương là Đông Phong chứ không phải là ba. Ba chiếm được thân xác tôi chứ không thể nào chiếm luôn nụ hôn đầu đời mà tôi dành để dâng tặng cho người trong mộng được.
Thấy tôi nhất định không chịu hôn nên ba tôi liền thò tay đặt lên mu chim mà vừa lúc nãy ba nói là cái lồn mà xoa bóp , sờ nắn , mân mê. Nghe ba nói tôi mới cái chỗ đi đái của đàn ông và đàn bà khi lớn lên sẽ được kêu bằng tên khác chứ không phải là cu với chim như hồi còn nhỏ. Thế nhưng tôi vẫn thích cách gọi như hồi nhỏ hơn , gọi theo cách người lớn nghe thô thiển quá.
Lúc này tôi nằm dài trên giường như cái máng heo ăn còn ba là con heo đói đang chuẩn bị vục mặt vào máng mà húp cháo. Một tay ba bóp vú rồi se cái núm còn tay kia ba tháo nút khóa quần tây đi học của tôi ra , tay ba nắm dây kéo phẹt mơ tuya kéo xuống dưới rồi thọc tay vô trong nhồi bóp hai mép thịt dày nung núc thịt mỡ. Ba úm hết bàn tay vô cái mu của tôi rồi lấy đầu ngón tay cào nhẹ hột bắp non trên đỉnh mu chim. Dù trong lòng tôi không muốn ba chuyện này nhưng phía dưới nước nhờn từ trong con chim cứ rỉ ra từng đợt theo từng cú xoa bóp , nhào nặn trên âm hạch.
• Baaaa… con không muốn đâuuuu …
Mặc kệ tôi phản đối , ba nắm lưng quần tôi lột ra như lột da ếch rồi nắm hai đầu gối tôi đẩy lên như cuốn chả giò. Khi cái mông cùng con chim mập mạp của tôi vừa tầm miệng thì ba úp mặt vào giữa háng tôi rồi cạp con chim như ăn bắp luộc. Cái miệng ba vừa nút hai mép chim vừa thọc lưỡi ngoáy bên trong vùng da thịt nhạy cảm non mềm và đỏ au đã hơi sưng sưng vì bị kích thích. Nước trong con chim tôi ứa ra ngày một nhiều hơn làm cái miệng ba dính một lớp nước nhờn bóng lưỡng.
Ba cứ vừa bú chim vừa se đầu vú , lâu lâu lại thọc lưỡi ngoáy rột rột trong lỗ tiểu làm tôi khó chịu vô cùng cứ phải uốn éo người lên như con đỉa bị quẳng vô thùng vôi bột.
Bú liếm đã đời thì ba lấy một ngón tay thọt vô lỗ chim tôi moi móc , ngọ nguậy. Thụt ra thụt vô vài cái thì ba lại nhét hai ngón tay vô và thụt lấy thụt để như người ta thụt ống bơm xe đạp. Hai ngón tay của ba hết thụt rồi lại ngoáy vòng vòng , hết móc rồi moi bên trong cái lỗ trơn nhòe ướt đẫm nước nhờn.
Thế nhưng lần này dù ba có làm cỡ nào tôi cũng không hề thấy sướng như mấy lần trước , chỉ hơi ngứa ngáy trong con chim và cảm giác rất bực mình. Tôi không đủ kinh nghiệm để hiểu rằng khi bị tuột cảm xúc thì việc làm tình sẽ khó mà mang lại cảm giác thăng hoa. Chỉ biết rằng từ nãy giờ ba làm tôi rất sợ sệt cho nên không còn thấy hứng thú gì với chuyện chịch choạc này nữa.
Thấy tôi chỉ nằm im re chứ không có tiếng rên rỉ nào thoát ra từ cửa miệng nên ba cứ tưởng kích thích tôi chưa đủ , bởi vậy cứ thúc hai ngón tay vô lỗ chim khiến tôi bắt đầu thấy đau rát vì bị móng tay ba làm trầy xước bên trong lỗ tiểu.
Làm hoài vẫn không thấy tôi rên rỉ như mọi khi , ba tôi hết kiên nhẫn nên vạch hai chân tôi ra rồi cầm con cu đút thẳng vào. Chẳng mấy chốc con chim của tôi đã nuốt hết con cu bự chảng vào trong nhưng tôi chỉ ” hớ hơ ” một tiếng nhỏ xíu rồi thôi mặc dù ba vừa đút vô là cong mông ưỡn đít nắc phạch phạch vào chim tôi như giã gạo rồi.
