Con Vợ Cave - Phần 26
Quay trở lại, lúc này Cường đã trồm người lên, nó đang cố đút cặc vào lỗ đít bà Loan. Cả Cường và bà Loan đều dừng lại để phục vụ cho Dũng đút cặc vào. Phải gần hai phút con cặc của Dũng mới bắt đầu trơn tru ra vào cái lỗ nhỏ bé đó, nó nhấp từ từ thôi mà đã khiến bà Loan thấy thốn:
– Ôi… Ôi… Anh.. Ơi.. Em chết mất… Hờ.. Hờ…
Lan tò mò nhổm người dậy để xem, nàng muốn nhìn tận mắt những cái buồi đi ra đi vào cả lỗ lồn và lỗ đít cùng lúc. Trong khi đó Cường nằm dưới cũng đã chuyển động cái mông, nó cũng hẩy lên từ từ theo nhịp của thằng Dũng. Bà Loan có lẽ đã hết thốn, có lẽ bà đã sướng nên cũng sàng sông đưa đẩy để cho con cặc của Cường phía dưới đâm sâu hơn:
– Ah.. Ah… Lồn em sướng quá… Ah.. Ah.. Cả lỗ đít cũng sướng… Các anh đang làm gì em thế này… Ah.. Ah..
Dũng vỗ mạnh vào mông bà Loan, nó cũng khẩu dâm theo bà vì sướng:
– Bọn anh đang địt em… Đang làm em sướng đây này… Em đúng là con đĩ… Một con đĩ không hơn không kém.
– A.. A.. A… Vâng… Em sướng… Em là con đĩ… Mạnh nữa đi anh… Cho con đĩ này nát bươm đi các anh.
Dũng nghe mà thấy phê, nó dập lút cán con cặc vào lỗ đít bà Loan. Không kìm được, nó nắc liên tục và nấc lên sung sướng trước khi rút cặc ra: aaaaaaaaaaaa.
Dũng kịp đưa cặc lên trước mặt bà Loan và chưa đầy một giây, các dòng nước nhầy nhầy trắng đục bắn thẳng lên mặt bà. Lan ngồi xem mà cảm thấy như đang xem phim, quá hấp dẫn và quá kích thích. Lúc này tinh trùng của Dũng đang từ mặt bà Loan xuống ngực bà, xuống ngực Cường.
Dũng trấn tĩnh sau khi nhả đạn, nó cầm cặc mình quay ra chĩa vào mặt Lan như mời mọc mút đi em.. Bổ lắm đó. Lan thì vẫn nuốt tinh trùng của hai bố con ông Thái quen rồi nên nàng không có gì là lạ lẫm, ngay lập tức nàng cầm lấy con cặc của Dũng cho vào miệng mút ngon lành các vết tinh trùng còn dính trên đó.
Ở bên dưới, Cường quá kích thích nên cũng không giữ được lâu, từng dòng tinh trùng từ cặc nó phụt thẳng vào lồn bà Loan, tinh trùng nhiều đến nỗi Cường chưa rút cặc ra mà tưng đợt tinh trào ra khỏi lồn chảy xuống bẹn bà loan.
Tất cả mọi người đều đã ra nên bà Loan vẫn cố theo để kịp về đích, bà vẫn nhún mông vì cặc của Cường vẫn cứng bên trong. Mỗi lần cái mông của bà Loan nhấc lên thì tinh trùng lại trào ra chảy xuống. Cái ga giường loang lổ dâm khí của hai người đàn bà và tinh trùng của hai người đàn ông.
Dâm thủy trong lồn bà Loan không ngừng tuôn ra, theo thân cặc rỉ ra ngoài kết hợp với tinh trùng trắng xóa một mảng lồn.
– Aaaaaaaaaaaaaa….. Em cũng raaaaaaaaaaaaaaaaaaa…….
Dũng và Lan cùng nhìn bà Loan đang gục cả người xuống ngực thằng Cường thở phì phò mà mỉm cười thích thú. Bà Loan thấy hai người như đang cười mình nên ngoảnh mặt sang nói:
– Sướng chết đi được… Thế nào hả cháu? Có thích không?
– Dạ.. Thích đến nỗi mà mới được mấy phút cháu đã ra rồi. Nhìn các anh địt bác mà cháu muốn xuất luôn rồi ấy chứ.. Kích thích không chịu được.
