Cuộc đời thật lắm éo le... - Chương 3
Chap 3: NGÃ RẼ CUỘC ĐỜI
Hằng uống không được tốt, phần vì không có năng khiếu hấp thụ bia rượu, phần vì nó cũng không uống nhiều để có cơ hội luyện tập. Dân gym mà, chịu khó chăm sóc hình thể nên thường né mấy món kích thích, lên bar nó là đứa “ngoan hiền” nhất, chỉ khi nào vui tột độ nó mới xoã đến mức thảm hại này.
Tôi còn nhớ lần đầu được mân mê cặp vú khủng của ẻm cũng là trong một lần say, cả 2 đứa đều say. Hôm ấy là sinh nhật Hằng, nó tổ chức hoành tráng lắm, sau khi đã tàn tiệc, 3 ông mãnh khôn lỏi kia biến mất với mấy bà chị mới kịp quen vài tiếng trước. Những người còn lại thì có đôi có cặp cả, trơ khấc ra tôi với Hằng. Cơ bản là em còn non quá, ông bố thì tay to, bập vào mà có biến gì thì vỡ mồm nên không đứa nào dám đi quá giới hạn, chỉ dám đứng ngắm từ xa mà thôi.
Bắt taxi đưa em nó về đến cổng nhà, khu này toàn biệt thự to nên chẳng có ai đi ngoài đường, tầm giờ này cũng muộn rồi. Con bé đứng không nổi nữa, tôi vừa dìu được xuống xe thì đã ngồi bệt xuống vỉa hè trước cổng mà oẹ oẹ. Tôi trả tiền cho taxi đi trước vì sợ họ cũng chả đợi được, tôi cũng phải chờ nó tỉnh tỉnh tí chứ gọi ông bà già nó ra bây giờ chả khác nào tra đầu vào thòng lọng.
– Hê hê, đêm nay sinh nhật vui quá anh, em vui lắm ó, vui kinh khủng luôn… oẹ oẹ…
Dưới ánh đèn đường vàng vọt, khuôn mặt lúc ẩn lúc hiện sau mái tóc nâu trông đáng yêu dễ sợ. Hằng ngửa cổ lên, há mồm thở hắt ra từng nhịp cho hả hơi rượu, hai tay nàng chống xuống vỉa hè, cổ ngửa tự do ra sau làm cặp ngực được kéo cao lên, trông hấp dẫn vãi lồn! Từng nhịp thở của nàng làm đôi gò bồng đảo phập phồng lên xuống đều đặn, tôi ngồi cạnh bấm điện thoại mà mắt thì cứ dán đi đâu ấy. Khu này vắng, tôi đánh bạo đưa tay lên bóp ngực Hằng một cái. Hằng vẫn để yên, mắt lim dim, người đung đưa, miệng lẩm nhẩm theo điệu nhạc nào đó, đầu vẫn ngửa ra sau, đúng tư tế kiểu dâng hiến ” xơi em đi anh” làm tôi thấy khó chịu ghê.
Đang mân mêm vú phải, tôi trườn tay qua, chui vào trong lớp áo để khám phá vú bên kia. Cặp vú to mà lại rất chắc chứ không hề nhão chút nào, bánh bao thế này ăn chắc dạ lắm đây! Thật sự cái cảm giác lúc ấy tôi không thể nào quên được, tay tôi phải xoè hết cỡ ra nhào nặn mới vừa một bên vú, mắt tôi đảo trước ngó sau canh phòng cho chắc ăn, vụng trộm thế này cũng có cái hay riêng.
Hằng gạt tay tôi ra – Hàng em có phải của chùa đéo đâu, anh tranh thủ thế, có ngon thì xơi em đi, em đang nứng đây này! – Cái giọng lè nhè, không được tròn vành rõ chữ nữa, nàng quàng tay qua vai tôi, đầu gục vào ngực. Mùi Hằng cũng thật sexy cơ, khó cưỡng thật đấy.
– Em đang cần nong cái lỗ nào trên người à? – Tôi ghẹo nửa đùa nửa thật
– Anh kiểm tra xem lỗ nào bé quá thì nong nó ra giúp em, hợ hợ hợ…
Tôi ngó vào nhà thấy có điện sáng lờ mờ trên tầng 2, chắc ông bà già nó ngủ rồi, giờ vào nhà cũng đéo ổn, đành ngồi đây thưởng thức thêm tí nữa rồi té thôi. Nghĩ rồi tôi đỡ Hằng nằm ra vỉa hè, đầu gối lên đùi tôi. Chỗ này dưới gốc cây, ánh đèn đường không xuống đến nơi, chỉ có chút chút len lỏi qua tán lá đổ bóng xuống khuôn mặt của Hằng làm không gian thêm phần mờ ảo. Ở tư thế này thì tôi tha hồ mà khám phá cơ thể Hằng.
Hằng toàn mặc đồ khoét ngực sâu nên tay tôi vừa luồn vào bầu vú nàng một cách thoải mái vừa chạy tuốt được xuống đến bụng, trườn tới vùng thắt lưng một cách dễ dàng. Lần sờ mò một lát mà nó nhột hay sao ấy, vặn vẹo qua lại rồi túm lấy cổ tay tôi. Trước những hành động kháng cự thì con người ta lại càng thấy hăng tiết. Tay tôi cố trườn xuống cạp quần thì hai tay Hằng càng giữ chặt hơn.
