Cô Phương và những con cu - Quyển 2 - Phần 126
Lam gồng cứng người xuất tinh ào ạt nhưng tất thảy đã đi vào bao cao su hết. Cô ôm siết lấy cậu ta. Lưng cậu ta thấm mồ hôi nhưng mặt rất hào hứng. Phương nói:
– Nào… giờ rút ra… nhưng nhớ… rút từ từ… đừng rút nhanh quá… bạn tình không sướng!
Lam nghe lời, cậu ta rút dương vật mình ra, mang theo đầu bao cao su nặng trĩu tinh trùng. Cô vuốt ra, rồi cột gút đầu bao lại. Phương không quên mút mấy cái làm vệ sinh sạch sẽ cho đầu khấc của cậu học trò. Cô đưa cái bao cho thằng Lam:
– Nè… ra rồi đó… nhiều chưa nè… giữ đó làm kỷ niệm đi!
Thấy thằng Lam xuất tinh xong rồi, mấy thằng khác ham lắm, ai cũng muốn nhanh chóng tới lượt mình nên nhao nhao lên, duy chỉ có mình Dũng, hỏi thăm cô:
– Cô có mệt không cô… có cần nghĩ xíu không cô…
Cô nhìn cậu ta cười hiền hậu bảo cậu ta yên tâm. Bữa nay để tránh mất thời gian, Phương đã soạn sẵn một số tư thế làm tình. Mỗi tư thế sẽ cho một cậu học trò thực hành, vừa giảng giải lại cho các bạn khác. Thời gian không có nhiều nên cô không nghĩ mà bắt đầu các tư thế khác luôn.
+ Vũ thực hành kiểu Long sàn. Cô ngồi lên trên cái bàn giáo viên, ở ngay cạnh bàn, hai chân thòng xuống. Tư thế này có thể áp dụng vào giường, hay ghế sofa… tùy chiều cao mà người nam sẽ đứng hay quỳ cho vừa tầm. Tư thế này Vũ đẩy ngang, cùng cô hòa nhịp, cùng hòa hợp nhịp dập. Tư thế này làm bạn tình nữ có nhiều tự chủ hơn khi nảy mông tới ngang hàng với người nam. Người nam có nhiều tự do đâm thẳng hoặc là trái phải, sâu cạn tùy thích. Ngoài ra, kiểu này giúp cho người nam lâu xuất tinh hơn các kiểu trên vì không có sự ôm ấp.
+ Đăng thực hành kiểu dựa tường. Tư thế này dành cho việc phải quan hệ ở một nơi không thuận lợi, không thể nằm thoải mái được. Người nam để người nữ dựa lưng vào một vật chắc chắn, như là tường, là vách. Một chân người nữ chống, chân kia bạn nam gác lên. Khi đó âm hộ mở xéo ra, bạn nam có thể đẩy vào theo các giống như kiểu Long Sàn. Tư thế này thuận lợi, có thể vừa chịch bạn nữ, vừa bóp vú, bú vú nữa… nếu người nam mạnh và bức tường vững chắc, có thể nhấc cả hai chân người nữ lên. Lúc đó người nữ sẽ bám vào cổ người nam. Tuy nhiên đó chỉ là lý thuyết vì Đăng không đủ lực, chỉ có thể đỡ một chân của Phương thôi.
+ Khương thực hành kiểu “Vác cày qua núi”. Kiểu này tiện lợi dễ làm. Muốn áp dụng kiểu này, người nữ gác hai chân lên vai người nam, kẹp hờ hai bên thái dương người nam. Từ vị trí này, người nam có thể tự do đâm rút dương cụ. Người nam phải luôn luôn quan sát người nữ để đọc cảm giác mà di chuyển sao cho thích hợp. Ngoài ra kiểu này giúp người nam có thể nhìn mặt người nữ đang sung sướng. Lúc hứng khởi có thể bú ngón chân cái của người nữ. Nên nhớ chân người nữ càng dang xa thì dương vật càng đi vào sâu.
