Đam Mê Dục Vọng - Phần 15
Phần 15: Đam Mê
Theo lời khuyên của Mai Hoa, Hoài làm nhẹ nhàng. Đút vào, rút ra rất chậm. Quả nhiên lần này Hoài kéo dài được vài chục phút mới bắn tinh khí vào sâu trong âm đạo nhưng thời gian này cũng chưa đủ để đưa Mai Hoa vào cơn kích ngất!
Vậy là cả hai lần Hoài leo lên chơi, Mai Hoa chưa đáp ứng được. Nàng chỉ ra lúc đầu, khi chàng bú nàng?
Khi Hoài đã nằm qua một bên để thở, Mai Hoa nghiệm thấy rằng nàng rất nhậy khi được bú ! Như lúc nãy Hoài mới bú nàng chừng mười phút chi đó mà nàng đã ra rồi. Ngược lại chàng leo lên chơi hai lần mà nàng không thấy thấm tháp gì cả !
Nàng nhớ lại anh chàng Tấn. Nàng thích anh ta lầm chứ, nếu không, thì nàng đâu có để cho anh ta chở lên Thủ Đức, hai đứa mướn một càn phòng để hú hí với nhau
vậy mà hôm đó nàng hoàn toàn thất vọng! Chỉ vì Tấn không biết bú, mà nàng thì trông đợi được hắn bú và liếm lồn, như Dương đã bú và liếm nàng vậy.
Nàng nói thầm:
– Mình phải nói điều này cho chị Thu biết. Để bả liệu mà giới thiệu cho mình và chị Bích một kép rất giỏi về khoa bú, liếm. Kể ra thì anh chàng Hoài này cũng tạm xài được vì hắn cũng chịu khó bú, nhưng hắn mau rớt đài quá.
Nàng còn thấy thòm thèm nên nhẩy vào phòng tắm, vặn nước tắm thật sạch sẽ. Khi trở ra nàng hối thúc Hoài vào tắm cho sạch mồ hôi.
Hoài tắm xong thì Mai Hoa đã cầm sẵn cái khăn khô lau người cho chàng. Vừa lau vừa thọc lét. Tới chỗ con cu, nàng lau thật khô rồi bóp bóp hai hòn dái.
Hoài la lên:
– Đau anh ! Bộ em muốn hại anh đấy à ?
Nàng kéo chàng lại giường, vật chàng xuống rồi nằm đè lên. Nàng thọc lét cho chàng cười sặc sụa rồi cúi xuống hôn vào môi chàng. Nàng ra dấu cho chàng le lưỡi ra để nàng bú. Nụ hôn kéo dài đã gây hứng cho Hoài. Giữa lúc đó nàng ghé tai chàng vừa cười cười vừa thủ thỉ:
– Anh Hoài, chiều em một lần nữa nghe! Bú lồn em Hoài hơi ngạc nhiên khi nghe Mai Hoa dùng hai chữ “bú lồn” nhưng chàng cười đồng ý.
Mai Hoa nằm xuống, dạng hai chân ra, lim dim đôi mắt, chờ đợi…
Hoài tự nhủ thầm:
– Đàn bà dâm quá! Cô nào thì cũng thích được bú, liếm. ấy thế mà lúc mới tán các cô, chả có cô nào tỏ vẻ ra là họ thích làm tình! Cô nào cũng: em chả thèm đâu!
Mình có ôm họ hôn đại một phát thì bị họ đẩy ra, còn lên giọng giảng luân lý giáo khoa với mình nữa cơ chứ! Rồi đến khi họ bằng lòng cởi quần áo cho mình chơi thì họ đòi dài dài. Con nhỏ bồ cũ của mình cũng thế, mà cô này cũng thế. Điệu này chắc mình phải bú và liếm em đến tối !
Bỗng có tiếng Mai Hoa:
– Anh Hoài! Còn chờ đợi gì nữa đó? Bộ anh định chiêm ngưỡng cái mu của em cho tới khi trời tối à?