– Buồn quá, hợ hợ – Hằng đẩy tay tôi lên ngực, thế là nó nhột thật chứ không phải chống đối. Thôi đành, tôi lại quay lên mân mê cặp vú bự vậy.
– Vú em ngon không anh? – Mắt Hằng vẫn nhắm, tay chân buông thõng xuống vỉa hè, giọng vẫn lè nhè nên tôi đoán nó đang nửa tỉnh nửa mê thôi chứ cũng chả biết mẹ gì.
– Lồn em chắc ngon lắm ấy nhỉ? – Tôi buột miệng trong vô thức, tay vẫn đảo qua đảo lại ngấu hiến 2 bầu vú.
Đối mặt với thực tại, hôm nay tôi đã giúp được Hằng nong rộng cái lỗ lồn ra thêm chút nữa nhưng cả cõi thiên thai dường như đã vụt tan trong tíc tắc vì một người đàn bà đang đứng trước mặt hai đứa chúng rôi. Đó là bà Vân, mẹ Hằng.
Đéo hiểu sao bả đi tìm con bé lại bắt gặp chúng tôi ở đây dễ dàng thế? Đéo hiểu sao tôi mới nhấp được hơn chục cái mà trời lại đẩy tôi vào cái tình cảnh chó chết thế này? Mà thôi, đéo quan trọng nữa, tôi đang phải đối phó với bà già nó gườm gườm nhìn tôi đây này. Thật thảm hại, tôi đang trần như nhộng, lấy hai tay che con cặc đang buông thõng xuống chán nản, tôi đã lùi đến góc phòng, không còn đường thoát thân nữa. Bà Vân án ngữ chình ình trước cửa, chậm dãi tiến vào tưng bước, cửa phòng đóng lại “cạch” một cái mà làm tôi rụng rời hồn vía. Vữa nãy mày hoành tráng lắm cơ mà, mày địt con nhà người ta tự tin lắm cơ mà, sao giờ trông chán thế, tâm trí tôi chùng xuống, trống rỗng.
– Hai đứa thế này bao lâu rồi? – bà Vân kéo chăn đắp lên người Hằng, miệng hỏi nhưng mặt không thèm nhìn tôi.
– Dạ không, lần đầu thôi bác ơi, cháu lỡ… – Tôi lắp bắp, vừa trả lời vừa lập cập nhặt quần áo của mình dưới sàn.
– Lỡ gì rồi? – Bà Vân vẫn từ tốn hỏi, không hề tỏ ra cáu giận điên cuồng nhưng giọng bà rất nặng ở cổ họng, nghe thật đáng sợ.
– Dạ không ạ, cháu không, cháu chỉ… – Tôi quýnh quá, đéo biết nói gì nữa, lật đật mãi mới xỏ được cái quần trong khi bà Vân ngồi quay lưng lại phía tôi.
– Cậu có biết hậu quả không, nó chưa được đủ 16 đâu!
Đến đây thì tôi rụng rời hồn vía, tôi biết bà Vân muốn nói gì, chỉ cần bà ra tay, cộng thêm với ông già Hằng là viện trưởng kiểm sát nữa thì đời tôi coi như đi tong mười mấy năm. Tôi sợ lắm, tôi không muốn đi tù đâu. Một cái gì đó trào dâng, nghẹn trong cổ họng.
– Cháu xin bác, cháu biết lỗi rồi, cháu lỡ dại, bác tha cho cháu! – Cố gắng lắm tôi mới thốt ra được mấy câu, tôi quỳ sụp xuống nền nhà, thật ra là do tôi không đứng vững nổi nữa.
– Đừng để tôi nhìn thấy cậu nữa! – Chỉ một câu nói đó thôi mà cuộc đời tôi đã rẽ theo một hướng khác. Tôi thấy mình như một kẻ tử tù vừa được cởi trói để chạy, nhưng không biết sẽ được chạy đến bao giờ, chạy đến đâu vì đằng sau lưng luôn có những họng súng đang chờ sẵn để kết thúc tất cả.
Ngày hôm ấy thật dài, tôi ngồi cùng mấy đứa kia, im lặng. Tất cả đều thấy có một cái án tù mười mấy năm sẵn sàng ập xuống đầu tôi bất cứ lúc nào. Lúc ấy bọn tôi đâu hiểu biết gì về luật, lên mạng thấy nhiều tin tức rằng là quan hệ với người dưới 16 tuổi thì sẽ bị đi tù, ít nhất cũng mười mấy năm, thế là sợ. Lại thêm ông bố Hằng làm trong ngành, ông ấy biết chuyện mà điên lên thì…
Thấm thoắt cũng xế chiều, tôi nhìn qua ô cửa sổ nhà nghỉ xuống phố thấy mấy đứa học sinh đang đạp xe trên đường từng tốp. Hôm nay là ngày thi tốt nghiệp thì phải, bất giác tôi quay lại nói với mấy đứa.
– Tao phải đi thôi chúng mày ạ, đi thật xa!