+ Thạch thực hành kiểu “La Hán đẩy xe”. Kiểu này người nữ bò ra, hai chân chống xuống đất. Người nam sau khi chịch thì duỗi chân người nữ ra kẹp nách hai bên. Tư thế này đúng như đang đẩy xe và hai tay người nữ phải trụ rất vững. Thạch có vẻ rất khỏe nên khi chịch kiểu này gần như nhấc bổng hai chân Phương lên. Lúc đầu cô còn chống tay, về sau không chống được đành áp mặt xuống chiếu luôn. May mà sinh lý Thạch không mạnh, nếu không chịch lâu kiểu này chắc Phương sẽ rã rời hết thân thể.
+ Dũng cuối cùng, được Phương truyền cho tư thế doggy phổ biến. Tư thế này copy theo cách làm tình của loài chó. Dương cụ và âm vật ngược nhau nên đâm sâu hơn. Lúc chơi người nam còn có thể vỗ mông người phụ nữ, bạo dâm tạo cảm giác mạnh. Phương vừa nói xong là Dũng không ngần ngại vỗ đít cô giáo teng téc. Cả đám bạn Dũng lè lưỡi không đứa nào dám hành động thẳng tay như cậu ta. Tuy nhiên tụi nó đâu có đứa nào biết, càng vỗ mạnh tay càng vỗ đau thì Phương mới càng thích thú đâu.
Phương và tụi học trò kết thúc buổi học lúc gần giờ trưa. Vừa chỉ dạy, vừa để cho tụi học trò thực hành mà hết cả buổi sáng. Nhìn chung sinh lý của cả bọn này, kể cả của Dũng luôn cũng rất bình thường nên nếu chơi từng đứa sẽ rất chán. Đằng này tụi nó lần lượt từng đứa chịch Phương theo kiểu liên hoàn, lại với nhiều tư thế kiểu cách nên khiến cô tê tái hết cả cơ thể. Tụi nó không để ý nhưng cô đã lên đỉnh hết mấy lần trong suốt quá trình giảng dạy.
Phương cho tụi học trò nghĩ nhưng dặn tụi nó về ôn luyện và trau dồi những tư thế cô đã dạy. Nếu thông minh có thể sáng tạo, đổi mới kiểu cách cho phần giao hợp thú vị hơn. Cô lên thời khóa biểu với tụi nó để có thể tổ chức lớp đều đặn. Tuy vậy Phương quy định mỗi buổi vào lần sau, cả nhóm phải học ít nhất 2h kiến thức chính khóa xong thì mới được học tình dục. Cô phải làm vậy chứ không thôi mãi về sau cô trò cứ mê đắm miết rồi riết thì chịch không chứ không còn học hành gì hết ráo.
Lúc cô ra về, cô ngó thấy thằng Thành tội nghiệp, tiu nghỉu thì thương lắm. Nghĩ vậy nên cô gọi nó lại. Cô sẽ ân huệ bú cu cho nó để nó giải tỏa sinh lý, không bị ức chế. Phương có ý tốt vậy nhưng chẳng hiểu sao thằng Thành cứ từ chối. Đám còn lại cũng ngạc nhiên. Lúc sau cả hội đè thằng Thành lột quần ra mới hiểu té ra nãy giờ nó coi bạn mình chịch với cô thì đã “ra” luôn trong quần rồi. Nó sợ quê nên không dám nói ai nghe. Cô tội nghiệp thằng học trò nên cũng dùng miệng vệ sinh dương cụ cho nó mấy cái. Cô dặn nó về nhà học bài cho thuộc để bữa sau được học tiếp nữa.
Tan lớp rồi, mấy thằng bạn ai nấy cũng về hết nhưng Phương thì chưa thể về được. Nãy giờ quần nhau với tụi nó làm cô đổ hết mồ hôi mồ kê. May mà có sẵn lu nước cho cô xối sơ qua chứ không thôi cô chẳng có cách nào mặc lại áo dài hết. Dũng hỏi thì mới biết là cô có tiết ngay giờ chiều luôn. Cậu ta khuyên cô nghỉ lại lớp học luôn đến gần giờ lên lớp chiều hãy về trường, khỏi di chuyển nhiều giữa trời trưa nắng. Phương thấy cậu ta nói đúng nên nghe theo. Dũng về nhà lấy thức ăn của mẹ nấu mang ra gò ăn chung với cô. Cô vẫn không mặc quần áo nên Dũng không chịu nổi, phải đè cô ra chịch cái nữa mới thôi. Đến giờ đi học, Dũng đạp xe và cô cùng lái xe máy rời khỏi gò Ô Môi cùng đến trường.