– Nhớ giữ mồm giữ miệng cháu nhé. Chuyện này chỉ mấy bác cháu mình biết và chơi thôi. Vì xã hội người ta lên án đấy.
– Vâng cháu hiểu mà bác. Nhưng càng hoang dại như này thì lại càng thích bác nhỉ?
– Uh… Thôi tất cả mọi người có đi tắm chung không nào? Bà Loan đề nghị.
– Quá tuyệt vời em ạ! Dũng lên tiếng đồng tình.
Vào nhà tắm, lần này bà Loan mút cặc của Dũng, còn Lan mút cặc của Cường. Hai người phụ nữ một già một trẻ quỳ dưới đất mút cặc cho hai thanh niên. Đôi lúc hai người dừng lại, họ nhìn nhau mỉm cười rồi hôn nhau đắm đuối.
Hôm đó Lan bắt taxi về nhà vì sợ ông Thái sốt ruột. Khi ra đến cổng, bà Loan theo sau và dúi vào tay nàng một cục tiền rồi nói:
– Vợ chồng cháu khó khăn nên hai bác có chút gọi là giúp đỡ, cháu đừng ngại và nhận lấy cho hai bác vui.
Lan nhìn trong tay, mừng lắm vì đoán cũng phải mười mấy hai mươi triệu. Lan nhìn bà Loan rồi lí nhí:
– Cháu cám ơn bác, bác làm thế này thì cháu ngại lắm.
– Ngại gì mà ngại! Bây giờ bác cháu mình đã hiểu nhau và sẽ thân nhau hơn trước nên cháu coi hai bác như người nhà nhé.
– Dạ vâng ạ
– À mà nhớ lời bác dặn chưa? Đừng có tâm sự với bất cứ ai đấy nhé.
– Cháu hứa rồi mà. Thôi bác vào nhà đi, cháu lên xe đây.
Ông Thái ngày đầu phải trông cu Minh cả ngày nên tỏ ra hơi mệt, ông chỉ mong mong cho mẹ nó về để thay ông. Thế mà khi Lan về lại kêu mệt nằm vật ra giường. Ông Thái không hiểu, chỉ là đi ký hợp đồng lao động thôi, đã phải làm việc đâu mà Lan tỏ ra mệt mỏi như vậy.
Lan bảo ông Thái trông cu Minh thêm một tiếng, nàng thay quần áo rồi lăn ra ngủ trong cơn mê hoan lạc vừa mới diễn ra ở nhà ông Thủy.
Ông Thái nghi ngờ, vì biết bản tính của Lan là dễ dãi nên ông vào phòng tắm kiểm tra quần lót của nàng. Thấy đáy quần cứng đơ vì bám các cục gì mà đục đục trên đó, ông Thái càng tỏ ra nghi ngờ… Có lẽ nào ông Thủy và con Lan đã…. Ông Thái lắc đầu đi ra ghế ngồi mặc kệ cu Minh đang khóc…. Khóc mả cha mày… Khóc gì mà khóc lắm thế.. Mẹ mày vừa đi với trai về nên mệt là phải kia kìa….
Ngày đầu tiên Lan đi làm, ông Thái ở nhà cũng lo lắng vì không biết cô con dâu của ông ra ngoài làm có biết làm cái gì không hay chỉ biết mỗi làm tình với đàn ông. Ông lo lắng là vậy, nhưng chiều thấy Lan về muộn tận 30 phút thì ông chuyển sự quan tâm thành mặc kệ. Ông Thái có lẽ đang tức và ghen vì nghĩ Lan về không về nhà ngay mà đi ăn nằm với ông Thủy. Ông tức là đúng thôi bởi vì cả ngày ông phải trông con cho nàng để nàng đi làm kiếm tiền lo cho gia đình, chứ ông sức đâu mà đi trông con hộ để nàng đi đụ đéo với trai.
Lan thấy ông Thái giận mình, nàng cứ ngỡ ông giận vì nàng về muộn chứ không biết rằng ông giận và đã nghi ngờ chuyện của mình với ông Thủy. Lan cố tỏ ra tươi cười và làm nũng nhưng vẫn bị ông Thái thờ ơ, ông mặc kệ hai mẹ con rồi ông đi vào buồng nằm.
