Cửu Giới Ta Là Thần - Chương 18
CHƯƠNG XX KHÁCH ĐIẾM CÓ ẨN TÌNH
“Hệ thống ngươi có thấy có điểm gì sai không,….”Hoàng Khương nghi hoặc nói với hệ thống.
“Suỵt..vào không gian hệ thống nói chuyện”hệ thống liền kêu Hoàng Khương nằm xuống, rồi chui vào không gian hắc động đen thui của hệ thống.
“Ngươi thấy sai ở điểm nào “? Hệ thống hỏi
Hoàng Khương “ta nhớ Dương Diêm thành là một thành lớn ở U Minh Quỷ Động, xung quanh cường giả như mây, với lại hai nữ tử ở chốn này lại xinh đẹp như vậy, đám bặm trợn kia lại nhìn mặt hung ác, ta không nghĩ bọn chúng lại hiền hơn đám thổ phỉ đã Đặc Cầu kia đâu, không lẽ lại tha cho hai vị phu nhân xinh đẹp như hoa đó, ta còn ý đồ xấu huống gì là mấy tên nhìn vô lại đó.”
“Haha, sao hồi nãy ngươi không dò xét bằng con mắt atula, ngươi sẽ thấy rõ, một người là Hoá Thần hậu kỳ, một người là Hoá Thần trung Kỳ, bọn muỗi đó cao nhất, chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi nghĩ chúng dám động thủ hay không.” Hệ thống thấy Hoàng Khương đã bắt đầu biết quan sát tình huống, liền khá vui vẽ.
“Vậy ta thấy lại càng sai, một cường giả Hoá Thần ở nơi nào cũng được chào đón, vậy ở nơi này làm cái gì, như ta có cường lực như thế ở nơi thực lực vi tôn này, ta làm bá một phương cứ gì trốn nơi này”. Hoàng Khương liền đưa ra giải thích với hệ thống.
“Ngươi cuối cùng cũng thông minh ra, vậy là phải có điều gì đó, lúc nãy ta cảm nhận được Huyết Khí rất thịnh nhưng cuối cùng lại tan biến đâu mất ta nghi ngờ có người che đậy sợ phát ra ngoài đám lâu la cũng phát hiện, hiện tại tình huống gì thế này, bỏ đi bị đuổi theo giết cũng không chừng, chúng ta vừa coi tình hình như thế nào, rồi quyết định chuồn”.
“Ta thấy tình huống mà chuồn chắc không được, chỉ sợ đêm nay có biến cố, ngươi xem có món gì giúp ta trốn không.” Hoàng Khương lo lắng nói với hệ thống, dù sao cái mạng này vẫn còn cần xài, nên không dám làm liều.
“Có cái đéo, vừa không có tiền, vừa không còn cái gì giử mạng, tại ngươi hại ta, có chết thì ôm nhau chết, bây giờ chỉ có thể cận thận từng bước thôi”.Hệ thống đáp.
“Cốc…cốc …Đồ ăn tới rồi ạ,” vừa nói liền có tiếng gõ cửa, Hoàng Khương liền bừng tĩnh đi ra mở cửa, liền đập vào mắt, là một dĩa thịt bò, và bình rượu ngon, còn kèm thêm món trái cây bưởi năm roi, là của Thanh Ngân.
“Tiểu quan gia đừng chê khách điếm bé nhỏ chỉ phục vụ được nhiêu đây, mong ngài lượng thứ,..” nói xong nàng liền vừa cười với Hoàng Khương đem đặt đồ ăn lên bàn rồi rời đi khép cửa.
“Tỷ ngon, muội cũng ngon, tiếc là hai món này đụng vào là chết.”Hoàng Khương thở dài trong lòng, mà hiện tại hắn chưa muốn chết.
“Tĩnh dậy đi , tên nhóc con, sắp có chuyện hay rồi kìa”, vừa nói chuyện hệ thống hiện ra như con chuột nhỏ bò lên mặt hắn.
“Ta có thắc mắc, ngươi là hệ thống hay chỉ là ngươi canh giử hệ thống Tại ta thấy ngươi và hệ thống đưa ra nhiệm vụ khác nhau.”Hoàng Khương thắc mắc.
“Ta cũng chẳng biết nữa, hệ thống thì như một kiểu, còn ta như một tàn hồn ẩn náu trong đây rồi cuối cùng kẹt với nó, để ta hồi phục trí nhớ thêm sẽ nói ngươi biết.”
