Cuộc đời tự kể (St) - Chương 14
Hôm sau checkout, tạm biệt Canada vọt sang Hongkong. Hongkong thấy mấy thằng bạn cứt bên đó nói dịch vụ này hay lắm. Chúng nó bảo nếu đi kiểu "nhất dạ đế vương" sau khi chọn vài em trong khoảng 2 chục em chân dài đến vú thì được vào phòng VIP có bể tắm, rồi muốn làm gì thì làm, ở đấy rất yên tâm vì có khám chữa bệnh định kỳ, hoàn toàn là rau sạch (nhưng rửa rau bằng nước cống heehehe), dù sao thì vẫn khuyến cáo nên mặc áo mưa đàng hoàng, khổ cái vì bận quá nên không có thời gian check.. hic.hic.. tiếc đứt ruột.
Xong việc lộn sang Thailan. Làm việc bên này thì tôi có 1 ngày nghỉ vì dính vào ngày CN, còn lại hết đợt công tác đổi vé nán lại thêm 2 ngày xuống Pataya. Tối xuống đến nơi đi xem sexshow. Mẹ kiếp.. tởm lợm, kinh khủng. Nhìn ngồn ngộn lũ đàn bà (mà cũng chả biết có phải đàn bà xịn hay không nữa.. hic…), nhét chim, chuột, cá vào bím rồi lại lôi ra thả cho bò linh tinh trên sân khấu. Rồi kim, dao cạo râu, đèn điện cũng nhét hết vào bím, lại còn nhét cả phi tiêu vào rồi bắn bóng bay nữa chứ, kinh khủng… Trong show còn cái màn đặt kẹo lên chỗ mu rùa rồi nhờ 1 chú khán giả lên ngậm vào mồm để ăn, tôi chạy vọt cái xuống hàng ghế sau, không thôi nó kéo cha nó lên sân khấu thì toi. Thế mà vẫn có 1 thằng Đài Loan, lên ngậm kẹo ăn, rồi bú ti cái con nằm trên bàn giữa sân khấu.
Xem hết màn chán đi ra ngoài, gọi quả túc túc.. lên nói tiếng Anh sùi cả bọt mép thằng xế mới hiểu mình muốn gì, nó đưa mình đến 1 chỗ vào thấy đưa vào 1 cái phòng, dẫn lên 5 em, cho chọn 1, tôi chọn 2 em, 2 em dẫn vào một cái phòng lát đá hoa, giống như cái bồn tắm to vậy.
Tụt hết quần áo cả 3 sau đó bê vào 1 cái chậu to, có cái nước gì như bột sắn vậy, trong veo nhưng nhờn nhờn. Tôi muốn hỏi cái gì nhưng 2 con người Thái này không biết tiếng Anh đành chịu chết không tìm hiều được mình đang dùng cái dịch vụ chó chết gì nữa. Rồi nó để tôi nằm sấp xuống sàn, đầu gối lên đùi 1 đứa, đứa còn lại thì bốc cái chất nhờn nhờn, trong trong kia thả lên lưng tôi rồi massage. Cảm giác mát mát, trơn tuột cũng hay hay. Nó cứ dùng mông, dùng ngực trườn lên lưng tôi, còn tôi thì ngồi móc bím con ngồi trước mặt, móc 1 lúc cũng thấy có nước, tôi tiện thể thò cả ngón giữa vào bím nó. Nó có vẻ thích thú nên hơi ưỡn người nhấc cái mông lên để tôi dễ bề thò vào hơn. Thúc bằng tay được lúc thì con đang trườn trên lưng tôi lật ngửa người tôi lên, bôi chất nhờn lên ngực bụng và dùng tay vuốt khắp người. Con tôi đang gối đầu thì nâng cái đùi lên, nó dí vú vào mồm tôi bắt bú ti nó, còn tay nó thì vuốt ngực xoa đầu tôi. Cũng thư giãn ra phết. Đang mải bú thấy con kia nó trườn trườn rồi nó