Hết chơi nằm rồi chơi đứng , hết chổng mông chơi kiểu chó thì lại đứng đối mặt nhau để đâm trực diện nhưng tôi vẫn không rên vì không thấy sướng gì hết. Lúc này đầu óc của tôi chỉ nhớ tới Đông Phong và không còn bị chi phối bởi điều gì , kể cả những cơ quan cảm nhận sự sung sướng khi làm tình dường như cũng bị tê liệt không còn đón nhận cảm giác phê pha được nữa.
Sau khi làm đủ mọi cách nhưng thấy tôi vẫn dửng dưng như xác chết , ba tôi đành mặc kệ rồi cứ thế nắc phạch phạch vô chim tôi cho đến lúc rùng mình bắn hết tinh trùng vào trong lỗ tiểu mới chịu buông ra rồi nằm lăn ra giường thở hổn hển.
Tôi thấy ba đã làm xong rồi nên đứng lên xé khăn giấy lau sạch con chim rồi mặc quần vô , cài nút áo lại chỉnh tề và bước lại mở cửa đi ra ngoài.
Khi tôi ra tới phòng khách thì bất ngờ bị ba đẩy té dúi dụi lên ghế trường kỷ , mặt úp xuống nệm mông chổng lên trời. Tôi tưởng ba định chịch thêm cái nữa ở ngoài này nên quay đầu ngó lại định xin ba tha cho thì :
Chót … chót …
Cây chổi lông gà trên tay ba quất thẳng vào mông tôi hai cái đau điếng làm tôi khóc ré lên :
• Ui daaaa ba ơiii… đau quá … hu hu hu … sao ba đánh con ? Mới vừa chịch người ta xong còn đánh … hu hu hu …
Ba tôi vừa vung vung cây chổi lông gà trên tay vừa cười gằn :
• Phải đánh cho con nhớ … sau này không được qua lại với thằng đó nữa nghe chưa ? Cãi lời là ba đốt hết sách vở quần áo cho nghỉ học luôn đó !
Nghe ba nói xong thì tôi lật đật gật đầu như tế sao. Cái gì chứ chuyện học hành là tương lai cả đời của tôi với má , với thằng Hoạch thì làm sao mà tôi có thể dừng lại giữa chừng được.
” Anh Phong ơi anh Phong ! Em xin lỗi vì đã không giữ được mình , đã phụ tình yêu cao đẹp mà anh dành cho em bấy lâu nay rồi… ”
Tôi vừa than thầm trong bụng vừa lấy tay xoa cái mông ( Nguồn thiendiamới bị ăn đòn trong khi ba bước lại mở cửa rồi đứng qua một bên. Ngay lập tức má tôi nhào vô ôm chầm lấy tôi rồi vừa khóc vừa hỏi :
• Con có sao không con ? Có bị đau chỗ nào không ?
Tôi không ngờ từ nãy giờ má vẫn đứng chờ ngoài cửa , ba vừa mở cửa ra là má chạy vô liền. Tình thương của má dành cho tôi bao la và rộng lớn hơn cả biển trời chứ không phải ác quỷ và cầm thú như ba tôi.
Nghe má hỏi có đau chỗ nào không , tôi liền đứng dậy tuột quần xuống chìa cái mông mới bị quất hai roi còn in rõ hai vết đỏ au hằn trên da thịt vừa khóc lóc tỉ tê. Thấy vậy má liền kéo quần tôi lên rồi ôm tôi thật chặt vào lòng và nhìn ba hờn trách :
• Ông đánh con nhỏ gì mà ác quá vậy ? Ông đánh như vậy chết con nhỏ con gì !
Ba tôi nghe má hờn mát nhưng không thèm nói gì mà chỉ lặng lẽ bỏ ra ngoài sân đứng. Ở trong nhà hai má con ôm nhau khóc thút thít.
Má đâu biết rằng vừa rồi tôi còn bị ba đánh bằng cây roi thịt giữa hai chân của ổng chứ không phải chỉ có hai roi trên mông đít … và hai roi trên mông chỉ để đánh lạc hướng sự quan tâm của má mà thôi.
Nếu má tôi bị ba cưỡng hiếp thì chắc má sẽ ăn thua đủ với ba rồi tới đâu thì tới. Mà lúc đó thế nào cũng có án mạng xảy ra.
Đó là điều tôi hoàn toàn không bao giờ muốn xảy ra , cho nên tôi tự hứa sẽ giấu kín mọi chuyện không để cho má biết.
