Con Gái! Hành trình 6 năm tội lỗi và đam mê. - Chương 5
3/ Búp bê! o-+
Thầy ngồi nhìn trong khi tôi nằm co ro vì sợ và vì đau…Tôi sợ vì trong chim mình chảy ra một dòng dịch nhầy đỏ tươi lan đầy xuống tấm khăn trắng thầy đặt phía dưới. Thầy cười rồi nhặt chiếc khăn gấp lại bỏ vào cặp…thầy bỏ mặc tôi như thế rồi đi về, khi ra thầy không quên ném cho tôi viên thuốc màu trắng dặn tôi uống ngay và bấm cửa khóa lại.
Tôi cứ nằm và nước mắt cứ lăn dài, tôi khóc mà không hiểu sao mình lại khóc. Một tiếng trôi đi, tôi đau đớn ngồi dậy vào tolet vệ sinh và lấy viên thuốc uống theo lời thầy mà không biết đó là gì, tấm ga giường trắng tinh đã loan một vùng đỏ báo hiệu cái thời trong trắng của tôi đã qua đi mãi mãi, ra đi từ cái thời mà bản thân tôi còn chưa biết rõ đó là gì!
Tôi đem tấm ga vứt vào sọt rác, bà vú già thắc mắc
– Sao con lại bỏ, mới mua mà
– Con không thích, vú mua cho con cái màu xanh đi. Ah, vú thay toàn bộ đồ trong phòng con sang màu xanh….Con không thích màu trắng nữa…Bà vú lại tất tả gọi cho cty nội thất đến thay toàn bộ cho tôi sang màu xanh…thật nực cười là cô bé 12t mà tôi có thể tự rút tiền túi hơn 30tr để thay đổi….Thế đấy tôi có nhiều tiền đến mức một gia đình nông thôn với 5-6 con người phải mơ ước…Nhưng tôi thiếu một thứ là tình cảm và một cô bé thiếu tình cảm như tôi rất dể dàng tìm vào một thứ tình cảm khác mà bản thân cho là đúng đắn nhưng đa phần đấy là sai.
Tôi thấy đau và sợ thầy lắm, 3 ngày sau thầy đến mà tôi không dám cho vú ra mở cữa. Thầy đợi mãi rồi cũng ra về…Tôi nhờ chú tài xế đưa về Vũng Tàu chơi với bà vì một phần tôi nhớ bà và một phần tôi đang sợ cái cảm giác đau đớn mà thầy mang lại. Bà rất vui khi tôi xuống thăm, bà tôi là thế thương con thương cháu hết lòng nhưng bà rất khó tính và xem gia đình là trên hết nên khi Mẹ tôi bỏ gia đình ra làm ăn bà phản đối ghê lắm, trong khi Ba tôi chỉ ậm ừ làm Bà tức giận nên dù thương anh em tôi bà cũng bỏ về ở với cô.
Tôi ở chơi với bà được khoảng 3 tuần thì như người thường nói “Thử rồi sẽ thèm”. Tôi đã không còn cái cảm giác đau đớn ngày nào, hằng đêm trong giấc mơ tôi thấy thầy đến và làm cái công việc đó với tôi nhưng tôi lại không đau mà cứ lạ lạ thế nào….Đúng, chính là cái cảm giác lần đầu tiên thầy chạm cái lưỡi nhám nhám vào mép chim tôi…chính xác là cái cảm giác đó. Tôi lên TP khi ở với Bà tròn một tháng, tôi nhớ thầy lắm, nhớ cái cảm giá đê mê mà thầy mang lại.
Tôi gọi cho thầy vào một chiều mưa tầm tả, những hạt mưa nối đuôi nhau rơi miết xuống khoảng sân rộng, hạt mưa làm cho đám cỏ trước nhà siêu vẹo xác xơ, như chính bản thân tôi khi quyết định gọi cho thầy. Thầy đến chỉ sau chưa đầy 30p tôi gọi, mưa vẫn rơi mạnh rát cả thịt da, tôi và thầy co ro trong chiếc dù tôi cầm ra đón thầy. Chúng tôi cùng cười và chạy vào nhà, vòng qua cái hồ bơi đang dậy sóng vì mưa.
