Cuộc đời thật lắm éo le... - Chương 9
Chap 9: LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG
Tôi đã tìm được việc làm chỉ sau mấy cốc trà chanh, tuy không có gì hoành tráng nhưng tôi vẫn phải chấp nhận thực tại thôi, tôi không còn sống cùng ông bà già nữa để mà tối ngày buông thả. Bà béo chủ quán trà chanh có một khu nhà trọ cho thuê ở cuối con hẻm, ông bảo vệ già dạo này đau yếu suốt, bả cũng đang muốn cho nghỉ, lân la biết truyện tôi liền ngỏ ý xin vào làm thay. Công việc cũng đơn giản, hàng ngày để ý kiểm soát người ra vào, sắp xếp xe cộ gọn gàng và cuối cùng là mở đóng cổng đúng giờ. Mấy ngày đầu chán kinh khủng, cuộc sống của tôi tự nhiên bị đóng khung vào ngần ấy việc, cứ lặp đi lặp lại 24/7 chỉ để lấy mức lương 3 củ một tháng. Tôi thấy thật nhục nhã, 3 củ tôi có thẻ quẹt thẻ trong một nốt nhạc là hết, chưa bằng một bữa bar xoàng xĩnh. Phải cắn răng vượt qua thôi, giờ không có việc gì làm tôi cũng phát điên mất.
11 giờ đêm là đến giờ đóng cổng, tôi nằm trên xép nóng hầm hập, cái quạt cũ chạy è è chẳng thấy mát, chỉ thấy bớt chút nóng mà thôi. Đêm rồi mà nhưng nào đó xung quanh vẫn còn tiếng đàn ca vọng cổ văng vẳng nghe thật não nề. Đôi khi có mấy đứa về muộn, không kịp giờ cổng cứ đứng ngoài năn nỉ ỉ ôi, tôi mặc kệ, đi không biết đường về thì cút chỗ khác mà ngủ, tôi cứ đúng quy tắc mà làm. Thi thoảng có tiếng cãi nhau láo nháo trên phòng nào đó làm bà béo chẳng ngủ được, bả tức quá mò lên dẹp loạn không quá 3 phút là lại yên.
Được tầm 1 tuần thì tôi cũng quen việc, thấy bớt nhàm chán hơn, tôi bắt chuyện với mọi người trong khu trọ nên cũng đỡ bị ghét vì cứng nhắc, không dễ mến như bác già. Bà béo cũng hài lòng về tôi vì nhanh nhẹn, dẻo mồm, đảm bảo duy trì khu trọ theo đúng nội quy bả đề ra. Tôi cũng không còn thấy ấm ức khi ai đó coi thường mình, tỏ thái độ khó chịu với mình, dù gì họ cũng chẳng biết tôi là ai, kệ. Nhờ thái độ tốt, tôi được kết thúc thời gian thử việc sớm 1 tháng, bà béo cũng giao thêm cho tôi một số quyền hành như đi dẹp loạn những phòng gây ồn ào hay đi chốt số điện, nước cuối tháng, rồi cuối cùng là cả việc thu tiền nhà tôi cũng được tin tưởng giao phó. Làm nào thì làm, cuối tháng cứ chốt chuẩn điện nước, giao đủ tiền phòng cho bả là xong. Tôi oai như cán bộ, nhưng không vì thế mà tôi lạm quyền chèn ép mọi người, tôi cũng ít chăm chút cho ngoại hình, đơn cử như việc cắt tóc, cứ ra vỉa hè ngồi xén một lúc cho mát là xong, không còn chuyện book lịch đi cắt cầu kỳ ở salon như trước đây nữa. Khu trọ này chủ yếu là sinh viên, người đi làm, hộ gia đình, tôi rà soát nhân khẩu từng phòng xem có kiếm được em rau nào để vơi bớt nỗi buồn không. Có 3 trường hợp tôi đưa vào tầm ngắm:
Thương là sinh viên năm nhất, người Hà Nội, một mình vào đây học, kiểu muốn thoát khỏi sự quản lý của gia đình, tôi quá hiểu. Tính hơi chảnh, tự lập cao, hiện ở một mình. Tôi lợi dụng mối quan hệ đồng hương để tiếp cận, làm quen, trò chuyện hòng vượt qua cái sự lạnh lùng của nàng. Thứ 2 là Hiền, cũng sinh viên năm nhất trường nghề, vừa học vừa làm, sống thử cùng bồ, tính hơi ngây thơ (không biết giả bộ hay thật), ồn ào, hay cãi nhau với bồ. Tôi thường tiếp cận bằng các cử chỉ chăm sóc như dắt xe hộ, an ủi khi biết nàng vừa cãi nhau xong. Cuối cùng là chị Liên, đã lấy chồng được 2 năm, chưa con cái gì, chồng làm xây dựng nên đi suốt, tháng về được 3, 4 hôm, có tháng chẳng về. Chị tính cởi mở, thích giao lưu, gì cứ đàn bà tháng được vài nháy thì sống không bằng chết, tôi khá tâm đắc với mục tiêu này. Chọc ghẹo kèm đá đưa bóng gió với chị là chiến thuật mà tôi lựa chọn.
