Đam Mê Dục Vọng - Phần 16
Phần 16: Đam Mê
Mọi người rộ lên cười…
Bà Bích tuyên bố giải tán… Tất cả lục tục ra về chỉ trừ Lý đại nhân. ông ta chờ mọi người về rồi mới nói nhỏ với bà Bích:
– Bà chị nói giúp cho tôi vài tiếng với cô Hoa, tôi sẽ đền ơn. Nếu tôi được làm bạn với cổ, tôi sẽ giao cho cổ chỉ huy hệ thống phân phối trong vùng Sài gòn. Trong Chợ lớn tôi có bộ chỉ huy rồi. Khu vực Sài gòn cũng có bộ chỉ huy nhưng lỏng lẻo lắm. Vả lại phải để đàn bà, nhất là đàn bà đẹp chỉ huy mới đúng. Vì các ông lớn, và mấy ông mũi lõ mắt xanh đều thích giao thiệp với đàn bà đẹp.
Bích tỏ vẻ ngần ngại:
Để tôi dò ý cô Hoa thử xem. Coi vậy mà khó lắm đấy Cổ đâu có cần tiền. ông biết rõ mà!
Lý đại nhân khẩn khoản:
– Bà chị cũng biết tôi góa vợ từ mấy năm nay. Thiếu chi các cô người đồng hương muốn được tôi chọn. Nhưng tôi chỉ thích gái Việt Nam thôi. Tôi chán gái Tàu rồi. Hơn nữa tôi đâu có dám tin những người mà thiên hạ giới thiệu. Gặp phải nhân viên mật vụ giả dạng thì tiêu tan sự nghiệp ngay. Cô Hoa ở trong bọn với mình nên tôi tin được. Mặt khác, tôi cũng thú nhận với bà chị là… là tôi thấy cổ đẹp lắm. Tôi đã để ý cổ tứ lần gặp trước cũng tại nhà này nhưng chưa có dịp để hỏi bà chị đó thôi!
Bích đành nhận bừa: .
– Được rồi, để tôi nói với cô Hoa. ông về đi.
Lý xì thẩu về rồi, thầu khoán Thảng nói với Bích:
– Xem ra thằng cha Lý nó mê mẩn sắc đẹp của Mai Hoa rồi. Phải từ từ dụ nó vào tròng mới được. Nếu nhỏ Hoa nắm quyền chỉ huy hệ thống phân phối thuốc phiện
và các thứ hàng lậu khác trong khu vực Sài gòn thì mình tha hồ thao túng…
– Cũng không hẳn là dễ đâu. Bọn đàn em của họ Lý đều là thứ hắc búa cả. Chỉ huy được bọn nó cũng mờ người ra. Tụi nó phải phục mình thì mình mới chỉ huy nó được. Con Hoa mà được giao phó nhiệm vụ chỉ huy thì cả bọn mình phải ủng hộ, trợ lực, phò tá nó mới xong.
Thảng cười cười:
– Tôi có cách. Nếu Mai Hoa nó chính thức cặp bồ với họ Lý và được giao chức vụ rồi thì lúc ấy nó phải biết tên tuổi những tên trong hệ thống của họ Lý tại Sài gòn.
Mình chỉ cần bảo ông Dẹp và ông Cù cho bắt một hai tên đầu nậu giam ít lâu rồi giả vờ để cho Mai Hoa nó can thiệp, trả tự do cho mấy tên đầu nậu ấy thì tụi nó sợ nhỏ Hoa ngay. Tụi nó đều nể những người có thế lực.
Bà Bích phát vào vai chồng:
– Diệu kế đấy. Duy chỉ còn cái khoản sinh lý. Bọn Tàu đều có máu ghen nặng. Nhỏ Hoa thuộc loại đệ nhất dâm dục. Xem ra họ Lý không thể thỏa mãn nó đâu. Nếu họ Lý biết nó có vài ba thằng bồ thể nào nó cũng ghen lồng lên và mọi sự đều bể mánh hết.
Thảng lắc đầu:
– Mấy bà thì bà nào cũng có máu dâm từ nhẹ tới nặng. Chẳng phải là vì bà dâm quá mà tôi trở thành bắt lực đấy ư! à bà hứa sẽ cùng với nhỏ Hoa biểu diễn cho tôi xem một màn đánh đấm tay ba, vậy bao giờ mới thực hiện.
Bích nheo mắt:
– Để xong chuyến hàng này đã. Rảnh rang rồi mình mới tính tới những chuyện du hí, khoái lạc chứ? À, à… bây giờ, sẵn nói đến chuyện đó, ông đưa tôi vào buồng bú tôi một chập được không? Bú cho đến lúc tôi sướng rồi ông đút con cặc bằng mủ cao su vào thủ dâm cho tôi. Đã lâu rồi ông chẳng ngó ngàng gì tới tôi cả, hôm nay làm bổn phận đi.