nhét thằng nhỏ vào bím nó dập phát lút cán. Giật cả mình, tôi co chân lên làm nó phải nhổm người lên tụt thằng nhỏ ra ngoài, ngóc đầu nhìn xuống thấy nó đeo giầy cho mình từ lúc nào không biết. À.. được bọn này cũng có trách nhiệm, sang Thái mình cũng kinh, nên cảnh giác cao độ. Nó tưởng tôi không thích nên trèo sang bên cạnh nói cái đếch gì tôi chả hiểu. Tôi xua tay rồi lại nằm xuốgn sờ ngực bú ti con bé kia như trước, con kia lại chuyển sang ngồi quay lưng lại rồi nó ngồi phi ngựa. Bôi cái nước nhờn này vào thành ra nó cứ trơn thuồi luồi, buồn cười lắm, nó phi khoẻ quá thình thoảng lại tụt cả con cu ra ngoài, phi lúc nó quay lại nằm bò lên người tôi, mồm bút ti tôi còn đít thì vẫn đập ầm ầm. Chả hiểu cái nước này là loại gì, ngực tôi đầy cái chất nhờn nhờn mà nó vẫn bú ti tôi ngon lành. Cho nó dập lúc không thấy hứng thú mấy tôi ngồi lên cái bệ, gọi 2 con chỉ vào chim mình, thế nó cũng hiểu ý, lao vào cùng bú chim tôi. 2 cái lưỡi nó quấn quanh mình thằng nhỏ, đôi lúc cả 2 cùng mút mỗi đứa 1 hòn bi, hic.. hic.. cứ gọi là sướng… Còn thích hơn là đóng bọn nó, thật ra bọn này nó cũng pro rồi, nên bím như bím nhựa, rộng ngoác nên chả thấy cảm giác gì cả. Lúc sau xuất ra chúng nó cứ xóc rồi phun lên mặt đứa này 1 ít, đứa kia 1 ít cho đến lúc cạn kiệt thì thôi.
Xong việc về khách sạn ngủ, sáng hôm sau thì Hương gọi điện vừa khóc vừa nói cô bị tai nạn ôtô. Tôi lập tức thu xếp đồ đạc ra sân bay về luôn. Về đến nơi tôi lao vào bệnh viện ngay, cô đã ổn định. May sao không có gì nguy hiểm cả, gẫy cả 2 chân, 1 tay phải. tay trái thì bong gân không phải bó bột nhưng phải nẹp cố định cổ tay. Nói chung toàn thân gần như bó bột trắng toát. Nhìn cô nằm đó mà tôi thương cô quá. Cô thấy tôi về thì cười mà nói:
– Bác sĩ kiểm tra rồi, cô không có sao cả, chỉ phải bó bột thế này vài tuần là ổn thôi.
Sau hơn tuần nằm viện, bác sĩ cho về nhà, không cần phải nằm viện. Lúc đưa cô về tôi thuê hẳn 1 sẽ hồng thật tự, vì taxi cũng không chở được, chân tay bó bột cứng đơ nên không ngồi được taxi.
Về nhà thuê 1 y tá chăm nom cho cô. 1 tuần thay 3 đợt y tá, cứ người này vào người kia đi, tôi tăng thêm người, tăng lương để 2 y tá chăm cô. Vậy mà cũng không chịu được, mỗi lần cô cần đi vệ sinh, hoặc tắm rửa thì là mấy cô y tá lại xin nghỉ. Bực mình tôi cho nghỉ hết, có mỗi cái việc đó cũng không làm được. Hôm đầu tiên cho y tá nghì cũng là ngày CN, cái ngày đấy tôi nhớ khá rõ.
Sáng dậy Hương mang bản chải vào đánh răng, rửa mặt cho cô, rồi bọn tôi mang phở lên cùng ăn cho cô vui. Ăn xong tôi xuống phòng ngồi chơi game, lúc sau thấy Hương xuống nói:
– Cô muốn đi vệ sinh mà em không đưa đi được.
