Cuồng Sát - Chương 9
Chương 9: Đột Phá Nhân Đạo – Luân Hồi
Rẹt! Rẹt! Rẹt!!!
Vùng không gian riêng của hệ thống. Khối lục giác màu đen lắc lư dữ dội trong hắc ám tối đen, vô số tia điện lam sắc chạy ngoằn ngoèo xung quanh bản thể hệ thống, tạo nên trành cảnh giống hệt như một món đồ dùng điện tử bị hư hại, có dòng điện kích phát ra quấn quanh.
Iiiing…eng….systems error! 404 not found!
Đột nhiên từ trong khối lục giác phát ra một chuỗi âm thanh bằng tiếng anh, sau đó liên tục có các dãy các kí tự bao gồm cả chữ cái lẫn con số kết hợp với nhau giống như một chương trình mã HEX trên các phần mềm công nghệ thông tin khi được giải nén ra, ào ào từ bên trong bản thể hệ thống bay ra, tạo thành các vòng tròn từ tính vây quanh khối lục giác và lấy nó làm quỹ đạo để vận hành.
[Đế Vương Tạo Vật Hệ Thống – kích hoạt quá trình bảo trì, tự động sửa chữa trong 5 giây đếm ngược!]
5…4…3…2…1
È….è…è……………………………….
Âm thanh như tiếng còi báo động từ từ vang lên khắp không gian hư ảo này.
Một đoạn thời gian sau, cũng không biết đã mất bao nhiêu thời gian.
“Mẹ bà! Suýt tí nữa liền bị nó đánh hỏng! Đồ vật ở dị giới đúng là hung hăng khó thuần hóa!”
Giọng nói bán nam bán nữa tức giận la oai oái, coi bộ hệ thống lúc này đã được sửa chữa sơ sơ, khiến cho linh hồn của nó có thể tỉnh táo trở lại.
“Chết chửa! Thằng Lâm vẫn chưa chịu thức tỉnh? Nguy rồi! Nguy rồi!”
Gấp gáp nói, khối lục giác đem nguyên bản thể vẫn còn được các kí tự bao bọc bay tới bay lui trong không gian riêng của nó, một lúc sau liền từ trong hắc ám kéo ra một cuốn sách cổ xưa bằng da màu nâu.
Chính là Lục Đạo Thánh Điển khi trước Lâm rút thăm trúng được.
“Lục Đạo Luân Hồi – Khởi!”
Khối lục giác cẩn thận đánh ra mấy pháp quyết phức tạp, từng dòng linh lực màu đen từ trong bản thể nó cuồn cuộn phun ra, đem Lục Đạo Thánh Điển phát quang trên không trung.
Soạt! Soạt!
Chỉ thấy những luồng gió đen bất ngờ xuất hiện tại không gian nơi đây, gió đen đem các trang sách bên trong lật ra, cùng lúc đó từ trong thánh điển, một đạo ánh sáng sáu màu sắc chợt lóe sáng, tống khứ ra một linh hồn mờ ảo.
– Mọe! Suýt chết rồi đấy!
Linh hồn Lâm bỗng mở mắt, tức giận mắng một tiếng. Những điều hắn vừa trải qua khi đem linh hồn xâm nhập vào không gian lục đạo quá đáng sợ, trong giây lát vẫn không thể nào tiếp nhận được. Hệ thống buộc lòng phải im lặng chờ đợi. Sau đó thình lình nó thấy Lâm nở một nụ cười gian xảo hướng bản thể hệ thống gặng hỏi.
– Hắc hắc! Lúc trước ngươi biết chắc ta sẽ không chết?
Hỏi một câu đầy thâm ý, Lâm muốn nhắc lại cho nó nhớ vụ việc lúc rơi xuống vực.
“Bậy bạ! Hiện giờ không có thời gian để nói dóc đâu! Thân thể của ngươi đã triệt để bị phế bỏ rồi, nếu bây giờ còn không chịu đột phá lục đạo cảnh thì sẽ không kịp để cứu vãn tình thế nữa!”
