Cửu Vỹ Hồ: Chuyển Kiếp Hồ Ly - Chương 24
Khi nàng tỉnh dậy biển nước vô bờ kia đã biến mất … con đường rừng um tùm lại hiện ra …Nàng mệt mỏi lết đi cái địa phương kỳ di này thật kinh sợ …Chẳng lẽ ta phải chết ở đây ư …? Nàng thấy không còn sức nữa …đi mấy ngày đường …. Chợt thấy phía trước biển lửa rừng rực .. lửa cháy tận chân trời …chán nản
….Khiết Băng lao thẳng vào đám lửa ấy …nàng đã sẵn nguyên thần Thủy khi qua Thủy địa chi mang …Thủy hỏa tương khắc ..màn lửa cháy không hề hấn gì … nhưng khác với ba lực lượng hỗn mang khác …Hỏa yêu đốt cháy tinh thần sinh ảo giác cho người ta kiệt quệ khí linh mà chết …lên cho dù nàng có hành thủy phòng thân …không bị diệm hỏa đốt ra tro … nhưng ..ảo khí hỏa đã thâm nhập tâm tư …
Nàng đi mê man trong ảo giác …nàng thấy lại năm xưa thảo nguyên bao la rồi thấy Chu Cơ Đán chàng ấy …chàng mang cho Tiểu hồ ly nàng bao nhiêu là hoa tươi …
– Muội hãy ở bên ta mãi nhé …chúng ta sống đời đời kiếp kiếp nơi này … không bao giờ rời xa nữa …
Chàng ấy đặt lên môi nàng một nụ hôn ngọt ngào … Khiết Băng run rẩy đón nhận nó thật hạnh phúc …Nơi này hoa thơm cỏ lạ… cuộc sống thật bình yên … Nhưng nàng chạnh lòng nhớ Diệp Phong chàng ấy …không biết bên Hạ Tư Linh tiên tử và Nhược Băng muội muội ..chàng có thấy hạnh phúc không?
– Muội hỏi ta hạnh phúc không à ? ta hạnh phúc mà …
Tiếng chàng thì thầm bên tai… “ …ôi ..ôi….Diệp huynh… muội…muội..… ” Nàng.. ú… ớ ..trường thương chàng đã cứng nhắc …ấn vào huyệt động nàng từ đằng sau …Người nàng run rẩy …“ … tại sao các chàng cùng lúc ..yêu muội vậy … ” nàng nghĩ thầm … trong lòng … nhưng mà tự dưng một cảm giác thích thú lạ lẫm .. lưỡi nàng cuốn lấy lưỡi của Chu Cơ Đán chàng ấy …bên dưới …trường thương của Diệp huynh thụt ra vào thật là gấp gáp …Hai tay của Chu Cơ Đán chàng vuốt nhẹ cặp nhũ phong của nàng đang rung lên từng hồi bởi cú thúc mạnh mẽ dưới hạ thể …Hai chàng ấy thay nhau thì thầm bên tai nàng …
– Chẳng phải muội yêu cả hai chúng ta sao .. chúng ta sẽ cùng yêu muội …
– Không ư …hư….Diệp Phong… chàng còn Nhược Băng muội và Hạ Tư Linh tiên tử … ta không thể độc chiếm chàng …ư …hự….ư….. !
Nàng nói hổn hển trong tiếng rên ..ngắt quãng ….tuy nói thế … nhưng được cả hai chàng …làm chuyện đó …một lúc ….Khiết Băng nàng bủn rủn cả người … vì sướng …
Muội….ư..hừ… hãy cúi xuống dưới chân mà xem …ư…hự…. !
