Cô Phương và những con cu - Quyển 2 - Phần 95
Sân trước nhà Phương vắng vẻ, cũng chẳng khác gì sân sau nên lúc đi Phương có phần khá tự tin. Cô từ sân đi men theo con đường mòn nhỏ. Đường ngắn nhưng bước chân cô sao chậm chạp, mãi mới tới cuối đường. Càng gần ra đến chỗ ánh sáng ngoài đường lớn bước chân cô càng chậm lại. Phương men theo vách tường của TTYT. Cô không vội đi ra mà ngước đầu nhìn ra hai bên đường.
May quá, con đường lớn có đèn đường khá sáng mà bữa nay vắng vẻ quá. Dẫn là vắng vẻ nhưng chốc chốc cũng có người lái xe máy chạy vụt qua. Phương nhìn những bóng xe máy chạy vụt qua mà miệng nuốt nước miếng cái ực. Mấy căn nhà xung quanh TTYT, rồi mấy nhà bên đường mà cô quen thuộc đều đóng kín cửa. Cô thấy vậy cũng an toàn rồi nên mới bắt đầu bước chân ra đường.
Cô đi đôi chân trần, chạm lên nền nhựa đường, cả thân thể trần truồng của cô được bóng đèn vàng vọt trên cao chiếu rọi. Phương như người nghệ sĩ, lần đầu chập chững bước ra sân khấu lớn vậy. Cô bước đi, cô đi nép vào phía trong lề đường, cố tránh ánh đèn, cố dùng bóng đêm để che lấp cơ thể mình. Cũng là con đường này, thường ngày đi bộ cũng có, đi xe máy cũng có, Phương đều khá quen thuộc rồi, mà tối nay đi thấy lạ lùng hơn rất nhiều. Đang giờ thiêng, chắc người người, nhà nhà đều đã say giấc rồi, không còn ai bên đường nữa, làm Phương cũng thấy an tâm.
Thế rồi, cô nghe sau lưng có tiếng xe máy. Phương hốt hoảng, đứng nép vào bóng tối của căn nhà bên vệ đường. Cả thân thể cô không còn có gì che chắn cả, chỉ mong bóng đêm giúp cô một phần thôi. Có chiếc xe máy chạy vụt qua, nhưng may thay, xe này chạy nhanh chóng, không nhận ra có một cô gái trần truồng đang đứng bên đường. Phương đang nép bên một căn nhà, chợt hoảng hồn khi nghe tiếng chó sủa inh ỏi “Gấu Gấu”. Té ra căn nhà cô đang đứng có nuôi con chó, nó nghe có hơi người lạ nên sủa lên.
Cô hoảng hốt, sợ đánh động làm chủ nhà thức giấc nên vội đi ngay. Lần này cô không bước chậm mà chạy luôn, cô chạy đến khi không còn nghe tiếng chó sủa nữa. Cô không mặc gì cả, lúc bước chạy hai bầu vú cô rung rinh đánh qua đánh lại. Hai vú cô giờ không mềm mại nữa, nãy giờ không ai sờ ai bóp cũng tự động săn thít lại rồi. Cô chạy mà cảm thấy giữa hai đùi trơn lùi như thể có gì đó nhớt nhớt đang nhiễu ra giữa hai chân vậy làm cho chuyển động của cô nhịp nhàng hơn.
Đường ra chợ không xa lắm, nếu cố gắng chạy sẽ không phải lâu, nghĩ vậy nên Phương cắm mắt cắm mũi chạy. Chưa bao giờ cô cảm thấy mát mẻ như vậy. Chưa bao giờ cô thấy mình tự do như vậy, cảm giác hoàn toàn phóng khoáng chưa từng có. Phương chưa từng nói ra thành lời, luôn chôn dấu mọi thứ thật sâu kín, cũng chưa từng có ai biểu Phương phải làm cái việc điên khùng này, nhưng tình thực cô luôn muốn thử trần truồng đi lại ở giữa thị trấn như thế này.
