Đánh Đồn Có Địch - Chương 71
Tôi mở cửa phòng thì thấy em đang ngồi trên giường nước mắt ngắn nước mắt dài.
– Sao thế?
Tôi hỏi nhẹ nhàng nhưng em nói to lắm, thành ra cãi nhau:
– Anh còn giấu em những chuyện gì nữa?
– Anh có giấu em chuyện gì đâu.
– Sao anh nói với em là anh và người ta không có gì?
– Thì đúng là làm gì có gì đâu.
– Không có gì mà xuống tận trường người ta học rồi ở qua đêm à?
– Nhưng làm gì có gì. Xuống chơi thôi rồi về.
– Anh đừng có chối. Lúc nãy anh Cường nói gì? Chơi gì mà ở qua đêm?
– Chơi với thằng Cường. Nó trêu anh thế thôi. Anh nói cho em nghe hết rồi đấy. Em không tin thì thôi.
Bực quá tôi nói tiếp:
– Mà lúc đó anh và em có yêu nhau đâu. Anh làm gì thì kệ anh. Kể cả anh ngủ với người ta đi chăng nữa thì em cũng chẳng có cái quyền gì cả.
– Anh nói thế mà nghe được à?
– Gì mà không nghe được.
– Thế giờ em nói lúc trước khi quay lại với anh, em ngủ với cậu bạn lớp em rồi thì anh có chấp nhận được không?
– Mặc xác em em thích ngủ với ai thì ngủ.
Sau câu nói của tôi em giận tím mặt. Vừa khóc thút thít vừa bỏ về xóm trọ của em. Đang trong cơn bực nên tôi cũng chẳng kéo em lại. Bực quá. Toàn chuyện đâu đâu lôi ra bắt bẻ mình. Sao em không nghĩ vì đâu mà tôi phải đi yêu người khác???
Thằng Minh, em Vân nãy giờ chắc nghe thấy hết tôi và em cái nhau. Nên khi thấy em nước mắt lưng tròng đi ra khỏi xóm thì hai đứa kéo sang phòng tôi. Em Vân hỏi tôi:
– Anh ơi, sao anh không kéo chị ấy lại.
– Chả cần thiết đâu em ạ. Giận tí thôi mà. Giận chán lại sang.
– Em thấy chị ấy giận thật đấy anh ạ.
– Thôi kệ.
Thằng Minh xen vào:
– Cặp nào chả thế.
– Em với bà này (nó chỉ sang em Vân) cũng cãi nhau suốt ngày. Mà đàn bà là chúa loằng ngoằng.
Mình hỏi lại thằng Minh:
– Mình tưởng hai người là anh em?
Em Vân tủm tỉm cười rồi nhìn thằng Minh. Thằng Minh quay sang nói với mình:
– Tại ông chủ nhà cấm không cho các đôi yêu nhau ở cùng với nhau nên em nói thế thôi. Hôm qua anh dọn đến ông ấy có nói anh thế không?
– Ừ. Có. Thế ông ấy có biết không?
– Ông ấy biết, nhưng bảo em ai hỏi thì nói thế để người ta đỡ ý kiến.
– Ừ cũng đúng.
Nói rồi tôi quay sang nhìn hai đứa chúng nó. Giờ mới để ý kĩ người yêu thằng Minh. Trắng trẻo, xinh gái, cao khoảng 1m63, 64. Mặt mũi nhìn cũng sang và sạch sẽ lắm. Còn thằng Minh thì gầy trơ xương. Chuyện nó gầy cũng dễ hiểu thôi. Sinh viên ăn uống thất thường, đạm bạc, lại còn ở cùng người yêu nữa, gạch ngói suốt ngày thì béo sao được. Ông nào cũng thế cả thôi.
Tối đó tôi không sang phòng em ăn cơm. Tắm xong, lóc cóc ra quán cơm bên cạnh gọi suất 5000, ăn xong rồi về phòng nằm một mình.