Cuộc sống thiên đường nơi đảo hoang - Chương 10
Chap: món quà sinh nhật đặc biệt dành cho mẹ phần A
Công việc chế tác hai chiếc dương vật giả bằng gỗ cũng đã hoàn thiện. Tuy nó không được đẹp và hoàn mỹ giống thật cho lắm vì Mạnh Dũng trước nay đâu có biết gì về nghề mộc đâu. Ở đảo cũng chẳng có đồ nghề chỉ có con dao gọt hoa quả thì cũng không thể đòi hỏi nhiều hơn. Dũng lấy tấm da đã được ngâm trong hồ mà nó nghĩ là chứa dung dịch thuộc da, nó dùng dao tỉ mỉ bào mỏng thêm lớp da rồi trùm phủ lên cái dương vật giả. Trước đó thì Dũng cũng đi thu thập lại những chiếc bao cao su mà hắn đã vất đi, đó là những chiếc bao cao su trong hành lý của mẹ hắn mà hắn dùng trong những ngày đầu. Hắn cắt bỏ chỉ lấy phần dây nịt ở phần cuối bao cao su. Hắn sẽ dùng cái dây nịt đó để buộc chặt da người vào cái dương vật giả ở phần đầu khấc. Phần gốc của dương vật giả thì Dũng cũng dùng dao để khía một cái rãnh hình tròn vòng quanh. Dũng cũng dùng dây nịt để buộc chặt cố định phần da ở vị trí đó rồi dùng dao cắt phần da thừa là hoàn thiện cái dương vật giả.
Ngồi ngắm cái dương vật giả, với những đường gân ghồ ghề do những nếp gấp da tạo thành thì Dũng lại nảy ra ngay một ý tưởng. Sao không dùng chính tấm da người bào thật mỏng hơn nữa để làm bao cao su. Tất nhiên là Dũng không bao giờ thích dùng bao cao su và những người đàn bà trong đảo cũng không ai yêu cầu hắn phải dùng bao, cũng không ai có quyền yêu cầu hắn điều đó chỉ trừ một người duy nhất đó là mẹ hắn. hắn biết vẫn còn một bức tường vững chắc ngăn cách giữa hắn và mẹ hắn để cho hai người hòa vào nhau cùng hưởng lạc thú. Hắn thầm tính trong đầu rằng lạc thú ái ân thì hắn thoải mái tận hưởng với Phương, Minh Huế, Thùy Trang, Thu Hoài…mà không cần dùng bao cao su rồi. Muốn tận hưởng điều đó với mẹ của hắn thì còn cần phải chờ thời gian khi mà chưa thể phá bỏ bức tường vững chắc ngăn cách kia được. Thế thì giữa việc được đụ mẹ hắn nhưng phải đeo bao cao su so với việc không được đụ vào lồn mà chỉ được đụ hậu môn, hắn đương nhiên là chọn việc được đụ lồn rồi. Hắn muốn nhìn thấy mẹ hắn sướng khi được hắn địt, hắn muốn nghe thấy những tiếng rên của mẹ mà phải khổ công lắm mới làm mẹ hắn rên được. Mấy ngày nay hắn đã không còn được nghe những âm thanh đó nữa rồi nên hắn cũng rất thèm.
Nghĩ là làm. Dũng đem tấm da ở vùng đùi của một nạn nhân nữ còn trẻ tuổi để thực hiện. Sở dĩ Dũng biết được đó là da của phụ nữ trẻ tuổi vì da còn khá căng mịn trắng và lại không có lông mọc. Đó có thể là một cô giáo hay văn công bị chết khi con tàu bị chìm trôi dạt vào bờ. Mạnh Dũng tỉ mỉ cố gắng nạo tấm da đó nhiều lần để cho nó thật mỏng, mỏng nhất có thể. Mặc dù vậy thì so với độ dầy của bao cao su nó cũng phải dầy gấp 10 lần. Mạnh Dũng cứ kiên trì thực hiện đến khi không còn mỏng hơn được nữa mới thôi. Dũng lại phải tưởng tưởng đến lúc được đụ má hay được má bú cặc để cho dương vật cương cứng hết cỡ rồi Dũng cầm miếng da rồi ướm thử bọc kín lấy dương vật của mình. Dũng dùng tay chụm hình tròn lại ôm sát gốc dương vật rồi lấy tay kia kéo tấm da ra ngoài để cắt phần da thừa.
Theo những lời Thu Phương thổ lộ cho Dũng biết thì Thu Phương và Thu Hương có kỳ kinh rất ổn định và sát ngày với nhau. Mà kỳ kinh của hai người lại cách cái ngày định mệnh khoảng chục ngày hay nói theo cách khác đó là những ngày nguy hiểm dễ mang thai nếu có quan hệ tình dục. Đó là những ngày mà trứng sắp rụng chính vì thế mà Thu Phương mới có bầu ngay với Dũng và cũng nói cho Dũng biết là dường như chắc chắn Thu Hương cũng vậy. Đến ngày sinh nhật của Thu Hương thì cũng là lúc mà mọi người đã ở đảo hoang được một tháng và theo như bình thường thì lại đến kỳ kinh của Hương nếu như không mang thai.
Những ngày này Thu Hương cũng cảm nhận được sự thay đổi về mặt thể chất của cơ thể cũng như sự thay đổi tâm sinh lý. Cũng giống như nhiều phụ nữ khác thì Hương cũng bị nghén khi mang thai. Mang thai Dũng hay là bé Dương thì Hương cũng đều nghén cả nhưng mà nghén không quá nặng mà thôi. Thường thì Hương chỉ thèm ăn một chút ít quả chua, uống bia và một điều tế nhị khá khó nói là Hương thèm làm tình chứ Hương không hay bị nôn ói hay dị ứng với mùi thức ăn. Chính vì đặc điểm ốm nghén như vậy nên cũng gây khó cho Hương ở thời điểm hiện tại. Hương vừa mừng vừa lo lắng vì mấy ngày nay Hương cảm thấy rất thèm muốn được gần gũi đàn ông thế nhưng tự nhiên thằng Dũng – người đàn ông duy nhất bên nàng lại không còn đòi hỏi và gần gũi nàng nữa. Hương mừng là vì sự thèm muốn quan hệ thể xác này có thể là dấu hiệu nàng sắp có kinh. Vì khi sắp có kinh, trứng sắp rụng để chuyển từ buồng trứng xuống làm tổ nơi tử cung thì cơ thể cũng có sự thay đổi nội tiết tố để thích ứng với điều đó. Bầu ngực sẽ trở lên căng cứng hơn và cơ thể cũng thèm muốn khao khát được quan hệ thể xác hơn để trứng khi làm tổ trong tử cung có thể kết hợp với tinh trùng. Nếu đó là dấu hiệu của việc sắp có kinh trở lại thì chứng tỏ Hương chưa mang thai, vì vậy mà Hương mừng. Nhưng lo lắng là vì khi mang thai bản thân Hương cũng thèm muốn khao khát như thế này nên không biết đâu mới là đúng.