Sẽ thật tuyệt hơn nếu cô bỏ luôn cả cái mặt nạ mình đang đeo ra thì lúc đó dường như cô sẽ giải phóng cơ thể mình hoàn toàn. Trời vẫn tối thui, chỉ có ánh đèn đường hắt hiu, chốc chốc rọi vào từng đường nét dâm đãng trên cơ thể cô. Phương luôn tự hào là mình đẹp, là mình rất dâm. Bữa nay cô chiêu đãi cơ thể mình cho toàn thị trấn biết.
Cô chỉ muốn reo lên: “Mọi người ơi, dậy hết đi… đi ra đây coi tui khoả thân nè… coi tui đẹp thế nào nè…” Cô tự mỉm cười vì suy nghĩ đó của mình. Đột nhiên khi băng qua đường, cô không để ý đang có xe máy chạy ngược lại nên băng ra luôn. May sau lúc sau cô có thấy nên dừng lại. Chiếc xe kia chạy khá nhanh nên lúc nhận ra cô phải bóp thắng khá mạnh.
Phương nghe một cái éc rất dài luôn. Theo thói quen, cô đưa tay lên xin lỗi vì mình qua đường không để ý. Nhưng khi cô nhìn lên thấy người đàn ông chạy xe máy mắt mũi há hốc ra. Miệng người này lắp bắp, dường như không tin những gì mình đang thấy ngay trước mắt. Trước ánh đèn xe của ông ta là một thân hình trắng toán, trần truồng 100% luôn. Phương cũng bất ngờ quá nên tay chân cứng đờ, không biết phải làm gì nữa. Người đàn ông nhìn thân hình cô rồi nhác nhìn thấy cái mặt nạ cô đang đeo. Đột nhiên, ông ta lắp bắp, hét toáng lên:
– Trời đất ơi… ma… bớ người ta… có ma…
Người đàn ông hốt hoảng, loạng choạng rồ máy xe rồi ngã lăn đùng ra đường. Khi người đàn ông ngã ra đường, hét lên thì lúc đó Phương mới thu hết can đảm tiếp tục nhẹ nhàng chạy băng qua đường đi về phía chợ thị trấn. Cô bỏ chạy lần này thiệt nhanh, đến khi tiếng la của người đàn ông kia chỉ còn là tiếng vọng nhỏ xíu. Phương chạy một đoạn ngắn, dù mệt, hơi thở đứt quãng nhưng vẫn không dám dừng lại, mãi đến khi đến được đầu chợ.
Dù rất tối nhưng cô nhận ra chiếc xe máy mà hai gã du côn đậu ở bên đường. Hai gã đang đứng nói chuyện huyên thuyên với nhau thì nhìn thấy Phương chạy lại từ xa. Hai gã có vẻ thích thú lắm, nhìn cái dáng cô chạy lại mà có vẻ rất hào hứng. Phương dừng lại ở ngay trước đầu xe của hai gã. Cô mệt đứt hơi. Hai chân cứng đờ, lưng cô lấm tấm mồ hôi. Cô chống tay, thở dốc, khuôn ngực phập phồng. Cô nói:
– Rồi đó… tui làm xong rồi đó… hai anh… đưa quần áo cho tui đây…
Hai gã nhìn nhau rồi đưa tay:
– Chết cha… lúc nãy… tụi anh quên mang theo quần áo của em rồi…
Phương hốt hoảng nói:
– Trời… hai anh làm vậy thì chết tui mất… hai anh đừng giỡn kiểu đó…
– Tụi anh đâu có giỡn đâu… tụi anh đâu có mang theo…
– Mà em lo cái gì… đã có ai thấy đâu mà la chết này chết nọ…
Phương thở hổn hển:
– Có… nãy… nãy có người thấy rồi… ổng la quá trời… may mà tui có đeo mặt nạ… mau… ở đây một hồi người ta kéo lại… thì chết tui mất… hai anh ơi…
Hai gã nghe vậy chẳng những không thấy xót mà còn cười lên ha hả:
– Thiệt hả… có người thấy luôn hả em… quá đã…
– Em sướng quá rồi… bữa nay ở truồng ở trần lại có người ngắm rồi…
– Thấy chưa… tụi anh đã nói rồi mà… đeo cái mặt nạ đó vô thì sợ đéo gì nữa…
Phương nói, giọng gần như van nài hai gã:
– Xin hai anh… đừng câu giờ nữa… trả áo lại cho tui đi… thế này chết tui mất hai anh ơi…
Hai gã nhìn cô nhe răng cười nham nhở:
– Em làm gì gấp quá vậy… thủng thẳng đi… chỗ này có vắng mà… gì mà sợ dữ vậy…
Chợt, cô thấy hai gã ghé tai nhau, xì xầm cái gì đó. Nhìn cái kiểu của tụi này làm cô càng thấy sợ hơn. Hai gã nói với nhau một chút, rồi quay sang nói với cô:
– Nè em cô giáo ơi… hổng ấy chơi trò này nữa với tụi anh nha… rồi tụi anh trả áo cho em… còn chở em về nhà an toàn nữa… chịu chưa?
