Cửu Giới Ta Là Thần - Chương 11
CHƯƠNG XIII SAU TRẬN CHIẾN
“Tách tách…”Tiếng nước va vào mặt của Hoàng Khương
Mưa….giật mình sau trận ngủ dài…
Cơ thể Hoàng Khương hầu như không chịu nổi áp lực của trận chiến sinh tử vừa trải qua toàn thân hiện tại không thể nào nhắc nổi.. Hoàng Khương cố mở mắt.., vì cơn mưa đang làm ướt mặt bản thân, hắn muốn nằm ở đây…có thể đi cùng Vân Phi.
Nhưng hiện tại bản thân vẫn còn sống, Hoàng Khương không muốn người hắn yêu thương phải lạnh lẽo nữa
Cố gắng đứng dậy, trong tay vẫn còn nắm giữ chặt tay Vân Phi, Hoàng Khương nhìn xung quanh xác chết la liệt…máu tươi cùng với nước mưa hoà quyện vào nhau..
Đầu tay chân của thổ phỉ dân làng, nằm loạn xạ , tình cảnh thôn Vân Gia yên bình gần ba tháng nay đã mất hết, gần một trăm hai mươi lăm nhân khẩu, hiện tại chỉ còn là những cái xác không hồn, Vân Phi người hắn yêu thương cũng đã nằm xuống, trên tay là cọng dây chuyền hình chiếc lá kì lạ , hiện tại Hoàng Khương chẳng muốn xem xét bất cứ gì.
Nghĩ là làm, Hoàng Khương tìm một chiếc xe đẩy, Hoàng Khương nghĩ nên chôn cất lão bà bà và Vân Phi, Vân Nhi cùng một chổ, ở suối vàng họ đã có thể ở cùng nhau.
Hoàng Khương lê đôi chân mõi mệt, chẳng biết bản thân ngủ bao nhiêu ngày, nhưng hắn biết nên chôn cất những người thân yêu của hắn ở đâu.
Còn một cánh tay trái, Hoàng Khương đào mãi, chẳng biết qua bao lâu ba cái huyệt được đào xong, hắn nhẹ nhàng đặt Vân Phi, Vân Nhi , lão bà bà, vào.
“Ngươi có muốn mở gói quà không ?, xong nhiệm vụ rồi nè!” Hệ thống hỏi hắn.
“Mở ra có cái gì giúp người chết sống lại không ? Không thì dẹp cmn đi”Hoàng Khương gắt gỏng.
“Loài người các ngươi yếu ớt, cố chấp thế à, haizz đúng là nhân loại , để ta mở thử cho ngươi “
“Keng…mở gói quà chín sao..nhận được xương cánh tay phải Tích Dịch Lân Hoả đẳng cấp Thiên giai tam tinh, Công Pháp Thần Cấp Cửu Thần Bá Vương Quyết, dịch thuỷ trị thương cao cấp, Cách Không Phù địa giai tam tinh!”
“Ơ đậu moá.. Cái thằng phế .. À mà thôi, ê tiểu tử ngươi mở được Thần cấp nè..mà thấy cmnr mở ở hạ giới thì thiên đạo đánh ngươi nát thịt…”
Chẳng quan tâm tới hệ thống đang biến thành một con chuột nhảy nhót trên lưng hắn…
Hoàng Khương gục đầu xuống bên mộ Vân Phi, Hoàng Khương lần này không còn yếu đuối, không còn khóc, mắt của bản thân hiện tại là một màu đỏ, không biết do là máu của hắn, hay hắn đã không còn tuyến lệ, mà khóc ra máu.
Mây mù kéo đến, hiện tượng kì biến xảy ra,..sấm chớp liên hồi đang kéo về Vân Gia thôn, yêu thú lần lượt trong rừng bỏ chạy ầm ầm khỏi khu rừng, các tu tiên giả gần thôn đã thấy hiện tượng kéo về
Gần nhất là Diệp Gia , gia chủ Diệp Gia liền cho hai hộ vệ Diệp Vấn, và Diệp Dương nhanh chóng di chuyển đến địa điểm, dù sao xảy ra hiện tượng cũng cách Diệp Gia thành năm trăm dặm, nếu là bí cảnh, hay thần binh lợi khí thai nghén là điều tốt cho Diệp Gia.
“Moá… Ta ẩn trốn trong nhẫn đã hơn sáu mươi vạn năm, không lẽ lại vạn kiếp bất phục ở đây.. Nghĩ cách coi.. Tên tiểu tử,thiên đạo đánh xuống thì ta với ngươi thành cứt chó hết.. À không , biến mất vĩnh viễn luôn…” hệ thống cuống quit lên nói
“ Ngươi mà cũng sợ chết sao, đối với ta chết không gì đáng sợ cả…cứ đánh tới đi…”Hoàng Khương cười giọng lại hã hê, cuối cùng đệ cũng tới được với tỷ…
“Đậu xanh, rau muống, được rồi, ta dùng vật này bảo hộ cho ngươi, nếu sống là ý trời, chết là do số ….”Hệ thống bực tức nói.
Con mắt thiên đạo chi uy mở ra, nó muốn quét sạch toàn bộ thứ không nên xuất hiện ở thế giới này.
“Ầm… Ầm….rung chuyển cả đất trời hơn ba trăm dặm…”
Khói bụi mịch mờ tan đi, Thiên đạo chi nhãn đã cảm nhận khí tức xa lạ biến mất.
“A.. Chết ta rồi…” Hệ thống lên tiếng.
Hoàng Khương nét mặt ngẫn ngơ nhìn con chuột trên vai nhảy điên cuồng,xung lại nhìn cảnh tượng xung quanh lại ớn lạnh, mặt đất không còn xác của thổ phỉ hay thôn dân nữa, mà chỉ còn là những hố sâu như những vụ ném bom hạt nhân ở kiếp trước, chỉ còn chổ ở Hoàng Khương và ba ngôi mộ còn được nguyên vẹn.
“Ngươi.. Cái thứ Phế vật…ngươi làm ta mất món bảo hộ mệnh lần cuối rồi…”ta muốn bóp cổ ngươi chết cho rồi đi.
“Sau này ta cấm ngươi gọi ta là phế vật” con mắt đằng đằng sát khí của Hoàng Khương làm hệ thống thấy ớn lạnh.
“Không gọi thì không gọi, món đồ tốt công pháp của ngươi, ta đã phong ấn nó lại, rãnh thì nhìn một chút, con đường mà ngươi có thể cải tử hồi sinh, sau này không sợ người yêu của mình mà không bảo vệ được nữa… Đầu óc heo nhà ngươi.” Hệ thống vừa nói vừa thuyết giảng cho Hoàng Khương.
“À quên phần thưởng còn có cánh tay Tích Dịch nè, hôm nào tìm đủ thảo dược nối tay lại cho ngươi thẩm du chơi hén”
“Đù má, Tích dịch là con gì, trời mẹ con thằn lằn mà, ta lấy tay nó làm gì “Hoàng Khương hơi giận đáp
“Hứ, ngươi tưởng cánh tay dễ kiếm lắm hả, đặt biệt này là cánh tay có sức mạnh hệ Hoả mà là Thiên giai, ngươi biết một con vậy nó đẳng cấp như thế ở mấy thế lực cửu cấp còn kiếm không ra không, đần độn”
Hệ Thống vẫn đùa giởn với Hoàng Khương, thì bất chợt dưới hố sâu xuất hiện một luồng ánh sáng đỏ thẫm.
Ánh mắt hệ thống khoá chặt. “ Đây là…..”