Dâng Vợ Cho Giám Đốc Biến Thái - Phần 14
Thời gian đầu khi Dũng mới vào làm ở công ty mọi chuyện diễn ra không thể nào tốt hơn, việc làm ăn của Chi dường như thuận lợi không hề thua kém so với khi nàng và Hoàng còn sát cánh bên nhau. Hoàng nghĩ có lẽ là Chi đã tiến bộ rất nhiều trên cương vị là một giám đốc sau những gì mà nàng đã trải qua, ngoài ra có lẽ nàng cũng đã tìm được một người trợ lý thích hợp với mình.
Chính vì vậy mà bản thân Hoàng cũng có suy nghĩ là hắn nên lùi dần xa để khỏi ảnh hưởng đến Chi, không khiến cho nàng vì thấy hắn mà nhớ lại những chuyện ngày xưa. Nhưng thực ra bản thân Hoàng ở bên ngoài không biết rằng có một đợt sóng ngầm đang xảy ra bên trong công ty của Chi kể từ lúc nàng chịu lên giường với người trợ lý. Thực ra thì Chi cũng như đa số phụ nữ, khi đã trao thân cho người đàn ông thì luôn luôn tin tưởng hết mình phó thác cả thân thể và cuộc sống của mình cho người đàn ông đó.
Chính vì vậy nên nàng không kịp nhận thấy rằng kể từ đêm nàng để cho Dũng làm tình với nàng thì công ty của nàng bắt đầu bị chao đảo bởi người trợ lý. Các kế hoạch kinh doanh của công ty nàng tự nhiên bị thất bại hoặc không đạt được như kế hoạch, các hợp đồng thầu của công ty thì luôn chậm chân hơn so với các đối thủ kinh doanh khác. Không có Hoàng ở bên lại quá tin tưởng người trợ lý, Chi không biết rằng công ty của nàng đang trên con đường thua lỗ phá sản, mà nguồn gốc của nó lại bắt đầu từ trên chính chiếc giường ngủ của nàng.
Hoàng cởi bỏ hết quần áo, hắn đứng dưới vòi hoa sen cho dòng nước xối xả vào mặt mũi và khắp cơ thể của hắn. Thời gian gần đây hắn đều thức dậy sớm để tập thể hình và yoga nên có thể nhận thấy những bắp thịt cuồn cuộn. Hoàng vẫn trung thành với cách ăn mặc bụi bặm bấy lâu nay của hắn nên người ngoài khó có thể nhận ra những chuyển biến ấy ngoài lớp quần áo rộng thùng thình, chỉ có Phượng là người hàng đêm kề cận bên hắn, cùng hắn trần truồng thì mới có thể biết hắn đã thay đổi đến mức nào.
Không còn là gã trai suốt ngày chúi mũi nơi bàn giấy mà Hoàng như trở thành một gã trai lực sĩ, hai bắp tay của hắn to hẳn ra, bộ ngực cũng trở nên nở nang cực kỳ gợi cảm. Giờ thì Hoàng có thể dễ dàng bồng Phượng trên hai cánh tay để làm tình với bà ta, hắn có thể bế bà ta lên và đút cặc vào lồn bà ta mà địt ở giữa phòng hay ngoài vườn một cách nhẹ nhàng như bế một cái gối ngủ.
Trước đây thì khi làm tình với tư thế này thường là hắn phải dựa lưng Phượng tì vào tường để giảm bớt sức nặng, vậy mà khi địt kiểu ấy hắn cảm thấy rất mỏi và xuất tinh rất nhanh cho qua chuyện hoặc nói Phượng đổi tư thế. Kể từ lúc Hoàng tập luyện hắn lại đâm ra nghiện cái tư thế này và ngay cả Phượng cũng phải thốt ra là bà ta cực kỳ khoái lạc lúc được hắn bế trên tay mà địt theo kiểu này. Khi cả hai rã rời ngã ra sàn nhà thì Phượng lại nhào vào lòng hắn mà thủ thỉ là cả đời bà ta chưa có người đàn ông nào lại có khả năng đứng làm tình kiểu ấy mà giữ được lâu như hắn.