Bình thường nếu ông Thái như vậy thì Lan sẽ vào phòng cố xoa dịu và chiều ông, nhưng lúc này tay thì vướng bế con nhỏ, ăn cơm, rửa bát nên nàng cũng chưa có thời gian rảnh để làm việc đó. Ăn cơm dọn dẹp xong lại lo tắm táp cho con nên chính bản thân Lan cũng đã thấy mệt, người nhũn ra chỉ muốn ngủ chứ không có hứng để làm tình. Cũng tại lão Thủy, ngày đầu đi làm chưa biết việc, đã căng thẳng đầu óc thì chớ, lúc về lão lại gạ nàng vào nhà nghỉ vì như lão nói hôm nọ lão biết hết rồi và lão không được tham gia. Và cứ thế ông Thủy rủ rê bảo Lan bù cho ông một tí và Lan cũng đành gật đầu đi theo sau ông vào nhà nghỉ. Hôm nay thế nào ông Thủy lại làm cho Lan được lên đỉnh ra một cái. Chính vì đã thỏa mãn và giờ về lại đống việc nhà nên Lan đành thờ ơ với ông Thái là chuyện đương nhiên.
Ông Thái đã nhiều tuổi nhưng tính tình vẫn trẻ con. Giận thì giận thật nhưng ông vẫn mong Lan vào phòng hối lỗi hay là nịnh ông này nọ nhưng đây chỉ thấy đứng ngoài gọi ông ra ăn cơm thì ông lại càng giận. Cứ thế vô tình hai bố con mặn nồng ngày nào giờ lại giận dỗi vu vơ và tạo cho nhau khoảng cách vô hình.
Nhưng rồi một biến cố nho nhỏ đã xảy ra, nửa đêm đang ngủ thì ông Thái bỗng tỉnh dậy vì Hà gọi điện. Ông Thái vội bật ngay dậy mặc quần áo rồi sang phòng Lan bảo:
– Anh phải vào viện 108 gấp. Thằng Thành không biết làm sao nửa đêm đau bụng quằn quại và Hà đã đưa đi cấp cứu. Em phải cầm đt để có gì anh gọi đấy nhé.
Ông Thái nói xong rồi vội vã phóng xe thẳng đến bệnh viện trong đêm tối với tâm trạng lo lắng của người cha. Đến nơi thấy Hà đang ngồi một mình chờ, ông vội hỏi ngay:
– Thằng Thành sao rồi hả con? Nó bị làm sao vậy?
– Đang trong phòng mổ bố ạ. Con lo quá.
– Sao lại phải mổ? Ông Thái nghe đến từ mổ thì tỏ ra hốt hoảng.
– Bác sĩ vừa kiểm tra và có kết luận là anh bị loét và thủng một lỗ dạ dầy. Bây giờ phải mổ và cắt đoạn đó đi.
– Trời! Thế hả con? Chắc tại uống nhiều rượu quá đây mà.
– Vâng chắc thế. Bình thường trước cũng đã hay uống rồi, từ hôm có tin vui thì suốt ngày đi uống với bạn bè để chia vui này nọ. Chắc mấy hôm vừa qua do uống nhiều quá nên dạ dầy mới bị loét ra.
Ông Thái trầm ngâm đi đi lại lại, ông vừa lo lắng cũng vừa suy nghĩ trong đầu ” khổ, cái thai có phải là của mày đâu mà vui zữ vậy hả con… ”
Hai bố con ông Thái đêm đó phải ở lại viện đến tận sáng và Thành theo chuẩn đoán của bác sĩ là sau khi mổ xong vẫn phải nằm viện ít nhất 1 tuần mới được về nhà. Ông Thái và Hà đã thống nhất là Hà sẽ ngủ lại bệnh viện đến sáng, còn ông Thái sẽ đến trông thay từ sáng để cô về nghỉ ngơi và sau đó từ trưa đến tối hai bố con sẽ thay phiên nhau tùy theo công việc của từng người.
Ngay sáng hôm đó dù tối qua vẫn còn giận Lan, nhưng ông Thái vẫn về nhà chăm cu Minh để cho Lan đi làm và ông bảo Lan đến nhà máy xin tạm nghỉ một tuần vì từ mai ông phải vào viện chăm thằng Thành.
Bà Loan nghe Hà báo tin, buổi trưa dậy học xong cũng vội đến bệnh viện để hỏi thăm con rể. Thấy Hà phờ phạc vì cả đêm không được ngủ nên bà Loan bảo con gái để bà trông cho mấy tiếng, còn cô về ngủ một giấc lấy sức và tắm rửa rồi chiều tối lại vào. Hà cũng mệt nên đồng ý về nhà nghỉ ngơi mấy tiếng và để bà Loan ở lại trông thay.