Tuy rằng thèm muốn như thế nhưng mà trên đảo lại chỉ có một mình Dũng là đàn ông nên khi Dũng không chủ động đòi hỏi thì Hương cũng không thể mở lời được. Khổ nỗi là gần một tuần nay đúng vào cái lúc nàng thèm muốn khao khát những xúc cảm xác thịt thì thằng Dũng lại như một con người khác. Ngay cả đến việc làm bằng miệng mà Hương đã tự hạ thấp tiêu chuẩn xuống, đã cho rằng việc làm đó không loạn luân có thể diễn ra giữa hai mẹ con thì thằng Dũng cũng không hề đả động tới. Nhưng Hương lại không thể chủ động làm cho Dũng hay là yêu cầu Dũng làm cho mình được. Nhìn đứa em gái, đứa cháu gái và con bạn thân thậm chí là cả tình địch của mình rên siết sung sướng, đam mê thả hồn vào những xúc cảm mãnh liệt do tình dục mang lại mà Hương thấy khó chịu vô cùng.
Những lúc như vậy thì Hương mới cảm thấy nhớ cái hơi ấm của Dũng tỏa ra mỗi khi nằm kề bên. Hay là nhớ cánh tay vừa rắn chắc nhưng cũng mềm mại là cái gối tuyệt vời để kê đầu cho nàng, đưa nàng vào giấc ngủ ngon. Đã vài lần Hương theo chân Phương tiến vào trong hang để thuyết phục hắn ra ngoài nhưng không được. Phương cũng nhớ và thèm hơi của hắn nên muốn vào trong hang ngủ cùng hắn, cái lạnh thấu xương của chiếc giường hàn ngọc khiến mấy người mới bắt đầu tập võ công không thể chịu đựng được. Hương mượn tiếng nói giúp em gái nhưng cũng có một chút ý trong đó và cũng không chịu được lạnh. Mỗi ngày Mạnh Dũng bước ra khỏi hang dường như đều mạnh khỏe thư thái hơn, không hề có dấu hiệu của việc mệt mỏi, thiếu ngủ nên Hương lại càng không có lý do để thuyết phục Dũng không nên ngủ trong hang nữa. lại thêm cứ cách độ hai ba ngày thì Dũng lại vui vẻ khoe sự tiến bộ của hắn, về việc hắn sắp lặn vào được trong khoang tàu.
Đêm cuối trước ngày sinh nhật của Hương thì Dũng ăn chay mặc cho Phương hay Huế hoặc mẹ con Trang Thảo mời gọi mâm cao cỗ đầy toàn sơn hào hải vị, sò huyết tươi sống. Hắn còn phải để dành tinh khí làm quà sinh nhật cho mẹ hắn ngày mai. Thêm nữa là hắn đã quyết định sáng sớm ngày mai có thể hắn sẽ lặn được vào bên trong con tàu đắm để lấy hành lý của mọi người. Vài ngày trước hắn đã tiến được rất gần tới xác tàu rồi và ước lượng hiện tại đã có thể vào được trong khoang. Phải ngủ sớm để giữ sức dậy sớm cũng như không bị hao hụt nhiều công lực trong lúc làm chuyện ấy.
Đúng như kế hoạch thì tờ mờ sáng Mạnh Dũng đã thức dậy. Từ khi ngủ ở chiếc giường hàn ngọc do giấc ngủ chập chờn, cứ ngủ một lúc thì khí hàn lạnh thấu xương lại xâm nhập cơ thể làm cho Dũng phải tỉnh giấc để vận công chống lại cái lạnh. Cứ ngủ rồi lại thức như vậy nên việc Dũng thức hẳn vào giờ nào hoàn toàn là do ý muốn chủ quan của Dũng chứ không còn ngủ say một mạch tới sáng như trước nữa. Mạnh Dũng khoan khoái đi ra khỏi hang của mình tiến ra cái hang bên ngoài nơi quần nữ đang ngủ say. Bóng tối vẫn bao trùm khắp hang mặc dù vậy thì đã ở một tháng nên Dũng đã quen đường, một mạch tìm tới vị trí chiếc giường.
Dũng muốn tìm tới mẹ hắn để hôn lén một chút trước khi đi làm việc quan trọng. bóng tối nên hắn không thể nhìn được xem mẹ hắn ở đâu trong số lúc nhúc những cơ thể. Hắn chỉ đành dùng tay rờ rẫm. Đàn bà thường khi đi ngủ sẽ thả rông bộ ngực của mình và mẹ của Dũng cũng vậy. Khi lạc vào nơi đảo hoang và chấp nhận để cho hắn chiếm đoạt để cho hắn chiếm hữu cơ thể của mình thì tất cả cũng vẫn duy trì thói quen cũ chỉ trừ có Hương là mặc để tránh ánh mắt của con. Cũng thi thoảng thì Hương không mặc trong những đêm mà lửa bị tắt hết và Dũng vớ ai làm tình với người đó thì Hương không mặc để tránh bị con trai phát hiện ra do điểm khác biệt đó. Dũng đương nhiên là biết được cái để dễ nhận ra mẹ nhất trong đám đông nên dùng tay để lần mò vào vùng ngực của từng người mà xác định. Nhưng mà tìm hết một lượt thì toàn sờ vào ngực trần cả, điều này làm cho Dũng vừa thất vọng vừa thích thú. Thất vọng vì sẽ phải kiếm mẹ bằng cách khác nhưng mà thích thú vì mẹ không mặc áo lót, khi kiếm được thì sẽ thoải mái mà dày vò. Dũng lại tiếp tục dùng tay rờ rẫm và đặt vào khoảng trống giữa các cơ thể để không đánh động họ thức giấc rồi cúi mặt xuống hít ngửi mùi của cơ thể họ tỏa ra. Hắn đã quen và ghi nhớ mùi cơ thể của mẹ hắn và tự tin có thể dựa vào đó để phân biệt. Tìm mãi tìm mãi thì Dũng cũng phát hiện ra được mẹ hắn đang nằm riêng một góc cách người gần nhất độ một sải tay. Dũng dùng tay quờ quạng để xác định vị trí nơi mũi của Hương vì đó là nơi có hơi thở hắt ra khi tay đặt gần thì có thể cảm nhận được. Mũi lại rất gần với miệng. Khi xác định được vị trí mũi và miệng của Hương rồi thì Dũng áp môi của mình xuống vồ lấy.
Dù chỉ là một nụ hôn trộm, hôn cưỡng ép và hôn một vế mà không có sự hưởng ứng của đối phương nhưng mà Dũng vẫn cứ tham lam mà thưởng thức cái mà hắn khao khát. Lưỡi hắn vẫn cứ cố liếm lấy vành môi mọng của Hương và cố luồn lách vào trong. Một lúc thì tay hắn đã mò xuống vị trí nơi đôi gò bồng đảo của Hương và lập tức cảm nhận được sự mềm mát của da thịt. Hương không mặc áo lót khi đi ngủ. Dũng lại tò mò trong đầu không biết mẹ có mặc quần lót không liền vội đưa tay tìm tới vùng tam giác. Tay Dũng không chạm vào đám lông lồn gọn gàng hay da thịt nơi đó mà chạm vào lớp vải, tuy nhiên điều đó cũng gây kích thích cho Dũng. Dũng há miệng ra ngậm lấy bầu vú của Hương mà bú mà nút, tay vuốt nhẹ trên lớp vải ở rãnh của cô bé.