Lời nói của hệ thống tức thì làm cho Lâm rùng mình, trạng thái của thân thể hiện tại tệ đến mức nào hắn dĩ nhiên biết rõ, còn giữ lại được một hơi tàn là quá tốt rồi.
“Đột phá Nhân Đạo đi! Tiến tới một loại đạo mới nữa, lần này sẽ khó khăn hơn rất nhiều vì năm đạo còn lại không hề giống với Nhân Đạo một chút nào đâu! Sở dĩ ngươi có thể dùng thời gian trong vòng chín năm tu luyện đến Nhân Đạo đệ cửu biến đấy là do bản thân ngươi thuộc nhân tộc, mà Nhân Đạo lại là đạo tu chủ chốt cho nhân tộc nên ngươi mới có thể một đường thuận lợi thăng tiến! Bây giờ bước sang đạo mới, mọi thứ sẽ trở nên khó khăn rất nhiều!”
Hệ thống nghiêm túc phân tích cặn kẽ về sự ảo diệu của Lục Đạo Thánh Điển, trước tình thế hiểm nghèo này, buộc lòng Lâm phải đột phá Nhân Đạo sớm hơn dự tính.
– Được rồi! Ta ở trong không gian lục đạo cũng tiếp nhận được rất nhiều thứ có ích, hiện tại đột phá cũng hợp thời! Vậy đạo tiếp theo…liền chọn Thú Đạo đi!
Bóng người phiêu dật bỗng thả lỏng hư thể mờ ảo ra, linh hồn Lâm bỗng chập chờn chớp tắt như đèn dầu treo trước gió, coi bộ cơ thể của hắn đã khó có thể chèo chống lâu thêm nữa.
“Ngươi chắc chắn chứ? Con đường Thú Đạo…còn khó hơn cả Quỷ Đạo đấy! Liệu cơm gắp mắm mà nhắm!”
Hệ thống nghe hắn nói lựa chọn Thú Đạo thì bỗng giật mình, hơi chần chừ hỏi lại để xác định cho chắc, ai biết đâu thanh niên trẻ tuổi nhiều khi tính khí nóng nảy bất thường, hay làm mấy quyết định dại dột thì toang!
– Hắc Hắc! Ngươi thắc mắc thế cũng đúng, nhưng mà sự ảo diệu giữa các đạo trong Lục Đạo Thánh Điển ta đã cẫn thận nghiên cứu qua một lần, ta bắt đầu từ Nhân Đạo làm điểm mốc, vậy cột mốc tiếp theo chắc chắn phải hướng đến Thú Đạo. Chẳng lẽ ngươi không nhớ những minh chứng ở địa cầu? Con người…chính là từ lớp thú mà tiếng hóa đi lên! Nhân Vượn, Nhân Long, Nhân Ngư,…tất cả đều không phải từ lớp thú tiến hóa lên ư?
Lâm tỏ ra khá bình tĩnh và lạc quan, hắn nhấn mạnh những phân tích của bản thân cho hệ thống nghe, điều hắn nói là hết sức hợp lí bởi nguồn gốc của con người chính là từ các loài trên từng bước tiến hóa phát triển thành.
“Khà! Xem ra ta đánh giá thấp năng lực suy diễn của ngươi rồi! Điểm danh vọng hiện tại tích lũy được 3550 điểm, đáng lí ra chỉ có 2140 điểm, tuy nhiên lúc sau ngươi giết được thêm ba tên Vũ Phách thất trọng cảnh hộ vệ của Đào Quang Minh nữa nên có được 1410 điểm cộng với số điểm cũ liền một hơi nhảy tới 3550 điểm! Hắc hắc! Tầm này điểm đổi được kha khá đồ tốt đấy! Ngươi tự mình mở ra mục Cửa Hàng Tài Liệu, lựa chọn một trong các loại huyết mạch có bán ở trong đó rồi đổi lấy! Máu quái vật là thứ thiết yếu cần có trong quá trình đột phá bước vào Thú Đạo đấy! Lựa cho kỹ vào!”
