Cuồng Sát - Chương 10
Chương 10: Gian Tình
Chùm ánh sáng hồng vẫn rực rỡ phát sáng chói lóa bên trong hang động bằng đất. Dị tượng ở nơi này chưa từng biến mất, trái lại còn huyễn hóa đa dạng hơn.
Thời gian lấy một tốc độ chầm chậm cứ vậy mà êm đềm kéo theo từng phút từng giây trôi đi.
Lâm, Xuân Hương cùng Nguyệt Sương vẫn nằm yên trên chiếc giường nhỏ chật chội được làm từ thân cây và lót da thú làm nệm một cách sơ sài.
Ba con người nằm đấy không biết đã bao lâu, tuy nhiên cá nhân họ lại đang tiến nhập vào một thế giới riêng biệt, huyền bí khác xa với thế giới bên ngoài.
Coong!!!!
Không gian đang yên tĩnh, đột nhiên những dải ánh sáng hồng vây quanh vùng đầu Lâm chợt bị một loại lực lượng thần bí bẻ cho cong vẹo lại, sau đó từ trong không khí bỗng có đồ vật bị đẩy ra, là một chiếc bình thủy tinh hình dạng gần giống với chai bia, bên trong chứa đầy máu tươi đỏ thẫm, huyết khí hóa thành thực chất, tạo thành mấy cái râu ngọ nguậy sống động, bám vào vành thủy tinh ở miệng bình mặc dù nơi đó đang bị một cái nắp đóng kín.
Bình máu bất ngờ hiện ra lơ lửng trên không cách đỉnh đầu Lâm khoảng hai gang tay.
– Khặc!
Đúng lúc này, cơ thể vốn đang nằm bất động của Lâm chợt cựa quậy, điều chỉnh tư thế ngay ngắn, rồi đầu hắn hơi ngửa về sau, miệng thì há rộng hết cỡ.
Ọc! Ọc! Ọc!
Chỉ thấy cái nắp bằng kim loại bọc ở miệng bình bị một tia linh lực màu đen giựt ra, ngay sau đó bình máu tươi với thể tích 1lít ấy vậy mà cắm thẳng vào miệng Lâm, cũng may là miệng bình máu tương đương với miệng của một chai bia nên dễ dàng lọt vào họng Lâm, đem số máu tươi bên trong trút hết vô bụng hắn.
– A!!!
Máu tươi chảy ào ào trong miệng, huyết dịch của Lôi Dực Dạ Lang thân là yêu thú cửu giai sơ kỳ thoáng cái sôi sùng sục, trong máu nó có ẩn chứa một nguồn năng lượng nồng đậm, còn có cả sát khí lẫn vào. Máu yêu thú nóng hổi theo đường cuống họng róc rách chảy vào trong ruột và dạ dày Lâm, làm từ bên trong người hắn phát ra âm thanh xèo xèo nghe mà rợn người.
– Ợ!!!! Khà!
Ngắn ngủi trong vài phút, chai máu đầy tràn thoáng cái đã chảy hết vào bụng Lâm, 1lít máu yêu thú cửu giai được các cơ quan nội tạng của hắn phân chia ra một cách đồng điều nhau.
Vốn đang nhắm mắt nằm bất động, bất ngờ Lâm như người trong mộng bước ra, hắn bật người ngồi dậy dưới sự tỉnh táo lạ thường, ợ một tiếng dài rõ to.
Trong hai mắt lấp lóe thần quang sáng rực, nếu để ý kỹ liền có thể thấy phân biệt ở mỗi con ngươi đen nhánh của hắn đều có một thân ảnh nhỏ bé ngồi xếp bằng trên chữ nhân màu hồng thần bí.
– Thú Đạo – Khai! Đệ Nhất Biến – Thú Hóa!
Quát to kèm theo sự thúc đẩy khí thế toàn thân, ánh sáng hồng quanh người Lâm đột nhiên tỏa sáng cực thịnh trong vài phút, sau đó hồng quang bắt đầu ảm đạm dần và rồi từ từ một màu sắc mới đã xuất hiện, lục quang mờ ảo tỏa ra, bắt đầu nhộn nhạo cắn nuốt hồng quang. Chẳng bao lâu sau, lục quang thoáng cái đã thay thế toàn bộ hồng quang trên người Lâm.
Cũng đúng lúc này, từ trong người hắn phát ra tiếng nổ rôm rốp, da thịt chỗ căn chỗ chùng, dị dạng vô cùng.