Hương thì bứt rứt khó ngủ vì sự đòi hỏi của thể xác. Khi Dũng đưa tay sờ vào ngực Hương thì Hương đã tỉnh dậy và hốt hoảng vì không biết đó là ai là người hay hồn ma. Nhưng khi Dũng đưa tay lại gần mũi và áp miệng vào môi nàng thì Hương đã xác định được chính xác là con trai. Mặc dù vậy Hương không thể mở miệng vì cái lưỡi của Dũng đang tham lam bên trong miệng nàng. Nàng mở miệng thì Dũng biết và lập tức hôn ngấu nghiến lấy ngay. Cũng may là Dũng chỉ hôn một lúc rồi cũng chán với cái sự trơ ra của môi lưỡi Hương mà chuyển xuống dưới. Gãi đúng chỗ ngứa của Hương. Cơ thể Hương chẳng khác gì rơm khô gặp mồi lửa cả. Hương nằm im hưởng thụ để mặc cho Dũng dùng lưỡi và tay để vày vò cơ thể đang bốc hỏa của nàng vì từ lâu Hương đã tự hạ tiêu chuẩn của mình xuống chấp nhận chuyện oral sex giữa mẹ và con có thể chấp nhận được trong hoàn cảnh sống hoang dã thế này. Chẳng mấy chốc mà từ lạch đào nguyên của Hương những giọt nước nhờn đã thấm vào vải quần lót mỏng manh. Hương thấy khó chịu trước sự kích thích mơn trớn của Dũng, nàng cần sự kích thích mạnh hơn và vào đúng trọng tâm hơn trong khi Dũng thì lại cứ say sưa gặm nhấm bầu ngực no căng của mẹ.
Rồi cái thời khắc mà Hương chờ đợi cũng tới. Thằng Dũng sau một lúc no say vày vò hai bầu vú của Hương thì cũng nhẹ nhàng rà lưỡi trên bụng phẳng lì của Hương để tiến tới vùng tam giác. Lúc này thì thằng Dũng mới để ý ba đầu ngón tay của mình đã dính thứ nhớp nháp ở tay và một vệt đũng quần lót của Hương đã ướt. Nó biết rằng Hương đã tỉnh. Nhưng mẹ nó tỉnh thì làm sao chứ, nó đâu có ý định làm chuyện ấy với mẹ nó đâu. Nó chỉ bú lồn thôi mà, mà hành động đó thì đã diễn ra nhiều lần và mẹ hắn không phản đối. Mẹ hắn đã tỉnh mà không phản đối gì chứng tỏ là đã đồng thuận.
Cũng không cần phải trêu đùa mẹ hắn thêm nữa vì mẹ hắn cũng đã bắt đầu hợp tác khẩu dâm với hắn một thời gian rồi nên hắn lập tức chuyển trọng tâm vào cái vưu vật của tạo hóa. Hắn úp mặt vào đũng quần lót đã ướt đẫm để thưởng thức mùi vị ưa thích. Đũng quần của hắn cũng đã ụ một cục làm cho hắn khó chịu vô cùng. Hắn vẫn cứ miệt mài dùng đầu lưỡi để thay các đầu ngón tay miết dọc cái khe của Hương, một tay hắn đã đưa xuống dưới để tìm cách giải phóng cho thằng nhỏ khỏi sự gò bó. Sự kích thích này của Dũng lại càng làm Hương thêm khó chịu, nàng cần sự kích thích trực tiếp hơn cần Dũng đưa cái lưỡi của mình tiếp xúc trực tiếp với da thịt bên trong hang động ẩm ướt của mình. Nhưng Hương đang giả vờ ngủ và mối quan hệ mẹ con khiến cho nàng khó mở miệng.
Mãi mà Dũng vẫn không chịu thay đổi cách kích thích càng khiến cho Hương bứt rứt và thèm khát. Bóng tối bao trùm đang giúp cho nàng che đậy cảm xúc của mình nhưng rồi nàng cũng đủ tỉnh táo để biết rằng phía dưới của nàng đang phản bội nàng và không thể che đậy được. Mọi người cũng đang chìm vào giấc ngủ say khiến cho Hương mạnh dạn hơn khi giờ đây chỉ có hai mẹ con. Hương đánh bạo cố với tay để chạm vào người phụ nữ gần nhất bên mình để xem có động tĩnh gì không. Khi không thấy động tĩnh gì thì Hương lại đánh bạo thỏ thẻ lời oanh vàng mà Hương cũng không tưởng tượng nổi:
-bú đi….
Chỉ hai từ ngắn gọn cụt lủn thôi nhưng nó đã lột tả tất cả và nó cũng làm cho Dũng sướng như phát điên lên. Điều đó chứng tỏ mẹ hắn đã bắt đầu chủ động đòi hỏi từ hắn. Dũng không còn chờ đợi dược nữa, dùng tay vén quần lót sang một bên để le lưỡi vào cái lạch đào nguyên. Được cái lưỡi vừa mềm mại uyển chuyển nhưng cũng hơi thô ráp của con trai chạm tới thì Hương thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Trong bóng tối sẽ chẳng có ai nhìn thấy hành động của hai người nên Hương cũng không còn kiểm soát được tay mình nữa, đầu tóc của Dũng là thứ dễ cầm nắm dày vò theo bản năng nhất lúc này. Hai tay Hương đã đưa xuống mò lấy cái đầu của Dũng đang rúc vào tam giác của nàng để mà vày vò.
Thấy những biểu hiện không ngờ tới của Hương như vậy thì Dũng sung sướng tột độ. Cặc lại ngóc đầu dậy thêm nữa đòi hỏi quyển lợi. Dũng cũng từ từ xoay người ngược lại về phía Hương để xem phản ứng của Hương ra sao trong khi cái miệng vẫn cứ hoạt động.Khi đã xoay người gần như 180 độ, phần mông và hạ bộ của Dũng đã gần với phần đầu của Hương. Phần cơ thể phía trên của hai người chưa chồng khít lên nhau theo tư thế 69 mà tạo với nhau một góc khoảng 8 độ. Dũng còn đang phân vân lưỡng lự xem có nên đưa chân qua đầu Hương hay không và có nên yêu cầu Hương bú cho mình hay không thì bất ngờ đã xảy ra. Dũng cảm nhận được rất rõ ràng rằng dương vật của mình đã được bao bọc bởi một môi trường mềm mại ấm áp, đó không là gì khác ngoài khoang miệng của ai đó. Và cũng không có ai khác ở đây ngoài mẹ của nó. Hương thấy rõ được chuyển động cơ thể của con, nàng biết rõ con trai mình muốn gì và ngay lúc này đây nàng cũng đang cần một cái vật gì đó nhét vào khoang miệng của mình để ngăn cản những tiếng rên phát tiết ra đánh động mọi người. Hương cũng đang bị lửa dục thiêu đốt, nàng cũng đang thèm nên chủ động nhoài người há miệng ngậm lấy. Sớm muộn gì thằng Dũng cũng ngồi trên mặt nàng và cũng yêu cầu nàng làm điều đó, nàng cũng phải đáp ứng thôi mà.