Từ giọng nói của hệ thống có thể nghe ra được sự hưng phấn, mong chờ mà nó dành cho Lâm.
Lâm nhìn vào bảng điểm, nhìn những con số mờ ảo một cách suy tư.
+ Điểm Danh Vọng tích lũy: 3550 điểm.
+ Điểm Đoạt Mạng tích lũy: 9 điểm.
+ Điểm Thành Tích tích lũy: 1 điểm.
Bên này, linh hồn Lâm cũng bắt đầu mở mục Cửa Hàng Tài Liệu ra, trước mắt hắn nhanh chóng xuất hiện mấy ô vuông nhỏ phân loại các dạng tài liệu, nào là linh dược, kim loại, khoáng thạch,…bla bla tùm lum đồ vật nhưng đều là đồ phổ thông. Mục tài liệu “Vip” ở hàng cuối cùng vẫn chưa được mở khóa.
Tuy chỉ mới là phần đồ phổ thông nhưng cũng đa dạng rất nhiều.
Đọc từng mục nhỏ, sau một hồi tìm tòi, phát hiện ra thứ cần tìm, Lâm dùng ngón tay tích vào ô vuông Huyết Mạch, đem nó giải khai. Bên trong ô huyết mạch lại có thêm vô số dãy tên gọi của các loại huyết mạch khác nhau, ở trong này nó không còn gọi là máu quái vật hay quái thú nữa mà được phân biệt theo các chủng tộc một các rõ ràng và có chú thích rất kỹ.
Đại khái có vài loại huyết mạch cửu giai đứng đầu khiến Lâm không kìm được tò mò liền nhấn vào để đọc chú thích.
• Huyết Thống Yêu Tộc: Bao gồm cả Nhân Tộc vì sau thời Thái Cổ, Nhân Tộc chính là từ một nhánh của Yêu Tộc mà tiến hóa thành hình dạng như ngày nay.
1. Máu Kim Thiết Bạo Viên Tộc: Kim Thiết Bạo Viên là yêu thú cửu giai hậu kỳ thuộc họ nhà Vượn, nổi tiếng về sức mạnh cuồng bạo lẫn cả phòng ngự lợi hại, thân pháp nhanh nhẹn, trong huyết mạch có truyền thừa từ đời tổ tông từng là Thần Thú. Hình thức mua bán: 1lít/1000 điểm danh vọng/1 ngàn linh thạch cực phẩm.
2. Máu Cửu Đầu Hắc Xà Tộc: Cửu Đầu Hắc Xà là yêu thú cửu giai đỉnh phong, sản phẩm do lai tạo giữa Thượng Cổ Thần Mãng và Hắc Lân Hoang Long. Mẹ là Rắn, cha là một con rồng đen chín đầu, kết hợp lại sinh ra Cửu Đầu Hắc Xà. Tinh hoa do hai loại huyết thống đỉnh cao kết hợp với nhau, lại là chủng loài biến dị hiếm có nên giá thị trường rất đắt. Hình thức mua bán: 1lít/3000 điểm danh vọng/3000 linh thạch cực phẩm.
3. […]
4. […]
…
• Huyết Thống Ma Tộc: Bao gồm cả nhân tộc, sau thời đại Thái Cổ, một nhánh của Ma Tộc đã tiến hóa thành Nhân Tộc ngày nay.
1. Máu Hắc Sát Ma Tộc: Là một bộ tộc nhỏ mang huyết thống hoàng gia Ma Tộc, hậu duệ của ma thần, trời sinh có thể ngự trị và cắn nuốt sát khí, ma khí để phát triển cũng như tu luyện. Hình thức mua bán: 1lít/800 điểm danh vọng/800 linh thạch cực phẩm.