– A! A! Grừ! Grừ! Hừ!!!
Gương mặt thiếu niên vặn vẹo, làn da mặt đỏ bừng, hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, thần thái dữ tợn đáng sợ, Lâm rên khe khẽ, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như một con thú hoang, kèm theo đó là vẻ mặt thống khổ vô cùng.
Xì! Xèo!
Dị biến trên người Lâm bắt đầu bộc phát dữ dội hơn, làn da trên cơ thể bỗng mọc đầy một lớp lông màu xám dài, óng ánh lấp lánh màu bạc.
Tóc trên đầu xõa xù xì cũng ngả sang màu xám bạc, giữa trán thình lình đâm ra một cái sừng màu lam, nhọn hoắc có lôi điện lập lòe phát sáng, theo đó lỗ tai và mặt của Lâm biến đổi dần, tai dài ra, vành tai nhọn có lông mao bao phủ, miệng rộng và mũi hơi nhô về trước, những cái răng sắc nhọn mọc dài hơn so với răng người bình thường và đặc biệt là bốn cái răng nanh cong dài xuất hiện ở hàm trên lẫn hàm dưới.
Tứ chi có móng vuốt dài ngoằng, màu đen xám và bóng loáng như kim loại, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo như những lưỡi dao găm.
Phật! Tựt! Tựt!
Cái chi thứ năm xuất hiện, bất ngờ là một cái đuôi sói màu xám ngoét đầy lông lá rậm rạp, lắc lư ngoe nguẩy qua lại sau lưng Lâm.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong vòng vài phút, Lâm đã triệt để biến thành một con Sói lông xám cao hơn hai mét, đầu Sói dữ tợn đụng vào phần vách trần trên hang động, cái sừng nhọn trực tiếp đâm vào vách đất một cách dễ dàng.
Soạt! Soạt! Rẹt! Rẹt!
– Òa Áu! Úh úh úh úh úh úh!!!!!!
Chợt có tiếng gió thổi nhẹ, sau lưng vang lên tiếng đập phần phật, một đôi cánh bằng điện quang lam sắc vươn ra, sống động chân thực như cánh Dơi có các đường gân điện mang to bằng ngón cái nổi cộm lên, lôi dực vỗ mạnh làm cho hang động ngập tràn khói bụi, Lâm trong bộ dáng của một con Sói to lớn, hắn ngẩn đầu rống một tiếng dài, tròn mắt đỏ như máu lấp lóe sát khí và bản năng tàn ác của loài Sói, đôi mắt đỏ gian tà tức thì đảo nhẹ qua hai thân ảnh mềm mại đang thở nhè nhẹ dưới chân hắn.
Lướt qua Nguyệt Sương, nhìn cả người nàng bịt kín trong tấm da Hươu sao màu nâu xám, vài hình ảnh quen thuộc lóe lên, chút linh tính ít ỏi bỗng xuất hiện trong đôi mắt hung tàn, vẻ điên cuồng trong mắt Lâm đột ngột giảm mạnh, nhưng đến khi ánh mắt đỏ lòm trông thấy Xuân Hương ở cạnh, nàng ăn mặt khá mát mẻ và sơ sài, cái thứ mà nàng đang quấn trên người đều là từ da Sói chế tạo ra, Xuân Hương tựa như một siêu mẫu cosplay hóa thân thành “nàng Sói cái nóng bỏng”.
Bất ngờ bị kích thích, thu hút bởi sự quyến rũ của Xuân Hương, đôi mắt khát máu lộ ra vẻ thèm thuồng như trông thấy đồng loại, chẳng nói chẳng rằng, từ giữa hai bắp chân đầy lông lá xuề xòa bất ngờ nhô ra một khúc thịt đỏ hồng nổi đầy gân xanh dữ tợn.
– Á! Quái…quái vật…á…cứu….
Thình lình Xuân Hương đột nhiên mở mắt ra, nàng vừa thoát khỏi không gian kì lạ nọ thì liền bắt gặp Lâm đang trong hình hài của một con Sói to lớn.
Do tỉnh lại sau khi dị biến xảy ra nên nàng không biết con Sói này chính là Lâm biến hóa thành, Xuân Hương tỏ vẻ sợ hãi, hoang mang vô cùng, nàng lật đật nhìn qua bên cạnh, nhất thời lại càng run sợ hơn. Con gái vẫn vô sự nằm đó nhưng mà bóng hình của Lâm đã biến đâu mất.