Thầy cởi cái áo mưa treo lên sào trước nhà, tôi và thầy lên phòng. Bà vú đang loay hoay dọn dẹp, anh hai thì mãi miết trong cái không gian riêng mà tôi chả biết anh đang làm gì. Gia đình tôi đã lâu lắm rồi không có ăn cơm chung, Ba-Mẹ tôi bận đến nỗi tôi dời việc dạy kèm từ phòng sách vào phòng ngủ mà Ba-Mẹ tôi vẫn không hay biết. Chính trong cái phòng kín đáo ấy với 1 thầy và 1 trò gái, 2 con người, 2 suy nghĩ khác nhau nhưng cùng một mục đích thì tôi nhanh chóng trở thành đàn bà là lẽ đương nhiên.
Việc chạy bằng xe máy thì chiếc áo mưa có lẽ không đủ sức che cho thầy khỏi ướt, vào phòng tối lấy cây lau sơ sàn nhà rồi nói
– Thầy ở đây em lấy áo Ba cho thầy mặc không lạnh đó
– Không cần đâu bé
– Sao vậy, tôi quay lại thì thầy đã cởi áo treo lên sào, ngực thầy căng cứng vạm vở, tôi đang bối rối và ngượng ngùng thì thầy lao đến bồng tôi lên nhẹ tênh.
– Có mặc đồ đâu mà lấy làm gì, thầy cười
– ….Tội thẹn đỏ mặt. Thầy đặt tôi ngồi trên giường rồi ngắm tôi, tôi mặc cái áo thun và cái quền đùi thầy mua tặng hôm SN
– EM xinh lắm
– …Tôi lại thẹn thùng
Thầy đẩy tôi ngã ngửa ra, tay thêỳ run run đi hoang khắp thân thể tôi, thầy lột quần tôi ra mà thầy run như người bệnh. Thầy cời luôn áo tôi ra, tôi nhỏ nhắn, mềm mại và yếu đuối trong cái quần lót bé xíu, cái áo lá loại dành riêng cho gái tuổi teen mới nhú như tôi.
Thầy ngậm lấy chim tôi, hít mủi vào chim tôi như thằng nghiện hít matúy. Thầy lột quần lót tôi ra, một cảm giác mát mát rợn người làm tôi nổi da gà. Thầy lột luốn cái áo lá…Tôi lỏa lồ, trắng tinh trong cái gam màu xanh của căn phòng làm cho tôi thêm nổi bật và cái ham muốn đàn ông của thầy vùn vụt tăng cao. Thầy lao vào bú chim tôi, tôi đê mê….đúng cái cảm giác bao đêm tôi hằng mơ thấy. Thầy bú lên vú làm tôi hơi đau nhưng rất thích….ah ah ah..ngón tay thầy len vào chim tôi làm tôi rùng mình…Tôi có cảm giác trong bụng mình căng lên, cảm giác mắc tiểu rồi nước tràn ra nhẹ nhàng nhưng tôi cảm nhận rất rõ.
Thầy đứng lên, lột quần ra…Cái DV khủng khiếp hiện ra, tôi thoáng lo sợX_X. Thầy nâng 2 chân tôi lên và nhét vào. Cảm giác chật chội, khó chịu lại đến, cu thầy cứ dần dần tiến vào cơn tức tăng lên…..Tất cả những gì dư thừa của thầy đã tống vào hết trong người tôi, tôi như bị xé ra làm 2, con chim bé nhỏ của tôi đang làm cái nhiệm vụ đàn bà nhưng có lẽ còn quá non tơ và có phần quá sức.
