Cuộc chiến (League of Legends bựa) - Chương 7
Chapter seven: Thằng khỉ khốn nạn.
Sau khi Master Yi nhẩy xuống sông tự vẫn thì Wukong rời đi và gặp rất nhiều những điều lạ mắt mà nó chưa từng được thấy ở trên đường.
Wukong dừng lại ở một bụi chuối và thấy 2 người trong đó, một người nam đang đánh một người nữ…và họ không mặc quần áo…
Thấy bất bình nên hắn nhẩy vào tung cước vào tên đàn ông, và gã văng đi xa không rõ sống chết…
"Cô có sao không?…" Wukong hỏi cô gái.
"Sao cái gì mà sao! con khỉ gió chết tiệt nhà ngươi, dám phá chuyện vui của ta!!! " Cô ta mắng xong thì tay mọc đầy vuốt và lao lên định tẩn cho Wukong một trận thì bất ngờ nhìn thấy cái chim của hắn đang lủng lẳng vì gió thổi qua.
"To quá, chắc cũng gần bằng của ông chó rừng hôm nọ… Đút vào…chắc sướng lắm hihi…" Cô gái nghĩ thầm, cô ta chính là Ahri.
"Ta đúng là khỉ nhưng không phải khỉ gió mà là khỉ socola cơ…" Wukong nói.
"Gì cũng được, ta…muốn ngươi giúp ta được không?… " Ahri trưng vẻ mặt đáng thương rồi nói.
Wukong đáp "Được!"
"Chỗ này ta ngứa quá, ngươi gãi giúp ta đi!… " Ahri chỉ tay vào bướm mình và nói.
Wukong cúi xuống và dùng tay gãi gãi vào cái bướm của Ahri…
Sau vài phút thì Ahri bảo Wukong đứng dậy và nhanh tay tụt cái quần của hắn xuống.
"Ớ! cô làm gì vậy?…" Wukong thốt lên.
Chụt…chụt….ưm..ưm…
Ahri vừa mút chim của Wukong vừa dùng tay móc bướm mình.
Wukong tê tái vì phê nên cứ để mặc cho Ahri mút cái đi đái của mình.
"Sao lại sướng thế này???" Wukong nghĩ thầm.
Sau một lúc mút chim thì Ahri mỏi miệng nên đứng dậy và nói "Ngươi đút thứ này vào ta đi, sẽ còn sướng nhiều hơn đấy…"
Wukong chả nghĩ gì mà cứ thế đút vào cái bướm của Ahri…
"Ố..ô…ô…a…a…ê…ê……" Wukong sướng đến nỗi không nói được gì cho nên cứ la bằng những tiếng vô nghĩa.
Ahri sau khi há hốc mồm phê pha vì cú đâm bất ngờ của Wukong thì cũng định thần lại và bảo hắn "Bây giờ ngươi cứ rút ra và lại đút vào như thế đi, sẽ sướng hơn cả lúc ngươi đút vào nữa…"
Wukong nghe theo và bắt đầu rút ra rồi lại đút vào với tốc độ ngày càng nhanh…
"ư…ư .. phê… quá.. khỉ… ơi!!!" Ahri sướng muốn điên vì cái khúc thịt của Wukong.
BẠCH….BẠCH……BẠCH….. ưhm….ưhm…á….ư….
Nữa đi….Mạnh nữa lên… khỉ ca ca….em sướng quá….ư…ư… …
Đó là những tiếng động phát ra liên tục từ bụi chuối…
Wukong bắt đầu tăng lực dập lên và Uỳnh…Uỳnh…Uỳnh…Uỳnh….
Những cú dập cực mạnh của Wukong đã làm rung chuyển cả bụi chuối và những tiếng động làm người ta cứ tưởng binh đoàn Noxus lại kéo quân đến ionia xâm lược nên họ bỏ chạy tán loạn về nhà và chui xuống hầm trú ẩn.
Hơn 30 phút sau… Những tiếng động vẫn tiếp diễn.
Trong bụi chuối nọ đã không còn thấy Wukong và Ahri đâu nữa mà thay vào đó là một cái hố to tướng ngay giữa bụi chuối, dưới hố sâu 3 mét này là Wukong vẫn dập lên tục vào bướm Ahri…
Ahri co giật vì lên đỉnh lần thứ 60, trung bình cứ mỗi phút thì cô lại lên đỉnh 2 lần vì cái côn thịt khốn nạn của Wukong.
"Ư…sao….sao khỏe thế….không…biết ..nữa…" Ahri rũ rượi thều thào nói.
"Ta mỏi cái đi đái quá, ta ngừng nhé…" Wukong nói.
"Ừ! em mệt quá, mà cái đi đái của khỉ ca ca gọi là chim hoặc buồi nhé!…" Ahri nói xong thì ôm chặt lấy Wukong và ngủ luôn dưới cái hố mà họ vừa đào.
Hết Chapter seven.