Mọi ngày khi hắn tắm là Phượng đều gõ cửa vào tắm chung với hắn, kỳ cọ cho hắn rồi đòi hắn phải chiều bà ta ngay ở trong buồng tắm. Hoàng rất thích cảm giác được đứng trong phòng tắm cho vòi nước chảy xối xả vào háng giữa hai chân, nơi Phượng đang quỳ bú cho hắn. Hắn cầm lấy vòi nước dí vào miệng Phượng cho nước chảy dọc theo con cặc hắn vào miệng bà ta. Có lúc Hoàng nghĩ hắn còn thích làm tình với Phượng trong phòng tắm hơn cả trong phòng ngủ bởi cảm giác mới lạ cũng như bởi vì sau khi làm tình xong hắn và Phượng có thể rửa ráy sạch sẽ trước khi ra.
Ngoài kiểu hắn bế Phượng trên tay rồi địt thì trong phòng tắm hắn cũng thường bắt bà ta chống tay vào tường rồi từ đằng sau, hắn đút cái của nợ ấy vào lồn và lỗ đít Phượng. Hắn chỉ làm tình theo hai kiểu ấy bởi những tư thế khác tương đối bất tiện khi làm ở phòng tắm. Tuy là ở trong phòng tắm Hoàng thường bị xuất tinh nhanh hơn và không thể chơi dai như khi làm tình trên giường nhưng hắn rất khoái cái cảm giác làn nước ấm nóng chảy xuống lưng hắn trong lúc hắn làm tình. Hơn nữa trong phòng tắm Phượng cũng nhiệt tình hơn chăm sóc cho cái của quý của Hoàng, chuyện bú mút thì không kể nhưng chỉ có ở trong buồng tắm thì Phượng mới dám liếm lỗ đít của hắn vì không sợ dơ.
Không hiểu tại sao đêm nay thì Phượng lại tắm trước khi hắn về, khi hắn rủ bà ta vào tắm chung với hắn thì Phượng lắc đầu từ chối bảo sẽ ở bên ngoài chờ hắn. Lúc đầu thì Hoàng tưởng Phượng đang có kinh nên không muốn tắm chung nhưng hóa ra không phải vì khi hắn nháy mắt đòi hỏi chuyện ấy thì Phượng vẫn gật đầu hẹn khi hắn tắm xong ra thì sẽ chiều theo Hoàng. Hắn thật ngạc nhiên quá đỗi vì đêm nay Phượng kém hẳn nồng nhiệt so với thường ngày trong chuyện gối chăn. Hắn nói gì thì Phượng làm theo đó như một cái máy chứ không chủ động một cách cuồng nhiệt như mọi ngày.
Hoàng thấy có cái gì đó không bình thường, hắn rút cặc ra khỏi lồn của Phượng, tay quay sang vuốt ve bầu ngực và mân mê hai núm vú cương to của bà ta. Hắn hỏi với một giọng lo lắng và ân cần như một người chồng thực sự:
– Em sao vậy, em mệt à. Nếu mệt thì để anh cố xuất ra để em nằm nghỉ nhé.
Hoàng đưa bàn tay đặt lên trán của Phượng, không nóng chứng tỏ Phượng không bị cảm sốt nhưng rõ ràng là khuôn mặt ủ rũ của Phượng rõ ràng không phải là vẻ mặt của người đàn bà hàng đêm đến với hắn. Hoàng đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi hơi nhợt nhạt của Phượng, cả ngay hôm nay nàng lười biếng không để mắt tới việc trang điểm, Hoàng thấy thực sự lo lắng cho người tình, con cặc hắn ban nãy con cương cứng chực chiếm đoạt Phượng mà giờ đây đã nhũn lại:
– Chắc chắn là em có chuyện gì rồi. Nói đi đừng giấu anh nữa, đừng làm anh lo lắng.