Ba tôi mặc kệ hai má con ôm nhau khóc than kể lể rồi thản nhiên mở cửa cổng đẩy xe ra chạy đi nhậu tiếp sau khi đã đâm tôi một nhát làm tan nát trái tim nhỏ bé này.
Tôi ôm chầm lấy má rồi vừa hỏi vừa nấc lên từng tiếng :
• Từ lúc ba kéo con vô nhà thì má đứng chờ ngoài cửa luôn hả má ?
Má vuốt tóc và lau nước mắt cho tôi rồi nhẹ nhàng bảo :
• Chứ con gái của má bị đòn thì làm sao má ngồi yên được ! Từ hồi con còn nhỏ tới bây giờ , mỗi lần đánh con là ba đều đóng cửa bắt má đứng bên ngoài không cho vô can ngăn. Trong nhà này má không có quyền gì hết. Má thật có lỗi với con !
Nói xong má tôi ôm mặt gục xuống vẻ bất lực và mệt mỏi khi phải sống chung với một người chồng vũ phu và gia trưởng như ba. Nếu không có tôi với thằng Hoạch chắc má cũng không còn gì đáng để lưu luyến trên cõi đời này nữa !
Tôi ngước lên nhìn má :
• Sao bữa nay bà Sáu không chạy qua nhà mình như mấy lần trước hả má ? Con nhớ mỗi lần nhà mình có chuyện thì bà Sáu đều qua can ngăn mà ?
Má tôi cười buồn :
• Bà Sáu lớn tuổi rồi nên thường hay đau yếu con à. Mấy bữa nay bà phải nằm viện vì bị đau dạ dày , ăn uống không tiêu …
Tôi nhìn má lo lắng hỏi :
• Rồi ai ở trong bệnh viện nuôi bà Sáu hả má ?
• Thì thím út mày chứ ai ! Nhà có mình nó là ở nhà lo cơm nước cho ông bà Sáu chứ mấy người kia ai cũng đi làm hết đâu có ai ở không đâu mà nuôi người bệnh …
Thím út mà má tôi vừa nhắc tới là con dâu út của bà Sáu. Thím năm nay khoảng 31 , 32 tuổi gì đó. Chú út lớn hơn thím nửa con giáp và làm công nhân viên ngành điện lực thành phố nên công việc ổn định và lương bổng cũng khá nên thím chỉ ở nhà lo nội trợ và đưa đón hai đứa nhỏ đi học cũng như chăm sóc ông bà Sáu khi trái gió trở trời.
Rồi má kéo tôi đứng dậy , xoay trái xoay phải , nhìn trước ngó sau rồi nhỏ giọng hỏi tôi :
• Nãy giờ ba chỉ đánh đòn thôi hay có làm cái gì con nữa không Thu ? Có gì phải nói cho má biết chứ hổng được giấu nghen con !
Tôi trả lời mà không dám nhìn thẳng vào mặt má :
• Dạ hổng có gì đâu má ơi , con la rồi lấy chổi đánh con thôi à ! Thôi con xuống bếp rửa mặt nghen má …
Nói chưa dứt câu thì tôi đã chạy ù xuống bếp để né tránh phải trả lời những câu hỏi của má bởi tôi biết nếu ở bên cạnh má chút nữa tôi sẽ mềm lòng mà nói ra tất cả sự thật thì cái gia đình này sẽ tan nát mất. Tôi cảm thấy hình như má đã nghi ngờ có điều gì đó khuất tất trong việc ba kéo tôi vào nhà rồi đóng cửa lại để ” dạy dỗ ” mà không cho má vô.
*
*
*
Kể từ bữa đó ba không cho tôi lấy xe đạp đi học nữa mà lấy xe máy chở đi rước về mỗi ngày 2 bận nếu học nửa buổi và 4 bận nếu có học tăng tiết buổi chiều.
Không biết những bạn khác có phụ huynh đưa đón mỗi ngày có cảm giác thế nào chứ tôi thấy gò bó và ngột ngạt thế nào ấy , cứ như mình là tù nhân bị kiểm soát chặt chẽ từng hành động vậy. Tôi không thích cái cảnh mỗi ngày được ba chở tới tận cổng trường rồi lại từ cổng trường chở về tận cổng nhà. Thay vào đó tôi chỉ thích được chạy xe đạp nhong nhong cùng tụi con Yến con Mai vừa chạy vừa giỡn , hay chạy bên cạnh Đông Phong vừa chạy vừa tâm sự đủ thứ chuyện trên trời dưới đất rồi hồn nhiên cười đùa mà không phải dè chừng hay lo sợ bất cứ điều gì.