Hoài khúc khích cười rồi cúi xuống. Chàng hăng hái làm phận sự. Chàng nghĩ: có lẽ mình đã yêu con nhỏ này. Nó vừa đẹp, vừa có duyên, lại dễ dãi về chuyện làm tình. Thôi thì mình cố gắng làm cho nó sướng để nó mê mình…
Hoài chỉ bú và liếm được mươi phút là Mai Hoa đã rên lên vì sướng… Rồi nàng ra. Nhưng nàng chưa buông tha, nàng cứ ấn đầu Hoài vào mu bắt chàng bú mãi cho đến khi nàng ra thêm một lần nữa…
Sau đó Mai Hoa nhầm nghiền mắt, nằm bắt động để tận hưởng dư âm của cơn khoái lạc cao ngất, vừa làm nàng lịm hẳn đi…
*
* *
Hôm nay tại nhà vợ chồng thầu khoán Nguyễn Thảng có cuộc họp quan trọng. Đây không phải là một party với ban nhạc, vũ nữ thoát y và ca sĩ hạng nhì, như mọi lần trước.
Phiên họp diễn ra trong văn phòng của thầu khoán Thảng. Họ gồm tám người: hai vợ chồng Nguyễn Thảng, Mai Hoa, ba sĩ quan tâm phúc của hai tướng Dẹp và Cù và hai tay buôn lậu chuyên nghiệp. Hai người này được kể như cộng tác viên thân tín của vợ chồng Nguyễn Thảng.
Mở đầu cuộc họp, Bích – vợ Thảng – tường trình cho mọi người biết chi tiết về chuyến chuyển thuốc phiện từ Cao Miên về Sài gòn. Chuyến hàng này có số lượng to tát nhất từ trước tới nay. Hàng được mua tận khu tam giác vàng rồi chuyển lòng vòng qua Cao Miên và sẽ vượt biên giới Miên-việt.
Khi hàng về đến Chợ lớn, sẽ được giao cho một người Tàu có thế lực và có nhiều đàn em để ông này phân phối đi khắp nơi. Người ta thường gọi ông thương gia này là Lý xì thẩu hoặc Lý đại nhân vì ông ta họ Lý. Lẽ ra thì Lý xinh xàng phải hiện diện trong cuộc họp này nhưng ông ta bảo ông ta có việc cần giải quyết nên sẽ đến trễ. Mọi người cứ thảo luận trước đi, khi ông Lý đến sẽ cho ông biết sau.
Bà Bích mở lời trước :
– Chuyến hàng này nếu đi đến nơi về đến chốn sẽ đem lại cho bọn mình một số lời khổng lồ. Bởi vì, trong lúc đi đến địa điểm để nhận hàng, chúng ta sẽ chở sang phía bên kia bên giới một số lượng thuốc Penicillin và nhiều thứ thuốc khác để bán.
Chuyến này rất quan trọng vì ta phải bố trí ở rất nhiều nơi. Trước hết là phía bên này biên giới. Nơi chúng ta nhận hàng và từ đó chuyển về đây đều thuộc quyền kiểm soát của tướng Đỗ.
Một sĩ quan tâm phúc của tướng Dẹp lên tiếng:
– Chẳng những chúng ta phải lọt qua được những trạm kiểm soát của ông Đỗ mà còn phải lọt qua được rất nhiều chốt đóng quân của Cậu Ba…
Mọi người ở đây đều hiểu danh từ Cậu Ba ám chỉ ai
Mai Hoa vụt hỏi:
– Xin lỗi, tôi chưa biết Cậu Ba là ai?
– À, bà chị mới nhập bọn với bọn này nên chưa biết.
Cậu Ba là bí danh của VC nói chung, bà chị nghe rõ chưa!
Mai Hoa cười cầu tài:
– Tôi đâu có rõ. Tôi chỉ lãnh phần đi giao thiệp ở Sài gòn và mấy ông tỉnh trưởng mà thôi. Chuyện mấy ông VC thì tôi mù tịt.