2. Máu [….]
3. […]
……
Kéo theo sau là lần lượt tên gọi và máu huyết của các chủng tộc khác, Lâm ngó sơ sơ qua liền thấy còn có một dãy dài tên và máu các chủng tộc đoán chừng cũng hơn trăm loại.
Không có nhiều thời gian để cho hắn có thể tỉ mỉ lựa chọn loại huyết mạch hoàn mỹ nhất, mà ở đây cũng không có mấy loại huyết mạch đó, những thứ được gọi là hoàn mỹ, tất cả đều nằm ở trong cái “ổ khóa” Vip còn chưa được kích hoạt kia.
Chẳng cần mất nhiều thời gian, ngón tay Lâm quẹt quẹt vài đường trên đống huyết thống yêu tộc, bất ngờ trông thấy loại huyết mạch đứng top 8 làm mắt hắn sáng rực, khóe môi vén lên một đường cong, không chần chừ mà gõ vào ô số 8.
[Cạch! Quý khách thực sự muốn dùng 2500 điểm danh vọng để đổi lấy 1lít máu của Lôi Dực Dạ Lang cấp bậc cửu giai yêu thú?]
Giọng nói của hệ thống lập trình từ cửa hàng phát ra, trước mắt Lâm hiện ra hai sự lựa chọn nằm trong ô vuông trái và phải.
[Xác Nhận]_________________[Hủy Bỏ]
Tít!
Lâm không nghĩ ngợi, lập tức gõ ngón tay vào ô xác nhận.
[Keng! Chúc mừng quý khách đã hoán đổi thành công vật phẩm! Điểm danh vọng tích lũy còn lại 1050 điểm! Sản phẩm sẽ được gửi đến không gian riêng của hệ thống sau vài giây nữa!]
Âm thanh thông báo từ cửa hàng phát ra, sau đó màn hình ánh sáng xanh trở nên nhấp nháy, qua vài giây liền tắt hẳn.
“Lôi Dực Dạ Lang? Vì sao không chịu chọn Rồng, Rắn, Lân, Hổ, Sư Tử,….? Biết bao nhiêu loại huyết mạch cường đại mà ngươi không chọn, lại đi chọn cái cửu giai sơ kỳ này?
Hệ thống lắc lư bản thể làm khối lục giác xoay tròn trong không trung, khó hiểu nhìn linh hồn Lâm, sau đó nhìn sang một bình máu đỏ tươi bốc lên mùi tanh nồng nặc vừa được gửi đến, ý tứ của nó coi bộ rất khinh thường loại huyết mạch này.
– Sói hoang là một trong số ít những động vật khó thuần! Hiện tại ta còn quá yếu, những dạng huyết thống đứng top đầu của Rồng, Rắn, Lân, Vượn…nếu sử dụng để đột phá thì tỉ lệ thành không không cao vì ý chí của “thần” từ đời tổ tiên còn sót lại trong máu chúng quá nhiều. Hơn nữa Hổ, Sư Tử thân là chúa tể rừng xanh vẫn có thể xuất hiện trong rạp xiếc, nhưng Sói thì lại không! Bản chất của Sói…chính là sự thâm độc và ác liệt!
Lâm không hề tỏ ra khó chịu chút nào khi thấy quyết định của hắn bị hệ thống xem thường. Kiếp trước trong quá trình diễn tập và thử súng cùng sư đoàn, Lâm từng bị lạc vào một thung lũng mà ở đó chỉ toàn Sói và Sói, hắn đơn độc giữa bầy Sói hoang hung dữ có tận mấy ngàn con.
Dù ngày hay là đêm cũng không dám thả long cảnh giác, cứ liên tục đề phòng lũ Sói như vậy hơn hai tháng trời, Lâm bắt đầu nhận ra những đặc tính đặc biệt của Sói. Sói hung mãnh và ác liệt, chúng đôi khi còn khôn lanh hơn con người rất nhiều, điển hình như Sói không biết lỗ mãng, một trong những đặc tính cho thấy chúng chỉ “làm” khi cảm thấy chắc ăn, nắm chắc phần thắng thì mới hành động. Với lại Sói có một ưu thế về tốc độ lẫn cả sức chịu đựng và khả năng hồi phục.
