Cô vợ Lăng Loàn - Phần 12
Tôi đứng bên ngoài công ty bực mình gọi mấy cuộc mà vợ không chịu nghe máy, mồm lẩm bẩm “không biết làm cái gì mà không chịu nghe máy vậy…”. Cũng lo không biết vợ gặp chuyện gì không nên tôi kiên trì gọi lại, thấy vẫn không bắt máy thì tôi liền đi vào bên trong gọi. Cũng may bác bảo vệ dễ tính nhận ra tôi là chồng Yến nên cho vào, bác còn tận tình chỉ tôi lôi đi đến phòng làm việc của nàng. Đứng ngoài vừa gọi vừa gõ cửa nhưng không có ai bên trong lên tiếng, tôi tự mở nhưng cửa đã khóa. Bực mình chuyển sang tức giận, nhưng trong giây phút đó tôi vẫn bình tĩnh nghĩ xem vợ đi đâu hoặc xem ai có biết cô ấy đi đâu không. Vừa nãy bác bảo vệ có nói là chưa thấy Yến ra nên tôi đinh ninh chắc chắn cô ấy vẫn ở trong công ty chứ chưa đi về. Đang đi dọc hành lang, thấy có hai người tôi vội hỏi:
– Xin lỗi anh chị cho tôi hỏi phòng giám đốc Lâm ở đâu ạ?
– Anh đi lên tầng 3 và rẻ phải, phòng ở cuối hành lang.
– Vâng tôi cám ơn nhiều.
Tôi chạy nhanh lên tầng 3, vừa lên đến nơi thì thấy Yến từ trong phòng đi nhanh ra, dáng vẻ vội vã, vừa đi vừa kéo váy xuống. Đau lòng khi đã biết chân tướng sự việc vì sao không nghe máy, tôi quay đầu đi xuống luôn và phi nhanh ra ngoài chỗ để xe máy mặc kệ cho Yến vừa khóc vừa đuổi theo.
– Chồng ơi… chồng! – Giọng Yến gọi tôi đằng sau.
Tôi như không nghe thấy gì, đi ra ngoài ngồi lên xe nổ máy. Nhưng thấy vợ khóc lóc, vừa căm tức lại vừa thương, và cũng sợ mọi người nhìn thấy biết chuyện nên tôi đã chờ để đưa cô ấy về. Gia đình tôi là gia đình tri thức, họ hàng và bạn bè ai cũng nhìn vào vợ chồng tôi là một gia đình nề nếp, có học nên tôi rất sợ ai biết được. Chính vì lẽ đó tôi vẫn phải cố gắng bao bọc và giữ gìn tiếng thơm đó. Cứ nghĩ đến bạn bè ai cũng biết vợ tôi ngoại tình thì tôi cũng còn mặt mũi nào của thằng đàn ông nữa mà ngẩng mặt với thiên hạ.
Trong suốt đoạn đường đi về, tôi im lặng không nói câu nào, còn Yến thì cứ ngồi đằng sau thút thít vì có lẽ cô ấy nghĩ tôi đã biết chuyện của hai người. Nghe tiếng khóc, rồi lại nghĩ đến cái lúc rên rỉ sung sướng của vợ trong phòng anh Lâm mà tôi càng điên. Tôi quay mặt lại quát:
– Khóc cái gì mà khóc! Oan lắm hay sao mà khóc.
Yến im lặng vẫn thút thít, tôi rồ ga cố đi nhanh về đến nhà để trị tội. Lúc này tôi chẳng thấy nứng gì mà chỉ thấy nhục, thấy đau trong lòng. Về đến nhà, đóng cửa lại tôi bắt đầu tra khảo cho dù đã biết rồi.
– Bây giờ cô có còn lên giọng là tôi nói linh tinh nữa không? Cô có còn bảo tôi là ghen vớ ghen vẩn nữa không?
Yến ngồi ghế vừa khóc vừa lắc đầu, nhìn hai hàng nước mắt lăn dài trên má tôi cũng thấy tội, bởi tôi là con người sống tình cảm dễ động thương. Nhưng vì đang tức nên tôi cố kìm chế, gương mặt đằng đằng sát khí:
– Đã lâu chưa?
– Được hơn 1 tháng rồi ạ. – Yến vừa mếu máo vừa cố gắng trả lời.
– Thế bây giờ cô còn gì để nói nữa không?
