Con Gái! Hành trình 6 năm tội lỗi và đam mê. - Chương 6
Mod Mod Mod…..
Đề nghị ông King, ông Sún, ông roi…không cướp diễn đàn [-X………….b-(
Tối qua thằng Dzai về làm em mấy lần, thằng gấu…làm mệt muốn chết 8-}….Sáng sớm tính lên xem có gì không thấy mấy anh cm vui quá…hôm nay đi với Dzai rồi, chắc hôm sau viết…..Thanks mấy anh ủng hộ.
Nói ra được thấy thoải mái lắm, rất mong mấy anh như N.King, Sún, visaoroi, phonglu87… chia sẽ nhé, nói ra có người động viên cũng mừng lắm lắm…Tới giờ em vẫn không trách thầy Long đâu, nếu trách em đã báo CA rồi, đừng nghĩ em không đủ tự tin kiện cáo nhé…..Nhà em thừa sức lo cho một vụ kiện nhưng để làm gì cơ chứ, lỗi ban đầu vẫn là do mình kia mà!
Em chỉ muốn nói ra tại vì em có một lỗi vô cùng lớn, đến giữa câu chuyện các anh sẽ biết…giữ trong lòng cả năm nay…buồn lắm…giờ nói ra được thấy đỡ đỡ….Hi vọng các anh đừng quá lên án để em đủ bình tỉnh viết tiếp….Vì em mê sex nên em viết theo dạng chuyện sex, trong cái lỗi lầm vẫn có những phút đê mê khó tả…..Chúc các anh một ngày LX vui vẽ!!!:)>-
4/ Sự Thật! ,R0lGODlhAQABAIAAAAAAAP///yH5BAEAAAAALAAAAAABAAEAAAIBRAA7″ class=”smilie smilie–sprite smilie–sprite3″ alt=”:(” title=”Frown :(” loading=”lazy” data-shortname=”:(“>(
Cứ như thế, đều đặn 2 ngày cuối tuần thầy đến dạy tôi học. Cuối tuần là thời gian tuyệt vời để Ba Mẹ tôi vui thú những niềm vui riêng và đứa con gái bé nhỏ lại căng mình ra chịu những cơn mưa tình dục khủng khiếp của người thầy mà chính Ba mình mang về. Thầy không dạy tôi lấy một chử có chăng là một yêu cầu
– Em phải cố gắn học thật tốt nếu không Ba em sẽ không cho thầy đến nữa
Thế đấy, chỉ một yêu cầu của thầy là tôi đã học tốt lên hơn, với khả năng của mình tôi thừa sức học như thế và tốt hơn như thế. Rõ ràng thầy biết và đánh trúng nên thầy hoàn toàn đạt được điều mình cần, cứ cuối tuần là thầy đến thỏa mãn nhục dục trong sự đau đớn của tôi nhưng tôi vẫn phải học thật giỏi để thầy không rời xa mình. Ba tôi dành cả một buổi chiều CN để ăn và cảm ơn thầy đồng thời còn tặng cho thầy một chiếc xe tay ga đắt tiền dù rằng mới lúc sáng tôi cũng không được nghĩ ngơi, tôi vẫn phải phục vụ thầy.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi cũng quen dần với sự hiện diện của thầy, quen với cảm giác đau đớn thầy mang lại mỗi cuối tuần. Thầy chưa một lần quan tâm đến cảm xúc của tôi, có lúc tôi đau đến phát khóc thầy vẫn bình thản làm tình, chỉ duy nhất một điều là thầy mang BCS vì tôi cương quyết không chịu uống thuốc, cái thứ thuốc uống vào làm tôi mệt mỏi, nhiều khi đau bụng rất ghê.
Vào một chiều đầu tháng sáu. Tháng 6 là sinh nhật tôi cũng có nghĩa là thầy đã lấy đi đời con gái của tôi và biến tôi thầy con búp bê tình dục bé nhỏ cũng gần tròn 12 tháng. Tôi lang thang trong công viên sau cơn mưa nhẹ, công viên vằng người do hơi mưa còn vương vấn. Lác đác vài người đi dạo, vài cặp tình nhân rũ vào nhau như thể cơn mưa đã thấm ướt cuộc tình của họ, và trong một góc khuất có một cặp tình nhân đang ôm nhau, họ trao nhau những nụ hôn ngọt ngào…và tôi đã thấy….Tôi ngơ ngác, bối rối và tức ngực ghê gớm…Thầy, đúng là thầy, thầy đang hôn một cô gái và cô ấy cũng không xa lạ….Tôi run rẩy, tôi đứng im nhìn chăm chăm vào họ….thầy nhìn thấy tôi, đúng thầy thấy tôi nhưng rồi tiếp tục nâng cằm cô gái lên và miết vào môi cô ấy nụ hôn mà biết bao lần thầy đã làm thế với tôi. Tôi nghe miệng mình đắt chát, 13t…đúng tôi mới 13 tuổi. Nhưng không, phải nói là gần 13t. Thế nhưng nhìn vào tôi ai cũng thấy tôi rất con gái, tôi lớn nhanh vì tôi lớn nhanh và cũng vì thầy, vì thầy mà tôi lớn nhanh đến vậy, cái con chim trắng phau phau nay đã sậm màu, những sợi lông đen đã lấm tấm trên gò mu cao đẩy đà con gái, bầu vú mới đây còn bé xíu nay tôi đã có thể đặt bàn tay mình vào và cảm nhận được độ mềm mại khi bóp nhẹ. Thầy lật những trang vở cuộc đời tôi quá nhanh và trái tim đáng lẽ chỉ vui đùa đã biết đau khi nhìn người đàn ông âu yếm người phụ nữ mà không phải là mình. Tôi lặng lẽ quay đi mà vẫn mong thầy sẽ đuổi theo, nhưng khi tôi lên xe về đến nhà thầy vẫn bặt vô âm tính.