Cô nghe vậy tức giận nói:
– Hồi nãy hai anh đâu có nói vậy… hai anh… sao giờ lại lật lọng?
Hai gã hất hàm… nói cái giọng đểu giả:
– Thì sao… tụi anh lật lọng thì sao… giờ em nghe tụi anh không… hay là thôi… nghe thì tụi anh đưa quần áo cho rồi chở về… còn cãi hả… tụi anh đi à…
Hai gã vừa nói vừa nhóm lên xe máy kiểu như sắp nổ máy đi vậy làm Phương phát hoảng. Cô không còn cách nào khác, đành xuống nước nài nỉ:
– Được rồi… giờ hai anh muốn gì nữa… nói đi…
Hai gã nghe vậy mới cười, một gã nói:
– Vậy phải ngoan không… vậy nè… nhìn em lúc này đẹp lắm nhưng nói thiệt cái mặt nạ kia làm mất hứng quá trời à…
Gã còn lại tiếp lời, nói luôn cho hết ý:
– … nếu được thì em cởi mặt nạ ra cho tụi anh ngắm đi… chút xíu thôi… rồi mình về…
Phương nghe vậy thì giật mình. Cô nhìn quanh mà đầu óc bấn loạn lên. Thật tình giờ này cô chẳng còn cách nào khác phải nghe theo lời của bọn chúng. Lỡ đâm lao thì phải theo lao thôi chứ cứ đứng cù cưa thế này, giây lát có người đi ngang qua thì cô càng thảm. Cô gật đầu:
– Được rồi… nhưng hai anh phải hứa giữ lời đó nha…
– Được mà… được mà… Em cởi mặt nạ ra đi…
Hai gã vừa nói vừa có ý hối thúc cô. Phương đành nhắm mắt tuột cái mặt nạ đang đeo ra. Cô vừa cầm cái mặt nạ trên tay thì một gã đã giật lấy, gã còn lại không biết lấy đâu ra một cái điện thoại, nhanh chóng chụp hình nghe tách tách. Cô hoảng sợ, vội che mình lại, quay đi:
– Hai anh… hai anh làm gì nữa vậy?
Gã cầm máy thản nhiên nói:
– Thì chụp hình chứ còn gì nữa… tướng em đẹp… sexy vậy… chụp lại để làm kỷ niệm… chứ sau này biết chừng nào có dịp gặp lại em…
Gã vừa cầm máy, vừa xoay qua góc còn lại chụp Phương liên tục. Cô hoảng hốt nhưng ở tư thế trần truồng thế này biết lấy gì che lại được. Cô đành ngồi thụp xuống, cô van nài:
– Đừng mà… hai anh đừng làm vậy mà…
Hai gã thấy vậy, bèn nhỏ nhẹ dụ dỗ cô lần nữa:
– Thôi nào… em đứng lên… cho tụi anh chụp mấy tấm coi… lẹ đi… chứ em cứ cù cưa vậy… lát có ai đi qua… là em thiệt đó…
– Lỡ rồi… ngoan nghe lời tụi anh đi…
Hai gã vừa nói ngọt vừa nói nặng dụ dỗ cô hết lời. Tối nay cô như trúng ngải của hai gã du côn này vậy, tụi nó nói gì cô cũng nghe luôn. Phương không còn cách nào khác thật sự, cô đành đứng lên, thẳng người cho hai gã du côn lia máy chụp liên tục. Cô mắc cỡ, tay cứ lấy che che chỗ vú và vùng mu của mình. Hai gã hối thúc:
– Trời ơi… đã ở truồng rồi còn bày đặt che che gì nữa em…
– … đưa tay ra cho tụi anh chụp cho đẹp đẹp coi… lẹ đi…
Vậy là cô đưa luôn tay ra. Hai gã vừa chụp vừa xúi cô tạo dáng. Cô không làm theo hết ý bọn chúng được vì có nhiều cái tụi nó biểu lạ quá, cô không biết làm. Tụi nó biểu có ra dựa lưng cột đèn, rồi ôm cột, chu mông ra sau cho tụi nó chụp hình. Nói thiệt thì mới đầu Phương mắc cỡ lắm, nhưng lúc cởi cái mặt nạ ra… rồi đứng cho hai gã du côn chụp hình một hồi… cảm giác sợ sợ cũng bớt đi… còn lại là cảm giác thú vị mà thôi… mấy cái kiểu hai gã chỉ, cô biết làm hết á. Cô rành cái kiểu khoe thân này sáu câu vọng cổ nhưng đó giờ không dám làm thôi. Bữa nay bị hai gã du côn này khuyến dụ cô mới có dịp thể hiện. Hai gã vừa chụp vừa tấm tắc khen:
– Đẹp quá em ơi… đúng rồi đó… đúng bản chất em rồi đó… dâm dục quá…
– Coi kìa mày… lồn nó chảy nước ướt hai đùi luôn kìa…
– Đâu đâu… để tao zoom lại chụp coi…
Phương dựa lưng vào xe máy hai gã đang dựng. Hai gã bắt cô bành hai chân ra, khoe cái lồn tội nghiệp đang khóc ướt át nãy giờ. Chụp chừng mười phút đã đời, không biết bao nhiêu tấm hình của Phương đã lọt vào máy của hai gã rồi. Hai gã chụp đã còn lấy máy ra so, coi ảnh ai nét hơn nữa chứ. Nãy giờ lo đứng cho tụi nó chụp, cô cũng ghé mắt nhìn quanh. Nhiều khi cũng có xe máy chạy qua thiệt, nhưng lúc đó cô và hai gã núp vào bóng tối ngay nên cũng an toàn, không bị ai phát hiện ra hết. Chụp đã đời xong, hai gã chưa chịu tha cho Phương, hai gã nói:
– Em đẹp quá… tụi anh lại nứng cặc nữa rồi…
– Tụi mình chịch đi em ơi… chứ cặc tụi anh cứng ngắc hết rồi…
Phương nghe vậy thì van nài:
– Hai anh chở tui về nhà đi… tui làm cho…
Hai gã gạt đi, nói:
– Về nhà còn đéo gì vui nữa… làm ở đây luôn đi em…
Phương nhìn quanh ngần ngại:
– Ở đây luôn hả… tui sợ…
– … sợ đéo gì… càng sợ thì càng vui… chịch mới đã…
– … em đừng giả bộ nữa… lồn em chảy nước quá chừng kìa… lẹ đi… chịch đi em…
Vậy là cô không cách nào chống lại ý định của hai gã du côn được. Hai gã dìu cô lại chỗ chiếc xe máy, bắt cô cúi mình lên cái yên xa, chổng mông ra sau. Ngực cô dựa lên yên xe làm điểm tựa, lưng cô võng xuống mông hơi vểnh lên rất đẹp. Ở tự thế này lồn Phương chìa hẳn ra như mời dương vật của hai gã du côn. Hai gã hình như nứng lắm rồi nên chẳng e dè màu mè gì nữa.