– Ngươi….ngươi…ăn thịt…hắn rồi? Ah…không…không!!!
Xuân Hương ngơ ngác nhìn con Sói dữ tợn trước mặt, thấy nơi miệng lởm chởm răng nhọn của nó còn dính ít máu tươi đỏ thẫm, nàng thất thần sững người, giọng đau thương thì thầm. Nếu nói Lâm chính là con Sói trước mặt, dĩ nhiên nàng không tin, mỹ nhân đau đớn vô cùng, liền cho rằng trong lúc cả ba đang ngủ say, con Sói này từ ngoài rừng đánh hơi bò vào hang, đem Lâm xơi tái!
Nhìn người phụ nữ trước mắt đau đớn lầm bầm, nhưng tiếc là Lâm đang hóa thú như thế này, lực lượng từ huyết mạch yêu thú cường đại từng chút một xâm nhập vào thân thể lẫn linh hồn hắn, khiến cho thần trí hắn trở nên mơ hồ, không làm chủ được bản thân nên nào có biết gì. Hắn tức thì gầm gừ vài tiếng rồi vỗ cánh co chân nhào đến dùng vuốt chộp lấy cơ thể của Xuân Hương.
– Ah! Đồ Sói hung ác….ah….buông ta ra…..ah….
Xuân Hương hoảng sợ gào lên, nàng đang định lay chuyển thân thể Nguyệt Sương, gọi con gái thức dậy nhưng không ngờ lại bị Sói xám hung mãnh nhanh chóng vồ lấy, hai chân trước Sói xám ghì chặt vào cái eo nhỏ bé của nàng, trong lúc hai bên đang giằng co, Xuân Hương thình lình nhìn thấy khúc thịt đỏ au từ trong đám lông lá rậm rạp ở giữa hai chân con Sói chìa ra.
Biến dị do huyết mạch Lôi Dực Dạ Lang cùng với đệ nhất biến của Thú Đạo đã cải biến toàn bộ cơ thể Lâm thành dạng thú thể, đến ngay cả dương vật của hắn cũng biến hóa rõ rệt.
Xuân Hương bất giác nhìn thấy liền chết điếng người, Khúc thịt kia toàn thân cương cứng đỏ bóng, ước tính sơ sơ thì nó còn dài hơn bắp tay của nàng, đã vậy phần đầu khấc còn nhọn hoắt, hệt như dương vật của con Vàng mà nàng nuôi lúc ở Lâm Hà Phong nhưng dương vật Sói xám còn to hơn gấp mười lần so với con Vàng.
Giây phút này, nàng rốt cuộc cũng đã biết con Sói trước mắt muốn làm gì rồi!
– Không…không được ah! Đừng…đừng qua đây! Á!!!
Cả người bị giữ chặt bởi vuốt Sói, đè cứng nàng trên mặt đất, chiếc giường gỗ đã bị con Sói đạp đổ, lúc này nàng nằm trên đống da thú được tượng trưng cho tấm nệm êm đềm.
Rột!!!!
– Á…ah….tránh ra…..
Cái lưỡi Sói to bằng bàn tay, nhám nhúa đầy nước dãi bỗng liếm lên gương mặt xinh đẹp đang hoảng hốt của Xuân Hương, buộc nàng phải lắc đầu né tránh liên tục.
Rất nhanh sau đó, những mảnh da Sói bọc lấy cơ thể nóng bỏng của nàng bị con Sói nọ dùng răng cắn rách hết, theo đó cái lưỡi nhám sì ướt nhẹp của nó thích thú liếm láp khắp cơ thể trắng bóc mơn mởn của Xuân Hương, những chỗ da mỏng như vùng nách, eo, ngực bị con Sói liếm mạnh đến mức khiến nàng cảm thấy đau rát vô cùng.
Xuân Hương thật sự chịu không nổi, nàng tuy sợ hãi nhưng dưới sự kích thích đầy thú tính của Lâm, ngọc thể mê người giật giật nảy lên, uốn éo như một con rắn nước, hai chân dạng ra để hiển lộ chùm lông đen xoăn xoăn khiêu gợi, làm cửa động nơi hạ thân bất giác hé mở, một ít dâm thủy trong suốt từ cái lỗ nhỏ được hai cánh hoa thịt hồng hào che đậy rỉ ra.
