Cô Phương và những con cu - Quyển 2 - Phần 122
Quang ngẫm nghĩ tý rồi đột nhiên cậu ta cúi xuống thổi nhẹ vào lỗ tai cô. Phương ưỡn đôi vú trần của mình lên làm cậu ta ngắm nhìn khá hứng thú. Tiếp tục, cậu ta liếm vào vành tai cô, tay cậu ta giờ đang sờ đôi vú mát lạnh của Phương. Tay Quang se se đầu vú của cô làm cô nhột nhạt vô cùng. Thấy đầu vú của Phương bây giờ đã căng cứng, cậu ta dùng miệng ngậm đầu vú của cô. Phương buột miệng kêu “Uuuuuuuu” ra những tiếng mà bất cứ người con gái nào cũng phải làm khi sướng. Nước dzâm thủy của Phương chảy ra rất là nhiều, Quang đẩy ghế ra, ngồi xuống banh chân cô ra dzùng lưỡi liếm hết dzâm thủy của cô làm Phương rên lớn hơn:
– Ahhhhh Suuuuoooớng quuuuuuuuuuaaa, Quang ơi, chịch chị đi em!
Quang ngẩn mặt “Dạ” một tiếng. Cậu ta đứng lên đỡ Phương ra tấm nệm. Quang nhanh nhẹn kéo khóa quần, móc dương vật ra từ cái phẹc mơ tuy chứ không tuột luôn quần vì khá mất thì giờ. Cậu ta ngồi lên, từ từ đút dương vật của mình vào lồn cô. Quang cho hàng vào thiệt dễ dàng bởi vì âm hộ của Phương đã thấm đầy dzâm thủy. Phương bấu chặt tay lên ngực Quang, thi thoảng lại bóp vú mình. Quang nắc cô phành phạch và tiếng rên của cô cũng lần lần lớn dần.
– Ah ah ahaaaaaaaHHHH, Sướng quaaaaaaaaaa!
Phương làm cậu ta càng nứng thêm và nấc càng mạnh hơn. Quang nắc được chừng mười phút, Phương đề nghị đổi kiểu. Cô đứng lên, lại chỗ cái bàn, nơi máy vi tính vẫn đang chiếu cái clip. Phương dựa vào ghế, chu mông ra sau. Quang hiểu ý ngồi dậy. Cậu ta đứng sau mông của cô, nắm dương vật mình canh khoảng cách rồi từ từ nhét trở lại. Quang nắm mông Phương mà thốc tới.
Quang đẩy Phương chúi nhủi. Vừa nắc cậu ta vừa cúi xuống nắm lấy đôi vú đang thõng xuống đất của Phương, đang lắc lư nhìn rất dâm dục. Quang nắc trong khi Phương vừa xem clip sex. Tiếng rên trong clip cộng với tiếng rên của cô làm cậu ta không chịu nổi. Quang cầm cự được chừng mười mấy phút nữa thì cũng xuất tinh luôn. Lúc tinh dịch chảy vào lồn cô, thân hình cô cứ quằn quại như con rắn. Phương có vẻ cũng mệt nên khi Quang rút dương vật ỉu xìu ra, cô cũng khuỵu luôn xuống sàn. Quang lại gần, ôm cô từ sau lưng, vừa mân mê vú cô.
Khi cơn nứng đã qua, Phương ngẫm nghĩ chút rồi nói:
– Quang à… em có chắc là Huy nó không lưu clip ở chỗ khác không hả?
– Mấy cái clip trước khi về trường của nó thì em không biết nhưng chắc chắn mấy cái clip mà nó chịch mấy cô giáo trong trường mình thì chỉ lưu trong này thôi.
– Thôi được rồi… em thì chị sẽ tha cho em… còn cái máy này… chị sẽ tịch thu…
– Ơ… vậy hả chị?
– Uhm… em cứ nói với Huy vậy… biểu nó có ý kiến gì thì gọi cho chị…
– Dạ… chị nói sao… em nghe vậy thôi…
– Hừm… đàn ông con trai mấy người… chơi cho đã thôi đi mà còn bày đặt quay phim lại làm gì không biết nữa… rày sắp tới chắc chị phải cẩn thận hơn quá…
– Em thấy chị nghĩ vậy cũng đúng… nhưng mà chị thử suy nghĩ đi… không chừng lúc chịch mình quay phim lại sẽ hay hơn…
– Chi vậy?