Nhìn cậu con rể gầy dơ xương, thiếu sức sống do mất nhiều máu, lại chằng chịt các vết mổ trên bụng mà bà Loan thấy sợ. Bà Loan cười thầm trong bụng khi cái đoạn đưa bô lên giường để Thành đi tiểu. Không nghe thấy tiếng tồ tồ nữa, bà tưởng nó đái xong rồi, bà quay đầu lại định cất bô thì thấy nó đang cầm chim vẩy vẩy nốt mấy giọt còn sót trên cái đầu khấc. Bà Loan ngượng quá quay mặt đi ngay và lúc sau khi cầm cái bô nước tiểu vào buồng vệ sinh để đổ, bà Loan nghĩ sao cái số bà và con gái của bà lấy chồng toàn ông chim bé thế cơ chứ. Hai năm vừa qua từ khi được chơi trai lạ, bà Loan cũng không nhớ là mỉnh được thưởng thức bao nhiêu con chim rồi nữa, đa số toàn chim to hơn của ông chồng, hôm nào số đen gặp phải thằng chim bé thì nó cũng vẫn to bằng của ông Thủy. Giờ nhìn thấy chim con rể cũng to hơn ngón cái một chút thì bà đành thương thầm cho cô con gái của mình.
Sau khi về nghỉ ngơi, tắm giặt và nấu ít đồ ăn để mang theo, đến 5h chiều Hà lại lóc cóc phóng xe vào viện để cho bà Loan về nhà. Gửi xong xe máy, Hà sách lồng thức ăn đi bộ vào trong. Đang đi chợt Hà dừng lại vì đập vào mắt cô là cái hành động cực kỳ phản cảm của đôi trai gái đang đi đằng trước. Người đàn ông trung tuổi đi với một đứa con gái mới đôi mươi, ai nhìn chắc cũng nghĩ là hai bố con. Nhưng cái làm Hà vô tình để ý là người đàn ông kia đang đi bỗng đưa tay ra đằng sau xoa mông người con gái và cái lạ là người con gái trẻ kia thì cười lẳng lơ như kiểu ” đừng anh.. Người ta nhìn thấy bây giờ… ” Giữa chốn đông người mà lại làm cái trò tình tứ như vậy, người khác thì Hà bỏ qua, nhưng hai người kia Hà lại thấy quen quen.. Ông kia chẳng phải là ông Thủy bố mình hay sao? Còn đứa con gái kia thì cái điệu cười lẳng lơ có mác mỏ đấy không phải là cái Lan thì còn đứa nào khác được?Hà ngạc nhiên sao bố cô lại đi với cái Lan? Sao hai người đã tình cảm với nhau từ bao giờ vậy? Tất cả đều bất ngờ với bao thắc mắc trong đầu, kể cả cái chuyện của mẹ cô với mấy thanh niên trẻ nữa mà Hà vẫn chưa có lời giải đáp. Bố mẹ cô là những con người như vậy ư? Vậy tất cả từ trước đến nay sự đáng kính, sống nề nếp gia giáo của họ đều là giả tạo?
Hà đứng nấp vào một góc, đợi cho hai người đi thật xa rồi cô ngồi xuống một chiếc ghế đá vừa đợi cho 2 người vào trước và cũng vừa suy nghĩ mọi chuyện nên xử lý như thế nào để được êm đẹp. Vài phút sau Hà đứng dậy đi về phía khoa chồng mình đang nằm, cô quyết định đầu tiên là phải giải quyết vụ bố cô với cái Lan, sau đó là sẽ nói chuyện với mẹ.
Khi Hà đi vào phòng, vờ như vẫn chưa biết gì, cô cố tỏ ra tự nhiên trước 3 người là bố mẹ cô và Lan. Mọi người hỏi thăm Thành và ngồi chơi khoảng 30 phút thì bố mẹ cô đứng dậy đi về. Lan thấy ông bà Thủy về thì tiện thể đứng dậy xin về luôn vì phải về sớm thay ông Thái trông con.
– Em ở lại chị có chút việc muốn nhờ em Lan ạ? Hà nói.
– Việc gì thế chị? Lan ngạc nhiên và như có tật giật mình.
