con vợ công cộng - Chương 4
lâu rồi mới đọc được một truyện hay như vầy, ngứa nghề quá cũng chấp bút vài dòng cho ae thị dâm
chiều Hà nội đả ngã vàng sang thu.
Ngọc ngồi bâng khuâng trước khung cửa sổ nhìn ánh tà dương dần đổ về tây, tâm hồn nàng lại đang bay bổng đi nơi nào
-ngọc, ngọc à
Ngọc dật thót khi nghe thấy chồng gọi, cô cũng ko hiểu mình giật mình vì chuyện gì nữa
-em sao thế? từ sau hôm đi khám tới giờ, em cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ? em có bệnh gì ko?
-ko, ko anh ạ, em… ko sao, chỉ là đang vào tuần, phụ nữ thời điểm này hay suy nghĩ miên man ý mà
Ngọc ấp úng trả lời, Tuấn cũng ko gặn hỏi vì đúng là mấy ngày hôm nay đúng ngày kỳ của Ngọc, lại hỏi
-thế lần trước khám, bác sĩ nói với em thế nào?
nghe Tuấn hỏi, tâm trí ngọc bất chợt hiện nên hình ảnh con *** to tướng của lão bác sĩ, đôi má Ngọc hồng nên tự bao giờ mà nàng ko tự biết, chỉ dám ấp úng trả lời
-bác sĩ bảo… phải tuần sau mới có kết quả anh ạ.
nói thế, nhưng trong tâm trí nàng đã ko vứt đi được cái của đen thùi lùi kia rồi.
…
thứ 2, lại bắt đầu một tuần làm việc mới, Ngọc đang lụi hụi trong đống quần áo . nàng là một cô gái hiện đại, rất biết cách ăn mặc, đặc biệt là nàng ko có sở thích mua sắm như bao người khác, tủ quần áo của nàng cực kì ngăn nắp và ít ỏi đến lạ thường, cũng vì lẽ đõ nàng rất ít khi mất thời gian vào việc chọn quần áo, nhưng hôm nay,đứng trước tủ quấn áo ít ỏi đó nàng lại bối rối đến lạ lùng
trên tay Ngọc là chiếc áo ngực màu hồng, chiếc áo nàng vẫn thích mặc, nhưng nàng lại ko muốn mặc nó, tâm trí nàng vẫn bay bổng đâu đâu như ko phải để ở việc chọn quần áo, Ngọc thở dài, rồi cất chiếc áo ngực vào tủ, đóng cúc chiếc áo công sở, nàng nhấc ví đi làm.
ngồi trên chiếc lead, gió thổi tạt vù vù vào mặt, Ngọc lại có một cảm giác sướng khoái lạ thường, những ánh nhìn soi mói hướng về nàng, nàng biết chứ, hai đầu núm vú như vô tình lại hữu ý ẩn hiện sau chiếc áo sơ mi , môi nàng khẽ nhếc lên ngâm lên bài ca Hà nội, mặc kệ cho ko biết bao nhiêu ánh mắt chỉ vì nhiều liếc mắt nàng một chút mà ngẹo tay lái, cúi sụp người…
đến công ty, như bao ngày bình thường khác, bất kể đồng nghiệp nam nào đều ko thể rời mắt khỏi Ngọc, riêng hôm nay lại rất đặc biệt, mọi người nhìn lâu hơn, soi mói hơn như muốn lột truồn NGọc ra, vừa xấu hổ, nhưng lại có một ý vị vui sướng đặc biết khiến Ngọc mơn mởn như gái mới lớn.
-anh Hoàng, anh Hoàng
Ngọc phải gọi mấy lần, anh phó phòng mới dật mình như tỉnh cơn mơ, nhìn nét đẹp rạng ngời đến chói mắt của Ngọc khiến tim Hoàng như ngừng đập. vô thức Hoàng vội ngồi thụt xuống ghế như muốn che dấu đi cái gì đó, Ngọc thừa biết nhưng ko thèm để ý, trong thâm tâm đang rạo rực ngọn lửa vô danh.
-đây là tài liệu mà sếp vừa gửi cho em, anh xem qua, chút nữa cuối giờ anh ở lại với em một chút để bàn thêm nhá.
Hoàng dạ dạ vâng vâng, nào biết mình đã nghe thấy cái gì, trong tâm trí hoàng chỉ có cái bầu vú săn chắc như muốn phá khuy mà ra của Ngọc vẫn còn ngồn ngộn trước mắt.
…
như đã hẹn trước, cuối giờ, khi mọi người đều đã đi về hết, Hoàng vẫn ngồi lại với Ngọc, bản kế hoạch trong tay, Hoàng tiến lại bàn làm việc của Ngọc.
-anh xem qua rồi, có vài chỗ cần điều chỉnh, em cứ xem lại rồi photo ra mấy bản phát cho cả văn phòng.