Rồi một số cơ hội đã xuất hiện, trước tiên là Hiền. Đêm ấy nàng về muộn 30 phút so với giờ đóng cửa, nàng đứng ngoài năn nỉ tôi cho vào, tôi hỏi lý do thì nàng thật thà kể là hôm nay bồ nàng về quê từ sáng rồi, nàng định qua nhà bạn ngủ nhưng bạn lại bận, nàng đành quay về đây nên muộn. Tôi nghĩ đây là cơ hội lấy le với nàng nên nhẹ nhàng hé cửa cho nàng vào. Đoạn nàng lẻn vào rồi lại ngồi thu lu trên cái ghế của tôi, hỏi sao không lên phòng thì nàng mới lòi ra là chìa khoá phòng lạc đâu mất tiêu, tìm hoài chẳng thấy. Nàng ngỏ ý muốn tắm nhờ vì quần áo đã mang sẵn trong túi đây rồi. Các phòng ở đây đều khép kín nên nhà vệ sinh nhỏ dưới gầm cầu thang chỉ có mình tôi dùng, cửa bằng kính mờ nhưng tôi cũng chẳng buồn dán thêm giấy cho kín đáo. Hiền đang lúi húi trong đó, mỗi lần nàng đứng gần kính là tôi có thể thấy rõ cái dáng mảnh khảnh và làn da trắng của nàng, tuy hơi nhoè xíu, có pha nàng còn dí mông sát kính làm tôi muốn xịt máu mũi quá đi.
Tắm xong nàng quay ra chỗ tôi ngồi thần người, lâu lâu lại lục lọi gì đó trong túi, tôi đoán là để cố tìm chìa khoá trong vô vọng. Tôi gợi ý nàng lên xin ngủ nhờ phòng Thương vì có mỗi nó là con gái mà ở một mình, nàng lắc đầu nguầy nguậy vì Thương lạnh tính, khó gần. Đoạn nàng lại năn nỉ tôi mở cửa cho ra nhà nghỉ ngủ tạm một đêm nhưng tôi phải gây khó dễ ngay. Tôi nói đã phá lệ cho nàng vào rồi thì giờ không thể thông đồng cho ra được, nhỡ ai nhìn thấy thì tôi sẽ bị đuổi việc mất. Nàng lại nhăn nhó không biết làm thế nào.
– Thôi lên kia mà ngủ, lấy sức mai còn đi làm! – Tôi nói với giọng tưng tửng như chẳng có gì ghê gớm.
– Hổng có được đâu, kỳ quá hà. – Nàng nhăn mặt ái ngại.
– Có gì đâu, nằm tráo đầu đuôi đi là ok mà, ngồi đây muỗi có cắn nhiều lắm đây này. Nhỡ gặp con a-nô-phen nó lại đốt cho sưng bụng! – Tôi giả vờ đưa tay lên gãi ngứa. – Em lên nằm trước đi, anh tắm cái đã. Đừng ngại. – Lúc vào tắm tôi mới để ý dưới nền nhà có một mảnh giấy mỏng dạng như giấy thấm dầu, có logo Dianna màu hồng, thôi xong, nàng đến tháng mẹ nó rồi còn đâu, tôi chưng hửng
Mãi rồi nàng cũng chịu (chắc nhờ có “bảo hiểm”), cái gác xép khá cao, người bình thường đứng dưới nhìn lên cũng chẳng thấy gì, tôi cũng phải đế thêm mấy câu đại loại như có ai biết đâu mà ngại; em ngủ đi chứ thức không có được, mất sức, xấu gái; rằng thì là mà anh buồn ngủ lắm rồi, chẳng thiết gì nữa, blah blah. Đêm đó tôi với nàng tâm sự khá lâu, thì ra nàng với bồ sống chung cốt yếu chỉ để share tiền phòng thôi chứ cũng không hẳn vì điều gì khác.
