Đánh Cuộc (NTR, Training) - Phần 1
Trong thế giới của Vương Bột, tiền vĩnh viễn là trọng yếu nhất. Nhưng trên thế giới này, vẫn có những người cho rằng tiền cũng không phải là quan trọng nhất. Vì vậy, cho rằng tiền là quan trọng nhất Vương Bột, cùng người không cho rằng tiền là quan trọng nhất cãi nhau trong một chatroom.
Đó là một chatroom không có mấy ai vào, cho nên trận tranh luận này trừ chủ room và hắn ra, căn bản cũng không có ai biết.
“Anh nói tiền là quan trọng nhất, vậy nó có thể mua được ái tình không?”
“Dĩ nhiên có thể! Chỉ xem anh xài nó có đúng chỗ hay không.” Câu trả lời của Vương Bột đối phương dĩ nhiên không đồng ý.
“Tôi từng thích một cô gái. Nhưng cô ấy cũng không bởi vì tôi có tiền mà chịu theo tôi.”
“Quả nhiên, trên cái thế giới này chỉ có người có tiền mới cho rằng tiền là vô dụng. Nói thật, tôi cảm thấy cô ta không phải là không thích tiền, mà là anh không dùng tiền vào đúng chỗ.”
“Nếu không, chúng ta đánh cuộc đi!” Chủ room nói.
“Cá gì?”
“Cá rằng anh có thể dùng tiền mua tình cảm của người khác được hay không?”
“Cá như thế nào?”
Sau đó, theo yêu cầu của đối phương, Vương Bột mở ra QQ (tương tự YM, SP). Đối phương gửi cho hắn một tấm hình. Cô gái trong tấm hình là Triệu Nhã, là bà xã của một người bạn chơi rất thân của hắn.
“Tôi xem Weibo (tương tự FB) của anh, thấy anh tổng cộng có 5 người bạn thân thiết nhất?”
“Ừ.”
“Thật không ngờ là bọn họ đều đã có gấu, mà anh lại không có?”
“Vì tôi không có tiền.”
“Tôi thì cho là vấn đề con người của anh. Thôi bỏ, tôi cũng không muốn lằng nhằng với anh. Trên Weibo của anh thể hiện, cô này từ hồi cấp 3 đã yêu bạn của anh, đến bây giờ đã hơn 10 năm? Hơn nữa cho đến giờ chưa từng mến bất kỳ một ai khác?”
“Đúng, cô ấy là một cô gái rất tốt. Hai người đó năm ngoái đã kết hôn rồi.”
“Tốt. Tôi cần cho anh bao nhiêu tiền để anh biến cô ta thành của anh?”
“Đừng giỡn bậy. Tôi nếu cướp vợ của bạn, sau này làm gì còn mặt mũi ra đường nhìn mọi người?”
“Không ai bắt anh phải cướp hẳn cả, chỉ cần anh khiến cô ta cam lòng nguyện ý nghe lời anh là được. Cần bao nhiêu tiền?”
“Năm triệu tệ (tương đương 15 tỷ VND) là đủ rồi.” Vương Bột suy nghĩ một chút.
“Ít vậy?”
“Nhiều lắm rồi. Nếu là người khác, ước chừng vài ngàn là đã lên giường với anh rồi.”
“Được, có điều năm triệu tôi cho rằng anh rất khó thành công. Tôi cho anh mười triệu! Tôi yêu cầu không đơn giản chỉ là cô ta ngủ với anh, mà là để cô ta hoàn toàn nghe lời anh. Chỉ có như vậy, mới chứng tỏ anh hoàn toàn dùng tiền mua được ái tình.”
“Cô ấy có nghe lời tôi không, sao anh biết được!”
“Ha ha, rất đơn giản. Phần giới thiệu của anh về cô ta có nói, cô ta là một người rất bảo thủ?”
“Ừ. Khi bọn chúng tôi cùng đi ra biển chơi, cô ấy còn mặc một bộ đồ tắm áo liền quần.”
“Tốt lắm, tôi cần một clip tự quay của cô ta. Chỉ cần trong clip đó, anh muốn cô ta làm gì, cô ta liền làm cái đó, coi như anh thành công. Đương nhiên, có phải cô ta đang bị bức ép, tôi có thể nhìn ra được …”
“Nhưng mà…”
“Yên tâm, tôi sẽ không up clip này lung tung. Nếu anh không tin, có thể để cô ta mang mặt nạ…”
“Nhưng … Được rồi, cho tôi 1 năm.”
“Cần 1 năm sao?”
“Đúng, nếu như trong một năm không thành công, coi như tôi thất bại.”
“Được, nếu như anh thất bại, tôi chỉ cần anh xin lỗi, không đòi lại tiền. Nếu anh thành công, tôi cho anh mười triệu!”
“Quyết định vậy đi!”
“Quyết định như vậy. Nhưng mà, tôi muốn anh hàng ngày báo cáo tiến trình nội dung công việc cho tôi.”
“Vậy, có thể nói cho tôi biết tên của anh không?”
“Tên hả? … Anh cứ gọi tôi là Rất Nhiều Tiền đi.”
Hai người quyết định xong, Vương Bột đem số tài khoản của mình nói cho Rất Nhiều Tiền biết, mà đối phương cũng thật sự chuyển 10 triệu cho hắn. Nhìn số tiền trong tài khoản, Vương Bột thậm chí còn có chút không dám tin. Chỉ là, bất kể có tin hay không, sự thật cũng đã bày ra trước mắt. Vương Bột không phải chưa từng nghĩ đến việc cầm tiền rồi coi như không có chuyện gì xảy ra. Có điều, suy nghĩ một chút hắn vẫn bỏ qua ý nghĩ đó. Đầu tiên, hắn cũng muốn thử một chút ý tưởng của mình có thành công hay không. Thứ hai, hắn thật sự rất muốn lấy mười triệu tiền thắng cược đó, bởi vị, hắn thật rất sợ nghèo.
Vương Bột nhận được tiền, việc thứ nhất là nghỉ việc. Sau đó bỏ ra 1,8 triệu (tương đương gần 6 tỷ) ở ngoại ô mua 3 căn nhà liền kề. Vì vị trí không tốt lắm, nên mỗi m2 chỉ cần 3000. Ba căn nhà này đều 1 trệt 1 lầu, đồng thời còn có một hầm ngầm nhỏ dưới đất. Sau đó, hắn tốn mất 2 tháng, bỏ ra 2 triệu đem 3 căn nhà này sửa chữa lại. Tầng trệt rộng 130m2, khi sửa chữa Vương Bột sai công nhân đục thông 3 nhà, rồi trùng tu thành một tiệm spa. Trong 2 tháng này hắn cũng không ở không, tiêu ít tiền, mời vài bữa, đem tất cả thủ tục hoàn thành, nên bôi trơn đều vung tiền đầy đủ.
Về phần tầng trên của 3 căn nhà, hắn sửa lại thành kiểu nhà ở bình thường. Một căn nhiều sáng, sơn sửa thành màu trắng, căn ánh sáng ít hơn sơn màu xanh dương, căn còn lại tối nhất, thì hắn sơn màu phấn hồng. Mỗi căn đều 1 phòng khách, 1 phòng ngủ, 1WC. Trong lúc sửa chữa, hắn làm đường ngầm thông giữa các nhà, cửa ra ở phòng tắm, phòng quản lý. Vì không để ai biết, những đường ngầm này hắn đều tự tay làm. Còn hầm ngầm, hắn cũng đục thông như ở tầng trệt. Tổng cộng sửa chữa, quan hệ … hắn tiêu hết gần 4 triệu. Đối với việc này, Rất Nhiều Tiền bình luận là không thể hiểu nổi. Hắn có hỏi Vương Bột tại sao lại làm vậy, nhưng Vương Bột nói cho hắn biết, đây là bí mật.
Spa hoàn thành xong, hắn lập tức tuyển người phục vụ và nhân viên kỹ thuật. Phục vụ lương mỗi tháng 2000 cộng thêm phần trăm lợi nhuận, kỹ thuật viên 4000 cùng phần trăm lợi nhuận, bảo hiểm đầy đủ. So với những tiệm Spa nhỏ khác, mức tiền lương cùng đãi ngộ này có thể nói là cao không tin nổi, cho nên chỉ công bố 3 ngày đã tuyển đủ. Phục vụ cùng kỹ thuật đều tuyển 5 người. Tiêu chí lựa chọn không phải là kỹ thuật, mà là không lắm mồm, chịu được tịch mịch. Dĩ nhiên, đối với ngoại hình cũng có yêu cầu nhất định.
Tất cả đã chuẩn bị xong, kế hoạch của Vương Bột chính thức bắt đầu. Ngay hôm thứ bảy, hắn tìm đại một cái cớ mời Lưu Phong, cũng chính là chồng của Triệu Nhã đi ăn. Quả nhiên, Lưu Phong dẫn Triệu Nhã cùng đi. Ba người ăn xong, lại ngồi tán chuyện một hồi. Thấy trời sắp tối, Vương Bột đề nghị về nhà, nhưng Triệu Nhã lại muốn mọi người cùng đi karaoke. Lưu Phong cảm thấy dù mình với Vương Bột thân thiết, nhưng cứ để hắn mời hết cũng thấy ngại ngùng, dù sao 2 người cũng chỉ là làm công ăn lương, một tháng thu nhập cũng không bao nhiêu, vì vậy liền định thừa dịp đi hát đem tiền trả. Vương Bột ban đầu không đồng ý, sau đó mới chịu nghe theo.
Ba người đến quán karaoke liền hát hò, uống bia. Vương Bột lấy cớ buổi tối phải lái xe về không chịu uống, Triệu Nhã uống một chút, nhưng không nhiều. Chỉ có Lưu Phong uống hơi nhiều một chút, dù không đến nỗi say, nhưng uống được một lúc phải chạy đi WC. Cơ hội Vương Bột mòn mỏi đợi chờ đã xuất hiện, đợi Lưu Phong ra khỏi phòng, Vương Bột khẽ giọng nói với Triệu Nhã:
“Nhã à, anh có chút chuyện tính nhờ em được không?”
Triệu Nhã nhìn Vương Bột một cái, cười hỏi: “Chuyện gì thế? Úp úp mở mở, còn phải chờ anh Phong đi mới dám nói. Có phải là muốn em giúp anh giới thiệu bạn gái không?”
Vương Bột lắc đầu nói: “Tiền không có, giờ quen bạn gái còn sớm lắm.”
Dừng một chút, hắn lại nói: “Thật ra là thế này. Anh ở trên mạng kiếm được một phần việc liên quan đến chụp hình, nội dung chủ yếu là chụp hình cho mấy người bán đồ nữ online, cho nên tính tuyển mấy người mẫu ảnh, mà anh căn bản chẳng biết cô gái nào, cho nên hi vọng em có thể giúp một tay hỏi giùm mấy cô làm cùng cơ quan trông dáng được được tới làm người mẫu, bán thời gian hay toàn thời gian đều được.”
“Cái này thì em có thể giúp anh được, thu nhập như thế nào?”
“Căn cứ chủng loại người mẫu mà tính giá.” Vương Bột mới nói đến đây Lưu Phong đã đẩy cửa bước vào, hai người vì vậy không nói gì nữa, tiếp tục ca hát. Một tiếng sau, Lưu Phong lại phải vào WC, Vương Bột lúc này mới tiếp tục đề tài:
“Người mẫu bình thường một giờ 30, người mẫu nội y một giờ 80, người mẫu nude một giờ 200. Thời gian chụp hình hàng ngày do người mẫu định, nhưng mỗi ngày ít nhất 1 giờ, nhiều nhất 3 giờ. Trả lương hàng ngày, có thể ký hợp đồng 1 năm. Nếu như là mẫu nude, có thể ứng trước tiền lương 1 tháng làm tiền thưởng, lương tính bình thường.”
“Sao lại còn có nude nữa?”
Vương Bột đỏ mặt, khẽ giọng: “Đây là yêu thích cá nhân của anh. Nói dễ nghe một chút là vì nghệ thuật, nói thẳng thừng ra là sưu tầm cá nhân mà thôi. Nói chung, nhờ em giúp đỡ.”
“Cái khác em còn hỏi giúp anh được, riêng vụ nude có chút viển vông.” Triệu Nhã cười đáp.
“Em cứ hết sức là được, tất cả nhờ em.”
“Với lại, anh trực tiếp đi thuê người mẫu nội y là xong hết rồi, sao còn phải tìm người mẫu bình thường làm gì?”
“Cái này là để tiết kiệm tiền.”
“Thế sao anh còn phải tìm nhiều người, thuê một người thôi không tốt sao?”
“Mỗi người mặc sẽ có hiệu quả khác biệt. Người mẫu nhiều, hiệu quả càng tốt, hàng càng dễ bán.”
“Nói vậy cũng phải. Đúng rồi, anh đã mời được ai chưa? Nếu không đụng hàng sẽ không hay.”
“Đã có ai đâu, anh đâu quen cô nào thân đâu. Dù là để kiếm tiền, nhưng cảm giác không được hay lắm. Nói thật, nếu không phải anh tìm chẳng ra ai, anh cũng không muốn mặt dày nhờ em. Cho nên, chuyện này chỉ em biết thôi đấy, xin em đừng cho bất cứ ai biết, bằng không sau này anh không còn mặt mũi nào gặp ai.”