Diệp Phong ..vẫn đang ôm mông nàng thúc một cách vũ bão …nói trong tiếng thở hồng hộc …Nàng nàng đang bị chơi đứng … không để ý thật …. cúi xuống thấy Nhược Băng muội ấy đang ôm lấy chân nàng … chổng cái mông bé nhỏ trắng bóc lên cho …Chu Cơ Đán đâm chọc …trong khi Chu Cơ Đán còn đang hôn nàng …Muội ấy có vẻ chưa thích lắm … nàng thấy Nhược Băng muội đang ôm chân nàng bậm môi cố nén tiếng khóc thút thít …
Cái trường thương to cực đại ..đang đâm sầm sập hun hút vào trong muội ấy…Nhược Băng đang ngước lên cầu cứu nàng …
– Khiết Băng tỷ tỷ … cứu …a…á …cứu … muội …. Muội đau ….khó chịu ….tỷ bảo chàng ấy buông tha …ái …ui…. Muội đi ….đừng chơi …muội…nữa …hu..hu….
Nàng thì cũng khá gì hơn Diệp huynh phấn khích ..làm mạnh quá ..hạ thể nàng rát bỏng tê dại ….Nàng vẫn nghĩ đến Hạ Tư Linh tỷ tỷ …đột nhiên nàng không khó khăn gì … nhận ra tỷ ấy đang bị tam huynh ..của mình đè ra chơi …. như vũ bão ở gốc cây kế bên … Doãn Phàm cùng Đổng Nguyên đang khoái trá cùng lúc tống vào hậu môn và huyệt động của tỷ ấy … Tỷ ấy kêu khóc không được …vì mồm đang ngậm lấy trường thương gân guốc của Trương Thiệu …
Ư …hư….hu….hu….. !
Tiếng Hạ Tư Linh tỷ ấy khóc gào … Nhưng … nhìn họ cùng công kích tỷ ấy …Khiết Băng lại thấy rạo rực vô cùng … hạ thể nước bắn vọt ra …Bỗng ở đâu Trương Tam …Nhị Hổ trần truồng lừng lững với hai cái trường thương ..to tướng … đến … thì Diệp Phong và Chu Cơ Đán lại quay sang Nhược Băng … để hai tên lao vào khống chế nàng …
– Không ! không ! …. Không phải sự thật…..nàng hét ầm lên ….bừng tỉnh
Cúi xuống nàng thấy hỏa khí đang vờn quanh hạ thể ướt đẫm dâm thủy của mình ….nàng bừng tỉnh …. Hỏa khí nóng rực ấy bị hút thẳng ..vào bên trong huyệt động …. Nóng …. nóng ….quá … nàng tự gào lên xé tan y trang còn vương lại tả tơi sau màn lửa của mình …trần truồng …cháy rực trong hỏa khí ngùn ngụt …. Khi biển lửa lụi tàn nàng trần truồng hạ xuống .. người rực sáng … bốn ải yên lành đi qua…
Còn ải cuối Kim địa chi mang chính thân chính mạng nàng … nó ra sao nàng không biết …mà nàng cũng đâu có hiểu … mình vô tình dũng mãnh phá tan man hoang thượng cổ ải bốn rồi ….từ cổ chí kim …tam giới chưa từng ai thôn tính nổi hỗn mang lực lượng này cả ….Nhưng không biết người ta không thấy sợ … và nàng cứ thế sáng rực rỡ trần truồng lao đến Kim địa chi mang tuyệt đia …thảm khốc …
Kim địa chi mang …cửa ải cuối cùng …nhưng nó chỉ đáng sợ với kẻ biết nó …Còn Khiết Băng nàng đâu biết sợ ..trải qua những ngày ở cái địa phương kỳ quái này nàng đã tự tin hơn khi đi qua bốn ải …Kim hệ mang tất cả những gì ải kia có .., nhưng mấu chốt có vẻ nhưng Hỏa địa chi mang lại ở trước … thì dường như Bàn Cổ , Nữ Oa các vị thần của thủa hồng hoang muốn chính thân yêu thần thượng cổ nhập thể hơn là giết đi …Hỏa vốn khắc Kim …lại cái mạnh mẽ của Kim hệ là cứng rắn cương cường …Càng sợ hãi càng dễ bị Kim hệ kia công phá chân thân …Nàng thì đâu có gì để mất lẫn sợ …