– Chị Liên hôm nay đi làm sớm thế? – Tôi vừa đánh răng vừa nói với ra.
– Uh, bữa nay có việc chị đi sớm chút!
– Dạo này em thấy chị đi sớm về muộn lắm đấy nhá, anh xã chị đã dặn em trông chừng chị rồi, về thấy sứt mẻ miếng nào thì chết em. – Tôi nói rồi ngửa cổ súc miệng òng ọc.
– Gì mà phải trông chừng vậy trời, người ta có phải trẻ con đâu chớ.
– Không trông thì có mà mất vợ như chơi ấy chứ, há há.
– Xí, có không giữ, mất đừng tìm nghen! – Chị nói rồi rồ ga phóng xe đi mất.
Một đêm tối trời tôi thấy chị Liên mò xuống nhà xe nhờ tôi mở cửa cho ra ngoài đi tìm mua cái quạt điện, nhà chị có độc cái quạt mà thế nào tự nhiên chập cháy mất tiêu. Tôi nói đã đóng cổng lâu rồi nên ko cho ra được, mà giờ này làm gì còn chỗ nào bán quạt. Đoạn tôi ngỏ ý muốn lên xem cái quạt của chị thế nào, biết đâu sửa được, chị đồng ý liền. Thật ra quạt nó đã cháy khét lẹt như chị kể thì có mà giời cứu nổi, tôi vẫn mò lên giả bộ tháo tung cái quạt ra chọc ngoáy. Chị Liên nóng quá đành đi tắm cho mát, đoạn chị bước ra với cái váy ngủ mỏng, chị không có mặc áo lót nên dáng đi khom khom, một tay cứ phải che ngang trước ngực cho khỏi lộ núm, nhìn thấy ghét ghê. Chị cứ đi qua đi lại trước mặt tôi một hồi rồi ngồi xuống góc nhà đọc sách, chị cũng lắm mồ hôi, lấm tấm trên đôi vai trần, chị cứ lấy tay chấm chấm mồ hôi trên mặt, đến khổ. Tôi thì vừa vội chạy lên nên mặc độc có cái quần đùi, tôi cố tình ngồi tơ hơ ra, không biết chị có để ý hay nhìn trộm gì không.
– Thôi nếu không sửa được thì bỏ đó đi bây, về ngủ không muộn rồi đó.
– Hỏng hẳn rồi chị ạ, hay chị xuống lấy tạm cái quạt của em mà ngủ, nó hơi cũ nhưng vẫn dùng tạm được.
– Thôi, không cần đâu!
– Thật đấy, con trai bọn em cởi trần ngủ là mát rồi, chị cởi trần ngủ đâu có được.
– Thôi kệ chị, bây về đi, nhiều chuyện quá hà! – Chị đứng dậy đẩy tôi ra cửa.
– Này, em nói thật đấy, không có đùa đâu, chị xuống lấy quạt của em lên đi, mai mua quạt mới rồi trả em sau. – Tôi gạ mãi rồi chị cũng chịu, theo tôi đi xuống.
Tôi leo lên xép nhấc cái quạt xuống, chị đứng dưới đỡ, vì dây dợ loằng ngoằng nên chị cứ lúi húi túm lại dây cho gọn rồi mới khệ nệ bê lên. Trong lúc hớ hênh, ngồi trên cao nhìn xuống tôi được chiêm ngưỡng nguyên cặp vú của chị cứ lúc lắc qua lại, nứng ghê ta. Tôi nhìn theo chị cho đến khi khuất khỏi những bậc thang và thầm nghĩ lần sau mà cháy quạt nữa là em mang quạt lên ngủ chung với chị đó nhé, không cho mượn nữa.