“Ha ha ha…”
Hết thảy đều rất hoàn hảo, hoàn toàn tiến hành theo suy đoán của Vương Bột. Vì để tránh cho Triệu Nhã nảy ý nghi ngờ, nên Vương Bột mời Lưu Phong ăn cơm. Sau đó, trên bàn ăn Vương Bột không nói bất cứ cái gì, bởi vì biết Triệu Nhã thích ca hát, biết rằng ăn xong Triệu Nhã tất nhiên sẽ yêu cầu đi hát. Mà Lưu Phong uống nhiều bia sẽ phải vào WC. Vương Bột thừa cơ nói cho Triệu Nhã việc chụp hình. Hết thảy câu chuyện trông có vẻ như vô tình phát sinh, nhưng trên thực tế Vương Bột đều đã đoán được trước!
Việc còn lại, dĩ nhiên chính là chờ đợi! Triệu Nhã không chỉ có sáng sủa hoạt bát, hơn nữa lại hết sức hiền thục. Hai người bọn họ cưới xong mua nhà bằng tiền vay mượn bạn bè người thân cùng với vay ngân hàng. Lưu Phong dù làm văn phòng, nhưng một tháng tiền lương cũng chưa đến 2000 NDT. Mà Triệu Nhã còn ít hơn, cô làm văn thư ở một công ty nhỏ, một tháng thu nhập chỉ có 1400 NDT. Đối mặt với áp lực tiền vay, hai người hàng tháng sinh hoạt cũng rất túng quẫn. Mà Lưu Phong lại rất sĩ diện, ai mời đi chơi đều đi, việc này khiến chi tiêu hàng ngày của họ càng thêm eo hẹp. Gặp phải thu nhập cao như thế, lại có thể làm thêm mà không mất sức gì nhiều, Vương Bột có ít nhất hơn nửa chắc chắn cô sẽ tự đi làm.
Đáng tiếc, đã nửa tháng trôi qua, Triệu Nhã lại bặt vô âm tín. Đang khi Vương Bột tưởng kế hoạch của mình phá sản, một buổi sáng nọ, Triệu Nhã gọi điện tới, hẹn hắn buổi trưa ăn cơm. Lúc này tuyệt đối không thể nóng nảy! Cho nên, Vương Bột giả vờ không biết lý do cô tìm mình, tìm một cái cớ không có nhận lời.
Lại qua thêm 8 ngày, Triệu Nhã lại gọi cho hắn. Lúc này Vương Bột mới cùng nàng đi ăn trưa.
“Có chắc chắn là em mời anh không, hay là anh mời em đó?”
“Ha ha, là em mời.”
“Anh còn tưởng rằng em nhân cơ hội này giới thiệu người mẫu mà em tìm giúp anh chứ. Nói thật, đến giờ có rất nhiều job vì không có người mẫu mà anh bị người khác nẫng mất. Nếu vẫn không tìm được người mẫu, chắc việc làm thêm này của anh không làm nổi nữa.”
“Em cũng hết cách rồi, hỏi mấy người bạn, nhưng mà mấy người đó đều không yên tâm.”
Nói xong, hai người bắt đầu ăn cơm, trò chuyện sang chuyện khác. Bữa cơm xong gần nửa, Triệu Nhã mới nói ra câu nói Vương Bột muốn nghe nhất: “Anh này, anh thấy em thế nào?”
Vương Bột mặt nghiêm túc nhìn Triệu Nhã, sau đó nghiêm túc khẽ nói: “Thế nào? Em tính chăn trâu à? Nhưng mà … Chuyện kiểu này tuyệt đối đừng tìm anh! Anh là người nghiêm túc à nha!”
Triệu Nhã cười đẩy Vương Bột: “Anh nói nhăng cái gì đó?””Chứ không phải em hỏi anh thấy em thế nào sao?” Triệu Nhã hạ giọng khẽ nói: “Em muốn nói là, anh thấy em có thể là người mẫu được không? Loại 30 một giờ đó?”
Mặc dù khi Triệu Nhã gọi điện thoại, Vương Bột cũng đã biết giai đoạn 1 đã thành công. Nhưng khi hắn nghe Triệu Nhã tự mình nói lên, hắn vẫn cảm thấy tim đập mắt hoa. Chỉ là, hắn rất nhanh cố ép cho mình trở lại bình thường. Triệu Nhã từ đầu đến cuối đều cúi mặt, không có nhìn Vương Bột, đương nhiên cũng không phát hiện vẻ mặt hắn thay đổi.
Mặc dù Vương Bột rất muốn ngay lập tức đồng ý, nhưng mà, hắn rất rõ ràng, không thể dễ dàng đồng ý như vậy.
“Nói thật, chỉ cần không quá kém thì không có sao cả. Nhưng mà … em tính toán nói chuyện này với Lưu Phong như thế nào? Nếu nó biết em làm người mẫu, bất kể làm kiểu gì, anh đoán nó đều đòi li hôn, ngoài ra còn đánh anh chết ngắc nữa.”
Triệu Nhã nghe Vương Bột nói thế, cũng im lặng không nói gì. Vì vậy, hai người ai cũng không nói một câu, cứ ngồi yên một chỗ. Cuối cùng Triệu Nhã nói: “Trưa hàng ngày em cố một hai giờ chắc không sao cả.” Vương Bột vẫn lắc đầu, nói: “Thôi bỏ đi, đến lúc bị nó phát hiện ra, càng dễ tin rằng anh với em đang làm trò gì che dấu nó.” Hai người tiếp tục ăn, Triệu Nhã cũng không còn hứng thú nói gì nữa. Ăn xong, Vương Bột không cho Triệu Nhã trả tiền, mà bỏ tiền túi ra trả, để tỏ ra mình áy náy.
“Vương Bột, tôi thật sự không hiểu nổi, anh rốt cuộc đang tính làm trò gì. Nếu như anh đập tiền vào Triệu Nhã, nói không chừng anh còn có chút hi vọng. Vậy mà anh lại xài tiền vào những việc không chút giá trị gì. Thế nào? Chẳng lẽ anh còn định làm dây chuyền cửa hàng Spa hay sao? Tôi thấy anh cũng không có năng lực như vậy. Bây giờ đã qua ba tháng, mà anh cùng Triệu Nhã còn chưa có bất kỳ tiến triển thực chất nào. Tôi thấy, lần cá cược này anh thua chắc rồi.”
“Hừ. Bởi vậy tôi mới nói, anh có tiền mà chẳng biết cách xài. Đừng nói là mười triệu, dù là trăm triệu, anh dùng trực tiếp đập ở Triệu Nhã, cũng chỉ là công dã tràng, không chiếm được bất kỳ kết quả gì.”
Rất Nhiều Tiền không cãi cọ với Vương Bột, out khỏi chat. Theo như cách nói của hắn, thời gian của hắn khá quý giá.
Lại qua 1 tuần, Vương Bột cảm giác tạm đủ, lúc này mới ngay trong giờ làm việc của Triệu Nhã gọi điện thoại.
“A lô, anh là Vương Bột đây.”
“Vương Bột à, thật ngại quá, em hỏi nhiều đồng nghiệp rồi, nhưng mà vẫn chưa có kết quả gì.”
“Hôm nay không phải tìm em vì chuyện đó, mà có chuyện khác.”
“Ô? Có chuyện gì thế?”
“Uhm, xung quanh em có ai không?”
“Anh chờ chút.”
Qua mấy mươi giây sau, Triệu Nhã khẽ giọng nói: “Bây giờ không có ai, có gì thì nói đi.”
“Là vậy nè, anh có người cô, ngày trước qua Nhật Bản làm ăn kiếm được ít tiền, sau này về nước mở một tiệm Spa. Có điều làm được mấy ngày cô lại đi về Nhật. Lúc đi cô có nhờ anh giúp trông coi tiệm. Mà chỗ đó con trai không được vào, anh đàn ông ngời ngời thế này căn bản không trông được. Anh nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cách tìm một người phụ nữ nào tin được làm.”
“Anh là định nhờ em tìm người giúp, hay là…” “Đương nhiên là anh hi vọng em làm. Quản lý tiệm, một tháng 5000, làm từ 8h sáng đến 8h tối, bảo hiểm đầy đủ, hợp đồng 3 năm.”
“Không phải chứ?! Đãi ngộ tốt thế?” Nghe Vương Bột giới thiệu xong, Triệu Nhã hiển nhiên cũng có chút không tin nổi.
“Tiệm này kỹ thuật viên một tháng thấp nhất 4000 đó. Anh nghe cô nói bả ở Nhật còn có một tiệm Spa, chắc là dựa theo tiền lương tiêu chuẩn ở đó mà tính. Em thấy sao?”
“Nhưng em đối với làm đẹp cái gì căn bản là không biết gì hết.” “Đến lúc đó học là được, chủ yếu là em quản lý đám nhân viên, đừng để bọn họ làm bậy làm bạ. Chi tiết công việc em không cần quan tâm.”
“Nói thật, điều kiện này quả thật quá tốt. Có điều, sao việc này anh lại nghĩ đến em?”
“Cụ thể chờ gặp mặt rồi nói” “Ok” “Hôm nay em có bận gì không?” “Em có thể xin nghỉ buổi chiều” “Thế thì tốt”.
Buổi chiều, hai người gặp nhau ở quán café. Gọi 2 ly café xong, Vương Bột mới trịnh trọng nói: “Còn nhớ vụ làm mẫu anh nói lần trước chứ?” Triệu Nhã gật đầu: “Đương nhiên.” “Cô của anh trên Spa còn có 3 căn phòng, vốn là để cô ở. Có điều, khi cô về lại Nhật mấy cái phòng này để trống. Bây giờ anh ở trong đó, chỉ cần em khi đi làm ở Spa, hàng ngày rút ra 3 giờ để làm người mẫu là được. Coi như em giúp anh, mà em cũng có thể kiếm được tiền.”
Triệu Nhã nghe xong hơi sững người, sau đó mang theo vẻ mặt ‘thì ra là vậy’ gật đầu. “Một tháng 5000, một năm 60k, ba năm là 180k. Nếu như em đi làm như bây giờ, muốn kiếm đủ 180k phải mất 12 năm.” Nói xong, Triệu Nhã gật đầu: “Lần này thật nhờ có anh giúp đỡ, café lần này em mời.”
Vương Bột lắc đầu: “Thôi để anh, để người khác thấy lại tưởng anh đào mỏ.” “Xí, anh đào được ai?”
Cuối cùng, Triệu Nhã cũng không giành với Vương Bột, đi theo hắn nhìn tiệm Spa. Trừ vị trí chẳng ra gì, thì căn bản không có khuyết điểm gì. “Này, nếu không có lời thì sao anh?” “Em nghĩ sao cô anh lại về Nhật? Chính là vì cổ lập Spa này, căn bản không kiếm ra tiền. Không bán đi, chính là vì muốn làm thương hiệu mà thôi. Qua ít nữa có khi cô còn mở thêm mấy tiệm. Cái này giống như mấy thương hiệu quần áo mở ở nước ngoài không lời đồng nào, nhưng về Trung Quốc lại kiếm tiền ào ào vậy. Cô của anh ở đây mở chuỗi cửa hàng, nhưng kiếm tiền chủ yếu ở Nhật. Cho nên có thể nói, tiệm Spa này mở không để kiếm tiền, mà kiếm tiếng.”
Triệu Nhã lại hỏi thêm vài vấn đề, Vương Bột đều lấp liếm trả lời xong. Đến khi nhìn đăng ký kinh doanh, giấy chủ quyền nhà … đều có tên Vương Bột xong, cô liền hoàn toàn tin tưởng. Sở dĩ hắn có thể nói dối thành công như vậy, là vì trước đây Vương Bột vốn rất nghèo! Hắn căn bản không thể có tiền mua một tiệm Spa như vậy. Vì vậy, từ trong tiềm thức Triệu Nhã đã tin tiệm Spa này là của cô Vương Bột. Hơn nữa, quan hệ giữa cô và Vương Bột vốn cũng tốt, đương nhiên sẽ không tin Vương Bột lừa gạt mình. Lại nói, bản thân cô có cái gì để Vương Bột lừa gạt đâu? Chủ yếu nhất là, trong đầu Triệu Nhã lúc này, nhận định Vương Bột sở dĩ tìm đến mình để làm quản lý, là vì muốn mình làm người mẫu ảnh cho hắn. Chính bởi vì cô đồng ý làm người mẫu, mới có công việc này. Nếu như cô từ chối, chức vị này đương nhiên sẽ rơi vào tay người đồng ý khác. Không phải là mặc đồ chụp mấy tấm hình sao, mất gì đâu?
Mặc dù 2 người quen biết nhau, nhưng nên ký hợp đồng vẫn phải ký. Hợp đồng viết rất chi tiết, lương cơ bản 5000, cộng phần trăm. Phần trăm này gồm 2 bộ phận, một là tiền lời của Spa, một phần khác là tiền công làm người mẫu. Dĩ nhiên, trong hợp đồng sẽ không viết như vậy. Ký hợp đồng xong, Triệu Nhã không hề lưu luyến bỏ việc cũ, báo cho Lưu Phong tin tốt này, còn dẫn chồng đến chỗ Spa nhìn. Dĩ nhiên, hắn tuyệt đối không thể bước vào, vì đang làm spa toàn thân thì khách hàng không mặc quần áo trên người. Về phần tiền lương, cô cũng không dám nói số thật, chỉ nói 1 tháng 3000, chủ yếu là sợ Lưu Phong cảm thấy mình kiếm được ít tiền hơn vợ nhiều quá sẽ mất mặt. Về phần lý do kiếm được việc, cô cũng không giấu diếm, nói thằng là Vương Bột giới thiệu, cũng thuật lại toàn bộ những điều Vương Bột nói. Lưu Phong hoàn toàn tin, sau đó 2 vợ chồng còn mời Vương Bột ăn một bữa tiệc để bày tỏ cảm ơn.
