Đa Tình - Phần 41
Tôi bàng hoàng nhìn con Lan. Câu nói của nó làm tôi chấn động đến thấu tim gan.
Con Lan buồn bã nói tiếp :
– Khi tôi nhận ra là tôi đã yêu ông thật sự thì tôi cũng biết đây là thời điểm tôi sẽ phải ra đi. Tôi biết và hiểu là ông không thể nào quên được trách nhiệm của ông đối với những người vợ của ông và những đứa con của ông. Kế bên đó thì tôi không bao giờ muốn trở thành một trong những người vợ, người tình của ông … May mắn cho tôi là đã đến cuối niên học rồi vì sau đó tôi sẽ được đi ra nước ngoài du học. Sau này nếu được thì tôi sẽ kiếm cách ở luôn bên đó …
Rồi nó nghiêm nghị nói :
– Tôi đã được ông ôm ấp từ tối hôm qua rồi … như vậy cũng là đầy đủ cho tôi rồi. Bây giờ ông nên ra về đi.
Tôi về lại Vỉnh Long trong trạng thái cực kỳ hỗn loạn. Chưa bao giờ trong đời, tôi nếm mùi vị cay đắng của thất tình ! lần đầu tiên trong đời tôi hiểu thấm thía thế nào là đau khổ, là mất mát. Từ hồi nào giờ, tôi chỉ biết lướt trên những thành công vượt bực trong lãnh vực tình ái, tôi thèm thuồng người đàn bà nào thì người đó rốt cuộc cũng ngã vào vòng tay của tôi … vậy mà bây giờ tôi hoàn toàn thất bại trước một đứa con gái 17 tuổi, tôi đã quỳ luỵ xin xỏ nó một cách vô vọng. Tuy tôi đã chiếm được con tim của nó, nhưng nó đã dám cương quyết từ chối trở thành người tình của tôi. Nó đã « đá đít » tôi một cách thẳng thừng.
Tôi tìm đến chị Năm, người vợ hiểu tôi nhất và cũng là người vợ duy nhất mà tôi có thể tâm sự chuyện kín này. Tôi không dám thố lộ chuyện này với chị Thảo hay Hạnh vì họ đều có quan hệ gia đình với con Lan.
Chị Năm ôm tôi vào lòng mà vỗ về như một đứa con nít. Chị chăm lo cho tôi thật chu đáo, nhưng qua hai ngày vẫn thấy tôi không ngốc đầu lên nổi, chị đề nghị dẫn tôi về quê của chị để giải khuây …
Chị nói :
– Không khí đồng nội sẽ giúp Mình vượt qua được cơn khủng hoảng này.
Tôi để cho chị lấy hết quyết định vì lúc đó tôi không còn chút nghị lực nào hết.
Làng của chị nằm tuốt trong xa, từ quốc lộ còn phải chèo ghe đi thêm cả tiếng đồng hồ mới đến nơi. Cái làng lèo tèo chỉ có mươi căn nhà rải rác trên cánh đồng ruộng, mỗi căn được bao quanh bởi những rặng cây dừa xanh um.
Không khí tĩnh lặng làm tôi rất thích, đúng là nơi mà tôi đang cần để tìm lại thăng bằng nội tâm.
Căn nhà mà chị Năm đưa tôi đến là căn nhà mà chị đã mua tặng cho một người bà con. Được chị Năm thông báo trước nên khi chúng tôi đến thì hai vợ chồng, biết ơn chị Năm, đã nhường nhà cho chúng tôi, chạy sang nhà hàng xóm mà tá túc.
Tối hôm đầu, chị Năm dẫn một đứa con gái sang mà nói :
– Đây là con Ty, con của gia đình nhà này, em đem nó qua đây để mà phục vụ hai vợ chồng mình.
Con bé trông khá dể thương với đôi mắt to đen. Nét ngây thơ con nít của nó làm tôi rất hài lòng.
Nhanh chóng tính trẻ trung và tự nhiên của con Ty làm dịu bớt sự trầm cảm của tôi. Con Ty nói :
– Chú biết câu cá hay không ? không biết hả ? vậy con dẫn chú đi câu cá nhe !
Hoặc :
– Chú biết trèo cây dừa hay không ? con chỉ cho chú, dễ lắm…
Nói là dễ chứ tôi bị trầy sướt cả mình mẩy mà cũng không trèo được cây dừa nào.
Chạy theo nó làm tôi vừa mệt vừa vui. Cũng nhờ vậy mà tôi nhanh chóng được khuây khoả, không còn bị ám ảnh bởi những tư tưởng yếm thế nữa. Hình ảnh con Lan càng lúc càng chập chờn … Vợ tôi hài lòng không kém, chỉ dẫn thêm cho con Ty để nó biết ý của tôi hơn.
Một tuần trôi qua …
Sáng hôm đó tôi thức dậy mà thấy trong người thật thoải mái. Tôi xoay sang mà nói điều đó cho chị Năm nghe. Chị mừng rỡ :
– Mình được phục hồi, em vui lắm …
Rồi nàng tinh quái thò tay dưới chăn mà vuốt ve con cặc của tôi.