Từng ngày lại êm đềm trôi qua, tôi án binh bất động kiên nhẫn nằm chờ, không nên manh động khi mọi thứ còn quá sớm. Hiền dạo này cãi nhau với bồ suốt, tuần vào ba bữa ném xoong nồi cả ra hành lang, chị Liên thì chồng mới về mấy hôm trước, sáng nay lại đi rồi, chắc chị đã được bơm tinh dịch nên cái lồn ấy không bị đói nữa, Thương thì vẫn thế, “đổ bê tông” trước những đợt tiếp cận của tôi, rất cứng. Một ngày đầu tháng, tôi “lê máy chém” đi khắp các phòng (đó là thuật ngữ mà khu trọ ám chỉ việc tôi đi thu tiền nhà). Đến phòng Thương, tôi gõ cửa đầy lạnh lùng, vài lần không thấy động tĩnh gì, liếc thấy đôi dép quen thuộc vẫn ngoài cửa, chắc chắn nàng có nhà, hay nàng dẫn bồ về nên không dám ra?
Rồi Thương cũng chịu mở cửa, tôi bảo thu tiền nhà mà nàng cứ ì ra, gặng hỏi mãi mới biết nàng đang không có tiền, lý do là gì thì không nói. Tôi phân bua rằng thì là mà vay tiền mà đóng đi, rằng tôi thu tiền hộ thôi chứ có phải thu cho tôi đâu, rằng thì anh em đồng hương cũng muốn giúp nhau lắm nhưng chẳng biết làm nào. Nàng khá là cứng, gợi ý nhờ tôi đi cầm máy tính hoặc xe máy của nàng, tôi gạt ngay vì máy tính để học, xe máy để đi làm, cầm cố bừa bãi rồi biết bao giờ mới rút ra được. Rồi nàng lại xuống nước nhờ tôi cầm giúp 1 củ trước, còn lại mấy hôm nữa nàng sẽ lo đủ, lúc này đến lượt mặt tôi lạnh như băng, cho biết tay nhau nghe em! Có vẻ như nàng đã bị dồn vào đường cùng, tôi bắt đầu gợi ý:
– Thế này nhé, nể em là đồng hương, anh em mình đều phải lăn lộn nơi đất khách quê người, đều khó khăn cả. Anh chỉ làm công việc của mình thôi nhưng anh cũng rất muốn giúp em… – Tôi giả bộ ngập ngừng
– Có cách gì anh cứ nói đi xem nào.- Cái giọng vẫn còn trịch thượng, ghét ghê.
– Nhưng… anh ngại lắm, thôi!
– Ơ kìa, anh buồn cười nhỉ, cách gì em cũng chịu, được chưa?
– Nhưng mà… cũng không hay ho cho lắm… Thôi em vay bạn bè đóng tiền cho anh đi, mai anh lấy cũng được, để anh nói khó… – Tôi chưa dứt câu nàng chặn họng:
– Không, em không có quen ai trong này để mà vay, vay được thì em đã chẳng phải nhờ anh. Anh cứ nói anh là đồng hương thì anh phải giúp em, anh giúp được em thì giúp, không thì nói một câu, em không làm anh khó xử nữa!
– Thôi thế này nhé, anh cũng thích sòng phằng, có qua có lại, đôi bên cùng có lợi, em không có tiền thì phải có cái gì khác trả cho anh, anh sẽ giúp em tiền nhà tháng này.
– Ok, em cũng thích sòng phẳng… nhưng theo anh thì em có thể trả cái gì khác được bây giờ trong khi em chỉ có laptop với xe máy là giá trị thì anh lại chê. Hay anh trêu em đấy? – Tôi chẳng nói gì, chỉ ngồi rung đùi ngắm nghía quanh phòng. Nàng suy nghĩ một hồi lâu rồi mới lại nói:
– Này, thân em chẳng còn cái gì nữa đâu, anh xem lấy được cái gì thì lấy đi!
– Ok, anh đồng ý luôn, em nói rồi cấm nuốt lời!
– A…ơ này, anh đừng có mà vớ vẩn! – Hình như nàng đã hiểu ra điều gì đó, giãy nảy lên.