“Vậy từ giờ ta gọi ngươi là gì đây, chứ không gọi hệ thống nữa.” Hoàng Khương liền muốn đặt tên cho con chuột nhỏ này.
“Thành Thiên đi, tên nghe cũng hay…”Con chuột đứng trên bụng Hoàng Khương nói.
“Thành ông trời à, ngươi cũng nghĩ hay lắm,..thôi ngươi lớn hơn, gọi Thành tiền bối cho vừa lẽ.”
“Thành Ca đi, chỉ là ca thôi tiền bối nghe ta già lắm…”Hệ thống trả treo với Hoàng Khương.
“Rồi rồi chiều theo ý ngươi, sao này gọi là Thành ca, mà ngươi là đực hay cái vậy.”Hoàng Khương chêu chọc.
“Không đùa nữa làm chuyện chính sự trước.”
Hoàng Khương liền ra khỏi phòng, lúc này thấy hai tên trong bốn tên cầm đại đao tướng người bự con, đang đi cùng Thanh Ngân, lúc này Thanh Ngân đang mặc bộ đồ, mà Hoàng Khương nhìn còn phải chảy nước miếng , tại khoái quá khoái, nhưng trong lúc này không dám có sự mê đắm nào, Hoàng Khương chỉ dám nhìn ở xa sợ bị phát hiện, dù sao Thanh Ngân cũng là cường giả Hoá Thần.
Hoàng Khương giả bộ muốn đi ngoài, liền đi xuống cầu thang, thì thấy Thanh Ngân, dắt hai tên kia vào phòng của Thanh Ca, lúc này nổi sợ từ từ dâng lên nhưng sự hiếu kì, tò mò, Hoàng Khương liền đi lên lén nhìn vào phòng, vì phòng là những cửa sổ bằng giấy, Hoàng Khương chấm nước bọt khoét một lổ nhỏ, thấy tình cảnh muốn chảy máu mũi, Thanh Ca đang nằm trên giường với bộ đồ ngủ cực kì mát mẻ, đôi gò bồng trắng ngần, cặp chân dài miên man.
“ Hai vị quan nhân tướng thật là lực lưỡng nha, hôm nay hai tỉ muội thiếp được hầu hạ hai vị đúng là vinh hạnh lắm…”Thanh ca nhoẽn miệng cười cười, tỏ ra vẻ e ngại.
“Haha được hai vị phụ nhân sắc nước thế này phục vụ, hai người chúng ta có chết cũng mãn nguyện.” Tên đầu trọc cười với hai vị phu nhân.
“Vậy hai ngươi đi chết đi….” Thanh Ngân nói.
Vừa nói vừa làm chỉ trong nháy mặt, hai cơ thể đồ sộ đứng êm như tượng, hai mắt mờ mịt. Hoàng Khương lúc này đã hiểu lý do, lúc này định đứng lên bỏ chạy, thì phía sau, bã vai bị bắt , Hoàng Khương muốn dùng sức lực của Thể Tu để có thể thoát thân ra, nhưng quay đầu lại nhìn thì thấy một tên to tướng gấp 5 lần bản thân, đang nắm chật bả vai chỉ bằng một tay.
“Tiểu tữ, đường sống ngươi không đi, lại đi tìm chết, ta thuận cho ngươi một tay.” Tên to lớn nói.
Lúc này Hoàng Khương muốn chạy lắm rồi liền nói với kêu cứu, “Thành Ca…” liền ngất đi, vì lực lượng của Tên to lớn truyền vào cơ thể.
Bên này hai tỷ muội cũng đã phát hiện từ lúc Hoàng Khương ra khỏi phòng, lúc này liền kêu “Võ Lang, quăng hắn xuống làm bánh bao với hai kẻ này, chỉ là luyện khí không đủ tu vi cho bọn ta cần…”
“Nhưng tên tiểu tữ này, có huyết linh căn, …. Lại còn tinh thuần không lẽ là của đại nhân phía trên cữ xuống, ta cảm thấy Huyết linh căn ở đại lục này không tồn tại hoặc ở thế giới này không tồn tại.”
“Để ta kiểm tra…haha là huyết linh căn..nếu không phải của vị đại nhân kia, ta sẽ ăn hắn…”Thanh ca vừa bắt tay kiểm tra, vừa liếm môi.