Phượng gục vào ngực hắn không nói một lời, Hoàng cúi xuống nhìn thì thấy hai hàng nước mắt long lanh đang chảy dài trên gò má người đàn bà bốn mươi, môi của Phượng ngậm chặt đến bật máu. Hoàng cúi xuống hôn lên mắt và liếm hai hàng nước mắt của Phượng rồi đột ngột cảm thấy mình bị đè ngửa ra. Phượng chồm lên người hắn, con cặc nãy giờ xìu xuống được bà ta thổi kèn cho to lại một cách nguyên vẹn như mọi đêm. Phượng cưỡi lên người hắn và bắt đầu làm tình với hắn một cách mãnh liệt. Đã lâu lắm rồi, có lẽ là kể từ hồi làm tình với nhau những lần đầu tiên Hoàng mới thấy Phượng làm tình một cách chủ động và mãnh liệt như thể ngày mai bà ta không còn có cơ hội chung chăn gối với hắn một lần nữa vậy.
Hoàng nằm im bên dưới cho Phượng tha hồ nhún nhảy trên bụng hắn, bà ta cố hết sức ấn lồn cho con cặc của Hoàng đâm sâu hơn vào bên trong lồn của mình. Khi con cặc vào sâu hết cỡ, đầu khấc chạm cả vào tử cung thì Phượng xoay mông như thể muốn xoắn chặt lấy cái vật đàn ông của Hoàng bên trong cơ thể của mình. Rõ ràng là Phượng ngày hôm nay không phải là người đàn bà mà Hoàng từng biết, hắn nhận thấy điều đó, nhất là qua cách mà bà ta làm tình với hắn.
Không phải bởi bà ta làm tình bạo dạn hơn hẳn mọi khi, điều này khi mới quen nhau hắn cũng đã từng chứng kiến rồi. Có điều đây là lần đầu tiên Phượng làm tình với hắn trong im lặng, mà cái sự im lặng tồn tại thật đáng sợ trong lúc một người đàn bà và một người đàn ông làm cái chuyện ái ân. Nhất là với Phượng, trước giờ bà ta luôn luôn la hét rên rỉ rất nhiều khi ở trên giường, thậm chí nhiều lúc cực khoái Hoàng còn thường xuyên được nghe những câu chửi tục tĩu nhất thốt ra từ miệng người đàn bà này. Vậy mà đêm nay vừa cưỡi ngựa, Phượng lại mím chặt môi không thốt ra bất kỳ một tiếng nào cho dù là tiếng rên rỉ nhỏ nhất.
Không thể, rõ ràng là không thể và không phải Phượng không thấy thích thú hay phải chịu đựng cuộc làm tình này. Ngược lại Phượng cực kỳ khoái lạc, Hoàng đọc được điều ấy trong cặp mắt dại đi đờ đẫn vì dục tình quen thuộc đêm nào hắn cũng thấy khi làm tình với Phượng. Vả lại Phượng càng lúc càng nồng nhiệt và say mê hơn với những cú ấn mông kinh hồn khiến cho Hoàng phải thốt ra bảo nhẹ một chút vì hắn cảm thấy hơi đau nơi đầu cặc. Phượng như điên loạn và không còn nhận thấy những gì xảy ra xung quanh mình ngoại trừ việc ra sức ấn thật mạnh lồn ngập hết chiều dài con cặc của Hoàng đang chĩa thẳng lên mà thôi.
Khi Hoàng xuất tinh hắn bấu chặt lấy cái eo tròn lẳn đầy đạn của Phượng, mười đầu ngón tay của hắn in dấu đỏ lên làn da trắng ngần của Phượng. Tuy vô cùng ngạc nhiên với những biểu hiện khác lạ đêm nay của Phượng nhưng Hoàng cũng không tránh khỏi những cám dỗ xác thịt quá đỗi ngọt ngào Phượng đem lại cho hắn theo cách hết sức hoang dại.