Những điều trên được Lâm khắc ghi thật kỹ vào trong óc khi hắn cùng bầy Sói ở chung.
Hiện tại nhớ đến liền được vận dụng.
– Được rồi, vậy bắt đầu thôi!
“Mở Nhân Đạo ra đi!”
…
Nhân Đạo – Khai!
Đệ Nhất Biến – Nhân Tâm!
Đệ Nhị Biến – Nhân Trí!
Đệ Tam Biến – Nhân Cách!
Đệ Tứ Biến – Nhân Hồn!
Đệ Ngũ Biến – Nhân Thể!
Đệ Lục Biến – Nhân Mộng Hồng Trần!
Đệ Thất Biến – Nhân Sinh Vô Thường!
Đệ Bát Biến – Nhân Gian Trần Tục!
Đệ Cửu Biến – Căn Nguyên Nhân Tâm!
Lâm một hơi khai mở toàn bộ Nhân Đạo, đem chín biến thể bên trong nó phóng xuất ra, chín biến này là thành tựu đầu tiên trong chín năm qua hắn dày công lĩnh ngộ mới luyện thành được.
Lục Đạo Thánh Điển theo đó cũng được gọi ra, trôi nổi lơ lửng trên đỉnh đầu linh hồn Lâm.
– Nhân Đạo Khai! Cửu Biến Hợp Nhất! TIẾN NHẬP LUÂN HỒI!!!!!!!!
Quát lớn một tiếng đầy khí thế, linh hồn Lâm mang theo Lục Đạo Thánh Điển rời khỏi không gian hệ thống, một lần nữa nhập trở lại vào cơ thể.
Ông! Ông! Ông!
Tần suất dao động mãnh liệt đột ngột từ bên trong cơ thể Lâm phát ra khiến cho hai mẹ con Xuân Hương giật mình tỉnh giấc, sau đó liền thấy khắp người Lâm đột ngột xuất hiện một màn ánh sáng màu hồng đậm, ánh sáng chói lóa bất ngờ lóe lên, đem thân thể ba người nuốt trọn.
Một cỗ khí tức thần bí cổ xưa như từ trong không gian vô tận hàng lâm xuống, hình thành một khung cảnh mờ mờ ảo ảo vây lấy màn sáng màu hồng trong hang động đất.
Không gian tức thì trở nên tịch mịch, trầm lắng, trong khung cảnh mờ ảo thỉnh thoảng có thể thấy được bóng dáng của một vài vật thể xa lạ không thuộc về nhân giới.
Một cánh cổng khổng lồ hai bên có quỷ thần sáu mặt, sáu tay canh giữ, trên đỉnh mỗi một bên cổng đều có tượng đá linh vật Chó Ba Đầu canh gác, tọa trấn.
Ở một chỗ khác, khi Lâm mở mắt ra lần nữa liền thấy mình đã xuất hiện ở một nơi vô cùng xa lạ, linh hồn lẫn cả thân xác cùng một lúc xuất hiện. Không có trạng thái tổn thương, những vết thương cực nặng trên người hắn lúc trước tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.
Hắn hiện đang đứng trước một cánh cổng khổng lộ, bốn chữ cổ màu đen được khắc trên một tấm biển đá uy nghiêm tỏa ra khí thế cổ xưa, trầm trọng hướng bản thân hắn đè ép tới.
LUÂN HỒI NHÂN MÔN
– Kẻ vừa tới, còn chần chờ gì nữa mà không đi vào?