– Việc riêng tư chuyện phụ nữ chị em mình ấy mà. Bố mẹ cứ về trước đi, con có việc muốn nhờ Lan chút.
Ông Thủy bà Loan thấy không tiện nên đành ra về nhưng trong lòng nghi hoặc Hà đã biết chuyện gì đó. Ra đến bên ngoài bà Loan tỏ ra lo lắng hỏi ông Thủy:
– Không biết cái Hà có biết gì không ông nhỉ?
– Chuyện cái Lan với bà thì nó biết làm sao được. Bà cứ đa nghi vớ vẩn. Chắc nó nhờ cái Lan mua giúp cho thứ gì ấy mà.
– Ừ tôi cũng hy vọng là như vậy.
Trong khi đó Hà và Lan đi ra một khu vườn không có người ở ngay gần đó, linh cảm mách bảo Lan là có vụ gì quan trọng rồi nên Hà mới bảo cô phải đi ra đây vì sợ ai nghe thấy. Hay là vừa nãy chị ta đã nhìn thấy gì.. Lan cố tỏ ra bình tâm quay người lại hỏi Hà:
– Chị nhờ em giúp việc gì mà sao phải tân đây vậy?
Hà im lặng, cô chưa biết bắt đầu từ đâu, suy nghĩ vài giây rồi cố gắng bình tĩnh tra khảo:
– Có phải em và bố chị có quan hệ tình cảm không?
Đúng như Lan đã suy tính, Hà đã nhìn thấy, nhưng cô thản nhiên đáp trả:
– Quan hệ tình cảm? Chị nghĩ gì vậy? Em trẻ thế này mà đi yêu một ông 50 tuổi á?
– Em đừng có chối! Chính mắt chị đã nhìn thấy hai người lúc đi vào viện, và hai người làm gì thì em tự biết rồi đấy.
Lan vẫn thản nhiên như không có vấn đề gì, thản nhiên đến chầy bửa vì cô không quen bị người khác bắt nạt:
– Chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng cả. Ông ấy sờ soạng em thế thôi vì ông ấy và em cũng đã quan hệ đôi lần rồi.
Nghe Lan nói mà Hà tức nổ đom đóm mắt. Quan hệ đôi lần rồi mà vẫn thản nhiên bảo không có vấn đề gì nghiêm trọng, thật là bỉ ổi quá. Hà tức tối nói to vì không giữ được bình tĩnh:
– Thế mà em còn bảo là không có vấn đề gì à? Em có biết ông ấy là ai không? Ông ấy là bố của chị và em không được phép làm như vậy.
Thấy Hà đã tức giận, cảm nhận mọi chuyện đã trở nên phức tạp, Lan không hề run sợ, thích bung bét thì cô cho bung bét luôn thể. Lan cứng đầu đáp trả:
– Vâng em biết em không được phép rồi. Ông ấy vừa là bố chị, lại là người vừa gia giáo đàng hoàng nhất cái xã hội này, phận em đâu dám mơ cao. Nhưng mà chính ông ấy lại gạ gẫm, dở trò tán tỉnh đồi bại với em đấy chứ? Ai gạ tình chứ ông ấy gạ tình thì em từ chối sao được?Chị có trách thì trách bố chị có tuổi rồi nhưng còn dâm dê thích gặm cỏ non.
Nghe Lan phản đòn thật khốn nạn nhưng cũng thật logic khiến Hà dù tức ói máu nhưng vẫn phải cứng họng. Đúng là có trách thì trách ông Thủy nhiều hơn là trách Lan, là phận nữ luôn thiệt thòi khi bị phân xử về các vụ ngoại tình. Đàn ông không thả dê trước thì làm gì có con nào ngã vào đâu. Nhưng bị Lan nói mỉa nên Hà bực, cô cũng phản đòn kiểu cố tình mỉa mai lại khi đầu óc không còn tỉnh táo nữa:
– Chị biết em là mẫu phụ nữ dễ dãi và sống thoáng trong chuyện ấy từ trước rồi, nhưng chị xin em… Ông ấy là bố chị thì em cũng phải nể chị một tí chứ. Ngoài đường đầy đàn ông đó, sao em lại dính vào bố chị làm gì.