Nàng bước quang mang rực rỡ ánh kim …kim hệ ….ánh sáng sắc hơn đao phàm nhân, tiên nhân … yêu ma … nếu may mắn sống được qua hỏa địa chi mang …cũng tan xương nát thịt .. Nàng thôn tính Hỏa hệ … cho nên Kim hệ chẳng may may gây ra tý tổn thương nào …Nàng tự nhủ “ … rốt cuộc cái vùng đất rực rỡ này có cái gì , ngoài sắc vàng loạn xạ tứ tung ấy … ” Nàng đi vào trung tâm kim địa chi mang chẳng một trở ngại gì … đễ dàng quá đâm ra khinh địch …
Trung tâm của kim hệ… chính là hỗn mang kim yêu thần …yêu thần này là nữ nhân …cũng là nam nhân …quang mang tụ lại một nữ nhân xinh đẹp hiện ra trước mắt nàng …Nàng ấy xinh đẹp rực rỡ ánh quang ..Khiết Băng mừng rỡ hỏi :
– Tỷ tỷ …người cho muội biết đây thật sự là nơi quỷ quái gì …muội đã gặp quá nhiều sự lạ kỳ rồi …tất cả đều biến mất khi muội đi qua …
Kim hệ hỗn mang yêu thần rùng mình nghĩ “ … rốt cuộc kẻ cần đến đã đến bốn huynh ấy đã chết bởi con yêu nhân này , nó là một nửa của yêu thần thượng cổ bị phong ấn trong kia …chúng gặp nhau ắt tự hòa vào một … ta không giết nó ắt bị nó thôn tính thôi …Nhưng nó thật nguy hiểm phải dùng kế mà lừa nó ..cho nó vào chỗ chết …hỗn mang chi vương là nó …ngươi không chết thì kim yêu ta chết … ” Bèn giả lả nói :
– Muội muội … vì sao thạch địa nham , mộc địa trùng trùng … thủy hệ bao la ..hỏa hệ nóng rực mà không làm tổn thương muội vậy … ở đây ..chính thượng cổ tuyệt đia…
Khiết Băng nghe hỏi vậy sinh nghi , nàng thấy tỷ tỷ sáng rực này thật không đơn giản rồi …cứ ta hứng tình ra thủy dịch mọi thứ quỷ quái kia đều tan biến … tỷ ấy rành mạch thế ắt là đồng bọn của chúng cũng nên …Nàng nói dối :
– Muội không rõ nữa .. nhưng mà khi muôi đi qua đó cứ nhỏ máu ra thì vạn vật đổi thay…
Kim yêu rùng mình thì ra máu con thượng cổ yêu thần này là sát khí …vậy dễ rồi .. ta hiếp cho nó kiệt sức mà chết là xong ha … ha …Nó đâu biết ta lưỡng tính … con thượng cổ yêu thần này cũng chỉ là kẻ ngờ nghệch … nó giết Hỏa huynh lấy nguyên thần đâm ra ta không dùng kim kiếm đâm nó được … giả thử ta đâm nó chết thì … ta cũng chết theo …vì máu của nó .Kim yêu tiến gần Khiết Băng .. Khiết Băng giật mình lùi lại … thì Kim yêu đã phóng lưỡi ánh sáng quấn vào người nàng … cái lưỡi ảo diệu thoa vuốt khắp người …Khiết Băng run rẩy mềm nhũn …nàng bắt đầu rên rỉ …vì sung sướng …
Khi đi qua các ải kia nàng chỉ đa phần đau đớn … lần này thì khác …vả lại đó là nữ nhân … mà nữ nhân thì đâu có khả năng hiếp nàng …Một lát sau nàng bị hỏa dục công tâm làm chân tay vô lực hoàn toàn …chỉ còn theo sự điều khiển của kim yêu .Kim yêu đắc chí vuốt ve Khiết Băng nàng cười khà khà
– Con thượng cổ yêu thần này chỉ thế thôi à …dù gì ta cũng sắp thưởng thức nó …thân thể nó mới kiều mị làm sao … !
