Đa Tình - Phần 44
Khi cuối tuần, con Ty được nghỉ thì Hạnh lại kéo nó về chơi với nàng.
Hạnh cười :
– Con Ty với hai gò má bầu bĩnh thật y chang như em lúc cùng tuổi với nó. Nó làm em nhớ đến tuổi thơ của mình ! em thích nó lắm.
Lâu lâu nó mới được về với chị Năm. Mà chỉ khi nó về Sa Đéc với chị Năm thì tôi mới có cơ hội ăn nằm với cô vợ nhí của tôi. Tôi tranh thủ thời gian hiếm hoi đó để tiếp tục khai mỡ cánh cửa tình dục cho con Ty. Do không được phép giao cấu thật sự với nó vì phải chờ nó trường thành, nên tôi chỉ chú tâm bú lồn nó. Riết rồi con Ty cũng đâm ra ghiền trò chơi đó ! được bú đều đặn lồn con Ty được phát triển nhanh chóng, mu lồn nó vun lên thật dễ thương còn khe lồn thì đã bắt đầu hết khép kín mà đã mỡ hé ra. Lạ nhất là hột le của nó : trong một thời gian ngắn mà hột le đã nỡ phồng to ra như hột đậu xanh, nhìn hoài mà không biết chán !
Đến năm nó được 13 tuổi thì tôi thành công làm cho nó biết được cực điểm của khoái lạc ! Lần đầu tiên ngắm nhìn đứa con gái thăng hoa trong tiếng rên và những co giựt vụng về của tay chân, tôi sung sướng liếm những giọt khí đầu đời của đứa con gái.
Tôi cười cười mà kể cho Hạnh nghe chuyện đó vì hai đứa chúng tôi rất thoáng về những chuyện tình dục. Hạnh làm thinh, không nói gì. Tôi biết rõ tánh của nàng nên tôi đến, trong giường, tôi nhắc lại chuyện đó và dò hỏi ý của nàng.
Hạnh ngập ngừng nhưng vẫn không nói gì làm tôi véo nàng một cái :
– Em không nói ra, vậy để anh nói giùm em nhe ?
Hạnh cười hì hì, gật đầu.
Tôi nheo mắt nhìn nàng :
– Có phải là em cũng muốn có quan hệ tình dục với con Ty phải không ?
Tôi biết là Hạnh vẫn có phần ưa thích đàn bà con gái, và nàng vẫn đôi khi thích làm tình với chị Năm. Hai chị em rất hợp nhau về điểm đó.
Nghe tôi nói đúng tim đen của mình, vợ tôi đành phải thú nhận mà thôi.
Muốn cho mọi chuyện được thật tốt đẹp, tôi dàn xếp đi chơi cuối tuần với Hạnh và con Ty ở Vũng Tàu. Và trong dịp đó, Hạnh đã thực hiện được ý đồ của mình. Con Ty hồn nhiên như tờ giấy trắng nên muốn viết hay vẽ gì trên đó cũng rất là dễ dàng. Hơn nữa, con bé cũng trong hoàn cảnh người vợ út lúc nào cũng muốn lấy lòng mấy người vợ lớn nên Hạnh muốn gì nó cũng hết lòng chìu theo. Và điều quan trọng không kém là con Ty rất hãnh diện được chị Hạnh của nó chiếu cố đến. Vì tất cả những lý do trên nên đứa con gái để cho Hạnh tuỳ tiện với nó. Lúc đầu nó còn bẽn lẽn nhưng nhanh chóng Hạnh biết phải làm gì để chinh phục được nó. Hai chị em quấn quít với nhau cả mấy ngày làm tôi mừng lắm vì thấy những người vợ của mình thương yêu nhau, hoà hợp với nhau đằm thắm.
Cũng năm đó, nghĩa là một năm tròn sau biến cố với con Lan thì chị Thảo báo cho tôi biết là con Lan sắp được đi du học nước ngoài và nó sẽ về Vỉnh Long để từ giã gia đình bạn bè. Thông tin đó làm tôi bàng hoàng nhớ đến đứa con gái đã từng làm tôi lao đao : cả năm nay tôi không có tin tức gì về con Lan. Tôi đã loại nó một cách chật vật ra khỏi tâm trí của tôi và sự xuất hiện của con Ty đã giúp tôi đạt được mục đích đó.
Nhưng khi bất ngờ nhận được tin nó về Vỉnh Long thì tôi không khỏi bối rối vì phải nhận ra là tất cả chỉ được cất vào một góc của ký ức mà thôi chứ chưa được xoá bỏ hoàn toàn.
Tôi lên kế hoạch để « trốn » đi khỏi Vỉnh Long trong thời gian con Lan có mặt. Như vậy chắc chắn là sẽ tốt cho tôi và cả cho nó.