Tôi chạy lên, mang cái chậu vào phòng cô, nhưng lúc đấy mới thấy tại sao mấy đứa y tá nó xin nghỉ hihihi. Loay hoay một hồi toát cả mồi hôi mà chưa có cái thế nào để tè vào chậu được. Tôi đành phải nói cô bám vào cổ tôi, rồi bế cả người vào phòng tắm, đặt ngồi lên xí bệt mà đi chân thì gác lên 1 cái ghế, 1 chân tôi quì xuống để cô gác lên đùi tôi, 1 tay giữ người cô vì cô không bám vào đâu được, 1 tay vén cái váy ngủ lên để cô đi vệ sinh.
Chắc là chẳng ai rơi vào cái tình trạng như của tôi, lúc bực lên đâu có nghĩ đến những tình huống như vậy chứ. Chỉ nghĩ được 1 điều, bọn y tá làm trò, có mỗi cái việc chăm sóc người bệnh mà cũng không làm được. Biết như thế này thì có năn nỉ chúng nó tôi cũng làm quá. Trong tư thế này thì tôi gần như đối mặt với cô, nhìn tia nước từ chỗ đám lông rậm rịt kia chảy ra thằng đàn ông khó kìm chế được những suy nghĩ không lành mạnh. Cô đi tè xong mặt nhăn nhó bảo:
– Hay con cứ ra ngoài đi. Để cô ở trong này lúc nữa.
Tôi biết cô ngại, mà tôi cũng ngại chứ đâu phải cô. Loay hoay rồi cũng kiếm được cái thế tạm ổn. Tôi buông tay ra nói đã chắc chưa cô? Cô nói được. Nhưng vừa bước chân ra thì người cô nghiêng sang 1 bên, may sao tôi chưa đi xa lắm, nên kịp thời đỡ được.
– Thôi, cô đừng ngại. Cứ để con ở trong này cũng được mà. Nhìn cô không thể tự ngồi được tôi cảm thấy thương xót vô cùng, nên năn nỉ cô đừng có ngại nữa, mặc dù tôi cũng ngại kinh khủng.
Cô đi đại tiện nên ngại tôi khi mà tôi lại ngồi ở cái thế rất oái oăm như thế. Mỗi lần xong là tôi lại giật nước nên cũng không vấn đề gì lắm, đúng là sống ở đời chả biết thế nào mà lần, đôi khi rơi vào những tình thế không biết làm thế nào cho phải. Lúc xong mọi thứ tôi vẫn không biết làm sao nữa. Thôi thì làm tới đi vậy. Tôi dùng vòi chĩa vào mà thò tay rửa cả đít lẫn bộ phận đàn bà cho cô… Mặt cô đỏ hồng vì ngại, lúc đó tôi ngại đến mức đầu mụ mị đi không còn nghĩ được gì nữa. Lấy xà phòng chà bông túm lông lên rồi rửa ráy sạch sẽ, thơm tho. Rồi bế cô ra giường, lau khô rồi đắp chăn đàng hoàng cho cô.
Thế rồi lâu dần mọi thứ cũng thành quen, hàng ngày tôi đi làm muộn chút, sáng dậy thay đồ cho cô, cho cô đi vệ sinh, rửa ráy sạch sẽ rồi mới đi làm. Trưa 1 lần, chiều tối 1 lần nữa.