– Thì để lúc rãnh mình coi lại như vậy nè chị… chị thấy hứng không nè…
Phương muốn nói không cũng không được vì lúc này tinh trùng của Quang đang ngập khắp lồn của cô rồi, cô có chối không thích cũng không xong. Chợt Phương lại hỏi:
– À… còn anh Lực đâu rồi?
– Dạ… ảnh đang làm việc ở dưới đó. Thầy hiệu trưởng và một số thầy cô bắt đầu vào rồi… để chuẩn bị ngày mai đi học lại nè chị…
– Làm việc gì vậy em?
– Chắc là chuyện lương… rồi phân chia công việc thôi… em đâu có rành đâu…
– Uhm… thôi chắc chị phải về, chứ ở trong này lâu chắc không xong…
– Hihi… dạ… cứ thủng thẳng đi chị… em thấy mấy thầy cô trên tầng 4 này cũng chưa có ai về sớm vậy đâu… sớm lắm chắc cũng chiều này hà.
– Chị biết rồi… nhưng cũng phải đi chứ… cho chắc ăn…
Phương và Quang trò chuyện xíu nữa thì cô đứng lên đi rửa lồn. Cô mặc quần áo lại ra ngoài rồi chia tay Quang. Lúc về Phương không quên cầm theo laptop của Huy theo, gọi là tịch thu như đã nói lúc nãy. Cô thấy trong máy của cậu ta còn lưu nhiều thứ lắm, phải mở xem hết mới được.
Ngày nghỉ Tết cuối cùng Phương dành hết thời gian để ở nhà và nghiên cứu cái laptop của Huy chứ không đi đâu nữa hết. Buổi sáng khi cô về đến nhà thì thấy trong cái điện thoại quá trời cuộc gọi và tin nhắn. Trong số các cuộc gọi nhỡ đó Phương gọi lại cho Tuấn đầu tiên. Tuấn mới gọi cho cô lúc tối qua và sáng hôm nay. Anh chàng chắc đang trên đường về Miệt Thứ từ Sài Gòn.
Tuấn hỏi cô định về lục nào thì anh chàng sẽ đi ngang nhà và đi chung với cô. Phương nghe vui lắm nhưng cô phải làm Tuấn thất vọng vì cô nói cô đã đến Miệt Thứ từ tối qua rồi. Cô bảo cô ngủ say nên không biết có cuộc gọi nhỡ. Cô trò chuyện với Tuấn rất lâu, cả hai hỏi han nhau nhiều thứ nhưng chủ yếu là cô hỏi Tuấn thôi chứ còn lại cô không kể nhiều chuyện của mình cho Tuấn nghe. Tuấn nói cũng đang đi xe về và chắc lúc tối sẽ về đến. Anh chàng rủ cô tối nay cùng đi chơi làm Phương thấy rất vui và nhanh chóng đồng ý.
Sau đó Phương mới gọi tiếp và nói chuyện với mẹ. Cô hỏi thăm mẹ mình về chuyến đi thôi chứ cũng chẳng nói nhiều gì hết cả. Bà dặn cô giữ sức khỏe và điệp khúc cuối cùng mẹ Phương cũng không quên hối thúc cô dẫn bạn trai về thăm bà. Phương mắc cỡ không nói và cúp máy khá sớm.
Phương chỉ gọi lại cho hai cuộc gọi quan trọng nhất đó thôi, còn lại cô không gọi cho ai nữa. Cả buổi tối hôm qua mệt mỏi với cuộc chơi làm giờ đây cô chỉ muốn nằm ườn ra thôi chứ không dự định sẽ làm gì cả. Cô suy nghĩ về Đạt. Rõ ràng là cái clip trên mạng kia của Đạt quay chứ chẳng ai và cậu ta cũng post lên đó lâu rồi. Cô nghĩ và giận Đạt lắm vì cậu ta dám làm điều đó với cô.