Lần này thì đến lượt Lan tức tối và mất bình tĩnh khi nghe Hà nói xoáy mình như vậy. Lan biết ừ thì từ trước đến nay thực ra cái nhà này có ai coi mình ra cái gì đâu, nhưng chưa có ai dám nói trước mặt như vậy. Bố mẹ đẻ cô có thể trách, có thể mắng cô về điều này, nhưng tất cả mọi người bên nhà chồng thì hiện nay không ai có đủ tư cách để nói cô như vậy ngoài Công. Lan cay mũi khi Hà nói điều đó, và trong tâm trạng đã bị mất kiểm soát cô nói toạc móng heo hết mọi chuyện thầm kín về cái gia đình trí thức dởm này mà lâu nay vẫn lên mặt với mọi người vì được bao bọc quá cẩn thận:
– Vâng tôi biết tôi là con đĩ rẻ tiền, là con đĩ dễ dãi lên giường với bất kỳ đàn ông nào.
Lan cố tình ví mình như con đĩ vì có dụng ý cho những câu sau, nàng nói tiếp:
– Nhưng chị biết không? Có nhiều người không phải là đĩ nhưng lại còn dễ dãi hơn tôi nhiều đấy. Chắc chị biết là ai đúng không vì chị đã được nhìn thấy một lần rồi còn gì nữa? Nếu chị chở vờ không biết thì để tôi nói cho biết nhé. Ai mà là giáo viên đức hạnh gần 50 tuổi nhưng đã lên giường với mấy chục đàn ông rồi nhỉ? Mà lại toàn thích những thanh niên choai choai kém mình mấy chục tuổi mới hay cơ chứ. Bây giờ chị có thể đi tìm mấy chục người đó để nói với họ là đừng lên giường với bà ấy nữa vì bà ấy chính là mẹ tôi không? Còn bố chị thì sao?Haha.. Tôi cũng bị bất ngờ.. Không những gạ gẫm cháu Lan lên giường, mà chính ông lại là người hăng say đi tìm trai cho vợ đấy. Vậy chị cho hỏi hai người đó có dễ dãi hơn tôi không?
Hà nghe như bị ai đó đấm vào tai, thực sự là shock, chân như muốn quỵ xuống, nước mắt chảy dòng dòng trên má nhưng vẫn cố dơ tay ra tát Lan một cái đau điếng và quát lên:
– Đồ khốn nạn!
Bị ăn nguyên cái tát rất mạnh từ Hà, Lan đau điếng ôm lấy má nhưng cô vẫn bình tĩnh không đánh trả. Cái tát của Hà vô tình càng làm Lan sôi máu, cái gì chứ khi đàn bà mà cãi nhau thì cái chợ còn vỡ huống chi…
– Vâng tôi khốn nạn đĩ thõa. Nhưng có người còn khốn nạn hơn tôi gấp nghìn lần chị có biết không? Tôi định không nói ra đâu vì vẫn còn nể tình chị em, nhưng ăn cái tát và bị chửi thì tôi cũng chẳng còn gì để mất mà không dám nói ra.
Lan nhìn thẳng vào mắt Hà, tay vẫn ôm lấy má và tiếp tục gằn giọng:
– Chị nghĩ chị có thể qua mắt được mọi người hết á? Còn lâu nhé. Tôi thừa biết cái thai trong bụng chị không phải là của ông Thành đâu. Chẳng nhẽ nó dễ dàng vậy ư?
– Cô nói cái gì? Hà giật mình và thấy hoảng thật sự khi Lan nhắc tới chuyện cái thai.
– Chị thừa biết tôi nói cái gì mà. Ok có thể chị phủ nhận, tôi không tranh luận nữa. Nhưng đợi khi nào đứa bé ra đời thì tôi sẽ bảo ông Thành đi kiểm tra ADN là biết ngay tôi nói có đúng không nhé. À mà còn nữa, tôi cũng biết cha thực sự của đứa bé là ai đấy… Kaka… Không biết đứa nào khốn nạn hơn đâu mà còn dám mở mồm chửi người khác nữa.
Lan phun ra một tràng dài rồi quay người đi thẳng để mặc Hà tay phải bám vào cái cây bên cạnh để khỏi quỵ xuống. Tất cả những lời Lan nói đều là sự thật và đột nhiên Hà thấy sợ, sợ mọi chuyện có ngày Thành sẽ biết hết… Và còn bố mẹ cô nữa, gia đình cô sẽ ra sao khi Lan sẽ nói cho người ngoài biết… Mọi thứ quay cuồng bay lượn trong đầu, Hà có cảm giác mình như không muốn sống nữa khi thấy hổ thẹn lương tâm.