Không tin nhắn, không gọi điện, không bắt máy…thầy đã thực hiện với tôi diều 3 không kinh khủng ấy, tôi đau đớn, buồn bả…và nhớ thầy kinh khủng, thậm chí tôi nhớ cái cảm giác đau đớn thầy mang lại, cái vị mặn chát trên người thầy, nhớ cái vị đắng vì thuốc lá trên môi thầy, nhớ cái hành động bóp nát điếu thuốc đang cháy đến nổi tay thầy in đầy những vết bỏng của tàn thuốc và câu thầy nói “Thầy bắt đầu hút thuốc khi người yêu bò đi”. Và tôi vô cùng hoang mang vì cái cô gái kia, tôi gặp nhiều lần rồi…cô đã đến nhà tôi, cô đi cùng xe với Ba tôi và cô nằm trên bàn cho Ba tôi làm cái điều mà thầy đã dạy tôi cả 1 năm nay… Tôi thiếp đi trong sự quay cuồng của những câu hỏi mà chưa thể trả lời.
Hôm nay 15/6…..Tôi đón sinh nhật trong cái buồn tẻ vì anh hai đã đi cùng bạn (năm nào chả vậy). Tôi mặc chiếc áo đầm trắng tinh khôi, loại áo mà một năm trước tôi đã mặc. Tôi ra bang công, cơn gió nhẹ mát rượi, ánh sáng mặt trời bắt đầu lan khắp phố phường. Thầy đứng tựa mình vào gốc cây bên đường nhìn tôi tự lúc nào, tôi vui nhưng cũng giận thầy ghê lắm. Tôi bỏ vào trong gần 30p mà tôi thấy dài kinh khủng, tôi lại trở ra bang công, thầy vẫn đứng đó không thay đổi, ánh mắt vẫn hướng về tôi…Tôi nhớ thầy lắm, trái tim nhỏ bé của tôi không đủ dũng cảm như bao cô gái trưởng thành khác và tôi đã mở cổng.
Thầy chững chạc trong bộ comlê xanh đen, áo somi trắng đóng thùng…Tôi và thầy lên phòng mà không thèm nói với thầy lời nào. Thầy đặt lên bàn một hộp quà nhỏ
– Chúc bé sinh nhật vui
– Thầy còn nhớ sao…bất chợt tôi khóc nấc. Thầy kéo tôi vào lòng và ôm chặt, tôi vùi đầu vào ngực thầy và khóc như mưa.
Thầy liếm những giọt nước mắt lăn trên má tôi, thầy hôn lên đôi môi tôi, tôi giật mình…cái vị đắng quen thuộc không còn nữa, tôi hít một hơi trên môi thầy
– Thầy không hút thuốc ah
– Thầy bỏ rồi
– Sao vậy
– Cô ấy không thích
– …Tôi nghe môi mính đắng chát, tôi cúi mặt lí nhí…Em biết cô ấy
– Vậy àh, cô ấy muốn làm lại
– Thầy nói sao
– Thầy đồng ý
– Vậy….tôi lại nấc lên…Thầy lại hôn tôi, tôi cố xô thầy ra nhưng không thể, đôi môi thô ráp của thầy cứ cuốn lấy môi tôi mát rượi…
Thầy luồn tay ra sau lưng kéo khóa, chiếc áo nới dần ra, tôi dùng giằng không chịu nhưng đành bất lực nhìn cái áo đầm rơi xuống chân để tôi lạnh lẻo trong cái quần lót bé nhỏ và cái áo lót mỏng manh. Tôi đã thay chiếc áo lá tuổi ô mai thành chiếc áo lót mỏng loại áo dành cho những cô gái mới lớn. Thầy phát hiện và tỏ ra thích thú với điều này. Rồi chiếc áo và chiếc quần bé nhỏ cũng ra đi để tôi trần truồng nép bên tấm thân vạm vở của thầy. Thầy lùi lại ngắm thân thể trắng trẻo ngọc ngà của tôi, thầy cời đồ mình ra….Chúng tôi cùng trần truồng.
