Đàn ông phải thế - Chương 6
– Chào mừng các bạn quay lại với cuộc thi – Tiến Đoàn, Kỳ Duyên cùng nói!
– Sau lược đi ta có:
Đội Thái Hà dẫn đầu với 900 điểm
Đội Lam Anh thứ nhì 750 điểm
Đội Hoàng Ngân đứng ba 400 điểm.
Đội Ngọc Hân thứ cuối 200 điểm
Cũng như lần trước, mọi người đều đã thoát y hoàn toàn, sẵn sàng bước vào cuộc chơi. Kỳ Duyên bắt đầu giải thích cách thức thi đấu vòng đầu tiên của lượt về. Theo đó, bạn nam sẽ là người thách đấu, còn bạn nữ sẽ là người chơi. Nếu như vòng 1 của lược đi, bạn nam phải di chuyển vật bằng dương cụ. Thì lần này, bạn nữ phải di chuyển bằng lồn. Kỳ Duyên đến bên chiếc bàn để sẵn nhiều trứng rung, cầm lên giới thiệu cho các đội. Các trứng rung này có đủ kích cỡ, từ nhỏ như trứng cúc, đến to như trứng ngỗng, thậm chí có cái đường kính to như cỗ tay, không chừng còn to hơn cả quả banh tenis. Hơn nữa trọng lượng cũng khác nhau, qua to nhất dễ đến 1kg.
Kỳ Duyên thị phạm, cầm một quả, cho vào lồn rồi từ từ đi đến chiếc rỗ đặt sẵn phía bên kia, rồi ngồi xuống, nhả chiếc trứng ra khỏi lồn rớt vào rổ. Các bạn nam phải thách đấu trong 30 phút, bạn nữ của mình sẽ di chuyển được bao nhiêu quả. Nếu thời gian kết thúc hay bạn nữ đạt cực khoái trước khi số lượng đạt được, thì kể như thua.
– Bắt đầu từ, L. Đức – Tiến Đoàn nói
L. Đức: mình nghĩ Ngọc Hân có thể di chuyển 2 quả – anh khiêm tốn nói
Trường Giang: 3 quả
Lincoln: 4 quả cho Lam Anh
Nam Thành: 5 quả
L. Đức không chịu thua: 6 quả
T. Giang: 7 quả
Lincoln: tự tin với khả năng co thắt lồn của Lam Anh, 9 quả
Nam Thành, L. Đức bỏ cuộc. đến phiên T. Giang, anh nhớ lời vợ bàn bạc với mình, bằng mọi giá phải thắng vòng đầu. Anh nói:
– Mình nghĩ Hoàng Ngân có thể di chuyển hết.
Cả khán phòng ồ lên, rồi hồi hộp im lặng theo dõi cuộc thi. Hoàng Ngân nhanh nhẹn di chuyển các quả trứng rung trên bàn về rổ. Càng về sau càng thấy khó khăn hơn, vì độ to, nặng tăng lên, kể cả độ rung cũng tăng. Vừa phải giữ cho trứng không rớt, vừa phải chống lại kích thích từ trứng rung. Hơn nữa, càng lúc nứơc nhờn ứa ra càng nhiều, cơn sướng tăng lên, làm cho việc đi đứng khó hơn và giữ trứng trong lồn cũng khó!
Đến quả cuối cùng, còn 1 phút, Hoàng Ngân chầm chậm cho vào lồn, rồi lê từng bước nhỏ đến chiếc rổ. Đôi lần cô phải khuỵ gối xuống, vì cơn sướng đang dân lên, làm đôi chân run rẩy. Tưởng đâu cô đạt cực khoái, Nhưng rồi, cô kiềm chế được buớc vội đến chiếc rổ, thả ra đúng lúc tiếng chuông hết giời vang lên. Mọi người hò reo chúc mừng. Hoàng Ngân ngồi chồm hổm trên chiếc rổ , tay chống xuống đất, mông và bụng không ngừng giật giật. Một ít nước nhờn nhiểu ra, kéo thành sợi tơ từ lồn cô xuống rổ.
Kết thúc vòng 1:
Đội Thái Hà dẫn đầu với 900 điểm
Đội Lam Anh thứ nhì 750 điểm
Đội Hoàng Ngân đứng ba 550 điểm.