Thảng gãi gãi đầu:
– Thế cả hai tên Cù và Dẹp đều là đồ bỏ à? .
Bích nhún vai:
– Chả lẽ tôi bắt hai người ấy bú. Bề gì họ cũng giữ thể diện chứ? ôi thôi, ông nói cái điệu ăn trớt không hà. Để tôi gọi điện thoại cho nhỏ Hoa rồi tôi lại nhà nó ngủ đêm nay. Hứ, chỉ có việc bú một chút mà cũng không thèm làm. Để rồi tôi sẽ đưa cả chục đứa về đây đụ trước mặt ông cho ông chán tôi luôn thể.
Nói xong Bích vùng vầng đi lại phía mấy điện thoại. Thầu khoán Thảng nhún vai rồi leo lên thang lầu.
Bích chờ điện thoại reo mấy phút mới nghe tiếng Mai Hoa ở đầu giây bên kia.
Rồi nàng lấy theo một bộ quần áo ngủ, leo lên xe.
Mai Hoa chờ Bích ở cửa ngõ. .
Nàng hỏi:
– Giận ông Thảng hay sao mà chị nhất định lại nay ngủ đêm nay?
Bích cười tươi như hoa:
– Mình phải giả bộ giận ổng, mới có cơ hội để đi hoang trong đêm nay chứ! Em khờ quá!
Chị định chơi trò gì, đêm nay?
– Mình đi vào Chợ lớn rồi lên Arc-en-ciel xem có kép nào thì bắt về làm thịt.
– Chị định chơi trò bắt bò lạc đấy à? Lại bắt chước mấy ông rừng mỡ rồi. Thôi, em can chị. Chuyện ấy nguy hiểm lắm.
– Mình phải lựa người chứ. Trông có vẻ lương thiện mới đưa về nhà, ai dại gì dắt về một gã bất lương.
– Làm sao nhìn bề ngoài mà chị biết được bề trong? À em nghĩ ra rồi! Nếu chị không sợ thì mình cùng đến nhà chị Thu chơi. Bắt chị ấy đi tìm kép cho hai đứa. Chị Thu có sẵn cả tá đàn ông!
– Ô kê.
Thu ngạc nhiên khi thấy Hoa và Bích đến thăm, và rủ nàng cùng đi ăn bên Khánh Hội.
Bích nói:
– Tôi thích cái nhà hàng cơm Tây ở bên Khánh Hội. Không khí nơi đó rất sang trọng, ấm cúng: Nhưng mình thì thích nhất là trong khi ăn ở đấy mình tha hồ nói
chuyện bằng tiếng Việt mà chằng sợ ai nghe lỏm! Tha hồ nói tục. Nói cho sướng miệng.
Thu cười cười:
– Bộ ở nhà chị Bích không được nói tục à?
– Đâu có dám. Kẻ ăn người ở nó cười cho thối mũi. Còn ông xã của mình bây giờ cũng ngủ riêng phòng rồi, chẳng có ma nào để mình nói tục cho họ nghe cả.
Thu và Mai Hoa lăn ra cười. Thu nói:
– Nếu Hoa và chị Bích cần thì mình đi tìm kép ngay kẻo để qua tám giờ tối bọn họ kéo nhau đi chơi hết thì khó kiếm đấy. Đêm nay mình về hội đồng một bữa cho nó đã.
– Bề hội đồng? Hoa reo lên. Thế thì tuyệt cú mèo!
Bích hỏi: …
– Liệu chừng Thu có thể quơ được mấy trữ?
Thu ngẫm nghĩ:
– Xem nào, bọn mình ba đứa thì phải rủ ba kép.
Được rồi, mình lên xe. Lại nhà kép này rồi nhờ hắn đi tìm hai ông mãnh kia. Mình sẽ hẹn cả tất cả đến nhà này. Để ba đứa mình đi ăn đã chứ.
– Thế không rủ họ đi ăn à?
Thu xua tay:
– Bọn mình ngồi ăn với nhau thú hơn. Chị Bích vừa bảo chị thích nói tục trong lúc ăn cơ mà. Có sự hiện diện của kép không nói tục được. Vì họ không phải bạn thân của chúng mình.
Đến nhà Đạt, Thu dặn dò xong, cả ba kép sang Khánh Hội, vào tiệm cơm Tây. ..
Đang cầm men xem, bỗng Mai Hoa hỏi:
– Em hỏi hai chị điều này. Theo các chị thì ăn thịt bò nó kích thích hơn hay là tôm, cua, sò, hến?