– Này này, em bảo thích sòng phẳng, có qua có lại, bây giờ có muốn anh giúp không, em phải có cái gì ngoài tiền để trả anh chứ. Anh sẽ giúp em tiền nhà tháng này không thiếu một xu! – Tôi nói rất quả quyết và rõ ràng. Thương nghe xong thừ người ra, mặt rất hoang mang, tôi chắc mẩm cá sắp cắn câu rồi.
– Được! Nói là làm, anh không sòng phẳng đừng trách con này!
Thật là sảng khoái, ngày hôm đó tôi thấy rất vui và cả hồi hộp nữa. Đúng như đánh bạc, thắng thì sẽ được một bữa nhớ đời, thua thì hậu quả không biết sẽ nghiêm trọng đến mức nào nữa, may mà tôi cũng cứng, xuyên thủng cái hàng phòng ngự bê tông cốt thép của Thương. Đêm hôm đó tôi chỉ mong đồng hồ quay nhanh nhanh lên chút còn đến giờ đóng cửa. Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, ngó thấy khu trọ yên ắng, ai cũng đã về nhà nấy tôi mới mò lên phòng Thương, nàng không chốt cửa nên tôi cứ tự mở mà lẻn vào nhẹ nhàng thôi.
– Này nhé, nói lại cho rõ, từ giờ cho đến 5h sáng anh muốn làm gì em cũng được. Sau đấy đường ai nấy đi, tháng này em sẽ không phải đóng tiền nhà 3 triệu 225 ngàn, chuyện này không bao giờ được lộ ra ngoài! – Nàng trừng mắt nói thầm với tôi.
– Ok con dê! – Tôi thấy cái khế ước này như trò trẻ con, nói thật em thích thì anh đóng tiền nhà cho em cả năm cũng được, miễn có qua có lại, nghĩ vậy rồi tôi nhanh nhẹn quay lại tắt điện, chốt cửa và đưa viên thuốc tránh thai cho nàng uống. Đoạn tôi cởi áo ra cho đỡ nóng, ngồi bệt xuống sàn gạch hoa mát rượi, cái quạt ở góc nhà chạy è è, quay qua quay lại.
– Em chịch mấy lần rồi?
– Ơ… 5 hoặc 6 lần! – Nàng đáp gọn lỏn, khoanh tay ngồi trên ghế, miễn cưỡng trả lời câu hỏi của tôi. Nàng chịch chưa nhiều, đúng gu của tôi, lúc ấy tôi thấy mình như sắp trúng độc đắc, con cặc tôi nghe đến đây đã nhỏng lên rồi.
– Em đã đi khách bao giờ chưa?
– Này… chưa!… Em không phải cave nhé! – Nàng có vẻ ức chế, trợn mắt lên nghiến răng nhìn tôi.
– Tốt, anh cũng thích ăn rau sạch lắm. Mà này, em có để ý anh không đấy? – Tôi hỏi hơi bất ngờ làm nàng lấy tay bịt miệng cười khúc khích.
– Giời ạ… Ừm, cũng có, từ lúc biết anh là người Hà Nội.
– Thế… em có bao giờ nghĩ sẽ chịch nhau với anh không?
– Ối giời ơi, cứ ngồi đấy mà mơ đi, ai thèm!
– Á à, không thèm à, rồi sẽ phải thèm, đứng lên, quay người lại! – Tôi giơ ngón trỏ ngoáy ngoáy ra hiệu. Nàng miễn cưỡng đứng lên, đẩy cái ghế vào gầm bàn, quay mặt ra cửa sổ. Phía bên kia là cửa sổ nhà khác nhưng đã đóng, đèn bên đó vẫn sáng. Đoạn nàng với tay định đóng cửa nhưng tôi không cho. Tôi thích để cửa thế cho có chút không khí phiêu lưu mạo hiểm.
– Cởi áo ra! – Tôi cũng lột áo bỏ qua một bên, bình thường sau khi tắm đêm tôi chỉ mặc có cái quần đùi, không mặc sịp nữa nên giờ tôi thò tay móc con cu qua ống chân quần dễ dàng, cho nó ngắm nàng cùng. Thương đưa tay lột chiếc áo phông qua đầu, vứt lên giường.
