Cuộc đời của Thiên - Chương 6
Chương 6:
Thiên và Thư nằm ôm nhau ngủ ngon lành, có tiếng ồn ào làm Thư chợt tỉnh. Thì ra là ông Vũ và bà Hằng đi làm về, Thư giật mình Thiên còn trong phòng mình mà 2 đứa còn ôm nhau như vậy. Ông Vũ mà biết thì chỉ có chết. Thư lật đật lay Thiên dậy.
Thư: dậy đi ba về rồi mặc đồ rồi xuống ăn cơm kìa. Không xuống ba mà lên thì chết 2 chị em mình đó.
Thiên vẫn ngái ngủ nhưng khi nhớ ra thì giật mình choàng bộ đồng phục mặc lại thì bị Thư cản.
Thư: em mặc cái quần thôi chạy qua phòng kiếm áo khác, đi học về từ sớm mà giờ còn đồng phục thì dễ bị nghi ngờ lắm.
Thiên gật đầu mặc tạm cái quần rồi chạy ngay về phòng mình, Thiên không biết rằng lúc mình ra khỏi phòng Thư đã bị Diễm đi từ cầu thang lên nhìn thấy (vì phòng Thư, Diễm, Thiên chung 1 tầng). Cửa phòng Thư không đóng, Diễm đi lại gần đứng trước cửa phòng Thư nhìn vào thì thấy Thư đang lay thay mặc lại quần áo.
Diễm: chị làm gì hoảng hốt vậy ba với mẹ về thôi mà
Thư giật mình: em làm gì đi thế. Hù chết chị à.
Diễm: chị làm gì mới đúng, em thấy Thiên vừa chạy từ phòng chị qua phòng nó. Chị với nó đã làm gì.
Trước câu hỏi dồn dập từ Diễm, Thư chỉ biết chống chế cãi lại.
Thư: có làm gì đâu, nó qua hỏi bài chị thôi. Chị mới tắm xong nên đang thay đồ. Em rình chị à.
Diễm: chị không muốn nói thì thôi. Sớm muộn em cũng sẽ biết thôi. Có gì mà em không biết chỉ là em không muốn nói. Thôi em về phòng đây, lát gặp chị sau.
Diễm 1 mặt quay đi nhưng thực ra Diễm đã kịp thấy cái quần lót kèm cái áo đồng phục của Thiên trong phòng Thư. Diễm chắc chắn Thư với Thiên đã mây mưa với nhau nhưng chưa có chứng cứ mà bắt quả tang thì làm gì nhỉ. Thôi cứ để đó từ từ tính sau.
Diễm và Thư tuy là chị em cùng cha khác mẹ nhưng trước đây cũng thân, vì bị bạn bè dụ dỗ nên Diễm mới ăn chơi, quậy phá, chứ trong lòng Diễm vẫn xem Thư là thần tượng, Thư ngoan ngoãn, học giỏi, hiền lành, luôn muốn Thư thuộc về Diễm nhưng từ khi Thiên xuất hiện, Thư thân thiết với Thiên đã làm cho Diễm ghen ghét Thiên. Vì thế Diễm luôn giữ khoảng cách với Thiên và nhìn Thiên với ánh mắt, vẻ mặt khó chịu dù Thiên chẳng làm gì Diễm.
Thiên về phòng, thay đồ xong rồi xuống nhà chào mọi người, Thư thì sửa soạn lâu nên xuống sau. Ngồi bàn ăn cơm ông Vũ hỏi Thiên những chuyện ở trường, ăn xong ai về phòng náy, có Diễm thì lại xin đi chơi với bạn, xin thêm 1 ít tiền, ông Vũ quá quen với cái tính đó của Diễm nhưng cũng hơi khó chịu nhìn qua bà Hằng, bà Hằng tính thương con nên rút bóp ra 1 triệu đưa cho Diễm.
Thiên về phòng đang ngồi học bài thì có tin nhắn điện thoại. Nhìn màn hình điện thoại thì đó là số lạ. Thiên nghĩ sáng giờ có cho ai số đâu, ai biết mà nhắn. Thiên mở tin nhắn ra thì đó là tin của Hồng.
Tn Hồng: chào Thiên, Hồng đây.