Phượng nằm rạp xuống áp sát vào người Hoàng để cảm nhận một cách trọn vẹn nhất cảm giác ẩm ướt khoan khoái Hoàng đem lại cho nàng bên trong lồn, Phượng tự cắn vào môi mình đến bật máu trong lúc hành dâm để ngăn cản những tiếng kêu rên khoái cảm mà nàng không thể nào cưỡng lại được. Những giọt nước mắt khi nãy chưa kịp khô thì những dòng mới lại chảy lăn tăn trên gò má. Hoàng nhẹ nhàng đẩy Phượng ra khỏi bụng hắn, dương vật đã tuột khỏi cái lỗ thiên đường của Phượng từ nãy:
– Điều gì làm cho em buồn như thế, nói cho anh biết đi. Đừng cố giấu trong lòng em sẽ cảm thấy nặng nề lắm đó. Anh ở đây bên em là để chia sẻ vui buồn cùng em cơ mà. Nào nói cho anh nghe đi.
Phượng ngập ngừng, những dòng lệ trên má rõ ràng là đang chảy nhanh hơn. Dường như Phượng chỉ muốn ôm chặt lấy Hoàng, muốn nép vào bờ vai lực lưỡng của hắn mà khóc thật to nhưng cố kìm nén:
– Em sẽ nói với anh nhưng không phải ngay lúc này. Đừng bắt em đau khổ hơn nữa có được không anh. Em chỉ xin anh đêm nay đừng bắt em nói gì cả. Làm tình với em đi anh, em chỉ muốn được yêu anh trọn vẹn đêm nay thôi có được không anh.
Hoàng không nói gì thêm, giờ hắn hiểu đêm nay Phượng cần sự im lặng, cần cảm giác được yêu thương còn mãnh liệt hơn cảm giác nhục dục tầm thường hàng ngày. Hắn đạt bà ta ngửa ra giường một cách nhẹ nhàng và cẩn thận như thể trên tay hắn là một bông hoa mỏng manh và dễ vỡ. Thân thể trần truồng trắng ngần mà hắn đã quen thuộc tới mức thuộc lòng từng đường cong, từng vết thẹo giờ lại run lên bần bật trước những cử chỉ điêu luyện của hắn. Hoàng không hiểu gì thêm mà chỉ muốn làm hết sức để cho Phượng cảm thấy thỏa mãn.
Giữa hắn và người đàn bà đáng tuổi mẹ hắn này, tuyệt đối không có tình yêu, hay nói đúng hơn thì chỉ có tình cảm đơn phương mà hắn nhận từ người đàn bà ấy. Nhưng hắn vẫn có tình cảm dành cho Phượng, một thứ tình cảm thật đặc biệt mà hắn chợt nhận ra. Sau mỗi đêm hành lạc với Phượng Hoàng lại thấy mình gắn bó hơn với người đàn bà ấy, khoảng cách giữa hai người được thu hẹp lại. Hoàng dần nhận ra Phượng cũng cô đơn và cũng cần có một gia đình đúng nghĩa của nó như biết bao người đàn bà khác, và hắn có trách nhiệm ở bên để an ủi Phượng.
Hắn không còn làm tình một cách miễn cưỡng mà thực sự đã hòa cùng nhịp đập trái tim với Phượng mỗi khi cả hai ân ái. Chính vài thế đêm nay hắn càng làm tình một cách nhẹ nhàng và dịu dàng hơn với Phượng bởi hắn linh cảm thấy trái tim người đàn bà trần truồng đang nằm bên dưới thân thể hắn đang phải chịu một sự tổn thương và tan vỡ to lớn không gì bù đắp.
Hắn hôn nhẹ lên mi mắt long lanh của Phượng trong khi bên dưới xuất tinh vào lồn lần thứ hai, hắn không thể cưỡng lại một tiếng thở dài khoan khoái trong lúc nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của Phượng. Phượng cố kìm nhưng không thể chống lại sự hạnh phúc tột cùng của một người đàn bà được yêu, nàng đầu hàng.