Hai tôn quỷ thần canh giữ trước cổng bỗng mở miệng hỏi Lâm, giọng nói ầm ầm như sấm nổ, sát khí hùng hồn bá đạo từ trên người chúng tỏa ra khiến cho Lâm vừa cảm nhận một chút hai chân thoáng cái rụng rời, vạt áo sau lưng hắn không biết từ khi nào đã ướt đẫm mồ hôi, Lâm chợt cảm thấy bây giờ ngay cả bước đi hắn cũng bước không nổi, hai chân như bị dán dính trên mặt đất vậy.
“Mẹ nó! Quái vật cấp độ gì đây? Sao chúng lại có thể phóng thích sát khí và uy áp đáng sợ như thế ra được chứ?”
Rắc! Cách! Cách!
Ngay tại cái lúc đang bị sát khí và uy áp của hai tôn quỷ thần chèn ép khiến cả người không thể cử động, bất giác từ bên trong cơ thể Lâm phát ra một vài tiếng vang thanh thúy tựa như có đồ vật gì đó vừa bị đập vỡ vụn vậy.
Cùng một thời điểm, Lâm không biết lấy từ đâu ra một loại khí thế mạnh mẽ không kém gì hai tôn quỷ thần phía trước, sau lưng hắn bất chợt có ánh sáng màu hồng đậm tụ tập lại, hóa thành một chữ “Nhân” to lớn, trên chữ nhân là một bóng người ngồi xếp bằng nghiêm trang, quanh thân tỏa ra khí tức khủng bố thần thánh, vậy mà lại có thể trực tiếp va chạm với sát khí và uy áp của hai tôn quỷ thần đối diện.
Lâm vẫn chưa nhận ra sự thay đổi nghiêng trời lệch đất của bản thân, mà cái thân ảnh đang ngồi trên chữ “Nhân” kia không ngờ lại giống hắn như đúc, hệt như hai giọt nước vậy.
– Hừ! Hừ! Ta! Vào! Đây! Phì phò!
Lâm gồng mình đứng thẳng lưng, cứng đầu đối kháng với hai tôn quỷ thân, trên lưng như đang vác một ngọn núi, hắn nặng nề nhấc chân, từng bước đi đến trước mặt hai tôn quỷ thần, trực tiếp xông qua LUÂN HỒI NHÂN MÔN.
ẦM!!!
Bước chân đầu tiên thình lình đặt lên cây cầu phía sau cánh cổng, hai tôn quỷ thần thoáng cái liền thu lại toàn bộ khí thế, cùng lúc đó một đoạn âm thanh đột nhiên vang lên bên tai Lâm.
Luân Hồi Tựa Như Giấc Mộng Ảo,
Trần Gian Nhộn Nhịp, Bộn Bề Đau Thương.
Cầu Nại Hà Chẳng Còn Vương Vấn,
Chuyện Hồng Trần Đâu Đáng Để Bận Tâm!
– A!
Lâm giật mình há hốc miệng ngay khi nghe hết bốn câu thơ, hắn nhớ rất rõ, hắn tự hỏi thầm bốn câu này chẳng phải là pháp quyết đầu tiên ở trang thứ nhất của Nhân Đạo trong Lục Đạo Thánh Điển sao? Nhưng không có một lời giải đáp.
Đứng trên cầu Nại Hạ nhìn xuống bên dưới, trong dòng sông thời gian, Lâm nhìn thấy hình ảnh của mình ở quá khứ, hiện tại và đặc biệt hơn là ở cả tương lai.
…
Tại một một vùng không gian khác, hai mẹ con Xuân Hương cùng Nguyệt Sương cũng thình lình tiến vào vùng không gian kì lạ giống hệt chỗ của Lâm, mỗi người một chỗ, hai nữ nhân hiện đang bị khí thế kinh thiên của hai tôn quỷ thần canh gác trước Luân Hồi Nhân Môn đè ép.
P/s: Như đã hứa với anh em, tui up chap đúng như đã hứa nhé! Chúc anh em buổi tối an lành, vui vẻ!
Mấy anh, mấy chú lẫn mấy bác cứ từ từ, cảnh nóng sẽ hé lộ ngay thôi! Hé hé hé!