Được một lúc thì Dũng phải cố kìm nén lại cơn sướng của mình để không ra vào miệng Hương. Đơn giản là nó chưa thể xuất tinh lúc này, hỏng hết kế hoạch đã dày công tạo dựng. Hắn phải bất ngờ rút nhanh dương vật ra khỏi miệng Hương trước sự hốt hoảng, hụt hẫng thêm chút hoang mang lo sợ của Hương. Hương sợ rằng khi con trai không muốn xuất tinh vào miệng nàng thì đồng nghĩa việc nó muốn làm ẩu và điều đó sẽ thật tai hại vào ngày hôm nay.
-Đừng nha Dũng, đừng làm thế….con đã hứa với má rồi……
Dũng không trả lời Hương mà cứ rúc mũi miệng vào cái hang động của Hương mà ủi. Phần hạ thể của Dũng thì sau khi vùng vẫy thoát khỏi nanh vuốt đang kìm kẹp của Hương thì cũng ở tư thế gần vuông góc với cơ thể Hương, tạo cho Hương sự tin tưởng an tâm rằng hắn không có ý định vi phạm lời thề. Thêm một lúc nữa thì Dũng cũng cảm nhận được rằng dâm thủy của Hương ứa ra ngày càng nhiều và các cơ trong âm đạo cũng co bóp mạnh hơn. Có thể là Hương đã gần đạt đến trạng thái sung sướng khoái hoạt nhất nên Dũng dừng lại.
Chỉ còn cách ngưỡng cửa thiên đường một gang tay nữa thôi, đang đê mê tận hưởng và chờ đón cảm giác đó ập đến thì lại bị dừng đột ngột khiến Hương sững sờ và hụt hẫng vô cùng. Cảm giác lên đỉnh thăng hoa khi ân ái thì Hương cũng đã nhiều lần đạt được cùng chồng rồi nhưng đó là trong giai đoạn mặn nồng ban đầu. Thời gian mấy năm gần đây thì tình cảm vợ chồng đã không còn khăng khít như xưa lại thêm sự không hòa hợp đồng điệu khiến cho Hương không còn có được cảm giác thăng hoa nữa. Thêm nữa là trước giờ Hương chỉ đạt được trạng thái thăng hoa khi làm tình, chỉ đến khi lạc lõng tới đây thì Hương cũng như đi lạc vào một thế giới khác đạt được sự thăng hoa khi được oral sex. Dũng là con trai của Hương và là người đàn ông duy nhất trên đảo nên Hương coi việc đạt được thăng hoa bằng cách làm bằng miệng là cách tuyệt hảo nhất để đưa nàng tới thế giới thần tiên.
-Sao dừng lại vậy con….đừng dừng lại….má sắp….
Hương bỏ dở câu nói, Hương biết là con trai nàng đủ thông minh để hiểu hết được ý tứ.
-Má ah…con cũng nứng quá…con thèm đụ…làm tiếp nữa con sợ mình sẽ không kiểm soát được bản thân. Má lúc đó cũng đê mê sung sướng chân tay rụng rời rồi không ngăn được con nữa, mọi người thì đang ngủ cả. Lát nữa con sẽ bú lồn cho má sướng nhé, con hứa sẽ bù cho má. Giờ con phải đi ra biển nữa, trời sắp sáng rồi.
Dũng trườn lên hôn vào má Hương, liếm xuống cổ và thì thầm vào tai Hương.
Hương còn muốn lắm, Dũng đã đưa Hương đi gần hết chặng đường đến đỉnh điểm của lạc thú rồi. Nhưng trước lời thì thầm của con trai thì Hương cũng không biết phải nói sao. Con trai nàng nói đúng hiện giờ phần ngực của nàng thì đang căng cứng trong khi tứ chi thì bủn rủn gần như vô lực, phần hạ thể thì vẫn không ngừng thoi thóp co giật nhẹ, nước không ngừng rỉ ra. Nếu mà tiếp tục nữa thì đúng là nàng hoàn toàn không có sức phản kháng gì nữa để mặc cho con trai làm cái chuyện nguy hiểm. Hơn nữa tính mạng cùng sự an nguy của con trai nàng vẫn phải đặt lên hàng đầu, giờ đây nó đã làm trụ cột của tất cả mọi người rồi. Ngoài kia mặt trời cũng sắp hửng đông nếu để con trai nàng vì lấn cấn ở lại đây mà bị đối phương phát hiện và làm hại thì Hương không thể tha thứ cho mình.
Dũng chạy một mạch xuống bãi biển, bốn chú chó cũng thoăn thoắt chạy trước dẫn đường. Giống chó Phú Quốc thì môi trường biển vẫn là môi trường ưa thích của chúng, được bơi lội và săn bắt các động vật biển lấp đầy cái dạ dầy của bọn chúng. Trong khi đó thì Hương nằm thườn thượt trên giường, không đành lòng để cảm xúc trượt dài nên Hương dùng tay để dày vò cái hột le mọng đỏ của mình nhưng nó chỉ kéo cảm xúc lên một chút ít mà thôi chứ không thể kéo được tới điểm trước khi Dũng dừng lại huống hồ mơ ước đạt đỉnh thì quá xa vời. Hương uể oải bất lực buông thõng hai tay và lại chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Dũng bơi rất nhanh ra tới vị trí mà ở phía dưới là xác con tàu đắm. Nửa tháng nay sau cơn bão thì sóng yên biển lặng. Hắn để cơ thể bồng bềnh theo làn nước rồi gồng mình hít vào một hơi thật sâu, cố gắng hít vào nhiều o xi nhất có thể rồi lặn nhanh xuống phía dưới. Dũng chẳng khác gì một con cá dưới nước cả. Đúng như dự đoán về khả năng của mình, lần này Dũng đã tiếp cận được với con tàu và đi được vào trong khoang. Đó là con tàu của đoàn mà bọn cướp biển đã cướp và khống chế nên Dũng khá thân thuộc, tuy không rành mọi ngóc ngách trong tàu nhưng những nơi mà hắn ở hay chỗ mà Phương, Thương ở thì Dũng nắm rõ. Con tàu là do bố và chú của Dũng thuê và chú của Dũng lại muốn lấy lòng dì Phương xinh đẹp nên con tàu có mấy căn buồng thì ngoài dành riêng cho bố và chú của Dũng thì cũng ưu tiên cho người nhà ngoại như dì Phương, Thương. Rất nhanh hắn đã tìm đến được vị trí căn buồng nơi dì Phương cùng với hai thiếu nữ Huế Hoài ở. Không mất nhiều thời gian để hắn lấy được hai chiếc valy đồ trong đó. Huế và Hoài là hai chị em ruột đều đang ở tuổi thiếu nữ nên dùng chung một chiếc valy lớn. Phương thì sử dụng valy kéo bằng nhựa giống của Hương nhưng mà nhỏ hơn chút xíu, mặc dù vậy thì nó cũng khá nặng. Đã một tháng ngâm dưới nước nên là nước đã thấm hết vào bên trong do đó là đồ đạc càng trở lên nặng hơn. Cũng may là Dũng sức vóc tốt và nhất là vài ngày qua nội công đã tịnh tiến không thể tưởng tượng nổi cộng thêm sức nâng của nước nên vẫn có thể kéo cùng lúc hai chiếc valy ra khỏi bong tàu.