Một ngày trước khi con Lan đến, tôi kiếm cớ xuống Trà Ôn để ra cồn đất nơi tôi có căn nhà nghỉ dưỡng. Tôi hứa với chị Thảo là tôi sẽ nhanh chóng trở về Vỉnh Long. Hôm sau, khi biết là con Lan đã về đến nhà, tôi điện cho chị Thảo nói là nóc nhà có vấn đề, tôi phải kêu thợ đến sửa chữa, không thể bỏ về được. Chị Thảo cũng hiểu và không quan tâm lắm vì chị cũng nghĩ là tôi và con Lan không có mối liên hệ thân thiết cho lắm.
Tôi xoa tay thích chí : như vậy là tôi chỉ cần ở đây 3 ngày, đến khi con Lan quay trở lại Sài Gòn theo dự kiến và đi du học thì mọi chuyện sẽ được an bài, tôi sẽ không bao giờ gặp lại oan gia của tôi nữa.
Đó là suy nghĩ hời hợt của thằng đàn ông ! mọi chuyện trên thực tế không giản dị như vậy.
Tối hôm đó, đang ngồi ngoài vườn nhìn bầu trời đầy sao, tự nhiên nổi nhớ nhung con Lan bất ngờ ập đến làm tôi trỡ tay không kịp ! tất cả quá khứ liên quan đến đứa con gái cứ ào ạt xâm chiếm tôi làm tôi thừ người ra. Thì ra tôi đâu có quên nó ! con Lan vẫn còn ngự trị đầy ấp trong tôi. Tất cả những mâu thuẫn của tôi hiện ra rành rành làm tôi có muốn chối cũng không được ! tôi chỉ biết ngồi đó mà nghe lòng mình thật trống vắng : tôi sẽ không còn có cơ hội để được nhìn thấy gương mặt xương xẩu của nó, với cặp mắt bình thường sắc bén nhưng lại đầy thâm tình nồng ấm trong cái đêm định mạng khi tôi được ôm nó vào lòng…
Tôi ngồi đó, chết lặng … đến thật khuya.
Chiều tối ngày thứ ba, tôi điện về cho chị Thảo để hỏi thăm tin tức và chị đã cho tôi biết là con Lan đã ra đi. Chị nói :
– Con nhỏ có hỏi về Mình một lần. Tôi nói là Mình bận việc ở Trà Ôn, nó làm thinh, không hỏi tiếp. À, mà chừng nào Mình về ?
Tôi lơ đảng trả lời :
– Ờ … thì mọi chuyện cũng sắp xong rồi, mai mốt tôi về …
Tôi loay hoay xếp dọn trước khi đi vào ngủ mà lòng nặng trĩu … thì một cảm giác kỳ lạ khiến tôi quay đầu lại nhìn ra phía cửa … để sửng sốt thấy con Lan đang co ro đứng đó, tay cầm túi ba-lô, nó nhìn tôi với một ánh mắt thật khó tả !
Tôi bồi hồi bước đến mà ấp úng một cách thật vô lý :
– Cô … cô đó sao ?
Nó ngượng ngùng nói :
– Tôi đi … mà … không gặp ông lần cuối thì …không thể …
Như một người máy, tôi vụng về bước đến để đón đứa con gái trong vòng tay của tôi.
Con Lan vừa khóc vừa nói :
– Tại sao ông không thèm gặp tôi ?
Tôi đang bấn loạn trong lòng mà cũng phải nghỉ thầm : « Cô bé này thật mâu thuẫn, chính cô ta không muốn gặp mình, vậy mà … » nhưng con Lan kéo đầu tôi xuống mà bắt tôi hôn nó nên tôi không còn biết Trời Đất gì nữa.
Tôi lại được nhận ra một lần nữa là hôn con Lan là một cái gì đó hoàn toàn khác hẳn với những gì tôi đã trải nghiệm. Hôn một người mà mình yêu thương thật sâu đậm là một trải nghiệm mà tôi mong muốn mọi người trên thế gian này được biết ít nhất một lần trong đời. Nụ hôn làm con Lan và tôi bay bổng lên tuốt trên mây …
Lâu lắm, hai đôi môi mới cực chẳng đả rời nhau, con Lan thầm thì :
– Ông còn nợ tôi điều thứ ba, ông có nhớ không ?
Tôi giật mình, lo lắng mà thầm nghỉ :
– Đứa con gái này không giống ai, không biết nó muốn giở cái trò gì nữa đây ?
Con Lan úp mặt vào ngực tôi mà ngượng ngùng nói thật nhỏ :
– Điều tôi muốn … là tối hôm nay ông phải làm những gì cần thiết … để … để
Nó ấp úng một lúc rồi mới dám noi tiếp :
– Đễ … tôi … thuộc về ông hoàn toàn.
Tôi bàng hoàng sãng sốt : « Nó đã thay đổi ý định rồi sao ? như vậy là nó quyết định trao thân cho mình ? »