Về phần chỗ ở của Vương Bột, hắn cũng không nói láo, nói thẳng cho Lưu Phong là hắn ở phòng phía trên Spa, hơn nữa còn nhắc nhở Lưu Phong là tiệm 8h tối đóng cửa, nơi này khá vắng vẻ, cho nên nếu không bận việc gì, nhất định phải đến đón vợ. Tất cả biểu hiện của hắn đều vô cùng hợp lý, làm người khác không nắm được chút sơ hở gì.
Thứ 2, Triệu Nhã đến Spa làm. Cô vốn tưởng là ngay lúc đầu phải làm người mẫu cho Vương Bột, nhưng thực tế không phải vậy. Vương Bột bảo nhân viên bảo dưỡng toàn thân cho Triệu Nhã, đương nhiên, tiền hắn trả, không bắt bọn họ làm công không. Sau đó lại mua một ít dụng cụ thể dục, để nàng rèn luyện thân thể.
Ngày thường tiệm Spa chẳng có mấy khách, kết quả, nhân viên trong tiệm lại trở thành khách hàng lớn nhất của tiệm mình. Đám kỹ thuật viên tuy cảm thấy không phải làm gì vẫn có tiền rất thoải mái, nhưng rảnh rỗi cũng buồn, bèn giúp đồng nghiệp làm dưỡng da… Dù sao mỹ phẩm có rất nhiều, hơn nữa không dùng nhanh cũng sẽ hết hạn. Về phần Vương Bột, hắn tựa hồ chưa từng để ý đến những việc này.
Một tháng sau, Triệu Nhã lấy được tháng lương đầu tiên, lương cơ bản 5000, thưởng 200. Ngay hôm đó, Vương Bột rủ mọi người ăn cơm, hơn nữa còn tuyên bố hôm sau nghỉ một ngày. Dù sao cũng chẳng có ai tới, có nghỉ hay không cũng chẳng khác gì. Ngày hôm sau, dưới sự thúc đẩy dường như vô tình của Vương Bột, các cô gái kéo Triệu Nhã đi mua sắm. Cả nhóm chơi bời mua sắm cả ngày, mới thỏa chí quay về. Nói thật, cả ngày hôm đó Triệu Nhã chỉ tốn không tới 800, nhưng đối với cô, đó đã là một khoản chi tiêu khá lớn. Có điều, trong thẻ ngân hàng của cô, vẫn còn 1200. Vương Bột giúp Triệu Nhã là 2 thẻ, một thẻ là 3000 cộng với phần trăm, thẻ kia là phần tiền còn lại. Nói cách khác, một thẻ để đem về cho chồng xem, một thẻ cô tự giữ.
Trong một tháng này Vương Bột thật ra cũng không nhàn rỗi, hàng ngày hắn đều làm 2 chuyện: Đầu tiên hắn ở đào bảo (trang web tương tự vatgia) mở tài khoản. Thứ 2 là hắn dùng tài khoản của mình đi mua đồ, kiếm tích phân, đồng thời hắn cũng mua một ít quần áo trông đẹp mắt. Một tháng trôi qua, hắn lập tài khoản hơn 40 cái. Mặc dù đều là tự mua tự bán, nhưng cũng đổ vào đó hết hơn 100k tiền phí thủ tục cùng phí vận chuyển. Đồng thời còn tốn hơn 300k mua hơn ngàn bộ quần áo giày dép. Dĩ nhiên, hắn còn mua máy chụp hình chuyên nghiệp. Bởi vì vật này là quan trọng nhất, nên hắn tự mình đi siêu thị điện máy mua, hơn nữa còn mua một hơi 3 cái, như vậy liền đảm bảo tránh khỏi đến lúc mấu chốt lại không có máy để dùng.
Mười giờ hôm sau, Vương Bột lấy danh nghĩa kiểm tra công việc tiến vào phòng làm việc của Triệu Nhã, cũng chính là phòng quản lý. Dĩ nhiên, thành tích công việc là không cần hỏi, trong một tháng tiền thu được của khách còn không bằng lương 1 nhân viên, có thể nói là lỗ chắc 10000%. Triệu Nhã cũng không phải người ngu, đương nhiên hiểu Vương Bột tìm mình là vì việc gì.
“Hôm nay chuẩn bị chụp hình?”
Vương Bột gật đầu: “Đã chuẩn bị xong hết rồi. Khách hàng đều đã liên hệ xong.”
Vốn còn cho là Triệu Nhã ít nhiều còn làm chút đấu tranh tâm lý, không ngờ là, cô không những không giùng dằng, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm. Vương Bột nghĩ một chút cũng hiểu, cô không làm gì lại cầm tiền lương, đương nhiên sẽ nghĩ cách nhanh nhanh báo đáp lại. Đồng thời, cô cũng cảm thấy chỉ có làm xong phần việc người mẫu này, mới có thể duy trì chắc chắn phần công việc này.
“Có cần em chuẩn bị gì không?” Triệu Nhã không biết nói gì, bèn tìm cách gợi chuyện. “Việc chuẩn bị để lát nữa rồi nói. Này, nếu chúng ta cứ ở chung một thời gian dài như vậy, dù là vì công việc cũng sẽ có lời đồn tiếng đãi xuất hiện, cho nên anh đã chuẩn bị một ít.”
Nói xong, Vương Bột dẫn Triệu Nhã đi tới chỗ két sắt, hướng dẫn cô cách mở ra lối đi thông bí mật mà hắn đã dày công làm trước đó. “Đây là lối ngầm anh kêu thợ làm, đến 1h chiều, em đi theo lối này vào, người khác sẽ không phát hiện ra.”
Triệu Nhã mặt đầy vẻ khó tin gật đầu, sau đó chợt nói: “Em vốn lạ sao phòng quản lý lại chọn nơi không có cửa sổ, hóa ra là vì cái này.”
“Trước cửa phòng quản lý có camera, hơn nữa chuông cửa cũng thông với tầng trên, nếu có ai tới tìm em, em sẽ biết ngay. Xong, đưa em chìa khóa, 1h em lên nhé. Đúng rồi, em tính làm bao lâu?”
Triệu Nhã suy nghĩ một chút: “Dù sao cũng chẳng có việc gì, thôi em làm theo ngày làm việc ở đây luôn.” “Tốt, chút nữa em kêu nhân viên spa cho em một tí, đem những điểm đặc thù trên người che đi, kẻo chẳng may anh up hình lên lại có người nhận ra được.”
Lại dặn dò ít chuyện xong, Vương Bột rời phòng Triệu Nhã.
Đúng 1h chiều, Triệu Nhã đúng hẹn theo lối ngầm lẻn vào căn phòng màu trắng. Căn phòng rất sáng, nhưng khá nhỏ. Phần lớn diện tích bị một cái giường đôi chiếm cứ, trên giường bày đầy quần áo chăn nệm. Đầu giường đặt một bàn trang điểm, nhưng trên bàn không đặt bất cứ thứ gì. Hai tủ quần áo cũng rất lớn, màu vàng tươi. Đúng lúc này, Vương Bột bước vào: “Lối ngầm có còi báo động, khi có người bước vào, nó réo ngay.” Vừa nói, hắn vừa mở 2 tủ quần áo ra. Tủ đầu tiên gồm áo, áo khoác, áo váy được treo chỉnh tề. Tủ thứ 2 lại treo váy, quần, hộc bên dưới sắp đầy các loại tất chân, vớ … Ngăn kéo dưới giường cũng đầy các loại vớ.
“Phòng khách ngoài kia là chỗ chụp hình, phòng này là chỗ em thay đồ, giày ở kệ phòng ngoài. Đám quần áo này đều là quần áo mẫu. Lát nữa em bắt đầu mặc đồ từ trái sang, đổi lần lượt. Chụp xong một kiểu là đổi. Quần với váy cũng vậy. Vớ thì đi theo đồ, các kiểu đều phải chụp 1 tấm. Chút nữa em thay quần áo xong, các kiểu vớ chọn mấy kiểu hợp mang ra ngoài, giày cũng vậy, khi chụp hình thì thay. Em có ý kiến gì nữa không?”
Triệu Nhã lắc đầu.
“Tốt lắm, anh ra phòng khách chờ.” Nói xong, Vương Bột liền đi ra ngoài.
Triệu Nhã thay quần áo xong liền ra phòng ngoài. Bộ đầu tiên là áo ngắn tay cùng váy trung. Vì mặc váy trung, cho nên cô chọn một đôi tất chân màu trắng, các loại vớ khác cô cũng cầm theo một đôi. Chỉ là đổi vớ, không cần thiết phải vào phòng.
Ra phòng khách, cô quan sát căn phòng. Do đủ ánh sáng, phòng khách trông cũng rất sáng sủa. Phòng này cũng không rộng lắm, phía bắc để bộ salon, phía đông gần phòng ngủ để một bộ máy vi tính, phía nam để một tủ thủy tinh, bên trong đầy ly chén, phía bắc để tivi, nhưng trên màn hình không phải là chương trình truyền hình, mà là camera theo dõi phòng làm việc của cô. Nếu như có người vào tìm, cô có thể quan sát được ngay. Ngoài ra còn có 1 tủ giày, mở tủ ra, bên trong phải có hơn trăm đôi, có thể nói còn nhiều hơn cả tiệm giày dép.
“Nhiều thế?”
“Là hàng dỏm để chụp hình thôi, rẻ rề, nhưng không đi được.” Những đôi giày này đều là hàng vỉa hè, chứ nếu đều là hàng xin, hắn cũng không kham nổi.
Chọn một đôi cao gót mặc vào, Triệu Nhã lần đầu tiên làm mẫu chụp hình. Trong phòng này, tường phía tây có nguyên một mảng trống màu trắng, chính là dùng để làm nền chụp hình. Triệu Nhã ngay ngắn trước bức tường, Vương Bột loay hoay kết nối máy tính với máy chụp hình.
“Máy tính này không nối mạng, dùng để PS, xử lý xong hình, anh giữ lại những hình cần chép vào usb, xóa hình hư đi. Hình trong usb anh chép vào máy tính có nối mạng để up.”
Vương Bột nói xong, máy ảnh KTS cũng đã kết nối được với máy tính. Trên màn hình máy tính, xuất hiện một khung video, là khung ảnh trên máy chụp hình. Vì để tránh bị người khác phát hiện, hắn không chụp mặt, cho nên Triệu Nhã cũng không cần biểu diễn, chỉ cần làm mấy động tác để phô diễn quần áo là được. Vương Bột cũng không phải chụp hình chuyên nghiệp, đương nhiên cũng không thể chụp ngay ra được hình chuẩn, cho nên hắn áp dụng phương pháp quay chụp, lấy tốc độ 1-200 tấm hình/s chụp hình, sau đó lọc ra nhưng tấm tốt nhất đi PS. Triệu Nhã cảm giác như mình mới chỉ quay 1 vòng, Vương Bột đã giơ tay ra dấu ok.
Sau đó, Triệu Nhã trở về ghế ngồi, cởi tất chân, thay bằng vớ dài. Vương Bột thì vờ như đi về máy tính xem lại kết quả chụp. Dù sao khi mặc váy, lúc thay vớ rất dễ bị lộ quần lót, mặc dù Triệu Nhã tỏ ra không để ý lắm, nhưng vừa mới bắt đầu hợp tác, Vương Bột đương nhiên muốn tỏ vẻ một chút. Hơn nữa, Vương Bột rất rõ ràng, nếu mình cứ chằm chằm nhìn, Triệu Nhã cho dù không nói gì, nhưng nhất định sẽ cảm thấy chán ghét.
Dù chỉ có 1 bộ, nhưng Triệu Nhã phải chụp mất 7,8 phút, chủ yếu là phải phối hợp với giày cùng vớ. Ba giờ sau …
“Tốt. Hôm nay tới đây thôi, ngày mai lại tiếp tục.”
“Mới 4h mà, chụp thêm lát nữa đi, em không thu tiền công.”
“Rất cám ơn em, nhưng dù em chịu làm thêm giờ, anh cũng bó tay. Dù sao mấy tấm hình này còn phải đem xử lý, nếu chụp quá nhiều, anh cũng không xử lý hết được.”
Sau đó, Triệu Nhã lại theo lối ngầm trở về văn phòng, còn Vương Bột đương nhiên ngồi máy tính sửa sang lại hình ảnh, đem một ít hình đẹp up lên mạng, qua chỉnh sửa, các tấm hình trên đã khác nhiều so với thật, hơn nữa cũng không lộ mặt, cho dù là cha mẹ Triệu Nhã cũng không thể nhận ra, miễn bàn người khác.