Thầy ra sức nắc thật mạnh, tiếng bạch bạch vang lên :t1517:. Cái thứ âm thanh mà tôi đã nghe từ Ba và Mẹ, thầy ngấu ngiên đôi môi tôi đau điếng, thầy vùi đầu vào mái tóc dài đen óng của tôi và lảm nhảm điều gì tôi không nghe rõ. Thầy vơ lấy nắm tóc phủ lên mặt tôi, thầy vùi mặt thầy vào mặt tôi, thầy kéo tóc phủ lên ngực rồi xoa xoa nắn nắn bầu vú bé nhỏ của tôi. Tôi không sướng, không phê như lúc đầu mà thấy tức, thấy đau ghê gớm…Tôi cắn răng chịu đựng, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi cho rằng đó là tình cảm, là tình yêu mà một cô bé “đàn bà”như tôi luôn luôn phải chịu đựng. Thầy thúc những cái thật mạnh vào người tôi
– Em không sướng à…em không sướng à…rên đi cô bé
– Ư ư ư…tôi rên như một cái máy, tôi sợ thầy phật lòng chứ tôi có biết rên là thế nào đâu, trong phim rên thế nào thì tôi làm theo vậy.
– Lôn em đã lắm…ngon lắm…nói thầy đụ em mạnh lên đi cô bé
– Ư ư ư…Thầy…đụ em mạnh lên, tôi nói mà trong lòng lo sợ, tôi đau và tức lắm, tôi òa khóc…hu hu hu thầy ơi emmm
– EM sao
– Em đau.
– Ha ha ha…thầy ngẩn cao đầu cười khoái chí rồi hì hục nắc
Thầy rút cu ra, tôi thấy nhẹ nhỏm hẳn. Thầy thì thào
– Bò nào cô bé
– Làm sao thầy
– Bò xuống
Tôi răm rắp làm theo, tôi bò như chơi cữi ngựa khi còn bé với Ba, Thầy không leo lên lưng tôi như tôi và anh hai vẫn thường leo lên lưng ba mổi khi Ba làm ngựa. Thầy quỳ phí sau và cắm cái khúc thịt to lớn ấy vào chim tôi, thầy chia tóc tôi làm hai rồi cầm như người ta cầm cương ngựa rồi thầy “phi”. Một tay thầy cầm tóc tôi, thầy vẫn nắc trong khi tay kia đánh vào lưng, vào mông tôi đau điếng.
Thầy lôi tôi ra ghế rồi vào lại giường mà tôi không dám kêu la nữa lời, tôi sợ đánh mất cái thứ tình cảm mơ hồ mà tôi nghĩ rằng tôi phải ngoan ngoãn mới có được. Tôi như thể kiếp trước đã nợ thầy điều gi nên kiếp này phải trã.
Rồi cuối cùng cái khcú thịt cứng ngắt kia cũng phải đầu hàng, nó run lên rồi phóng thích một thứ nọc trắng trắng vào người tôi. Có lẽ trong suốt cuộc giao hoang, từ khi thầy cắm cái thứ quỷ quái ấy vào người tôi (tôi đặt cho DV thầy là thứ quỷ quái) cho đến lúc tàn cuộc thì lúc này là tôi cảm thấy thoải mái nhất, từng cơn sóng nước vổ về lấy âm đạo tôi nóng nảy nhưng nhẹ nhàng, xoa dịu cơn đau tức mà tôi phải chịu trước đó.
Thầy rời phòng tôi nhanh chóng sau khi ném cho tôi viên thuốc và lời dặn
– Uống liền không là sinh em bé, tôi rất sợ sinh em bé vì tôi đã thấy chị họ tôi sinh, nhìn chị đau đớn kinh lắm
Tôi như thể là nơi để thầy xả cái thứ trắng trắng ấy, tôi buồn vô cùng, tôi thậm chí còn chưa được ngắm cái thân thể cường tráng của thầy, cái thứ mà tôi chỉ cần nằm nhìn cũng đủ làm tôi thích thú gấp trăm lần cái mà thầy thọc vào người tôi lúc nãy. Nhưng tôi không thể làm khác vì tôi yêu thầy…đúng thế, tôi yêu thầy…thứ tình yêu mà tôi còn chưa biết nó ra làm sao, nhưng tôi chắc rằng tôi yêu thầy vì một điều đơn giản là…tôi nghĩ thế! :((