Tuy là giận vậy nhưng cô không dự định sẽ gọi cho cậu ta và nói chuyện gì. Dù sao bây giờ Đạt cũng đã ở tít trên Sài Gòn rồi. Thi thoảng Đạt có gọi cho cô nhưng những liên lạc đó thưa dần đi. Tính của Đạt cũng mê dâm lắm, lên đó thiếu gì gái cho cậu ta chơi thì làm sao có thì giờ Đạt gọi cho cô nói chuyển ỉ ơi được. Chừng nào cậu ta gọi cô rồi tính.
Phương tự nhiên lại nhớ tới lời trước kia chị Ngọc dặn khi cô đi chơi với Huy lần đầu. Mấy gã như Huy chơi gái rất thích cái trò quay phim chụp hình này. Vậy mà bấy lâu nay cô không hề chú ý. Cũng may thời gian cô và Huy biết nhau thì cũng mới đây thôi và hy vọng là những gì cậu ta quay của cô đều đã nằm hết ở trong máy này rồi. Huy xem ra cũng chả tốt lành gì.
Bằng chứng là thời gian qua cô đưa tiền điện trả cho chủ của Gò Ô Môi, Huy không phải trả gì vậy mà cậu ta cũng gạt cô phải trả. Khoản tiền đó không nhiều nhưng cái chính Phương tức là sao Huy lại đối xử với cô như vậy. Mà suy đi tính lại thì Phương thấy cũng chẳng sao, dù gì Huy cũng chỉ là bạn chịch của cô thôi, không thích thì mai mốt không gặp cậu ta nữa, chẳng nợ nần nhau gì về tình cảm hết.
Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng ngặt nỗi cô và cậu ta còn dính nhau vụ lớp học tình dục nữa, muốn phân chia ranh giới rõ ràng cũng khó. Dù là không muốn nhưng chắc chắn đợi qua dịp này cô cũng phải nói chuyện với cậu ta một lần mới được. Phương nằm đó lăn lóc rồi không chịu nổi lại phải bật dậy mở máy vi tính của Huy ra xem. Dung lượng của máy rất lớn và lượng phim ảnh Huy lưu trong đây cũng khá nhiều, gần như cả một rừng luôn vậy.
Điều đó chứng tỏ sau lưng Huy là một quá khứ rất ư là phong phú về mấy cái chuyện ăn chơi gái gú này. Cô mở tiếp một số clip gần đây Huy có lưu về mấy lớp học của cậu ta. Đúng như Huy đã nói, cậu ta chia lớp mình nhỏ ra một nhóm chừng 7 đến 8 học viên để dạy tụi nó về tình dục. Các buổi dạy đó cũng có khi Huy rủ Quang làm chung. Nhưng nhìn kỹ mấy buổi đó có vẻ không hấp dẫn như những buổi dạy của Phương.
Bởi lẽ Huy không có nhiều vật mẫu, mấy nhỏ con gái lớp của Huy số thì còn nhỏ, cơ thể chưa phát triển nhiều, số thì nhan sắc hơi tệ nên xem ra tụi nam sinh khi học tụi nó cũng không hào hứng lắm. Dạy tụi nó cho đã rồi mà Phương thấy lúc kêu tụi nó thực hành làm tình với mấy nhỏ con gái cùng lớp, không thấy đứa nào hào hứng tham gia hết.
Tụi nam sinh không có hứng thì dĩ nhiên là Huy và Quang cũng vậy nên thực ra cũng không có chuyện Huy hay Quang quan hệ tình dục với học trò. Ngày trước khi Huy nói cậu ta không có gì với mấy đứa nữ sinh, cô cứ tưởng cậu ta thanh cao, té ra thì cũng chỉ vì nhan sắc thôi. Thử hỏi nếu trong lớp Huy mà có nhỏ học sinh nào ngon lành, cậu ta có ‘dzớt’ hay không cho biết hà.
Nói gì thì nói chứ Phương phải nể khả năng tình dục của Huy. Cô lật ngược lại các file trước kia của Huy thì thấy cậu ta đã từng chịch không ít mấy cô xinh xắn. Theo hình ảnh trong clip mà đoán chắc cái này là giai đoạn mà Huy học Đại Học đây. Thật sự như cả một kho tàng vậy, cô xem hoài mà không hết. Phương đang say mê xem phim thì giật mình khi có cuộc gọi. Cô nhìn thì thấy đó là Huy đang gọi cho cô. Phương tắt máy, cô suy nghĩ nhiều lắm, cũng có phần hơi hồi hộp nhưng cũng nhận cuộc gọi của Huy. Mới mở ra, cô đã nghe Huy hớn hở:
– Hihi… chào chị… đang ngồi xem phim sex của em phải không?
