Con gái người tình xưa - Chương 7
Phần 7
Lỗi lầm đầu tiên của tôi là điều khiển phương tiện giao thông trong trạng thái có cồn. Đừng ai bắt chước tôi nhé. Đáng lẽ phải đi xe ôm hay taxi mới đúng.
Giờ quay trở lại câu chuyện tiếp.
Tôi vừa đến phòng trọ của D. thì đã thấy nó ngồi phục trước cửa nhà, khóc rấm rứt. Tôi đến gần hỏi nó:
– Có chuyện gì thế?!
Vừa nói xong, nó ôm chầm lấy tôi òa lên khóc. Cả người sặc mùi rượu. D. mếu máo không nói thành lời:
– Chú P. ơi…
Nói thật thế này khá là ngại. May mà chỗ trọ của D. khá riêng tư nên không ai để ý thấy cảnh một con bé sinh viên ôm một ông trung niên. Tôi ngọt nhạt dỗ nó:
– Rồi, rồi. Vào nhà đã rồi nói.
Nói rồi tôi lấy chìa khóa của nó mở cửa, dìu nó vào nhà vì nó đi còn không vững nữa. Xong rồi tôi còn phải lấy khăn nước ấm lau mặt, pha nước chanh cho chị chàng uống nữa. Con ma lưu linh tỉnh táo hơn một tí thì đã nói rành mạch hơn một tí:
– Anh V… Anh V… phản bội cháu!
– Thằng đấy tử tế thế cơ mà – Tôi tỏ vẻ không tin – Cháu kể chú nghe xem nào.
Sau đó nó kể cho tôi nghe bằng giọng đứt quãng câu chuyện. Nói chung là nó vô tình thấy V. cùng một đứa đồng nghiệp nữ (D. cũng biết) đi vào nhà nghỉ. Chưa dừng lại ở đó, D. biết là V. cùng đứa đồng nghiệp nữ kia quen nhau từ lâu rồi. Bị sốc nặng, D. choáng váng tìm đến rượu để giải sầu. Nó cũng không biết làm sao nó về được đến nhà nữa, chỉ biết khi tỉnh ra một tí thì nó nghĩ đến tôi đầu tiên.
Nghe xong chuyện, tôi chép miệng:
– Cái thằng. Tệ thật! Thôi cháu nghỉ đi!
Nói rồi tôi đặt nó ngay ngắn trên giường, xong bảo:
– Chú về đây!
Tôi quay lưng đi chưa được hai bước, D. nó vùng dậy ôm chặt lấy tôi thổn thức:
– Chú đừng đi.
– Thôi nào – Tôi gỡ tay nó ra.
Chưa kịp nói gì thì nó lại ngã ngửa ra. Có vẻ là do vùng dậy bất ngờ, lại đang say rượu, nên choáng. Tôi vội tóm lấy nó kẻo đập đầu vào tường thì toi.
Đúng lúc đấy nó quàng tay ghì lấy cổ tôi, rồi… HÔN tôi.
Tôi đứng hình mất hai giây.
Rồi sau đó cố đẩy nó ra. Nhưng càng đẩy thì nó càng ghì chặt lấy tôi.
Đúng lúc này mấy ly Whiskey tôi uống phát huy tác dụng. Trong tôi bừng lên một ngọn lửa khó kiềm chế.
Hơi thở gấp gáp của D. đượm mùi thơm ngát của da thịt gái mới lớn như gió Đông thổi bùng ngọn lửa.
Thân hình của D… Nghĩ lại thật khốn nạn… Giống y như của C. 20 năm trước càng làm tôi căng cứng.
Giữa tôi và D. là hai lớp vải mỏng đang chà xát vào nhau theo nhịp thở phập phồng.
Và cú chốt cuối cùng là lời thằng H. mới nãy nói tôi:
– Con bé không phải con cậu P. nhé!
Lời nói vang vọng, khiến tôi hoàn toàn gục ngã trước ngọn lửa nhục dục đang bùng cháy trong tôi.