…
Sắp xếp xong bữa học đầu tiên cho nhóm lớp 8 của Dũng là Phương cũng thấy nhẹ gánh phần nào rồi. Ở lứa tuổi của tụi thằng Dũng đều đã dậy thì hết rồi nên thực tế những kiến thức tình dục cô truyền thụ cho tụi nó rất quan trọng. Không chỉ là hưởng thụ khoái cảm không thôi mà còn đủ thứ về tâm lý, sinh lý sinh sản kế hoạch hoá gia đình nữa… nói chung là Phương cảm thấy mình đã làm được một điều rất tốt.
Mới dạy tụi nó mấy buổi thôi mà như đã quen, từ bữa đó về sau không buổi dạy học nào mà Phương phải mặc quần áo hết cả. Có khi Phương chạy xe máy nhưng cũng có khi cô đi bộ đến Gò Ô Môi. Vô đến lớp là cô cho đám học trò ôn ngay cái bài ‘lột đồ’ cho cô giáo. Trang phục cô mặc cũng linh hoạt để tụi học trò làm quen với các kiểu quần áo, mỗi kiểu có một cách cởi khác nhau, để tăng thêm phần hứng thú.
Tụi thằng Dũng thành thực học hành chậm, chỉ học chịch là nhanh thôi nên nhiều khi dạy học Phương cũng phải gia giảm điều chỉnh cho thích hợp. Cô vẫn ưu ái Dũng nhiều nhất vì dạo này Dũng hỗ trợ cô rất nhiều, có bài nào không hiểu, kể cả bài trên lớp hay bài tình dục Phương đều kềm kẹp lại cho Dũng, thành thử ra về sau Dũng luôn có biểu hiện tốt nhất lớp.
Dù rất bận bịu nhưng Phương cũng không quên đám học trò lớp 6 của mình chủ nhiệm. Không thể dấu Dũng được cho nên cô cũng nói thẳng với cậu ta nhờ Dũng hỗ trợ. 20 Đứa học trò lớp cô từ đó học ổn định bên gò Ô Môi luôn. Dũng có ý cũng hơi buồn vì sao tụi thằng Sinh có nhận đông như vậy còn tụi của Dũng cô dạy có 7 đứa thôi. Cô nói với Dũng dù sao tụi thằng Sinh đều còn nhỏ, dù có dạy tụi nó về tình dục cô cũng dạy sơ sơ thôi, không kỹ lưỡng như tụi Dũng được.
Dạy cho lớp Dũng cô mất sức nhiều hơn nên sĩ số không quá đông được. Để chứng minh cho Dũng thấy, những buổi cô dạy cho tụi thằng Sinh cô đều cho cậu ta có mặt. Tụi nó đa số còn nhỏ, hoàn toàn chưa biết gì về sinh lý, ngây thơ hoàn toàn nên chủ yếu cô dạy để tụi nó phòng tránh thai, tìm hiểu cơ thể phụ nữ thôi, ngoài ra không dạy sâu hơn về làm tình. Lúc sau thì Dũng mới hoàn toàn hiểu ra hết mọi suy tính của cô. Dù cũng là để tụi học trò biết, nhưng riêng lớp thằng Sinh cô không khoả thân thoải mái như dạy lớp Dũng. Cô chỉ ăn mặc hở hang chút thôi, cho tụi nó ngắm vú, coi lồn vậy thôi chứ không làm gì hơn, chủ yếu vẫn là học kiến thức.