– Không, em xin lỗi chồng. Anh mắng hay chửi gì cũng được… em xin nghe… em biết lỗi rồi. Em mong anh tha thứ, đừng bỏ em.
– Tha thứ? Tha thứ thì đơn giản thôi. Nhưng tha thứ xong phải như thế nào mới là quan trọng chứ.
– Em không dám nữa đâu. Em xin hứa với anh từ sau không bao giờ phản bội anh như vậy nữa… huhu… – Yến khóc to.
– Làm sao mà tôi tin được khi cô với lão ta vẫn làm cùng công ty.
– Anh yên tâm, em hứa rồi mà, không là không!
Yến nói xong rút đt ra hình như là gọi cho anh Lâm. Yến để đt trên bàn rồi bật loa to. Bên đầu máy bên kia một lúc sau có giọng nói vang lên rất nhẹ nhàng và tình cảm:
– Anh đây! Sao lại gọi cho anh giờ này? Em có làm sao không?
– Huhu… – Nghe thấy giọng anh Lâm, Yến lại nấc lên.
– Có chuyện gì vậy em?
– Huhu… anh ơi! Từ nay mình chấm dứt nhé… huhu… em khổ lắm, em không muốn phản bội anh Dũng thêm một lần nào nữa đâu.
– Em à! Đừng khóc nữa được không. Có chuyện gì nói cho anh nghe xem nào.
– Anh Dũng biết rồi… huhu… từ nay anh đừng nghĩ đến em nữa nhé.
– Được rồi… bình tĩnh đi em… có gì ngày mai mình sẽ nói chuyện được không?
– Không cần phải nói nữa đâu. Em không muốn gặp anh nữa. Mình chấm dứt là chấm dứt… tút… tút…
Yến tắt máy xong ngước mắt lên nhìn tôi, còn tôi nghe cái giọng nhẹ nhàng của lão mà tức không chịu nổi. Đã bảo chấm dứt rồi mà còn vẫn kêu gặp để nói chuyện, tôi điên lên phi ra ngoài.
– Anh đi đâu đấy?
– Tôi đi gặp giải quyết với thằng kia. Nó thích nói chuyện thì để tôi gặp sẽ nói với nó.
– Em xin anh! Không cần đâu. Em đã bảo em sẽ không gặp là không gặp rồi mà. Tin em đi!
Tôi không nói gì quay người lại đi thẳng lên gác vào phòng nằm. Nằm hơn 1 tiếng với cục u trong đầu mà thấy uất ức vì bị vợ đâm sau lưng. Nếu như cô ấy nói ra thì có khi tôi vẫn cho, đằng này lại dấu diếm, lại không nghe máy để rồi tôi điên lên làm bung bét mọi chuyện.
– Anh xuống ăn cơm! – Yến đứng khép nép nói nhỏ như vẫn đang còn sợ.
– Cái cục tức này tôi đã nuốt trôi được đâu mà đòi nuốt cơm bây giờ! – Tôi vẫn tỏ ra tức giận.
– Anh xuống ăn cho nóng. Em xin anh đừng như vậy nữa được không. Em biết em có lỗi với anh. Anh như vậy em càng đau lòng.
– Cô sướng chứ đau cái gì? Cô xuống ăn đi. Lúc này nhìn thấy cô tôi càng tức.
Nghe tôi nói vậy, Yến lại khóc, cô chạy ra tủ định lấy quần áo để đi đâu đó. Thấy vậy tôi liền hỏi:
– Cô định đi đâu đấy?
– Anh không muốn nhìn mặt em nữa thì em tạm thời về nhà bố mẹ mấy hôm. Lúc nào anh thực sự hết giận thì em sẽ về.
– Cô điên à? Về nhà bố mẹ để cho tất cả mọi người biết cô ngoại tình à?
– Nhưng anh… có muốn nhìn mặt em đâu.
– Thôi thôi đừng nói nữa được không. Đầu đang nổ tung đây này mà cứ nói nhiều. Xuống ăn đi, tôi không đói.
Nhìn Yến lầm lũi đi ra, tôi mỉm cười vì trong đời sau 5 năm chung sống cùng nhau thì đây là lần đầu tiên tôi bắt nạt được vợ, và tôi thấy rằng Yến cũng sợ tôi và cũng sợ tôi bỏ cô ấy. Chứ trước đây tôi chỉ sợ cô ấy bỏ tôi vì Yến xinh đẹp, thông minh thì vớ đâu chẳng lấy được ông chồng khác hơn tôi.