Thầy ôm tôi, làn da chúng tôi cạ vào nhau, tôi ôm chặt thầy cảm nhận sự ma sát giữa hai cơ thể, êm ái và đê mê. Thầy vuốt tóc tôi, xoa lên tấm lưng trần mịn màn của tôi, xoa xuống cặp mông đã đầy lên vì tình dục.
– Thầy xin lỗi em, thầy thì thầm
– Tại sao
– Thầy chưa làm em sướng bao giờ phải không
– …Dạ……mà…không em….Thầy hôn lên môi tôi ngắt câu nói dối của tôi
– Thầy biết mà, hôm nay thầy làm lại nhé, em sẽ thích
– Thật không thầy
– Uh
– Không tức bụng nữa hả thầy
– Uh
– Dạ…..Tôi vùi đầu vào ngực thầy và mong chờ một cảm giác sung sướng mà tôi từng mơ ước.
Thầy hôn, thầy bú khắp thân thể tôi, từ môi, má, cổ, vai, ngực, lưng, bụng, mông, đùi và chim…thầy bú như một đứa bé thèm sữa trong khi chim tôi cứ trào ra những dòng cảm xúc đê mê. Tôi cũng học hỏi bú lại thầy như vậy.
Thầy nằm ra giữa nền, thầy quay ngược tôi và thầy. Tôi nằm trên thầy nằm dưới bú nhau, cái lưỡi ma thuật của thầy cứ tung hoành trong chim tôi sướng kinh khủng, tôi cũng bú mạnh cu thầy, con cu to tướng nên tôi chỉ bú được có 1/3 còn vô sâu nữa thì không chịu được. Thầy gọi tôi
– Bé Oanh
– Dạ
– Em dám uống tinh trùng thầy không
– Dạ…..Tôi lưỡng lự
– Sao em không thích ah
– Dạ dám, tôi cương quyết
– Vậy em bú mạnh lên
– Dạ
Tôi kéo cu thầy ra cho cái đầu to lù lù trong miệng và bú, thầy rên lên rồi thầy móc hai ngón tay vào chim tôi lấy nước rồi mút chùn chụt…Những âm thanh bú liếm vang vang…chùn chụt chùn chụt…Thầy gào lên và giử chặt mông tôi trong khi cu thầy run lên phóng vào miệng tôi dòng tinh trùng nhơn nhớt, tanh tanh và nhân nhẩn….Tôi nuốt liên tục cho tới khi con cu thầy đứng im. Chúng tôi lại tiếp tục bú nhau cho tới khi con cu thầy cứng trở lại, Thầy thều thào
– Oanh
– Dạ
– Thầy đụ em nhé
– Dạ
– Nhưng thầy không muốn dùng bao
– Thì thầy khỏi dùng ạh
– Nhưng em sợ uống thuốc
– Em chịu được, tôi nói trong sự quyết tâm cao độ dù có đau tức như những lần trước tôi cũng chịu
Thầy lật tôi ra nền, giữa mớ quần áo hổn độn lăn lóc. Thầy vơ cái áo đặt dưới đầu tôi, Thầy nâng chân tôi lên và banh rộng ra 2 bên. Cắm con cu vào và thầy đẩy nhẹ, đã nhiều lần tôi đón nhận nhưng lần này nó nhẹ nhàng hơn dù rằng cảm giác chật chội vẫn tăng dần. Rồi thầy rút ra và nhịp vào rất nhẹ, rất nhẹ, cảm giác lâng lâng khó tả trong người tôi dâng lên, tôi nắm chặt cái áo và tôi rên
– Ư ư ư…thầy ơi..ư ư ư. Tôi rên bằng đúng với cảm xúc bản thân mà không phải học hỏi gì cả, tôi rân bằng sự đê mê nơi con chim bé nhỏ mang lại. Thầy đẩy vào vừa đủ để tôi thấy căng cứng thì thầy lại rút ra cho cảm giác nhẹ nhàng ập đến…Không phải là tiếng bạch bạch đau đớn ngày nào mà à tiếng ộp ộp của cái con chim đầy nước đang được cây thịt thọc vào làm nên tiêng kêu hoang lạc. Tôi sung sướng điếng người khi lần đầu cái cảm giác trong người tôi có bọc nước bị vở ra tràn lênh láng trong âm hộ mình. Tôi run rẩy gốc đầu nhìn xuống tìm hiểu nguyên nhân…Thầy đụ tôi bằng ½ của cái khúc thịt to lớn ấy, đúng là tôi quá nhỏ bé để nhận hết nên chỉ cần ½ là tôi đủ sướng rồi. Thầy ngửa ra
– Bé đụ thầy đi, cho vô tới đâu mà bé thích nhất ấy
– Dạ
Tôi vụng về leo lên nhưng rồi tôi cũng cho được vào trong người mình khối thịt đáng yêu ấy, đối với tôi nó không còn là cái thứ quỷ quái nữa mà là sự đam mê. Tôi nhịp nhàng trong sự sướng khoái, tôi ngồi lên cho cu thầy lút hết trong người mình, tôi tức bụng lắm, bụng tôi như có vật gì đó chèn vào. Thầy nhìn tôi cười
– Tức bụng lắm, cứ làm như bé thích đi
– Hihi…dạ
Tôi nhún nhảy cho thỏa thích. Tôi bò dưới nền và kêu
– Thầy chơi phía sau đi
– …..Thầy bó phía sau và bú chim tôi như 2 con vật đang chuẩn bị giao phối, chúng tôi sống đúng với phần con của mình, thầy chồm qua người tôi cắm con cu to dài vào chim tôi nóng nhẩy. thầy nhịp làm tôi nhoài người tới rồi tụt lại sau, thầy thì thào trong tiếng rên đứt quản
– Thầy ra bé ơi
– Dạ….