Hoàng xuất tinh xong thì thấy vui hơn một chút khi nghe được tiếng rên rỉ ấy, dù sao đó cũng là lần đầu Phượng thốt ra một lời, dù là vô nghĩa. Nhưng Phượng vừa rên rỉ xong thì đã lăn ra bên cạnh hắn, nước mắt chảy ngày một nhiều và cho đến lúc mọi đau đớn không thể kìm lại được, nó như một cơn lũ cuốn phăng bờ đê cuối cùng và cuộn chảy dữ dội. Phượng trần truồng, áp thân thể vẫn còn đượm mùi ái ân, mùi tinh dịch nồng nàn của Hoàng vào người hắn rồi oà khóc nức nở như một đứa trẻ:
– Em sắp phải xa anh rồi Hoàng ơi…
Hoàng không còn tin vào tai mình, vào lời nói của Phượng mà hắn vừa nghe thấy. Tiếng khóc nức nở của Phượng bỗng chốc làm cho trái tim Hoàng bỗng như vỡ tan vì một niềm thương cảm mà ngay bản thân hắn không thể nào lý giải nổi. Hắn lắp bắp như bản năng, câu nói ấy hắn thốt ra không phải vì tình yêu mà vì một tình cảm nào đó mà hắn cũng không thể đặt tên cho tình cảm ấy.
– Không, em sẽ không xa anh, anh sẽ không để em xa anh.
Hoàng siết chặt lấy Phượng để chứng minh cho lời hắn vừa nói mặc cho trong lòng hắn Phượng vẫn thút thít không ngừng.
– Em phải xa anh rồi. Em không muốn đâu Hoàng ơi, em không muốn xa anh một giây một phút nhưng em sắp phải xa anh mãi mãi rồi.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web:
Hoàng nghe những tiếng khóc của Phượng kề bên tai mình mà vẫn không thể tin đó là sự thực. Điều đó đến một cách quá đỗi đột ngột và ngay bản thân Hoàng cũng chưa thể hiểu rõ được bất kỳ lý do nào dẫn đến điều đó. Thời gian qua Hoàng ở bên Phượng hoàn toàn không phải vì tình yêu mà là vì một sự giao kèo tồn tại giữa hai người, có thể gọi đó là một sự đổi chác cũng không sai. Nhưng điều đó không có nghĩa là giữa hai con người cách biệt rất xa về tính cách tuổi tác và địa vị này lại không thể nảy sinh một tình cảm chân thành.
Bấy lâu nay lúc nào Hoàng cũng tự nhủ với bản thân mình rằng hắn đến bên Phượng đơn thuần chỉ vì Chi – người hắn dành trọn tình yêu cháy bỏng. Thế nhưng thực ra chẳng biết tự lúc nào hắn đã tìm thấy ở bản thân mình sự cảm thông và chia sẻ, một thứ tình cảm rất chân thành và trong sáng hoàn toàn trái ngược hẳn với những gì dâm ô đồi bại mà hắn và Phượng vẫn thường làm cùng nhau. Đến giờ phút này khi nghe Phượng nói sắp phải chia tay, Hoàng mới dám thật lòng bày tỏ cùng Phượng những tình cảm của hắn, không phải là tình yêu hay tình bạn mà có lẽ là tình cảm giữa hai con người cùng cảnh cô đơn quạnh quẽ tìm tới nhau một cách bản năng tự nhiên.
Phượng vẫn vùi đầu vào ngực hắn khóc rưng rức, mặc cho những dòng tinh khí của Hoàng vẫn chảy ra rót rét phía bên dưới cửa mình. Cả Phượng và hắn, không ai còn có tâm trạng để lau rửa những thứ nước bầy hầy phía bên dưới, kết quả của một cuộc làm tình đau đớn và đẫm nước mắt chia ly. Hoàng lấy tay xoa xoa những đám nước trên bụng và dưới háng của Phượng để cho nàng khỏi cảm thấy dính bết bẩn thỉu nhưng cũng chỉ qua loa vì mọi tâm trí của hắn đang đặt vào những giọt nước mắt lăn tăn trên khuôn mặt mà giờ với Hoàng bỗng trở nên hết sức thân thương.