– Cởi nốt ra! – Nàng ngần ngừ 1 giây rồi cũng thò tay ra sau tháo áo chíp, rất nhanh gọn. Tôi hứng quá, cũng lâu lâu rồi chưa được địt, đám tinh trùng chắc đang nhao nhao biểu tình.
– Cởi quần ra, quần ngoài thôi! – Nàng tháo cúc cái quần short bò rồi đẩy cho nó tuột xuống chân. Tôi đứng dậy bật đèn ngủ ở đầu giường, chỉnh ở mức mờ mờ ảo ảo cho không gian thêm phần lãng mạn. Tôi bảo nàng ngồi lên mép bàn và dạng hai đầu gối ra còn mình thì cởi luôn cái quần đùi cho đỡ vướng. Đoạn tôi quay lại, trông Thương lúc này thật hấp dẫn, cái mặt lạnh như tiền, đang âm thầm chịu đựng những trò quái chiêu càng làm tôi thêm hứng, nàng quay mặt sang một bên, nhìn chằm chằm xuống bờ vai. Cặp vú Thương hơi nhỏ, thuộc hệ cam, bóp vừa trong lòng bàn tay, hai núm vú vừa bị tay tôi chạm vào đã cứng hết lên, chúng đang chống lại thái độ của nàng.
Bình thường Thương ăn mặc rất trẻ trung và hiện đại, thường là áo phông và chân váy hoặc quần short bò. Nàng đang mặc một cái quần lót màu hồng phấn, hông nàng hơi nhỏ và xương làm tôn lên cái mu lồn cao vút. Tôi bước tới, quỳ xuống rồi chạm mũi vào giữa háng nàng, lâu lắm rồi mới lại được ngửi mùi lồn con gái, tôi như mê man đi theo mùi hương đặc trưng ấy, nhẹ nhàng, thoang thoảng mà phải tập trung lắm mới cảm nhận được. Tôi hôn nhẹ lên cái mu lồn qua một lớp quần lót rồi nhanh chóng tìm tới hai đầu vú mà liếm láp, tôi không ngoạm lấy vú nàng mà chỉ đá lưỡi trên đầu vú rồi lại lướt vòng xung quanh, nàng có vẻ sướng, cứ uốn éo người. Đoạn tôi đứng thẳng dậy, liếm dọc cổ cho tới lỗ tai nàng, tôi cảm nhận được nàng đang nổi gai ốc, đưa tay kéo cằm lại, tôi đặt lên môi nàng một nụ hôn. Thương cứ để yên cho tôi lùa lưỡi vào miệng mà không đáp trả, lâu rồi tôi mới lại được nếm vị ngọt trong miệng của một cô gái đang độ xuân thì. Tôi vòng tay vuốt ve từ vai xuống dọc eo nàng rồi dừng lại ở cặp mông, đưa tay kéo cạp quần lót xuống, nàng hiểu ý nâng mông lên cho tôi kéo nó qua, rồi nàng chụm đôi chân dài vào với nhau để tôi có thể lột hẳn cái quần lót ra và thả nó xuống sàn. Tôi ngồi xổm xuống, để hai chân nàng gác lên vai tôi một cách thoải mái rồi nhẹ nhàng đưa tay tách hai mép lồn ra, nàng rùng mình làm tôi thấy thích thú. Lông lồn nàng lún phún tự nhiên, tôi vục mặt vào liếm láp, đá lưỡi, chọc ngoáy táo tợn trong cái lồn đang chịu trận ấy. Thương thở hổn hển, tôi cá là nàng cũng sướng vì được mơn trớn, tôi cố tình làm một cách nhẹ nhàng, bài bản với hy vọng sau này có thể set thêm vài kèo đóng tiền nhà nữa cho thỏa trí.