Đội Ngọc Hân thứ cuối 200 điểm
Mọi người nhìn Hoàng Ngân có vẻ ngạc nhiên pha lẫn thán phục. Lúc T. Giang đưa ra thách đấu, ai cũng nghĩ Hoàng Ngân khó lòng mà hoàn thành. Nhất là Lam Anh, cô luôn tự tin vào cái lồn cơ của mình, nhưng cũng thấy ái ngại với chiếc trứng rung cuối cùng, vừa to vừa nặng. Không ngờ, Hoàng Ngân có thể đưa về đích dễ dàng như vậy. Nếu là mình chắc là đã lên đỉnh giữa đường rồi! – Lam Anh nghĩ.
Ngay cả Trường Giang cũng không ngờ chiếc lồn nhỏ xinh của vợ mình lại lợi hại như vậy! Có lẽ vì quyết tâm giành thắng lợi nên cô làm hết sức mình! Chỉ có Hoàng Ngân mới hiểu được lý do thật sự trong đó.
Ba ngày trước ….
hơn mười giờ sáng, Trường Giang uể oải thức dậy, sau một đêm quần thảo với vợ! Đánh răng rửa mặt xong anh bước ra hồ bơi định tắm một tí cho tinh thần sảng khoái, thì thấy vợ mình đang bơi. Không đúng, thường thì cô không bao giờ măc đồ bơi vì nhà chỉ có 2 vc. Có lẽ do ban ngày chăng? Nhưng vóc dáng người đang bơi có hơi khác với cô, dang trắng hơn tí, ba vòng dường như cong hơn… định thần lại anh nhận ra đó là Lan Ngọc, em vợ mình!
– bé Ngọc đến hồi nào vậy em?
– Em sang hồi sáng! lúc anh còn ngủ – Ngọc đứng dựa vào thành hồ, vừa khua nước vừa trả lời. Mẹ biết chuyện ở miền Trung cá chết, đoán ảnh hưởng không nhỏ đến anh chị, nên ráng thu xếp rồi bảo em về chở lên thăm anh chị! Mẹ đang nói chuyện với chị trong phòng! Anh xuống bơi tí không?
Trường Giang cười mỉm, cảm thấy nhẹ lòng trước vẻ nhí nhảnh dễ thương của cô em vợ. Trái với Hoàng Ngân trầm tính, đằm thắm, thì Lan Ngọc rất lanh lợi. Tuy vóc dáng từa tựa nhau, nhưng Lan Ngọc mang một nét đẹp năng động, tinh nghịch còn vợ anh thì đẹp nhu mì dịu dàng! Chắc do sinh sau, nên Lan Ngọc được chăm sóc tốt hơn, cơ thể cô có vẻ phát triển hơn chị mình một tí! Trường Giang cũng nhảy xuống bơi, lâu lâu cũng tranh thủ liến nhìn cô em vợ.
Trên phòng (dành cho khách ngủ), mẹ Hoàng Ngân đưa cô chiếc hộp cũ, nói:
– bà ngoại con trước khi mất, có trao lại cho mẹ chiếc hộp này. nói là vật tổ truyền bên ngoại, chỉ truyền cho nữ… nay gia đình con gặp chuyện, mẹ nghĩ đến lúc dùng nó.
Hoàng Ngân mở ra thì thấy bên trong là một số nữ trang, nhìn kiểu cách có vẻ như là trang sức của phái nữ trong cung đình ngày xưa. Không biết, bán hết có đủ trang trải không. Mẹ nàng sau khi trao chiếc hộp thì đi xuống chuẩn bị bữa sáng. Còn lại mình Hoàng Ngân ngồi trầm ngâm trên giường.
Nàng mân mê chiếc hộp một hồi, chợt chú ý có một họa tiết bên trong chiếc hộp hơi kỳ quái. Thử ấn vào đo, kỳ lạ thay, đáy hộp bật lên, bên dưới còn một ngăn nữa, có chứa quyển sách cũ.. trên đó có đề tự: Trần gia chi bảo, âm dương hoà hợp, ngũ hành hấp tinh đại pháp!