Hắn bỗng thấy lúng túng khi lắng nghe những lời nói nức nở nhiều lúc ngắt quãng không thành tiếng của Phượng, hắn nghe mà vẫn chưa thể tin được rằng hắn sắp phải rời xa người phụ nữ này. Hoàng siết chặt hơn Phượng vào lòng để cho hai thân thể trần truồng áp sát vào nhau hơn nữa…
Đứa con gái riêng của Phượng hiện đang sống tại Pháp bị phát hiện mắc một căn bệnh lạ về não, Phượng nhận được tin đã vội tức tốc liên hệ sang bên đó. Ngay sau khi phát hiện thì người ta đã tiến hành phẫu thuật ngay lập tức, tính mạng không còn bị đe dọa song có lẽ cô gái sẽ bị mù suốt đời vì một số dây thần kinh đã bị tổn thương. Phượng có hai đứa con riêng, đứa con gái mắc bệnh là đứa út, năm nay mới có mười chín tuổi. Chẳng còn cách nào khác Phượng đã quyết định bán lại toàn bộ công ty rồi chuyển sang sống tại Pháp để chăm sóc cho đứa con.
Nước mắt không thể nào ngừng chảy, đôi môi vốn đầy quyến rũ của Phượng giờ run rẩy và tái nhợt, Hoàng bỗng cảm thấy mình trước giờ vẫn chưa hiểu hết người đàn bà mà cả năm qua không ngày nào là mình không cùng làm tình, chung chăn sẻ gối. Hoàng không thể ngờ tình mẫu tử ở con người mà hắn luôn cho là vô cùng dâm đãng và vô cảm này lại mãnh liệt đến thế:
– Em không muốn xa anh nhưng không thể nào bỏ mặc đứa con mình rứt ruột đẻ ra trong hoàn cảnh như vậy được. Trước giờ con bé và anh trai luôn cho em là một người mẹ tồi, cũng đúng thôi vì em chưa bao giờ là người mẹ biết chia sẻ với chúng. Bây giờ là lúc hai đứa nó cần em nhất, em không thể…
Giọng nói đứt quãng vì những tiếng nấc đau đớn nghẹn ngào.
– Em không thể tưởng tượng con bé sẽ sống thế nào nếu cả quãng đời còn lại không được nhìn thấy ánh sáng nữa, nó mới chỉ có mười chín hai mươi, cuộc sống mới chỉ bắt đầu thôi mà.
Hoàng chỉ còn biết an ủi Phượng bằng những cái vuốt ve trìu mến như để xoa dịu đi những đau đớn trong lòng Phượng:
– Em làm vậy là đúng, anh tin cô bé sẽ hiểu được tình cảm của em. Nếu em muốn thì anh sẽ đi cùng em sang bên đó, có được không.
Đột nhiên hắn thấy những giọt lệ ngừng chảy trên khuôn mặt của Phượng, nàng quay lại phía hắn nở nụ cười hiền từ và thánh thiện, một nụ cười thực sự của một người đàn bà nhân hậu.
– Không được đâu, thời gian qua em biết là mình đã quá ích kỷ chỉ chăm chăm giữ anh ở bên. Em biết anh không yêu em nhưng em…
– Không anh yêu em, anh nói rồi mà, tuổi tác không quan trọng, anh lúc đầu thì… nhưng giờ anh mới nhận ra là anh yêu em, anh không muốn sống thiếu em Phượng à.
– Anh đừng ngắt lời cứ để em nói hết đã. Anh không thể yêu em được, anh không thể nào sống mãi bên cạnh một bà già như em, anh cần một cuộc sống khác với thế này. Em biết anh còn yêu Chi, anh làm tất cả những chuyện này đều vì cô ấy, em hiểu hết chứ. Em có thể chiếm đoạt trọn vẹn thể xác của anh nhưng trái tim của anh thì luôn luôn ở bên cạnh cô ấy.
Hoàng không thể nói gì, sự im lặng của hắn cũng đồng nghĩa với việc Hoàng chẳng thể phủ nhận sự thật mà Phượng đang nói tới.
– Anh không thể đi cùng với em được, anh còn có việc phải làm ở đây.
