Dâm Bụt Giả - Chương 3
# 3 Thịt Ma Thú
* Trong một hang động trên vách núi … Vô Danh sau khi tiến vào trong hang động liền phát hiện ra nơi đây từng có người ở .
– Sâu trong cùng hang động , Vô Danh thấy có chiếc giường và một bàn được làm sơ sài từ những đoạn thân cây , trên bàn có một món đồ rất kì lạ nó phát ra ánh sáng nhàn nhạt chiếu sáng cho nơi đây , ngoài ra trên bàn còn có một vật thể nhìn giống hệt cái bếp lò trong thế giới của cậu . Đang thầm tự hỏi đó là thứ gì , thì cậu nghe được thanh âm của Ngọc Nhi trong đầu nói :
— Hỏa Diệm Lò ! …
– Vô Danh nghe vậy liền hỏi nó :
— Hỏa diệm lò là cái gì ?
– Ngọc Nhi giải thích cho cậu :
— Hỏa Diệm Lò chình là một cái lò luyện đa năng , không những có thể luyện đan còn có thể tạo binh khí chế phù trận , chỉ cần đủ tài nguyên là có thể cho vào lò để thực hiện . Hơn nữa lại không cần phải có sức mạnh hỏa thuộc tỉnh , bởi cái lò này được chế tác từ một khối thiên hỏa thạch , chỉ cần tác động duy trì sức mạnh kể cả là linh hồn lực cũng có thể thực hiện chế tạo với cái lò này .
– Vô Danh biết mình đã vớ phải vận may liền lập tức thu luôn cái Hỏa Diệm Lò vào trong nhẫn trữ vật . Sau khi nhìn ngó một vòng xung quanh hang động , thấy không gì khác lạ nữa , cậu liền phủi qua cái giường đầy bụi rồi leo lên làm một giấc tới sáng .
* Sáng hôm sau … Trời vừa sáng thì cái bụng của Vô Danh đã liên tục kêu ” eo éo ” vì đói . Thông qua Ngọc Nhi cậu biết được khu vực núi rừng này có tên là Hoang Sơn , nơi này hẻo lánh hoang vu cộng với núi rừng đan xen là nơi cư trú của rất nhiều ma thú và mộc tinh ( yêu tinh cây ) .
– Vô Danh dắt theo con sói trắng cậu hàng phục hôm qua và đã đặt tên cho nó là ” Bạc ” , cả hai cùng rời khỏi hang động đi vào trong khu rừng cây . Rừng cây nơi đây là một cánh rừng gần như là nguyên thủy đại đa số là những cây cao chót vọt tới tận mây xanh , cành lá đan xen che phủ cả ánh sáng mặt trời khiến nơi này càng thêm âm u .
– Đi săn là bản năng của Bạc nên nó rất nhanh đã tìm được mục tiêu , một con Heo Rừng đang nằm lim dim trên một phiến đá lớn , đón ánh nắng sớm đang len lỏi lọt qua những kẽ lá chiếu xuống cơ thể của nó . Con Bạc nhẹ nhàng tiến tới áp xát con heo đang nằm nghỉ , khi khoảng cách trừng mười bước chân thì con Bạc bất ngờ đưa một chân trước nên , phóng ra một chảo từ bộ móng vuốt của nó nhắm thẳng về phía con Heo Rừng mà tới .
– Con Heo Rừng kia cũng không phải dạng vừa , nó dường như cảm thấy có nguy hiểm đang áp tới liền vùng dậy , thế nhưng chảo lực của con Bạc đã cận kề nó khiến nó mặc dù đã nhảy lên tránh đòn nhưng vẫn bị chảo lực của con Bạc quệt trúng một bên chân , khiến một bên chân đó của con Heo Rừng xuất hiện một vết rách như là bị chém máu tuôn xối xả , ngay cả tảng đá nơi con Heo Rừng vừa mới nằm cũng lập tức vỡ vụn khi một chảo lực của con Bạc đánh trúng . Con Heo Rừng biết bản thân nó là một Thú Úy không thể chống lại một Thú Sư như Bạc nó liền dốc sức bỏ chạy , thế nhưng con Heo Rừng đó chẳng biết vô tình hay cố ý lại chạy thẳng tới chỗ Vô Danh đang ẩn nấp .
– Cũng may là Ngọc Nhi đã kịp thời cho Vô Danh biết được , linh hồn lực của cậu lúc này tuy không thể gây tổn thương cho con heo kia nhưng sử dụng bí pháp mà cậu đã học để khiến nó choáng váng tâm trí thì có thể . Thế là Vô Danh mặc dù đang còn kinh ngạc trước sức mạnh của con Bạc , nhưng hành động theo Ngọc Nhi chỉ bảo , cậu bất ngờ từ trong nơi ẩn nấp xuất hiện bàn tay chắp chỉ ra hai ngón điểm ngay đầu của con Heo Rừng , khiến nó lập tức bị hoa mắt chóng mắt . Con Bạc liền nhân cơ hội đó xuất ra một chảo đánh tới con Heo Rừng . Con Heo Rừng không còn may mắn như lần trước , cơ thể nó bị một chảo của con Bạc đập tới lập tức bị chia thành hai đoạn .
– Vô Danh nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi cảm thảm trong đầu :
— Con Bạc này mạnh quá … Cũng may hôm qua nó đang bị trọng thương … Nếu không chắc mình chung số phận với con heo này quá .
– Thu hai nửa thân thể của con heo rừng vào trong nhẫn trữ vật , Vô Danh nhìn con Bạc rồi truyền âm cho nó .