Bà Bích hắng giọng:
– Vậy kế hoạch của mình sẽ như thế nào, anh Tư?
Viên sĩ quan trầm giọng:
– Thì ta cũng phải điều đình với họ nữa chứ sao. Họ đang cần thuốc men nhất là Penicillin, mình bán cho họ với giá hạ, tất có thể mua chuộc được họ. Chị cũng biết đó, họ không dễ dàng mua được thuốc kháng sinh tại Sài gòn và khó hơn nữa họ phải qua nhiều trạm kiểm soát dọc đường mới đưa thuốc vào khu được. Mình giao thuốc cho họ ngay tại vùng họ kiểm soát tất nhiên họ sẽ giúp lại mình.
– Dù rằng họ biết mình chở thuốc phiện xuyên qua vùng của họ?
– Ở trong khu mấy ông đó không có sợ thượng cấp. Cho đi qua hay không hoàn toàn tùy quyền họ. Vả lại, họ đâu có cần biết mình chở thứ gì. Nếu có giao ước là mình cung cấp Penicillin cho họ thì hàng gì họ cũng làm ngơ cho mình đi qua.
Thầu khoán Thảng phát biểu ý kiến:
– Liên lạc với họ cũng không phải là chuyện khó. Tuy nhiên nếu mọi chuyện đổ bể, bọn mình sẽ bị ghép vào tội nối giáo cho giặc, cả đám có thể vào tù, anh Tư nghĩ sao?
– Vì vậy mình cần phải thương lượng với phía bên mình, tức là ông Đỗ. Thuộc hạ của ông Đỗ mà nhắm mắt làm ngơ thì ai mà biết được chuyện mình vào mật khu
liên lạc với Cậu Ba?
Bà Bích hỏi:
– Ở đây có ai quen ông Đỗ không?
Một sĩ quan lên tiếng:
– Ổng trên cấp cả ông Dẹp lẫn ông Cù nên cả hai ông xếp của bọn tôi đều ngán ổng. Sức mấy mà hai ông xếp dám bàn chuyện phi pháp với ông Đỗ.
– Vậy thì phải làm sao?
Sĩ quan có bí danh là anh Tư nói:
– Ông Đỗ có một yếu điểm. ổng thích giao du thân mật với đàn bà đẹp. Nhưng phải là đàn bà giàu sang và có học thức kìa. Đàn bà không có địa vị trong xã hội dù có đẹp đi nữa cũng khó lọt vào mắt xanh của ổng.
– Hừ, khó nhỉ…
Anh Tư nhìn bà Bích rồi nói:
– Như địa vị của chị có thể giao thiệp với ổng được. Chị giàu sang nổi tiếng ai ai cũng biết. Chị lại có sắc đẹp. Nếu đích thân chị lãnh công tác này có thể có nhiều hy vọng ta mua chuộc được ông Đỗ.
Bà Bích quay sang phía thầu khoán Thảng:
– Ông nghĩ sao về nhận xét của anh Tư?
Thảng gật gù:
– Anh Tư nói có lý. Bà thuộc loại thượng lưu, giao thiệp hoàn toàn với những ông này bà kia, chắc ông Đỗ cũng có nghe danh bà…
– Nghĩa là…
– Bà thử lãnh công tác này xem sao. Mọi sự đều tùy bà quyết định đấy. Bà làm sao thành công được thì làm…
Bà Bích liếc sang phía Mai Hoa:
– Nếu chị đi gặp ông Đỗ chắc chị sẽ rủ em cùng đi. Em có bằng lòng đi với chị không?