Phượng ngập ngừng một chút, có lẽ trong thâm tâm nàng đang phải đấu tranh rất dữ dội xem liệu có nên nói cho Hoàng biết điều này hay không.
– Chi đang bị người ta đưa vào bẫy anh có biết không, thời gian gần đây công ty của cô ấy làm ăn ngày càng thua lỗ. Công ty của cô ấy đang có gián điệp bên trong, rất nhiều thông tin nội bộ đã bị nội giác tiết lộ ra ngoài nên mọi chiến lược đều bị các công ty khác nắm bắt hết từ trước rồi.
– Nội gián?
Hoàng há hốc miệng ngạc nhiên, đêm nay Phượng khiến cho gã đi từ bất ngờ này đến hoảng hốt khác.
– Đúng vậy, anh chàng trợ lý mới của Chi chính là gián điệp tiết lộ thông tin tuyệt mật của công ty ra bên ngoài. Em cũng mới chỉ biết chuyện này hôm qua. Hôm qua em bán số cổ phần của em ở công ty thì tay giám đốc có quen biết với em mới buột miệng nói ra chuyện này. Hắn đã trả một khoản tiền rất lớn cho tay trợ lý của cô Chi để gã làm tay trong cho hắn. Anh phải báo cho cô ấy biết chuyện này, nếu không chẳng sớm thì muộn cũng bị khuynh gia bại sản đó.
– Nhưng giữa anh và cô ấy đâu có còn quan hệ gì đâu, anh chẳng thể đến gặp cô ấy mà tự dưng nói ra việc này được. Hơn nữa anh làm gì có bằng chứng về chuyện này.
– Hoàng, anh nghe em nói đây này. Em là một người phụ nữ và em hiểu Chi đang nghĩ gì, cô ấy yêu anh và anh cũng yêu cô ấy. Nếu không phải vì em ích kỷ thì có lẽ giờ này hai người đã hạnh phúc bên nhau rồi. Em rất hối hận nhưng mong anh hiểu cho em yêu anh đến nhường nào. Anh phải gạt bỏ những cái trò hờn dỗi trẻ con vậy đi. Đây là cơ hội để anh đến với người ta đấy. Còn chuyện bằng chứng thì em có giúp anh rồi, em để hết tài liệu trong chiếc cặp màu xanh dưới ngăn kéo bàn làm việc, mai anh qua công ty tìm sẽ thấy.
– Nhưng anh…
– Đừng nói gì nữa được không, ngày mai em sẽ phải bay chuyến bay sớm rồi, mình không còn nhiều thời gian bên nhau nữa đâu. Em muốn thức trọn đêm nay cùng với anh có được không? Anh có còn đủ sức để làm tình cùng với em thêm một lần nữa không.
Hoàng gật đầu im lặng, hắn thầm biết ơn người phụ nữ này đã lo toan cho hắn quá đỗi cẩn thận và đã dành cho hắn một thứ tình yêu tuyệt vời mà không phải dễ dàng tìm thấy trong cuộc sống ngày hôm nay. Hoàng hiểu rằng điều có ý nghĩa nhất trong phút giây chia tay này mà hắn có thể làm với Phượng là địt nàng một cách say mê và nhiệt thành hết mức có thể.
Lần này Phượng mới thực sự trở lại là nàng, say mê đi tìm thú vui hoan lạc, không ngại ngần hiến dâng cho Hoàng mọi kinh nghiệm hương đời của mình cũng như nhận lại những khoái cảm hắn mang lại cho mình. Phượng như muốn dành trọn cho Hoàng những gì tuyệt vời nhất mà ái ân có thể mang lại, những bộ phận sinh dục giờ đã không còn làm nhiệm vụ sinh sản duy trì nòi giống như mọi khi mà nó như trở thành công cụ để hai con người nói với nhau những lời chia tay. Hoàng không chỉ làm tình với Phượng thêm một lần nữa như nàng mong muốn mà hắn liên tục giao hoan với người đàn bà ấy cho đến khi trời sáng rõ.