Công việc Phương đi vào nề nếp chỉ sau hai tuần sau kỳ nghỉ Tết. Phương đang ổn định cuộc sống thì chợt nghe chị Ngọc báo tin sét đánh. Lúc chị Ngọc đưa Năm Khùng lên Sài Gòn khám bệnh, được mấy ngày giam hắn ta trong bệnh viện thì Năm Khùng lại bỏ trốn nữa. Suốt thời gian qua Ngọc chưa về An Biên nữa mà ở lại Sài Gòn kiếm hắn ta. Sau thời gian tìm kiếm trong vô vọng thì cô mới trở về nhiệm sở. Ngọc nói rất hối hận đã đưa Năm Khùng đi chữa bệnh. Phương không biết phải chia sẻ với Ngọc thế nào, chỉ biết chia buồn cùng cô thôi.
Tin xấu cũng đi liền với tin tốt. Chị Thu cuối cùng cũng sinh em bé. Phương gần như được báo tin đầu tiên và ngoại trừ ba mẹ của Thu, của Bona ra thì Phương gần như là người đầu tiên được nhìn đứa bé. Cô để ý đứa nhỏ ngâm ngâm, nước da không đen như Bona nhưng cũng chả trắng trẻo như Thu. Họ hàng Bona đều nói đứa nhỏ không giống bên nội, đa số giống bên ngoại nhiều hơn, anh chàng nghe vậy cũng cười trừ. Lúc cùng Bona đi mua nước sôi cho Thu, Phương có tranh thủ hỏi anh chàng:
– Chuyện đứa nhỏ… thấy anh hình như hơi buồn hả Bona!?
Bona ngạc nhiên đáp lời Phương:
– Đâu có… sao tự dưng Phương nói vậy?
– Tại em thấy nhà anh nói… đứa nhỏ nhìn không giống anh…
Bona ngắt lời Phương, nói luôn:
– Dĩ nhiên sao mà giống hoàn toàn được. Đứa nhỏ này lai Việt với Miên mà… ha ha ha…
Phương nghe anh nói vậy cũng chẳng hỏi thêm. Về phần của Thu, thấy đứa nhỏ không “đen như Miên” cũng sợ lắm. Phương động viên cô:
– Không sao đâu chị… em thấy anh Bona có nói gì đâu. Chị đừng nghĩ ngợi xa xôi quá!
Phương không nói thẳng với hai vợ chồng vì mỗi người lại đã giữ một bí mật riêng của nhau, chỉ có trong thâm tâm cô biết thôi. Bản thân Bona cũng nghĩ đây dường như là sự sắp đặt của ông trời, anh chàng luôn cho rằng mình là người có lỗi trong cái vụ con bé Huê mang bầu. Anh chàng lại để Cường phải nuôi con của mình. Giờ hiểu ra chuyện đó thì đứa con do Thu sinh ra là của ai, Bona không thèm chấp nhất nữa.
Dù sao hai vợ chồng Thu và Bona ở được với nhau vậy cũng vui rồi, chứ không cô đơn như Phương. Nhiều khi vui vui cô lại nghĩ trộm, giờ phải chi Tuấn đè cô ra hiếp dâm, cô sẽ để mang bầu cho Tuấn, rồi sinh con cho anh chàng luôn chứ cũng chẳng thèm cưới hỏi gì… nghĩ vậy thôi chắc mơ ước cũng xa vời. Tuấn lịch sự có thừa như vậy thì làm gì động dục bừa bãi như thế.
Thời gian còn lại của năm học trôi qua rất êm đềm, hầu như không có sự cố gì xảy ra đáng kể với Phương cả. Dù là không trọn vẹn lắm nhưng cô tự thấy đời sống mình như vậy cũng là tốt lắm rồi. Trước hết chính thức về chuyện tình cảm thì giờ cô đã có người yêu. Cô có thể công khai cặp kè yêu đương với Tuấn mà không sợ bất kỳ sự đàm tiếu nào và cho đến giờ phút này chuyện tình cảm của cô và Tuấn tiến triển rất tốt.