Cơ thể người phụ nữ ba mươi tám tuổi đã qua một lần sinh nở, nhưng do là một tu luyện giả, trong suốt quá trình tu luyện liền được thiên địa linh khí tẩm bổ và uẩn dưỡng từng tế bào, lại thêm vận động vượt mức so với người bình thường nên vóc dáng nàng vẫn săn chắc như gái đôi mươi, và vì từng mang thai nên dáng người lại càng đầy đặn hơn, đôi ngọc thỏ căng tròn, trắng mịn như bông hoa Nhài, đầu ti có to một chút và hơi sậm màu hồng, tuy tổng thể bầu ngực hơi có chút rũ xuống kể từ khi sinh hạ Nguyệt Sương ra, nhưng mà vẫn còn đẹp chán. Vả lại lão sư phụ của Lâm cũng rất biết giữ “hàng” cho vợ, không có xài phá quá mức nên vốn gốc chả bị hao mòn bao nhiêu.
– Ah…hừ..hừ! Ah…ah….
Con Sói bỗng lật người nàng lại, để Xuân Hương nằm úp xuống lớp nệm da thú, cái lưỡi ấm nóng của nó từ trên lỗ tai nàng liếm nhẹ một vòng, sau đó là liếm lên gáy, cái cổ thon với những lọn tóc mỏng phía sau gáy Xuân Hương rũ xuống càng làm tăng thêm nét mị hoặc quyến rũ của nữ nhân, khiến cho Lâm dù đang là Sói nhưng vẫn tỏ ra thích thú hôn nhẹ lên làn da cổ nàng.
– Ôi! Không….làm ơn ah!…Ah….
Vô tình bị kích thích khiến nàng chợt chổng mông lên.
Xuân Hương bắt đầu cảm nhận được cái dương vật với kích cỡ khủng khiếp mang theo nhiệt độ nóng hổi như cục than len lỏi cạ mạnh vào vùng da giữa hai bắp đùi, nàng hoảng sợ, ý thức được sự không ổn, càng ra sức vùng vẫy hơn, mong muốn có thể thoát khỏi sự kìm kẹp của con Sói khỏe mạnh.
Nhưng Lâm lúc này không còn là Lâm nữa mà là một con Sói chính hiệu, thấy Xuân Hương càng giãy giụa, nó càng tỏ ra hưng phấn gầm gừ để chứng tỏ bản lĩnh với giống cái.
Ọtttt!!!
– Ah ưm! Hức…ah…ah…đừng….làm ơn mà….
Bất ngờ con Sói đem dương vật cương cứng đầy gân guốc đang chỉa thẳng, ngạo nghễ của nó một hơi cắm mạnh vào cửa mình nhoe nhoét nước nhờn của Xuân Hương, làm cho dương vật lún vào một phần ba chiều dài.
Tư thế Doggy hoàn hảo không thể chê vào đâu được, lại quá thích hợp khi Lâm đang trong hình dạng của một con Chó, ý lộn, hắn đang là con Sói nha các bợn!
Rên một tiếng dài kiều mị, Xuân Hương triệt để ngây dại như hóa đá, miệng há hốc nấc lên một tiếng, hai hàng nước mắt lăn dài trên gương mặt xinh đẹp dễ thương.
Cảm giác đau rát do bị dương vật to quá cỡ đút vào khi nước nhờn tiết ra chưa đủ, Xuân Hương tưởng chừng như cái âm đạo của nàng bất ngờ bị xé rách, dù nàng từng sinh nở qua một lần, cửa mình cũng không phải còn khít giống như gái trinh tơ rưng nhưng vẫn không thể nào thích nghi kịp với kích cỡ dương vật của con Sói.
Nàng nhận thấy vùng da thịt nơi hạ thân nhanh chóng căng cứng như sắp sửa rách mất, Xuân Hương vừa đau vừa sợ, cả người liền nằm yên không dám động đậy chút nào, nhưng từ sâu bên trong nội tâm của nàng, những ý nghĩ đen tối từ lâu bị nàng giấu kín bỗng chốc như nước lũ trào dâng, tích tắc phá vỡ hàng rào bờ đê lí trí.
Cái cảm giác bị hãm hiếp, hơn nữa còn bị một con thú đang hiếp tạo cho Xuân Hương sự thích thú khoái lạc lạ thường, ý nghĩ vừa muốn chống trả nảy sinh trong đầu liền vụt cái biến mất, nàng âm thầm cắn răng chờ đợi coi con Sói sẽ làm gì tiếp theo.
