Đa Tình - Phần 24
Hạnh đỏ mặt khi thấy chị Trưỡng nhóm kín đáo tuột quần con Nga. Trong bóng tối Hạnh thấy lờ mờ mu lồn trắng bóc của con Nga, không có lông như lồn của nàng. Sau một hồi vuốt ve, Hạnh kinh ngạc thấy chị trưởng nhóm trườn người xuống rồi đặt gương mặt lên mu lồn đứa con gái. Theo dõi động tác của chị ta, Hạnh đoán biết là chị ta đang liếm khe lồn con Nga. Hạnh vừa mắc cỡ vừa ngạc nhiên, không ngờ là có thể có chuyện đó. Hạnh đoán là chuyện đó chắc sướng lắm vì thấy con Nga sau một lúc nằm trơ như khúc gỗ thì đứa con gái bắt đầu dao động cả tay lẫn chân. Nó lại lấy hai tay bụm miệng lại như để trấn áp tiếng kêu của mình.
Hạnh đổ mồ hôi hột vì đó là lần đầu tiên nàng tiếp cận với tình dục.
Kỷ niệm đó vẫn nằm sâu trong ký ức của Hạnh.
Và hôm nay, nàng thích thú được dịp thực hành những gì mình đã được chứng kiến cách đây gần hai mươi năm.
Nàng vùi gương mặt vào hạ bộ của chị Năm. Chị ngượng ngùng xoay qua ôm tôi để bớt mắc cỡ. Tôi thế Hạnh mà nút lưỡi chị trong khi Hạnh thích thú bú lồn chị.
Chị Năm thủ thỉ vào tai tôi :
– Mình ơi … em xấu hổ quá hà …
– Không sao đâu mà … em cứ hưởng thụ đi, đừng lo lắng làm chi.
Sau một lúc, thấy chị không còn khẩn trương nữa, tôi âu yếm hỏi :
– Bây giờ … em có thích không ?
– Em thích !
Rồi chị rạo rực thầm thì :
– Mình ơi …ôi chao … cô Hạnh sao lại đút ngón tay vào lỗ đít em …á … á …
Tôi khâm phục Hạnh, mới khám phá ra tình dục đồng tính mà đã nhanh chóng thích nghi … biết tìm thấy những thao tác làm điên đảo người đàn bà.
Sau đó tôi đụ Hạnh trong khi chị Năm, muốn trả lễ cho Hạnh nên chị đút ngón tay vào đít của Hanh mà ngoấy làm cho nàng rùng mình kêu rên vì sướng.
Cả ba chúng tôi nhìn nhau mà cười, tự hứa sẽ lập lại trò chơi tay ba thú vị này mỗi khi có dịp.
Có 4 người vợ ở 4 nơi khác nhau làm tôi phải chạy đi chạy lại đến phờ người. Nhưng tôi rất hạnh phúc, biết là mình cực kỳ may mắn mới có được diễm phúc đó.
Đến giữa hè thì con Huệ hạ sanh được một đứa con trai làm cho gia đình bên chồng nó vui mừng đáo để, đúng theo câu « Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (Trong 3 điều bất hiếu, điều lớn nhất là không có con nối dõi) ». Đâu ai biết thằng bé nối dõi cho tôi chứ không phải cho chồng con Huệ !
Bụng của chị Năm cũng bắt đầu vung tròn. Chị không chịu cho tôi chơi chị nữa vì sợ làm ảnh hưởng đến bầu thai.
Cùng thời điểm, Hạnh lại báo cho tôi biết là nàng đã tắt kinh và khi đi bác sĩ khám thì cũng được báo là nàng đã mang thai làm cho cả nhà lại được một phen mừng rỡ. Tôi như được đi trên mây, chạy lăng xăng chăm sóc cho mấy người vợ của mình.
Chỉ có cô Thảo là không được vui, nàng nói với tôi :
– Nhìn mấy người vợ của Mình mang bầu mà tôi cũng thèm… nhưng tôi biết mình đã qua cái thời đó rồi. Phải chi tôi quen biết Mình chục năm trước thì tôi cũng rất sung sướng sanh được một mụn con cho Mình.
Tôi ôm nàng mà vỗ về. Tuy cô là người vợ lớn tuổi nhất của tôi nhưng tôi biết, có lẽ chính vì điều đó mà tình cảm của cô dành cho tôi lại sâu đậm một cách đặc biệt. Có thể nói, cô Thảo vừa là một người chị, vừa là một người mẹ ! Một tình cảm trong lúc xế chiều không còn bồng bột nhưng lại đầy vị tha, thông cảm. Cô không đòi hỏi gì nơi tôi mà lại chìu chuộng tôi hết lòng.
Cô rất trân trọng những lúc sống êm đềm với tôi trong căn nhà trên cồn giữa sông. Cô đem theo giấy tờ, hồ sơ để tiếp tục làm việc, nhưng đến giờ là cô bỏ tất cả để xuống bếp làm những món ăn tuyệt vời cho tôi. Tối đến là cô thích ngồi ngoài sân bàn chuyện trên trời dưới đất với tôi : cô nói là điều đó rất cần thiết cho thăng bằng tâm lý của cô và tôi là người duy nhất thích hợp với cô để cô hàn huyên chia sẻ. Tôi cũng là người đàn ông giúp cô tiếp cận với tình dục sáng lạng. Phải chờ đến gần 50 tuổi và gặp tôi, tình dục mới được phát huy mạnh mẽ trong cô.