Về vấn đề sinh lý, cô đã có sự giúp sức của anh chàng Quang và gã Lực bảo vệ ở trên trường. Sức khỏe ai nấy đều dồi dào, sẵn sàng phang phập cho cô hằng đêm nếu Phương cần. Sau khoản thời gian nồng cháy, chuyện nhục dục của cô với cả hai cũng giãn ra như thường lệ. Quang chắc đã kiếm được cái lồn mới, còn gã Lực thì khỏi nói. Khi dương vật gã hoạt động bình thường trở lại thì gã cũng ít khi cậy nhờ cô massage vật lý trị liệu, lại đi tìm kiếm niềm vui mới rồi. Giống như với Huy lúc trước, sau này thi thoảng trong tuần cả hai nứng cặc lên mới rủ Phương qua trường chơi thôi chứ không thường xuyên như trước nữa.
Phương vẫn giữ mối quan hệ với Ngọc, cách mấy tuần cũng lại sang chơi, an ủi cho cô. Ngọc như người chị thân thiết, luôn chia sẻ nhiều điều bí mật thầm kín cho Phương. Ngọc cũng thuộc dạng dâm đãng như Phương nên không có Năm Khùng, một thời gian sau cũng tìm được một hai anh chàng thầy giáo mới trong trường để thỏa mãn sinh lý.
Về vấn đề công tác giảng dạy của Phương thì đó luôn là điều cô tự hào. Cô vừa là chủ nhiệm một lớp 6, dạy khối 6 rồi kiêm luôn một lớp của khối 8. Dù đa năng vậy nhưng lớp nào cô dạy đều có thành tích tốt lên hết cả. Tụi học trò luôn ngoan ngoãn và yêu quý cô giáo dễ thương đáng mến.
Khoản đến giữa học kỳ II của năm học thì đột nhiên Huy mò về trường. Cậu ta hoàn tất mọi giấy tờ thủ tục xong thì lấy vật dụng của mình gửi lại. Chính thức theo đơn xin nghỉ của Huy thì do cậu ta được một trường THCS ở Cần Thơ nhận về dạy. Trường này gần khu vực ở của Huy luôn nên cậu ta chuyển về đó dạy cho tiện sinh hoạt. Dĩ nhiên trước khi rời Miệt Thứ, Huy phải ghé qua chỗ Phương gặp riêng cô. Phương chúc mừng cậu ta:
– Sướng rồi ha… Huy làm một cú khiến cả trường bất ngờ luôn…
Huy cười, giả lả nói:
– Em hên thôi chị ơi!
– Chị nghĩ chắc có uẩn khúc gì đó chứ hơi đâu mà Huy chuyển được trường nhanh vậy?
– Vậy nè… để kể chị nghe…
Huy chầm chậm kể lại mọi chuyện cho Phương biết. Số là hồi nghỉ Tết, Huy về Cần Thơ chơi. Lúc đi chơi buổi tối với đám bạn thì Huy vô tình quen được một cô tiểu thư. Cô này là con gái rượu của ông Giám Đốc Sở Giáo Dục Cần Thơ. Huy biết đây là mục tiêu tiềm năng nên dành hết kỹ năng cua dính cô gái này. Cậu ta dùng tình dục làm cô gái mê tơi, mặc tình Huy điều khiển. Huy nhờ cô ấy nói với ông bố một câu và thế là cậu ta nhanh chóng được nhận về nhiệm sở mới. Cái quy luật thuyên chuyển giáo viên đó giờ thì chỉ cần có trường nào dám nhận thì giáo viên đó sẽ được chuyển đi rất nhanh, chẳng cần chờ phân công gì hết, vậy là cậu ta đi thôi.
Phương nghe Huy kể xong thì gật gù:
– Tính ra là Huy hên thiệt…
– Chứ sao nữa chị… à… mà em nói chị nghe nè… con nhỏ đó nghe lời em lắm đó… chị có muốn chuyển về Cần Thơ dạy học cho gần nhà không… em làm giúp cho cái một hà…
Phương nghe vậy thì thẫn thờ:
– Được… được vậy luôn hả?
– Uhm… chỉ cần chị thích thôi… chuyển về dạy chung trường với em… cho vui…
Huy vừa nói vừa cười đầy dâm tục. Phương lắc đầu:
– Thôi cho xin đi… không dám dạy chung với Huy nữa đâu… toàn xí gạt chị không hà!