Tôi phì cười, đè vợ tôi ra mà chơi nàng. Cả tháng nay, vì bị khủng hoảng tinh thần nên tôi không màn gì đến chuyện đụ đéo, hôm nay được đụ vợ mình làm tôi càng hứng thú thêm.
Sáng hôm đó, tôi tìm lại được nguồn sống đã mất và sau khi chơi chị Năm xong, tôi ăn ngấu nghiến tô bún mà con Ty dọn lên.
Con Ty dẫn tôi đi câu cá và khi nó thấy tôi vừa đi vừa hát nghêu ngao thì nó cười vui :
– Hôm nay thấy chú vui làm con cũng vui theo.
Tôi nhìn nó rồi kéo nó ngồi xuống bờ đê mà cười :
– Chú vui một phần cũng nhờ có Ty đó. Chú phải cám ơn Ty thật nhiều.
– Con nghe cô Năm nói là chú đang buồn, và biểu con phải chăm sóc cho chú. Bây giờ thấy chú vui làm con cũng mừng.
Tôi cảm động trước thâm tình của nó :
– Vậy sao ? chú cám ơn Ty đã chu đáo cho chú.
– Chú biết không, con hên lắm mới gặp được chú đó. Chứ không, ở đây chán lắm, ngày nào cũng như ngày nào. Con cũng không có bạn ở gần, cả ngày chỉ lui cui giúp Ba Mẹ. Lúc trước còn được đi học nhưng sau nầy, Ba Mẹ biểu ở nhà giúp việc đồng áng nên khi được cô Năm kêu sang phục vụ cho chú, con vui như Tết. Ở gần chú, càng chăm ló cho chú, con càng thấy thích chú lắm. Con biết chú là người tốt.
Nghe con Ty nói năng một cách ngây thơ, thật tình, tôi vui lắm. Khi nghe người nào khác khen tôi thì tôi còn có chút nghi ngờ, nhưng nghe những điều đó từ miệng một đứa con nít mới 11, 12 tuổi thì phải nói là tôi mát cả lòng !
Tôi cười :
– Chú muốn cám ơn Ty, vậy Ty hảy nói cho chú biết Ty muốn gì thì chú sẽ tặng ngay cho Ty. Chú hứa đó.
Con Ty cười hì hì :
– Chú hứa thiệt sao ?
Tôi đưa ngón tay út ngoéo ngón tay của đứa con gái mà nghiêm nghị nói :
– Ừ, chú long trọng hứa đó. Ty muốn cái gì thì chú cho Ty cái đó.
Con Ty ngây thơ nhìn tôi :
– Con chỉ có muốn một chuyện mà thôi. Con muốn được làm vợ của chú.
Tôi sững sờ ngã ngửa ra sau. Tôi lắp bắp :
– Ty nói … cái gì vậy ?
– Ở gần chú, con thích lắm. Con ao ước sau này được làm vợ của chú để được ở gần chú hoài hoài.
Tôi bàng hoàng :
– Ty còn nhỏ tí mà …
Đứa con gái cười thật tự nhiên :
– Bây giờ con còn nhỏ nhưng sau này con cũng lớn lên vậy. Lúc đó con muốn về làm vợ chú.
Tôi luống cuống :
– Chú thấy không được …
Con Ty nhăn mặt :
– Thấy chưa, rõ ràng là chú hứa lèo. Hồi nẩy, chú nói là muốn gì chú cho cái đó … vậy mà bây giờ con vừa nói điều con muốn thì chú lại kiếm cách bỏ chạy. Chú đâu có thương con như chú nói đâu !
Tôi lật đật nói :
– Không có đâu, chú thương Ty lắm mà.
– Vậy sao chú không cho con làm vợ chú.
– Thì … thì … là Ty còn nhỏ mà … mà chú đã già khụ rồi.
– Con không cần biết, chú ăn gian … chú thất hẹn với con.
Nhìn đứa con gái giận dỗi mà tôi không khỏi phì cười : nó con nít thật ! không biết trong đầu nó chuyện về làm vợ tôi có ý nghĩa gì ?
Tôi đưa tay vuốt tóc nó … con Ty sà vào lòng tôi mà ôm tôi một cách vụng về. Tôi tiếp tục vuốt tóc nó mà lòng bối rối như tơ vò.
Tối hôm đó, vào giường ngủ, tôi kể lại mọi chuyện cho vợ tôi nghe. Vợ tôi cũng ngẩn người ra nhưng nàng lại nói :
– Mình nên biết là ở những vùng quê xa xôi này, chuyện con gái mới vừa 11, 12 tuổi cho đi lấy chồng là chuyện cũng không hiếm đâu.
– Tầng tuổi đó chúng nó còn là con nít mà ?
– Nói là lấy chồng chứ đúng ra là cho về ở bên nhà chồng mà thôi chứ luật pháp đâu có cho phép lập gia đình trước khi trưởng thành ! về làm dâu vài năm rồi khi đứa con gái đến tuổi thì lúc đó mới thật sự có chuyện động phòng, ăn nằm với nhau.