Hơn 1 tháng sau thì cô được cắt bột, chụp phim xương đã liền, nhưng bác sĩ vẫn khuyên tĩnh dưỡng vài tuần nữa cho lành hẳn rồi hãy đi làm. Đưa cô về nhà tôi bế cô lên phòng, vào pha nước rồi cởi quần áo cho cô, bế cô vào tắm. Bó bột nên chân, tay cô kỳ ra từng mảng ghét, bở tơi như khoai lang. Mọi thứ vẫn như khi cô ốm, cô không phản đối và đón nhận sự chăm sóc của tôi. Những lần đầu tiên khi nhìn thấy cô khoả thân thì tôi không kìm chế được bản thân, 1 thằng đàn ông nhìn thấy 1 phụ nữ đẹp nên cái phần con nó trỗi dậy mạnh mẽ hơn phần người. Cô quá đẹp so với tuổi của cô, bộ ngực tròn căng như ngực con gái, đầu vú hồng hào, quầng vú rất mịnh, có lấm tấm mấy hạt nhỏ nhỏ. Bụng thon phẳng như màn hình Plasma. Xuống phía dưới thì có 1 đám lông soăn tít, vì nó vừa nhiều lại vừa soăn nên nó tạo thành một cục bông xù phía dưới, nhìn rất quyến rũ. Khi tôi rửa ráy cho cô, tôi đã từng phải banh nó ra để lau khô nên tôi biết nó không hề thâm, hơn nữa nó còn hồng hơn cả những đứa con gái phương tây mà tôi đã gặp. Nó nhỏ nhắn, có một cái lỗ bé xíu, nếu 1 người đàn ông nhìn vào cái đó mà không cảm thấy gì thì có lẽ người đó là đàn bà mất rồi, có đôi lúc trong đầu tôi có suy nghĩ thèm muốn được hôn lên chỗ kín của cô, nhưng suy nghĩ đó chỉ là của riêng tôi, không ai biết… Tắm xong cho cô tôi bế cô ra lau người cho cô. Nhưn thường ngày chỉ mặc cái váy ngủ chứ không mặc quần lót. Nhìn bộ ngực của cô nhô lên sau cái váy bằng lụa thật là đẹp tuyệt vời. Đỡ cô ngồi tựa vào thành giường tôi xuống xem Hương nấu nướng ra sao.
– Xong rồi hả anh? Cô khoẻ không?
– ổn rồi, anh cho cô tắm rồi đang nghỉ trên kia.
– Thôi, anh lên đi em làm xong anh dìu cô xuống dưới ăn cơm, nằm mãi trên đấy bí lắm.
– uh.. thế em làm nhé, anh lên với cô.
Tôi lên thấy cô đang cầm 1 quyển sổ ngồi xem, nước mắt dàn dụa. Tôi đến ngồi bên cạnh cô cùng xem.
– Cô nhớ chú lắm phải không? Nắm tay cô tôi hỏi.
Cô không nói gì rồi gục vào vai tôi khóc nấc lên từng cơn. Vừa ôm cô vào lòng vuốt ve tôi vừa nhặt quyển sổ lên đọc, thì ra đây là quyển nhật ký của chú tôi. Đọc mấy trang tôi cảm thấy mắt tôi cũng cay xè.. Hoá ra chú tôi mặc bệnh liệt dương, yêu cô mà không dám nói, sống với nhau bao nhiêu năm cô vẫn là con gái, chú tôi đến khi nhắm mắt vẫn còn áy náy vì mình đã làm khổ 1 người con gái…
– Cô ơi, đừng buồn nữa, cô vẫn còn có con với Hương mà.. đừng khóc nữa, con thương cô… Thôi, giờ xuống nhà ăn cơm đi cô…
Tôi vào lấy khăn lau nước mắt cho cô, rồi tôi bế cô xuống ăn cơm. Ăn xong Hương pha trà rồi bảo tôi bế cô lên sân thượng cho thoáng, lại làm 1 mạch lên sân thượng ngôi chơi dưới dàn hoa giấy, không khí, khung cảnh và bọn tôi tíu tít trò chuyện nên cô cũng vui trở lại.
2 tuần sau cô đã hoàn toàn bình phục. Hôm đầu tiên cô đi làm tôi không dậy sớm nữa, không phải đưa cô vào phòng tắm, tôi ngủ thêm chút rồi đi dậy đánh răng, rửa mặt rồi đi làm. Chiều hôm đó về tôi thấy cô buồn buồn, ăn cơm xong cô đi lên gác. Lúc sau tôi lên thì không thấy cô đâu, lên tầng thượng thì thấy cô đang đứng suy tư bên lan can. Tôi đến đứng cạnh hỏi thăm cô có mệt không. Cô nói:
– Cô không mệt, nhưng tự nhiên thấy buồn..
– Sao vậy cô?
– Cô thích ốm hơn…
– Cô khoẻ lại là mừng chứ sao lại thích ốm? Cô nói gì lạ vậy?
– Không… !!! Tự nhiên cô thích vậy..