– Ha ha ha… thì cũng gạt chị với lòng tốt thôi… chứ có hại gì chị đâu nè!
– Chả phải Huy có âm mưu gì sao… sao lại tự dưng quay lén chị…
– Đó là sở thích của em thôi… mà chị thấy em cũng đâu có quay mình chị đâu… ai em cũng làm vậy mà… rồi em cũng có dùng cái đó mà ám hại hay uy hiếp ai đâu… thôi… đừng nói linh tinh nữa… chị có muốn chuyển trường không nè…
– … ơ… chuyện đó… đột ngột quá… chị…
– Chị suy nghĩ làm gì… về Cần Thơ dạy vui hơn… cũng gần nhà tụi mình hơn… chứ ở đây miết hoài cũng đâu có được…
Huy nói đúng một phần, nhưng Phương thì lại có nhiều cái muốn níu giữ ở đây hơn. Huy không nài nỉ Phương mà chỉ dò hỏi ý cô. Cậu ta còn dặn nếu cô thích cứ gọi cậu ta một tiếng, cậu ta sẽ giúp ngay. Phương nói rằng dù sao giờ cũng gần hết năm học rồi, cô không muốn thay đổi lúc này. Tuy vậy cô vẫn cảm ơn Huy và hứa nếu có gì sẽ gọi lại cho cậu ta.
Dù Huy tốt với Phương như vậy nhưng cô nhất quyết không trả lại cậu ta cái laptop. Mấy món đồ chơi tình dục, camera… Huy gửi lại giờ muốn lấy thì cô đưa chứ laptop thì không đưa. Huy không nài nỉ gì Phương hết và cuối cùng cũng chẳng lấy gì, tặng lại mọi thứ cho cô luôn.
– Sao tự dưng cho chị mấy cái đó!? – Phương hỏi.
– Hihi… chị em mình dâm đãng giống nhau… em coi như tặng chị làm kỷ niệm mấy thứ đó… có gì sau này có duyên… chị em mình gặp lại…
Huy đè Phương ra đập cho cô vài gậy, xuất tinh mấy chập vào lồn cô xong rồi cả hai mới thực sự chia tay nhau. Cậu Huy này tinh quái… tính tình vừa tốt bụng cũng vừa dâm vừa gian tà, nhiều khi làm Phương chả biết tính tình thực sự của cậu ta thế nào luôn. Dẫu sao thì chia tay Huy cô cũng bùi ngùi ghê lắm. Huy thực sự cũng khá giỏi trong chuyện tình dục, vắng một người như cậu ta… lắm khi Phương cũng thấy… nhớ nhớ…
Lúc Huy đề nghị giúp Phương chuyển trường về Cần Thơ, cô cũng suy tư lắm. Về sau suy nghĩ kỹ hơn, Phương thấy thực sự chẳng đành lòng rời xa cái miệt này. Nếu Phương nắm bắt cơ hội thì từ cái hồi quen chị Ngọc, với khả năng của chị dư sức giúp Phương chuyển về bất cứ đâu cô muốn. Tuy nhiên cũng như chị Ngọc, cô mãi gắn bó với miệt này thực sự cũng vì… nhiều cái lý do thầm kín.
Càng lúc Phương càng yêu Miệt Thứ… yêu mến những con người thật thà chân chất nơi đây. Mỗi năm học qua đi… những lớp học trò mới – cũ đều có những nét đáng yêu, hồn hậu mà Phương chẳng thể nào quên được. Khi bỏ qua những dục vọng mê cuồng thì thực sự những đứa học trò trong năm nay của Phương như thằng Sinh, thằng Dũng… đều là những đứa rất ngoan ngoãn, những đứa mà cô luôn quý mến… chính tụi nó làm cho năm học này của cô vui hơn, đáng nhớ hơn rất nhiều. Tương lai sẽ xảy ra điều gì Phương không biết trước được nhưng trước mắt chắc cô chẳng chuyển, chẳng đổi đi đâu xa đâu, cô đã yêu nơi này mất rồi.