Mai Hoa ngần ngừ:
– Em nghĩ một mình chị đi đủ rồi. ông Đỗ đâu có để ý gì đến hạng vô danh tiểu tốt như em…
– Biết đâu đấy? Vả chăng, có thể mình cũng còn phải giao thiệp với thuộc cấp của ông Đỗ nữa. Chẳng hạn như các cấp chỉ huy những khu vực mình sẽ chuyển hàng
qua đó. Mình đã định dùng mỹ nhân kế thì phải có lực lượng chứ! Mình chị làm sao xuể…
Mai Hoa thấy khó chối từ bèn nhận lời cho xong. Kế đó mọi người thảo luận lộ trình chuyển hàng, và về nhân sự, sẽ dùng những đàn em nào?
Cuộc họp kéo dài… Một lát có thủ hạ của ông Thảng gõ cửa nói vọng vào:
– Lý xinh xàng đã đến.
– Mời ổng vào ngay.
Lý đại nhân trông rất bệ vệ. Rõ ràng là một Huê kiều giàu có.
Sau khi nghe tường trình về những gì mà tám người đã thảo luận, Lý xì thẩu vui vẻ gật đầu:
– Kế hoạch của quí vị rất chu đáo. Phải dàn xếp với cả hai bên có đóng quân ở khu vực mình nhận hàng. Bằng không thì nguy. Bên nào cũng có thể “chụp” bọn mình. Mất hết hàng thì nghèo cả đám. à, à, về phía Cậu Ba, tôi có quen với mấy người chuyên đưa gái Tàu ở Chợ lớn vào trong cục chỉ huy của họ để các ông cao cấp giải quyết vấn đề sinh lý. Tôi có thể nhờ một người về việc này. Vị nào lãnh phần đi giao dịch với Cậu Ba cứ đi theo bọn liên lạc viên dắt gái là vào đến nơi.
– Nhưng ít ra mình cũng phải có liên lạc trước, qua sự trung gian của mấy đám liên lạc viên, chứ vào đến nơi mà họ không tiếp thì cũng nguy. Họ có thể bắt mình giam trong đó lắm.
– Tất nhiên rồi! Lý xì thẩu xua tay, tỏ vẻ ông ta thừa biết phải sắp đặt vụ này như thế nào.
Kế, Lý xì thẩu cho nội bọn biết kế hoạch phân phối hàng của ông.
Mọi người đều tán thành vì kế hoạch của họ Lý quá chu đáo. Chợ Lý xì thẩu liếc nhìn Mai Hoa:
Tôi có gặp cô một lần tại nhà này thì phải. Nhưng, xin lỗi tôi chưa được giới thiệu…
Bà Bích nhanh nhẩu:
– Cô ấy là bạn tôi đấy. Đã nhập phe với mình từ năm ngoái. Tôi quên chưa giới thiệu với xinh xàng.
Lý xì thẩu cười hề hề:
– Thì bây giờ giới thiệu đi. Đâu có muộn?
Mọi người người hiện diện đều cười ồ.
Bà Bích vừa chúm chím cười, vừa nói:
– Cô Hoa đây cũng thuộc giai cấp giàu có. Cô ấy có cổ phần trong mọi chuyến buôn đó, xinh xàng à.
– À thế càng hay. Hôm nào cô Hoa cho phép tôi mời đi dùng cơm Tàu một bữa, được chăng?
Mai Hoa cười duyên:
– Cũng có thể được chứ. Nhưng phải để tôi sắp xếp thời giờ đã. Tôi sẽ cho chị Bích hay. à, mà ông phải mời cả chị Bích nữa chứ. Mời mình tôi đâu có được.
– Ồ mời cả bà Bích nữa cũng đâu có sao. Nhưng ông Thảng có cho phép hay không?
Nguyễn Thảng gật gù:
– Nếu ông mời cả hai, thì tôi chấp thuận. Chỉ mời bà xã của tôi thì chắc không được? Hà… hà… ông nổi tiếng ở trong Chợ lớn là một người khéo mua chuộc đàn bà. Ai dại gì cho ông dắt bà xã đi ăn cơm một mình?
(Hết Phần 15 … Xin mời xem tiếp Phần 16)