Đánh Đồn Có Địch - Chương 61
Em ngước lên nhìn tôi nhẹ nhàng:
– Em và cậu ấy, em mới chỉ nhận lời được hai tháng thôi. Cậu ấy không phải ở gần xóm em trọ, mà cậu ấy là người HN, học cùng lớp em. Em và cậu ấy chưa có gì cả. Nên chả sao. Tuần sau lên HN anh sang lớp em nhé. Em sẽ nói lại với cậu ấy.
– Em nói gì?
– Em sẽ nói lại với cậu kia rằng em chỉ buồn quá mà nhận lời vu vơ. Hồi mới quen nhau, em có kể với cậu ấy về anh. Sau đó cậu ấy bày tỏ với em nhiều lần nhưng em nói em chưa quên được anh và em chưa muốn yêu ai cả.
– Vậy sao tự nhiên em lại nhận lời?
– Hôm đó em buồn quá.
Rồi em hỏi tôi:
– Có phải anh nói với anh Cường rằng anh hận em và sẽ không bao giờ nghĩ đến em nữa, phải không?
– Ừ. Có một dạo như thế. Thế em và cậu kia đã …(ấy)… chưa?
– Nếu mà đã từng rồi thì hôm nay em sẽ không ra đây gặp anh đâu. Vì em đã … với anh nên em không còn muốn yêu một ai nữa.
Tôi ôm em vào lòng rồi ngửa mặt lên thở dài. Rúc vào cằm tôi em nói tiếp:
– Lát nữa về nhà anh Cường, anh ngồi đợi em, em sẽ về nhà ghi cho anh nick chat và số điện thoại bàn của nhà cậu kia để anh nói chuyện.
– Thôi, chả cần đâu.
– Vậy sang tuần lên HN anh sang lớp em cùng em nhé. Em chơi thân với mấy đứa bạn, em giới thiệu luôn.
– Để xem thế nào đã. Thế… đã hôn cậu ấy chưa?
– Hôn thì rồi. Hai lần.
Em cười tủm tỉm. Còn tôi lại thấy hơi ghen một chút.
– Sao nhớ kĩ thế?
– Cái đó có gì mà không nhớ được. Từ lúc nhận lời yêu cậu ấy em và cậu ấy chỉ gặp nhau đúng hai lần ngoài công viên.
Rồi em quay sang ôm tôi và thì thầm tiếp:
– Em chỉ yêu anh thôi.
Rồi em cầm tay tôi lên và mân mê các ngón tay. Em lại hỏi:
– Anh đã yêu người khác chưa?
– Rồi, nhưng thôi rồi.
– Ai, có xinh không anh?
– Cũng bình thường. Cô ấy ở xa lắm.
– Sao lại thôi?
– Vì anh không thấy thích.
– Thế giờ còn nói chuyện với nhau không?
– Ít lắm. Họa hoằn lắm mới nói chuyện một lần.
Đang ôm tôi em bỏ tay ra rồi véo khẽ vào tay tôi rồi nói:
– Từ nay anh đừng nói chuyện với cô ấy nữa nhé. Em không thích đâu.
(Đúng là đàn bà. Ghen một cách… vô tổ chức. Em vẫn còn đang trong thời gian yêu người ta, mình chẳng… thì thôi, vậy mà em lại ghen với một người đã rời xa mình. 🙂 )
Rồi em lại hôn tôi. Nhớ nhau quá, tôi và em chẳng còn băn khoăn về cậu bạn kia nữa, và cũng chẳng quan tâm đến cô bé Hải Phòng ngày nào yêu tôi. Em và tôi ôm ghì lấy nhau rồi lần lượt cởi hết quần áo ra cho nhau.
Đè em xuống bàn, tôi và em trần truồng quấn chặt lấy nhau như hai ngọn sắn dây. Ôm ghì lấy tôi em kéo đầu tôi xuống rồi lùa lưỡi vào miệng tôi cuồng nhiệt.
– Anh ơi… nhớ quá.
– Anh cũng thế. Anh… anh cho vào nhé.
Em gật đầu
– Em nhớ anh lắm… anh… anh cho vào luôn đi.
Em khẽ nâng chân lên rồi đẩy hông ra phía trước đợi tôi. Tôi từ từ đưa chim xuống rồi đẩy nhẹ vào em… Ót… sụt…
– Ư… ư… anh ơi… ư… ư…
Phía trên tôi nhấp chầm chậm, bên dưới em đang quàn quại ngúng nguẩy cặp mông. Từ cửa mình em dâm thủy không ngừng tứa ra mỗi lúc một nhiều.
Rút chim ra khỏi người em, tôi trườn xuống cuối bàn rồi đặt miệng vào sát bướm em.
– Anh ơi…
Em ngồi bật dậy đẩy đầu tôi ra.
– Anh ơi… bẩn rồi… bẩn rồi anh ơi… đừng…
Tôi đẩy em nằm xuống rồi đưa lưỡi liếm sạch dâm thủy của em. Miệng em rên lên khe khẽ.
– Ư… anh ơi… ư…. a… Đừng anh ơi… bẩn rồi… ư… ư…
Bất ngờ em đưa tay xuống kéo mạnh đầu tôi vào rồi hẩy ngược mông lên khi tôi đưa lưỡi liếm nhẹ hột le.
– Ư… ư… anh ơi…thích… thích lắm… em thích … thích lắm anh ơi… anh liếm… ư… chỗ đó…ư… thích…ư… thích lắm… ư… ư…ư.
…
(Đi nấu cơm phát các bác ạ. Tối kể lại từ đầu.)