Tn Thiên: sao Hồng biết số của Thiên vậy.
Tn Hồng: hihi sorry nha, sáng ra chơi thấy đến giờ vô lớp mà không thấy ông đâu. Nhìn qua học bàn thấy ông bỏ điện thoại ở đó nên Hồng gọi qua lấy số.
Tn Thiên: à sáng Thiên để quên. Mà Hồng nhắn Thiên có gì không.
Tn Hồng: hỏi Thiên học bài xong chưa, có gì không hiểu không thì để Hồng chỉ. Với lại….
Thiên đọc tn thấy nữa chừng, đang nhắn hỏi lại thì có 1 tệp hình gữi tới. Mở tệp hình lên xem thì đó là hình Hồng mặc áo lá và quần lót màu trắng đứng tạo dáng trc gương. Thiên bất ngờ, cơ thể Thiên run lên.
Tn Hồng: Thiên thấy Hồng thế nào? Thích nhìn như thế này không?
Hàng loạt câu hỏi của Hồng. Thiên đang cố bình tĩnh, suy nghĩ xem nên nhắn gì.
Tn Thiên: nhìn Hồng dễ thương ai mà không thích. Sẽ dễ thương nếu Hồng chụp khỏa thân đấy.
Ngồi đợi tn của Hồng mà Thiên nôn nao. Không biết đọc xong Hồng có giận gì Thiên không. Đợi vài phút thì có tệp hình gữi tới, Thiên từ từ mở tệp ra coi thì đó là hình Hồng đã cởi áo lá và quần lót nhưng đứng xoay lưng vào ống kính, chỉ nhìn thấy tấm lưng trắng và bở mông cong, kèm theo tn trêu chọc của Hồng
Tn Hồng: tui khỏa thân rồi đó vậy là dễ thương rồi nha, hihi.
Thiên hơi hụt hẫn về tấm hình vừa rồi nhưng vẫn muốn chọc lại hồng.
Tn Thiên: tui muốn xem trực tiếp cơ. Bà có dám cho tui xem.
Tn Hồng: đồ tham lam được voi đòi tiên nha. Muốn thì tui cho xem cũng được nhưng phải tìm chỗ kín mới được. Hay mai đi học tui cho xem nhá. Đừng có thách tui, tui không chịu thua ai đâu.
Thiên bất ngờ trước độ chịu chơi của Hồng trong lòng cũng phấn khích.
Tn Hồng: thôi khuya rồi học bài rồi ngủ đi. Mai tui qua đón đi học.
Tn Thiên: mai tui dậy sớm chờ bà ngủ ngon nha.
Phía Hồng sau khi nhắn xong nằm thủ dâm lên đỉnh rồi thiếp đi. Tính ra Hồng lớn hơn Thiên 1 tuổi do sinh non nên làm khai sinh trễ 1 năm.
Học bài xong Thiên nằm lên giường chuẩn bị ngủ, suy nghĩ miên man không biết đang thật hay mơ. Hết chị Nhi rồi đến chị Thư giờ là Hồng. Không biết sắp tới sẽ có ai. Nằm suy nghĩ rồi ngủ luôn đến sáng.
Sáng hôm sau Thiên dậy sớm chuẩn bị mọi thứ, đợi Hồng qua đi học chung.
Vừa xuống nhà đã có đồ ăn sáng được chuẩn bị sẵn, có ông Vũ đang ngồi đọc báo và bà Hằng.
Ông Vũ: ngày thứ 2 đi học, lo lắng gì sao mà dậy sớm vậy Thiên.
Thiên: dạ…. nãy con đi học sớm ạ.
Ông Vũ: đi bộ à. Mà nhớ đường chưa? Hay ba nói người dẫn con đi.
Thiên: dạ thôi không cần đâu ba. Có Hồng hẹn con đi học chung rồi ạ
Ông Vũ: Hồng à. Có phải Phạm Thanh Hồng lớp trưởng lớp trưởng lớp con không?
Thiên bất ngờ: sao ba biết ạ? Hồng con mới quen hôm qua thôi mà.
