Đánh Đồn Có Địch - Chương 90
Kể qua về chuyện hiện tại của Cường cứt nhé!
Em giáo viên mà cô giáo nhà mình giới thiệu cho nó sinh năm 88. Tên Thúy, vẫn là người Quảng Ninh. Nhan sắc, về cơ bản là không bằng em Vân. Người cũng nhỏ nhắn thôi nhưng được cái hiền lành. Hiền thật chứ không phải là hiền giả vờ. Tiếp xúc vài lần là mình biết.
Trước 20/10 thì hai đứa nó bắt đầu gặp nhau tại nhà mình. Hôm đó cũng không có gì đáng kể. Chỉ ngồi ăn uống rồi nói chuyện để quen nhau thôi. Sau đó Cường cứt cũng chủ động xin số em Thúy. Sau đó chúng nó thế nào thì mình không biết.
Đến tối 20/10 nhà mình làm cơm, mình bảo chúng nó từ chiều. Buổi tối thằng Cường dẫn em ấy đến. Sau khi nó tặng quà vợ mình (bó hoa + cái áo) thì mình bảo nó ra ngoài hành lang đứng hút thuốc. Ra đấy mình cũng hỏi chuyện nó với em Thúy. Nó nói “cũng được”. Mình nghĩ bụng, thôi nó thấy được là được rồi. Nhưng không biết ý em Thúy thế nào. Vì thằng này, nếu nó chơi và nói chuyện với cánh đàn ông thì rất là ok. Nhưng chỉ cần có một người phụ nữ lạ là nó mất đi 2/3 cái tự tin. Thậm chí thỉnh thoảng còn nói kiểu khó hiểu, ngại ngùng, vì nó rụt rè lắm (Phụ nữ đã quen biết rồi thì lại không vấn đề gì). Mình cũng bảo vợ mình chuyện này rồi, mà thật ra mình không cần bảo thì vợ mình cũng biết chuyện đó, vì nhà vợ mình và nhà nó ở cạnh nhau mà. Nên vợ mình có nói qua với em Thúy về thằng Cường. Đến hôm đó mình cũng chỉ biết là em Thúy đồng ý gặp thằng Cường. Sau đó thì cũng cho số và đồng ý để thằng Cường đưa đón đi làm (vợ mình nói thỉnh thoảng gặp Cường ở cổng trường).
Đang nói chuyện thì cô giáo nhà mình ra gọi hai thằng vào ăn cơm. Ngồi vào mâm cô giáo trêu:
– Tất cả là em Thúy làm đấy. Anh Cường thấy có ổn không?
Em Thúy đỏ mặt, cười tủm tỉm thôi chứ không nói gì. Mình bảo:
– Thằng này có cơm tối ăn là tốt rồi. Từ ngày bố mẹ mày về chắc tối toàn ăn phở với mì tôm à?
– Bữa phở, bữa cơm rang, bữa mì tôm. Tiện cái gì ăn cái đấy.
Dm, đổi món liên tục. Thích thật. Chả bù cho mình, tối đéo nào cũng phải nhét cả bụng cơm. Nhiều hôm nhai như nhai ngói mà vẫn phải ngồm ngoàm nhai. Nghĩ đến lúc lên giường là lại cơm chan nước mắt. ;))
Hôm đó cơm nước xong cũng không có gì đặc sắc. Cho đến thứ 7 vừa rồi thì chúng nó mới chính thức yêu nhau. Cường cứt có tâm sự với mình qua facebook.
Hôm nó ngỏ lời với em ấy. Em ấy nói cho em ấy thời gian suy nghĩ, vì hai đứa mới quen nhau chưa được một tháng. Mình thấy em ấy cư xử như thế cũng phải. Dù gì cũng là con gái. Mà 27 tuổi cũng chưa phải là muộn. Có đồng ý thật thì cũng không nên nhận lời luôn. Thằng Cường nó bảo chuyện đó nó không vấn đề gì. Khi nào em ấy trả lời cũng được (Dm, ông ấy định ở vậy nuôi chim thì chờ đến bao giờ mà chả được).