Phạch! Phạch! Phạch!
– Ả…ưh…ưh….ử…ả….ah…ah…..
Thứ mà Lâm có hiện tại chính là thú tính điên cuồng, hắn đang khổ cực luyện hóa lực lượng ẩn chứa trong huyết mạch Lôi Dực Dạ Lang, đâu còn tỉnh táo để dồn lí trí vào việc ân ái.
Cho nên tất cả đều là bản năng thú tính thực hiện chi phối hành động. Thân Sói gồng lên, hì hục lấy sức nhấp mạnh để dương vật đâm sâu vào cái âm đạo ấm áp chật hẹp của Xuân Hương.
Mỹ nữ thất vọng ê chề, mỗi lần Sói xám thúc hông đẩy tới là cơn đau kinh khủng đập vào óc nàng, bụng nhỏ thốn rát, Xuân Hương nhất thời cảm nhận được phần đầu của dương vật con Sói đang mạnh bạo công phá vách thịt non, đâm sâu vào tận cổ tử cung của nàng.
Rất đau rát và thốn nhưng mà cảm giác sướng khoái cũng ngang ngửa không kém, buộc Xuân Hương phải chổng mông lên, gồng mình hứng chịu từng cú dập như trời giáng đến từ phía Sói xám.
Một cuộc solo không cân sức diễn ra.
– Aaaaaa!!! Ah…ah…hộc…hộc…..dừng lại…đi mà!
Sau chừng hơn chục cú nhấp mạnh và nhanh, rốt cuộc Xuân Hương cũng được dương vật to lớn của con Sói đưa lên đỉnh, nàng thăng hoa đầy thỏa mãn, cả người co giật dữ dội, hạ thân xuất khí, từ bên trong tiểu huyệt phun trào ra một dòng nước ấm trong vắt, tuy nhiên lại chỉ có thể rỉ rỉ một cách ít ỏi ra bên ngoài vì hiện tại âm đạo của nàng đang bị dương vật to đùng bịt kín.
Nhưng mà Sói xám vẫn chưa chịu dừng lại, lúc Xuân Hương xuất khí, âm đạo của nàng đang co bóp dữ dội, các thớ cơ thịt non ở bên trong cứ nhắm vào “kẻ xâm phạm” kia mà ép tới trói nghiến lại, dương vật bị xiết chặt điều này quả nhiên làm cho con Sói càng điên cuồng nhấp mạnh hơn. Sói thô bạo khiến Xuân Hương cảm giác âm đạo đau rát dữ dội, sướng thì có nhưng rất đau, đau đến suýt ngất đi, Xuân Hương vội vàng bất chấp, nàng cắn răng thầm nghĩ nhất định phải thoát khỏi con Sói nếu không, cứ để cho nó nhấp liên tục như thế này thì nàng sẽ kiệt sức mà chết mất.
Càng sợ hãi, hai mép âm đạo và các cơ thịt bên trong tử cung nàng càng thu hẹp lại như muốn nghiền nát dương vật của con Sói, điều này dĩ nhiên Xuân Hương cũng cảm nhận được.
– Grừ! Grừ! Grào!!!
Đột nhiên Sói xám gia tăng tốc độ thúc mạnh hông, đâm dương vật sâu vào bên trong âm đạo Xuân Hương, theo đó nó gầm lớn một tiếng thật dài, thân hình đầy lông lá rậm rạp lấy xu hướng đổ nhào, đè lên trên cơ thể đầy đặn nhễ nhại mồ hôi của Xuân Hương, cũng trong giây phút cuối đó, từ trên cơ thể Sói xám, ánh sáng lục sắc vậy mà lấp lóe rồi chợt tắt ngấm.
– Ah!!!
Lại một lần nữa ngây ngốc, cảm nhận được cái dương vật tổ chảng đang giật giật từng đợt bên trong trong âm đạo, tinh khí nóng hổi từ trong dương vật Sói xám phun trào ra, bắn toàn bộ đống tinh binh vào sâu bên trong tử cung nàng, Xuân Hương rên rĩ, mặt đẹp thoáng cái nhăn lại, bụng nàng hơi trương lên một tí, vùng bụng ở phía dưới rốn bất chợt căng tròn không ít.