Ra khỏi bong tàu thì Dũng đã bắt đầu thấy mệt sây sẩm mặt mày, dù sao thì có thể lặn được tới độ sâu này đã là kỳ tích rồi nhưng còn chuyện có thể lặn được trong thời gian bao lâu lại là một chuyện khác. Dung tích của phổi không thể phình to ngay tức khắc được. Dũng cố hai tay xách hai valy để ngoi lên mặt nước nhưng chỉ mới được vài mét thì nó đã cảm thấy không ổn không trụ được lâu nữa. Dũng đành phải thả hai valy cho rơi dần xuống mặt bong tàu để ngoi lên mặt biển. Đó thực sự là một cuộc chiến và Dũng tiêu tốn khá nhiều sức. Sau khi ngoi lên được mặt nước thì Dũng phải dành 15 phút để nghỉ ngơi, cố lấy lại dưỡng khí và thêm một lần nữa lấp đầy khí o xi vào khoang bụng của mình để lặn xuống biển một lần nữa với quyết tâm mang bằng được hai chiếc valy lên.
Trong 15 phút nghỉ ngơi đó thì Dũng cũng tính toán cách để đưa hai valy lên mặt nước. nếu dùng hai tay xách hai valy thì sẽ rất khó để ngoi nhanh lên được khi chỉ dùng hai chân làm bàn đạp. Vì vậy Dũng quyết định sẽ cố sức dùng một tay thuận là tay phải để xách hai valy còn tay trái thì ra sức vẫy vùng đạp vào nước để mà ngoi lên. Dựa vào sức chịu đựng của lần trước thì Dũng cũng phải tính toán để quyết tâm làm sao cho thời gian mà Dũng đi từ bong tàu vào trong buồng của dì Phương cộng với thời gian từ đó đi trở ra bong phải bằng thời gian ngoi lên từ bong đến cách mặt nước biển khoảng 10m. Đó cũng là nhiệm vụ khá khó khăn vì nếu tính theo khoảng cách thì từ bong tàu tới căn buồng chỉ khoảng 20m hai lượt là khoảng 40m mà thôi, hơn nữa là lượt đi thì hoàn toàn bơi người không không có hành lý. Trong khi đó thì vị trí con tàu chìm cách mặt biển khoảng 100m, như vậy thì hắn sẽ phải di chuyển với quãng đường gấp đôi với đầy đủ hành lý trên tay trong cùng thời gian đó. Khó khăn nữa là đi từ bong tàu tới căn buồng thì gần như theo đường thẳng, xuống sâu thêm không đáng kể nhưng mà khi ngoi lên mặt nước thì hắn gần như phải kéo vật nặng theo phương thẳng đứng. Tuy vậy hắn cũng hy vọng là càng cố ngoi được lên cao thì áp suất tác động lên cơ thể sẽ dễ chịu hơn.
Hắn ở trường cũng học tốt các môn toán lý hóa nên cũng hiểu đôi chút về các nguyên lý dưới nước. Ở dưới nước thì các đồ vật sẽ chịu sức đẩy của nước theo lực đẩy ác si mét. Tại sao con tàu to và nặng cả chục hay trăm tấn mà có thể nổi trên mặt nước trong khi cái kim bé tẹo lại chìm xuống nước. Đó là do diện tích tiết diện tiếp xúc với nước và trọng lượng riêng tổng hợp của đồ vật. Một chiếc valy kéo hình hộp chữ nhật thì đặt nằm ngửa lên sẽ có tiết diện tiếp xúc với mặt nước lớn nhất thay vì đặt đứng để kéo đi và kéo lên sẽ lại có tiết diện nhỏ nhất. Vì vậy nếu mà một tay mà xách cả ba lô và valy lên thì sẽ không tận dụng được tiết diện lớn của valy, không tận dụng được lực đẩy của nước lại phải kéo nặng. Vì vậy Mạnh Dũng cũng nghĩ cách làm sao để kéo chiếc valy nặng nề đó lên theo cách để cho nó nằm ngửa.
Đã có tính toán và chuẩn bị nên hắn ngay khi chân chạm bong tàu đã bắt tay ngay vào việc. Đầu tiên là hắn mở tung ba lô để tìm các bộ quần áo dài của hai thiếu nữ. may mắn là hắn kiếm được hai chiếc áo chống nắng của hai chị em họ. Đi biển và lại vào giữa mùa hè oi ả nắng chói chang nên áo chống nắng là vật bất ly thân của đám chị em phụ nữ.Hắn còn lôi tất cả áo lót của hai chị em ra ngoài. Sau đó thì hắn dùng hai chiếc áo chống nắng vừa lấy được buộc quanh lấy valy của Phương bằng hai tay áo. Áo chống nắng của phụ nữ thì thường dài đến gần gót chân nên Dũng lại buộc phần đuôi của hai chiếc áo chống nắng vào nhau. Như vậy khi kéo căng ra thì nó tạo thành hình tam giác với valy giống như là việc buông diều vậy.Dũng lấy thêm vài chiếc quần zin dài của hai chị em để buộc nối lại với nhau làm dây và buộc vào mối buộc giữa hai áo chống nắng vừa xong. Tất cả các áo lót cũng được trưng dụng làm dây buộc rồi được buộc nối với chiếc balô của hai chị em Huế Hoài. Việc lấy bớt đi những chiếc áo chống nắng, quần zin và áo lót cũng làm cho chiếc balô trở lên nhẹ hơn làm cho Dũng bơi lên mặt biển nhanh hơn. Sau khi đã buộc xong thì cũng là lúc cơ thể Dũng không chịu đựng được nữa phải ngoi lên mặt nước để thở và lấy lại dưỡng khí.