Huy nói kiểu chụp mũ, làm cô giật mình, hoảng hồn, lắp bắp:
– Đâu… làm gì có… chị đang ngủ… em… chị chưa chửi em nữa…
– Ha ha ha… thằng Quang nó mới gọi báo em chuyện chị lấy cái máy em rồi. Thôi không sao, chị thích thì giữ máy của em đi… nhưng đừng xóa clip của em đó nha…
– Em… chị sẽ xóa… sao em dám quay clip của chị hả…
– Trời ơi… thì quay cho vui chứ sao nữa… chị làm như là hiền hậu lắm vậy đó hà. Quang kể em nghe rồi… chị thấy không… coi lại cái là nứng liền hà…
Cậu ta nói làm Phương cứng họng. Nhưng cô vẫn mắng:
– Em… nhưng em làm vậy… rủi có gì… nguy hiểm cho chị…
– Xời… làm như em có mình chị không vậy. Mà chị thấy đó… có nguy hiểm gì đâu. Em có quay em cũng giữ coi thôi chứ có làm gì đâu…
Chuyện tày trời như vậy mà cậu ta nói như không có gì hết. Rồi cô chợt nhớ ra một chuyện, cô tiếp tục hỏi cậu ta:
– Chuyện đó chị khoan nói với em… chuyện chị dạy cho 7 đứa lớp em… là em gạt chị…
Trái với suy nghĩ của Phương, Huy thú nhận không dấu diếm:
– Wow… sao chị hay vậy… giờ biết rồi hả… ai nói chị nghe?
– Em… vậy là đúng rồi phải không? Chị biết ngay mà…
– Chuyện có gì đâu chị… mà rõ ràng là chị cũng thích dạy tụi nó mà đúng không. Bữa đó em và thằng Quang xem mà ghiền luôn… chị dạy tình dục hay quá trời luôn mà…
– Em thiệt quá đáng… toàn lừa gạt chị không vậy?
– Chị quá lời rồi… đó chỉ là chút kỹ năng thuyết phục của em thôi chứ có lừa gạt gì chị đâu mà chị cứ la lên vậy hà. Bữa đó em thuyết phục chị, nếu chị không thích thì thôi chứ em cũng có ép buộc chị gì được đâu. Thôi… chị bình tĩnh đi nghen…
Cậu ta nói làm Phương nghẹn lời không nói gì được. Cô giận lắm, muốn cúp máy nhưng sau vẫn để đó nghe cậu ta nói oang oang:
– Em nói nghe nè… tạm thời chắc em cũng không về Miệt Thứ nên chị giữ cái laptop của em luôn cho an toàn nhé. Mai mốt rảnh em ghé chị lấy cũng không sao.
Phương nghe Huy nói vậy thì hết hồn hỏi:
– Em… em đi đâu vậy… mai nhập học lại rồi mà…
– Em xin nghỉ chị ơi… chắc em chuyển… em có gọi báo thầy rồi… từ từ rồi em sẽ gửi đơn sau.
– Sao… sao… đột ngột vậy?
– Hihi… em may mắn chị à… Tết này về Cần Thơ em đã gặp may. Thôi… em cũng không giải thích dài dòng nữa… mai mốt rảnh em về đó gặp chị sau. Vậy nha chị…
Cậu ta nói xong thì cúp máy làm Phương không nói được điều gì luôn. Huy báo tin mọi chuyện thiệt bất ngờ làm cho cô cũng choáng luôn, không kịp nói gì hết cả. Phương chưa kịp nghĩ thêm gì thì đã thấy cuộc gọi của thầy Hiệu Trưởng. Thầy gọi cô có việc nhờ và hỏi cô đã về Miệt Thứ chưa. Phương không dấu thầy nên báo với thầy là cô đã về rồi. Thầy mừng lắm vội nhắn cô lên trường trao đổi chút việc gấp với cô.