Thầy vùi đầu vào tóc tôi trong khi cu thầy run rẩy phóng vào người tôi dòng tinh trùng trắng đục, cái thứ nhớp nháp mà trước đây tôi ghét cay ghét đắng thì nay nó lại đáng yêu làm sao. Thầy rút ra và lăn ngữa thở hổn hển, tôi vẫn bò và cúi nhìn những giọt tinh đang rời cơ thể tôi chảy xuống nền, thầy lật ngữa tôi ra, gối đầu lên vai tôi thầy bú vú tôi nhè nhẹ, tôi đê mê tận hưởng cảm giác tuyệt vời…Thầy bế tôi lên giường, thầy choàng tay ôm tôi vào lòng, tôi gối đầu lên tay thầy và chìm vào giấc ngủ tuyệt vời…Đây là lần đầu tiên sau khi hành lạc thầy ngủ cùng tôi.
Tôi thức dậy thì thầy đã đi rồi, chiếc đầm được xếp gọn cùng với bộ đồ lót. Tôi lấy bộ đồ thun mặc vào, ra mở hộp quà…Là một chiếc đồng hồ trong trái phalê và cô gái mặc đầm trắng được khắc một cách điêu luyện, một hủ đựng đầy những ngôi sao bé tí ti, một lá thư thầy viết, nét chữ mà tôi quen thuộc đã lâu
“ Yến oanh yêu! Thầy xin gửi 999 ngôi sao nhỏ như lời yêu vĩnh cửu mà thầy dành cho em, thầy yêu em dù rằng tình yêu này mang đầy thù hận và ngang trái. Oanh ah, cô gái tri kỹ mà thầy kể chính là cô thư ký mà Ba em đã chiếm đoạt tiết trinh và dày xéo thân thể cô ấy. Thầy đến với em vì lòng thù hận đó, thầy muốn làm em đau đớn như những gì mà cô gái anh yêu phải chịu đựng. Giờ đây, Ba em đã đá cô ấy ra đường sau khi hả hê, no say, thầy yêu và nhặt lấy với trái tim đau nhói. Hôm nay nhìn em vui sướng, đê mê thầy thấy mình hèn hạ quá, tầm thường quá. Lần làm tình này là lần cuối thầy xâm chiếm trái tim trong sáng của em, thầy mong sau này em sẽ bình yên. Thầy xin lỗi vì tất cả!”
Tôi đặt tờ giấy vào trong hộp, trên bàn có viên thuốc và chai nước thầy để sẳn, tôi lặng lẽ uống. Mọi thứ đã hết, có lẽ khi thấy thầy và cô gái tôi đã hiểu phần nào nên cũng không quá sốc khi đọc thư thầy. Tôi không trách, không hận thầy…Tôi ném những ngôi sao nhỏ xuống đám cỏ xanh, ánh nắng làm chúng lấp lánh…Tôi đốt bỏ là thư, tôi gom tất cả những gì liên quan đến thầy mang vứt sạch…Tôi là cô gái mạnh mẽ mà….tôi không khóc…đúng tôi sẽ không khóc, tôi ngồi co ro trong góc gường, nước mắt lăn dài, lăn dài ướt cả vùng ngực đầy mà thầy mang lại, thứ duy nhất có hình bóng thầy mà tôi không thể vứt bỏ….Nước mắt vẫn lăn dù tôi nói rằng…”Tôi sẽ không bao giờ khóc vì Thầy”