Sau một thời gian nghỉ lấy lại sức đủ lâu khi ngoi lên mặt biển thì Dũng lại thêm một lần cuối cùng và quyết định lặn xuống để mang đồ lên.dùng tay thuận để nắm lấy chiếc balô của hai chị em Huế Hoài. Vận hết lực vào đôi chân dậm xuống bong tàu để tạo động lực đẩy cơ thể vọt lên, hai chân hắn luôn vận động hết công suất để làm chân vịt quẫy đạp trong khi bàn tay trái cũng xòe rộng để cào cấu vào mặt nước tạo lực đẩy cho cơ thể đi lên. Việc chỉ phải xách chiếc ba lô đã nhẹ hơn nhiều do bỏ bớt đồ so với việc phải xách cả balô và valy cũng giúp ích rất nhiều cho hắn. Đoạn dây mà hắn kết thành từ quần áo của hai chị em Huế Hoài dài khoảng 20m do đó hắn bằng mọi cách phải cố gắng vận dụng sức lực ngoi lên nhanh nhất có thể để tạo động lực và lực quán tính để kéo chiếc valy lên trong 20m đầu tiên đó. Chứ quãng đường nhàn nhã nhẹ nhàng nhất mà đã di chuyển ì ạch thì không thể đi nhanh được khi phải kéo thêm vật nặng nữa. Việc hắn phi mình lên trên cao càng nhanh ở thời điểm sợi dây căng ra cũng giống như việc hắn dùng nhiều sức nhất có thể để nhấc bổng chiếc valy lên. Chiếc valy sẽ được kéo lên nhanh và nhẹ nhàng hơn so với việc dùng sức không đủ để kéo.
Có lực đẩy của nước cộng với lức kéo của hắn thì chiếc valy cũng được kéo dần lên mặt nước. Hắn cố gắng ngoi lên mặt nước được thêm khoảng hơn 50m nữa thì đã thấm mệt vô cùng, dưỡng khí trong cơ thể đã gần hết. Cũng may mà càng lên cao thì áp lực của nước cũng giảm đi làm cho Dũng dễ chịu hơn. Dũng cố gắng lao thêm được khoảng gần 20m nữa thì dưỡng khí gần như đã cạn kiệt. Cũng may mà lúc này chỉ còn cách mặt biển khoảng 10m nữa và các chú chó đã nhìn thấy chủ nên phóng xuống dưới giúp sức. Khi thấy bốn chú chó cùng lao tới thì Dũng mừng lắm, tay trái không còn đập vào nước nữa mà vơ vội lấy hai chân sau của hai con chó khỏe mạnh nhất hai chân vẫn duy trì quẫy đạp nhưng lực đã yếu dần để hỗ trợ hai chú chó kéo mình lên mặt nước. hai chú chó còn lại thì cũng dùng miệng ngoạm vào hai bên của ba lô để kéo giúp chủ nhân lên trên.
Ngoi lên được mặt nước rồi Dũng cũng không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Phải ngay lập tức thúc giục mấy chú chó kéo chiếc ba lô vào bờ, không được ngừng nghỉ giây phút nào. Vì chiếc ba lô đang được kết nối với chiếc valy vẫn còn ở dưới mặt biển khoảng 20m. Nếu không tiếp tục chuyển động thì chiếc valy sẽ mất động lực và lại kéo chiếc balô trở lại đáy biển hoặc Dũng phải tốn nhiều lực để giữ nó lơ lửng như vậy trong khi Dũng đã đang kiệt sức cần hồi phục. Thêm con Etô lại trợ giúp cùng hai con kia bơi và kéo chiếc ba lô vào bờ. Còn Dũng thì vẫn đủ sức để dùng tay phải của mình đặt dưới sợi dây bằng áo lót nối với nhau rồi đưa ngang tay lên mặt biển, tay kia bám vào chú chó để nổi trên mặt biển. Tay Dũng có tác dụng như chiếc ròng rọc để ba chú chó kéo chiếc ba lô vào bờ được bao nhiêu thì chiếc valy cũng được kéo lên mặt nước một đoạn bấy nhiêu.
Cuối cùng thì chiếc valy cũng nổi được lên trên mặt biển. Dũng cũng hồi phục lại được chút sức lực của mình. Ba chú chó kia cũng được dừng lại nghỉ ngơi chút đỉnh, giữ cho chiếc balô không bị chìm mà thôi. Lúc này thì Dũng mới tìm khóa để mở khóa valy cho nước trào ra ngoài. mật mã mở valy thì Phương đã nói cho hắn biết rồi. Khi hắn mở được khóa valy ra để cho nước trong valy chảy xuống biển, rồi sau đó là lấy từng nắm quần áo ra ngoài giơ lên cao vắt thật sạch nước rồi mới bỏ lại valy lấy quần áo khác ra vắt cho khô nước. Lúc đó thì valy lại giống với con tàu hay quả bóng nổi lềnh bềnh trên mặt biển không cần phải kéo hay nâng nữa.
Lên bờ thì Dũng cũng tranh thủ lôi quần áo trong balô của hai chị em ra vắt kiệt nước sau một lúc ngồi dài trên bãi cát nghỉ ngơi. Quần áo ở trong valy của Phương cũng được vắt lại. Vì đơn giản là vừa rồi vừa mới lôi chúng ở dưới mực nước biển 100m lên còn có sự trợ giúp bởi lực đẩy của nước. Nhưng sắp tới sẽ lại là hành trình khuôn vác hai cái vật này lên cao hàng chục mét trong điều kiện núi đá nhấp nhô gần như thẳng đứng và không những không có sự trợ giúp mà ngược lại còn bị tác động bởi trọng lực kéo vật thể xuống. Do đó cần làm cho chúng càng nhẹ bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.
Sau bao vất vả thì cuối cùng hắn cũng mang được mấy món đồ về gần nơi cửa hang nhưng mà không mang thẳng về hang mà giấu ở ngoài. Đã mấy lần ngụp lặn dưới nước rồi lại trồi lên rồi sau đó là mang vác vật nặng lên núi đã làm cho hắn mệt lử nhưng mà nghĩ đến thành quả sắp tới không cho phép hắn dừng lại. Mặt trời cũng đã vừa mới ló rạng. Hắn ngay lập tức kiếm một gáo dừa đựng nước ngọt tươi mát trong buổi sáng tinh sương để giải khát và nạp năng lượng. Rồi sau đó lao thoăn thoắt chuyển từ những mỏm đá này sang các mỏm đá khác tìm tới những vị trí mà hắn đã ghi nhớ có hoa dại mọc. hắn thu thập hoa dại đủ màu sắc, mỗi loại có vẻ đẹp riêng rồi mang về. Những giò và cành phong lan thì hắn đã mang về từ một hai ngày trước và ngụy trang trên những tán cây rậm rạp gần hang. Dũng ngắt lấy ba dây phong lan dài rồi bện cùng với một sợi dây leo thành hình tròn ướm vừa với đầu của Hương tạo thành một cái vòng nguyệt kế. Sau đó thì trang trí các loài hoa dại xung quanh tạo thành một vòng nguyệt kế lung linh sắc màu tuyệt đẹp.