Ngồi trên xe ba chở tôi có cảm giác giống như ngồi trên lưng cọp , không biết nguy hiểm sẽ đến thăm mình lúc nào. Nếu chẳng may ba không chở tới trường mà chở thẳng vô rừng cao su như lần trước thì chắc tôi chết mất thôi. Càng ngày ba tôi càng nghĩ ra nhiều trò quái dị để hành hạ và giày xéo cái cơ thể non nớt này mà chỉ mới nhớ đến thôi tôi đã thấy lạnh sống lưng. Thật không thể ngờ càng ngày ba tôi lại càng dâm đãng và biến thái đến như vậy.
Bữa đầu tiên tôi được ba chở đi học , lúc ra chơi con Mai vừa thấy tôi là nhào tới chọc ghẹo :
• Bữa nay sướng dữ nha mậy ? Có ba chở đi học khỏi phải chạy xe đạp mỏi chân nha ! Nhất mày rồi … Hí hí …
Con Mai nó tưởng đâu tôi mê được người khác chở đi rước về như nó chắc ! Ngày nào cũng ngồi lên xe để ba đưa rước tôi thấy vừa thương yêu vừa tội nghiệp cho Đông Phong hôm nào cũng buồn bã đứng chờ ở ngã tư , đến lúc ba chở tôi chạy ngang thì mới chạy theo phía sau lặng lẽ như chiếc bóng.
Tôi cười méo xẹo :
• Tao đâu có muốn như vậy đâu… hic hic …
Con Yến nhìn tôi là biết có chuyện chẳng lành nên sốt sắng hỏi :
• Có chuyện gì xảy ra với mày rồi phải không ? Kể tao nghe đi … coi có giúp được gì cho mày không !?
Tôi liền kéo hai đứa bạn ra ghế đá ngoài công viên của trường , nơi gần khu vực học thể dục và cách xa các lớp học vì ở đó thường ít ai ngồi vào giờ ra chơi.
Sau khi đã yên vị tôi bắt đầu kể hết cho tụi nó nghe những gì xảy ra hôm qua nhưng giấu nhẹm chuyện tôi bị ba lôi vô nhà rồi làm chuyện bậy bạ. Kể luôn chuyện đó thì chắc tôi chỉ có nước đội quần với cả trường này…
Nghe xong con Yến nhìn tôi ra chiều thông cảm :
• Coi bộ chuyện tình cảm của mày với anh Phong sẽ còn gặp nhiều sóng gió từ phía gia đình , cụ thể là ba mày ! Tao để ý thấy ba mày kì kì sao đó Thu … ổng không muốn ai gần mày hết á , kể cả tụi tao là bạn thân của mày nữa !
Nghe con Yến nói bỗng nhiên tôi thấy hơi chột dạ , không biết là nó đã đánh hơi được điều gì , ai chứ con này thì nó tinh ý lắm :
• Mày nói vậy là sao Yến ?
Con Yến nói chầm chậm từng tiếng , giọng trầm ngâm :
• Tao để ý mỗi lần tụi tao mà ở lâu hình như ba mày có thái độ không thích … rồi cái hôm mới mua xe cho mày … tao kêu để tao tập cho mày nhưng ba mày không cho … nói để ổng tập … Rồi ….
Tôi nhìn nó nôn nóng hỏi :
• Rồi sao nữa Yến ?
Con Yến chép miệng :
• Thôi … không có gì đâu ! Chắc tao suy nghĩ vớ va vớ vẩn đó mà.
Nhìn nét mặt của con Yến , tôi biết là nó đã nhận ra điều gì đó bất thường trong cách cư xử của ba tôi , có lẽ vì có con Mai ở đây nên nó không tiện nói.
Con Mai nhìn tôi rồi hỏi :
• Vậy từ bữa đó tới giờ mày có gặp anh Phong chưa ?
Tôi buồn bã lắc đầu. Nói là từ bữa đó chứ chuyện chỉ mới xảy ra từ chiều thứ bảy , đến bây giờ là sáng thứ hai , chỉ mới học hai tiết rồi ra chơi chứ đâu phải lâu lắc gì. Tôi nãy giờ cũng có ý chờ Đông Phong ra chơi để gặp mặt nhưng không biết ảnh làm gì mà chờ hoài vẫn không thấy bóng dáng đâu cả !
Không lẽ ảnh buồn và giận vì bị ba tôi la mắng giữa đường chiều hôm ấy !?