Thấy cô không vui, tôi dẫn cô đi du lịch vài ngày xuống Hà Tiên.
Cô vui như đứa con nít ! được đi chơi với tôi tại một nơi hoàn toàn lạ, không sợ người quen nhận diện làm cô thật sự thoải mái.
Cô nói muốn được ở gần biển vì ở Vỉnh Long không có biển !
Tôi mướn một khách sạn ở khu Mũi Nai khá lịch sự. Tôi hết sức chìu chuộng cô làm cô tươi rói như bông hoa mới nỡ. Chưa bao giờ tôi thấy cô đẹp mặn mà như vậy. Tôi không ngần ngại giới thiệu với mọi người cô là vợ của tôi làm cô vô cùng hãnh diện.
Tuy chỉ ở Hà Tiên có 3 ngày nhưng đó là một kỷ niệm khó quên đối với vợ chồng chúng tôi. Cả ngày đi dạo, tắm biển, ăn ngủ, làm tình. Tối thì ra chợ Hà Tiên để shopping.
Cũng ở Hà Tiên mà cô Thảo được tôi khích lệ để có được một mối quan hệ tình dục khá thích thú với một người con trai trẻ tuổi !
Chuyện là vầy …
Tối hôm đầu tiên, chúng tôi ra khỏi khách sạn để đi băng qua bên kia đường mà đi dạo dọc theo bãi biển. Sau đó chúng tôi lựa một nơi thanh lịch để ngồi ưống nước giãi khát. Khung cảnh thật đẹp vì còn giữ được nét thiên nhiên, không bị bê-tông hoá như nhiều bãi biển khác ở Việt Nam. Cô Thảo vui lắm, cô nắm tay tôi mà bóp nhè nhẹ : cô có cử chỉ đó mỗi khi cô xúc động hay cảm khái vì chuyện gì đó. Tôi cũng mỉm cười, xoa xoa bàn tay của cô.
Chúng tôi ngồi nhâm nhi ly nước một lúc thì bỗng nhiên có một thằng bé bán vé số lân la đến bàn của chúng tôi.
Nhìn nó cô Thảo nắm tay tôi mà kêu lên :
– Mình nè ! thằng nhỏ sao giống Mình quá vậy ?
Thằng bé đâu chừng 14, 15 tuổi, thân hình nhỏ nhắn nhưng gương mặt thì lại bảnh trai, sáng sủa.
Tôi cười :
– Hồi nhỏ tôi đâu có lẹt đẹt như nó đâu ! Mình đánh giá tôi thấp quá đó !
– Không phải đâu ! tôi có ý nói gương mặt nó giống Mình mà. Tôi còn nhớ rõ, trong lớp, Mình ngồi ngay trước bàn của tôi làm sao mà tôi quên cho được ?
– Chà, té ra Mình đã để ý đến tôi từ lúc đó rồi sao ?
Cô Thảo cười ngượng :
– Lúc đó Mình là học trò của tôi, đâu có thể tôi có ý nghĩ bất chính được ?
– Ai ngờ sau này, cô giáo lại thành vợ của thằng học trò đó phải không ?
Cô Thảo cười hì hì :
– Thật sự lúc đó tuy có cảm thấy thích thích đứa học trò đó nhưng không thể nào ngờ là sau này hắn ta lại trở thành chồng của mình !
Cùng lúc thằng bé cầm tập vé số đưa cho chúng tôi mà năn nỉ :
– Cô chú mua giùm con vé số nhe.
Tôi nhìn nó mà chợt có một ý tưởng thú vị :
– Ừ, để cô chú mua cho em. Mua luôn hết cho em.
Thằng bé mừng quá, rối rít cám ơn. Tôi biểu nó ngồi xuống và kêu ly nước dừa cho nó.
Thằng bé tên là Tuấn. Nhà nó nghèo nên tối đến nó thường phải đi bán vé số để kiếm thêm chút ít tiền đem về cho ba mẹ. Rõ ràng là do thiếu dinh dưỡng nên cơ thể thằng Tuấn không được phát triển đúng mức. Nhưng phải công nhận là nó rất nhanh nhẹn và thông minh. Tôi có ngay cảm tình với nó.
Thằng Tuấn vui lắm, nó không ngờ hôm nay may mắn gặp được hai người khách mua hết mấy tập vé số của nó mà còn tỏ ra hết sức thân thiện với nó. Nó cảm thấy thật tin tưỡng vào hai người bạn mới này.
Tôi hỏi nó về đủ thứ chuyện và thằng Tuấn thành thật trả lời với sự hiểu biết của nó làm tôi và cô Thảo rất hài lòng.
Tới lúc ra về, thấy nó quyến luyến, tôi mới hỏi :
– Em có muốn về phòng cô chú chơi một lúc nữa không rồi về ?
Thằng Tuấn gật đầu cười. Cô Thảo hỏi nhỏ tôi :
– Ủa, Mình lại có ý gì đây ?
– Thì thích nói chuyện với nó vậy mà ! Nó làm tôi nhớ lại chính mình lúc nhỏ.