Cuộc đời thật lắm éo le... - Chương 1
Chap 1: HỘI ĐÚ
Tôi là thằng ăn hại, chả làm được cái việc gì nên hồn, suốt ngày chỉ ăn chơi lêu lổng, phá gia chi tử, trong mắt các cụ nhà tôi là vậy.
Năm ấy cuối cấp 3, trong khi chúng bạn đang sấp mặt với bài vở thì tôi vẫn ngày đêm bận rộn với những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, với rượu tây, với khói thuốc và cả gái nữa. Hội ăn chơi của tôi lúc ấy có 4 trai, 3 gái, toàn con ông cháu cha đú với nhau.
Hằng là đứa nhà khá nhất, chịu chơi nhất và cũng dâm nhất nữa. Theo đuổi trường phái khêu gợi nên gu ăn mặc của Hằng rất táo bạo, dân tập gym nên người cân đối, ngực 89, săn chắc nên cả bọn đã quen với việc nó hay xuất hiện với tình cảnh đói khổ, đéo có áo lót để mặc. Những khi nó vận đồ bó rồi thả rông vòng 1 khiến 2 núm vú cứ nổi lên cao vút, làm 4 thằng khó chịu vô cùng. Cặp ngực ấy cứ nảy tưng tưng theo từng bước đi của Hằng, nó kém tuổi bọn tôi, năm nay mới lớp 10 nên thèm lắm nhưng đéo đứa nào dám chén, tại ông bố nó cũng húng nữa, viện trưởng kiểm sát thành phố cơ mà.
Thứ 2 là Hương, chị họ 18 tầm đại bác của Hằng. Hương rắn rỏi, da hơi ngăm đúng cái kiểu mà bọn Tây lông thích (dù gì thì Hương cũng học ở nước ngoài 3 năm rồi, khổ nỗi ở bển nàng phá quá nên các cụ đành cho về). Cặp mông đúng kiểu trái đào, cong tớn, nhìn rất gợi tình, thứ hạ gục mọi thằng trai khi tiếp xúc với Hương, nàng đéo thích yêu, chỉ thích cặp với mấy gã có tiền, lúc nào hết tiền rồi là nàng rũ.
Tôi lại kết nhất là Thảo, Thảo hơn bọn tôi 2 tuổi nhưng học đúp mẹ nó 2 năm. Mặt Thảo chỉ gọi là ưa nhìn thôi nhưng non và rất duyên, ngực nàng chắc, vừa tay, mông đủ xài, điện nước đầy đủ, Thảo kết tôi nổ đĩa. Kinh nghiệm giường chiếu của Thảo rất đáng nể, tôi thật may mắn vì được nàng “lợi dụng” mỗi khi lên cơn nứng, một phần cũng vì tôi lành, dễ bảo (ấy là Thảo chát với mấy đứa kia như thế).
4 thằng chúng tôi nhà cùng khu phố, lớn lên với nhau từ ngày bé. Mỗi thằng một hoàn cảnh nên mới trượt dài, đôi lúc nghĩ cũng muốn có gì đó khác đi mà chỉ một cái tặc lưỡi là đâu lại vào đấy hết.
Thằng Quảng biệt danh là “Quảng bìu”, nó quắt người mà mê gái vãi đái. Nhà nó buôn lụa lớn nhất cái phố Hàng Đào, cũng vì mải làm ăn mà ông bà già mặc nó đú đởn tối ngày. Đéo hiểu nó thèm tiền đến mức nào mà cứ chạy theo mua vui cho các chị già kiếm kinh tế. Bọn tôi hỏi thì nó cũng chỉ bảo là đi chơi thôi nhưng đéo ai ngu mà tin!
Thằng “Hiệp hô” là con rơi con vãi của ông già nó với tình cũ nên được chiều đủ đường, nó có tác phong công tử, cậu ấm nhưng khi đã lên đến sàn rồi thì cũng nát như ai. Mẹ kế ghét nó lắm, chửi nó như chó, nó chán nên thù đời, chỉ thích vui chơi qua đường với các em. Mẹ nó chứ, răng thì hô nhưng gái bu vào nó như thiêu thân, chỉ mỗi việc chén thôi có khi cũng mệt!
Thằng Dũng thì hơi dị, tính cách của nó đéo định nghĩa được là trai hay gái, may bộ ấm chén vẫn đầy đủ, hoạt động bình thường chứ không thì nó đã bị xếp vào hàng dị nhân rồi. Gọi nó là “Dũng ái” cũng vì cái tính cách “xăng pha nhớt” đặc thù ấy. Được cái nó chơi với bạn bè rất sòng phẳng và thẳng thắn, nó có cô bồ hơn 5 tuổi, ở tít trong Nam, mấy đứa cứ trêu nó là “cô bồ mày” (từ “cô” trong cô – cháu). Ông bà già nó buôn gỗ khắp nơi nên tiền tiêu không phải nghĩ. Nó hay đầu trò các cuộc vui của chúng tôi.
Còn tôi thì hoàn cảnh cũng lằng nhằng lắm, để tôi giới thiệu sau nhé!
Hội đú của chúng tôi thành lập từ cuối cấp 2, lúc ấy chỉ có 4 thằng thôi, sau mỗi cuộc “thác loạn một cách bệnh hoạn” hội lại kết nạp thêm được một thành viên nữ. Mấy vụ này tôi cũng sẽ trình bày trong các chap sau, he he.
Ấy là giới thiệu sơ sơ với các bạn như thế, còn tôi bây giờ cũng hơn 3 chục tuổi đầu rồi, đã 2 vợ 1 con (không nhầm đâu, hai vợ và một con thôi các bạn ạ). Cuộc đời tôi đến nay cũng nhiều thăng trầm và những cuộc đú đởn với hội vẫn còn, chỉ khác là nó đã được rút vào hoạt động bí mật rồi, không có được “đàng hoàng” như xưa nữa.