Đa Tình - Phần 35
Về lại Hà Tiên, tôi tìm đến nhà thằng Tuấn. Thấy tôi nó mừng rỡ nắm tay tôi mà cười thật tươi rồi nó báo cáo cho tôi nghe những thay đổi trong đời nó từ khi nó được gặp tôi và cô Thảo. Nhờ được hỗ trợ nên bây giờ thằng nhỏ học hành khá hơn xưa nhiều. Nó không còn phải nhọc nhằn đi bán vé số mỗi tối nữa.
Tôi xin phép Ba Mẹ nó cho nó lên Vỉnh Long vài ngày với tôi. Họ hoàn toàn tin tưởng và biết ơn tôi nên đồng ý ngay.
Tôi dẫn thằng Tuấn đến Trà Ôn nơi căn nhà nhỏ trên cồn giữa sông.
Mấy ngày sau đó, tôi tận tình chỉ dẫn cho thằng Tuấn về những gì phải biết trong lãnh vực tình dục, sinh lý. Tôi muốn đào tạo nó để nó phục vụ thật tốt cho cô Thảo. Chỉ trong một thời gian thật ngắn mà thằng Tuấn đã tóm thu được một lượng kiến thức không nhỏ.
Xong tôi về nhà nói với cô Thảo :
– Ngày mai là sinh nhật của Mình, tôi có một món quà đặc biệt cho Mình, ở nhà mình trên cồn.
Cô Thảo vẫn còn cay cú tôi về chuyện con Huệ có thai nên cô làm mặt lạnh với tôi. Nhưng cô cũng chấp nhận đi theo tôi.
Gần đến cầu tàu, cô Thảo loáng thoáng thấy một thằng con trai đang đứng trên đó mà chờ. Cô xoay sang tôi :
– Ủa sao… đứa nào nhìn thấy quen quen. Nó là ai vậy Mình ?
Tôi mỉm cười không trả lời. Cùng lúc cô Thảo đã nhận ra thằng Tuấn ! cô hối hả quay sang tôi mà hỏi :
– Thắng Tuấn đây mà !
– Đúng rồi. Tôi dẫn nó lên đây gặp Mình nhân dịp sinh nhật của Mình đó.
Cô Thảo long lanh đôi mắt, ngỡ ngàng nhìn tôi :
– Vậy thì ra …
– Thằng Tuấn là món quà sinh nhật của tôi tặng Mình đó.
Cô Thảo đưa tay ra nắm tay tôi mà dịu dàng nói :
– Mình tốt với tôi quá…
Gặp lại cô Thảo, gương mặt thằng Tuấn rạng rỡ ngớ ngẩn đến buồn cười làm cho cô Thảo và tôi phải phá lên cười. Từ mấy tháng nay, thằng con trai cứ nhớ quây quắc đến kỷ niệm thần tiên khi nó được người đàn bà cho nó thấy được thế giới muôn màu của tình dục. Nó cứ thầm mong ước được gặp lại người đàn bà đó. Nó thật sự không quan tâm đến tuổi tác của cô ta. Cô ta là người đàn bà đầu tiên đã để lại dấu vết trong tiềm thức của nó, một dấu vết khổng lồ không thể nào xoá đi được.
Khi cô Thảo dẫn nó ra ngồi ngoài vườn cây thì thằng Tuấn vụng về nói cho cô nghe những điều đó, những cảm nhận ngây thơ của đứa con trai mới lớn. Cô Thảo nghe mà cảm khái vô cùng : khi Cô nghe lời người tình mà chấp nhận quan hệ tình dục với thằng con trai 14 tuổi này thì Cô xem đó như một trò chơi không hơn không kém. Cô đã thoả mãn được một góc cạnh thầm kín của Cô. Trở về cuộc sống hằng ngày, Cô hơi ngạc nhiên vì nhiều lần Cô tự dưng lại nhớ đến những giây phút nồng nàn với thằng con trai trẻ tuổi và những lần đó Cô không khỏi bồi hồi rạo rực một cách không ngờ.
Cô đã thầm chế nhạo mình :
– Thật là đáng trách ! thằng bé đáng tuổi con cháu mình, hơi đâu mà quan tâm đến nó ?
Nhưng rồi bây giờ ngồi bên thằng con trai, Thảo lại thấy mình bắt đầu háo hức lạ kỳ … Thảo quay sang nhìn thằng Tuấn : gần một năm đả trôi qua, thằng con trai đã trưởng thành hơn rõ rệt, nó bớt đi những nét con nít và thân hình nó có vẽ cường tráng hơn. Nó càng giống Trung, người chồng trong tim của nàng.
Thảo bồi hồi hỏi thằng Tuấn :
– Em có nhớ đến cô hay không ?
Thằng con trai ngượng ngùng cười hì hì :
– Em nhớ cô muốn tắc thở luôn …
Thảo cũng phải phì cười vì câu nói ngớ ngẩn của thằng Tuấn. Nàng dịu dàng kéo nó vào lòng. Thằng Tuấn sung sướng tìm lại được mùi hương của người đàn bà. Nó nằm vào lòng cô Thảo rồi nó chợt nhớ đến một bài học của chú Trung : nó rón rén kéo áo bà ba của cô Thảo lên rồi vạch vú của cô ra mà bú ngon lành.