Sau đó nửa tháng, Triệu Nhã đã đổi hơn 200 bộ quần áo, nhưng chẳng sao, số quần áo còn đủ cho cô đổi 2 tháng! Đương nhiên, những bộ đó đang để ở 2 căn phòng khác, hơn nữa, khi quần áo không đủ, hắn có thể mua thêm. Hai ngày đầu, Vương Bột khi Triệu Nhã thay quần áo cũng sẽ làm bộ nhìn máy tính, bất quá, qua ngày thứ 3, hắn cũng chẳng thèm giả bộ nữa, để cái ghế ở đó ngồi, hoặc táy máy máy chụp hình, hoặc trò chuyện với Triệu Nhã. Hắn chọn thời gian cũng cực ky chuẩn, 2 ngày đầu, dù Vương Bột không nhìn cô, Triệu Nhã khi thay đồ vẫn theo bản năng kéo váy xuống, tránh để lộ quần lót. Nhưng đến ngày thứ 3, nàng cũng chẳng còn để ý như thế nữa, dù sao 2 người cũng đã quá quen rồi, đương nhiên, khi mặc váy ngắn, cô vẫn hơi che chắn một chút.
Lại qua thêm 4 ngày, Triệu Nhã lúc thay vớ không để ý, kết quả là 2 chân cũng giang ra, mặc được gần xong cô mới khép lại vào. “Mới rồi lộ hết à?”
Nghe Triệu Nhã nói, Vương Bột phì cười: “Ừ, màu trắng.” “Thấy ghét, còn không quay mặt sang chỗ khác.” Vương Bột cười quay mặt sang một bên, sửa soạn lại máy chụp.
Trong 5 ngày tiếp theo, những vụ như vậy đã xảy ra rất nhiều lần, Triệu Nhã về sau cũng chẳng còn bắt Vương Bột quay mặt đi, chẳng qua là khép lại chân, hoặc là kéo váy xuống. Nhưng càng về sau, Triệu Nhã cũng ngày càng không để ý đến những thứ này nữa. Qua hết 5 ngày, Triệu Nhã khi đổi vớ đã không chút nào tị hiềm Vương Bột, thậm chí khi thay tất da còn rất thoải mái giơ cả chân lên.
Ngày hôm nay, Triệu Nhã lại mặc một bộ áo cụt cánh cùng váy ngắn, chụp hình vớ dài xong, lại thay tất đen. Vương Bột cũng như thường ngày ngồi nhìn cô thay đồ. Triệu Nhã ngồi trên ghế salon, cởi vớ dài xuống, đem tất da kéo lên. Lúc kéo, dù chân không mở ra, nhưng quần lót đã có thể nhìn thấy rất rõ ràng, là một cái màu vàng nhạt. Đeo tất vào chân, Triệu Nhã đứng dậy đem tất chân kéo lên, trong quá trình này váy cũng bị kéo xốc lên, cả cái quần lót lộ hết cả ra, nhưng cô lại chẳng nói gì, mặc xong xuôi, Triệu Nhã chỉ đơn giản xử lý một chút váy là đứng về tường chờ chụp hình, mà Vương Bột cũng dường như chẳng thấy gì, bắt đầu chụp như thường lệ.
Sự việc tiến triển như vậy thực tế ra cũng là bình thường. Người nào đều có tính lười biếng, bất kể làm việc gì cũng đều lựa chọn cách đỡ mệt nhất để làm, dù sao cũng chẳng lộ ra cái gì, hơn nữa cũng thường xuyên bị nhìn thấy, dần dần, vì tiết kiệm sức lực, Triệu Nhã tự nhiên cũng không chú ý nữa.
Vương Bột biết, bước tiếp theo đã có thể tiến hành. Có điều, hắn lại không làm ngay, dù sao, hấp tấp dễ hỏng việc. Mà sau này, chụp hình xong, Triệu Nhã cũng tò mò xem hình mình up lên đào bảo, dù không lộ mặt, cũng không mấy ai nhìn, nhưng cũng coi như hưởng chút cảm giác làm ngôi sao. Lại nói cũng thú vị, cấp bậc của Vương Bột là do hắn tự cày, nhưng dù sao cũng coi như có chút danh tiếng, lại cộng thêm Triệu Nhã mặc đồ chụp hình cũng đẹp, kết quả lại thật có người đặt hàng mua quần áo của hắn. Vì làm cho giống thật, Vương Bột cũng đều nhận hết, nào ngờ còn có doanh thu kha khá, đây cũng là việc Vương Bột không ngờ đến. Bất quá, đây cũng là chuyện tốt, vì hắn cũng có thể kiếm được chút lợi nhuận. Đương nhiên, kiếm tiền chỉ là chuyện nhỏ, cái lợi nhất là có lượng giao dịch này cùng với uy tín tăng, càng khiến cho Triệu Nhã tin tưởng công việc của hắn.
Lại qua thêm 1 tuần, đến ngày trả lương, hắn cũng cho nghỉ 1 hôm. Lần này, Triệu Nhã trừ căn bản 5000 ra, còn kiếm được 2700 đồng thu nhập thêm. Tiền có nhiều, dĩ nhiên lại cùng đám đồng nghiệp 1 phen happy. Mà Vương Bột cũng thu mua thêm 1 ít quần áo mới, vốn tưởng là lỗ vốn, không ngờ đám quần áo kia đều đã bán sạch, tiền mua quần áo lần này chính là dùng tiền bán đồ mua được, hơn nữa mua một hơi hơn ngàn chiếc, vớ cùng giày cũng đổi lại nhóm khác, hơn nữa chất lượng còn tốt hơn.
Lại qua tiếp 1 tuần, Vương Bột áp dụng kế hoạch tiếp theo. Thực ra, kế hoạch rất đơn giản, chỉ là trong đám quần áo xen lẫn một ít bộ khá lộ hàng. Dĩ nhiên, để tránh Triệu Nhã không vui, khi áp dụng kế hoạch này, Vương Bột nói ngay cho Triệu Nhã. “Chúng ta làm ăn cũng khá, cho nên lại có mấy khách hàng mới.” Dĩ nhiên, khách hàng kia đều là acc con của Vương Bột.
“Hả? Sao anh lại nói với em chuyện này?” “Thì …” “Có phải là quần áo có vấn đề gì không?”
Thấy vẻ mặt của Vương Bột, Triệu Nhã đã đoán được 1 ít, dĩ nhiên, đây là Vương Bột cố ý để cho nàng đoán được.
“Là có chút vấn đề. Mấy bộ đồ khách hàng đưa có hơi hở hang chút.” Nói xong, Vương Bột từ trong tủ quần áo chọn ra mấy bộ hở hang hắn cố tình mua. Những bộ này ở ngoài đường thỉnh thoảng vẫn thấy có người mặc, nhưng không phải ai cũng đủ gan mặc.
“Đúng là quá mô đen.” “Em nếu thấy không ổn, anh sẽ từ chối họ.” Vương Bột cũng không làm ra vẻ đau lòng, mà trông mặt tỉnh bơ. Loại chuyện này phải nguyện ý mới được, nếu cưỡng ép sẽ ảnh hưởng sau này. Dĩ nhiên, nếu lần này bị cự tuyệt, qua tháng sau, Vương Bột vẫn sẽ đề cập lại.
“Cũng chẳng sao đâu, em quyết định chọn làm việc này cũng biết sẽ gặp phải loại quần áo như thế. À mà anh có đồ lót không, đồ lót em mặc không tiện để chụp hình.”
“Có.” Nói xong, Vương Bột dẫn Triệu Nhã vào một căn phòng ngủ khác, mở cửa tủ quần áo ra. Căn phòng này chính là phòng có độ sáng vừa phải, cách bố trí cũng giống căn phòng trước đó, nhưng giường của căn phòng này màu xanh da trời, tường trang trí cũng dùng màu xanh da trời làm chủ.
“Trong này chỉ treo đồ lót, em tùy ý chọn.” Nói xong, Vương Bột quay lại phòng chụp hình. Triệu Nhã chọn một bộ đồ lót tương đối kín đáo xong, trở về căn phòng ngủ cũ. Đương nhiên, cũng không phải quần áo kia đều là loại hở hang, trên thực tế, cứ 20 bộ mới có 1 bộ như vậy. Những bộ đầu đều y như cũ, đến bộ thứ 7 mới là bộ hở hang. Thực ra cả bộ này nếu xét kiểu dáng hay chất liệu đều không có gì, chỉ là khá trong suốt, cho dù mặc vào, bên trong vẫn có thể nhìn được hết, chỉ là phủ lên màu xanh thôi.
Ban đầu, gặp phải loại quần áo này, Triệu Nhã vẫn còn cảm thấy khá ngượng ngùng. Bất quá, như người ta vẫn thường nói, làm nhiều rồi quen. Dĩ nhiên, cô bình thường tuyệt đối sẽ không mặc loại quần áo này ra đường.
Nửa tháng sau …
Triệu Nhã sau khi đổi vài bộ lại gặp 1 bộ trong suốt. Đây là 1 bộ áo váy phủ màu da, phía trên đính vài viên trân châu đen. Triệu Nhã mặc dù rất ngượng nghịu, nhưng vẫn mặc vào. Dù trước đây đã mặc nhiều bộ quần áo trong suốt, nhưng đây là lần đầu tiên mặc váy ngủ. Ba giờ chụp hình trôi qua, Triệu Nhã lại không về ngay, mà ở lại xem Vương Bột PS thế nào, thực ra chủ yếu là muốn xem mình chụp mấy tấm áo ngủ thế nào. Mặt trước cùng 2 bên còn tốt, nhưng phía sau lại không ổn. Mông của cô tuy không lớn lắm, nhưng cũng rất có nét, nhất là gần đây tập thể thao, mông của cô càng trông có đường cong. Vì vậy, dưới yêu cầu của Triệu Nhã, hình chụp phía sau đều bị xóa hết, thực ra Vương Bột đều lưu lại trong máy, không up lên mà thôi.
Lại qua thêm nửa tháng, Vương Bột mời Triệu Nhã ăn cơm cảm ơn sự giúp đỡ của nàng 2 tháng qua.
“À này, nếu như có thể, anh hi vọng em giúp anh tìm người mẫu.”
“Ủa? Không phải anh nói gần đây đã hết việc rồi sao?”
“Không phải là hết việc, chẳng qua là cường độ không nhiều như trước. Hồi trước việc là anh nhận trước bao lâu tích lại. Bây giờ còn cũng nhiều, nhưng lại toàn là chụp đồ lót. Job chụp đồ lót anh còn chưa làm một cái nào hết.”
Triệu Nhã suy nghĩ một lúc, sau đó cười hỏi: “Mà này, đám đồ lót đó không có cái kiểu đặc biệt tân thời chứ?” “Không, mà dù có, cũng đâu ai chịu chụp.”
Triệu Nhã cúi đầu gắp thức ăn, một lát sau mới nói: “Ngày mai để em thử xem sao. Dù sao hồi trước cũng chụp nhiều hình nhìn vào giống như cũng chỉ mặc đồ lót mà thôi.”
Nội dung chụp ảnh thay đổi, nơi chụp ảnh cũng đổi theo, thành căn phòng màu xanh da trời. Vào phòng mấy phút, Triệu Nhã đổi xong y phục bước ra. Cô cũng không phải mặc đồ lót trực tiếp ra, mà khoác ngoài bằng bộ đồng phục làm việc. Đây cũng là yêu cầu của Vương Bột, dù sao nếu chỉ mặc mỗi đồ lót ra ngoài, Triệu Nhã sẽ thấy ngượng ngùng.
Như mọi hôm, Triệu Nhã đứng xoay lưng lại với bức tường nền, quay qua quay lại vài vòng, sau đó hít sâu một hơi, dùng chân đá giày văng qua một bên, lại dùng dằng một hồi, mới cúi đầu đỏ mặt cởi từng chiếc từng chiếc cúc trên người, lộ ra áo lót bên trong, nhưng lại không có lập tức cởi ra chiếc áo, mà suy nghĩ mấy giây, mới tháo áo ném xuống ghế salon.
“Không được, em thấy ngượng làm sao ấy.”
“Không sao đâu, em không cần cởi váy vội, cứ xoay người trước đã.”
Triệu Nhã xoay người theo yêu cầu của Vương Bột, hắn lắc đầu, đứng dậy lấy một dây vải màu đỏ cuốn vòng quanh che mắt Triệu Nhã “Em cứ vờ như xung quanh không có ai cả.”
Triệu Nhã cười khẽ, sau đó nói: “Nhưng em không giả vờ được.” “Từ từ thích ứng thôi.”
Vương Bột để Triệu Nhã ngồi ở salon chừng mười phút “Cảm giác đỡ hơn chút nào không?” “Hình như đỡ nhiều rồi.”
Triệu Nhã lần nữa đứng về chỗ chụp hình “Em trước vén váy lên đã.” Cảm giác của cởi và không cởi khác nhau rất nhiều. Triệu Nhã rất ngượng ngùng khi phải cởi váy, nhưng vén váy dường như lại có thể chấp nhận được, cô nghe lời vén váy lên, lộ ra chiếc quần lót màu trắng. Thực ra, đồ lót cô mặc cũng rất bảo thủ, căn bản là chẳng thấy được gì. Quay đi quay lại vài vòng như thế, Triệu Nhã dần dần thích ứng, đem cúc váy cởi ra, mặc cho váy tuột xuống.
Da thịt cô vốn không quá đen, lại trải qua mấy tháng dưỡng da, làn da cô càng trắng trẻo, hơn nữa còn rất mỡ màng, giống như chỉ cần bóp một cái là có thể chảy ra nước vậy. Toàn bộ thân thể cũng rất cân đối, chân khá dài, bộ ngực cũng hết sức đầy đặn. Tướng mạo cùng vóc người tuy không thể nói là thiên hạ vô song, nhưng ít ra cũng là loại trăm dặm chọn một, hơn nữa trang điểm cũng rất phù hợp, phụ nữ bình thường thật không thể sánh bằng.