— Đợi lát nữa ta sẽ cho ngươi nếm thử món thịt nướng xem nó có ngon hơn là thịt sống ngươi vẫn ăn không nhé .
– Con Bạc cũng truyền âm lại , nó nói :
— Cảm ơn chủ nhân .
– Một lát sau Vô Danh tìm được một con suối , cậu mang nửa con heo ra rửa sạch lột da rồi cho vào Hỏa Diệm Lò , một công dụng nữa của hỏa diệm lò chính là chế biến thức ăn có đặc hiệu , mà Vô Danh cũng là được Ngọc Nhi truyền đạt cho cách để chế biến bằng hỏa diệm lò này .
– Từ linh hồn đã quán trú vào trong hỏa diệm lò , Vô Danh thấy nửa con Heo Rừng rất nhanh đã chuyển sang vàng óng , những tạp chất trong xương thịt cũng dần bị loại bỏ , cuối cùng nửa con heo bị chia ra chỉ còn lại mười miếng nhỏ bằng bàn tay .
– Nấu nướng đã hoàn thành , Vô Danh lấy ra mười miếng thịt heo , cậu không nhịn được khi thấy miếng thịt được chế biến từ hỏa diệm lò vô cùng ngon mắt và có mùi thơm kích thích dạ dày của cậu . Cầm một miếng đưa lên miệng cắn thử , cảm giác được hương vị của miếng thịt vô cùng kì lạ , đặc biệt là linh hồn lực cậu vừa hao tổn để chế biến , rất nhanh đã phục hồi lại nguyên trạng .
– Ngọc Nhi cũng vừa lúc nói cho cậu biết :
— Thịt ma thú sau khi thông qua Hỏa Diệm Lò chế biến có thể giúp cậu hồi phục khi huyết và linh hồn lực hoặc thiên đạo lực .
– Nghe vậy Vô Danh liền quẳng cho con Bạc một miếng thịt nướng , rồi lại lấy ra nửa con heo còn lại trong nhẫn trữ vật , tiếp tục cho vào lò chế biến tiếp .
– Lần này cũng là mười miếng thịt như ban nãy , chỉ có điều khi cậu vừa thực hiện chế biến thành công lần thứ hai thì linh hồn cậu xảy ra hiện tượng kì lạ , Ngọc Nhi nói cho cậu biết là cậu vừa thăng cấp trở thành một Linh Hồn Sĩ 2 Sao .
– Quá đỗi vui mừng và hưng phấn , Vô Danh giọng phấn khích nói :
— Vậy thì ta cứ đi kiếm mấy heo rừng nữa để chế biến … Ha ha ha , rất nhanh là có thể tăng đến Linh Hồn Sư rồi .
– Vừa nói song thì cậu bị Ngọc Nhi dội cho một gáo nước lạnh với câu nói :
— Cứ mơ đi … tu luyện kiểu đó thì tám hay mười năm nữa mới đạt Linh Hồn Sư nhé .
– Vô Danh tức thì xạm mặt lại nói :
— Vậy phải làm sao mới có thể nhanh chóng đạt Linh Hồn Sư … ?
– Ngọc Nhi sau đó nói :
— Tay dạy ngươi một môn công pháp nữa đó là Hút Hồn Đại Pháp , sau đó ngươi đi kiếm mấy tên mộc tinh , sử dụng công pháp này để hấp thụ linh hồn của bọn chúng , sau đó vận hành công pháp ngươi đã học hôm qua chuyển đổi thành linh hồn lực của bản thân .
– Rứt lời Ngọc Nhi liền chuyền tới não bộ của Vô Danh môn công pháp Hút Hồn Đại Pháp kia , rất nhanh cậu đã học được môn công pháp đó . Cậu lại tiếp tục dắt theo con sói trắng tên Bạc của mình tiến về một hướng khác , bởi Ngọc Nhi muốn cậu tới đó để săn tìm chủng loài mộc tinh .
* Ở một nơi xa … trong một thung lũng .
– Hai bóng người vội vã tiến tới một vị trí có hai vũng máu khô cùng với những mẩu xương nhỏ vương vãi trên mặt đất ,
– Một trong hai kẻ đó là một thanh niên khoảng chừng 30 tuổi , giọng có vẻ run run nói
— Quản gia ! hai đứa bọn chúng đã gặp phải chuyện gì ?
– Tên kia là một lão khoảng 60 tuổi thân hình gầy nhỏ để tóc búi nói :
— Rất có thể đã bị ma thú ăn thịt .
– Nói rồi hắn hướng mắt lên vách núi cao đằng xa mà nhìn tới . Chợt nhớ ra điều gì đó hắn lại vội nói với tên thanh niên bên cạnh :
— Tên dâm tặc đó phải chăng … Ở chỗ này ?
– Tên thanh niên nghe vậy có chút e dè nói :
— Nơi đây là Hoang Sơn … Ma thú đầy rẫy … quản gia không định …
– Ten quản gia kia liền ngắt lời hắn , gã nói :
— Trịnh ngũ gia đã căn dặn chúng ta phải tìm cho ra tên dâm tặc đó … Ít ra lúc về chúng ta cũng phải có câu trả lời cho thỏa đáng với ông ta .
– Tên thanh niên nghe song cũng không có ý kiến gì , hắn nhìn về phía đằng xa , nơi cây cối rậm rạp thi thoảng lại có thanh âm của ma thú vọng tới , khiến tâm trí hắn có chút bồn chồn .
– Lát sau cả hai tên liền cất bước đi về phía rừng cây nơi xa ấy .
Chương này hơi ngắn vì bận công việc nhé anh em .