Sau khi đã hoàn thành việc làm một cái vòng nguyệt quế thì Dũng cũng bắt đầu việc làm một bó hoa tặng mẹ dịp sinh nhật. Dũng đã mang về được valy của Phương nên trong đó có một cái túi vải to có thể dùng để bọc và gói hoa nên đã trưng dụng luôn. Việc còn lại chỉ là bố trí sắp xếp cắm các loài hoa dại và cả một số nhánh lan sao cho đẹp mắt mà thôi. Xong xuôi đâu vào đấy thì Dũng lại phải kiếm nhiều sợi dây leo để buộc chúng lại với nhau sau đó thiết kế treo vắt chúng trên các cành cây cao. Cuối cùng là tìm cách buộc vòng nguyệt quế và bó hoa vào các sợi dây leo đó. Dũng phải thực hiện tỉ mỉ làm sao để cho vòng nguyệt quế nằm ngang so với mặt đất và có thể nâng lên hạ xuống khi Dũng dùng tay kéo hoặc thả dây. Dũng cầm một đầu dây leo và thử kéo lên hạ xuống mấy lần cho chắc chắn đảm bảo thành công rồi mới kéo bó hoa và vòng nguyệt quế lên cao.
Dũng vặt nhiều cánh hoa gói vào áo mang về hang. Khi Dũng đi một lúc thì Hương đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay nhưng giờ đây khi Dũng trở về thì Hương cùng mọi người cũng vừa tỉnh giấc. Ở ngoài mặt trời đã ló rạng, ánh sáng mát dịu chan hòa nhưng trong hang thì vẫn khá tối. Dũng bỏ đám cánh hoa vào trong cái hòm lâu nay được dùng làm bồn tắm mà cũng không ai hay biết. Sau đó đi nhóm lửa để đun nước.
-Thế nào, hôm nay có lấy được đồ chưa vậy Dũng. Thấy hắn đi khỏi hang từ sớm và cũng về sớm, Phương biết hắn ra lặn dưới biển nên hỏi
-Nhìn con hôm nay có vẻ mệt và mất sức lắm đó. Đừng cố quá, quần áo ngâm dưới nước cả tháng rồi cũng chẳng biết còn sài được không. Ánh lửa bập bùng đã soi chiếu rõ khuôn mặt của hắn và Hương cũng nhìn ra được sự mệt mỏi của con trai.
-Săn bắt được con gì ah hay sao mà nhóm lửa đun nước sớm thế. Không thấy con trai trả lời Hương hỏi tiếp.
-bí mật. Dũng đáp gọn lỏn
-Nay không ra tập thể dục và hít thở không khí trong lành hay sao hả Dũng. Huế cũng lên tiếng, ai trong hang cũng chờ đợi lúc được ra ngoài hang hít thở. Tuy nhiên là không ai dám tự tiện ra ngoài mà cần phải có hắn dẫn đi.
-Lát nữa, mọi người ăn sáng đi. Gọt luôn một đĩa hoa quả bài trí ra đĩa cho đẹp vào để mang ra ngoài ăn. Dũng nói xong rồi tiến lại xà vào lòng Hương lim dim ngủ trong lúc chờ nước sôi
Nước sôi thì Dũng lại đổ vào bồn tắm đã chứa các cánh hoa lúc trước. Hương thơm từ các cánh hoa bắt đầu lan tỏa ra khắp trong hang. Lúc này Dũng mới đi lấy nước lạnh đổ vào gần đầy cho nước mát trở lại rồi mới lại kéo Hương lại tắm.
Hương vừa mới ngủ dậy và cũng đang muốn đi tắm vì ngại với mọi người. Thương, Thảo và mấy người nữa đã phát hiện ra đũng quần lót vẫn còn ướt và tạo thành mảng ố của Hương khi mà Dũng đốt lửa. Nhưng đang định đi thì thằng Dũng lại đến nằm ăn vạ trên đùi nàng thi thoảng lại dùng ngón tay khều nhẹ vào nơi ấy. Lúc nãy nó đã làm cho Hương khó chịu vô cùng rồi.
-Má con mình vào đây tắm nhé. Dũng thì thầm vào tai Hương.
-Sao hôm nay lại tắm hoa thơm vậy. Lấy hoa ở đâu và lúc nào vậy. Từ từ đã, đưa má đi tè cái đã.
Hang tối nguy hiểm nhưng ở bên ngoài cũng đầy rẫy cạm bẫy và nguy hiểm rình rập. Các động vật hoang dã ăn thịt thì không có nhưng mà rắn rểt và côn trùng cũng đủ làm đám đàn bà sợ hãi. Do vậy mỗi khi đi tiểu tiện hay đại tiện đều phải nhờ hắn hay chờ hắn về dẫn đi, Hương cũng không ngoại lệ
-hihi, con bắt được con sò ngon nên đun nước làm lông. Hehe. Dũng cợt nhả sau khi đã cởi quần áo của Hương và đưa tay mân mê chùm lông lồn của Hương.
Hương không nói gì trước lời bỡn cợt của con. Càng nói thì nó lại càng đáp lại cợt nhả thô tục nên tốt nhất là cứ im. Hương đang tận hưởng mùi thơm thoảng nhẹ dễ chịu của những cánh hoa theo những làn hơi nước xông lên mũi. Nàng đang thắc mắc tại sao cu Dũng hôm nay lại lãng mạn thế. Trước kia khi còn ở nhà thì sữa tắm với đầy đủ các loại hương là thứ ngày nào Hương cũng dùng nhưng mà ở nơi đây là xa xỉ. Từ ngày đặt chân lên đảo thì Hương cũng đếm từng ngày, tuy vậy có quá nhiều điều phải lo nghĩ nên đâu còn để ý đến sinh nhật của mình ở cái nơi khỉ ho cò gáy này chứ.
Sau khi Dũng và Hương tắm xong thì Dũng đã cảm thấy khoan khoái hơn rất nhiều rồi. Được đụng chạm vào làn da và cơ thể mềm mịn của mẹ cũng đủ làm cho Dũng cảm thấy khoan khoái. Phương cùng mấy người khác cũng bị hương thơm tỏa ra từ bồn tắm chinh phục liền vào tắm sau khi Dũng rời đi. Hương biết con vẫn còn mệt nên lại lấy sắn luộc từ hôm trước đưa cho Dũng ăn và chính nàng cũng ăn một miếng chống đói trong lúc chờ mấy người đi tắm.
Dũng dẫn Hương cùng mọi người ra tới nơi mà hắn đã chuẩn bị món quà cho Hương, đó cũng là nơi mà mọi người hay tập thể dục buổi sáng. Cả ngọn núi gần như dựng đứng thì chỉ có chỗ đó là có khoảng đất bằng phẳng tương đối rộng 5,6m có các cây lớn tán lá xum xuê và ở dưới cỏ mọc cũng xanh rì mềm mại. Dũng bất ngờ nói với Hương.
-Má nhắm mắt vào đi.
-Sao tự nhiên kêu người ta nhắm mắt, có mưu đồ bất chính gì vậy.
-Không có mưu đồ gì hết, má có thể không nhắm mắt cũng được. Con chỉ muốn tạo cho má sự bất ngờ mà thôi.