Chờ Triệu Nhã cởi chỉ còn đồ lót, Vương Bột lại không có vội vàng chụp hình cô, mà bảo cô cởi khăn che mắt ra, mặc đồ lót giúp mình sửa sang phòng ốc, còn hắn ngồi trên salon nhìn.
“Anh cứ nhìn chằm chằm vậy, làm em thấy ngượng quá.” Mới qua nửa phút, Triệu Nhã đã bị Vương Bột nhìn có chút không chịu nổi.
“Anh cũng là để cho em dần dần quen, tiêu trừ lúng túng.” Vương Bột cười đáp.
Triệu Nhã nghe cũng không nói gì nữa, giúp hắn dọn dẹp phòng khách một phen, sau đó làm ít đồ ăn vặt, hai người ngồi cùng ăn, sau đó lại cùng nhau chơi game online, thoáng chốc đã qua 3 giờ.
Ngày thứ 2 cũng giống như vậy, Triệu Nhã ở trước mặt Vương Bột cởi quần áo khoác ngoài xong, liền giúp hắn dọn dẹp phòng, nấu ăn, rồi cùng chơi game. Có điều, hôm nay Triệu Nhã đổi một bộ đồ lót màu hồng, đồng thời còn mặc một đôi vớ da màu hồng. Ngày thứ 3, Triệu Nhã đổi sang một bộ đồ lót màu đen cùng vớ cao màu đen.
Ngày thứ 4, Triệu Nhã vào phòng xong, liền nhanh chóng cởi hết đồ, chỉ dư lại bộ lót, đem đồng phục gấp gọn để lên ghế, rồi vào phòng ngủ thay đồ lót. Vương Bột cũng chính thức chụp ảnh cho cô. Mặc dù là mẫu đồ lót, nhưng đều là loại hết sức kín đáo bảo thủ, cùng lắm là áo ngực mở sâu xuống một chút, quần lót cũng vậy, hơn nữa chỉ chụp chính diện, không chụp sau lưng. Mặc dù chụp đồ lót, nhưng việc chụp quần áo bình thường vẫn tiến hành đan xen, thông thường là chụp quần áo thường xong, cởi luôn quần áo xuống chụp đồ lót, chỉ là đơn hàng đồ lót nhiều một chút, nên thời gian chụp lâu hơn thôi (theo lời Vương Bột).
Thoáng một cái lại qua một tháng, bởi vì có lối ngầm, lại không có việc gì mấy, Triệu Nhã bèn ở lỳ luôn trên phòng chụp hình, chỉ khi nào có người đi vào mới thay đồ đi xuống, chờ người đi khỏi lại quay lên. Đến lúc nhận lương, tháng này Triệu Nhã kiếm được 7000 tiền thưởng, cộng thêm lương cơ bản, tháng này cô nhận được 12000, đến ngày nghỉ lại một phen mua sắm tưng bừng. Có điều, vì sợ chồng mình nhận ra, quần áo mua được Triệu Nhã đều gửi ở chỗ Vương Bột.
Vương Bột lúc này bắt đầu bỏ vào trong đám đồ lót một ít kiểu xuyên thấu, dĩ nhiên, những điểm mấu chốt đều được che chắn đầy đủ.
Lại qua một lần phát lương, Triệu Nhã gặp phải một bộ đồ lót, áo thì che chắn đầy đủ, nhưng quần lót thì như một sợi dây buộc vậy, phía trước còn đỡ, phía sau lọt thỏm vào khe mông. Đây là một lần thử nghiệm liều lĩnh của Vương Bột, thành công đương nhiên là tốt nhất, nếu thất bại cũng chẳng sao, chỉ cần đợi thêm một đoạn thời gian. Ừm, kết quả là thành công, dù thời gian thay quần áo của Triệu Nhã dài hơn so với bình thường, nhưng rốt cuộc cô cũng mặc nó đi ra, có điều vừa chụp xong, cô liền lập tức bỏ chạy vào phòng ngủ. Sau đó, Vương Bột lại cố ý mua về mấy loại đồ lót kích dục. Nhưng Triệu Nhã không phải kiểu nào cũng mặc, ví dụ như loại chỉ có hình ngôi sao hay 2 quả tim dán trước nhũ hoa, cô nhất định không mặc, quần lót chữ T ở phía trước chỉ có mấy sợi dây cô cũng không mặc, nhưng nếu chỉ lộ phía sau, Triệu Nhã cũng không cự tuyệt.
Nửa tháng sau, Vương Bột lại liều một phen. Lần này hắn chọn một bộ phía sau trong suốt, chỉ ở chính giữa có một viên hồng tâm. Triệu Nhã vẫn mặc,có điều lúc đi ra, mặt nàng đỏ phừng, đi nhanh ra chỗ chụp, chụp xong lại chạy ngay về phòng. Nhưng cũng như những lần trước, lúc đầu ngại, về sau quen. Những lần đầu, Triệu Nhã vẫn tỏ ra rất ngượng ngùng, nhưng theo thời gian, nàng không còn xấu hổ như trước nữa, tốc độ quay về phòng ngủ cũng giảm dần, lúc đầu là chạy, sau đó là đi nhanh, cuối cùng là như khi mặc quần áo bình thường, từ từ tản bộ về phòng. Nói nghe có vẻ rất nhanh, nhưng thực ra Vương Bột phải đợi 1 tháng mới đợi được đến hiệu quả này.
Hôm nay, Triệu Nhã lại mặc một chiếc quần lót phía sau hoàn toàn trong suốt không có gì che đậy, nhưng chụp hình xong, cô cũng thong thả đi vào phòng, trong lúc đi cặp mông đung đưa, khiến cho Vương Bột ở đằng sau nước dãi dầm dề.
Lại qua 1 tuần, Triệu Nhã hoàn toàn chỉ còn chụp đồ lót, đem những bộ trước đây không chịu mặc chụp đủ, dù sao cũng chỉ lộ xung quanh ngực, cũng chẳng nhìn ra cái gì. Lại qua thêm 2 tuần, đến quần lót của Triệu Nhã cũng bắt đầu trong suốt phía trước.
“Không được, người khác không biết, nhưng em biết, thấy sẽ xấu hổ lắm.”
“Vậy … vậy lúc chụp em dùng tay che một chút đi, đem mấy chỗ nhạy cảm che lại, đâu ai thấy gì.” Lại nói, Vương Bột cũng không hi vọng có nhiều người thấy được thân thể Triệu Nhã.
“Vương Bột, có phải chính anh muốn nhìn, nền mới tự đi mua mấy cái này không?” Triệu Nhã mặt đen lại, hỏi Vương Bột.
“Thật ra anh cũng rất muốn nhìn, nhưng mà quả thực là có đơn hàng này, nhiều đồ như vậy anh đâu thể chọn từng món từng món một, ký 1 đơn hàng là 1 đống. Nếu em thấy không được thì để anh hủy vậy.”
“Xí!” Triệu Nhã xì một tiếng, xoay người vào phòng ngủ, qua một hồi, cô vẫn là mặc bộ đồ hoàn toàn trong suốt kia đi ra, nhúm âm mao xanh đen kia có thể lờ mờ thấy, hai hạt bồ đào màu đen trước ngực cũng ẩn hiện. Nói tóm lại, chính là không cởi còn khiêu gợi hơn cả cởi. Triệu Nhã đứng ở vách tường, hai tay lóng ngóng chống eo, xoay xở thân hình, sau đó cười nói: “Cái này phải tính là chụp nuy nhỉ?” Nàng cười rất ngượng ngùng, Vương Bột vừa nhìn là cậu em phía dưới liền chào cờ thẳng tắp. Thực ra, trong đoạn thời gian gần đây, chú nhỏ của hắn rất ít khi chịu nằm im xuống.
Đương nhiên, Vương Bột nhìn thì nhìn, nhưng khi chụp, Triệu Nhã vẫn dùng tay che ngực, còn phần phía dưới, cô căn bản không cho chụp. Cho dù là vậy, những hình này Vương Bột cũng không up lên mạng một tấm nào, toàn bộ đều bị hắn lưu lại thưởng thức, sau đó up đại một tấm hình down trên mạng xuống coi như xong chuyện.
“Làm vậy có ổn không anh?” Triệu Nhã nói thì nói vậy, nhưng thực lòng vẫn rất vui vẻ. Hiển nhiên là, dù không ai biết, nhưng để cho nhiều người như vậy nhìn thấy thân thể mình, đối với nàng cũng là một chuyện rất ngượng ngùng.
“Có cái gì mà sợ, nhiều hình như vậy, hắn cũng đâu thể nhìn kỹ từng cái một, coi như vô tình nhìn thây, thiếu một tấm cũng không có vấn đề gì.” Dù sao khách hàng cũng chính là hắn, chỉ cần bản thân hắn không phản đối, thì làm sao có vấn đề.
“Mà này …” nói đến đây, hơi thở của Vương Bột đột nhiên dồn dập. “Chuyện gì?” Vừa hỏi, mặt Triệu Nhã cũng đỏ lên. Vương Bột nhìn nàng một lúc, phải mười mấy giây mới tiếp tục nói: “Tức là … anh muốn chụp một bộ ảnh liên quan đến thân thể con người.” “Anh … muốn em làm người mẫu khỏa thân cho anh?” Thực tế, dù Vương Bột không nói, Triệu Nhã cũng đã đoán ra.
“Ừ, nói thật, dù có chút ngượng ngùng, nhưng đây là việc anh mơ ước lâu rồi, hi vọng em có thể đồng ý.”
Triệu Nhã suy nghĩ một chút. “Nhỡ may có người ngoài phát hiện thì sao? Bây giờ có nhiều vụ vậy lắm.”
“Không thể, bọn họ đem hình up lên blog, hoặc save trong mail mạng, nên rất dễ bị người trộm được. Anh sẽ đem video cùng hình lưu ở USB, USB anh sẽ giữ kỹ. Dù bản lãnh có lớn thế nào, cũng không thể ở không kết nối internet mà xâm nhập đánh cắp được, đúng không? Mà mặt của em cũng sẽ được PS, nếu vẫn chưa yên tâm, em có thể đeo mặt nạ, dù là bị phát hiện cũng không biết đó là ai.”
Triệu Nhã cũng không đáp lời Vương Bột, vờ như không nghe được, ở thêm một lát rồi rời đi.
Chiều ngày thứ 2, Triệu Nhã như thường ngày vậy, đến phòng Vương Bột chụp hình. Cô không nhắc gì đến chuyện chụp nuy, mà Vương Bột cũng không nói.
Ngày thứ 3, khác với mọi hôm, Triệu Nhã mới 9h sáng đã lên, Vương Bột lúc này còn đang PS những hình hôm qua chụp.
“Sao thế? Chiều nay em đi chơi với Lưu Phong à? Cũng không phải, hôm nay cũng không phải thứ 7, chủ nhật, Lưu Phong phải đi làm mà?”
Lưu Phong vào thứ 7, CN, thỉnh thoảng sẽ rủ Triệu Nhã đi chơi, cho nên những hôm đó Triệu Nhã thường đến buổi sáng chụp hình, chiều xin nghỉ đi hẹn hò. Có điều, những lần như vậy cũng khá ít, Lưu Phong kết hôn xong, cũng rất ít dẫn Triệu Nhã đi chơi, thường thường chỉ là khi cần tiếp khách mới có thể gọi cô xin nghỉ đi cùng.
Triệu Nhã kéo ghế ngồi cạnh Vương Bột, nhìn hắn PS hình. Vương Bột quay đầu nhìn Triệu Nhã “Muốn chụp bây giờ luôn à?” Triệu Nhã lắc đầu. “Em hôm nay sao vậy?”
Im lặng. Qua mấy giây, Triệu Nhã hít một hơi sâu, nhưng cũng không nói gì cả, chỉ gương mặt nàng lại đang đỏ dần lên, đầu cũng cúi thấp xuống. Vương Bột không phải người đần độn, dĩ nhiên hiểu ngay.
“Lại đây nào.” Nói xong, Vương Bột kéo tay Triệu Nhã đến trước vách tường, còn hắn xách máy chụp hình đứng đằng đối diện.
“Cứ như mọi hôm là được.” Nói xong, Vương Bột cầm máy chụp hình lên. Triệu Nhã ở trước ống kính quay 2 vòng, sau đó bắt đầu cởi những chiếc cúc trên người, đem áo thả vào salon, sau đó lại kéo quần xuống, để lên chỗ áo. Rồi, nàng cứ đứng im không cử động, chỉ khoanh hai tay đứng đực ra.
Vương Bột đem máy chụp hình để sang 1 bên, tiến tới đặt hai tay lên vai nàng, dùng sức xoay người nàng sang chỗ khác. Hắn không gấp gáp, hắn đã đợi điều này hơn 9 tháng, đương nhiên sẽ không thể không chờ được thêm chút ít.
Lại qua nửa phút, Triệu Nhã dần dần ngẩng đầu lên, lúc này Vương Bột mới ra tay, đem móc nịt ngực Triệu Nhã cởi ra, tách một tiếng, toàn bộ sau lưng Triệu Nhã đã lộ ra trước mắt Vương Bột. Triệu Nhã vẫn khoanh tay, không để áo ngực rơi xuống. Vương Bột cũng không vội vã xoay nàng trở lại, mà ngồi xổm xuống, từ từ kéo xuống đến gót chân Triệu Nhã. Sau đó hắn đứng lên, quay về ghế ngồi.