Bích nói:
– Thịt bò chỉ bổ thôi, không kích thích đâu. Bọn mình phải làm món súp bouillabaisse, xức thêm vài con tôm nữa, nhất là hào, mới có sức trong đêm nay.
Thu cười nho nhỏ:
– Ăn tôm, sò vào rồi, kép nào mà chịu mấy bà cho thấu. Bắt bọn họ đụ cả đêm là cái chắc!
Mai Hoa cười phụ họa:
– Ông nào không cứng lên nổi thì bắt phải bú.
Thu nói với Bích, chỉ vào Mai Hoa:
– Nó là vô địch về môn bắt kép bú lồn đấy chị Bích.
Phải ba ông hay bốn ông bú nó mới đã ?
– Ê, đừng có đặt chuyện nghe! Coi chừng em sẽ khui ra vụ chị đụ mấy ông Mèo đấy !
– Ta đâu có sợ mi kể chuyện ấy cho chị Bích nghe. Ta còn định rủ hai người hôm nào cùng nhau bắt vài tên lông lá về bề hội đồng cho nó đã đời. Chị Bích có dám
xài bọn ấy không?
– Mình chưa thử. Nhưng cũng chẳng sợ gì. Nghe nói tụi nó dở ẹc chứ có hay ho gì đâu. Chưa đút cu vào đã ọc sữa ra rồi. Có thật vậy không Thu?
Thu gật đầu:
– Đúng. Em thú thật có xài qua bọn nó rồi. Tụi nó chỉ làm được năm phút là nhiều. Duy có điều tụi nó làm mạnh lắm. Làm hùng hục, như trâu bò vậy đó!
Mai Hoa cười ranh mãnh:
– Như vậy muốn cho đã, mỗi đêm chị Thu cần phải tìm cho ra năm tên lông lá ? Mỗi tên làm năm phút, năm lần năm là hai mươi lăm phút. Chắc tạm đủ dose.
Thu phát vào vai Mai Hoa:
– Đồ quỉ chỉ nói bậy ! Năm thằng nó làm một lúc thì la tét lồn còn gì hừ! Ranh con chỉ đặt chuyện!
Cả ba cười sặc sụa, tuy cười nho nhỏ.
Hai bà đầm ngồi bàn kế bên xì xào với nhau:
– Ba đứa con gái này nói líu lo rồi cứ rũ ra cười với nhau. Chả biết chúng nó bàn chuyện gì? Chắc lại chuyện ngủ với trai sướng quá phải tả lại cho bạn nghe.
Tuy hai bà đầm chỉ nói nhỏ vừa đủ nghe, nhưng bọn Thu cũng nghe được. Thu trề môi:
– Mấy mụ này thì làm gì có kép! Bọn tây đực còn bận đi tìm gái Việt, gái Lào, gái Cao Miên. Mấy mụ này thèm cặc nhỏ dãi ra nên ganh với kẻ khác. Chắc lát nữa
về nhà mấy mụ bắt chó liếm lồn chứ chằng sai.
Bích cười ngặt nghẽo:
– Ừ mấy bà đầm ưa cái mục cho chó liếm lắm à, có khi nào mấy bả cho chó chơi không nhỉ?
Thu nói nhanh:
– Có chứ sao không? ở nhà em có một cuốn phim 16 ly quay cảnh chó berger đụ đầm… đụ thật sự…
Mai Hoa tròn mắt:
– Thật đấy à? Lát nữa về chiếu cho xem đi.
– Ờ, ta sẽ chiếu cho mi xem. Có khi mi xem rồi sẽ bắt chước mấy mụ đầm mua chó berger về chơi để rút kinh nghiệm cũng chưa biết chừng!
Mai Hoa đấm vào lưng Thu:
– Chị làm như em thiếu thốn lắm vậy đó. Sở dĩ em không có kép sẵn là vì em không muốn bị ràng buộc đó thôi. Nếu em muốn thì sẽ có hàng chục kép sẵn sàng phục vụ ngay.
– Ta biết. Thôi tính tiền rồi về kẻo bọn tụi nó đợi.
Bích hỏi:
– Đạt có phải là kép thường trực của Thu không?
Thu xua tay:
– Không. Hắn chỉ mới được em cho chơi có một lần. Sở dĩ em bảo hắn đi tìm hai ông nội kia là vì hắn biết nhà của Hùng và Dũng.
– Hắn thuộc loại nào? Bích lại hỏi nữa. Ý tôi muốn hỏi Thu hắn có bản lãnh trong khi chiến đấu với Thu ở trên giường hay không?
Thu đáp:
– Ông nội Đạt này tầm thường lắm. Còn hai ông Hùng và Dũng thì khá. Vì vậy em mới sai Đạt đi tìm mấy ông kia.