Cô nghe sột soạt một cái xong là cảm giác ngay được cái dương vật của một gã bắt đầu chui đến “ót” một cái, ngập lút trong âm đạo cô. Cảm giác bị hiếp, hay nói đúng hơn là làm tình giữa đường giữa xá thế này khiến Phương rất sợ. Chắc vì vậy lồn cô thít chặt lại, làm gã du côn đang thúc sau đít cô có vẻ khá vất vả. Gã rên rỉ:
– Đụ má… sao tự dưng lồn em bót quá vậy… bót hơn hồi nãy nữa… đã quá…
Gã chưa chịch nghe vậy thì cười:
– Chắc nó sợ… nên vậy đó… mày than làm gì… lồn bót thì chơi đã hơn chứ…
Không chỉ có gã du côn kia mà hình như Phương cũng thấy sướng lắm. Gã du côn kia chắc sợ xuất tinh mau nên cứ kéo ra hết lại đẩy vào từ từ cho đến khi ngập đầy âm đạo cô. Nước nhờn của cô ứa ra nhàu nhĩ khiến cho mỗi khi dương vật vào ra tạo ra tiếng ót ét trơn tru. Cô ngoái lại, không dám nhìn thẳng, chỉ dám nhìn quanh với vẻ đầy xấu hổ. Gã chưa chịch hối thúc:
– Đụ má… làm đại đi mậy… giờ này mà sợ đéo gì nữa… lẹ lẹ đi để tao chơi với…
Gã đang chơi có vẻ khó chịu, nhưng cũng nghe lời tên kia. Phương thấy gã bắt đầu làm nhanh hơn, những tiếng ót ót bắt đầu phát ra nhanh hơn, rồi hăng lên. Gã du côn dập càng lúc càng mạnh, phần bụng dưới của gã dập vào mông Phương kêu ten tét, hai hạt dưới bìu lúc lắc đập vào phần dưới háng cô. Phương vất vả chúi người về đằng trước, trụ lên cái yên xe để chịu đựng nhịp dập của gã.
Cô quay lại nhìn thấy gã đang nhắm nghiền mắt, mồ hôi lấm tấm trên mặt, răng cắn chặt lại như dồn hết sức để dập cô. Phần hông gã đu đưa lấy đà dập cô những cú như trời giáng, rồi với một cú dập rất mạnh, cô chúi sấp hẳn người về phía trước, ngực cô ép mạnh xuống yên xe buột ra tiếng kêu khe khẽ đầy nữ tính: “Uhm… ah…”
Gã du côn nói bằng giọng khàn khàn nặng nhọc:
– Đĩ mẹ nó… con đĩ này dâm quá… nó rên… nghe đéo chịu nổi…
Gã vừa nói xong thì đã dập một cú lút cán. Đầu khấc của gã bắn một luồng tinh dịch nóng ấm vọt vào trong cơ thể cô. Gã xuất tinh xong rút dương vật ra thì hai đùi Phương lã đi, muốn khuỵu xuống luôn. Nhưng cô đâu có yên vì gã thứ hai nhanh chóng bợ lấy mông cô để thay vị trí gã bạn. Gã vỗ vỗ mông Phương động viên:
– Từ từ đã em… chưa gì đã nghĩ rồi… anh còn chưa chơi nữa mà…
Cô rên rỉ, van nài:
– Làm gì thì làm lẹ lẹ đi anh ơi… tui… tui chết mất…
Gã cười lên ha hả:
– Thèm cặc tụi anh rồi phải không… chờ tý… anh nhét vào đây…
Gã ngoáy ngoáy đầu khấc ngay cái lỗ ướt nhòe rồi đâm dương vật vào. Gã thúc rất nhanh, mạnh mẽ như thể nãy giờ đã chờ lâu lắm rồi vậy. Tinh trùng trắng đục mà gã du côn bạn gã vừa xuất vào trong lồn Phương bị dương vật gã ép ra, giờ chảy nhàu nhĩ dọc theo bắp đùi của cô. Phương đầu óc bấn loạn, giữa cái sướng và cái sợ hãi đan xen với nhau làm cô không biết trời trăng gì nữa. Lúc gã thứ hai chịch cô, hình như có người chạy xe máy ngang qua. Người ta nhìn thấy, rồi hình như chạy chậm lại. Phương xấu hổ quá, mặt cúi gầm dấu sau chiếc xe máy. Ánh sáng từ đèn xe của người đi đường rọi vào bóng của Phương và gã du côn:
– Ê… mấy người làm gì vậy?