Ông Vũ: hừ có gì mà Trần Vũ này không biết, quan trọng là có muốn biết hay không thôi. Nói chứ Hồng là con gái đối tác mới của ba. Con tạo quan hệ với nó cũng tốt. Với lại con là đàn ông phải mạnh mẻ thẳng thắng lên không được rụt rè ngại ngùng, ba nghe trường báo con trốn mấy tiết vì bị bạn bè bỏ rơi.
Rầm- tiếng đập bàn của ông Vũ là Thiên giật mình.
Ông Vũ: phải mạnh mẻ, bạn bè không chơi với mình thì thôi tại sao phải buồn. Nó không chơi với mình vì nó yếu hơn mình. Con đã là con của Trần Vũ thì không được sợ cái gì hết, phải chứng minh mình giỏi hơn nó, thích đứa nào chơi đứa đó bắt tụi nó kết bạn với mình, không cần chờ đợi tụi nó tới. Con nghe rõ chưa.
Thiên im lặng có chút sợ “dạ” nhỏ thì “rầm”
Ông Vũ: đã nói là mạnh mẽ lên.
Thiên giật mình: dạ (1 tiếng rõ).
Ông Vũ: vậy mới được chứ, hiểu những gì ba nói, đó là tương lai của con.
Ngay lúc này thì có tiếng chuông cửa thì ra là Hồng đã tới.
Ông Vũ: thôi lo mà đi học đi. Ba sẽ dành thời gian dạy con về những điều ba học được, ba thấy được trong cuộc sống. Con phải trưởng thành sớm đối mặt với những sóng gió sau này.
Thiên nghe không hiểu gì hết chỉ gật đầu “dạ dạ” rồi ” thưa ông Vũ đi học. Ông Vũ rút bóp 1 tờ 200k đưa cho Thiên.
Ông Vũ: đi học sớm cầm ít tiền mà mua gì ăn thêm.
Thiên cầm lấy tiền không quên “cảm ơn ba” rồi 2 chân chạy ra cổng nơi Hồng đang đứng đợi.
Sau khi Thiên đi ông Vũ tựa ra ghế thở dài rồi lại cầm tờ báo đọc tiếp. Ông không biết lúc nãy cuộc đối thoại của ông và Thiên, bà Hằng đã nấp phía sau cửa nghe ngóng hết.
Trên đường đi học, Thiên nghĩ mãi về những gì ông Vũ nói “phải mạnh mẽ, phải tự tin” làm cho Hồng gọi tên Thiên mãi 3 4 lần Thiên mới giật mình trả lời.
Hồng: suy nghĩ gì mà trầm tư thế
Thiên: có nghĩ gì đâu – Thiên nhìn qua chỗ khác như tránh mặt Hồng.
Hồng: rõ ra thế còn chối.
Thiên: hihi, mà Hồng tui có nhút nhát quá không.
Hồng: ông hả? Cũng có hơi nhút nhát nhưng như vậy cũng tốt mà vì tui thích người nhút nhát.
Thiên ngỡ ngàng dù không hiểu lắm nhưng cảm thấy vui vì điều đó.
Đi ngang 1 công viên, còn sớm nên vắng vẻ Hồng nắm tay kéo Thiên vào sâu bên trong công viên.
Thiên: bà kéo tui vô đây làm gì không phải trường học đi bên kia sao.
Hồng: ai chả biết trường học đi bên kia nhưng tui đang thực hiện lời thách của ông đó.
Thiên: tui có thách bà gì đâu
Hồng: không phải tối qua có người nhắn muốn xem tui khỏa thân sao, nói trước nhá nếu tui khỏa thân cho ông xem thì ông phải mua đồ ăn sáng cho tui nghe chưa.
Thiên: nhưng tui đâu có tiền (Thiên quên mất tờ tiền ông Vũ cho).
Hồng: không lẽ tui cho ông xem free à. Không chịu đâu. (Hồng nhõng nhẻo)
Thiên: bữa sau nha tui có tiền tui mua trả lại bà.
Hồng chu môi: thôi được coi như nợ tui đó nhớ không được nói ai nghe đâu đấy.