Khi Yến vào trong phòng lấy đồ để đi tắm, tôi vẫn nằm ì trên giường, tôi tiếp tục lên giọng:
– Lát sang phòng kia mà ngủ nhé!
Yến nghe chỉ lầm lũi cầm quần áo đi tắm không dám cãi lại nửa lời. Khi tắm xong tôi hé mắt liếc liếc thấy Yến mặc cái quần sooc ngắn và áo hai dây mỏng, nằm nhìn nàng đang soi gương thoa kem, chải tóc mà tôi lại thấy rạo rực. Nhìn đằng sau cặp đùi trắng nõn, bộ mông vểnh lên cong tớn mà cu tôi trong quần lại dựng lên ngay được. Một lúc sau Yến đi lại phía giường tôi đang nằm trườn lên lấy cái gì đó thì tôi hỏi với cái giọng giả tạo:
– Lấy cái gì nữa? Không để tôi ngủ à?
– Em lấy cái gối của em để sang phòng kia ngủ.
Tôi quay người lại kéo tay vợ lôi lên giường rồi nằm đè lên dí con cu đang cứng vào đúng cái mu đang cộm lên bởi cái quần sooc bó chật. Vừa hôn tôi vừa nói:
– Nói thế mà cũng đi thật à hả cái đồ lẳng lơ kia!
– Hihi… thì thấy chồng đang giận nên chồng nói gì phải nghe chứ. – Yến cũng đã cười trở lại khi thấy tôi đã tha thứ.
– Ghét không chịu được. Dám dấu chồng này… khốn nạn này… nói ra thì người ta sẽ cho… đây lại thích lén lút…
– Hihi… em biết rồi. Em xin lỗi rồi mà. Lần sau không bao giờ em thế nữa đâu. Nhìn chồng tức em cũng đau lắm chứ.
– Thế cho nó địt mấy cái rồi?
– Có đếm đâu mà nhớ được.
– Ôi zời ơi! Thế có nghĩa là cho ông ấy địt nhiều rồi đúng không?
Yến gật đầu và đón nhận cái hôn đang hứng tình của tôi, nàng mút lưỡi tôi như thể nàng cũng đang hào hứng. Tôi vừa hôn vừa tra khảo tiếp:
– Thế lần đầu ở đâu?
– Lần đầu ở nhà cũ, hôm đấy anh đi công tác.
– Trời… vậy cả đêm à? Cái bệnh thính dâm lại trở lại với tôi.
– Không… đến tận gần trưa ngày hôm sau… hihi…
– Chắc tôi chết mất thôi… vợ ơi là vợ… sao vợ khốn nạn đến thế? Hôm đó mấy cái?
– Có 4 cái thôi mà chồng… hihi…
Không thể nghe thêm được nữa, hai đứa nhanh chóng lột hết quần áo ra rồi quấn lấy nhau với đam mê mãnh liệt. Hai chân tôi quắp lấy đầu vợ khi cô ấy đang mút cặc của tôi. Yến tỏ ra không đau đớn vị bị hai chân tôi kẹp, càng kẹp mạnh nàng càng mút mạnh hơn.
– Chim ông ấy to hơn đúng không?
– Vâng… hưm… hưm… to lắm… và sướng… hưm…
– Sướng chắc lần sau lại cho lão ấy địt phải không?
– Không… không bao giờ… chồng đừng nhắc đến lão ấy nữa được không… đừng làm em mất hứng… chồng ơi!
– Gì vậy?
– Chồng dơ hai chân lên để em liếm lỗ đít cho chồng?
– Thật hả?
– Vâng. Hôm nay em sẽ chiều chồng… chồng muốn gì em cũng chiều.
Tôi nghe mà thấy phê quá liền nhấc mặt Yến lên để hôn. Sau đó Yến phục vụ tôi như để chuộc lỗi và đêm đó hai vợ chồng chúng tôi quan hệ thấy sướng hơn bao hết, đặc biệt từ phía tôi khi hôm đó tôi đã sử dụng ít bạo dâm và Yến hoàn toàn đồng ý, thậm trí nàng cũng tỏ ra thích thú khi tôi vừa ghen vừa địt. Đúng là không có gì giảng hòa nhanh bằng sex.