– Banh lồn ra đi em!- Tôi thì thầm vào tai Thương, tay tôi thò xuống sục sục con cặc mấy cái cho nó cửng lên, khổ thân thằng em, anh sắp cho chú ăn lồn rồi nhé. Thương thò hai ngón tay xuống khẽ tách hai mép lồn của mình ra, ánh đèn tù mù làm tôi không chiêm ngưỡng rõ cái lồn nàng nó ra làm sao, con cặc tôi rà rà dọc mép lồn để lấy dâm thủy của nàng làm chất bôi trơn. Tôi từ từ ấn con cặc vào lồn Thương, nàng mắm môi, nhắm mắt giữ im tư thế, mọi thứ đã vào khớp, tôi bắt đầu nhấp nhanh dần đều, một tay tôi bóp mông nàng, một tay tôi giữ sau gáy nàng để lùa lưỡi vào mút mát lưỡi nàng. Thương đã hoàn toàn rơi vào trận địa, nàng lim dim mắt tận hưởng, lưỡi nàng bắt đầu đáp trả, vờn lấy lưỡi tôi. Nứng cực độ, tôi đã quên mất cả việc kiểm soát bản thân, không kịp kiềm chế tôi đành rùng mình xuất ồ ạt vào lồn nàng. Thương vẫn ngồi ở mép bàn, hai đầu gối dang rộng, hai tay chống ra sau, đầu gục xuống, tinh dịch từ lồn trào ra cứ nhỏ xuống nền nhà từng giọt, từng giọt.
Tôi như phê thuốc, nằm ệch xuống sàn rồi ra hiệu cho nàng xuống liếm cặc mình, sau khi đã dọn dẹp xong con cặc đang hừng hực khí thế tôi bảo Thương quỳ xuống sàn. Cái tư thế này làm Thương trông dâm kinh khủng, đối ngược với vẻ ngoài lạnh lùng tôi vẫn thấy. Tôi cũng quỳ lên trước mặt Thương, kéo đầu nàng lại rồi nhét con cặc vào miệng mà nhấp, một tay tôi với xuống dưới mông nàng xoa xoa cái lồn đang nhoe nhoét tinh dịch. Sướng và phê khủng khiếp, tôi rút cặc rồi bò ra sau mông Thương thúc một phát lút cán, tôi cúi người khom, hai tay xoa bóp cặp vú, cứ thế địt đúng kiểu hai con chó đang giao phối. Thương cũng nứng, nàng ngửa cổ lên cắn răng chịu trận, nhất định không rên lên tiếng nào, tôi phía sau cứ miệt mài nắc cho sướng cái con cặc đang thèm lồn bấy lâu. Nền nhà cứng nên chắc Thương cũng đau đầu gối, tôi bảo nàng nằm ngửa ra sàn rồi gác hai chân nàng lên vai mà địt kiểu truyền thống, lồn Thương không quá bót nhưng tôi đang lúc thèm gái nên độ nứng vẫn duy trì ở mức tối đa.
Lần trước xuất sớm quá, chưa kịp cảm nhận hết cuộc vui nên lần này tôi cho cặc nghỉ giữa hiệp. Thương nằm vật ra sàn thở hồng hộc. Tôi lôi Thương dậy, bắt quỳ trên bàn, hai tay bám vào song cửa sổ, lồn nàng vẫn còn sót chút tinh dịch và giờ nó đang nhỏ tong tỏng ra quyển giáo trình ở giữa bàn. Tôi kéo ghế, đứng lên rồi lôi cặc ra địt Thương từ phía sau, đêm nay trăng sáng, có tiếng người láo nháo dưới đường, tôi không biết họ có nhìn lên đây để xem sex show không. Nhà đối diện đã tắt đèn đi ngủ nhưng hình như nóng quá hay sao mà họ lại mở cửa sổ, cứ tưởng tượng bên đó có người đang rình xem Thương bị địt làm tôi càng thêm nứng mà giã bành bạch. Thương vẫn bám chắc vào cửa sổ chịu trận, quyết không rên một tiếng, lỳ thật, tôi lại càng có hứng hành hạ nàng thêm chút nữa.