Lại qua một phút, Triệu Nhã ngẩng đầu lên, vừa xoay người vừa nhoẻn cười nhìn Vương Bột, đồng thời buông tay để áo ngực rơi xuống lộ ra 2 vú, giơ chân hất cả áo ngực lẫn quần lót lên salon.
“Thế nào?” Triệu Nhã ngẩng đầu nhìn Vương Bột cười hỏi, sau đó xoay người qua lại.
Vương Bột nhìn ngắm một lúc, chép miệng: “Da thịt thật trắng, chỉ có đầu vú hơi đen một chút.” Triệu Nhã bật cười chạy đến Vương Bột giơ tay đánh hắn một cái “Nói cái gì đó?”
“Là em hỏi anh thế nào mà. Anh chẳng qua là nói thật thôi.” Nói xong, Vương Bột giơ tay trái lên, dùng ngón trỏ khiêu khích đầu vú Triệu Nhã một cái.
“Đừng sờ loạn.”
“Vào phòng ngủ đi.”
Nói xong Vương Bột đứng dậy dẫn Triệu Nhã vào phòng ngủ, dĩ nhiên không phải làm chuyện gì khác.
“Bây giờ làm gì nào?”
“Em cởi cả vớ với giày ra đi.”
Triệu Nhã gật đầu đem giảy cởi ra, sau đó nằm dài ra giường cởi tất lụa trên đùi. Khi cởi, nàng theo bản năng khép hai chân lại. Cởi xong, Triệu Nhã co người ngồi lên giường. Vương Bột lấy chiếc khăn dài màu đỏ che mắt Triệu Nhã. “Tốt rồi, em nằm xuống đây đi.”
Triệu Nhã nghe lời nằm xuống giường. Vương Bột ngồi xuống bên cạnh nàng, nhưng không làm bất cứ chuyện gì, chỉ chăm chú nhìn nàng. Triệu Nhã biết Vương Bột đang ngồi cạnh mình, đang nhìn thân thể mình, nhưng lại không biết rốt cuộc hắn đang nhìn chỗ nào, nên từ đầu đến cuối đều rất ngượng ngùng, thân thể cứ bất an vặn vẹo. Vương Bột nhìn ra được, Triệu Nhã bây giờ đang rất kích thích, bởi vì đầu vú nàng đang dựng đứng, hơn nữa cũng cứ như vậy không hề có dấu hiệu mềm xuống. Đầu vú đàn bà cũng như cậu nhỏ đàn ông vậy, chỉ khi nào hưng phấn mới dựng lên.
Để tránh cho Triệu Nhã lúng túng, Vương Bột bắt đầu trò chuyện với nàng, nói cũng chỉ là những chuyện bình thường giết thời gian, không có dùng lời lẽ trêu ghẹo, mục đích thứ 1 là để Triệu Nhã buông lỏng cảnh giác, thứ 2 là để nàng quen với việc bại lộ thân thể trước mặt hắn. Lúc này chính là lúc không được vội vàng nhất, chỉ cần có chút hành vi không ổn mọi công sức sẽ trôi sông trôi biển hết. Cho nên, bất kể thằng nhỏ Vương Bột cương cứng thế nào, hắn cũng không nhào tới, chỉ ngồi ở đó cùng nàng trò chuyện vu vơ.
Rất nhanh đã hết 3 giờ, Vương Bột cởi dải khăn đỏ trên mặt Triệu Nhã xuống, chụp hình khỏa thân coi như xong. Buổi chiều là thời gian chụp hình bình thường, lần này lại gặp 1 bộ trong suốt, còn là màu da. Triệu Nhã không mặc đồ lót, cứ như vậy mặc bộ váy ngủ trong suốt đứng trước mặt Vương Bột cho hắn chụp ảnh. Dĩ nhiên, chụp hình thì chụp, Triệu Nhã tuyệt đối không cho hắn up lên mạng, mà hắn cũng chẳng bao giờ làm vậy.
Sau đó 2 ngày, đến buổi trưa, Triệu Nhã đều là che mắt nằm ở trên giường. Đến ngày thứ 4, không cần Vương Bột hỗ trợ, sau khi tiến vào phòng khách, Triệu Nhã liền ngồi trên ghế salon cởi quần áo, hơn nữa không hề dừng lại cởi hết toàn bộ quần áo trên người. “Vương Bột, hôm nay em không cần tiếp tục nằm chứ?” “Ừ, em thu dọn giúp anh 1 chút, rồi làm chút đồ ăn.”
Triệu Nhã không hề phản đối, Vương Bột ngồi trước máy sửa sang lại hình, mà nàng lại toàn thân trần truồng dọn dẹp căn phòng. Nấu cơm xong, Triệu Nhã ngồi xuống bên cạnh Vương Bột, cùng ăn bữa trưa với hắn.
Đến ngày thứ 5, Triệu Nhã vừa đến, Vương Bột liền tắt máy tính, sau đó đưa nàng tiến vào căn phòng tối nhất. Phòng ngủ này bố cục cũng giống y như 2 căn phòng trước, chỉ có điều toàn thân đều phủ một màu đỏ tươi. Kéo rèm kín, bật đèn, cả phòng ngủ chỉ một màu hồng rực.
“Bố cảnh này nhìn không giống như là chụp hình, mà giống như quay phim người lớn ấy.”
“Em nghĩ như vậy cũng không sai, anh quả thật tính làm video, có điều là tự làm tự xem.”
Nói xong, Vương Bột lấy ra một máy chụp hình KTS, điều chỉnh lại khung hình. Dù gọi là máy chụp hình, nhưng thực ra có thể quay phim, thời gian quay chụp tùy theo dung lượng thẻ nhớ. Vương Bột dùng loại thẻ nhớ dung lượng tương đối lớn, có thể chứa phim chất lượng cao khoảng 5h.
“OK! Chuẩn bị.”
“Ơ, em nên làm cái gì?”
Vương Bột lấy một bộ đầm ngủ màu da. “Này, em mặc nó vào đi.”
Sau đó hắn mở máy quay hướng về Triệu Nhã, vì tự làm tự xem, hắn quay chụp cả mặt nàng. Triệu Nhã đứng dậy cởi giày cao gót, đầu tiên đem tất lụa cởi ra, sau đó mới cởi dần quần áo trên người xuống, đầu tiên là áo, sau đó là váy, rồi áo ngực, quần lót. Đến khi cởi sạch sẽ, nàng mới đem bộ váy ngủ hoàn toàn trong suốt kia mặc vào. Sau đó, Triệu Nhã đem dây cột tóc trên đầu cũng tháo ra, để tóc xõa xuống, nằm dài trên giường.
Vương Bột đi đến trước mặt Triệu Nhã, cô vội khép chân lại, che cảnh xuân phía dưới.
“Nào, giơ chân lên nào.”
Triệu Nhã lắc đầu một cái, nhưng rốt cuộc vẫn từ từ giơ chân lên, có điều, nàng giơ chân thẳng băng, cũng tức là, chân vẫn che trước bím của nàng. Vương Bột cầm máy chụp hình bò lên giường, tay còn lại để lên đầu gối Triệu Nhã, chậm rãi kéo một chân nàng hạ xuống. Triệu Nhã ban đầu vẫn cự tuyệt, nhưng mà, không lâu sau, dưới sự điều khiển của Vương Bột, từ từ buông đùi phải xuống, đồng thời, nàng lấy hai tay che kín mặt mình.
Vương Bột đem váy ngủ của Triệu Nhã vén lên, để cho toàn bộ phía dưới của nàng toàn bộ lộ ra. Triệu Nhã vẫn tư thế đó, vừa không chủ động nghênh đón, cũng không có cự tuyệt. Vương Bột sau đó lại đem một chân khác của Triệu Nhã hạ xuống, sau đó, để hai ngón tay lên mu bím nàng. Thân thể Triệu Nhã chợt rung mạnh, đồng thời lập tức đưa tay nắm chặt tay Vương Bột, hai chân cũng co gối lên khép chặt.
“Sợ cái gì? Cũng đâu phải khó coi đâu?”
Triệu Nhã nở nụ cười, ừm, chính là nụ cười gượng hóa giải sự lúng túng, xoay người sang 1 bên. “Anh chạm vào làm em nhột.” “Hay em tự làm nhé?” “Nhất định phải quay chỗ đó à?” Giọng của nàng trở nên nhỏ xíu, hơn nữa rất ngọt ngào. Mặc dù bình thường giọng nàng cũng rất ngọt, nhưng thanh âm lúc này càng ngọt ngào hơn.
“Nói thật nhé, anh còn chưa tận mắt thấy chỗ đó của phụ nữ bao giờ.”
“Chỗ đó thật ra rất bẩn, có gì hay mà nhìn…” Triệu Nhã vừa nói vừa đẩy tay Vương Bột ra, nhưng mà nàng cũng không cự tuyệt hắn. Triệu Nhã xoay người nằm ngửa lại, hai đầu gối mở ra, tay phải che mặt, tay kia khẽ vuốt nhẹ âm môi trên, sau đó dùng ngón trỏ cùng ngón giữa tách âm môi mình ra, lộ ra phần âm đạo phía sau. Âm đạo của Triệu Nhã hình dáng trông rất bình thường, giống y hệt như trong sách giáo khoa về sinh lý người vậy. Âm môi màu đỏ như cánh bươm bướm lật sang 2 bên, bên trong là một cái lỗ nho nhỏ, trên lỗ ấy còn có một lỗ nhỏ khác gần như không nhìn thấy, cùng một chỗ hơi gồ lên.
5,6 giây sau, Triệu Nhã buông tay ra, che chắn trước âm đạo mình. “Đã được chưa?”
Vương Bột nở nụ cười, sau đó đẩy nhẹ bắp đùi Triệu Nhã “Mới được bao nhiêu giây?”
Triệu Nhã không nói gì nữa, tiếp tục dùng 2 ngón tay tách âm môi mình ra. Vương Bột nhẹ nhàng bỏ tay Triệu Nhã ra, sau đó dùng tay mình để lên trên. Triệu Nhã lại lần nữa kẹp chặt 2 đùi, nhưng chỉ thoáng sau lại thả lỏng trở lại. Vương Bột chờ Triệu Nhã thả lỏng hoàn toàn xong, mới dùng ngón tay của mình tách ra âm môi của Triệu Nhã. Mặc dù hắn không động chạm gì thêm, nhưng vách âm đạo của Triệu Nhã đã bắt đầu co rút lại, hơn nữa còn dần dần tiết ra ngoài một ít chất lỏng trong suốt, có lúc pha màu nhũ bạch.
Nhìn hơn nửa phút, Vương Bột buông tay ra, vỗ vỗ bắp đùi Triệu Nhã “Nào, úp người lại.” Triệu Nhã ngoan ngoãn xoay người “Vểnh mông lên chút.” Như thần xui quỷ khiến, Triệu Nhã không biết chính mình đang nghĩ gì, nhưng nàng lại ngoan ngoãn bò sấp dậy trên giường theo yêu cầu Vương Bột, đem mông chu vểnh lên, đồng thời úp mặt sâu vào gối. Vương Bột sờ trái sờ phải cặp mông của Triệu Nhã một lúc, sau đó dùng sức tách hai mép mông nàng ra, để lộ nụ cúc đen bị Triệu Nhã giấu sau 2 mảnh mông. Lúc này Triệu Nhã chợt kêu một tiếng, sau đó xoay vội người lại, đồng thời còn dùng 2 tay che bít mông đít mình.
“Sao thế?” Vương Bột sững sờ nhìn Triệu Nhã, chẳng lẽ nàng tức giận sao?
Triệu Nhã đỏ mặt, cúi đầu, sau đó dùng một loại giọng khe khẽ ngọt ngào nói : “Không có gì.” “Vậy sao em không cho anh xem lỗ đít em? Á!” Vương Bột vừa nói xong, Triệu Nhã đã đạp hắn một cái, có điều cũng không dùng sức. Đạp xong, Triệu Nhã lúc này mới khẽ giọng đáp: “Muốn xem chờ mai đi.” “Tại sao?” Triệu Nhã ngẩng đầu lên trợn mắt nhìn Vương Bột một cái, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Hôm nay nhìn phía trước thôi.” Vương Bột gật đầu. “Được.”
Triệu Nhã trườn lên trên một chút, dựa lưng vào đầu giường co chân lại, liếc nhìn Vương Bột, rồi dùng 2 ngón tay đem âm môi mình tách ra. Vương Bột to gan đưa tay sờ điểm gồ lên trong bím của Triệu Nhã.
“Đừng anh…”
Sự cự tuyệt như đã đoán trước.
“Ngại quá, lần đầu thấy nên hơi kích động.”
Triệu Nhã bật cười, khẽ giọng: “Thật ra cũng chỉ như vậy thôi à.”
Vương Bột không nói gì thêm, trở mình nằm xuống bên cạnh Triệu Nhã, dùng ngón tay gẩy gẩy đầu vú nàng. Triệu Nhã bật cười, không nói gì. Thấy thế, Vương Bột liền để máy chụp hình sang một bên, đồng thời để tay úp lên vú Triệu Nhã xoa nắn.
“Mềm thật đấy.”
