Đánh Đồn Có Địch - Chương 65
Thằng Minh về. Hình như nó đang thi thẳng đến cuối xóm thì phải. Mình rút tay ra khỏi quần em rồi với công tắc định bật điện lên nhưng em giữ tay mình lại. Mình và em im lặng…
– Cứ tưởng mất điện. Vân ơi.
– Dạ.
– Đi vệ sinh à?
– Không, em tắm.
– Chìa khóa đâu?
– Đây. Anh vào mà lấy.
Thằng Minh đi vào khu vệ sinh rồi đi ra luôn. Qua phòng mình nó ngó ngó vào cửa sổ rồi nói một mình:
– Ông mới đến này đi đâu mà không khóa cửa phòng. Liều thật.
Em quay sang ôm mình rồi cười hì hì. Mình ghé vào tai em nói thầm:
– Anh sờ tiếp nhé.
– Mấy giây? (Em cũng nói thầm rồi cười khe khẽ)
– Nhiều giây.
Em kéo đầu mình xuống định hôn, còn mình mới đưa tay đến bụng em thì thằng Minh lại loẹt quẹt dép đi về phía phòng mình, rồi nó đi ra khu vệ sinh.
– Mở cửa cho anh cái
– Anh tắm luôn à?
– Ừ.
Em nói với mình:
– Hai đứa này chắc không phải anh em đâu anh ạ.
– Ừ, anh cũng nghĩ thế. Thôi kệ chúng nó.
Mình luồn tay vào trong quần em thì em ngăn mình lại rồi em với công tắc và bật điện lên. Em bảo mình:
– Em đóng tất cả các cửa lại, anh ra ngoài nhìn vào phòng mình xem có nhìn thấy gì không nhé.
– Làm gì?
– Để lấy giấy nít vào.
Mình hiểu ý em…
Chạy ra ngoài nhìn hết một lượt, xong mình mở cửa vào phòng nói với em:
– Cửa chính chỗ này, chỗ này… Cửa sổ chỗ này, chỗ này, chỗ này…
Em lấy giấy vo chặt lại rồi nít vào các lỗ hở trên cửa. Sau đó em chạy ra ngoài đóng kín cửa kiểm tra lại.
– Kín rồi anh ạ. Hì hì. Bên xóm em, bọn con trai toàn nhìn trộm phòng mấy chị trong xóm mỗi khi người yêu các chị ấy đến chơi và ở lại qua đêm.
– Sao em biết?
– Có hôm học bài muộn, xong em ra bể đánh răng thì thấy chúng nó đang túm tụm ở cửa sổ phòng cái chị cạnh phòng em. Tởm thật.
– Thế em có bị chúng nó nhìn trộm lần nào không?
– Phòng em thì có gì mà nhìn.
– Thay quần áo.
– Còn lâu mới nhìn được em. Em toàn đứng sau cái tủ vải. Nhìn làm sao được.
– Ừ. Chơi cờ tiếp đi ;)).
– Thôi, anh búng sưng hết cả mũi em rồi đây này. :-L
– Chơi như vừa xong ý. ;;)
Em ngập ngừng.
– Nhưng mà cậu phòng đầu về rồi. Một lúc lại tắt điện rồi lại bật cậu ấy chú ý ngay.
– Đóng kín cửa lại rồi chơi.
– Chơi đến 10 giờ anh đưa em về nhé.
– Ừ.
– Mà nhỡ bác chủ nhà vào thì sao?
– Anh thấy thằng phòng đầu bảo hôm nào thu tiền nhà ông ấy mới vào. Còn đâu chả bao giờ ông ấy vào.
– Chơi đến 10 giờ nhé. Hì hì.
– Tùy….