Tôi dừng lại, kéo Thương vào nhà tắm, hai đứa đã nhễ nhại mồ hôi rồi. Tôi xả nước vòi sen lên người làm nàng giật mình co rúm lại, tôi bắt đầu kỳ cọ từ cổ xuống đến tay, ngực, bụng, đùi… nàng đứng yên, tôi thấy giống như đang tắm cho một đứa trẻ con vậy, đoạn tôi bảo nàng cúi xuống để rửa lồn. Chà, cái lồn nàng giờ tôi mới được ngắm kỹ, nó ngon quá ta, tinh dịch và nước lồn quện vào nhau thành từng mảng trắng đục nhầy nhụa, tôi xịt nước rồi thò hai ngón tay sục vô lồn nàng cho sạch sẽ, tôi cứ sục nhanh dần như trong mấy clip jav ấy. Vì đã chạm phải điểm G nên nàng cứ cong bụng lên, mãi mới chịu ư ư trong cổ họng, tôi sục nhanh hơn nữa, nàng chịu không nổi, phải lấy tay bịt miệng lại thật chặt, mặt nhăn nhó.
– Á! – Thương kêu lên một tiếng rồi tè luôn trong tư thế chổng mông ấy, lồn nàng giật giật liên hồi, từng dòng nước tiểu xối tồ tồ xuống sàn, đoạn nàng quỵ xuống vì đứng không nổi nữa, nước tiểu vẫn phun ra thành từng đợt nhỏ cho đến khi hết mới thôi.
– Tha cho em… e… em chết mất… – Thương thở hổn hển, tôi khoái trí đứng dậy, bảo em tắm rửa sạch sẽ rồi tôi bước ra ngoài phòng trước.
Có lẽ tôi đã bẻ gẫy được cái sự cứng đầu của Thương rồi, ít nhất là trong đêm nay, địt nàng rất kích thích vì nàng giống như một diễn viên jav mới vào nghề, bảo gì là diễn nấy, không cự cãi nửa lời. Liếc đồng hồ đã gần 1h sáng rồi, còn 4 tiếng để tôi vui vẻ với nàng, tôi nghĩ cách làm sao để tiếp tục địt nàng sau đêm nay.
– Ngủ đi, em buồn ngủ! – Nàng đang nằm dài dưới sàn bên cạnh tôi.
– Em định câu giờ của anh đấy à, một phần ba cuộc đời là để ngủ cơ mà, ham chi ngủ? – Tôi giỡn chút cho đỡ căng thẳng, nàng cười khúc khích. Rồi tôi lại tỉ tê:
– Anh địt em có thấy sướng không? – Nàng không trả lời, tôi phải nhắc nhở là vẫn đang trong thời gian giao kèo.
– Có!
– Sướng hơn lúc địt nhau với người yêu không?
– Làm gì có người yêu!
– Em ngon thế này mà không có người yêu, lại không đi khách bao giờ mà địt nhau 5, 6 lần rồi là sao ta?
– Ờ thì chơi bời thôi, có gì đâu?
– Em có thích chơi bời với anh không, anh cũng ham chơi lắm. – Tôi đưa tay lên mân mê đầu vú, thì thầm vào tai nàng.
– Em không biết!
– Thế để anh gợi ý thêm cho em dễ quyết định hơn nhé!
Nói rồi tôi lật úp nàng lại, kéo cặp mông lên một chút rồi nhét cặc vào lồn, tôi giã ầm ầm ngay từ đầu luôn, tiếng da thịt đập vào nhau banh bách. Dập liên tục khoảng 20 cái tôi lật nghiêng nàng sang một bên, đẩy cao một chân lên rồi lại nắc tiếp, nàng há hốc miệng hớp lấy từng chút không khí. Tôi biết nàng đang phê lắm rồi nhưng chưa xong, tôi lại bất ngờ lật ngửa nàng lại rồi địt kiểu truyền thống, tôi nắc mạnh hơn nữa, nước lồn nàng ứa ra nhoe nhoét làm con cặc tôi cứ đâm lút cán từng nhát trơn tru. Thương bắt đầu nhăn nhó, quằn quại, tôi rút nhanh con cặc ra, đứng thẳng rồi sục sục mấy phát xuất tinh đầy lên người nàng, tinh dịch loang lổ trên ngực, trên mặt, trên cả cái mu lồn cao vút kiêu hãnh. Nàng nằm im không nhúc nhích, thở từng nhịp đều đều trở lại.
Tôi vẫn đang say giấc nồng, hình như có tiếng người gọi í ới. Khốn nạn, tôi ngủ dậy muộn mẹ nó rồi, đoạn tôi phi như bay từ trên xép xuống sân để mở cổng cho mọi người kịp đi làm. Hôm nay Thương nghỉ học.