Miệng nói tay Dũng đã hành động rồi. Đã có sự chuẩn bị nên đương nhiên nó phải đưa Hương tới đúng vị trí lý tưởng. Sợi dây leo đã được Dũng kéo ra khỏi hòn đá chèn phía dưới và Dũng thả từ từ để cho vòng nguyệt quế hạ dần xuống dưới. Khi vòng nguyệt quế hạ thấp xuống gần tới đầu Hương thì quần nữ đã thấy được và tất cả òa lên. Ai chứng kiến cũng đều phải trầm trồ vì nó đẹp nhiều màu sắc, ai cũng thấy sự lãng mạn vô cùng và ước mình được đón nhận sự lãng mạn đó. Trước sự chỉ trỏ của nhiều người về phía trên đầu mình thì Hương cũng không tránh được sự tò mò mà ngước lên và cũng lập tức vỡ òa cảm xúc. Giờ thì Hương đã hiểu vì sao Dũng lại yêu cầu mình nhắm mắt, mắt Hương cũng đã nhìn thấy tay Dũng đang vân vê thả từng đoạn dây leo. Vậy mà Hương đã nghĩ oan cho con. Dũng cũng vô cùng sung sướng khi nhìn thấy cảm xúc của Hương. Hương đã nhìn thấy thì không còn gì là bí mật nữa, Dũng liền nói
-Má thấy nó đẹp không. Để con đội cho má nhé.
-Đẹp, đẹp quá….con kiếm ở đâu vậy, sao tự nhiên hôm nay lại tặng cho má.
-Má thấy đẹp là được rồi. Má không nhớ thật sao, hôm nay là sinh nhật má đó. Chúc mừng sinh nhật má, mà vẫn còn nữa chưa hết đâu.
-Ối trời ơi, đẹp quá đi mất. Chị đeo vào đầu vừa và đẹp quá chị gái của em ơi. Oh, cái valy của em….Dũng….đã lấy được rồi hả….thích quá tuyệt vời quá. Phương lúc này cũng nhìn vào gốc cây và phát hiện ra chiếc valy của mình
-cả balo của chị em mình nữa kìa chị Huế.
-Là sinh nhật của má sao. Trời, má cũng không nhớ tới nữa. Sao con lại nhớ sinh nhật má vậy. Cảm ơn con trai về món quà, con thật tuyệt.
Ngay lúc này thì Mạnh Dũng lại tiếp tục với tay giật một đoạn dây khác. Đoạn dây này loằng ngoằng rồi nối với một đoạn cành cây nhỏ trên đó có dấu bó hoa mà hắn đã cắm. Khi cành cây bị giật thì bó hoa ngay lập tức cũng rơi xuống nhưng nó lại được buộc vào một sợi dây leo khác ở cảnh cây bên kia vắt qua chỗ Mạnh Dũng đang đứng. Do đó bó hoa giống như là đang chơi đu quay di chuyển trên một đoạn hình vòng cung. Dũng chỉ việc đưa tay ra chộp lấy bó hoa khi nó lao qua. Dùng tay gỡ dây buộc và đưa ra trước mặt Hương tặng mẹ.
-Con làm cho má đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác đấy. Con làm cho má vui quá. Còn gì tặng má nữa không.
-Còn nhưng mà má phải nhắm mắt lại và làm theo lời con.
-Nhắm mắt rồi đây được chưa. Lần này thì Hương không còn nghi ngờ gì nữa mà nhắm mắt lại, hồi hộp không biết món quà tiếp theo là gì ở chốn này.
-Má hé miệng ra. Dũng nói
Lại nghi ngờ con có mưu đồ bất chính, Hương liền nói
-Lại mưu đồ đen tối hả, không được.
-Má nghĩ đi đâu vậy, con đứng ở cách má gần mét mà. Nếu con có ý đồ đó thì má chả không biết và ngậm miệng lại được mà. Má cứ yên tâm há miệng ra
Hương thấy con nói cũng đúng nên không nói gì nữa mà hé miệng ra. Dũng liền lấy chiếc dương vật giả ra và đưa lại gần miệng Hương, nó nói
-Má có thể ngậm miệng lại và đưa tay ra sờ thử rồi đó. Sau đó thì mới được nhìn
Hai mắt vẫn đang nhắm nghiền nên Hương cũng vô cùng tò mò. Liền đưa tay lên miệng sờ trước và miệng cũng ngậm lại. Ngay khi hai bờ môi chạm vào cái vật mềm mềm như da người thì chột dạ, liền sau đó thì xúc giác ở đôi bàn tay đã truyền đến tín hiệu nhận được. Hương sửng sốt mở mắt ra thì đó là một cái dương vật giả nhưng bề ngoài thì lại là da người.
-Cái quỷ quái gì thế này. Tui không cần, tí nữa thì dọa chết người ta.
-Hihi, mình lạc ở đây chắc cũng phải lâu đấy. trên đảo chỉ có mỗi mình con trai của má là đàn ông, con đã hứa thực hiện thỏa thuận với má rồi nên lkiếm cho má cái này dùng tạm. Dũng nhấn mạnh từ con trai.
-Cảm ơn con trai. Con giữ lời với má là tốt rồi, cái này cứ thế nào ấy…má không dùng đâu…nhưng con đã tặng thì má nhận xem có ai dùng thì dùng.
Hương đã cầm dương vật giả trên tay và nhìn kỹ nó biết được phía trong là gỗ được cắt gọt mà thành. Lớp da tuy cũng khá dày nhưng mà tay Hương vẫn cảm nhận được những rãnh gân do nếp gấp của da và cả những ghồ ghề sần sùi của miếng gỗ bên trong nữa, đặc biệt là ở phần đầu khấc. Hương rất sợ các góc vát sắc lẹm ở phần đầu khấc đó sẽ dần dần như là lưỡi dao cắt thủng phần da bọc ngoài và gây tổn thương nếu sử dụng nó.
-Giờ mình thổi nến bánh sinh nhật nha má.
-Lại còn có bánh sinh nhật và nến nữa hả. Làm sao mà có ở nơi này vậy. Hương vô cùng ngạc nhiên.
-hihi, đây…đây chính là bánh sinh nhật, còn đây chính là nến.
Dũng đưa đĩa hoa quả mà hắn đã sai đám phụ nữ gọt ở hang nhưng không cho ăn. Đó toàn là các quả dại mọc ở rừng. Trên đĩa cũng có mấy miếng sắn xếp thành hình tròn ở vành ngoài. Cũng có nhiều quả chay một loại quả dại chua chua ngọt ngọt mà Phương cùng nhiều người rất thích ăn và Dũng nghĩ rằng Hương cũng thèm ăn loại quả này được bày trên đĩa. Dũng cùng xòe tay ra và để lộ một nắm que là các cành cây nhỏ khô đã được Dũng bẻ ngắn nhỉnh hơn ngón tay một chút, kích thước thì bằng đầu đũa. Dũng dùng đầu nhọn của dao để khoét vào chính giữa hoa quả một cái lỗ để cắm các que đó vào. Sau đó thì đi tìm và gom một ít lá khô lấy đá để quẹt lửa châm lửa đám lá khô. Lấy một cành cây nhỏ và khô hơn cho vào đó đốt đến khi cháy thì mang lại châm vào các đầu que được chọc vào hoa quả.
-Má thổi nến và cầu nguyện điều ước đi nào. Mọi người hát mừng sinh nhật của má nào.