Đây là môn võ công chú trọng, nam nữ giao hợp âm dương đều hoà để tích tụ nội công. Do Hưng Đạo Vương cùng phu nhân sáng lập. Luyện thành, nội công thâm hậu vô cùng, nam nữ trẻ đẹp, khácg bách bệnh, bách độc. Nhờ nó mà Hưng Đạo Vương dù võ công chiêu số không lợi hại như cao thủ tàu, nhưng có thể đánh bại tất cả, kể cả cao thủ cửu dương thần công, cửu âm chân kinh, càn khôn đại na di theo quân nguyên đi chinh phạt.
mở bìa ra, có một mảnh giấy hoen ố, chữ có chữ không, ghi:
– Võ công này chia làm 2 bộ. Bộ dương dành cho nam, bộ âm dành cho nữ. Tiếc là, vào thời chiến tranh kháng minh, đã thất lạc bộ dương … Không biết lưu lạc thế nào, nhưng đã có trong tàng kinh các của hoàng gia nhà Nguyễn từ lâu. Khi kinh thành bị đánh, ngoại tổ lúc bấy giờ là Bình Chương Sự, Ngự Tiền Tam Đẳng Tổng Quản Thị Tẩm Hộ Vệ của hoàng hậu, chạy thoát ra ngoài, cùng với một số báu vật của triều đình, trong đó có quyển bí kíp này. …. đây là bản dịch, ra chữ quốc ngữ! bản gốc đã cháy mất lúc pháp đánh kinh thành!
Thì ra, trong gia đình bên ngoại cô, có người từng là nữ quan trong triều đình nhà Nguyễn. cô đọc tiếp:
– … nhưng ít ai dám luyện. Vì,
– Người nữ khi luyện bộ âm, bắt buộc phải trên 18 dưới 30. Nếu dưới 18 thì mất khả năng sinh con. Nếu trên 30 mà luyện, thì lão hoá nhanh.
– Luyện thành thì người nữ có cơ thể hấp dẫn, ngực săn chắc tròn đầy vễnh cao cân đối theo vóc dáng. đầu nhủ hoa đỏ hồng, nhỏ nhắn. Bảo đảm không bao giờ chảy xệ cho dù đến tuổi cao niên. Em thon, mông nở, tròn căng. Âm hộ đầy đặn, nước nôi sung túc, âm đạo săn chắc, có khả năng co thắt tùy nghi. Nếu là người luyện võ thì nội công gia tăng nhờ vào việc hấp thụ dương khí của đàn ông, có thể thi triển bất kỳ môn võ nào trong thiên hạ. Chống bệnh, chống độc. Tuy nhiên, người nữ và người nam phải thường xuyên giao hợp, trao đổi tinh khí cho nhau. Đây là lý do chính khi mất đi quyển dương, không còn ai luyện. Vì nếu không có dương khí bồi bổ, người nữ luyện môn này sẽ bị tiêu hao sức lực, chết dần chết mòn, như cây khô thiếu nước. Còn không phải kiếm đàng ông giao hợp hấp tinh mỗi ngày! Nhưng nếu đàn ông không có luyện dương công thì chịu không nổi, cũng sẽ kiệt sức mà chết. Hoặc là phải giao hợp với rất nhiều đàn ông, một việc trái với luân thường đạo lý xã hội, làm hại đến gia phong, gia đình!
Do đó, nay nêm phong trong chiếc hộp này, truyền qua nhiều đời, như kỷ vật của tổ tiên, con cháu không nên luyện!
cô vừa mừng vừa sợ. Trong hoàn cảnh hiện nay, nhờ bộ chân kinh này cô hoàn toàn có thể chiến thắng cuộc thi, lấy trọn số tiền thưởng của giải nhất. Nhưng thời gian gấp rút, làm sao luyện được. Và luyện xong, cô sẽ trở thành như thế nào? Nếu đúng như lời tựa, thì cô một là chết dần chết mòn, hoặc giả phải trở thành một dâm nữ, chuyên đi hấp tinh khí đàn ông ư? Trên khoé mắt cô hai dòng lệ tuôn trào.
Thôi thì vì anh, người đàn ông cô yêu thương nhất, cô sẽ luyện nó! Sau này, thời gian gấp rút, chưa chắc luyện được. Lỡ có thành công thì qua cuộc thi cô sẽ đi xa, lánh đời, trong ngôi chùa nào đó, chờ ngày lìa bỏ cõi trần! Nhưng nếu luyện thì phải đi đâu, cô không thể cho anh biết!
Hôm đó, sau khi ăn sáng xong, cô nhờ mẹ diễn phụ để cô có cớ rời nhà đi vài ngày trước khi lượt về của cuộc thi bắt đầu. Cô nói rằng phải đi thắp hương cầu may mắn ở các chùa nổi tiếng với mẹ nên sẽ rời nhà vài ngày. Sau đó thì cô đưa mẹ về nhà, còn mình thì thuê một phòng trong resort ngoài Phước Hải để luyện công!