Tôi gặn hỏi mãi cô mới nói.. vì thời gian qua tôi chăm sóc cô nên cô quen, hôm nay lần đâu tiên cô khoẻ lại, có thể từ làm mọi việc, cô nhớ sự chăm sóc của tôi trong thời gian qua nên thấy buồn. Tôi bảo:
– Cô đừng có buồn, sợ cô ngại thôi chứ tôi thì luôn luôn sẵn sàng phục vụ cô.
Cô vui lắm xoa đầu tôi và nói:
– Nói gì thì phải nhớ đấy nhé… Cô nói mà mắt long lanh nhìn tôi. Còn tôi thì cũng có cảm giác vui mừng khi cô cần sự chăm sóc của tôi.
Con người là một loài vật phức tạp nhất trong thế giới động vật. Tình càm không biết nảy sinh từ cái thứ gì mà ra, nó làm cho con người day dứt, nó làm cho con người đau khổ, nó dằn vặt khi mà giữa tình càm vào lý trí xen lẫn nhau. Tôi với cô vai vế khác nhau, đường đường 1 đằng là cô, 1 đằng là cháu, nhưng hoàn cảnh dẫn dắt, xác thịt chi phối và tình cảm nảy sinh. Tôi thương cô và biết là cô cũng thương tôi, nhưng lý trí thì đang chửi mắng tôi, dằn vặt tôi và tôi đoán chừng cô cũng vậy.
Sáng hôm sau tôi lại dậy sớm, pha nước tắm cho cô và ra bế cô vào phòng tắm. Thời gian qua chăm sóc cô với tình trạng của người ốm khác hẳn với hôm nay, cởi váy ngủ ra tắm cho cô tôi cảm thấy rạo rực của 1 người đàn ông. Mỗi lần xoa sà phòng qua bầu vú cô, luồn xuống đùi cô tôi cũng cảm giác người cô đón nhận khác hơn lúc cô ốm.
Tắm xong, lau người mặc quần áo cho cô, tôi chạy về phòng thay đồ rồi 2 cô cháu đến cty. Tối hôm đấy về ăn xong thì Hương đi đến nhà bạn. Tôi với cô ngồi xem TV dưới nhà đến 9h, tôi bảo:
– Muộn rồi đi ngủ thôi cô, mai còn đi làm…
Cô dang tay ra ý muốn ôm cổ tôi để tôi bế lên phòng. Tôi ra bế cô lên gác, đến giường thì cô không buông ra mà kéo tôi nằm đè lên người cô. Cái gì đến rồi cũng phải đến, chúng tôi lao vào nhau như 2 con hổ đói, hổn hển, vật vã. Tôi và cô đã làm tình như chưa bao giờ được làm tình, ngấu nghiến, nâng niu cảm giác thật mặn nồng.
Xong cô đẩy tôi rồi vào phòng tắm, sau đó ra ngoài. Nằm lúc không thấy cô vào tôi dậy vào rửa rồi xuống nhà, dưới nhà cũng không có, nên lại lên thượng tìm. Lên thấy cô đang ngồi khóc 1 mình. Tôi đến quì xuống trước mặt cô, cô ôm tôi vào lòng, nước mắt rơi ấm ấm trên mặt tôi.
Tôi biết nói gì lúc này đây, đành ôm lấy cô mà vỗ về an ủi. Rồi 2 chúng tôi dắt nhau xuống nhà, mỗi người 1 phòng, mỗi người 1 suy nghĩ, day dứt và mệt mỏi. Sau đó, hầu như cô tránh mặt tôi, tôi về thì cô đi, tôi đi thì cô về. Cho đến 1 ngày hôm đó là thứ 7, Hương đi thực tập chỉ có cô ở nhà, lúc tôi về nhà thấy cô rất tươi tỉnh, cô thấy tôi về ra lấy áo, cất giày cho tôi. Rồi đi pha cho tôi cốc nước.
– cô còn buồn không?
cô nói: – Không. Thực ra cô cũng nghĩ nhiều rồi, cô có lỗi với chú cô cũng thắp hương xin lỗi chú rồi. Chuyện đã rồi không làm khác được, cô không muốn nghĩ nữa.