Thảo thích lắm, được ôm thằng Tuấn trong lòng như ôm đứa bé đang bú sữa của mẹ làm cô cảm thấy thật sung sướng. Cô không khỏi nhớ lại thưỡ xưa khi cô cho hai đứa con gái của mình bú sữa. Bây giờ chúng nó lớn chồng ngồng rồi … vậy mà cô lại may mắn có được cơ hội cho thằng con trai này bú vú của mình.
Tuy nghỉ thoáng qua chuyện xưa nhưng sự khác biệt giữa hai thời điểm lại quá rõ ràng : cho hai đứa con của mình bú là chuyện nuôi con bình thường, còn cho thằng con trai này bú vú là chuyện liên quan đến tình dục. Thằng Tuấn bú chừng một vài phút là cô Thảo đã rùng mình hứng tình rồi. Thằng con trai tham lam thiệt, nó lại vừa nhận được kiến thức do chú Trung của nó trao cho nên nó háo hức muốn đem ra áp dụng những gì nó vừa biết được. Nó há miệng cố ngoặm tối đa bầu vú của cô Thảo để mà bú nút làm cô nổi da gà vì sướng. Cô đưa tay vuốt tóc thằng con trai mà nghe lồn mình ướt dần …
Tối hôm đó, cô Thảo và thằng Tuấn quấn quít với nhau đến tận khuya. Thằng Tuấn hùng hục chơi cô không biết mệt. Bao nhiêu nhung nhớ, thèm thuồng từ cả năm nay được tháo lồng sổ cánh, mặc sức mà bay bổng.
Lúc đầu cô Thảo còn cố kềm hãm những hối thúc của thằng Tuấn, nhưng rồi cô bồi hồi để mặc cho thằng con trai mới lớn tự tiện kéo cô vào một vòng xoáy trẻ trung đầy màu sắc rực rỡ. Chưa bao giờ trong đời cô mà cô được thoả mãn đến mức độ đó.
Hai ngày sau đó, tôi kín đáo để cho hai người tình, một già, một trẻ, tự do mà hưởng thụ, tôi chỉ hết sức chu toàn cho phần cơm nước cho họ mà thôi. Tôi không mảy may ghen tị mà còn mừng cho Thảo. Tôi biết nàng đang trong giai đoạn không phải dễ dàng gì vì nhìn thấy mấy người vợ của tôi mang thai, rồi sanh con đẻ cái. Tâm trạng của nàng là tâm trạng của kẻ tủi thân vì có cảm tưởng bị cho « ra rìa ». Cho thằng Tuấn phục vụ nàng là điều cần thiết để đem lại cho nàng sự tự tin và niềm vui.
Mấy ngày đó cũng giúp thằng Tuấn khẳng định một cách dứt khoát là nó thật sự ưa thích giao tiếp với những người đàn bà lớn tuổi hơn nó như cô Thảo. Những người đàn bà « chín mùi » thích hợp với nó hơn là những đứa con gái « còn xanh om ».
Trở lại Hà Tiên, thằng Tuấn nhanh chóng có dịp xác định rõ ràng hướng đi đó của nó.
Ba thằng Tuấn có một người em gái cả nhà quen gọi là cô Út. Cô Út rất hiền lành và vui tính, hay cười trong bất cứ tình huống gì nên cô rất được mọi người thương mến. Cô không đến nỗi tệ cho lắm về phần nhan sắc nên thắng Tuấn không hiểu tại sao đến gần 40 tuổi rồi mà cô vẫn còn độc thân. Ba thằng Tuấn kêu em gái về ở gần, tạo điều kiện cho cô Út xây được gian nhà nhỏ mộc mạc bên cạnh nhà của gia đình thằng Tuấn.
Tối hôm đó thằng Tuấn không ngũ được nên nó ra sân hít khí trời một lúc để giải khuây. Nó nhớ cô Thảo và chú Trung quây quắc … hai người bạn đã đem lại cho nó biết bao nhiêu là niềm vui, niềm sáng tạo. Nó ao ước được lên Vỉnh Long tiếp tục học để được ở gần hai người bạn của nó.
Chợt nó thấy một bóng người thoáng qua sau nhà. Thằng Tuấn đóan thầm là ăn trộm nên nó rón rén chạy theo. Nó thấy bóng đen núp vào tường sau nhà mà rập rình ngó vào cửa sổ. Thằng Tuấn biết đó là phòng của Ba Mẹ nó. Nó vừa định la lên thì nó nhận ra bóng đen là cô Út ! Nó ngẩn người ra … Cô Út đứng nhìn một lúc rồi cô nhẹ nhàng rút lui về phía nhà của cô. Thằng Tuấn ngạc nhiên quá, nó không hiểu được hành động của cô Út !