Triệu Nhã không nói gì, chỉ xấu hổ cười nhìn tay của Vương Bột. Chơi nghịch một bên vú xong, Vương Bột lại xoa vê vú bên kia. Triệu Nhã nhắm mắt lại, mặc cho Vương Bột sàm sỡ nàng. Tay Vương Bột cũng không chỉ dừng lại ở 2 vú Triệu Nhã, mà cứ lên xuống dạo khắp thân thể nàng, lỗ tai, mặt, cổ, cánh tay, bàn tay, ngón tay, bụng, lưng, mông, bắp đùi, cẳng chân, lòng bàn chân, ngón chân. Trong 3 giờ này, Vương Bột đem toàn thân Triệu Nhã sờ đủ một lần, ngay cả âm môi cũng ở lúc sau sờ mấy cái. Lúc ấy, Triệu Nhã chẳng qua liếc nhìn hắn một cái, lại không ngăn cản.
Ngày thứ 2, Vương Bột vẫn là lợi dụng 3 giờ đem Triệu Nhã từ trên xuống dưới sờ 1 lần. Hôm ấy, Triệu Nhã quả thật không ngăn cản Vương Bột nhìn lỗ đít mình, hơn nữa, chẳng những không ngăn cản, mà khi nằm lên giường còn chủ động tách 2 múi mông ra, để Vương Bột có thể nhìn rõ ràng hơn một chút.
Ngày thứ 3, trong lúc bị sờ soạng, Triệu Nhã lại ngủ thiếp đi. Vương Bột bật cười, rồi ôm nàng cùng ngủ. Ngủ một giấc đến giữa trưa mới tỉnh dậy, lúc tỉnh dậy 2 người nhìn nhau cười.
Ngày thứ 4, Vương Bột lại sờ tới sờ lui nửa giờ, rồi để ngón tay di động đến xung quanh âm đạo Triệu Nhã vuốt ve, thấy nàng không có phản đối, hắn liền đem ngón tay cắm vào trong bím Triệu Nhã. Bên trong bím nàng rất ướt át, vách âm đạo có một ít nếp nhăn, bốn phía có những mấu thịt nhỏ xíu. Sờ mấy cái xong, Vương Bột liền rút ngón tay ra. Triệu Nhã ngượng ngùng nhìn hắn, mà hắn lại cúi đầu, nhằm môi nàng hôn một cái.
“Hì hì…” Lúc Vương Bột ngẩng đầu lên, Triệu Nhã nhoẻn miệng cười, Vương Bột cũng cười. Sau đó, hắn lại cúi đầu hôn môi nàng, có điều, nụ hôn lần này kéo dài khá lâu.
Hôn hít xong, Vương Bột dời môi mình lên trán Triệu Nhã, rồi từ trán bắt đầu, từng chút từng chút hôn dần xuống bên dưới, lướt qua gò má, cổ, dừng lại ở trên vú của nàng, ngậm lấy đầu vú nàng nhẹ nhàng mút vào, một tay khác trêu đùa vú còn lại. Qua mấy mươi giây sau, miệng hắn chuyển sang vú bên kia, lại sang mấy mươi giây, hắn lại tiếp tục tiến xuống phía dưới, lướt qua bụng, bắp đùi, ống quyển, cuối cùng dừng lại ở bàn chân. Vương Bột nâng bàn chân Triệu Nhã lên, tỉ mỉ hôn từng chút từng chút một, theo thứ tự mút mười ngón chân của nàng, xong xuôi mới thả hai chân nàng xuống, quay trở về trên môi nàng.
Vương Bột rất tự nhiên cởi áo trên người mình ra, dùng thân thể mình không ngừng cọ xát lên thân thể Triệu Nhã. Qua một phút, hắn cũng lại rất tự nhiên cởi quần mình ra, lật úp người đè sấp lên người Triệu Nhã. Triệu Nhã cúi đầu nhìn cây gậy cương cứng kia của Vương Bột, rồi cười ôm lấy hắn, mặc cho người hắn đè lên trên mình. Vương Bột cọ xát Triệu Nhã một hồi nữa, rồi dựng người dậy, đem hai chân nàng quàng quanh hông mình, ưỡn mình một cái liền đem dương vật cắm vào trong âm đạo Triệu Nhã. Triệu Nhã ưm một tiếng, đem 2 tay khoác lên vai Vương Bột nhẹ nhàng vuốt ve.
Phía dưới của Vương Bột không đứng đắn, phía trên cũng chẳng đàng hoàng, trong đi nhấp ra nhấp vào, hắn còn không ngừng dùng tay vuốt ve gò má, cổ cùng ngực Triệu Nhã. Nhấp được 3,4 phút, Vương Bột đem 1 chân của Triệu Nhã gác lên vai, để thân thể mình cùng chân Triệu Nhã có thể cọ xát trọn vẹn, tay đương nhiên vẫn nghịch vú nàng. Tư thế như vậy khi làm tình rất thoải mái, nhưng Triệu Nhã lại cảm thấy rất mệt mỏi, cho nên khoảng hơn 4 phút, Vương Bột lại đổi trở về tư thế bình thường. Dần dần, cảm giác của Triệu Nhã càng lúc càng mãnh liệt, hai mắt mê ly nhìn Vương Bột. Bị nhấp thêm mấy chục cái nữa, nàng liền dùng sức ôm chặt Vương Bột, để hắn đè lên trên người mình.
“Làm mạnh nữa đi anh.”
Nghe Triệu Nhã nói vậy, Vương Bột lập tức mở hết công suất. Hắn bắt đầu dùng tốc độ nhanh nhất từ khi sinh ra đến giờ nhấp nhô eo hông, đồng thời nghiến răng liều mạng nhịn cảm giác xuất tinh nơi gốc dương vật. Vì tương lai, Vương Bột bất kể thế nào cũng tuyệt đối không thể bắn ra trước!
Nhấp vào rút ra tốc độ cao quả nhiên rất có hiệu quả, một phút ssau, Triệu Nhã bắt đầu chủ động hôn môi Vương Bột, lại càng về sau, nụ hôn của Triệu Nhã càng lúc càng nghiến ngấu, chân mày nàng cũng cau chặt lại. Lại qua hơn 90 giây, Triệu Nhã ngừng hôn, ôm chặt lấy Vương Bột, tựa đầu vào ngực hắn. “Đừng cử động!” Vương Bột lập tức dừng động tác lại. “Ư …ưm…”kèm theo tiếng ư ử của Triệu Nhã, thân thể nàng bắt đầu run bần bật, âm đạo cũng giống như một cái miệng, từng cơn từng cơn mút lấy dương vật Vương Bột. Mặc dù đây là lần ân ái đầu tiên của hắn, nhưng dù sao cũng là thanh niên sống trong thời đại internet, Vương Bột đương nhiên biết được, Triệu Nhã đang lên đến đỉnh.
Lên đỉnh kéo dài mười mấy giây, Triệu Nhã thở phào một hơi, sau đó khẽ khàng nói: “Giúp em cái này.” Vương Bột ngẩn người: “Giúp gì?” “Làm theo lời em nói, nào, nhét ngón tay vào đi.” Vương Bột lần nữa đem ngón giữa tay phải cắm vào trong bím Triệu Nhã, bím của nàng khá ngắn, ngón tay hắn lại rất dài, cho nên ngón tay chưa cắm lút, Vương Bột đã mò đến cửa tử cung. “Ưh…..Dùng ngón tay chà xát nhanh chỗ đó đi.” Vương Bột vội vàng di động ngón tay, cọ xát cửa tử cung Triệu Nhã, cứ thế hơn 30 giây sau, cơ thể nàng lại một lần nữa co giật. Theo độ co rút của vách âm đạo, từng đợt hơi nóng phá vào ngón tay Vương Bột.
Lần lên đỉnh này rõ ràng mãnh liệt hơn trước, kéo dài hơn 20 giây, kết thúc xong, cả người Triệu Nhã cũng mệt lả nằm ra giường thở hổn hển.
“Người ta ma sát điểm G mới có khoái cảm, em lại lạ lùng, ma sát cửa tử cung.”
Triệu Nhã hết hơi vỗ ngực Vương Bột một cái, sau đó xoa xoa, tựa đầu vào ngực Vương Bột, rồi mới nói: “Ở chỗ đó của em khi bị chà xát, cảm giác rất sướng, cũng rất mãnh liệt.”
Qua 10 phút, Vương Bột sờ âm môi nàng: “Sao? Có thể tiếp tục không?” Triệu Nhã khẽ gật đầu, sau đó xoay người nằm ngửa ra giường.
“Mà này, không đeo bao có được không?” “Bây giờ mới nhớ đến việc đeo bao à?” Vương Bột gật đầu “Mới rồi không thể nhịn được.” “Xí, nếu em nói không được, anh có thể không làm sao?” Triệu Nhã cười hỏi. “Dĩ nhiên, em làm chủ.” “Nếu không cho, nãy giờ cũng không để cho anh làm rồi, cứ bắn thẳng vào đi.”
Vương Bột gật đầy, đem hai chân nàng quàng qua hông, bắt đầu tiếp tục làm pít tông. Lần này Vương Bột không có cố gắng nhịn, có điều, dù sao cũng dừng lại khá lâu, cảm giác hưng phấn ít nhiều cũng hạ xuống, cho nên cũng không bắn ra qua nhanh. Mà hôm nay, Triệu Nhã dường như rất kích thích, kết quả nhấp hơn 10 phút, nàng lại lên đỉnh lần nữa. Vương Bột định dừng lại, nhưng Triệu Nhã lại bảo hắn tiếp tục, qua thêm 1 phút, Vương Bột cuối cùng mới đem tinh dịch bắn vào trong tử cung nàng, bản thân hắn cũng mệt mỏi nằm gục xuống bên cạnh nàng.
Làm tình xong, 2 người đều không nói gì, chỉ ôm nhau nghỉ ngơi. Nghỉ thẳng 2 giờ sau, Triệu Nhã mới rốt cuộc ngồi dậy. Vương Bột không có việc gì, nhưng nàng phải xuống ăn cơm trưa cùng nhân viên.
Triệu Nhã đứng lên, Vương Bột cũng đứng lên theo. Triệu Nhã rời phòng ngủ, hắn ở lại trong phòng, sửa sang lại ga giường. Nói là sửa sang, thực ra là cuộn lại vất đi. Mới vừa cuộn xong ga giường, Triệu Nhã đã quay trở lại. Lúc trở lại, thân thể nàng vẫn đang trần truồng.
“Ngồi yên.” Mặc dù không biết là chuyện gì, nhưng Vương Bột vẫn ngoan ngoãn ngồi lên giường. Triệu Nhã từ trong túi xách lấy ra một cái khăn ướt, đưa tay lột da bao quy đầu của Vương Bột, dùng khăn nhẹ nhàng lau chùi. Sau đó lại lấy ra thêm mấy tờ khăn ướt nữa lau sạch sẽ dương vật hắn.
“Xong.”Lau xong, Triệu Nhã đem khăn ướt cầm ra khỏi phòng ngủ, vất vào thùng rác. Vương Bột cũng đi theo sau. Triệu Nhã vào phòng vệ sinh tắm rửa, Vương Bột đem ga giường vất xong, cũng vào theo. Hai người cũng không làm gì khác, chỉ tắm mà thôi. Triệu Nhã giúp Vương Bột rửa ráy cậu nhỏ, mà Vương Bột lại giúp nàng kỳ cọ thân thể, còn bôi kem dưỡng da cho nàng.
Tắm xong, Vương Bột tiếp tục PS hình, còn Triệu Nhã xuống lầu ăn cơm, buổi chiều 2 người tiếp tục chụp hình như bình thường.
Qua 5 ngày, lại là đến ngày phát lương. Lần này, Vương Bột phát cho Triệu Nhã 50 000, 30 000 chuyển vào thẻ, 20 000 đưa tiền mặt. Nghỉ ngơi 1 ngày, 2 người tiếp tục công việc cũ. Dù rằng Triệu Nhã đã ân ái với hắn, nhưng để tránh đối phương phát hiện ra vấn đề gì, Vương Bột cũng không dừng lại việc chụp hình. Trong 5 ngày này, Vương Bột và Triệu Nhã sáng nào cũng làm tình mấy lần, có khi đến giờ chụp hình bình thường buổi chiều, hai người tình cờ cũng làm một phát. Dĩ nhiên đều do Vương Bột chủ động, Triệu Nhã chẳng qua là không cự tuyệt mà thôi.
“Anh cầm máy quay phim làm gì? Tính học Trần Quán Hy à?”
“Hả? Không phải anh đã nói muốn quay mấy cái video về cơ thể con người sao? Có điều mấy hôm nay quên…”
“Anh tính quay thật à?” Thấy Vương Bột gật đầu, Triệu Nhã cười nói: “Được rồi, có điều em phải đeo mặt nạ.”
Mặt nạ đã sớm chuẩn bị sẵn, ai biết Rất Nhiều Tiền có đem video phát tán đi không, nếu như bị người khác thấy được, 2 người bọn họ không bị Lưu Phong chém chết mới lạ.
Đeo lên mặt nạ, Triệu Nhã ngồi lên giường.
“Làm gì đây?”
“Cởi quần áo chứ gì.” Vương Bột vừa bật máy quay, vừa nói với Triệu Nhã.
Triệu Nhã miệng mang nụ cười chậm rãi cởi quần áo trên người xuống, rất nhanh toàn thân đã không còn mảnh vải, sau đó ở trước ống kính xoay một vòng. Video đã làm xong, có điều, hắn cũng không gửi ngay cho Rất Nhiều Tiền, vì Rất Nhiều Tiền muốn là video chứng minh Triệu Nhã thích Vương Bột, mà không phải video xxx thông thường. Vương Bột quay video này chủ yếu là để cho Triệu Nhã quen dần, để sau này quay tiếp clip có yêu cầu cao hơn, nàng cũng sẽ không phản đối.