Ngọc vâng dạ rồi tiếp tục vùi đầu vào máy vi tính như ko hề biết ánh mắt soi mói của Hoàng đang đăm đăm nhìn vào cặp vú của mình, đứng ở cao nhìn xuống, cả bầu vú trắng ngần như đang mời mọc Hoàng, hai đầu núm vú ẩn ẩn hiện hiện khiến Hoàng ko thể kiềm chế, con *** đã cương lên tự bao giờ.
Ngọc vẫn lụi hụi,chợt xua tay đánh rơi con chuột, Ngọc vội vàng cúi xuống nhặt nó lên thì chợt trước mắt nàng là một thứ gì đó cộm hẳn lên trong quần Hoàng, nàng thừa biết nó là cái gì nhưng lại ko dám hỏi, hai má đỏ bừng.
Hoàng ko thể chịu đựng được nữa, hai tay nhanh như cắt tóm lấy tay ngọc, dí vào giữa háng mình
-Ngọc ơi, cho anh… cho anh
tiếng nói của Hoàng đã hổn hển, ko còn trật tự.
Ngọc cảm nhận rõ mồn một, có thứ gì đó đang dật dật trong tay nàng, dù qua lớp vải dày nàng vẫn cảm thấy nó thực hùng tráng, khỏe khoắn. tâm trí Ngọc lại nghĩ đến chồng, mình ko thể làm như thế được, muốn bỏ tay ra, nhưng cơ thể nàng như ko nghe lời.
Hoàng nào còn biết trái phải trắng đen gì, tuột phéc mơ tua ra, con cặc cương cứng, gân guốc bắn thẳng vào mặt Ngọc khiến nàng nhất thời hốt hoảng, một mùi hương nồng nàn tỏa vào mũi Ngọc khiến nàng như mê đi.
thực sự thì, Ngọc đã có chồng hơn 2 năm rồi, nhưng chưa một lần nào tiếp xúc gần với con *** như thế, dù nàng là người mạnh dạn, nhưng mới chỉ cầm *** chồng, chứ đã bao giờ dí sát vào mặt như hiện tại, mùi hương nam tính phát ra khiến Ngọc cảm thấy vừa mới lạ vừa thích thú.
“lớn thật” Ngọc thầm nghĩ, con *** của Hoàng phải dài gấp đôi chồng nàng. bất chi bất giác tay ngọc vuột lên vuột xuống, đầu khất đỏ lòm thoát khỏi lớp da quy đầu , lỗ tiểu mở ra mở vô như đang hô hấp , Ngọc như đứa trẻ lần đầu gặp món đồ chơi mới, tay cứ vuột lên vuột xuống trong vô thức.
được Ngọc thủ dâm cho, Hoàng sướng ko tả nổi, nhưng như vậy vẫn là chưa đủ với Hoàng, hắn vội bảo.
-Mút đi em, mút cho anh.
Ngọc nghe thế khẽ dật mình, nàng đã nghe các bạn nói về khẩu dâm nhiều rồi, nhưng nàng e dè chưa dám thử với chồng bao giờ, nay thấy Hoàng thúc dục Ngọc ko khỏi lúng túng, nhưng lại thầm nghĩ “mình làm như thế cũng ko coi là có lỗi với chồng, ít ra thì cái miệng dưới vẫn để dành cho anh” nghĩ là làm, Ngọc lập tức cho thẳng con *** vào miệng.
ục…
Ngọc ú ớ, vì lần đầu làm việc này nên nàng còn chưa có kinh nghiệm, con *** chọc sâu tới tận họng khiến Ngọc suýt nữa sặc, thấy vậy Hoàng vội từ từ rút ra.
-em làm từ từ thôi em
Ngọc nghe lời tựa như một con mèo cưng, nhẹ nhàng liếm láp con *** của Hoàng.
-ái
HOàng nhíu mặt, vì hàm rằng của Ngọc đã cạ vào đầu khất , sự đau đớn làm hắn tỉnh táo lại đôi chút.
-em đừng dùng răng em ơi, chỉ dùng môi và lưỡi thôi
-ừ, ưc….
Ngọc hàm hồ đáp trả, quả nhiên giờ chỉ dùng lưỡi liếm láp đầu khất, nhìn cái môi xinh xắn kia đang sục sạo con *** của mình, Hoàng sướng như điên dại, xuýt chút nữa là ko chịu được xuất tinh ra ngoài.
-Hoàng à, cậu còn làm gì mà giờ này chưa về hả !
Ngọc với Hoàng dật bắt mình, Hoàng lanh trí ấn ngọc ngồi bệt xuống đất, còn hắn thì ngồi xuống ghế làm việc, nhìn ra cửa thì hóa ra là xếp Lâm
-xếp…xếp
-cậu làm gì mà mặt tái như đít nhái thế hả, tài liệu tôi bảo cô Ngọc đưa cho cậu, cậu đã đọc chưa
-vâng, em…em đọc rồi ạ.
Hoàng vội vàng đáp, cúi xuống thì thấy cu cậu đã ỉu xìu,Ngọc cũng lấy cái khăn lạnh lau môi, ánh mắt nhìn Hoàng như đang trêu tức, Hoàng chỉ vội thở dài.
to be continue;