– Nhiều như vậy? Không thể ah!
Xuân Hương hoảng sợ nhìn vùng bụng của nàng bị tinh trùng Sói xám bơm vào làm cho căng trướng lên, trước đây nàng từng gặp không ít Yêu Nhân, bọn họ đều là do nhân tộc kết hợp với yêu tộc mà sinh ra, nhớ đến chuyện này, Xuân Hương bất chợt rùng mình sợ hãi, nàng nhanh chóng đưa tay ra sau lưng đẩy Sói xám sang một bên, định ngồi dậy, muốn tống khứ sạch sẽ đám tinh trùng trong tử cung ra ngoài.
– Cục cưng! Chưa gì đã vội chạy đi đâu vậy?
Bất ngờ một cánh tay hữu lực vòng qua đem bờ vai trần của Xuân Hương ôm lấy, một giọng nói quen thuộc, hơi thở ấm áp thổi nhẹ vào lỗ tai khiến Xuân Hương vô thức ngẩn ngơ.
Nàng vội vàng xoay người nằm trở lại, cả người trần truồng đầy mồ hôi thình lình chui gọn vào trong ngực của một thiếu niên trắng trẻo, gương mặt tuấn tú đang nhìn nàng mỉm cười đầy yêu thương.
Ngước mặt nhìn lên, bất giác mắt phượng rưng rưng nhòe đi.
– Là ngươi? Hức….ngươi…ác…lắm! Hức! Hức! Tên khốn ngươi ác với mẹ con chúng ta lắm!
Như một đứa trẻ, Xuân Hương quá đỗi xúc đông đột nhiên khóc òa lên, ngọc thể run rẩy theo tiếng nức nở, nàng cùng nắm tay nhỏ nhắn vô cùng mịn màng ra sức đấm thình thịch vào tảng ngực săn chắc cứng cáp của Lâm.
Hiện tại, Lâm đã trở lại hình dáng nhân tộc như cũ, điều này chứng tỏ hắn đã thành công mở ra Thú Đạo một cách thuận lợi và an toàn, luyện hóa một phần hoặc đã có thể khống chế được huyết mạch Lôi Dực Dạ Lang trong cơ thể.
– Ngươi biết mấy tháng qua ta cùng với Nguyệt Sương sống khổ sở như thế nào không? Bốn tháng mà ta cứ ngỡ như bốn mươi năm vậy, hàng ngày quanh quẩn chỉ có hai mẹ con bầu bạn, sao ngươi không sớm tỉnh lại hả? Ngươi có biết chúng ta sợ lắm hay không? Ô…Ô…..hu hu hu! Hức!
Không nói một lời, Lâm chỉ nhẹ nhàng ôm sư nương vào lòng, để yên cho nàng khóc thật thoải mái. Có điều khóe miệng hắn co giật dữ dội, trên mặt là biểu cảm cam chịu.
“Gì nữa đây chời? Mấy câu này đáng lẽ ra là ta nên nói mới đúng chứ? Chỉ vì cứu hai mẹ con nàng mà ta mới bị như vậy, không cảm ơn lại còn quay sang trách móc, haizzz! Nữ nhân thật là khó hiểu! Ta khổ quá mà!”.
Não nề thở dài trong lòng, nói vậy thôi chứ hắn vẫn đều đặn ôm lấy thân thể mê người của sư nương, bàn tay tham lam đặt ở trên cặp mông đẫy đà của nàng mạnh mẽ xoa bóp.
– Ưm! Đáng ghét! Con Sói lúc nãy đâu rồi, ta phải lột da rút gân nó mới được! Hiện tại vẫn còn đau rát đây này!
Nhu thuận nỉ non một tiếng, Xuân Hương cười tinh nghịch hất bàn tay hư hỏng của Lâm ra, con ngươi sắc lẹm nhìn hắn chớp chớp chờ đợi.
– Gì? Sói gì? Ai biết gì đâu!
Lâm giả bộ trợn mắt, ánh mắt gian xảo đảo một vòng sau đó trở về điểm cũ, thèm thuồng nhìn vào cặp ngực căng tròn ngon lành của sư nương.
– Hừ! Ngươi cứ giả ngu đi! Nhắm giấu được thì giấu nhé! Ân! Vết thương của ngươi thế nào rồi?
Răng ngọc trắng sáng cắn lấy môi hồng, Xuân Hương nguýt Lâm một cái, sau đó ân cần hỏi thăm.