Gã chịch xong hình như chạy lại đó, đứng che cho Phương và gã bạn, rồi gắt gỏng nói:
– Đụ má… làm gì kệ mẹ tụi tao… mà đi đi… không tao đánh chết mẹ bây giờ…
Người kia nghe vậy có vẻ hơi sợ, vội bỏ đi, bỏ lại câu nói:
– Mấy người làm gì con nhà người ta… tui báo công an…
Người chạy xe máy chạy đi… gã đứng che bèn hối thúc:
– Đụ má… thôi đi mày ơi… rủi thằng chó đó kêu công an thì mệt…
Gã đang chịch bực bội nói:
– Mẹ… mày nói làm như dễ lắm vậy… đang chơi ngon trớn biểu tao ra hoài…
Phương sợ hãi góp vào:
– Hổng ấy mình về nhà em đi anh… để em…
Gã đang chịch bực bội nói:
– Em câm miệng đi… đĩ mẹ nó… yên cho tui chơi cái đi… đang sướng…
Gã bỏ mặc tất cả, cố gồng hết sức bình sinh thục cho Phương những cú mạnh mẽ. Chịch với hai gã du côn này từ tối qua đến giờ, hai cú chịch ngoài đường của tụi nó Phương mới thấy mạnh mẽ, mới làm cho Phương thỏa mãn cơn thèm khát tình ái. Gã gồng mình chịch cô mấy cú thật mạnh rồi cũng như bạn mình, xịt đầy ắp âm hộ của Phương. Chơi xong, hai gã du côn mới vội vàng rút hàng ra, rồi tên này rồ máy, tên kia ép sau lưng Phương chạy xe về nhà.
Cả người Phương đờ đẫn, thân thể trắng trẻo của cô bẹp dí giữa hai gã du côn. Giờ trời cũng gần sáng rồi, một số nhà bắt đầu mở cửa để chuẩn bị bán đồ ăn sáng các thứ. Lúc tụi du côn chở Phương, cô sợ lắm không còn biết gì hết chỉ biết dấu gương mặt mình vào vai của tụi du côn, lòng cầu mong trên tuyến đường đi không ai nhận ra cô. Hai gã du côn chở Phương một mạch về nhà rồi đẩy cô xuống giữa sân trước. Hai chân cô rã rời, ngồi khuỵu xuống chứ không còn đứng được nữa.
– Thôi… tạm tha cho em đó… vô ngủ đi cô giáo…
– Nè… em biết khôn thì giữ mồm giữ miệng… tụi anh ở Rạch Giá khi nào hứng hứng sẽ xuống đây tìm em chơi…
– Liệu hồn đó nha em… ngoan ngoãn nghe lời tụi anh… đừng quên ảnh của em tụi anh đang giữ đây nha… chiều ý tụi anh thì cho em dạy học… không thì cho em mất dạy luôn…
Hai gã du côn đe dọa xong thì phóng xe máy đi mất. Phương ngồi thừ ở sân trước một chút. Khi bóng đêm dần tan biến thì cô mới vào nhà, không quên khóa cửa trước lại cẩn thận. Cô đi tắm rửa lại cho sạch sẽ chỗ tinh dịch mà hai gã du côn xuất đầy lồn mình. Phương thư thả ra ván nằm nghĩ, cô không cần vội vì sáng nay cô không có việc phải lên trường.
Cả đêm qua hồi hộp xen lẫn sợ hãi làm Phương không ngủ được chút nào. Cô nằm yên nghĩ ngợi về hai gã du côn. May cho cô là hai gã này ở tận trên Rạch Giá, chứ không ở gần đây nên sẽ chẳng thể nào thường xuyên làm phiền cô. Chuyện tụi nó chụp hình cô thì cũng đáng lo thiệt, nhưng cô nghĩ tụi nó chụp vậy để sau này uy hiếp cô thôi, cùng lắm là muốn cô làm nô lệ tình dục cho chúng thôi chứ làm gì nữa đâu mà Phương phải sợ. Hai gã này cô vẫn không đánh giá cao vì tướng tá chả ngon lành, mà chịch thì cứ như gà, chỉ mong lần sau khi đến tìm cô tụi nó lại sẽ nhậu nhẹt say sưa như vầy nè, có chút rượu vào thì tụi nó làm ăn mới ngon lành được…