Đắng tình - Chương 5
Phần 5
– E nằm đây chị ôm một chút, cám ơn e nhé. Cảm giác rất tuyệt nhưng chị sợ lắm. Mà mấy giờ rồi?
– 10 giờ hơn rồi
– Vậy e về đi ko có ai về thì mệt lắm. Chị nghỉ 1 chút rồi tắm.
– Vâng
– E bảo cu Bi về hộ chị
– E biết rồi.
Về phòng thì thấy Bi ngủ rồi, tôi bế sang cho chị, chị vẫn nằm trên gác, tôi bế nó lên trả chị, mở mắt ra rồi lại ngủ 1 giấc ngon lành, ước gì được như nó.
Tôi về phòng tắm xong định bụng nghỉ 1 chút rồi đi ăn cơm, đến ăn thôi cũng chán. Mấy món cơm ngoài quán ngày nào cũng thế thật là chán ngắt.
Thiu thiu ngủ thị e Ngọc gọi,
– Gì thế e?
– Anh… bảo 9h cho e mượn xe mà? Gọi a bao nhiêu lần cũng mất tích luôn, nhắn tin ko buồn nhắn lại.
– A có thấy gì đâu. Hic (Giọng vẫn còn ngái ngủ).
– Thôi a ngủ tiếp đi nhé. (Giọng hờn dỗi).
E nói xong cúp máy luôn.
Mở ra thấy 7 cuộc gọi nhở với 4 tin nhắn của e, lúc nãy sang chị Vy tập trung chịch có nhớ gì nữa đâu. Hứa với gái rồi nhưng có bướm chịch quên mẹ nó luôn. Gọi lại 1 cuộc ko thấy e nó nghe máy, gọi lần thứ 2 mới nghe.
– Cho a xin lỗi bé:confused:
– E goik cho a gần chục cuộc rồi đó
– E ở đâu a qua đưa xe nè?
– Thôi khỏi, để e bảo chị e đón xe xuống cũng được.
– Gái Tây Nguyên ăn ớt nhiều hờn ghê ha?
– Ai thèm
– Trật tự ở nhà để a mang xe qua.
Tối mặc thêm quần áo rồi phi sang phòng nó.
E nó đã áo quần mũ nón chỉnh tề chắc là đi ra đi vô từ lức nãy đây mà.
– Trưa nắng vậy rồi hay để a chở chị e đi dùm cho, lấy đò giúp e luôn.
– Tính dê chị bạn e hả? Có ny rồi.maf ham dễ sợ
– A thấy nắng e đi vất vả thôi nha.hjc
– Không thôi a chở e đi nha, e rủ chị Lan nhưng đợi lâu quá e bảo chị ở nhà rồi.
– Nhớ là ko giận nữa nha.hj
Chở e nó lên bến xe miền đông lấy đồ mẹ nó gửi. Mất 30p mới thấy em nó ra. Tôi chạy lại xách.cho e nó mang ra, hai a e vừa đi vừa nc:
– Trưa nay ăn cơm với e luôn nha, mẹ e gửi quá trời món luôn nhưng có mình e ăn thôi, Thu về quê rồi. E với thằng Quân cũng cạch mặt nhau rồi.hj
– Trả công xe ôm đấy hả? Có bao gờ thấy e mời đâu.hehe
– chưa đánh cho là may rồi ý. Chơi khăm e cả buổi sáng.
Hai anh em lại khăn gói về phòng Ngọc, về đến nhà là hơn 12 giờ rồi, trời nóng chang chang, mồ hôi của tôi ra như suối. E nó cũng nhễ nhại mồ hôi, vào phòng bật quạt ngồi mới bớt được chút:
– Tại a ko thì giờ dc ăn cơm rồi
– Nãy đi e căm cơm chưa đấy?
– E quên mất, để e xuống cắm một lát là có ăn thôi. Đói lắm rồi chứ gì?
– Sắp ngấy xỉu rồi chứ đói gì nữa trời.
Tôi đi mua 1 lon 333 vs 1 lon pep si về lát hai anh e còn uống. E đi dưói bếp lên bảo
– A uống pepsi hả?
– A mua cho e mà!
– Bia đó e uống, anh uống pep si đi.
– Say chết giờ, có mà uống, cô mà say thì ai dọn bát đĩa đây?
– Kệ a! E ko biết.
Tôi đành phải đi mua thêm 4 lon 333 với 1 ít đá lạnh.
Về thì e Ngọc đã xuống tắm rồi, nghỉ đến làm da trắng hai nụ ti hồng của e mà muốn xong thắng vào nhà tăm mà mút thôi.