– Cô đừng đi buồn nữa, cô không muốn thì không bao giờ mình làm chuyện ấy nữa… mình sẽ sống vui vẻ như trước đây, được không cô.
– Uh.. cô biết, đừng nghĩ gì cả, cô muốn mà, cô đã có những giây phút thật hạnh phúc, cô nói thật đấy.. giờ cho phép cô chăm sóc lại để trả ơn nào..
Nói rồi cô dắt tay tôi vào và tắm cho tôi, 2 cô cháu tắm táp sạch sẽ rồi đi ra giường, tôi leo lên nằm cạnh cô, lần đâu tiên tôi được thoải mái mà bú vú cô, thoải mái hôn lên khắp nơi trên cái thân thể mà tôi vẫn chăm sóc bấy lâu. Cô nằm yên cho tôi hôn, tôi hôn dần xuống dưới, cô giữ đầu tôi lại rồi nói:
– Không được đâu..
Tôi hôn và dùng lưỡi quét xung quang cái đám lông rậm rì của cô, liếm lên đùi và dùng tay day day cái mu, tôi vuốt xuống dưới thì thấy cô ra rất nhiều, rất nhiều nước tôi banh 2 chân cô ra để tiện cho việc day day hơn. Chưa bao giờ trong tôi có nhiều cảm giác như thế, vừa cẩn trọng, vừa sung sướng, giống như một nô lệ đang hầu hạ một vị nữ hoàng vậy… Tôi dần dần chuyển hướng hôn từ đùi sang bẹn, rồi cuối cùng tôi cũng quét được cái lưỡi tôi vào giữa cái khe nước ngầm kia, người cô run bắn lên khi lưỡi tôi đưa từ dưới lên trên. Cô khép 2 đùi lại và nhỏm người dậy:
– Con làm gì thế? Liếm vào đấy à?
– Vâng…
– Không liếm thế.. bẩn lắm.. Nói rồi cô túm đầu tôi kéo tôi nằm đè lên người cô.
– Sao bẩn, người cô sạch mà, mà ngon lắm, con thích mà… cô không thích sao? Cứ để con liếm đi mà…
– Nhưng mà bẩn..
Tôi lại tụt xuống… Lần này cô không phản đối nữa, tôi được tự do banh chân cô ra mà liếm láp, mút mát. Người cô run lẩy bẩy mỗi lần tôi quét cái lưỡi vào sâu phía trong. Bụng cô giật lên từng cơn, khi tôi mút cái chỗ đi tè (mọi người gọi là cái hột le, nhưng chả biết tên nó chính xác là cái gì nữa). Tôi vén mớ lông lên banh 2 môi ra rồi the thật dài cái lưỡi liếm từ dưới liếm lên đến đỉnh, mỗi lần liếm 1 cái dài như vậy thì người cô lại ưỡn theo. Sau 15 phút thì tôi nằm lên người cô và đưa vào trong người cô, chúng thôi quấn lấy nhau, hì hục, hổn hển, cô quắp chặt lấy mông tôi giường như muốn tôi đi sau vào trong hơn nữa, cứ thế quấn lấy nhau mồi hôi hoà chung làm một chảy nhớp nhúa cả hai. Tôi muốn rút ra để phun nhưng cô không cho, cứ quắp chặt lấy tôi, nuốt hết những gì tôi chuyền sang cho cô.. cô hôn tôi rồi cả 2 cùng ngủ.
Sáng hôm sau tôi dậy thì không thấy cô đâu, đi xuống nhà có một mảnh giấy để trên bàn nước.
Đọc xong tôi không đủ sức đứng lên nữa, đó làm lá thư cô tôi từ biệt tôi, cô đã quyết định sang Mỹ và ở bên đó. Cô yêu tôi nhưng không đủ sức vượt qua bản thân mình, tôi thấy mất mát khi phải xa cái người tôi yêu thương, nâng niu, tôn thờ… Cảm giác trống rỗng tràn ngập trong tôi, căn nhà trở nên trống trải, hoang vắng, bình thường nó to đẹp giờ sao nó hoang vu đến vậy… Tôi không còn biết mình đang ở đâu, giờ phải làm gì nữa….