Nàng tuy chân tay vô lực nhưng trí óc vẫn minh mẫn , tuy nhiên không thể tự điểu khiển mình được . Nàng thấy tỷ ta lôi mình đến gần rồi bóp nắn nhũ phong mình một cách cuồng bạo …đau …Khiết Băng run sợ sao ta cứ thấy tỷ này có gì đó hơi hướng nam nhân chi lộ …mà rõ là giọng nói nữ nhi … bầu nhũ phong to trắng núng nính …
Ôi ôi… !
Khiết Băng rên rỉ có cái gì đó đang chui vào hạ thể nàng …nhưng nàng thích thú lắm nó mềm mại … nhẹ nhàng …trường thương Kim yêu là vật chí dị vừa to vừa dài nhưng cả mềm lẫn cứng … uyển chuyển lấn lướt cái khe lạch đào nguyên của nàng …Khiết Băng trong đời lưu lạc chưa bao giờ sướng đến thế ,… nàng bay bổng đén thương đỉnh vu sơn …
– Á a …a….a…. !
Nàng rú lên man dại… cực đỉnh dâm cuồng .. Kim yêu đắc chí chỉ cần lần nữa thôi .. con thượng cổ thần yêu này sẽ …cạn kiệt tinh lực mà chết … Nhưng chính Kim yêu lại tấy mình đang lả đi .. từ từ tan rã ,,, nhận ra sai lầm thì đã muộn ….quang mang lụi tàn …Khiết Băng bừng tỉnh nàng thấy mình khỏe khoắn.. liền vội vã đi tiếp …Nàng đã thực sự sợ hãi cái địa phương này … mong sớm đào thoát nó …
Đi mải miết ngẩng đầu thì thấy trước mặt rực sáng ngũ sắc …Trên đó có một nữ nhân bị treo lơ lửng trong đám ngũ sắc vần vũ . Nữ nhân đó y hệt Khiết Băng nàng …chỉ khác nàng trắng … còn nữ nhân đó lại đen thui …tò mò nàng muốn bay lên đám quang mang đó dò là … bèn nhún mình thử khinh vũ ..Ai dè lại bay vụt lên không trung …thật ra sau khi thôn tính năm thần yêu .. nàng đã có sức mạnh của man hoang … bay lượn được …
Đứng trước quang mang ngũ sắc .. nàng chạm tay cái hình khối đen đen giống mình thì nó bừng lên ánh sáng đen lôi tuột nàng vào … hôn mê … nàng thấy Nữ Oa … người nói :
– Con gái cuối cùng con cũng trở lại ..hồng hoang là thế lực vô biên tận sinh tận diện càn khôn ..chúng ta đã phải vất vả hợp lại để nhập thân con .. con gái …con thiện lương thánh thiện … chỉ con mới khống chế và điều khiển nó được … hãy bảo vệ chúng sinh tam giới …Con là Thần Nữ … hồng hoang là thần yêu …con đừng bao giờ để thần yêu lấn át …Con có thể là tà là chính …chỉ do con hành khiển chính con …
Nữ Oa nói xong tan biến trong quang mang ngũ sắc …Khiết Băng rơi xuống … Thân thể nàng được bao bọc bởi một xiêm y xanh lấp lánh , nàng lim đi … vẫn nghe thấy tiếng chúng nhân hô
– Bẩm Tần vương nàng ấy từ trên trời rơi xuống thượng điện tần quốc … hẳn là điềm lành…
– Ha ha …trời thực có lòng thương Tần quốc ta vốn đang không có quận chúa ..hãy sắc phong nàng ấy làm quận chúa … Đúng Tô Tần đại nhân chiêm dự …phúc đức tần quốc đến rồi !