Ngay buổi tối hôm quay xong, Vương Bột như thường lệ liên lạc với Rất Nhiều Tiền. Rất Nhiều Tiền không chat phím với hắn, mà trực tiếp chat video. Hai người đều ở Weibo thấy bộ dạng của nhau, cho nên không cần phải che che giấu giấu gì.
“Anh muốn tôi quay clip thế nào để chứng minh cô ấy đã thích tôi?”
“Từ hôm anh nói đã cùng cô ấy lên giường, tôi cũng bắt đầu suy nghĩ vấn đề này, mỗi ngày nghĩ một chút, đánh vào 1 văn bản. Chút nữa tôi sẽ gửi anh văn bản này, anh căn cứ theo yêu cầu trên đó làm là được. Còn nữa, đem clip hôm nay cùng mấy tấm nuy hôm trước gửi cho tôi, tôi sẽ chuyển tiền cho anh. Về phần clip theo yêu cầu của tôi, anh trong 1 tháng làm xong là được.”
“Anh không sợ tôi nhận được tiền rồi không làm sao?” thấy Rất Nhiều Tiền tín nhiệm mình như vậy, Vương Bột cảm thấy rất khó tin.
“Ha ha, dĩ nhiên tôi tin vào anh, bởi vì vụ cá cược giữa chúng ta mới chỉ bắt đầu mà thôi. Triệu Nhã chẳng là là người đầu tiên. Khi anh đem clip gửi cho tôi, tôi và anh sẽ bắt đầu lần cá cược thứ 2. Tôi nghĩ, anh chắc chắn cũng sợ tôi nhận được clip rồi không trả tiền, cho nên, tôi dứt khoát hào phóng một phen. Ngược lại chút tiền này đối với tôi mà nói, chỉ là thu nhập mấy giờ mà thôi, dù anh ôm tiền trốn đi, tôi cùng lắm là mất mấy giờ, so với việc cả ngày nghe anh báo cáo, không là gì cả.”
Nói xong, Rất Nhiều Tiền gửi cho hắn 1 văn bản, mà Vương Bột cũng bắt đầu gửi cho Rất Nhiều Tiền hình cùng clip của Triệu Nhã.
“Mấy clip này tuyệt đối không được truyền đi, nếu không, dù chết, tôi cũng sẽ kéo anh chết chung đó.”
“Yên tâm đi, tôi chỉ lấy về tự thưởng thức, thuận tiện dựa vào nó hạ nhiệt chút.”
“Anh lắm tiền như vậy còn phải tự xóc lọ?”
Nghe Vương Bột nói thế, Rất Nhiều Tiền bật cười, sau đó đem camera quay chúc xuống dưới, chỉ thấy trước ống kính, một cô gái thân thể trần truồng đang nhẹ nhàng liếm mút dương vật hắn. Chỉ nhìn mỗi bên mặt đã biết là một mỹ nữ thế gian hiếm gặp. Thấy Rất Nhiều Tiền đột nhiên chúc camera xuống, cô gái kia hét lên một tiếng đẩy camera sang hướng khác, sau đó còn nói gì nữa, có điều Vương Bột không nghe rõ.
“Được rồi được rồi, bà xã hắn cũng cho anh xem rồi, bà xã anh cho hắn xem một chút cũng lỗ lã gì đâu.”
Cô gái kia lại nói gì đó, Rất Nhiều Tiền lại nói tiếp: “Hắc hắc, đó là ông xã lớn của em, anh là ông xã nhỏ của em. Nào, ngoan ngoãn liếm, đang thấy sướng mà.” Sau đó Rất Nhiều Tiền nhìn Vương Bột cười: “Thế nào, cô nàng của tôi xinh chứ? Làm phần thưởng, tôi cũng có thể gửi anh 1 clip. Á … yên tâm, trên tay anh cũng có clip bà xã hắn, hắn không dám làm bậy đâu, để người ta nhìn 1 chút em cũng mất miếng thịt nào đâu, sợ quái gì? Ok, hôm nay đến đây thôi.” Rất Nhiều Tiền tắt webcam đồng thời cũng out QQ.
Vương Bột mở văn bản Rất Nhiều Tiền gửi. “Bó tay, nếu muốn quay hết được như yêu cầu, chắc chỉ còn cách gọi thánh nữ Maria tới thôi?”
Những ngày kế tiếp, ân ái cùng quay clip trở thành công việc hàng ngày của Vương Bột cùng Triệu Nhã. Lần đầu nếm mùi đàn bà, Vương Bột ngày ngày đều đắm chìm trong bể dịu dàng của Triệu Nhã không thể thoát ra, có điều việc cần làm hắn vẫn không có quên. Rất Nhiều Tiền yêu cầu khá nhiều, 1 ngày không thể quay hết được, cho nên hắn dựa theo độ khó chia làm nhiều ngày để quay.
Bảy ngày sau, Vương Bột bắt đầu thực hiện yêu cầu thứ 1. Chín giờ sáng, Triệu Nhã như thường ngày, vừa lên tới nơi đã bị Vương Bột đem quần áo lột sạch. Nàng cúi người dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm dương vật Vương Bột, đồng thời cười nói: “Ham muốn của anh thật là mạnh, mỗi ngày làm nhiều lần như vậy mà cũng không biết mệt.”
“Trời sinh. Từ khi 14 tuổi anh ngày nào cũng quay tay 2 lần, tinh dịch cũng không thấy thiếu đi chút nào. Đúng rồi, chút nữa quay 1 clip.”
Triệu Nhã ngẩng đầu lên, lấy tay sục cây gậy thịt của hắn. “Mấy hôm nay anh vẫn quay đâu thấy trưng cầu ý kiến em đâu, sao hôm nay lại nói vậy?”
Nói xong, nàng cúi đầu đem cây gậy thịt của Vương Bột ngậm vào miệng, không có rút ra rút vào mà nhẹ nhàng hút lấy. Triệu Nhã và Lưu Phong yêu nhau đã mười mấy năm, bình thường làm tình rất khó có kích thích, cho nên nàng thường thường sẽ BJ cho Lưu Phong, giúp hắn cứng lên, cứ thế rồi kỹ thuật càng ngày càng tốt, làm cho Vương Bột cảm giác vô cùng sướng khoái.
“Bởi vì hôm nay quay hơi khác mọi hôm ti.” Vương Bột ngồi vào ghế salon, vỗ vỗ đầu Triệu Nhã. Triệu Nhã liếm khe tiểu Vương Bột 1 cái, ngồi xuống bên cạnh hắn, mặc cho hắn ôm.
“Quay cái gì thế?”
Vương Bột cầm chiếc quần lót Triệu Nhã mới vừa cởi từ trên người xuống. “Em có thể đeo nó lên đầu được không?”
“Anh bị biến thái à?” Triệu Nhã cười vỗ Vương Bột một cái, hắn cũng cười đeo quần lót lên đầu nàng. Hắn biết, nếu không muốn, nàng sẽ nói thẳng là không muốn. Nếu không nói không được, có nghĩa là nàng sẽ không chủ động làm, nhưng nếu hắn chủ động nàng cũng sẽ không cự tuyệt. Nhiệm vụ thứ nhất đã hoàn thành rất dễ dàng. Việc Triệu Nhã cần làm là trần truồng toàn thân, đeo quần lót lên đầu quay 1 vòng.
Nhiệm vụ thứ 2 cũng rất dễ dàng, chính là nằm trên giường mở 2 chân, để lộ âm môi ra, quay mấy chục giây, sau đó xoay người quay lỗ đít mấy chục giây. Những clip kiểu vậy mấy ngày nay cũng làm nhiều, đương nhiên chẳng khó khăn gì, chỉ là quay kỹ càng hơn 1 chút mà thôi.
Nhiệm vụ thứ 3 có độ khó cũng không cao lắm, đó là quay một đoạn clip BJ. Thường phái nữ hay cho rằng dương vật rất dơ dáy, nên thông thường không muốn dùng miệng quan hệ, nhưng nếu thật lòng yêu người đó, vì để cho đối phương cao hứng, mà cố nén làm điều đó. Cho nên Rất Nhiều Tiền mới cho rằng 1 cô gái nếu nguyện ý BJ cho người đàn ông, mới có thể coi là thực sự yêu hắn. Dĩ nhiên, đây chỉ là đối với cô gái chưa làm vậy bao giờ thôi, đã làm qua 1 lần, thường thường sẽ làm lần 2, rồi sau đó là lần 3,4… Cứ như vậy, dù anh không yêu cầu cũng sẽ tự đi bú mút. Triệu Nhã cũng vậy, sau khi 2 người làm tình được 7 ngày, Vương Bột không nói Triệu Nhã cũng đã chủ động BJ cho hắn trước khi ân ái, cho nên khi Vương Bột nói muốn quay clip BJ, Triệu Nhã cũng đồng ý ngay không cần đắn đo.
Sau đó là quay cảnh bài tiết, cửa tử cung … cũng rất dễ dàng thông qua. Mặc dù Triệu Nhã cứ hay nói hắn biến thái, nhưng quả thật cũng không có cự tuyệt những yêu cầu biến thái đó của hắn. Bắn tinh vào mặt và nuốt tinh dịch cũng ở Vương Bột tốn nửa tháng nài nỉ dỗ dành, cũng đã miễn cưỡng quay xong, hơn nữa, sau lần đầu tiên diễn ra tương đối khó chịu, về ssau khi Vương Bột lại muốn bắn tinh lên mặt Triệu Nhã hay muốn nàng nuốt tinh dịch vào bụng, Triệu Nhã cũng không có cự tuyệt nữa. Có mấy lần Vương Bột sắp bắn ra, Triệu Nhã còn rất chủ động đưa mặt tiến đến gần dương vật của hắn, sục cây côn thịt của hắn để tinh dịch phun lên mặt mình.
Rốt cuộc, đến nhiệm vụ cuối cùng, cũng là nhiệm vụ khó khăn nhất, đó chính là uống nước tiểu. Vương Bột vừa nói với Triệu Nhã, nàng lập tức kiên quyết cự tuyệt, có điều, hắn còn có chiêu khác. Lần này, Vương Bột cũng giống như mọi lần vậy, làm xong lại đem cây gậy thịt thả trước mặt Triệu Nhã, đã lên đỉnh xong Triệu Nhã cười nhắm mắt lại sục giúp hắn. Vương Bột đẩy tay Triệu Nhã ra, đối với việc này Triệu Nhã cũng thành thói quen, dù sao làm thế nào mới thoải mái nhất cũng chỉ có bản thân mới biết được, có lúc Vương Bột gấp gáp muốn bắn ra sẽ tự mình quay tay, cho nên nàng vừa ôm lấy eo hắn, nhẹ nhàng vuốt ve bờ mông hắn, vừa chờ đợi hắn bắn tính. Bất quá, nàng chờ đến không phải là tinh dịch, mà là nước tiểu. Triệu Nhã nghiêng đầu muốn đứng lên, nhưng đầu lại bị Vương Bột giữ chặt lại, giằng đẩy kiểu gì cũng không được, cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ ngồi yên chờ, cho đến khi tiểu xong, hắn mới buông nàng ra.
“Tôi ghét anh!” Nói xong, Triệu Nhã vội vã chạy vào phòng tắm, Vương Bột cũng đi theo sát phía sau. Vừa vào trong, hắn liền ôm chặt lấy Triệu Nhã. “Cút ngay!” nàng giận dữ kêu lên, Vương Bột cười một tiếng, càng ôm chặt hơn, hắn vừa cười vừa kề sát tai Triệu Nhã nói: “Nếu em thấy bực mình, vậy anh để em tiểu lại vào mặt anh được không?” Triệu Nhã cho hắn 1 cùi chỏ, có điều, sau đó cũng không còn giận hắn nữa, xoay người lại lại ôm lấy hắn hôn hít.
Bảy ngày sau, hắn bắt đầu quay đoạn clip cuối cùng, Triệu Nhã nằm nghiêng dưới đất, đầu tựa vào bồn cầu, Vương Bột 2 chân dạng ra, đứng trước người nàng, đem dương vật chỉa ngay mặt nàng. “Sắp rồi” Nghe hắn nói vậy, Triệu Nhã nhắm mắt lại mở miệng ra, một dòng nước màu vàng kim từ lỗ tiểu của Vương Bột chảy vào mặt Triệu Nhã. Hắn hơi điều chỉnh góc độ một chút, dòng nước liền chảy chính xác vào miệng Triệu Nhã. Đương nhiên, miệng nàng nhỏ như vậy nên nước tiểu không thể chảy vào hết, thực ra chảy vào miệng chỉ là số ít, phần lớn đều bắn tung tóe trên mặt nàng, một phần chảy vào bồn cầu, một phần dọc theo cái cổ trắng nõn của nàng chảy tới thân thể nàng. Chờ Vương Bột tiểu xong, Triệu Nhã mở mắt nhìn về phía ống kính hơi vươn cổ, để ống kính có thể thấy được nước tiểu trong miệng nàng, sau đó ngậm miệng lại nuốt vào bụng, khi nàng há miệng ra lại, trong bên trong đã không còn gì. Sau đó nàng nắm lấy cây côn thịt của hắn dùng miệng vệ sinh sạch sẽ. Vương Bột lúc này cũng tắt máy quay phim. Công việc của hắn đã hoàn tất.