– Hì! Đã khôi phục một nửa rồi, hiện tại cứ tịnh dưỡng là được! Sư nương, cơ thể của người đẹp quá, hai chúng ta có thể…làm lại một lần nữa chứ?
Câu đầu trả lời cho có lệ, câu sau mới thực sự là ý đồ của hắn.
Lâm sau khi thanh tỉnh liền tỏ vẻ khá là tiếc nuối, “bữa ăn” ngon lành như vậy mà hắn lại bị thú tính kiểm soát, chưa biết cảm giác sung sướng ra làm sao, thầm nghĩ mà chán chả muốn nói. Hiện tại hắn ước gì được làm thêm lần nữa, vừa nghĩ liền bắt tay hành động ngay.
Lâm cười dâm dê, tay giữ chặt người sư nương, miệng hướng tới đôi môi đỏ mọng của nàng mà hôn.
– Hứ! Đồ xấu xa! Ta vẫn còn đau lắm, ngươi tự giải quyết đi! Ưm! Ưm!
Lắc đầu từ chối, tuy nhiên môi thơm của Xuân Hương nhanh chóng bị môi Lâm lấp đầy, mỹ nhân hơi rùng mình một cái, sau đó cả người liền mềm nhũn ra.
– Hắc hắc! Đừng tưởng là ta không biết gì nhé! Lúc ta hôn mê, là ai hằng đêm thao thức ôm ấp “thằng đệ” phía dưới! Khà!
Lâm cười gian, lời nói đầy thâm ý, sau đó tiếp tục tham lam hôn hít, lưỡi hắn tinh tế vơ vét hút lấy mật ngọt từ cái miệng nhỏ của sư nương.
– Các ngươi…hai người các ngươi đang làm cái trò gì vậy? Hức! Hức! Ta hận! Ta hận các ngươi!!!!!!!
Đang say sưa ân ái tình cảm với sư nương, đột nhiên cả Lâm lẫn Xuân Hương bỗng giật mình nhìn lại, Nguyệt Sương không biết đã tỉnh lại từ khi nào, tiểu cô nương nước mắt ròng ròng, sụt sùi nức nở chỉ vào mặt Lâm, Xuân Hương quát lên.
Cả hai như đôi gian tình bị bắt gian tại trận, sững sờ ngây ngốc một chỗ.
Nguyệt Sương thấy vậy càng tức giận hơn, không nói một lời liền vùng dậy chạy khỏi hang động.
– Con…….
Xuân Hương choàng tỉnh định đuổi theo nhưng bất giác bị Lâm ngăn lại.
– Đừng! Giờ đuổi theo chỉ làm mọi thứ thêm rối hơn thôi! Nàng tranh thủ mặc đồ vào lại đi! Ta đuổi theo Nguyệt Sương, lát nữa còn cần sư nương hợp tác diễn một tuồng kịch đây!
Lâm vẫn bình tĩnh như thường, ánh mắt hắn nhì theo hướng Nguyệt Sương vừa chạy đi, con ngươi nhấp nháy không biết đang nghĩ gì.
– Ùm! Cẩn thận đừng để con bé làm chuyện gì dại dột nha! Nó mà xảy ra mệnh hệ gì, chắc ta chết mất! Tất cả đều là do ta không tốt! Thật đáng xấu hổ!
Xuân Hương u oán thở dài, mắt đẹp sụp mí, vẻ mặt nàng trở nên buồn bã vô cùng.
– Ngốc quá! Có ta ở đây, hai mẹ con nàng rất nhanh sẽ làm hòa ngay thôi, tin ta!
Vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Xuân Hương, Lâm đầy tự tin nói, sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của sư nương, hắn không biết lấy từ đâu ra một bộ váy trắng mới toanh đưa cho nàng, còn thân hình thì lóe lên, thi triển ra Bạo Tẩu Thượng Sách Bộ đuổi theo Nguyệt Sương.
P/s: Đây đây! Cơm nguội tới đây! Công việc hôm nay hơi bận, “Sô Só Rì” để anh em chờ đợi, ngóng trông!
Chúc anh em đọc truyện vui vẻ, đầu óc em toàn lo làm việc, nên suy nghĩ được gì thì diễn tả cái nấy, có sạn mong anh em bỏ qua cho nha! Anh Em Cuồng Sát buổi chiều + tối vui tươi, yêu đời nhá!