Nói xong Hồng cởi bỏ áo khoác ngoài. Thiên đứng gần nên nhìn thấy rõ 2 núm vủ nhỏ lộ lên trên áo sơ mi. Hồng ngại ngùng đỏ mặt nhưng tay vẫn cỏi từng cúc áo sơ mi ra. Hàng nút được mở xong Hồng cầm 2 thân áo mở ra, làn da trắng, cặp ngực phẳng cùng với 2 núm vú hồng nhạt thì ra Hồng không mặc áo lá nên nãy 2 núm vú lộ rõ trên áo sơ mi. Hồng cởi hẳn áo bỏ qua 1 bên rồi đến chiếc váy nhỏ. Kéo cái phecmotuya bên hông, chiếc váy như được mở rộng, tuột xuống cái một. Hồng cũng không mặc quần lót, vài sợi lông đen lúng phúng ngắn ngủn quanh mu. Giờ Hồng đang khỏa thân hoàn toàn. Hồng đi quanh cuốn éo khoe thân trước Thiên, Thiên nhìn không chớp mắt. Thiên với tay ôm Hồng đặt môi mình lên môi Hồng, trao cho Hồng nụ hôn say đắm. Thiên thấy mùi thơm thơm của dâu chắc là do sơn môi. Lè lưỡi chạm và lưỡi Hồng nút lấy nước miếng của Hồng, nuốt thử cảm thấy có chút vị ngọt. Tay Thiên hoạt động vút tấm lưng trần từ từ đi xuống chạm vào cặp mông tròn. Đang say đắm thì có tiếng người nói chuyện đang chạy bộ tới, Hồng giật mình hoàng hồn nhìn xung quanh thì ra người ta đi tập thể dục. Mất hứng Hồng đẩy Thiên ra. Thiên cố giữ lại hôn nhưng không được. Hồng đi lại mở cặp lấy ra 1 cái áo lá và 1 cái quần lót. Đang mặc áo lá.
Thiên: tui tưởng bà không mặc luôn chứ
Hồng vừa mặc đồ vừa lãnh lót: ai mà không mặc chứ lộ hết trơn. Tại sáng nay tính khỏa thân cho ông nhìn nên bỏ cặp. Ông nhìn xong rồi thì mặc lại chứ không lẻ để vậy.
Hồng mặc đồ xong đang quần áo cho gọn, Thiên nhìn Hồng mặc đồ trong lòng vẫn có chút kích thích. Chạy lại ôm Hồng từ phía sau. Thì thầm vào tai Hồng
Thiên: hay bà cởi quần lót ra đi đừng mặc quần lót.
Hồng: ông nói gì vậy. Bớt điên dùm tui đi.
Thiên: có gì đâu bà có váy che mà. Mỗi lần bà ngồi cũng toàn khép chân, không mặc quần lót cũng có ai thấy đâu.
Hồng: nhưng để làm gì. Cởi rồi ai giữ dùm tui lỡ ai biết thì sao.
Thiên: thì tui giữ dùm bà, đảm bảo không ai thấy đâu. Tui sẽ cất kĩ và che cho bà. Bà yên tâm.
Hồng: ông biến thái à đi giữ quần lót con gái.
Thiên: tại tui thấy không mặc nó mát nên muốn bà thử. Như tui có mặc quần lót đâu – vừa nói Thiên vừa kéo khóa quần tây thì bên trong không có quần lót chỉ có con cu đang cương cứng. Hồng lần đầu tiên thấy cu nên rất ngại nhưng cũng không kém phần tò mò.
Thiên tiếp tục giục: đi bà sẽ thích lắm đó.
Hồng hơi sui sui dần rồi cũng đồng ý. Nhớ lại sáng nay lúc không mặc đi qua nhà Thiên,cảm giác gió lùa vào mát thật, giờ mặc lại không còn nữa. Cảm thấy thinh thích muốn thêm lần nữa. Hồng lận 2 tay váy móc vào 2 bên lần lót rồi kéo tuột xuống lột ra ngoài, cầm trên tay sẵn tiện thảy vào người Thiên.
Hồng: giữ cho kĩ, sạch sẽ, không được làm mất. Nó mất là chết với tui.
Thiên gật đầu, tay nhét cái quần lót vào cặp, cả Thiên và Hồng nắm tay nhau dạo bước trên đường tới trường.