Sau đó vài ngày (thời gian này chúng nó vẫn nói chuyện và đưa đón nhau bình thường) thì em Thúy đề cấp đến vấn đề thằng Cường ngỏ lời với vợ mình. Vợ mình nói lại với mình “cái Thúy nói anh Cường có vẻ khó tính. Chỉ sợ anh Cường không chấp nhận nó”. Mình bảo vợ mình “Thằng Cường nói với anh rồi. Nó thấy cũng được. Nó ngỏ lời rồi nhưng em Thúy nói cho em ấy thời gian suy nghĩ”. Rồi mình cũng nói với vợ mình việc em Thúy cần thời gian suy nghĩ cũng là đúng thôi. Cứ để từ từ. Mới biết nhau mà.
Sau đó hai hôm thì thằng Cường tâm sự với mình. Em Thúy nhận lời rồi.
Tối qua nó sang nhà mình. Mình với nó lại lôi bia ra uống. Mình hỏi nó:
– Tao hỏi thật nhá. Mày có tính chuyện cưới xin không?
Không phải là tự nhiên mà mình hỏi. Mà là em Thúy cũng nói với vợ mình, một là cưới trong năm nay, không thì phải năm sau nữa, tức là 2016 thì em Thúy mới được tuổi. Nói chung em Thúy đã sẵn sàng. Thằng Cường trả lời:
– Bố mẹ tao vẫn nghĩ tao đang yêu cái Vân. Các cụ cũng giục kinh lắm. Nhưng tao bảo từ từ. Cái Vân đang còn phải học thêm… Tao chưa dám nói với các cụ việc này. Tao cũng muốn lấy vợ cho các cụ yên tâm.
– Ừ. Mà tuần này mày có dính đám cưới ở quê mình không?
– Không. Mày dính à?
– Ừ. Thứ 7 vợ chồng tao về. Mày bận gì không? Không thì về luôn cùng vợ chồng tao rồi nói chuyện với các cụ luôn đi. Theo tao nếu xác định cưới em Thúy thì cưới luôn đi. Không có năm sau nó kim lâu đấy.
Nó nói với mình:
– Thúy nó cũng nói với tao. Tao thấy nó khác hẳn cái Vân. Trước khi nhận lời yêu tao, nó nói thẳng là trước đây nó có yêu một người, nhưng người ta sang Mỹ mấy năm nay rồi. Nếu nó không còn trong trắng thì sao?
– Ừ.
– Tao cũng không quan tâm chuyện ấy. Chỉ sợ những đứa như cái Vân thôi. Mà không biết N-Anh nhà mày có nắm rõ về em Thúy không?
– Thúy nó cũng mới về trường chưa được một năm nay. Chắc chỉ biết sơ sơ thôi. Nhưng nó thẳng thắn như thế tao nghĩ nó cũng là người đàng hoàng thôi. Quan trọng là ở mày, còn vợ chồng tao chỉ góp ý thế thôi.
– Ừ. Thế thứ 7 tao mày về.
– Cả vợ con tao nữa.
– Ừ. Đợi N-Anh hết giờ thì về chứ gì.
– Ừ.
Nói chung là ổn. Mình là người gặp trực tiếp hai em. Vân trước rồi đến Thúy. Mình không ác cảm gì với ai. Nhưng khách quan thì nói chuyện với em Thúy không thể vui và thỏa mái như khi nói chuyện với em Vân được. Nhưng ở em Thúy có cái gì đó nó thật hơn . Chất phác hơn. Đại loại là cảm thấy yên tâm hơn khi nghĩ đến tương lai lâu dài. Bền vững hơn.
Chuyện của Cường cứt đến thời điểm này vẫn chỉ có thế thôi. Tối thứ 7 có gì mình cập nhật tiếp khi nó nói chuyện với các cụ xong.